Jump to content

Advertisements




Góc thư giãn,


987 replies to this topic

#451 menglan

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2354 Bài viết:
  • 2505 thanks

Gửi vào 14/08/2016 - 07:32

Hành động của người bán cam và sức mạnh của tấm lòng lương thiện

Một người với bản tính thiện lương, biết lấy Thiện đãi người thì chắc chắn sẽ cảm hóa được cái ác. Câu chuyện dưới đây sẽ cho chúng ta thấy sức mạnh của tấm lòng lương thiện, vốn là một mỹ đức của con người.

Một tên tội phạm giết người đã liều mạng bỏ trốn suốt một năm, hắn đi vào một thị trấn nhỏ, lúc này hắn đã toàn thân bẩn thỉu, quần áo rách tả tơi. Tên tội phạm vô cùng đói khát đứng trước một sạp bán trái cây thật lâu mà không muốn rời đi. Trên sạp trái cây có những quả cam vô cùng hấp dẫn hắn. Nhưng số tiền hắn mang theo đã dùng hết rồi, hắn không biết nên làm sao: Là ăn xin hay lại vẫn là ăn cướp đây? Tên tội phạm cầm mũi dao nhọn vẫn đeo bên mình từ từ hướng về phía sạp trái cây.
Đúng lúc này, một quả cam vừa to vừa căng tròn bỗng nhiên xuất hiện trước mặt tên tội phạm làm hắn mềm lòng. Tên tội phạm quá bất ngờ với điều này, tay cầm dao không tự chủ được mà buông ra. Hóa ra là người chủ sạp trái cây đã chú ý đến hắn từ rất lâu rồi và suy đoán rằng hắn muốn ăn cam nhưng không có tiền. Thế là chủ quán cầm lấy một quả cam và đưa cho hắn, nói: “Anh ăn đi, không cần đưa tiền đâu”. Tên tội phạm do dự một chút rồi nhận lấy quả cam và bắt đầu ăn. Sau đó không nói một lời nào mà rời đi.
Ba ngày sau, tên tội phạm lại quay lại sạp trái cây kia. Lần này, không đợi đến hắn ta mở miệng, chủ quán đã cầm mấy quả cam đưa cho hắn ta, tên tội phạm muốn nói gì đó nhưng lại thôi. Cũng giống như lần trước, tên tội phạm ăn quả cam xong liền vội vã rời đi.
Buổi tối, lúc chủ quán thu dọn quán để chuẩn bị về nhà, phát hiện một tờ báo không biết của khách hàng nào để quên ở đó, liền mở ra xem và kinh hãi. Hóa ra, một khoảng to trên tờ báo là đăng lệnh truy nã tên tội phạm. Treo giải thưởng cho người nào cung cấp manh mối về tên tội phạm đó, mà bức ảnh đăng trên báo giống hệt với người mà lúc nãy chủ quán đã cho quýt.
Người chủ quán do dự… Nếu báo cảnh sát thì có lẽ cũng đồng nghĩa với việc tên tội phạm kia sẽ biến mất khỏi thế giới này; nhưng nếu không báo cảnh sát thì tội phạm nguy kiểm có thể gây hại cho bao người khác. Cuối cùng lý trí cũng thắng sự thương cảm, người chủ quán bấm số điện thoại gọi cho cảnh sát.
Mấy ngày sau, cảnh sát liên tục mai phục xung quanh sạp trái cây. Ba ngày sau đó, tên tội phạm quả nhiên lại xuất hiện, lần này hắn ăn mặc giống hệt như người trong bức ảnh truy nã trên báo. Có điều, xem ra hắn đã cảm nhận được một cái gì đó, không tiến vào vòng vây của cảnh sát, chỉ đứng ở đó cẩn thận nhìn bốn phía.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Người chủ quán cùng với cảnh sát chăm chú quan sát nhất cử nhất động của hắn, hồi hộp đến nghẹt thở. Bởi vì trên đường đông người đi qua đi lại, một khi tên tội phạm phát hiện có cảnh sát thì sẽ rất nhanh chóng biến mất trong biển người mênh mông này. Hơn nữa, trên người hắn lại có dao, có khi còn cưỡng ép con tin thì hậu quả không thể lường trước được.
Cuối cùng, tên tội phạm đứng giữa cả đám người và đột nhiên có một hành động ngoài dự đoán của mọi người. Hắn rút dao trên người ra và ném xuống đất rồi giơ hai tay lên thản nhiên đi vào vòng mai phục. Cảnh sát ùa lên, không mất một chút sức lực nào chế ngự tên tội phạm. Tên tội phạm đã bị đeo còng tay, đột nhiên nói: “Xin đợi một chút, cho tôi nói với ông chủ sạp trái cây một câu”. Cảnh sát có chút chần chừ, tên tội phạm liền nói “Trên người tôi không còn bất kỳ hung khí nào cả”.
Dưới sự áp giải của cảnh sát, tên tội phạm không hề sợ hãi ,chỉ ấp úng trước mặt người chủ quán mà nói một câu: “Tờ báo kia là do tôi để ở đó”. Sau đó, tên tội phạm mỉm cười mãn nguyện đi lên xe cảnh sát.
Người chủ quán vội vàng tìm thấy phần tờ báo kia, bất ngờ phát hiện ở mặt sau thấy ghi mấy dòng chữ nhỏ:“Tôi đã chán ngán cảnh sống lưu vong trốn đông trốn tây rồi, cảm ơn quả cam của ông, khi tôi còn do dự lựa chọn chấm dứt tính mạng của mình như thế này, chính là tấm lòng lương thiện của ông đã khiến tôi cảm động. Ba vạn tiền coi như là của tôi báo đáp ông, tôi tạo cho mình cơ hội giúp ông mà cảm thấy thoải mái, vui vẻ…”.
Đây là một câu chuyện có thật, nó xảy ra vào ngày 23/3/2006 tại một thị trấn nhỏ ở phía Bắc của Trung Quốc.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Cuộc đời thật sự cần những cử chỉ lương thiện xuất phát từ trái tim nhân hậu. (Ảnh: Internet)
Bao nhiêu cảnh sát không truy lùng được một tội phạm, nhưng một cử chỉ lương thiện xuất phát từ trái tim nhân hậu lại có thể cảm hóa được tội phạm này. Người xưa đề cao cái Thiện cũng vì lẽ đó, người lương thiện chắc chắn sẽ cảm hóa được cái ác, và được phúc báo cho bản thân.
Mỗi con người đều mang trong mình bản tính lương thiện, và nhiều khi bản tính ấy bị phủ bụi dưới đáy lòng mỗi người mà không được biết đến. Nhưng có khi cũng thật đơn giản để phủi sạch những hạt bụi đó đi; dù một quả quýt, một ngụm nước, một ánh mắt trìu mến… thôi cũng đủ.

