

Miên Man
#91
Gửi vào 16/04/2016 - 20:03
càng làm thì làm phát sinh nhiều vấn đề, nếu không lường trước được khó khăn thì cứ loay hoay cho giải pháp giải quyết vấn đề khó khăn cũng đủ để chiếm hết thời gian rồi.
Thanked by 2 Members:
|
|
#92
Gửi vào 16/04/2016 - 20:52
Thanked by 1 Member:
|
|
#93
Gửi vào 17/04/2016 - 09:44
phuongnha, on 16/04/2016 - 20:52, said:
Bên Mỹ người làm việc muốn ngưng làm là có quyền ngưng bất cứ lúc nào nhưng sẽ không xin được bảo hiểm thất nghiệp vì bảo hiểm thất nghiệp mặc dù gián tiếp là từ tiền đóng thuế cho chính phủ của người làm việc (tiền bảo hiểm thất nghiệp một nửa là từ chính phủ trả và một nửa là do công ty chi trả) nhưng nó chỉ áp dụng cho trường hợp họ bị công ty sa thải (lay off) vơí lý do chính đáng là công ty không còn việc làm hay công ty thua lổ không có khả năng giữ họ lại tiếp tục làm việc còn như nếu họ tự động muốn nghĩ hay bị đuổi (fire) vì lý do kỷ luật, trể nải , không có khả năng làm việc v.v...thì không xin bảo hiểm thất nghiệp được.
Khi hảng tạm đóng cửa thì trường hợp người làm việc la` nhân viên thực thụ (permernant employee) ăn lương năm (exempt employee) hay giơ` (non exempt) thì hảng phải tiếp tục trả tiền dù tạm đóng cửa nếu hảng không chọn giải pháp sa thải có tiền thất nghiệp (lay off). Còn nhân viên làm việc theo hợp đồng (contract employee) họ thuộc diện tự làm chủ (self employ) thì họ được trả lương theo số giờ (hay theo project) làm việc trong hợp đồng và họ không có bảo hiểm thất nghiệp.
Sửa bởi Vô Danh Thiên Địa: 17/04/2016 - 09:56
Thanked by 3 Members:
|
|
#94
Gửi vào 17/04/2016 - 12:45
Vô Danh Thiên Địa, on 16/04/2016 - 01:14, said:
Tôi mù tịt luật lao động của VN nên tò mò chút xíu, anh viết "Công ty không hoạt động nên không ai ký xác nhận thôi việc nên không lĩnh được Bảo Hiểm Thất Nghiệp..." theo bài trên thì họ tự động nộp đơn xin nghĩ việc vậy mà họ vẩn được lĩnh Bảo Hiểm Thất Nghiệp nếu công ty còn hoạt động?
Nếu công ty tạm ngưng hoạt động nhưng chưa khai phá sản ( tôi giả định VN có luật phá sản) thì trong thời gian tạm ngưng có phải trả lương cho nhân viên không ?
Anh VDTĐ
Nếu làm đúng thủ tục thì người lao động phải có quyết định thôi việc, được trả sổ bảo hiểm rồi được lãnh BHTN. Khi bị sa thải, với quyết định sa thải thì không được.
Còn với trường hợp tạm ngưng hoạt động thì phải có đăng ký với Sở Kế Hoạch Đầu Tư và không phải trả lương nữa.
Luật VN có đủ hết quy định nhưng vận dụng nhiêu khê và mất thời gian lắm. Trên thực tế tôi đóng cửa công ty trước rồi mới nói chuyện sau, tình trạng kéo dài nhiều tháng thì tôi sẽ thiệt hại nhiều hơn, nhưng trước mắt người bị thiệt hại là những người nộp đơn xin nghỉ việc, bị "treo" hồ sơ, tiến không được, lùi không xong.
VN cũng có luật phá sản nữa, nhưng vận dụng nhiêu khê lắm, trên thực tế thì không ai muốn 1 con nợ đi khai phá sản vì chủ nợ bị thiệt, nhà nước cũng thiệt, nó đã đi khai phá sản rồi thì còn gì nữa mà phát mãi. Và phát mãi cũng cực khổ lắm, nếu bên khai phá sản có cố vấn pháp lí giỏi thì muốn xử lý tài sản của họ cũng mất không dưới 5 năm.
