Gửi vào 04/06/2014 - 16:09
Khách hàng có mấy loại dễ thương, hợp tác và đanh đá tinh vi. Với loại thứ 1 thì không có gì để nói. Với loại thứ 2 thì có mấy cách
1. Nếu chỉ đanh đá, ta đây mà kém hiểu biết nhưng thích lí sự chỉ muốn thoả mãn cái tôi, trường hợp này rơi nhiều nhất vào mấy bà bạn hàng vừa và nhỏ. Đó là con mồi ngon nhất, nếu mình không quan tâm họ nói gì, chỉ cần túi tiền của họ, biết vuốt trúng cái tôi của nó, cho nó đã, nó sướng thì bao nhiêu tiền trong túi nó cũng móc ra được hết.
2. Cũng như loại trên, nhưng lì lợm hơn, tinh vi hơn nhất là khi đòi nợ thì phải tiếng to tiếng nhỏ, trường hợp này hay rơi vào mấy bà bạn hàng lớn. Cứ ngọt ngào hết cở để đẩy được hàng trước, nhưng khi cần thu tiền, phải chưởi lộn thì phải chưởi hơn họ, chưởi sắc sảo hơn họ, lời lẻ phải bén hơn họ nhưng đừng nhọn đến mức có thể làm người ta nhói tim nhức óc, sẽ mất quan hệ đó. Còn cách chưởi chỉ điều độ bén như dao, đủ để gọt thịt, cắt ngón, bào da... thì sau đó họ sẽ ngán và không dám làm tới, trả tiền mình. Yên tâm đi, không mất quan hệ đâu mà sợ, hôm trước chưởi sa sã, dập máy ầm ầm, hôm sau anh anh chị chị ngọt xót à! Coi như chưa từng xảy ra!
Tôi xuất thân là người có học hành, bằng cấp của tôi cũng cở NhuThangThai đó, những ngày đầu làm sale gặp mấy con mẹ khách hàng này thực sự là không hợp với phong cách của mình. Nhưng tôi nghĩ phải thích nghi chợ búa, học chiụ đựng sau đó học chưởi lộn, chừng 1 năm sau chưởi còn hay hơn họ nữa.
Sau này cách tôi đào tạo sale là phải biết miệng lưỡi ngọt xớt để người ta tình nguyện móc túi ra đưa tiền cho mình, và cũng phải biết chanh chua, đanh đá, đòi tiền không trả thì phải dám túm áo, xộc tay vào túi nó móc hết nếu nó không tự nguyện trả tiền.
Có 1 sale mà tôi đắc ý nhất, sau này còn hay hơn tôi nhiều. Nó có khả năng vừa xong điện thoại chào hàng nói chuyện ngọt hơn cưa gái, anh anh em em, tắt cuộc điện đó xong là bấm số đòi nợ, chuyển giọng còn dữ hơn giang hồ. Tiền trả xong bửa trước, bửa sau là chị chị em em tiếp.
3. Loại tinh vi, tinh tướng, rành lí lẻ, rành luật pháp, miệng lưỡi ôn hoà, sau này khi đòi tiền sẽ dẫn dắt mình vào 1 cuộc chiến trí tuệ, cân não mà mình thấy không đáng. Loại này phải làm rõ ràng từ đầu, Go or Not Go từ đầu luôn. Khi cần thì cắt bỏ quan hệ, khỏi làm ăn lằng nhằng rất mệt. Dù mình có thắng họ cũng không đáng để thắng. Thường gặp loại này là đích thân tôi phải ra tay, sau này bỏ hết loại này.
Có lần cũng gặp khách hàng mới, thuộc loại 3 đến đặt hàng, tôi chơi bài ngữa luôn, kể ra trước cho họ nghe những nước bài họ sẽ đi, 1 là gì, 2 là gì, 3 là gì, cuối cùng là gì. Rồi đưa nguyên tắc ra luôn, cái anh cần là gì tôi biết, tôi đám ứng, cái tôi cần là gì, rất căn bản và những cái này là redline, anh không đáp ứng được, miễn bàn tiếp. Cuối cùng nó chịu, đó là 1 đơn hàng mà tôi lấy được 100% tiền trước khi sản xuất.
Tiền loại 1 là dễ lấy nhất, tự ái thôi, có gì đáng sợ đâu
Tiền loại 2 khó lấy 1 chút, nhưng biết cách là lấy được và thường là lấy được tiền lớn
Tiền loại 3 là khó lấy nhất, có khi không đáng để lấy, bỏ là tốt nhất. Sau này tôi có mồi ngon, hàng làm không kịp, loại 3 này tôi bỏ sạch, chỉ uống cafe không làm ăn.