Thanked by 3 Members:

#452 0408

    Hội viên mới

  • Hội Viên mới
  • 22 Bài viết:
  • 18 thanks

Gửi vào 14/08/2016 - 09:00

Chị em xông pha biết đâu bất ngờ. Tôi biết rất nhiều anh em con buôn 8x, 9x đẹp trai độc thân thu nhập bình quân mỗi tháng nửa tỷ. Quan trọng chị em thả đúng mồi quăng cần đúng nơi có cá.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Thanked by 2 Members:

#453 Đức Bích Phạm

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2707 Bài viết:
  • 4424 thanks

Gửi vào 14/08/2016 - 17:08

ĐI TÌM HẠNH PHÚC Ở ĐÂU ?
Câu chuyện dưới đây kể về một ông cụ cả cuộc đời đi khắp thế gian để kiếm tìm Miền đất Hạnh phúc. Ông không thực sự biết miền đất đó ở đâu, vì vậy, ông lên hết chuyến tàu này đến chuyến tàu khác, từ miền đất này sang miền đất khác.
Trên tay ông luôn là tờ giấy đề “Đánh thức tôi ở Miền đất Hạnh phúc” với hy vọng nếu tàu có dừng lại ở đây mà ông lại ngủ quên mất, thì những người khác sẽ đọc thấy tờ giấy nhắn mà gọi ông dậy…
“Đánh thức tôi ở Miền đất Hạnh phúc” là một câu chuyện ngắn, chủ yếu được kể bằng tranh. Chúng ta có thể sẽ thấy thương cảm cho ông cụ khi cũng như ông, không ai biết Miền đất Hạnh phúc ở đâu và ông cứ phải tiếp tục cuộc kiếm tìm bất tận của mình.
Trong câu chuyện, chúng ta thấy ông cụ đi vòng quanh thế gian với những phương tiện đa dạng, từ tàu hỏa, taxi, xe điện, lạc đà, lừa, xe đạp, đu quay và thậm chí cả khinh khí cầu… Ông cũng đi qua rất nhiều miền đất, từ Á sang Âu, từ thị thành cho tới đồng quê, từ nơi sôi động, phồn hoa, cho tới nơi tĩnh lặng, tịch mịch…
Chỉ có điều vì ông luôn “ngủ gật” trong cuộc hành trình của mình nên đã để tuột mất những niềm vui và hạnh phúc diễn ra xung quanh. “Đánh thức tôi ở Miền đất Hạnh phúc là một câu chuyện ngụ ngôn dành cho người lớn, để nhắc nhở mỗi chúng ta rằng hạnh phúc nằm trong nội tại mỗi con người.
Hạnh phúc ở xung quanh ta, từ những điều nhỏ bé, giản dị nhất, chỉ cần chúng ta để tâm một chút sẽ nhìn ra nhiều điều đáng để ta cảm thấy hạnh phúc.
Có một câu nói khá nổi tiếng, rằng hạnh phúc không phải là một điểm đến, hạnh phúc là hành trình mà chúng ta đang đi. Đừng chỉ chăm chăm hướng về hạnh phúc bởi có thể bạn sẽ không bao giờ tìm được cái đích vô hình đó, hãy tranh thủ tận hưởng hạnh phúc trong từng khoảnh khắc và cơ hội có thể.
Hạnh phúc ở ngay trước mắt bạn, chỉ cần bạn quan sát thật kỹ và đủ tinh tế, ấm áp để nhận ra. Chúc các bạn 365 ngày trọn vẹn trong năm 2016!

(Sưu Tầm)

Sửa bởi DucBichPham: 14/08/2016 - 17:11


Thanked by 3 Members:

#454 Krishamodini

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2418 Bài viết:
  • 4728 thanks

Gửi vào 15/08/2016 - 07:54

Hạnh phúc từ đâu tới?
Hạnh phúc tới được đâu?
Tự Hạnh phúc từ nơi tận khổ đáy lòng mỗi con người.
Cầu được gì? Cưỡng đoạt được gì?
Cứ "sống" thôi!

Sửa bởi ThienAm: 15/08/2016 - 07:56


Thanked by 1 Member:

#455 menglan

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2354 Bài viết:
  • 2505 thanks

Gửi vào 15/08/2016 - 09:37

nguồn bài viết : sưu tầm facebook

Thiên Mệnh
Lại có một giai thoại khác nữa về vị"thần y": Một hôm có một phụ nữ khá đẹp đến gặp Biển Thước, xin một toa thuốc độc, có thể giết người mà không để lại dấu vết. Đối tượng mà người phụ nữ định đầu độc chính là chồng của chị ta, vì chị này vốn đã có tình ý với một người đàn ông khác. Biển Thước sợ nếu mình từ chối, sẽ có người khác giúp chị đàn bà hoàn thành tâm nguyện, nên giả vờ nhận lời. Ông dặn: về mua khoai mài (hoài sơn) gọt vỏ nấu với lươn cho chồng ăn, mỗi ngày một lần, ít lâu sẽ chết. Người đàn bà hớn hở về làm đúng như lời hướng dẫn.