Sửa bởi goodluckgoodbye: 17/04/2016 - 12:47
Thanked by 5 Members:
|
|
#95
Gửi vào 17/04/2016 - 23:05
Thanked by 1 Member:
|
|
#96
Gửi vào 18/04/2016 - 18:15
phuongnha, on 17/04/2016 - 23:05, said:
bởi vì giới trẻ bây giờ chat chít và chém gió quá nhiều, tay nhanh hơn não thành ra văn phong hỏng hết. đúng vậy hông ta?
Thanked by 1 Member:
|
|
#97
Gửi vào 19/04/2016 - 23:15
VN thoát thai từ xã hội nông nghiệp, cái thiếu của VN là 1 văn hóa và tác phong công nghiệp để hiệu quả hơn. Mà cái này tự thân doanh nghiệp VN không có kinh nghiệm và cũng rất khó ép những anh nông dân mất đất chịu theo văn hóa nhà xưởng. Qua cọ xát với FDI thì dần dần họ ép cho thành nề nếp lao động và cái này mới là chất lượng lao động >> thương hiệu quốc gia.
Cái dở của mình là đã dạy tư bản là bóc lột, chủ tớ là đối kháng. Nên tâm lý người lao động lúc nào cũng nghĩ là chủ đang bóc lột mình, nghèo là đúng mà giàu là thất đức và cố gắng làm ít hưởng nhiều, đôi lúc đi xa hơn là đồng lõa ăn cắp vặt, ăn cắp thời gian. Và cái chuyện nếu công nhân lở lười biếng hay ăn cắp vặt thì dễ được thông cảm hơn là chủ quản lý chặc.
Cách nghĩ và sự đồng cảm này sẽ dung dưỡng 1 lực lượng lao động năng suất thấp, không có tác phong công nghiệp.
Và nhà đầu tư FDI cũng có nhiều lựa chọn để đến những nơi mà lao động dễ quản lý hơn VN.
Và những nhà tư bản VN cũng thấy mệt khi đầu tư vào sản xuất với việc nhức đầu quản lý lao động nên chuyển dòng tiền về dịch vụ, bất động sản, thương mại.
Và những nhà sản xuất nội địa như GLGB sẽ hạn chế tối đa việc sử dụng nhiều lao động, dù muốn dù không cũng phải tự động hóa.
Bây giờ nếu đầu tư sản xuất thì nên tránh chọn ngành sử dụng nhiều lao động. Vì văn hóa lao động này quá là khó thay đổi. Khi cấp dưới của mình nghĩ rằng mình đang bóc lột họ, họ làm cho tốt hơn cũng chỉ để làm giàu cho giới chủ thì liệu có quản lý, định hướng, cải tiến gì được không?
Và lực lượng lao động thiếu kỹ năng sẽ càng này càng nhiều, kỹ năng kém thì cơ hội cải thiện thu nhập và cạnh tranh trong khu vực cũng thấp hơn.
Muốn thoát khỏi bẫy thu nhập trung bình thì tư tưởng của những người lao động (chủ, quản lý và công nhân) cũng phải từ mức trung bình trở lên.
Không ai cấm mình lấy việc nghèo khổ và "bị bóc lột" để ra trả giá. Nhưng nếu vịn vào nó làm lí do thì mãi mãi không thể thoát nghèo.
Sửa bởi goodluckgoodbye: 19/04/2016 - 23:20
Thanked by 2 Members:
|
|
#98
Gửi vào 20/04/2016 - 02:09
Khi nào mà người giàu biết xấu hổ vì sự làm giàu không sạch sẽ, biết tiết kiệm trân quý những đồng tiền mồ hôi và biết chia sẽ với tầng lớp nghèo khổ thì xã hội đó sẽ bền vững, thịnh vượng trong thời gian dài.
Nhìn cái sự giàu do ăn xổi, hành xử trọc phú khoe của ... để chọc tức bao người nghèo khác thì thật sự là tôi đổ mồ hôi hột.
Có lẻ mỗi người hành xử 1 kiểu, nhưng quý vị cần nhớ rằng mỗi món xa xỉ phẩm mà quý vị tung ra tuy tạo ra những cái nhìn ngưỡng mộ nhưng cũng sẽ tạo ra sự oán ghét khi mà cả đời người ta cũng không kiếm nổi số tiền để mua 1 cái đồng hồ hiệu quý vị đang đeo.
Hôm qua người ta trầm trồ ngưỡng mộ, nhưng nên nhớ rằng khi bạn ngã ngựa, chẳng ai trong số đó thương tiếc bạn đâu mà còn lấy làm đề tài đàm tếu.
Vậy thì hãy hành xử khôn ngoan và minh triết. Đừng quên chuyện Mạnh Thường Quân mua nghĩa. Thạch Sùng chết không người thương xót. Mạnh Thường Quân lâm nạn thì dân 1 ấp cưu mang.
Không có ai giàu ba họ, chẳng ai khó ba đời. Đồng tiền mồ hôi mới ở lại với chủ nhân lâu nhất.
Tài năng tạo ra đồng tiền, nhưng phúc đức mới giữ được đồng tiền. Cho đến giờ này tôi nghiệm ra 1 điều kiếm tiền không khó, làm sao giữ được tiền mới quan trọng.
"Tử sinh do mệnh, phú quý tại thiên" không phải là chuyện hoang đường, người trẻ tranh thủ mọi cơ hội làm giàu, chỉ sợ chậm chân người khác giàu hơn mình. Ha ha ha, sau này nhìn lại cái khôn xưa chính là điều đại dại, mà thấy rằng đời chỉ là giấc mộng thôi! Để rồi có lúc nhìn lại "Phú quý tại thiên"... hà tất cưỡng cầu... Cả cuộc đời ta đã sống được gì cho chính bản thân ta?
"Đại phú do thiên, tiểu phú do cần", cứ cần cù chăm chỉ rồi cơ hội sẽ đến, cái gì vừa sức mình thì nắm bắt, cái gì ngoài sức mình thì đừng cố gắng nắm bắt theo kiểu đạt được mục tiêu bất chấp thủ đoạn, an vui hưởng từng phút giây của cuộc sống cho mình và cho người thân. Đôi khi, cuộc đời như vậy lại là ước mơ của những con người chỉ thành công có mỗi chữ "Tiền".
"Cố gắng" không phải là "bất chấp". Đôi khi sự hiểu sai lại dẫn đến tự tước hết tự do của chính mình!
Sửa bởi goodluckgoodbye: 20/04/2016 - 02:26
Thanked by 6 Members:
|
|
#99
Gửi vào 20/04/2016 - 03:03
Thanked by 2 Members:
|
|
#100
Gửi vào 20/04/2016 - 07:57
Thanked by 2 Members:
|
|
#101
Gửi vào 20/04/2016 - 08:07
Thanked by 2 Members:
|
|
#102
Gửi vào 20/04/2016 - 20:43
Vô Danh Thiên Địa, on 20/04/2016 - 03:03, said:
người nghèo mà có tư duy đáng khâm phục và học hỏi thì cũng có thể sẽ trở thành người giàu, như vậy sau một thời gian đâu có người nghèo nữa, ít ra cũng gia nhập tầng lớp trung lưu rồi. cái chính bác VDTD đang đổ dồn vào hoàn cảnh tại Đảng CS thay vì...
Thanked by 2 Members:
|
|
#103
Gửi vào 20/04/2016 - 22:40
Hennessy, on 20/04/2016 - 08:07, said:
Chào Hennessy
Đa số đình công xảy ra khi doanh nghiệp đang ăn nên làm ra, đơn hàng nhiều, cần giao gấp. Thời điểm này công nhân dễ mang đơn hàng và doanh nghiệp ra làm con tin nhất. Còn lúc doanh nghiệp làm ăn thất bát thì ai cũng lẳng lặng vì việc ít mà được ăn lương, đình công lúc này là dại nhất, nên công nhân họ không ngu đình công lúc này đâu.
Lí do đưa ra thường là tăng ca nhiều, áp lực công việc... Nhưng thử cắt tăng ca của họ, để chuyển thành 3 ca mỗi ca 8 tiếng thì họ nghỉ sạch vì tiền ít hơn và càng phản đối dữ nữa.