Khoảng tháng sau, chị này mang lễ vật đến tạ ơn Biển Thước, báo tin chồng đã chết. Ông rất đỗi ngạc nhiên, chẳng hiểu sao khoai mài nấu cháo lươn là một món rất bổ dưỡng mà ăn vào lại chết. Biển Thước cảm thấy lương tâm cắn rứt, lại hoài nghi về kiến thức y học của chính mình, nên thề giải nghệ, không chữa cho bất kỳ ai. Ông còn lấy chìa khóa tủ sách thuốc nhà mình vứt xuống sông cạnh nhà.
Sau đó ít lâu, một hôm vừa thức dậy, Biển Thước thấy một chàng trai trẻ làm nghề đánh cá đến van xin ông làm phước cứu vợ anh ta đang bị sanh khó. Biển Thước nhớ lại lời thề dạo trước nên không thèm trả lời chàng trai, chỉ lớn tiếng bảo người nhà: "lấy nước rửa mặt" (cho ông)! Chàng ngư phủ lại ngỡ đó là lời vị danh y mách bảo cho mình, bèn ba chân bốn cẳng chạy về nhà làm đúng như thế. Quả nhiên vừa rửa mặt xong thì vợ anh ta đẻ được ngay.
Vài hôm sau, chàng trai đánh bắt được một con cá lớn, nhớ ơn thầy thuốc cứu vợ con mình, bèn kính cẩn đem con cá đến biếu. Một lần nữa, Biển Thước rất ngạc nhiên, mới hỏi: "Tôi có ơn huệ gì với anh đâu, mà anh đem cá tạ ơn?". Chàng trai đáp: "Nhờ ơn thầy dạy, tôi lấy nước rửa mặt cho vợ tôi thì vợ tôi sinh được ngay một thằng con trai rất cứng cáp, dễ thương, nên có chút quà này, mong thầy nhận cho". Biển Thước không sao lý giải được hai trường hợp hy hữu trên, cho là tại thời vận hên xui, nên cảm hứng thốt lên hai câu thơ:
"Vận khứ, hoài sơn năng trí tử
Thời lai, thanh thủy khả thôi sinh"
(nghĩa là: Hết thời, khoai mài có thể làm chết người; còn thời, nước lã có thể cứu sống người).
Sau khi chàng đánh cá về, người nhà đem cá ra mổ làm món nhắm cho nhà danh y uống rượu. Lại một sự không ngờ thứ ba xảy đến: khi mổ bụng cá, thấy chùm chìa khóa, lại chính là chìa khóa tủ sách thuốc mà Biển Thước đã ném xuống sông lúc trước. Ông tự nghiệm rằng:
"Thiên mệnh" đã đặt cho mình nghề làm thuốc để cứu người, không thể chối bỏ !
Tháng thân (7 al) mọi người lăn xăn
Giúp người cho hết khả năng
Thân cực nhưng lòng vui sướng
Trời trong vằng vặc ánh trăng
Năm khỉ lòng không ích kỷ
Cho nhau bao niềm hoan hỷ
Đời là một thoáng xuân thu
Nhưng từ bi không hề ngưng nghỉ

#456 ChanhAnQuan

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 140 Bài viết:
  • 170 thanks

Gửi vào 15/08/2016 - 10:48

Chẳng phải toa thuốc " độc " mà chết, toa thuốc quá bổ dưỡng nên : Chết vì lao lực, ngày đi cày , đêm về cũng đi " cày " sức đâu mà chịu nổi. Chết vì lao lực chứ không phải chết vì toa thuốc " độc " !!!

#457 Đức Bích Phạm

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2707 Bài viết:
  • 4424 thanks

Gửi vào 15/08/2016 - 14:56

Hai câu chuyện về người xưa tôn kính thầy giáo của mình
Người xưa có câu : "Kính thầy thì sẽ trọng đạo; trọng đạo thì sẽ biết nỗ lực học tập". Người thầy là người truyền dạy luân lý đạo đức, tri thức, và các quan niệm giá trị, là người dạy dỗ các quy phạm hành vi đối nhân xử thế, và là tấm gương sáng về đạo đức. Biết tôn kính thầy thì sẽ biết quý trọng kiến thức được truyền dạy. Dưới đây là hai câu chuyện về người xưa tôn kính thầy giáo của mình.