Thông thường trong tập thể công nhân, chỉ có khoảng 10-20% là cứng đầu, quậy phá, lười biếng, hay sách động. Nhóm này hay cầm đầu sách động, muốn làm ít hưởng nhiều... muốn mượn lực lượng công nhân khác làm công cụ để yêu sách với chủ. Nếu yêu sách thành công thì họ bỏ rơi nhóm đa số công nhân mà quay ra thỏa hiệp với chủ. Còn đa số công nhân còn lại là hiền, chăm chỉ... họ thường bị ép buộc tham gia đình công. Trong nhóm này sẽ có 1 nhóm nhỏ nữa rất siêng năng, cầu tiến, thông thường họ ủng hộ chế độ làm nhiều hưởng nhiều, làm siêng được lên lương. Nhóm này thường bị nhóm 10% kia ghét.
Nếu chủ nhu nhược thì sẽ thỏa hiệp với nhóm 10-15% và dùng nhóm này để trấn áp đa số công nhân. Vì thỏa mãn 10-15% thì chi phí vẫn thấp hơn.
Còn tôi thì thường là sa thải thẳng 10-15% kia và lấy lương chia cho nhóm còn lại.
Không có doanh nghiệp nào muốn mất những người siêng năng, thật thà và được việc chỉ vì đồng lương, họ sẳng sàng tăng lương cho những người đó để giữ chân.
Còn những kẻ cầm đầu, sách động đa số là những kẻ làm biếng, vô kỷ luật, muốn làm ông nội, không đủ năng lực và phẩm chất để được thăng tiến như người ta nên mới bắt cóc "đơn hàng" làm con tin. Kinh nghiệm của tôi để diệt cho tiệt nọc: Không thỏa hiệp và sẳng sàng làm tới bến, dù là phải đền hợp đồng, đơn hàng. Lôi họ ra tòa bắt bồi thường thiệt hại luôn, dù biết rằng họ không thể bồi thường. Sau đó mới bỏ qua.
Những kẻ ương ngạnh, lưu manh khác sau này vào làm, nghe kể lại, họ tự biết câu trả lời ra sao mà không cần thiết phải thăm dò phản ứng của chủ nữa, không làm ăn, sách động gì được, chúng tự động xin nghỉ.
Sửa bởi goodluckgoodbye: 20/04/2016 - 22:51
Thanked by 3 Members:
|
|
#104
Gửi vào 20/04/2016 - 23:49
goodluckgoodbye, on 20/04/2016 - 22:40, said:
Đa số đình công xảy ra khi doanh nghiệp đang ăn nên làm ra, đơn hàng nhiều, cần giao gấp. Thời điểm này công nhân dễ mang đơn hàng và doanh nghiệp ra làm con tin nhất. Còn lúc doanh nghiệp làm ăn thất bát thì ai cũng lẳng lặng vì việc ít mà được ăn lương, đình công lúc này là dại nhất, nên công nhân họ không ngu đình công lúc này đâu.
Đoạn này Hen thấy bác nói đúng.
Còn đoạn phía sau Hen thấy bác cứng nhắc và lạnh lùng quá, không có cách giải quyết nào khác sao?
Hẳn là trước khi manh nha nổi loạn, họ cũng đã từng lên tiếng than vãn và đề xuất mà không được đáp ứng. Nó là cả một quá trình tích luỹ những bất mãn và cam chịu. Khi thời cơ đến, họ đã hành động như vậy đấy.
Trong suy nghĩ của Hen, mấy người bác cho là ương ngạnh và cứng đầu đó lại là mấy người được việc hơn cả. Nếu họ không làm được việc, hay không nắm giữ những vị trí chủ chốt trong công việc, họ lấy gì để gây sức ép được... Và họ cảm thấy công sức mình bỏ ra chưa được trả công xứng đáng, cảm thấy bị DN bóc lột... vân, vân,...
Ngược lại, mấy người an phận lại là những người trì trệ và làm việc thụ động. Họ cảm thấy giữ đuợc việc làm là tốt rồi, còn đòi hỏi gì nữa.
Thanked by 1 Member:
|
|
#105
Gửi vào 21/04/2016 - 02:51
Hennessy, on 20/04/2016 - 23:49, said:
Còn đoạn phía sau Hen thấy bác cứng nhắc và lạnh lùng quá, không có cách giải quyết nào khác sao?
Hẳn là trước khi manh nha nổi loạn, họ cũng đã từng lên tiếng than vãn và đề xuất mà không được đáp ứng. Nó là cả một quá trình tích luỹ những bất mãn và cam chịu. Khi thời cơ đến, họ đã hành động như vậy đấy.