1.Tử Du tôn sư trọng đạo
Tử Du họ Ngôn, tên Yển, tự là Tử Du. Theo “Kinh Xuân Thu”, Khổng Tử có khoảng 3.000 đệ tử, trong đó Tử Du là người duy nhất đến từ Giang Nam. Trong suốt cuộc đời, Khổng Tử lấy việc truyền thừa truyền thống văn hóa, hoằng dương đạo nghĩa cứu giúp thế nhân là nhiệm vụ của mình. Ông đã đi chu du khắp nơi, từng trải qua nhiều gian khổ, nhưng dù rơi vào nghịch cảnh nào ông cũng quyết không thay đổi ý chí của mình.
Tử Du từ nhỏ đã ngưỡng mộ đạo đức của các bậc thánh hiền. Năm 22 tuổi, Tử Du đi hàng ngàn dặm từ nước Ngô đến nước Lỗ để bái Khổng Tử làm sư. Năm đó Khổng Tử đã 67 tuổi, ông rất vui mừng nói: “Ngô môn hữu Yển, ngô đạo kì Nam” (Chúng ta có Yển tới từ tận phương Nam). Tử Du quả nhiên không phụ sự kỳ vọng của sư phụ, sau khi học xong thì quay trở về phương Nam, truyền bá văn hóa Trung Nguyên, khiến cho văn hóa Giang Nam phát triển phồn vinh.
Tử Du học tập siêng năng chuyên cần. Theo giáo huấn của Khổng Tử “Bất học Thi, vô dĩ ngôn” (Không học Kinh Thi, không biết nói năng), “Bất học Lễ, vô dĩ lập” (Không học Kinh Lễ, không biết hành xử), Tử Du chuyên tâm nỗ lực đọc sách “Kinh Thi” và “Kinh Lễ” của Khổng Tử. Cả hai cuốn sách đều là các tác phẩm kinh điển của Khổng Tử. Cuốn Kinh Lễ đàm luận về các hình thức xã hội, cũng như cách cai trị và lễ nghi được áp dụng trong suốt thời Chiến Quốc và giai đoạn đầu triều Hán. Cuốn Kinh Thi là tuyển tập các bài thơ cổ nhất trong văn học thế giới, các bài thơ trong Kinh Thi được sáng tác trong khoảng thời gian 500 năm, từ đầu thời Tây Chu đến giữa thời Xuân Thu, có 311 bài thơ, bao gồm ca dao, dân ca, nhã nhạc triều đình, với các tác giả thuộc mọi tầng lớp trong xã hội đương thời.
Nhờ chuyên chú học hành, Tử Du càng ngày càng lý giải thâm sâu hơn và hoàn thiện hơn về trung, hiếu, nhân, nghĩa. Cùng với việc nghiên cứu lý luận, ông còn tận lực áp dụng những điều đã học được vào mọi tình huống và hoàn cảnh. Ông đã trở thành một trong mười đệ tử xuất sắc nhất của Khổng Tử.
Khổng Tử đã khen ngợi Tử Du: “Muốn có năng lực, ắt phải học tập. Muốn có tri thức, ắt phải vấn hỏi. Muốn hành thiện sự, ắt phải tỏ tường. Muốn được no đủ, ắt phải dự liệu. Đã tin thế rồi, thì liền thực hành. Yển đã làm được như thế rồi.”
Không lâu sau, Tử Du nhậm chức huyện lệnh Vũ Thành ở Lỗ quốc. Khi đương chức, ông thời thời khắc khắc không quên giáo huấn của Khổng Tử, lấy nhân ái để cai quản Vũ Thành, nên được bách tính vô cùng yêu mến và kính trọng.
Một ngày kia, Khổng Tử mang theo một số đệ tử tới thăm Vũ Thành. Khắp nơi khắp chốn trong thành ông đều nghe thấy âm thanh diễn xướng thi ca và tiếng nhạc diễn tấu của đàn cầm đàn sắt. Khi Tử Du ra nghênh tiếp, Khổng Tử đã cười và nói: “Cai quản Vũ Thành, ngươi cũng dùng lễ nhạc để giáo hóa dân chúng ư?” Tử Du cung kính hồi đáp: “Người đã dạy con rằng quân tử học đạo phải biết thương dân, con đã theo gót Người học tập lễ nhạc cũng như phương pháp để cảm hóa lòng người, đương nhiên con cần phải ứng dụng những điều đó vào thực tiễn.” Tử Du đề xướng giáo dục, lấy nhạc để giáo hóa dân chúng, lấy đức để thu phục lòng người; lối sống của dân chúng trở nên thuần hậu chất phác, bách tính an cư lạc nghiệp, nhân tài liên tiếp xuất hiện.
Tử Du lấy ý nguyện của sư phụ làm ý chí của chính mình, ông không ngừng hoằng đạo tế thế, còn đề xướng phong trào lễ nhạc. Sau khi Khổng Tử tạ thế, Tử Du cùng một số đồng môn khác đã biên soạn cuốn “Luận Ngữ”, ghi chép lại các câu chuyện, ngôn luận, học thuyết và tư tưởng của Khổng Tử. Sau này Tử Du từ quan đến Đông Hải mở trường dạy học, dạy dỗ học trò và bồi dưỡng nhân tài. Các vùng ven biển đều có thể nghe thấy âm thanh của lễ nhạc.

2.Hán Minh Đế kính sư
Hán Quang Vũ Đế, Hoàng đế đầu tiên của nhà Đông Hán, muốn tuyển chọn một người có phẩm cách đạo đức cao thượng và thông hiểu kinh thư làm thầy dạy học cho Thái tử Lưu Trang. Hổ bí Trung lang tướng Hà Thang đã tiến cử người thầy của mình là Hoàn Vinh. Trước đó Hoàn Vinh đã lập một trường dạy học ở khu vực sông Hoài, ông có học thức uyên bác, tính tình chính trực ngay thẳng.
Ngày đầu tiên lão sư nhập Triều, Hà Thang thuận tiện nhắc nhở ông: “Nghiên cứu học vấn và làm quan là tuyệt nhiên không giống nhau. Học giả coi trọng nguyên tắc và chú trọng tiểu tiết; nhưng làm quan thì cần phải châm chước và linh hoạt. Lão sư có được cơ hội này, xin đừng quá cố chấp. Tuy rằng Hoàng thượng là một minh quân, nhưng cũng thích nghe những lời nịnh nọt vừa tai. Đối với Thái tử lại càng không thể đắc tội, lão sư không nên quá nghiêm khắc với Thái tử.”
Hoàn Vinh nghe vậy không vui mà nói rằng: “Ngươi là học trò của ta, lẽ nào vẫn không liễu giải được người thầy của ngươi? Ta làm thầy một đời nghiên cứu học vấn, ái mộ đạo đức của các bậc quân tử, không màng tới quan tước. Hiện nay thiên hạ đại trị, Thiên tử anh minh sáng suốt, nên ta mới theo lời triệu mời. Ngươi làm quan chưa lâu đã học được thủ đoạn xu nịnh trên chốn quan trường, lại còn muốn chỉ bảo ta, ta thực sự cảm thấy tiếc cho ngươi!”
Sau đó Hoàn Vinh liền từ quan, nhưng Quang Vũ Đế không chấp thuận. Sau khi nói chuyện với Hoàn Vinh, Quang Vũ Đế đã liên tục khen ngợi quan điểm và cách hành xử của ông.
Thái tử Lưu Trang học tập “Thượng Thư” và các tác phẩm kinh điển từ Hoàn Vinh, và nhất mực tôn kính người thầy của mình. Sau chín năm được Hoàn Vinh dốc lòng dốc sức dạy dỗ, Lưu Trang đã trở thành một trong những học giả xuất sắc nhất lúc đương thời.
Khi Thái tử đã hoàn thành việc học hành, học vấn tinh thông, trong lòng Hoàn Vinh rất vui mừng, nhưng lại khước từ chức vị Thái tử Sư phó. Ông đã nhiều lần dâng sớ lên Hoàng thượng nói: “Thần may mắn được ở trong Hoàng cung dạy học cho Thái tử trong những năm qua, tuy nhiên kiến thức và học vấn vẫn còn nông cạn và khiếm khuyết, muôn phần không có ích lợi gì. Hiện nay Thái tử đã tinh thông Kinh nghĩa, tư chất thông minh sáng suốt, đó chính là phúc lớn của quốc gia, là hạnh vận của thiên hạ. Thần nên từ quan trở về.”
Có người khuyên ông không nên từ chức, họ nói: “Là thầy dạy học của Thái tử, điều này đã thật là vinh diệu. Đến ngày Thái tử đăng cơ, vinh hoa phú quý càng không thể đo lường được. Người khác có muốn cũng không được, tại sao ông lại xem nhẹ nó như thế?” Hoàn Vinh trả lời: “Nếu nghĩ như ông, ta làm sao có năng lực làm thầy của Thái tử đây? Chính là vì chức này quá vinh sủng, ta mới không dám nhận.”
Thái tử Lưu Trang sau này lên ngôi, là Hán Minh Đế. Hán Minh Đế hết sức kính trọng Hoàn Vinh. Hoàng đế từng đích thân đến Thái thường phủ, thỉnh mời Hoàn Vinh ngồi ở hướng Đông, thiết trí bày biện như ngày Hoàn Vinh dạy Thái tử học năm xưa, để được nghe thầy chỉ giáo. Hán Minh Đế còn triệu mấy trăm quan lại cùng với mấy trăm người từng là học trò của Hoàn Vinh đến Thái thường phủ, hướng lên Hoàn Vinh hành lễ đệ tử. Khi Hoàn Vinh sinh bệnh, Hán Minh Đế đích thân đến thăm viếng. Mỗi lần đến thăm lão sư, khi sắp đến nơi Hoàng đế đều xuống khỏi xe ngựa, đi bộ tới trước nhà Hoàn Vinh, tỏ lòng tôn kính. Hoàn Vinh qua đời, Hán Minh Đế tự mình mặc tang phục mà dự tang lễ.
(Theo Bản tiếng Hán:

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

)

Sửa bởi DucBichPham: 15/08/2016 - 14:59


Thanked by 4 Members:

#458 NgocNuong

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 142 Bài viết:
  • 88 thanks

Gửi vào 16/08/2016 - 23:12

[Học sử không khó]
Lê Chiêu Thống là ông vua có cuộc đời nhọ nhất lịch sử Việt Nam:
-Cha bị chúa Trịnh Sâm hại chết.
-Đi tù lúc 7 tuổi cùng mẹ với mấy em, khoảng 10 năm.
-Ra tù suýt bị Trịnh thái phi ám sát.
-Nguyễn Huệ lấy luôn Nghệ An không trả, kêu đoàn ngoại giao đi xin lại thì chết hết cả đoàn.
-Xém bị Trịnh Bồng phế ngôi.
-Bị Nguyễn Hữu Chỉnh chèn ép.
-Bị Vũ Văn Nhậm săn lùng, phải khổ sở chạy sang Trung Quốc trong rừng vào mùa đông.
-Cầu viện nhà Thanh thì thua tơi bời, bị Nguyễn Huệ đuổi bắt tập 2.
-Bị quan lại nhà Thanh làm nhục.
-Chết trẻ trên đất khách quê người.
-Vợ yêu tự tử.

Sửa bởi NgocNuong: 16/08/2016 - 23:36


Thanked by 2 Members:

#459 mjnhmjnh

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 449 Bài viết:
  • 255 thanks
  • LocationChí Cao Vị Diện

Gửi vào 17/08/2016 - 09:18

Con ơi nhớ lấy câu lày
Cướp đêm là giặc cướp ngày là quan
Vạn niên là vạn niên lào
Thành xây xương lính, hào đào máu dân

Con ơi nhớ lấy câu lày
Cướp đêm là giặc cướp ngày là quan
Vạn niên là vạn niên lào
Thành xây xương lính, hào đào máu dân

Thanked by 3 Members:

#460 Đức Bích Phạm

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2707 Bài viết:
  • 4424 thanks

Gửi vào 17/08/2016 - 10:09

13 nghịch lý nhưng lại là chân lý

1. Bạn càng ghét một tính cách nào đó của người khác, thì càng có nghĩa là bạn đang chối bỏ tính cách ấy bên trong mình.

Nhà tâm lí học Carl Jung tin rằng tính cách của người khác làm bạn khó chịu chỉ đơn giản là hình ảnh phản chiếu của tính cách bản thân mà bạn đang chối bỏ mà thôi. Freud gọi nó là “sự phóng chiếu (projection).” Ví dụ, một người cảm thấy thiếu an toàn vì cân nặng của bạn thân thường sẽ gọi người khác là “mập.” Một người cảm thấy bất an vì túi tiền sẽ phê phán cách dùng tiền và kiếm tiền của người khác.

2. Người nào không tin được ai thì không đáng tin.

Những người thường thấy bất an sẽ dễ phá hủy mối quan hệ. Ta sẽ thường thấy trong những người này xuất hiện triệu chứng nhân vật chính (tức là cảm thấy đời mình khó khăn, mình là nhân vật chính và phải đương đầu nhiều khó khăn hơn, trong khi người khác là nhân vật phụ, họ cũng phải hỗ trợ cho ta giải quyết khó khăn của đời mình). Mà hơn nữa, một cách để bảo vệ mình khỏi bị tổn thương là làm tổn thương người khác trước.

3. Càng thất bại nhiều, càng có khả năng thành công.

Cứ lấy bất kì câu danh ngôn thành công của người nổi tiếng nào làm ví dụ. Bạn nghe nhiều rồi. Edison đã thử 10 nghìn lần trước khi tạo được bóng đèn. Michael Jordan bị đuổi khỏi đội bóng rổ trường trung học. Thành công đến từ sự tiến bộ; sự tiến bộ đến từ thất bại. Không có đường tắt đâu.

4. Càng học nhiều, càng thấy mình biết ít.

Đây là ý kiến của Socrates. Mỗi lần hiểu biết thêm điều gì, thì tư duy ta lại tạo ra nhiều câu hỏi hơn là câu trả lời.

5. Bạn càng ít quan tâm đến người khác, thì cũng càng ít quan tâm đến chính mình

Tôi biết điều này sẽ đi ngược lại nhận thức của nhiều người. Bạn sẽ tưởng tượng ra mấy thằng khốn ích kỷ chỉ biết đến mình.Nhưng mà này, con người thường đối xử với người khác theo cách họ đối xử với chính mình. Có thể bề ngoài thì không đúng, nhưng sâu bên trong, ai càng đối xử tồi với người khác thì cũng càng đối xử tồi với chính mình


6. Càng thành thật về lỗi lầm của mình, người ta càng nghĩ bạn hoàn hảo

Bạn càng thoải mái với việc mình không phải là người giỏi giang, vĩ đại, thì người khác lại càng nghĩ bạn chắc là thần thánh phương nào!

7. Càng kết nối, càng cô đơn.

Tuy ta càng ngày càng giao tiếp thường xuyên,nhưng nhiều nhà khoa học khám phá ra rằng con người ta ngày càng cảm thấy cô đơn và buồn khổ trong xã hội hiện đại mấy chục năm gần đây.

8. Càng sợ thất bại, càng dễ thất bại.

Dựa trên thuyết lời tiên tri tự hoàn thành (self-fulfilling prophecy). Nói cách khác, cầu được ước thấy.

9. Thứ gì càng nhiều, bạn càng ít muốn có

Con người rất hay bị thiên kiến khan hiếm (scarcity bias). Trong vô thức, ta cho rằng những thứ khan hiếm mới có giá trị, còn thứ gì đầy rẫy thì lại không. Sự thật không phải như vậy (hãy nghĩ đến không khí đi, rất nhiều, nhưng rất có giá trị, không tin bạn cứ thử nín thở).

10. Cách tốt nhất để ở bên ai đó là không cần phải ở bên người ấy mãi.

Nguyên tắc của tôi là không tham lam. Cách tốt nhất để duy trì một mối quan hệ tình cảm tốt là đầu tư vào chính mình, để vẫn có thể vui vẻ trong những lúc không có người yêu ở bên.

11. Càng cố tranh cãi, càng khó thuyết phục.

Vấn đề là đa số luận điểm về bản chất đều cảm tính. Khi tranh cãi, nghĩa là nền tảng giá trị hay nhận thức của một người nào đó đang bị xâm phạm. Logic chỉ dùng để đánh giá những thứ nằm ngoài niềm tin mà thôi. Người ta thường không thay đổi quan điểm về niềm tin của mình vì người đối diện nói rất khách quan hay logic. Để thực sự tranh luận, tất cả các bên phải thực lòng bỏ cái tôi sang một bên và chỉ làm việc với dữ liệu trên bàn. Rất khó xảy ra chuyện này, nhất là đối với những người hay chém gió trên mạng.

12. Càng có nhiều lựa chọn, càng khó hài lòng.

Đây gọi là nghịch lí của sự lựa chọn. Người ta nghiên cứu thấy rằng, càng có nhiều lựa chọn, thì ta càng ít hài lòng với mỗi lựa chọn. Lí do là khi có nhiều lựa chọn, thì chi phí cơ hội của mỗi lựa chọn càng lớn (nói dễ hiểu nghĩa là ta có cảm giác phải từ bỏ nhiều lựa chọn khác cũng hấp dẫn không kém), thế nên chọn cách nào cũng không vui.

13. Càng nghĩ rằng mình đúng thì càng không biết gì.

Có một mối tương quan trực tiếp giữa việc thoải mái đón nhận những luồng ý tưởng khác biệt và mức độ hiểu biết. Bertrand Russell đã nói: “Thế giới này gặp vấn đề là vì mấy thằng ngu thì cứ chắc chắn, còn những người thông minh lại hay nghi ngờ.”

(Sưu Tầm theo Hoàng Vi)

Sửa bởi DucBichPham: 17/08/2016 - 10:16


Thanked by 5 Members:

#461 menglan

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2354 Bài viết:
  • 2505 thanks

Gửi vào 17/08/2016 - 16:57

10 câu chuyện ngắn cho thấy vì sao bạn mãi vẫn nghèo

Rõ ràng là làm việc như nhau, tại sao người khác có thể mua nhà mua xe, còn mình thì vẫn nghèo khổ? Đọc xong bạn sẽ hiểu vì sao…

1. Một cái máy tính vừa ý cần phải bỏ ra 30 triệu đồng, trong khi tiền lương hàng tháng của anh chỉ có 6 triệu. Vợ nói với anh: “Anh khùng rồi, anh mà mua thì chúng ta sẽ ly hôn”. Anh ta hỏi tôi nên làm thế nào.
Tôi nói: “Anh không xứng với cái máy tính đó, bởi vì nếu đến cái mình thích mà anh cũng không có dũng khí để theo đuổi, thì sau này còn làm được trò trống gì trong xã hội này đây?”
Anh ta cắn răng để mua. Vì để trả nợ anh ta đã không ngừng làm thêm. Cuối cùng nội trong một tháng anh ấy đã trả hết số tiền còn thiếu. Vợ của anh cũng không vì sự điên khùng của anh ấy mà đòi ly hôn.
Sau đó, vợ anh ta dẫn anh đến chỗ mua xe, nói: “Anh à, chúng ta vay tiền mua chiếc xe BMW nhé”. Anh ta rất hoảng hốt, cho rằng vợ mình khùng rồi.
Một năm sau anh ta trả hết số tiền vay mua xe BMW.[indent]
Cảm ngộ: Bạn ngay đến theo đuổi cái mình thích cũng không có dũng khí để theo đuổi, thì chắc chắn bạn là người thất bại.[/indent]
2. Hai con ngựa mỗi con kéo một xe hàng. Một con thì đi nhanh, một con thì vừa đi vừa nhởn nhơ gặm cỏ. Người chủ thấy vậy đã mang toàn bộ hàng phía sau chuyển lên phía trước. Con ngựa ở đằng sau cười: “Hà hà! Càng nỗ lực thì lại càng bị đày đọa!”.
Ai ngờ rằng người chủ sau đó lại nghĩ: “Một con ngựa là đủ để kéo xe rồi, tại sao mình lại phải nuôi 2 con?”.
Sau đó con ngựa lười bị làm thịt. Đây chính là hiệu ứng con ngựa lười trong kinh tế học.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


(Ảnh: Internet)[indent]
Cảm ngộ: Để cho người khác cảm thấy dù bạn tồn tại cũng được mà không có cũng không sao, thì ngày bạn bị đá văng đi sẽ không còn xa nữa.[/indent]
3. Chợ đêm có hai quầy bán mì. Quầy hàng liền nhau, bài trí tương tự nhau. Một năm sau, chủ quầy A kiếm được tiền mua được nhà, còn chủ quầy B thì không thể. Tại sao?
Lúc đầu chủ quầy B bán cũng rất khá, nhưng sợi mì vừa nấu xong rất nóng, phải ăn mất 15 phút mới ăn hết 1 tô. Mà chủ quầy A thì nấu mì xong, cho bát mì vào nước lạnh 30 giây rồi mới bê ra cho khách, lúc này nhiệt độ vừa đủ.[indent]
Cảm ngộ: Tiết kiệm thời gian cho khách hàng, thì tiền mới đến nhanh được.[/indent]
4. Nelson Mandela đã từng bị giam giữ 27 năm, chịu đủ hình thức ngược đãi. Khi ông nhận chức tổng thống, ông đã mời 3 người trông coi tù đã từng ngược đãi ông đến gặp mặt, lúc đó tất cả mọi người đều tĩnh lặng trở lại.
Ông nói: “Khi tôi bước ra khỏi tù, lúc bước ra khỏi cổng ngục giam, tôi đã xác định rất rõ ràng rằng, nếu tôi giữ lại tất cả nỗi đau, oán hận, thì tôi cũng giống như ở trong tù vậy”.[indent]
Cảm ngộ: Tha thứ cho người khác, kỳ thực là thăng hoa chính mình.[/indent]
5. Có người hỏi nông phu: “Có trồng lúa mạch không?”
Nông phu: “Không, tôi sợ trời không mưa”.
Người kia lại hỏi: “Vậy ông có trồng bông không?”.
Nông phu: “Không, tôi sợ côn trùng ăn hết bông”.
Người kia hỏi tiếp: “Vậy ông trồng gì?”.
Đáp án này, bạn nghe xong sẽ thấy rất quen thuộc …
Nông phu: “Không trồng gì hết, tôi phải bảo đảm an toàn”.[indent]
Cảm ngộ: Một người không nguyện ý phó xuất, không dám mạo hiểm đối mắt với thử thách, thì chắc chắn sẽ chẳng làm được gì.[/indent]
6. Ba người ra khỏi nhà, một người mang dù, một người cầm gậy chống, một người đi tay không.
Khi trở về, người cầm dù bị ướt đẫm, người cầm gậy chống bị thương, người còn lại thì không sao hết.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


(Ảnh: Internet)
Chuyện là, khi mưa đến, người có dù hiên ngang đi, nhưng lại bị ướt; khi đi trên đường bùn đất, người có gậy chống liều lĩnh bước, và liên tục bị ngã; Người không có gì trong tay, khi mưa đến thì trú mưa, khi đường xấu thì đi rất cẩn thận, và cuối cùng không bị sao cả.[indent]
Cảm ngộ: Rất nhiều khi chúng ta không bại bởi thiếu khuyết, mà là bại bởi ưu thế của mình.[/indent]
7. Một con quạ đen trên đường bay của mình gặp một con bồ câu đang trở về nhà.
Bồ cầu hỏi: “Bạn muốn bay đi đâu?”
Quạ đên nói: “Kỳ thực tôi không muốn đi, nhưng mọi người đều chê tiếng kêu của tôi, vì thế tôi muốn đi”.
Bồ câu nói với quạ: “Phí sức rồi! nếu bạn không thay đổi tiếng kêu mình, đến đâu cũng sẽ không được chào đón”.[indent]
Cảm ngộ: Nếu bạn hy vọng hết thảy đều có thể trở nên tốt đẹp hơn, thì hãy bắt đầu từ việc thay đổi chính mình.[/indent]
8. Một gia đình có ba người con trai, bọn họ tử nhỏ đã sống trong cảnh bố mẹ cãi nhau suốt ngày, mẹ họ thường xuyên bị thương tích đầy mình. Anh cả nói: “Mẹ thật đáng thương! Anh sau này sẽ phải tốt với vợ”.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Anh hai nói: “Kết hôn thật chẳng có ý nghĩa gì, khi lớn lên em nhất định sẽ không kết hôn!”
Cậu em út nói: “Vốn dĩ là chồng có thể đánh vợ như thế này!”.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

[indent]
Cảm ngộ: Cho dù hoàn cảnh giống nhau, nhưng lối tư duy khác nhau, cũng sẽ ảnh hưởng đến cuộc đời khác nhau.[/indent]
9. Lợn rừng và ngựa cùng nhau ăn cỏ, lợn rừng thường xuyên giở trò xấu, không phải đạp lên cỏ xanh thì cũng làm đục nước.
Ngựa vô cùng tức giận, một lòng muốn trả thù, liền đi tìm thợ săn giúp đỡ. Thợ săn nói sẽ đồng ý nếu ngựa để cho hắn cưỡi. Thế là thợ săn cưỡi ngựa và săn được heo rừng, rồi sau đó dắt ngựa về cột ở chuồng, ngựa mất sự tự do ban đầu mà mình vốn có.[indent]
Cảm ngộ: Bạn không thể dễ dàng tha thứ cho người khác, thì sẽ chỉ mang đến cho mình những điều không hạnh phúc.[/indent]
10. Người đi xe đạp, gắng sức đạp 1 tiếng đồng hồ chỉ đi được khoảng 10 cây số.
Một người đi xe hơi, đạp chân ga 1 tiếng là đã có thể đi 100 cây số.
Một người đi tàu cao tốc, nhắm mắt ngủ 1 tiếng đồng hồ cũng đã có thể đi được 300 cây số.
Một người vừa ngồi máy bay vừa ăn các món ngon, 1 tiếng đồng hồ có thể đi được 1000 cây số.[indent]
Cảm ngộ: Vẫn là một người, vẫn nỗ lực như vậy, nhưng đặt ở những bệ phóng khác nhau sẽ mang đến các kết quả khác nhau.[/indent]
Lê Hiếu, dịch từ Cmoney.t

Thanked by 5 Members:

#462 NgocNuong

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 142 Bài viết:
  • 88 thanks

Gửi vào 17/08/2016 - 20:02

Nhà vua cao 1m82, thứ gì nhà vua cũng giỏi, từ cưỡi ngựa, đánh tennis cho đến nghệ thuật làm tình chỉ trừ chuyện làm vua.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Thanked by 1 Member:

#463 vietnamconcrete

    Pro Member

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPip
  • 4363 Bài viết:
  • 5877 thanks

Gửi vào 17/08/2016 - 20:56

Mừng vui có đảng quang vinh

Xóa tan phong kiến, đẩy lui xâm lăng

Trả người dân bờ xôi ruộng mật

Dân yên vui, không thuế sưu cao

Biển đông tôm cá đầy ghe

Đồng bằng đầy lúa, dân mừng hoan ca...


Dạo này tự nhiên lại thích làm thơ ca ngợi đảng và nhà nước.

Thanked by 1 Member:

#464 vietnamconcrete

    Pro Member

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPip
  • 4363 Bài viết:
  • 5877 thanks

Gửi vào 17/08/2016 - 21:46

Thơ hay và đầy ý nghĩa như thế lày sao không ai khen mình lấy một tiếng nhở

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Thanked by 2 Members:

#465 Người H'Mông

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPip
  • 595 Bài viết:
  • 815 thanks

Gửi vào 17/08/2016 - 22:57

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

vietnamconcrete, on 17/08/2016 - 21:46, said:

Thơ hay và đầy ý nghĩa như thế lày sao không ai khen mình lấy một tiếng nhở

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Bấm nút Thanks rồi đó, sướng nha !

Sửa bởi nguoiHmong: 17/08/2016 - 23:00


Thanked by 2 Members:





Similar Topics Collapse

  Chủ Đề Name Viết bởi Thống kê Bài Cuối

7 người đang đọc chủ đề này

0 Hội viên, 7 khách, 0 Hội viên ẩn


Liên kết nhanh

 Tử Vi |  Tử Bình |  Kinh Dịch |  Quái Tượng Huyền Cơ |  Mai Hoa Dịch Số |  Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Địa Lý Phong Thủy |  Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp |  Bát Tự Hà Lạc |  Nhân Tướng Học |  Mệnh Lý Tổng Quát |  Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số |  Khoa Học Huyền Bí |  Y Học Thường Thức |  Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian |  Thiên Văn - Lịch Pháp |  Tử Vi Nghiệm Lý |  TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 |
 Coi Tử Vi |  Coi Tử Bình - Tứ Trụ |  Coi Bát Tự Hà Lạc |  Coi Địa Lý Phong Thủy |  Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Coi Nhân Tướng Mệnh |  Nhờ Coi Quẻ |  Nhờ Coi Ngày |
 Bảo Trợ & Hoạt Động |  Thông Báo |  Báo Tin |  Liên Lạc Ban Điều Hành |  Góp Ý |
 Ghi Danh Học |  Lớp Học Tử Vi Đẩu Số |  Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý |  Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở |  Sách Dịch Lý |  Sách Tử Vi |  Sách Tướng Học |  Sách Phong Thuỷ |  Sách Tam Thức |  Sách Tử Bình - Bát Tự |  Sách Huyền Thuật |
 Linh Tinh |  Gặp Gỡ - Giao Lưu |  Giải Trí |  Vườn Thơ |  Vài Dòng Tản Mạn... |  Nguồn Sống Tươi Đẹp |  Trưng bày - Giới thiệu |  

Trình ứng dụng hỗ trợ:   An Sao Tử Vi  An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi |   Quỷ Cốc Toán Mệnh  Quỷ Cốc Toán Mệnh |   Tử Bình Tứ Trụ  Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản |   Quẻ Mai Hoa Dịch Số  Quẻ Mai Hoa Dịch Số |   Bát Tự Hà Lạc  Bát Tự Hà Lạc |   Thái Ât Thần Số  Thái Ât Thần Số |   Căn Duyên Tiền Định  Căn Duyên Tiền Định |   Cao Ly Đầu Hình  Cao Ly Đầu Hình |   Âm Lịch  Âm Lịch |   Xem Ngày  Xem Ngày |   Lịch Vạn Niên  Lịch Vạn Niên |   So Tuổi Vợ Chồng  So Tuổi Vợ Chồng |   Bát Trạch  Bát Trạch |