Trong suy nghĩ của Hen, mấy người bác cho là ương ngạnh và cứng đầu đó lại là mấy người được việc hơn cả. Nếu họ không làm được việc, hay không nắm giữ những vị trí chủ chốt trong công việc, họ lấy gì để gây sức ép được... Và họ cảm thấy công sức mình bỏ ra chưa được trả công xứng đáng, cảm thấy bị DN bóc lột... vân, vân,...
Ngược lại, mấy người an phận lại là những người trì trệ và làm việc thụ động. Họ cảm thấy giữ đuợc việc làm là tốt rồi, còn đòi hỏi gì nữa.
Hen chưa có nhiều kinh nghiệm về những người vừa đáng thương mà cũng vừa đáng ghét.
Công nhân bây giờ khôn ranh lắm, chổ nào lương cao là dọt, đòi hỏi đủ chuyện, nên không có chuyện cam chịu ẩn nhẫn đâu. Hen chưa chứng kiến cảnh giờ ăn cơm nó ném nguyên dĩa cơm xuống đất chỉ vì người ta có rau, nó thiếu rau (do hết). Bảo vệ nào nghiêm, tuân thủ quy định chấm công, tác phong thì nó đòi đánh người ta... Trong dây chuyền sản xuất, vật tư nguyên liệu phải để đúng chổ, quản lý nhắc nhở thì nó ném cái rầm dằn mặt quản lý.
"Được việc" trong nhà máy là tuân thủ quy tắc, chấp hành hướng dẫn làm ra sản phẩm có chất lượng. Chứ không cần tài năng gì hơn, giỏi đến đâu mà chống đối, bất quy tắc làm ra sản phẩm kém chất lượng thì đều phân loại là dở.
Còn việc đột phá, phát minh, sáng kiến gì đó... là việc của quản lý. Làm 1 công nhân tốt thì sẽ có ngày làm 1 quản lý tốt. Khi nào làm quản lý rồi thì đột phá, sáng kiến gì đó... càng khuyến khích.
8 tiếng làm việc là làm việc, không có chuyện vừa làm vừa chơi, vừa làm vừa tán dóc, muốn nghỉ phải xin phép, không chấm công thì không tính lương. Những điều này không có gì gọi là khắc khe cả, nó là kỷ luật lao động, ở các xứ văn minh tiên tiến, mỗi ngày người ta chỉ làm 6 giờ nhưng thật sự là làm đúng 360 phút chứ không phải như VN mình, tiếng là làm 8 giờ, nhưng trừ hao hết mấy cái giờ tán dóc, đi qua đi lại.... thì thật sự là làm chưa đến 5 giờ 1 ngày.
Nhân viên ở công ty gốc của tôi không có như vậy, ai cũng tận tụy và có trách nhiệm. Những công nhân bất hảo mà quậy là đám lính trung thành nó dẹp từ trong trứng nước.
Còn quản lý cái công ty mới này cực quá! Nhưng không thể điều nhiều người của tôi sang được, điều qua đây hết thì công ty gốc của tôi bị lủng.
Thanked by 4 Members:
|
|
Similar Topics
Chủ Đề | Name | Viết bởi | Thống kê | Bài Cuối |
---|
3 người đang đọc chủ đề này
0 Hội viên, 3 khách, 0 Hội viên ẩn
Liên kết nhanh
Coi Tử Vi | Coi Tử Bình - Tứ Trụ | Coi Bát Tự Hà Lạc | Coi Địa Lý Phong Thủy | Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh | Coi Nhân Tướng Mệnh | Nhờ Coi Quẻ | Nhờ Coi Ngày |
Bảo Trợ & Hoạt Động | Thông Báo | Báo Tin | Liên Lạc Ban Điều Hành | Góp Ý |
Ghi Danh Học | Lớp Học Tử Vi Đẩu Số | Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý | Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở | Sách Dịch Lý | Sách Tử Vi | Sách Tướng Học | Sách Phong Thuỷ | Sách Tam Thức | Sách Tử Bình - Bát Tự | Sách Huyền Thuật |
Linh Tinh | Gặp Gỡ - Giao Lưu | Giải Trí | Vườn Thơ | Vài Dòng Tản Mạn... | Nguồn Sống Tươi Đẹp | Trưng bày - Giới thiệu |
Trình ứng dụng hỗ trợ:












