Jump to content

Advertisements




Truyện ngắn huyền bí - hiendde


1072 replies to this topic

#976 hiendde

    Quản Lý Viên

  • Quản-Lý
  • 6221 Bài viết:
  • 6933 thanks

Gửi vào 02/06/2014 - 07:05

BỘ XƯƠNG BÍ ẨN VÀ RẮN CÓ MÀO

(Kỳ ba)

Vào năm 2005, trong quá trình đi thám hiểm, ghi chép lại các hang động, viết dự án, để giới thiệu sản phẩm du lịch, ông đã gặp một con rắn có mào. Hồi trẻ, ông thường vào hang Bói săn sơn dương. Hang đó có nhiều vỏ ốc, nghĩ có người xưa ở, nên đưa vào làm điểm tham quan sẽ thú vị. Chính tại hang này, mới đây, các nhà khảo cổ đào hố thám sát, đã phát hiện bộ xương người có tuổi khoảng 7.000 đến 10.000 ngàn năm.

Ở cửa hang có một tảng đá, khá giống cái ngai vàng. Ông Son cùng một nhóm đi vào hang Bói. Ông dựng tóc gáy khi thấy trên tảng đá hình ngai ấy có 2 con rắn vắt vẻo. Một con màu đỏ, thân to, đầu có mào. Một con màu xanh, nhỏ hơn, nằm uốn khúc, gối đầu lên lưng con đỏ.

Ông Son chợt nhớ lại lời các cụ kể, khi xưa khi các cụ ở Tràng An vào chỗ hang Bói khai thác gỗ sửa đền vua Đinh, đã từng gặp rắn có mào. Ông Từ Khấu, người phụ trách xẻ gỗ trong rừng, đã bắt gặp con rắn lạ này. Ông đặt chiếc mâm đồng, con rắn bò vào. Các cụ nghĩ “thần” về, nên đưa rắn mào vào hậu cung làm lễ cúng bái. Cúng xong, rắn biến mất, không ai nhìn thấy nữa.

Ông Son nghe chuyện rắn có mào nhiều, nhưng không tin. Khi đó, trước mắt mình là một con rắn có mào trên đầu thực sự, khiến ông dựng tóc gáy. Trấn tĩnh lại, ông Son chạy về nhà lấy máy quay phim. Lúc ông gặp rắn là 10 giờ sáng, ông chạy về nhà làm lễ cúng bái, rồi quay lại lúc 4 giờ chiều. Điều kinh ngạc là cặp rắn vẫn nằm đó. Ông Son đứng từ xa zoom lại, quay rõ hình ảnh con rắn có mào, loài rắn tưởng như chỉ có trong huyền thoại.

Quay xong, hai con rắn ngọ nguậy, rồi trườn lên núi và biến mất. Cặp rắn vừa trườn đi, ông Son lại nghe thấy tiếng rinh rích như gà con. Lần theo tiếng kêu lạ, ông Son phát hiện một con cua rất to, màu vàng, chưa từng thấy bao giờ. Ông nhấc cua lên ngắm nghía, nó vẫn phát ra tiếng kêu rinh rích. Nghĩ chuyện lạ, ông thả con cua ra, rồi về.

Quả thực, nghe chuyện rắn có mào, tôi không tin lắm, vì chẳng ai nhìn thấy rắn có mào bao giờ, mặc dù loài rắn thành tinh này ở làng quê nào cũng được nghe kể. Các nhà khoa học khẳng định, một số loài rắn có râu ở mũi, nhìn thoáng qua tưởng là mào, nhưng thực ra không phải. Để chứng minh điều mình nói, ông Son mở tủ lấy ra chiếc đĩa mà ông bảo quản rất cẩn thận cho tôi xem. Quả thực, trong hình, rõ ràng là con rắn có mào, mặc dù cái mào không lớn lắm.

Sau khi dự án du lịch Tràng An được lập, ông Nguyễn Văn Son cùng người em trai là đại gia Nguyễn Xuân Trường vào cuộc nạo vét sông ngòi, hang động, thung lũng để xây dựng Tràng An. Khi nạo vét lớp bùn ứ đọng trong một hang động ngay cạnh huyệt mạch sông Sào Khê, đã phát lộ một bộ xương còn khá nguyên vẹn. Bên thi hài có 3 sâu tiền cổ niên đại thế kỷ thứ 7 đến thứ 10, là tiền Tùy – Đường.

Bộ xương nguyên vẹn của người con gái đào được trong hang. Ông Son tin rằng, người xưa đã yểm thiếu nữ này. Đầu bộ xương gối lên các tấm gỗ tiện tròn rất cầu kỳ. Các nhà khảo cổ đã về xem xét. Bộ răng còn nguyên vẹn, chưa mòn chứng tỏ đây là người trẻ. Các nhà khảo cổ đều khẳng định đây là người con gái, dáng cao, mảnh, rất đẹp, tuổi chỉ độ 17-18. Ông Son đã làm lễ chu đáo, an táng người thiếu nữ này ra nghĩa địa làng. Tham khảo một số chuyên gia phong thủy, ông Son tin rằng, người con gái này đã bị yểm trong hang.

Nạo vét xong hang động, thì việc nạo hút sông Sào Khê bắt đầu tiến hành. Dự án nhà nước về nạo vét sông đã có, nhưng không biết bao giờ mới được giải ngân, nên công ty bỏ tiền làm trước. Có tới 150 chiếc máy hút bùn được huy động, rải dọc sông Sào Khê đoạn chảy qua Tràng An.

Một lần, chiếc máy hút bùn trục trặc, ông Son sai công nhân nhảy xuống sông mò mẫm xem có vật gì lọt vào ống hút. Công nhân này xuống mò, nhấc lên chiếc đầu lâu. Anh này mò tiếp, thì vớt được nguyên bộ xương người.

Từ bấy, ông Son rút kinh nghiệm, hễ máy đang hoạt động trơn tru, mà gặp dị vật bít ống hút, thì sai người xuống mò mẫm dưới lớp bùn, thể nào cũng kiếm được xương người. Theo ông Son, dưới dòng Sào Khê, chỗ nào có xương người, y rằng đã bị trấn yểm, vì xung quanh chỗ có xương người thường có nhiều vật lạ khác.

Một ngày tháng 7, trời mưa sụt sùi, ông Son sai người làm mấy mâm lễ lớn, vừa cúng bái vừa khao chúng sinh ngay trên sàn con tàu hút bùn. Khi công nhân lấy lên vô số vật lạ, ông Son đã tin rằng đào phải trận pháp trấn yểm, nên đã cúng bái, rồi sai công nhân khoanh vùng, nạo vét lòng sông bằng thủ công. Công nhân tiến hành đắp bờ, tát nước, móc từng nắm bùn đoạn sông Sào Khê để tìm kiếm thông tin. Giữa một đống di vật lạ, công nhân đã lôi lên được một chiếc đầu lâu.

Ông Son đã cải táng hàng trăm bộ xương khai quật được từ sông Sào Khê vào nghĩa địa này. Có lẽ, do nằm rất sâu dưới lòng đất, trong tình trạng yếm khí, vi khuẩn không hoạt động được, nên hộp sọ được bảo quản rất tốt, còn rất nguyên vẹn. Một số nhà khảo cổ, nhân chủng học tìm về và khẳng định hộp sọ to, đẹp, cân đối, thể hiện đây là một người thông minh, khỏe mạnh, thậm chí là một vị tướng.

Điều lạ lùng là lại chỉ phát hiện hộp sọ dưới lòng sông, còn xương cốt bộ phận khác lại không có. Ông Son đã huy động mấy chục công nhân, mở rộng diện đào bới, tuy nhiên, tìm kiếm suốt một tuần không thấy thêm mẩu xương nào. Tin rằng, chiếc đầu lâu này của vị tướng, nên ông Son sai người an táng rất chu đáo. Khi đó, một đội chuyên phục vụ án táng, di chuyển hài cốt được thành lập.

Theo lời ông Son, họ mua tiểu sành, vải liệm màu đỏ. Đích thân ông đã cúng cho oan hồn này. Cúng xong, đội an táng đưa ra nghĩa địa chôn ở vị trí đã chọn sẵn. Sau này, một số người đi xem tâm linh, đã nhận thủ cấp ấy là của tổ tiên mình, tức tướng Nguyễn Bặc. Đã có cả trăm bộ xương được moi lên từ lòng sông Sào Khê, đoạn cửa hang Luồn được án táng vào một khu vực mà ông Son xây dựng, trong nghĩa địa làng Tràng An.


#977 hiendde

    Quản Lý Viên

  • Quản-Lý
  • 6221 Bài viết:
  • 6933 thanks

Gửi vào 02/06/2014 - 08:05

NHỮNG HÌNH KHẮC BÍ ẨN TRÊN VÁCH ĐÁ

(Kỳ bốn)

Những hình khắc trên vách đá thường được sử dụng trong các lễ trấn yểm, hoặc cầu siêu, giải oan của người xưa.

Như đã nói ở kỳ trước, khi nạo vét sông Sào Khê và khu Tràng An, Ninh Bình, tổ nạo vét gặp vô số điều kỳ lạ, chủ yếu là xương người, xương các loại động vật lớn, nhiều vật dụng, cả đống tiền cổ… khiến ai nấy phải dựng tóc gáy. Tuy nhiên, chỉ đến khi dàn máy móc hút bùn, nạo vét lòng sông Sào Khê tiến vào sát cửa hang Luồn, thì sự thực về trận đồ trấn yểm mới lộ rõ.

Ông Nguyễn Văn Son, chủ khu du lịch Tràng An Cổ, cha đẻ của cả hai khu du lịch Tràng An kể: “Cả đời gắn bó với vùng đất Tràng An này, gặp không thiếu chuyện gì, nhưng ngẫm lại, tôi tin rằng anh linh các cụ đã dẫn dắt tôi từng bước, để khám phá những bí ẩn trong lòng đất Tràng An. Việc phát hiện ra trận đồ trấn yểm này không phải ngẫu nhiên, mà tôi tin rằng do các cụ sắp đặt”.

Theo lời ông Son, kể từ khi phát hiện ra trận pháp, ông có cảm giác rất lạ, ông thấy mình phải có trách nhiệm để trông coi, giữ gìn long mạch thiêng liêng này. Ông để lại dự án Tràng An cho người em, là ông Nguyễn Xuân Trường xây dựng, quản lý, ông về Tràng An Cổ, huyệt mạch quốc gia để xây dựng lại cơ nghiệp, nhằm bảo vệ trần đồ trấn yểm kỳ bí này.

Ông Son tin rằng, đoạn sông Sào Khê chảy qua hang hang Luồn chính là huyệt mạch trọng yếu của quốc gia, nơi quan trọng nhất của nhà Đinh, và cũng là nơi tổ tiên ông đã đổ máu, dựng nghiệp, rồi sinh sống đến tận bây giờ.

Để tôi hiểu rõ về trận đồ trấn yểm, đích thân ông Nguyễn Văn Son đã lấy thuyền chở tôi dọc sông Sào Khê, tiến về phía cửa hang Luồn. Theo ông Son, sông Sào Khê khi xưa to, nước sâu, chứ không nhỏ và cạn nước như bây giờ. Mùa lũ, nước từ sông Đáy thốc vào, nước dâng cao chảy cuồn cuộn.

Chỉ có con đường duy nhất vào Tràng An là đường thủy, trên sông Sào Khê, xuyên qua hang Luồn. Cả con sông đã chảy qua lòng quả núi. Nơi đây bốn bề núi cao hiểm trở, các dãy núi là tường thành tự nhiên, dễ phòng thủ, khó tấn công, nên vua Đinh, rồi nhà Tiền Lê đã chọn làm nơi dựng nghiệp.

Cửa hang Luồn là một công trình kỳ vĩ của tự nhiên. Mái hang khá thấp, nhiều chỗ bơi thuyền chạm đầu, tuy nhiên bề rộng thì tới 60 mét, đủ chỗ cho thuyền bè tấp nập ngược xuôi, mà không sợ tắc. Chèo thuyền đến cửa hang Luồn, ông Nguyễn Văn Son dừng thuyền, chỉ cho tôi xem những hình khắc khá nhỏ trên vách đá mái hang giữa sông.

Ông Son kể, ngày xưa, vách đá này có nhiều chim làm tổ, ông cùng đám trẻ trong làng thường bơi dưới sông, bốc bùn ném trúng tổ chim, để chim non rơi xuống đem về nuôi. Ông đã phát hiện những hình khắc kỳ lạ đó, tuy nhiên, ông không biết là thứ gì.

Khi việc nạo hút đoạn hang Luồn gặp nhiều sự cố, ông Son mới để ý đến những hình khắc này. Ông tìm lại sách cổ, rồi gặp các chuyên gia phong thủy, chuyên gia văn hóa cổ, thì thấy rằng, những hình khắc như trên vách đá thường được sử dụng trong các lễ trấn yểm, hoặc cầu siêu, giải oan của người xưa.

Trong quá trình nghiên cứu, ông Son đã vô tình có được trong tay cuốn sách cổ của ông Phạm Văn Nghị, là nhà nho yêu nước thời Tự Đức. Ông này đã mô tả rất kỹ con sông Sào Khê và cửa hang Luồn. Theo đó, con sông Sào Khê thực tế tên là Tào Khê (đặt tên theo con sông Tào Khê nổi tiếng linh thiêng của Trung Quốc). Khê có nghĩa là con ngòi luồn lách qua khe núi.

Theo mô tả của cuốn sách cổ trên, thì Sào Khê chính là Tiểu Hoàng Long (rồng nhỏ), còn sông Hoàng Long là Đại Hoàng Long (rồng lớn). Sông Sào Khê dẫn nước từ sông Đáy, luồn lách qua các hang động, núi đá, rồi đổ ra sông Hoàng Long.

Cũng theo cuốn sách trên, cửa hang Luồn chính là long mạch quan trọng nhất của Tiểu Hoàng Long. Chính vì thế, khi chúa Trịnh Sâm về đây, đã cho lập bia và đề thơ trên vách đá, ngay cửa hang Luồn. Hiện tấm bia trên vách đá vẫn còn nguyên vẹn. Ông Son đã lợp mái để che mưa nắng, giữ cho tấm bia được bền vững với thời gian.

Một nhà ngoại cảm nổi tiếng về cửa hang Luồn, cũng khẳng định như vậy. Nhà ngoại cảm này còn mô tả kỹ lưỡng trận pháp dưới lòng sông, mà theo ông Son, sau này đào lên, mọi thứ đều đúng như mô tả?

Nhà ngoại cảm nọ còn tả lại cảnh tượng làm lễ trấn yểm kéo dài từ thời Đinh sang tận thời Lê. Theo đó, mỗi khi xuất quân, vua Đinh và vua Lê đều bái lễ ở cửa hang Luồn. Thắng trận cũng về đây làm lễ, rồi thả đèn, nến, vàng hoa trên sông Sào Khê, trôi qua hang Luồn sáng rực.

Một số nhà phong thủy cũng được ông Son mời về nghiên cứu những hình khắc. Mấy nhà khoa học cũng đã lấy những bản dập hình khắc mang đi nghiên cứu và có giải mã bước đầu. Những hình khắc bao gồm: Tháp kính thiên, cá phóng sinh, đài sen, ngọn lửa, đạo linh phù. Những hình khắc này tập trung ở mái đá ngay cửa hang Luồn, không phát hiện ở nơi nào khác. Dựa vào độ mòn, các nhà khoa học cũng khẳng định các hình khắc có tuổi đời rất lâu.

Hình khắc Tháp kính thiên khá cầu kỳ. Dưới đế hình tháp là ngọn lửa thả trên mặt nước. Tổ hợp hình ảnh này biểu thị cho lễ cầu siêu cho tướng sĩ vì nước quên thân. Hình con cá thể hiện sự phóng sinh trong nghi lễ cầu siêu. Hình bùa linh phù có lẽ bí ẩn nhất. Phía dưới hình là miếng gỗ, trên là hình người quỳ nâng lư hương, tiếp theo là hình mặt trời, và trên cùng là hình ngũ cốc. Đây là một lá bùa cổ, được người xưa dùng để trấn yểm, giữa yên âm trạch.

#978 hiendde

    Quản Lý Viên

  • Quản-Lý
  • 6221 Bài viết:
  • 6933 thanks

Gửi vào 02/06/2014 - 09:44

CÓ HAY KHÔNG NHỮNG CUỘC TẾ SỐNG

(Kỳ năm)

Sau một năm trời âm thầm nghiên cứu, bằng cả tâm linh ngoại cảm, lẫn khoa học, ông Nguyễn Văn Son khẳng định, ông có đủ cơ sở tin rằng dưới đáy sông Sào Khê, ngay đoạn cửa hang Luồn, Tràng An, Ninh Bình, chính là trận đồ trấn yểm kinh hoàng từ 1.000 năm trước.

Một số nhà ngoại cảm, nhà phong thủy được ông mời về đây, sau khi khảo sát địa điểm cũng tin rằng, vì khu vực này là nơi tế sống nhiều người, nên oan hồn vất vưởng ở đây rất nhiều. Mọi người đều khuyên ông Son phải hết sức cẩn thận trong quá trình nạo vét, đào bới.

Sau khi làm các thủ tục tâm linh chu đáo, mời thầy bà cúng tế đầu cuối, chọn ngày đẹp, ông Son huy động nhân công đắp đoạn sông, tát nước. Vì đây là con sông thoát nước, nên phải đắp nửa sông, khai quật từng phần.

Ông Son nhớ lại: “Chuyện xảy ra vào năm 2010. Khi công nhân vét lớp bùn bề mặt, xuống độ sâu chỉ chừng 1 mét, thì trận đồ trấn yểm đã hiện ra rõ mồn một. Tôi cũng như tất cả những người tham gia đào bới đều sợ toát mồ hôi.

Trận đồ trấn yểm sông Tô Lịch chỉ có vài mẩu xương, mà khiến bao nhiêu người sợ hãi, cả nước tranh cãi liên miên, chấn động một thời, đằng này, chỉ vét lớp bùn loãng bên trên, đã hiện ra vô số xương cốt.

Điều kỳ lạ là các bộ xương đều con rất nguyên vẹn, đầy đủ. Hầu hết các bộ xương đều nằm theo tư thế có quắp, thể hiện cái chết sợ hãi, đau đớn, đầy oan khuất. Nhìn tư thế của những bộ xương, rõ ràng họ không phải là người chết bị chôn, mà bị chôn sống!”.

Năm đó, tại cửa hang Luồn, người dân Tràng An được chứng kiến một chuyện quá kinh hãi. Mấy chục chiếc tiểu sành được đưa vào vách núi. Lễ lạt linh đình, hương khói nghi ngút, đội quy tập hài cốt do ông Son chỉ đạo làm việc miệt mài.

Vì việc đại sự quan trọng, nên bản thân ông Son cũng vào cuộc rốt ráo, tự cúng tế, rồi tham gia bốc xương cốt. Ông Son chỉ cho phép đào sâu thêm 1 mét nữa xuống lòng đất, và đào rộng ra chừng vài chục mét vuông. Chỉ khai quật từng đó, đã thu lượm được 40 bộ hài cốt nguyên vẹn, đầy đủ các bộ phận.

Số lượng xương cốt nằm lẫn lộn với nhau, thu được một đống lớn. Với những đống xương lẫn lộn này, đội quy tập không phân biệt, sắp xếp đúng được, nên cứ xếp bừa vào các tiểu sành. 6 chiếc tiểu sành loại to xếp chật xương cốt, đem chôn thành mộ tập thể.

Ông Son chèo thuyền qua cửa hang Luồn, đi sâu vào phía trong núi một đoạn, dẫn tôi đến nghĩa địa của thôn Tràng An. Ông đã xây dựng một khu mộ lớn, cạnh nghĩa địa làng, sát vách núi và táng cả trăm bộ xương đào được từ cửa hang Luồn vào đấy.

Ngoài 40 ngôi mộ riêng rẽ, có 6 ngôi mộ tập thể. Mỗi chiếc tiểu sành cỡ lớn phải chứa đến chục bộ xương. Như vậy, theo ông Son, riêng việc khai quật một điểm nhỏ ở trận đồ trấn yểm cửa hang Luồn, đã thu được cả trăm bộ hài cốt.

Theo ông Son, mới chỉ khai quật một địa điểm nhỏ, chứ nếu mở rộng diện khai quật và tiếp tục đào sâu xuống lòng đất, có lẽ đào thêm được cả trăm, thậm chí cả ngàn bộ xương bí ẩn?

Theo lời ông Son, hầu hết những bộ xương đào được ở cửa hang Luồn, là xương người trẻ, mà phần lớn là phụ nữ. Các bộ xương đều dài, to, chắc, chứng tỏ người Việt thời Đinh, Lê rất cao lớn, thậm chí cao to hơn người bây giờ, chứ không nhỏ bé như ta vẫn nghĩ.

Điều kỳ lạ là ông Son tìm được một số hộp sọ trẻ con. Những bộ xương trẻ con có lẽ đã bị tiêu hủy, bởi thời gian quá lâu, nhưng hộp sọ thì vẫn còn.

Liệu người xưa có tế sống trẻ em trong các nghi lễ trấn yểm, là câu hỏi ông Son vẫn đau đáu tìm hiểu, nhưng chưa có câu trả lời.

Ngoài việc thu thập được hàng trăm bộ hài cốt, ông Son đã thu thập được rất nhiều xương voi, ngựa, hổ, nhiều loại binh khí. Riêng tiền cổ ông Son thu được cả tạ. Tiền cổ đủ các thời kỳ, toàn tiền thời Bắc thuộc, đóng thành từng xâu lớn.

Hiện, ông Son có lẽ được coi là nhà sưu tầm tiền cổ số 1 Việt Nam. Ông Son sở hữu những đồng tiền cổ hiếm đến nỗi bảo tàng quốc gia cũng không có.

Hiện ông trưng bày một số đồng tiêu biểu cho các thời kỳ ở khu Tràng An, còn lại ông cất giữ, hoặc tiến cúng đi khắp nơi.

Theo ông Son, sau này, nghiên cứu, ông mới biết, người xưa lập trận đồ trấn yểm bằng cách đánh thuốc mê người được chọn, trói vào cột gỗ, dán lá bùa, rồi đẩy xuống hố sâu đào sẵn. Riêng voi, ngựa, hổ thì bắn tên tẩm thuốc mê, rồi cũng đẩy xuống hố chôn sống.

Trong trận đồ trấn yểm thường có các yếu tố như: Mộc, nhân, mã, tượng, xà, ngũ sắc (5 thứ kim loại quý) và ngũ cốc (lúa, ngô, kê, sắn, đậu). Hầu hết những thứ này ông Son đều tìm thấy trong trận đồ dưới đáy sông Sào Khê, chỗ cửa hang Luồn.



#979 hiendde

    Quản Lý Viên

  • Quản-Lý
  • 6221 Bài viết:
  • 6933 thanks

Gửi vào 02/06/2014 - 11:08

ĐÀN TẾ GIẢI OAN CUẢ PHÁP SƯ BÍ ẨN

(Kỳ cuối)

Sau khi khai quật một phần địa điểm mà ông cho là trận đồ trấn yểm ở cửa hang Luồn (Tràng An Cổ, Ninh Bình), thấy nhiều di vật, xương cốt quá, ông Nguyễn Văn Son dừng lại, không nạo vét nữa. Tin rằng, nhiều người bị tế sống, chết oan ở vùng đất này vào thời Đinh-Lê, nên ông lập đền, lập mộ, thờ cúng cho các oan hồn.

Hai năm sau, một pháp sư kỳ lạ xuất hiện, khiến ông Nguyễn Văn Son càng tin vào công việc trông giữ long mạch quan trọng ở Tràng An.

Đó là vào một buổi sáng tháng 2 âm lịch, năm 2012, ông Son đang ở khu Tràng An Cổ, thì thấy một người có vẻ không giống khách du lịch, cứ ra lại vào ngắm nghía địa thế kỹ lưỡng.

Thấy vị khách có biểu hiện lạ, ông Son mời lên lầu uống nước. Ông Son bảo: “Đất Hoa Lư tôi không lạ, anh cần tìm hiểu gì cứ hỏi tôi”.

Ông này không nói gì, đề nghị ông Son dẫn đi xem xét núi non, địa thế. Ông này trèo lên tận đỉnh núi, phóng ánh mắt nhìn tứ phía, rồi bảo với ông Son rằng: “Đây là Cái Hạ”.

Nghe từ đó, ông Son không hiểu. Người khách bí ẩn giải thích rằng, Cái tức là chính, Hạ là mặt đất. Ông khách bí ẩn chỉ cho ông Son từng đỉnh núi và phân tích. Cuối cùng, ông kết luận, 100 quả núi thiêng chầu vào đoạn sông Sào Khê chảy qua hang Luồn.

Những điều vị khách lạ nói, khiến ông Son vã mồ hôi hột. Ông Son chưa kể bất cứ điều gì, song pháp sư nọ cứ nói vanh vách. Vị khách này lại yêu cầu sông Son lấy thuyền chở dọc sông Sào Khê.

Ngồi trên thuyền, ông gọi điện tham khảo thêm một nhà tâm linh và nhà tâm linh đó khẳng định vị trí ông đang ở chính là âm huyệt quan trọng.

Ông này dùng con lắc ở cửa hang Luồn, con lắc quay tít. Lên bờ, ông khách này giới thiệu tên là Hiếu, tu phái Mật Tông. Pháp sư bí ẩn này bảo rằng, ông cùng các pháp sư đã mất nhiều năm đi tìm âm huyệt nhưng không thấy. Vị pháp sư này đặt nghi vấn âm huyệt chính là vùng đất Tràng An. Nói xong, pháp sư này chào ông Son, về Hà Nội.

Hai tháng sau, pháp sư Hiếu cùng 50 đệ tử lại về gặp ông Son, bảo tìm vị trí lập đàn cầu siêu.

Theo pháp sư Hiếu, địa bàn Tràng An là âm huyệt quan trọng, nơi xảy ra quá nhiều oan khuất, kéo dài từ thời Hồng Bàng, Âu Lạc, mà nặng nề nhất vào thời Đinh, Tiền Lê, nên cần phải làm lễ cầu siêu, giải oan cho các linh hồn bị chết oan uổng. Pháp sư Hiếu không yêu cầu ông Son trợ giúp gì cả.

Hai ngày sau, tức ngày 22-4, tờ mờ sáng, một đoàn xe ô tô xuất hiện ở cổng Tràng An Cổ. Pháp sư Hiếu xuất hiện cùng mấy trăm phật tử.

Hai xe tải chở đồ lễ gồm 500 mâm xôi, 500 mâm gạo, 500 đĩa xôi, 500 bánh trưng, 500 bánh dày mỗi cái to bằng cái mâm. 1.500 lít nước đóng thành từng can 20 lít lấy từ Thăng Long về. Pháp sư này bảo, vùng đất Hoa Lư nước rất độc, nên cứ đời vua nọ giết vua kia, do đó phải mang nước từ Thăng Long về.

Đàn tràng tứ phủ được lập trên bờ, dưới thuyền, các Phật tử ngồi lễ từ 7h30 sáng đến 11h30 trưa. Sau buổi trưa, tiếp tục làm lễ cầu siêu.

Theo lời ông Son, đến 18h30, hoàng hôn buông xuống, đỉnh núi trên hang Luồn xuất hiện hào quang sáng rực. Các Phật tử tiếp tục tụng kinh Phật đến 11 giờ đêm thì dừng.

Nửa đêm, ánh trăng tràn ngập núi cao, thung sâu. Trong hang Luồn, có tới 1000 vòng hoa gắn nến được thắp sáng lung linh, kỳ ảo.

Xong công việc cầu siêu rất cầu kỳ, trời đã gần về sáng. Đoàn Phật tử chia tất cả thực phẩm mang theo làm 4 lễ. Một lễ hóa xuống sông Sào Khê, một lễ hóa trong hang Luồn. 1.000 vòng hoa gắn nến thả xuống hang Luồn sáng lung linh. Còn 2 phần nữa, họ rải ở đâu, ông Son cũng không biết.

Đến đầu tháng 3 năm 2013, pháp sư Hiếu cùng các đệ tử lại về Tràng An Cổ, làm lễ giải oan trong hang Luồn. Lần này lễ đơn giản hơn, ít đệ tử hơn. Một phần lễ được hóa tại hang Luồn, còn lại rải ở cầu Đán, cầu Khuất, và vài địa điểm trên sông Đáy thuộc địa phận Hà Nam.

Sau nhiều lần liên lạc, tôi cũng được pháp sư Hiếu hẹn đến nhà riêng tại ngõ Gốc Đề, Minh Khai, Hà Nội. Ngôi nhà lúp xúp, cũ kỹ lọt giữa mảnh đất rộng, cây cối xum xuê. Pháp sư Hiếu ngồi khoanh chân giữa nhà tụng kinh. Được sự giới thiệu của ông Son, nên pháp sư Hiếu đón tiếp chúng tôi nhiệt tình.

Pháp sư Hiếu tu theo phái Mật Tông và tu tại gia. Theo ông, trong lần về Tràng An, Bái Đính, lúc rẽ vào khu Tràng An Cổ, ông đã giật mình khi nhìn vào hang Luồn, nơi dòng Sào Khê chảy qua quả núi đá.

Đứng cửa hang Luồn, ông thấy rõ như miệng con rồng, còn hang luồn như họng rồng. Nhìn ra xung quanh, thấy 5 ngọn núi bao quanh, như 5 hòn ngọc.

Khi được ông Son dẫn lên đỉnh núi, ông càng bàng hoàng hơn. Đứng trên đỉnh núi, ông đếm đủ 100 ngọn núi, chồng chồng lớp lớp kéo dài từ Hà Nam đến tận Tam Điệp, Bỉm Sơn đều châu đầu về phía hang Luồn.

Theo ông, không cần đến pháp sư, một người hiểu biết về phong thủy rất cơ bản cũng nhận thấy địa thế Tràng An Cổ, mà cụ thể là cửa hang Luồn chính là đại huyệt.

Sau này, nghiên cứu lại các tài liệu cổ, ông Hiếu càng khẳng định rằng, thời vua Đinh Tiên Hoàng, Lê Đại Hành, mỗi khi xuất quân, hay chiến thắng trở về, đều phải làm lễ ở đó.

Tuy nhiên, đây chỉ là âm huyệt, nên chỉ có lợi khi đặt mồ mả. Các đời vua đóng đô ở đây đều phát rất mạnh, nhưng vận số ngắn. Người phát hiện ra điều này đầu tiên chính là vua Lý Thái Tổ. Vì thế, ông đã dời đô về Thăng Long. Thành Thăng Long mới là dương huyệt của nước Việt.

Theo pháp sư Hiếu, đại huyệt hang Luồn và dòng Sào Khê là một trận pháp trấn yểm khổng lồ. Nơi đây, oan hồn đời nọ nối tiếp đời kia, cứ chồng chồng, chất chất, đầy ai oán.

Kiến giải theo tâm linh, thì oan oan tương báo, đời nọ hãm hại đời kia, anh em huynh đệ tương tàn, nên vùng đất này khó mà thịnh được. Chính vì thế, việc lập đàn giải oan, rồi cầu siêu cho các oan hồn là rất cần thiết, giúp vùng đất này cất cánh.

Pháp sư Hiếu bảo: “Tràng An là nơi hội tụ vận khí thiêng của nước Việt, nó thiêng liêng từ vô thủy kiếp. Vua Đinh cũng dựa vào đây để khai sinh nước Việt. Dòng Sào Khê là linh huyệt thiêng liêng. Oan khuất chồng chất ở đây, nên lập đàn tràng giải oan vài lần chưa phải đã xong. Việc chúng tôi làm mới chỉ là giai đoạn đầu, những năm sau vẫn phải làm tiếp”.

Dương Phạm
Dương Phong

Thanked by 1 Member:

#980 hiendde

    Quản Lý Viên

  • Quản-Lý
  • 6221 Bài viết:
  • 6933 thanks

Gửi vào 14/06/2014 - 21:03

MƯỜI BA SỰ VIỆC CÓ THỂ LÀM BẠN TIN VÀO SỐ MỆNH

Một số sự kiện trong lịch sử quả thật là không tưởng. Phải chăng những sự kiện này chỉ là ngẫu nhiên, hay nó là dấu hiệu của những sắp đặt từ Đấng tối cao? Dưới đây là danh sách những trải nghiệm cá nhân đáng kinh ngạc và một số “sự việc ngẫu nhiên” nổi tiếng.

Các trải nghiêm cá nhân này được cung cấp bởi những thành viên trên hai trang mạng xã hội Quora và Reddit.

1. Trong Rất Nhiều Các Bốt Điện Thoại Công Cộng ở Pháp….

Vợ tôi và ông anh vợ đi du lịch vòng quanh Châu Âu vào mùa Thu năm 1986. Tôi thì vẫn đang làm việc tại nhà ở California, Mỹ.

Tôi đã biết trước lộ trình của họ, nhưng không biết chính xác họ đang ở đâu vào lúc đó. Tôi đã không nói chuyện với họ trong một vài ngày rồi. Tôi cảm thấy buồn chán và gọi cho tổng đài điện thoại, bảo họ chuyển máy đến một bốt điện thoại nào đó bên ngoài khu vực vườn hoa Monet ở Giverny, Pháp.

Sau khoảng 15 tiếng chuông, cuối cùng một ai đó cũng nhấc máy. Và người đó chính là vợ tôi. Không cần phải nói cũng biết, chúng tôi cảm thấy quá đỗi kinh ngạc.

2. Mối liên hệ Bí Ẩn Giữa Hai Gia Đình

Khoảng tầm sáu năm về trước, gia đình tôi đi du lịch đến thành phố San Diego, Mỹ. Khi chúng tôi đến đó, chúng tôi kết bạn với một gia đình gồm hai vợ chồng có vóc dáng nhỏ bé và một đứa con trai, với vóc dáng tầm trung. Chúng tôi dành vài giờ để nói chuyện với họ và sau đó chào tạm biệt.

Bốn năm trước, gia đình tôi đi du lịch trên một du thuyền ở Alaska. Khi chúng tôi ăn tối vào ngày thứ ba, bạn nghĩ rằng ai đang ngồi ăn ở bàn bên cạnh?

Chính là gia đình nhỏ đó, với hai vợ chồng và đứa con trai.

Chúng tôi đều cười ồ lên trong cuộc hội ngộ đó và dành hai ngày cuối cùng của chuyến du thuyền để đi chơi cùng nhau.

Năm ngoái, gia đình chúng tôi đi du lịch ở Úc. Chúng tôi có một khoảng thời gian vui vẻ khi thưởng lãm các sinh vật nguy hiểm nơi đây. Một ngày, chúng tôi quyết định sẽ đi lặn ở rặng san hô Đại Bảo Tiều (Great Barrier Reef). Bạn nghĩ rằng ai nằm trong nhóm người hướng dẫn của chúng tôi? Lại chính là… gia đình nhỏ bé ấy.

3. Phải Chăng Sự Ngạo Mạn Của Stalin Đã Khơi Lại Lời Nguyền của một Lãnh Chúa?

Nhà độc tài của chế độ cộng sản Liên Bang Xô Viết Joseph Stalin muốn tận mắt nhìn thấy khuôn mặt của đại đế tộc Thổ – Mông thế kỷ thứ 14 Thiết Mộc Nhĩ được chôn cất ở Samarkand.

Truyền thuyết kể lại rằng “Không ai được phép quấy rầy giấc ngủ của đại đế” như trong cuốn tiểu sử về Stalin của tác giả Radzinsky. Và theo truyền thuyết đó, nếu thi hài của Thiết Mộc Nhĩ bị xâm phạm, thì Thiết Mộc Nhĩ sẽ trở lại vào ngày thứ ba, mang theo sự tàn phá của chiến tranh.

Stalin bỏ ngoài tai truyền thuyết này và vào ngày 19/7/1941, ông đã cho mở nắp quan tài. Và đúng ba ngày sau, vào ngày 21/7/1941, Stalin được tin rằng Đức Quốc Xã chuẩn bị đánh vào Liên Bang Xô Viết vào lúc rạng sáng ngày hôm sau

#981 hiendde

    Quản Lý Viên

  • Quản-Lý
  • 6221 Bài viết:
  • 6933 thanks

Gửi vào 14/06/2014 - 21:39

4. Những Dấu Hiệu Lạ Trước Ngày 11 Tháng 9.

Bang Georgia, tháng Tám 2001: Tôi mới chỉ mới mười tuổi lúc đó, và tôi chưa bao giờ tin vào sự trùng hợp hay những điều mê tín; tôi chỉ là một cậu bé mười tuổi ham vui.

Tôi không đùa bạn đâu, trong cả tháng đó, mỗi lần tôi nhìn vào đồng hồ treo tường hoặc đồng hồ đeo tay để xem giờ thì nó luôn luôn báo 9:11(vào lần thứ 20 liên tục như vậy, tôi bắt đầu tạo ra một trò chơi với những con số này).

Nó tiếp tục như vậy cho đến ngày 11/9.

Khi đang xem bản tin tường thuật về sự kiện này diễn ra vào buổi sáng ngày 11/9, trong khi lũ trẻ ngồi ở bàn khác đều khóc, thì tôi cũng đang ngồi ở bàn của mình, nhưng lại nghĩ về những thứ khác. Bạn có tưởng tượng được không, tôi đang bấu chặt hai tay vào bàn, hai mắt lồi ra, mồ hôi vã ra đầm đìa như tắm, cố gắng để không lên cơn đau tim, trong khi các ý nghĩ về khả năng tiên tri của bản thân chạy dồn dập trong đầu.

5. Đúng Là Bài Hát Đó, ở Địa Điểm Đó, vào Đúng Thời Gian Đó.

Tôi đang dùng bữa ăn nhanh ở một nhà hàng bình dân với bạn bè. Tôi ăn xong trước họ và đi xuống cầu thang để đợi họ ở bên ngoài. Tôi hát vang một bài hát Thổ Nhĩ Kỳ khi đi xuống bậc thang. Tôi đụng phải một người nào đó khi đang hát, rồi vội xin lỗi anh ta. Anh ta mỉm cười với tôi. Sau đó tôi nhận ra rằng anh ta chính là tác giả cuả bài hát.

Tôi chưa bao giờ vào nhà hàng đó. Và nhà hàng đó cũng không phải là nơi những người nổi tiếng thường lui tới. Tôi gần như chưa bao giờ hát vang thành tiếng, và kể cả khi tôi có hát, tôi sẽ tạm dừng khi có ai đó tiến lại gần. Dù sao thì, tất cả những sự trùng hợp xảy ra vào ngày hôm đó làm cả hai chúng tôi đều buồn cười.

6. Anh Trai của Kẻ Ám Sát Tổng Thống Abraham Lincoln. Lại Chính Là Người Cứu Mạng Sống Của Con Trai Lincoln.

Edwin Booth đã cứu mạng Robert Todd Lincoln, con trai Lincoln, khỏi bị tông bởi một chiếc xe lửa. Cậu bé Lincoln này ngã ra khỏi một thềm sân ga xe lửa ở New Jersey, và Booth đã kéo cậu ra một cách an toàn. Một thời gian ngắn sau sự việc này, thì người anh em của Booth, John Wilkes Booth, ám sát tổng thống Abraham Lincoln.

Robert Lincoln mô tả lại sự kiện này trong một lá thư năm 1909, gửi cho biên tập viên của Tạp Chí Thế Kỷ Richard Watson Gilder. Bức thư này sau đó được xuất bản trong cuốn sách, được viết bởi William E. Barton với tiêu đề “Tư liệu về Lincoln”:

“Sự việc xảy ra khi một nhóm hành khách đến trễ lúc chập tối, và đang mua vé nằm xe lửa từ một người bán vé, đang đứng trên thềm sân ga ở cửa ra vào chiếc xe.

Thềm sân ga cao ngang với thềm xe, và tất nhiên có một cái khe hẹp giữa thềm sân ga với chiếc xe. Có rất nhiều người chen chúc nhau, và thế là tôi bị xô đẩy về phía trước, khi đang đợi đến lượt của mình. Trong tình cảnh này, chiếc xe lửa lại đang bắt đầu chuyển động, và do bị đẩy nên tôi trượt chân ngã về phía trước.

Tôi rơi xuống vào cái khe trước mặt, bàng hoàng và bất lực, nhưng đột nhiên cổ áo choàng của tôi bị ai đó nắm lấy, và kéo lại về phía sau ra khỏi khu vực nguy hiểm này đến chỗ an toàn trên thềm sân ga.

Ngay khi tôi quay lại để nói lời cảm ơn đến vị cứu tinh của tôi, thì tôi nhận ra rằng đó chính là Edwin Booth, một người mà tất nhiên là tôi biết (Edwin Booth là một diễn viên nổi tiếng lúc bấy giờ), và sau đó tôi bày tỏ lòng biết ơn với ông, và khi làm điều đó, tôi gọi ông bằng tên riêng."

#982 hiendde

    Quản Lý Viên

  • Quản-Lý
  • 6221 Bài viết:
  • 6933 thanks

Gửi vào 14/06/2014 - 22:30

7. Người Thừa Kế Không Chủ Ý.

Một tay chơi bài với cái tên Robert Fallon, bị tố cáo gian lận trong một ván bài xì phé ở San Francisco vào năm 1858. Đối thủ của ông vì thế đã bắn chết ông.

Không ai muốn ngồi vào cái ghế xui xẻo của người đàn ông đã chết này, nhưng sau đó những tay chơi này cũng tìm được một người đàn ông khác thế vào chỗ trống, và đưa cho anh $600 đô của Fallon làm vốn chơi bài.

Sau đó, gã này thắng được $2.200 đô trước khi cảnh sát đến, và nhất quyết yêu cầu đưa lại $600 đô cho người họ hàng gần nhất của Fallon.

Hóa ra người đàn ông thế chỗ Fallon chính là con trai của ông. Anh con trai đã không gặp người cha trong bảy năm trời, và hoàn toàn không biết cha anh cũng ở nơi đó, vào cái ngày định mệnh này.

Câu chuyện này được nhắc lại trong “Lịch niên giám của những người tai tiếng, những người siêu việt, và những người bị phớt lờ” được xuất bản bởi Red Wheel Weiser, và được viết bởi Juanita Rose Violini.

8. Mối Liên Hệ Định Mệnh Với Sao Chổi Của Mark Twain.

Chú thích: Mark Twain là tác giả của cuốn truyện nổi tiếng “Những cuộc phiêu lưu của Tom Sawyer”.

Sao chổi Halley chuyển động theo một quỹ đạo nhất định trong khoảng 75 năm. Sao chổi này tiếp cận Trái Đất và xuất hiện trên bầu trời, khi nhà văn hào Mark Twain chào đời vào năm 1835. John H. Lienhard, giáo sư sử học của đại học Houston, trích dẫn lời tiên đoán của Mark Twain như sau:

- Tôi đã đến cùng với sao chổi Halley.. Nó sẽ trở lại nơi đây.. và tôi kỳ vọng sẽ ra đi cùng nó.. Thượng Đế toàn năng đã nói và không còn nghi ngờ gì nữa: ‘Giờ đây có hai sự kiện kỳ dị, chúng đến cùng nhau, chúng phải ra đi cùng nhau’.

Lời tiên đoán của Twain đã trở thành sự thật. Ông mất vào ngày 21.4.1910, đúng vào lúc sao chổi Halley tiến đến sát Trái Đất lần thứ hai.

9. Hai Anh Em Sinh Đôi Mất Vào Cùng Ngày, Trên Cùng Một Con Đường, Trong Hai Vụ Tai Nạn Khác Nhau

Vào năm 2002, một cụ ông 70 tuổi đang đi xe đạp trên một con đường tại Bắc Phần Lan thì bị tông chết bởi một chiếc xe tải.

Khoảng hai tiếng sau, người anh em sinh đôi của ông cũng đi qua con đường đó bằng xe đạp, khoảng một dặm cách nơi ông chết và cũng bị tông chết bởi một chiếc xe tải, đài BBC đưa tin.

- Đây đơn giản là một sự trùng hợp ngẫu nhiên đáng ghi nhận. Mặc dù con đường này có lượng xe cộ qua lại nhiều, các vụ tai nạn thường không xảy ra hàng ngày. Cảnh sát Marja Leena Huhtala nói với đài BBC.

- Nó làm tóc gáy tôi dựng đứng lên, khi tôi được nghe kể là hai nạn nhân của hai vụ tai nạn, là hai anh em song sinh giống nhau như đúc. Nó dường như là chỉ có ai đó ở bên trên, mới có thể trả lời bí ẩn này. Cô nói.

#983 hiendde

    Quản Lý Viên

  • Quản-Lý
  • 6221 Bài viết:
  • 6933 thanks

Gửi vào 14/06/2014 - 22:54

10. Một Cái Chết Tương Đồng Khác.

Vào tháng bảy năm 1975, Neville Ebbin 17 tuổi bị chết ở Bermuda khi đang chạy xe máy. Cậu bị tông bởi một chiếc xe tắc xi. Vào tháng bảy năm 1976, em trai cậu ta, Erskine Lawrence Ebbin, cũng lái đúng chiếc xe đó trên cùng một con phố. Cậu bị tông bởi đúng người tài xế đó, cũng với người hành khách đó. Vụ tông xe làm chết cậu ta khi cậu 17 tuổi, cùng tuổi với anh trai cậu một năm trước đó.

11. Xác Suất Để Một Em Bé Từ Trên Trời Rơi Xuống Người Bạn Hai Lần Là Bao Nhiêu?

Vào năm 1937, tại Detroit, một công nhân vệ sinh tên là Joseph Figlock, đang dọn dẹp trong một cái hẻm, thì bất chợt một em bé ngã từ cửa sổ tầng bốn và rơi thẳng xuống người ông. Cả em bé và ông Figlock đều bị thương nhưng họ đều sống sót.

Một năm sau, một em bé 2 tuổi tên là David Thomas, ngã từ của sổ tầng bốn và lại hạ cánh lên người ông Figlock. Sự kiện trùng hợp ngẫu nhiên này, được thuật lại trên một bản tin trên tạp chí Time năm 1938.

It wasn’t the same baby, it wasn’t the same window, and to be fair, Figlock spent a lot of time on the streets due to his profession but, two babies both falling from the fourth floor directly on top of the same man is still rather unlikely.

Không phải là em bé lần trước, cũng không phải là cái cửa sổ lần trước, và thật sự ra, thì ông Figlock ở ngoài đường phần lớn thời gian trong ngày, do đặc thù công việc! Nhưng dù sao, việc hai em bé rơi trực tiếp từ tầng bốn xuống thẳng vào cùng một người thì vẫn là một điều cực kỳ hiếm hoi.

12. Cặp Song Sinh Bị Chia Cắt Từ Khi Sinh Ra. Nhưng Lại Sống Hai Cuộc Đời Trùng Hợp Đến Khó Tin.

Một cặp song sinh bị chia cách sau khi sinh ra, và được nhận làm con nuôi bởi hai gia đình khác nhau. Cả hai gia đình đều độc lập đặt tên cho hai cậu bé là James.

Cả hai cậu bé đều trở thành các nhân viên thực thi pháp luật, một người làm tuần tra an ninh, còn người kia làm phó cảnh sát trưởng.

Cả hai đều cưới một người vợ tên là Linda. Cả hai sau đó đều ly dị và tái hôn. Và người vợ thứ hai đều có tên là Betty.

Người này đặt tên cho con trai là James Alan. Còn người kia đặt tên con trai cũng là James Allan.

Khi cuối cùng họ gặp lại nhau, họ đều phát hiện ra sự giống nhau đến kỳ quặc trong cuộc sống riêng biệt của họ. Câu chuyện của họ được đăng trên một bản tin của tạp chí People.

13. Thứ Sáu Ngày 13 Kỳ Quái.

Vào thứ sáu, ngày 13 tháng 8 năm 2010, một cậu bé 13 tuổi bị sét đánh vào lúc 13:13 (1:13 chiều) ở Suffolk, England.

Theo tờ Daily Mail và the Mirror của Anh, tên cậu bé không được công bố. Rex Clarke, một trưởng nhóm cấp cứu bệnh viện St John, kể lại với the Mirror:

- Bất chợt có một tia sét lớn ngay sát bờ biển kèm theo tiếng sấm vang trời. Khoảng vài giây sau, chúng tôi nhận được một cuộc gọi thông báo rằng ai đó đã bị sét đánh. Cậu bé bị sét đánh đang thở và vẫn tỉnh táo. Cậu chỉ bị một vết cháy nhỏ.

Clarke nói:

- Quả là kỳ lạ khi cậu bé này 13 tuổi, và việc xảy ra đúng 13:13, vào thứ sáu ngày 13.

Tara MacIsaac

Thanked by 1 Member:

#984 hiendde

    Quản Lý Viên

  • Quản-Lý
  • 6221 Bài viết:
  • 6933 thanks

Gửi vào 15/06/2014 - 08:04

ÔNG LÃO HIỆN HỒN DẪN CON CHÁU ĐI TÌM BÀ LÃO MẤT TÍCH

Sau nỗ lực của hàng trăm người không tìm thấy tăm tích bà cụ mất tích. Bỗng nhiên người cháu gặp một giấc mơ lạ lùng...

Giấc mơ dị thường chỉ dẫn người thân.

Trong lúc cuộc tìm kiếm đang đi vào bế tắc thì ngày 25.3.2013, ông Tài được gia đình giao cho trọng trách về quê ngoại ở huyện Tĩnh Gia, Thanh Hóa trình báo gia tiên, mong tổ tiên phù hộ cho cuộc tìm kiếm gặp kết quả khả quan.

Tại đây ông gặp người em họ tên là Lê Thế Uy, 51 tuổi. Ông Uy là con của ông cậu, em trai bà Len, là người mà bà Len vô cùng yêu thương. Nhớ lại trước kia khi còn trẻ khỏe, mỗi khi có thời gian là bà Len lại dành hẳn vài tháng để vào thăm quê ngoại. Nhà của người em trai cũng là nơi bà thích ở nhất, ông Uy cũng là đứa cháumà bà Len cưng nựng nhất.

Sau khi nghe ông Tài kể lại tường tận việc tìm cụ Len vô vọng ra sao, ông Uy nằng nặc đòi theo ông lên Như Thanh để tìm bà bác. Trong bốn ngày liên tiếp sau đó, ông Uy cùng gia đình người anh tiếp tục tổ chức tìm kiếm bà Len, nhưng vẫn hình bóng bà vẫn biệt tăm.

Chiều 30.3.2014, ông Uy có nói cùng mọi người trong gia đình về dự cảm của mình:

- Nếu sang ngày mai mà không tìm thấy bà thì mãi mãi không tìm được bà nữa đâu.

Tuy nhiên do cả ngày hôm đó đã tìm kiếm vất vả, ai cũng mệt mỏi nên mọi người đều đi ngủ sớm, chứ không ai để tâm đến lời nói của ông Uy.

Tới hơn một giờ sáng ngày 31.3, tức ngày 1.3 âm lịch, ông Tài được người em họ đánh thức dậy giữa đêm kể cho giấc mơ kỳ lạ. Theo ông Uy thì trong giấc mơ đó ở cách nhà ông Tài không xa, có một con đường nhỏ rẽ vào trong núi, một bên là vách núi dựng đứng, một bên là một hàng cây xanh chạy dài tít tắp, đối diện là một quả đồi trồng hoa màu. Ở đó có một ngôi nhà sàn màu đỏ, và ông thấy xuất hiện một người lính già mặc bộ quần áo trấn thủ, khẽ vẫy tay trái bảo ông hãy đi về hướng đó.

Giấc mơ quá kỳ quặc khiến ông Uy lạnh sống lưng, giật mình tỉnh dậy ngay trong đêm. Nghe người em kể, theo mô tả quần áo, gương mặt, dáng người bộ đội trong giấc mơ lại thuận tay trái, thì ông Tài nhận ra đó không phải ai xa lạ mà chính là người cha quá cố của mình.

Năm xưa, cụ ông đi lính hồi kháng chiến chống Pháp gần mười năm, tham gia chiến dịch Điện Biên Phủ, xuất ngũ rồi mới nên duyên cùng cụ bà. Đến năm 1965, hưởng ứng chủ trương phát triển kinh tế miền núi, vợ chồng cụ Len rời quê Quảng Xương mang theo bốn người con lên Như Thanh lập nghiệp.

Oái oăm thay, mới ở vùng đất mới được sáu năm, thì cụ ông mắc bệnh rồi đột ngột ra đi để lại vợ con bơ vơ. Từ đó, một mình cụ bà vất vả nuôi các con khôn lớn...

- Khi nghe chú Uy kể lại, phần nào đó tôi thấy có hy vọng vì có cảm giác như chính bố tôi biết chỗ mẹ tôi đang nằm, nên cố tình hiện về trong giấc mơ để chỉ dẫn anh em chúng tôi tới đón mẹ về vậy. Chắc bố tôi thương mẹ tôi nhiều lắm...

Do không phải là người bản xứ không thuộc địa hình đi lại, nên chú Uy phải lấy giấy phác họa ra khung cảnh trong giấc chiêm bao của mình cho cả nhà xem, có nơi nào gần giống hoặc tương tự như vậy không, để tiến hành tìm kiếm. Ngay khi chú ấy vừa vẽ xong, chúng tôi nhận ra ngay vì đó là ngọn núi ở gần nhà. Ông Tài kể lại.

Sáng sớm ngày hôm sau, sau khi bày một mâm cỗ đơn giản khấn xin trời đất tổ tiên phù hộ, ông Tài dẫn ông Uy đi trước, còn con cháu, họ mạc và những người trong xóm kéo theo sau. Khi đi qua hồ nước của xã thì đoàn người rẽ vào một con đường đất đi vào hướng đồi, đoạn đường vòng vo kéo dài hơn bảy km.

Điều trùng hợp với giấc mơ của ông Uy, là con đường đi có một bên vách đá và một bên là hàng cây xanh. Lúc đi vào đây, nhiều người tỏ ra lắc đầu ngao ngán vì trước đó họ đã quần nát nơi này. Về phần ông Uy, với ông thì mọi thứ ở đây đều giống y như trong giấc mơ của ông. Chỉ có điều khiến ông thực sự băn khoăn, là không biết ngôi nhà sàn màu đỏ trong giấc mộng, nằm ở vị trí nào?

Sau khi quan sát địa hình, ông Tài phát hiện ra nơi ông và tất cả mọi người đang đứng, là một vạt đất đá nằm nhô hẳn ra phía trước, bên dưới là vách đá đan vào nhau cùng với dây leo rậm rịt. Sau khi hỏi mọi người thì chưa có ai xuống dưới khe vực ấy tìm. Linh cảm có điều gì đó nên ông Uy đánh liều xuống tìm.

Lúc này ông chỉ tìm theo cảm tính, chứ theo suy luận thì một bà cụ già yếu khó mà xuống nơi địa hình cheo leo như vậy được. Hơn nữa cây cỏ xung quanh khu vực đó không hề có dấu hiệu của dấu chân người. Lúc đầu, ông Uy cũng định bỏ qua, nhưng không biết trời xui đất khiến thế nào, ông lại vén loạt cỏ xanh trước phiến đá để nhìn vào trong.

Vừa nhìn vào bên trong, ông Uy bỗng sững người. Ông không tin vào mắt mình khi bên trong hang đá là một xác người. Tiếng kêu của ông Uy đã khiến mọi người đổ xô tới và nhận ra xác người chính là thi thể bà cụ Len. Ngay sau khi nhận được tin báo, Công an huyện Như Thanh đã cử ngay một đội vào phối hợp cùng chính quyền địa phương, gia đình làm công tác khám nghiệm hiện trường, mở rộng điều tra, làm rõ nguyên nhân tử vong của bà cụ Len.

Bà cụ biết trước mình sẽ chết?

Là người trực tiếp khám nghiệm tử thi bà cụ Len, bác sỹ Quách Văn Sơn, Trưởng Trạm y tế xã Mậu Lâm, cho biết:

- Khi chúng tôi tìm đến hiện trường, thì ngay từ xa đã ngửi thấy mùi lạ ở trong không khí. Thi thể cụ Len đã vào giai đoạn phân hủy nặng. Thậm chí một số bộ phận trên cơ thể của bà cụ đã bị các loại côn trùng, thú rừng gặm nhấm. Căn cứ vào những biểu hiện trên, thì có thể kết luận là bà Len đã qua đời chỉ khoảng hai ngày sau khi mất tích. Nguyên nhân tử vong được xác định là do đói và lạnh. Ông Sơn cho biết.

Vị bác sĩ cũng khẳng định, trên cơ thể bà cụ không hề có bất kỳ dấu vết nào của sự tác động ngoại lực, ngoại trừ một số vết xước ở chân do cây cối cào xước. Ngoài ra khi kiểm tra thi thể bà cụ, cơ quan chức năng còn thu được hai vỉ hoạt huyết dưỡng não và vài miếng trầu còn sót lại.

Sự mất tích và cuộc tìm kiếm bà Len đã có quá nhiều sự ly kỳ. Nhưng điều đặc biệt khiến cho mọi người có mặt tại hang đá lúc đó, đều không giấu được sự ngạc nhiên đó chính là tư thế ra đi của bà Len.

- Khe vực đó cũng không bình thường, mà sâu bên trong là một hang động với mái vòm rất bắt mắt và vô số thạch nhũ sinh động. Bà cụ nằm trên một phiến đá bằng phẳng, đầu ngay ngắn, hai tay chắp trước ngực giống như đang tận hưởng một giấc ngủ trưa, chứ không hề có dấu hiệu gì của sự mệt mỏi, ốm đau. Tất cả dường như là một sự chuẩn bị sẵn và bà đã thanh thản ra đi. Ông Tài nhớ lại.

Cái chết kỳ lạ của bà cụ Len khiến người dân đặt ra nhiều câu hỏi mà mỗi câu hỏi đều rất khó để tìm lời giải thích thỏa đáng. Tại sao một bà cụ 90 tuổi, thường ngày chỉ đi quanh quẩn nhà con cháu lại đột nhiên một mình đi lên núi để rồi bị mất tích? Tại sao nơi bà nằm rất gần với nơi bà con trong xã canh tác hoa màu, chỉ cách chưa đầy bảy trăm mét, nếu bà cố gắng cầu cứu thì chắc chắn sẽ có người nghe thấy nhưng lại không có ai biết?

Tại sao hàng ngày có cả trăm người đi qua khu vực đó và gia đình cũng đã tìm kiếm nhiều lần ở khu vực đó, nhưng lại không ai phát hiện ra cho đến khi người cháu gặp giấc mơ kỳ lạ? Tại sao bà cụ lại chết trong một tư thế rất ngay ngắn và thanh thản như vậy?...

Về lý do tại sao mọi người tìm kiếm nhiều lần nhưng không thấy, bác sĩ Sơn tạm lý giải:

- Do hang đá ăn sâu vào bên trong, lại bị phiến đá lớn chắn ngang ở ngoài, dây leo chằng chịt từ trên phủ xuống, cỏ dại bọc xung quanh nên từ trước tới nay rất ít người dân địa phương nào biết nơi đó tồn tại hang này. Chính vì thế không ai nghĩ rằng bà cụ lại nằm ở trong đó.

Về việc xác bà cụ phân hủy chậm hơn so với bình thường, ông Sơn cho rằng đó có thể là do trong hang đá tương đối thông thoáng, có nhiệt độ thấp, có độ ẩm ổn định và thi thể cụ bà lại nằm ở nơi khô ráo không bị dính nước mưa. Nhưng vì sao cái hang “hóc hiểm” như thế, mà bà cụ 90 tuổi lại chui được vào thì ông Sơn cũng lắc đầu không hiểu.

Nguyễn Đức - Thanh Thủy

Thanked by 1 Member:

#985 hiendde

    Quản Lý Viên

  • Quản-Lý
  • 6221 Bài viết:
  • 6933 thanks

Gửi vào 16/06/2014 - 09:15

KỲ BÍ TÀ THUẬT SAI KHIẾN LINH HỒN NGƯỜI CHẾT?

Ngải cùng với bùa chú, tạm gọi là tà thuật, của giới pháp sư đã xuất hiện trong xã hội nước ta từ thuở xa xưa khẩn hoang lập ấp, và đã trở thành một phần của văn hóa tâm linh dân tộc Việt. Trải qua bao biến cố thời cuộc, cho đến tận bây giờ, tà thuật vẫn âm thầm tồn tại trong xã hội hiện đại. Không ít người vẫn tin rằng, tà thuật là một phần không thể thiếu trong cuộc sinh tồn.

Họ tin rằng, tà thuật có thể điều khiển thánh thần, hoặc sai khiến những linh hồn người chết tác động vào người sống, để đẩy lùi mọi thứ tật bệnh và kéo dài tuổi thọ. Họ cũng tin rằng, tà thuật có thể biến một loại thực vật (cây ngải) hoặc côn trùng (trùn ngải) trở nên có linh hồn như con người. Rất nhiều năm, Phóng Viên đã tiếp cận và hòa nhập với giới pháp sư, để tìm hiểu về thế giới dị biệt này nhằm giải mã những bí mật của tà thuật.

Vì nhiều lý do tế nhị, trong loạt bài này, chúng tôi chỉ đề cập đến một góc nhỏ trong thế giới ngầm của giới tà thuật, đó là ngải ăn thịt. Giữa năm 2012, nghe tin Chau Som, Hòa thượng trụ trì ngôi chùa Pnom Pi Lơ, trên núi Nam Vy, thuộc huyện Tri Tôn, An Giang, có nuôi loại ngải này, một nhóm pháp sư năm người, do thầy Tư Ẩn cư ngụ ở quận Bình Thạnh, Thành Phố Sài Gòn, dẫn đầu tìm đến. Người viết bài này được Tư Ẩn cho tháp tùng.

Theo lời đồn, vị sư trụ trì ngôi chùa đó thuộc hệ phái Tiểu thừa, Pà Li, Phật giáo Nam Tông. Ngoài đạo hạnh cao, ông còn là một cao thủ về bùa, chú, ngải thuật. Ông đã dùng tà thuật cứu chữa được rất nhiều người bị rắn độc cắn trong tình trạng thập tử nhất sinh. Có người đã sùi bọt mép, tim mạch ngưng nhịp, ông đọc thần chú, dập ngải đắp vào vết thương, chỉ sau ít phút nạn nhân có thể tự ngồi dậy ra về?

Thầy Tư Ẩn vạch kế hoạch táo bạo: Đích thân ông để cho rắn lục cắn. Bốn người còn lại khiêng ông lên chùa để cho sư cứu chữa đồng thời quan sát tìm vườn ngải. Khi đã chấm được tọa độ, chờ cho Tư Ẩn khỏe mạnh, cả bọn sẽ chọn một đêm tối trời đột nhập vườn ngải. Thầy Tư Ẩn sẽ dùng tà thuật của mình trục ngải về.

Khi đến chùa Pnom Pi Lơ, Tư Ẩn và nhóm bạn hữu hoàn toàn thất vọng vì vị sư Chau Som đã qua đời. Vị sư cả truyền nhân là Chau Kim Sa chỉ mới 25 tuổi cho biết, ngày xưa ông ngoại (sư Chau Som) có nuôi một vườn huyết ngải, trong hốc đá bí mật giữa rừng trên đình Pnom Pi Lơ. Đó là loại ngải ác nên ông ngoại không truyền thụ cho con cháu bí quyết nuôi, luyện. Ông chỉ truyền bí pháp dùng ngải trị rắn cắn cứu người. Ông qua đời mang theo cả vị trí bí mật vườn huyết ngải.

Tư Ẩn cùng nhóm bạn hữu bỏ hẳn hai ngày leo núi lùng sục và hỏi han dân địa phương nhưng vô vọng. Trong giới tà thuật khu vực miền Nam, thầy Tư Ẩn khá nổi tiếng. Ông sinh năm 1940 ở Trảng Bàng, Tây Ninh. Năm 1960, Tư Ẩn về Bình Thành, Đồng Tháp, thọ giáo một huyền thoại tà thuật là thầy Ba Cao Lãnh. Tên khai sinh của thầy Ba Cao Lãnh là Lê Văn Khẩn.

Năm 1963, Tư Ẩn bị chính quyền chế độ cũ bắt quân dịch. Khi chia tay, Tư Ẩn được sư phụ Ba Cao Lãnh tặng một sợi dây đeo cổ, có chiếc nanh heo nạm bạc đã được tươm bùa để đạn… tránh né. Năm 1965, kết thúc một trận giao tranh với du kích Củ Chi, Tư Ẩn phát hiện ngực mình đau. Khi nhìn xuống thì thấy ngực áo rách bươm, sợi dây bùa không còn, nhưng da còn in hằn dấu bầm tím hình chiếc nanh heo. Và Tư Ẩn suy đoán là chiếc nanh heo đã đỡ một viên đạn găm đúng ngực mình.

Chết hụt, Tư Ẩn đào ngũ trở về Cao Lãnh tiếp tục theo thầy học đạo tà thuật. Nhờ tà thuật, Tư Ẩn dùng phép ẩn thân, thoát được rất nhiều cuộc săn lùng đào binh của quân cảnh chế độ cũ, cho đến khi đất nước thống nhất. Nhờ trốn quân dịch, Tư Ẩn đã học hết bài của sư phụ Ba Cao Lãnh.

Năm 1989, thầy Ba Cao Lãnh qua đời, thọ 99 tuổi, Tư Ẩn mới trở về Sài Gòn mưu sinh. Ở một góc Đồng Tháp, danh tiếng thầy Ba Cao Lãnh tạo thành một luồng giai thoại ly kỳ dân gian cho đến tận bây giờ. Tư Ẩn kể rằng, khi còn sống, thầy Ba Cao Lãnh có nuôi một vườn ngải tổ gọi là "huyết ngải độc thần tướng".

Chỉ có đích thân thầy Ba Cao Lãnh và Tư Ẩn mới được phép tiếp cận vườn ngải. Mỗi khi vào vườn ngải, Tư Ẩn phải niệm chú hộ thân. Thầy Ba Cao Lãnh cho rằng những người yếu pháp thuật, khi đến gần sẽ bị ngải ăn thịt dẫn đến lở loét dần cho đến chết.

Việc chăm sóc vườn huyết ngải này là một kỳ công. Ngoài việc xây tường thấp có dán bùa cách ly ngải với môi trường bên ngoài, đúng giờ ngọ mỗi trưa và mỗi đêm, sư phụ dùng nước "dạ thủy" ngậm vào mồm phun sương để "tắm" cho ngải. Để lấy nước dạ thủy, Tư Ẩn dùng một tấm vải thưa giăng bốn góc giữa trời đêm.

Ở giữa tấm vải găm một cây đinh để tạo thành vùng trũng. Mũi chiếc đinh hướng vào miệng một cái chai đặt dưới tấm vải. Hơi sương thấm vào tấm vải thành nước, chảy vào vùng trũng qua chiếc đinh rơi vào chai. Một phần nước sương pha với mười phần nước mưa tạo thành nước tắm cho ngải. Để có đủ nước tắm ngải quanh năm, sư phụ dành hẳn một cái chum lớn để dự trữ nước mưa.

Sau mỗi lần tắm, ngải phải được sưởi ấm bằng hơi nhang và nghe thần chú. Mỗi năm chỉ cho ngải ăn hai lần vào ngày xá tội vong nhân, rằm tháng bảy âm lịch và giờ giao thừa đầu năm. Thức ăn cho ngải là… gà trống thiến hoặc trứng gà. Chính Tư Ẩn là người được sư phụ giao nhiệm vụ cho ngải ăn. Trước khi cho ngải ăn, con gà phải được tắm rửa thật sạch, rồi chờ khô lông mới đưa vào vườn ngải.

Đến tận bây giờ Tư Ẩn vẫn còn sởn gai ốc mỗi khi nhớ tới cảnh ngải ăn thịt gà. Con gà được thả vào vườn ngải đang ung dung thư thái đi sục thức ăn. Những cây ngải có vẻ hiền lành như cỏ, bất chợt rùng mình như đang ngủ ngon bị đánh thức. Những nhánh nhỏ nằm sát đất quắp lấy chân gà rất nhanh rồi co duỗi liên tục. Mỗi lần con gà giẫy giụa, đám ngải lại lao xao co duỗi những sợi nhánh để siết chặt hơn. Khoảng một phút sau, toàn bộ con gà bị quấn chặt nằm sát đất, cổ bị siết cứng không kêu được một tiếng.

Đến lúc này, hầu như toàn bộ vườn ngải đều hướng về phía con gà để hưởng thụ. Những sợi lông dài, ướt vươn ra bám vào da thịt con gà. Sau vài ngày, con gà chỉ còn trơ lông và xương. Thỉnh thoảng Tư Ẩn lại thấy một chú chuột vô phúc nằm bó xác trong vườn ngải. Trứng gà ném vào, đám ngải cũng lao xao rồi quấn lấy. Vài ngày sau, vỏ trứng còn nguyên nhưng lòng trứng không còn.

Khi sai khiến ngải thực hiện một phi vụ cúng tế nào đó, sư phụ hoặc Tư Ẩn phải thưởng cho ngải một bữa tiệc máu. Sư phụ và Tư Ẩn dùng dao trích huyết của mình vào một cái chén rồi rưới lên đám ngải. Nó cũng lao xao đón nhận lấy máu như mừng rỡ, vui sướng. Những sợi lông ngải chụm đầu vào những giọt máu tươi.

Theo mô tả của Tư Ẩn, loại ngải độc này cao khoảng nửa mét, gần như không có lá chỉ có hoa và những sợi nhánh. Những cánh hoa có nhiều sợi màu đỏ như máu. Đầu mỗi sợi đều long lanh một giọt nước. Điều đặc biệt là khi no, ngải héo, khi đói ngải vươn thẳng đài hoa tua tủa ra khắp nơi. Ban ngày hoa tỏa hương thơm nhưng ban đêm lại hắt ra một thứ mùi thối rất khó chịu.

Nông Huyền Sơn

#986 hiendde

    Quản Lý Viên

  • Quản-Lý
  • 6221 Bài viết:
  • 6933 thanks

Gửi vào 16/06/2014 - 10:26

NHỮNG LÁ BUÀ TRỪ MA CUẢ THẦY PHÙ THUỶ

Bùa chú! Ai đã từng nghe và ai đã từng thấy? Một lần tình cờ, tôi có được mấy quyển sách hướng dẫn làm bùa được viết bằng chữ Nho do một ông thầy phù thủy đã mất cách đây hai mươi năm để lại.

Nói đến bùa, tôi có biết người Thái có bùa của người Thái, người Mường có bùa của người Mường... với các loại như bùa yêu, bùa ghét, bùa chữa bệnh... còn bùa của nhà nho thì tôi đã thấy làm, nhưng hiểu thì còn rất mông lung, mơ hồ. Và tôi quyết khăn gói quả mướp, đi tìm người giải mã đống sách chữ nho, cùng nắm lá bùa mà tôi đang có trong tay.

- Khi thầy mất, con cháu đừng cất công đi tìm sách của thầy. Vì nó có sức mạnh vô biên, người có đức học được thì tốt bằng không thì họa hại. Một ngày nào đó thầy bắt gặp ai có căn số tốt hợp với thầy, thầy sẽ về báo mộng và truyền lại cho người đó và họ sẽ đến tìm. Đó là lời cuối cùng trước khi nhắm mắt của thầy phù thủy Hà Kim Quản tự Kim Quản.

Nói như nhà Phật thường nói, phải có duyên thì mới gặp. Nói thế chứng tỏ tôi có duyên với đống sách của nhà phù thủy Kim Quản rồi. Đó là dịp nghỉ lễ 30.4, thay vì về quê thăm gia đình tôi lại về nhà bạn chơi. Đang ngồi uống nước tại nhà ông Bùi Văn Triệu, trú xã Gia Thủy, Nho Quan, Ninh Bình, chả hiểu sao tôi lại ngẩng mặt lên nóc nhà và rồi thấy một cái gì đó rất khó hiểu.

Buột miệng tôi hỏi ông luôn:

- Có cái gì trên nóc nhà mà kỳ lạ vậy ông?

Đáp lại, ông bảo:

- Làm gì có cái gì. Tôi có thấy gì đâu!

Tôi tưởng ông biết đó là gì, ông nói khéo như vậy nên thôi, chuyển chủ đề khác. Nhưng sau khi đặt chén nước xuống, ông bảo:

- Hay cháu trèo lên xem là gì giúp ông.

Khách đến nhà, tự ý thì không được tiện cho lắm nhưng được ông ban chiếu thì tôi đành nghe theo vậy.

- Là một bọc sách ông ạ, tôi nói.

Ông nheo m*y khẽ nói:

- Sách gì nhỉ. Cháu mở ra xem nào.

Được ông cho phép, tôi lật dở từng trang. Đó là những cuốn sách được viết bằng chữ nho, với những hình vẽ kỳ quái, kèm theo một số tờ giấy nhỏ được viết bằng mực tàu đen, đỏ. Cầm trên tay những quyển sách đang đi vào giai đoạn mục nát, ông run run, ngấn lệ:

- Đã hai mươi năm nay, có rất nhiều người tìm đến tự xưng là hậu duệ của ông ấy, nhưng họ không tìm thấy sách, hóa ra những cuốn sách đó lại để ngay ở đây.

Đặt những cuốn sách lên bàn, ông bảo:

- Đó là sách hướng dẫn làm bùa và đây là những lá bùa đấy cháu à. Không thể tự tiện đem ra mở xem được đâu. Nhưng cháu là người duy nhất trông thấy đống sách này suốt ngần ấy năm thì chứng tỏ cháu có căn duyên rồi. Từ nay, cháu phải cất giữ đống sách này cẩn thận, nếu cháu có duyên thì cháu sẽ trở thành một thầy phù thủy, có pháp hiệu, đạo hạnh, bằng không sẽ có người tìm đến cháu, mang đống sách này đi cho người khác.

Đã từng trông thấy người Thái, người Mường, người Thổ làm bùa, nên tôi cũng có đôi chút tin vào bùa ngải, hay đúng hơn là có đôi chút tin vào những điều kỳ diệu mà khoa học chưa thể giải đáp.

#987 hiendde

    Quản Lý Viên

  • Quản-Lý
  • 6221 Bài viết:
  • 6933 thanks

Gửi vào 16/06/2014 - 10:52

NHỮNG LÁ BUÀ TRỪ MA CUẢ THẦY PHÙ THUỶ

(Phần hai)

Trưa hôm ấy tôi quyết định lên xe đi về Thanh Hóa, nơi mà thầy Kim Quản từng sống. Ngồi trên xe, ngẫm lại những gì ông Triệu kể mà lòng không khỏi lo lắng: Sách này là của ông Hà Kim Quản để lại, ông Quản là anh rể tôi, ông ấy đã mất cách đây hai chục năm. Khi còn sống, ông đã đi khắp nơi từ Nam Định, Ninh Bình cho đến Thanh Hóa...để diệt trừ yêu ma.

Vậy nên đi đến vùng nào, người ta cũng đều biết đến tên ông. Một phần ông là người dễ gần, một phần vì cái khả năng siêu phàm của ông. Ông được các nhà nho, thầy cúng cùng thời phong là thầy phù thủy khi tuổi đời còn rất trẻ. Ông là người kế nghiệp của những đời trước, nhưng lại là người duy nhất không truyền lại bí quyết làm bùa cho ai. Vì ông sợ người ta làm điều ác nhiều hơn điều thiện.

Giữa trưa nắng gắt, xe đưa chúng tôi vào đất Như Thanh, Thanh Hóa, nơi cụ Quản từng sống ngày xưa, ở đây có hai người con gái của cụ và một người em gái ruột ông. Bà Hà Thị Tuất, người con gái trưởng ông Quản, cũng thật bất ngờ khi biết tôi là người duy nhất có những cuốn sách kia. Vì bà biết, ông cụ sẽ không truyền lại nếu không có người hợp căn số.

Đón nhận những cuốn sách trên tay, bà khẳng định đúng là nét chữ của ông Quản. Đồng thời bà lấy trong tủ ra một cuốn sách được viết bằng chữ Nho và chữ Quốc ngữ ra so sánh.

Bà nói:

- Trong số cuốn sách cháu có, có một sách hướng dẫn yểm bùa do ông cụ ba đời trước là Hà Kim Uy tự Kim Uy viết ra.

Để trao đổi với chúng tôi, bà Tuất nhờ người sang lai bà cô, bà Hà Thị Chúc, em gái ruột ông Quản. Tiếp chúng tôi, bà Chúc kể:

- Tôi không biết khả năng cúng bái điều khiển thần thánh trong dòng họ có từ bao giờ. Khi lớn lên, tôi được thầy, bố kể lại rằng người giỏi nhất là ông tôi gọi bằng ông nội. Hà Kim Uy, có pháp hiệu là Kim Uy. Ông cụ có khả năng làm phép thuật rất đặc biệt.

Theo lời kể thì có hôm bà cụ đi chợ mua lợn con về nuôi. Về đến nhà đặt gánh xuống thì thấy hai bên hai rổ khoai lang. Chưa hiểu thế nào, bà mếu máo khóc, còn ông thì ngồi trong nhà cười. Hóa ra ông làm phép biến lợn thành khoai lang để trêu chọc bà.

Ông cụ cũng có một cái tài nữa đó là qua sông bằng cái... nón lá. Ông ngồi lên nón rồi sai thần thánh rước qua sông, chứ không cần phải chèo lái gì.

- Nhưng theo lời kể thì ông cụ mất rất sớm, cũng bởi tại những lá bùa mà ông viết ra.

Bà Chúc nói thêm:

- Mùa hè nắng gắt, đồng lúa khô hạn. Đêm xuống, ông làm hai người rơm rồi yểm bùa sai thần Môi nhập vào hai người rơm và sai đi tát nước. Khi đến gần sáng, nước ruộng gần đầy, có người đi chợ sớm lúc gà mới gáy, trông thấy hốt hoảng quẳng gánh chạy về và kêu dân làng đến xem. Thần Môi đang tát nước bỗng ngã gục xuống và ông cụ Kim Quy cũng đột tử luôn. Sau này thầy tôi bảo đó là do thần Môi làm phản, chống lại bùa pháp nên ông cụ mới bị đột quỵ và mất.

#988 hiendde

    Quản Lý Viên

  • Quản-Lý
  • 6221 Bài viết:
  • 6933 thanks

Gửi vào 16/06/2014 - 11:30

NHỮNG LÁ BUÀ TRỪ MA CUẢ THẦY PHÙ THUỶ

(Phần ba)

Câu chuyện đang lúc ly kỳ thì ngoài ngõ thấy có một người phụ nữ tất tưởi chạy vào. Đó là bà Hà Thị Sửu, người con thứ hai của ông Quản, nghe tin có người tiếp nhận sách của thầy mình nên bà chạy lên xem.

Giới thiệu xong, bà Chúc kể tiếp cho chúng tôi nghe:

- Đến đời thầy chúng tôi là ông Hà Kim Hoãn tự Đạo Huyền Bách, chúng tôi có chứng kiến. Ông kể cho chúng tôi nghe rằng, sau khi ông nội bị thần Môi hại chết. Đêm đêm ông nằm nghe ông cố về báo mộng, rằng ở các trang sách có nội dung gì và những lá bùa đó dùng như thế nào, đồng thời thuật xem tướng số vận mệnh con người. Ông là người có thể biết được tương lai và việc ông biết cái chết của mình, từ mười hai năm trước là một minh chứng.

Đến đời ông Quản, bà Tuất cho biết:

- Khi ông nội tôi mất, thầy tôi lúc đó còn chưa biết đọc chữ Nho là gì. Một buổi sáng ngủ dậy, thầy tôi bảo đêm nằm mơ gặp ông cố, ông cố dặn:

- Từ mai ngủ nhớ mang theo sách cùng.

Vậy là hôm sau ngủ, thầy tôi cứ để cuốn sách trên ngực, đêm đêm ông nội cố và ông nội tôi về truyền dạy cho thầy tôi. Nhiều hôm ngủ dậy nghe thầy tôi bảo u tôi “trưa nay có người đến cúng, các bài cúng được thầy truyền lại cho đêm qua rồi. Cứ như thế, khi thầy tôi biết hết nội dung các cuốn sách, thì không thấy thầy tôi nói đến ông cố nữa.

Thầy bảo:

- Cố đã dạy hết cho thầy rồi nên cố không về nữa.

Với người không hiểu, không chứng kiến thì câu chuyện trên đó gần như là một câu chuyện mang tính huyễn hoặc, hoang đường. Liệu hiện tượng như hai người con cụ Quản kể đó có thực hay không? Câu trả lời là: Có. Còn cụ thể hơn chúng tôi sẽ viết ở bài sau.

Theo ông Trần Thanh Dưỡng, người được ông Quản viết tặng cuốn sách cúng: Ông Hà Kim Quản là một người rất giỏi. Có thể yểm bùa, giải bùa, có thể sai binh khiển tướng và đã đạt đến mức như người ta thường gọi là thầy phù thủy bậc cao. Bản thân tôi cũng đã về quê gốc của ông, thấy dân làng sùng bái ông lắm. Đặc biệt với những đời ông Quản có thể sai thần, sai thánh, có thể thay đổi vận mệnh con người bằng những lá bùa này đấy.

Với người bị ốm, ông Quản có cách trị bệnh của riêng mình. Ông viết lên giấy với các hình vẽ khác nhau bằng hai loại mực, đen, trắng. Khi viết, ông có đọc lời chú bằng tiếng Hán Việt. Mỗi một đường nét, ông đọc một lời chú khác nhau. Sau đó đốt tờ giấy và bỏ vào chén nước. Đưa chén nước đó cho người bệnh uống, còn cặn thì xoa lên đầu là khỏi.

Ý nghĩa của loại bùa này là trừ tà, trừ ma chứ không phải là thuốc chữa bệnh. Thế nên người trị bệnh phải biết dùng lời chú, chứ không cần phải biết bắt mạch, kê đơn, bốc thuốc. Mặt khác, ông Quản chỉ đồng ý chữa bệnh cho bệnh nhân, mà bệnh viện khám không ra bệnh và bị trả về.

Khả năng của ông Quản, một lần nữa được ông Nguyễn Văn Hải khẳng định:

- Vợ tôi mất khi cô ấy mới hai mươi tuổi. Trước đó, ông Quản đã cảnh báo về số phận vợ tôi nhưng tôi không nghe. Khi vợ tôi mất tôi mới thực sự tin. Vợ tôi mất được ít ngày, đêm đêm trong nhà toàn nghe tiếng người đàn bà than khóc, giọng chất chứa sự sầu não, thương tâm, còn tôi thì ốm liệt giường. Ông Quản biết chuyện, mang bút mực lên, đọc bùa rồi yểm vào góc nhà, từ đó đến giờ gia đình tôi cũng được xem là luôn ổn định.

Còn chuyện lạ kỳ nữa là ông có viết các lá bùa, sau đó bỏ vào miệng con cóc, cho vào ống tre rồi đóng xuống bốn góc nhà, bốn góc vườn. Ông bảo:

- Nhà có mưa gió cỡ nào cũng không sập được, ma quỷ bốn phương cũng không thể vào.

Sau hàng chục năm người ta phá nhà cũ để xây nhà mới, họ lấy ống tre lên vẫn thấy con cóc còn sống. Hay như chuyện ông yểm bùa chống trùng tang bằng cách cho con cóc ngậm lá bùa, sau đó bỏ vào ống tre, đóng xuống đỉnh mộ người mới mất. Ba, bốn năm sau, khi cải táng người ta vẫn thấy con cóc còn sống, thậm chí rất béo so với cóc sống bên ngoài.

Khi chúng tôi đặt câu hỏi vì sao ông Quản không ở cố định một nơi, mà hết chuyển từ Ý Yên, Nam Định, Nho Quan, Ninh Bình, rồi đến Như Thanh, Thanh Hóa. Bà Chúc đáp:

- Ông là người có khả năng nhìn thấy ma quỷ. Khi ông mới vào đây được một thời gian thì chị em chúng nó (chỉ bà Tuất, bà Sửu) lấy chồng trong này luôn. Dù biết xa các con ông sẽ buồn nhưng ông vẫn quyết định từ bỏ đất Thanh Hóa, vì một hôm ông đang ngồi uống nước thì thấy bóng dáng một người đàn bà đi ra. Ông phán luôn rằng mảnh đất này sẽ có người đàn bà chết trẻ, và ngay hôm sau ông gọi mọi người lên kế hoạch chuyển nhà về Ninh Bình.

Theo lời chỉ dẫn, chúng tôi đến mảnh đất mà trước đây ông Quản từng sống. Nay là đất của ông Lương Bá Toàn và quả thực rất bất ngờ. Sau khi gia đình ông Quản chuyển đi, gia đình anh Toàn đã chuyển đến. Được một thời gian sau, vợ anh Toàn mất khi mới chị mới ngoài ba mươi tuổi.

Những lá bùa của thầy phù thủy Hà Kim Quản còn rất nhiều. Theo ông Trần Văn Thược, hiện đang trú tại Tiên Lãng, Hải Phòng, là người kế vị đời thứ mười tám về khả năng làm bùa chữ Nho của họ Trần, và là người có thể đọc những lá bùa của ông Quản cho rằng, những lá bùa và sách mà ông Quản để lại, là một kho tư liệu quý giá không thể để cho người thất đức nắm được.

- Vì trong số những lá bùa đó, có bùa để hãm hại người khác, có bùa cứu nhân độ thế, trừ ma diệt quỷ...Những lá bùa đó thâm sâu, huyền bí, gia đình tôi có mười tám đời làm nghề này, nhưng vẫn không có một số lá bùa đặc biệt ở tầng cao siêu như trong sách ông cụ để lại.

Ông Quản không truyền lại cho đời sau vì ông ấy chưa tìm được người phù hợp. Tuy nhiên, dòng họ này cần phải có hậu duệ sớm, nếu không sẽ nhanh lụi tàn vì các thế lực ma quỷ cõi âm có mối hận, muốn quay về trả thù với các ông thầy trong dòng họ nhà này...!!!

Thanked by 1 Member:

#989 hiendde

    Quản Lý Viên

  • Quản-Lý
  • 6221 Bài viết:
  • 6933 thanks

Gửi vào 17/06/2014 - 03:40

NHỮNG LÁ BUÀ TRỪ MA CUẢ THẦY PHÙ THUỶ

(Phần bốn)

Đón nhận những cuốn sách quý từ tay ông Triệu, chúng tôi nhẹ nhàng lật dở từng trang, từng quyển. Mặc dù không hiểu sách viết gì, nhưng những hình vẽ trong các cuốn sách đã khiến chúng tôi có cảm giác gai lạnh nơi sống lưng.

Trang đầu tiên là hình người bắt chéo chân, chéo tay như bị trói, bị giam nhốt trong ngục và bị chém, bị đốt. Rồi những trang tiếp theo có cả những hình người với ba cái đầu, ba sắc diện, trạng thái khác nhau. Những bức hình vẽ người không đầu, hoặc bị kẹp đầu, treo cổ kèm theo những lời bùa chú huyền bí càng khiến bất cứ ai trông thấy lần đầu cũng ghê sợ, khiếp vía…

Sách nói gì? Đó còn là một điều bí ẩn, song trong dòng họ Hà và những người hàng xóm nơi ông Quản từng sinh sống, vẫn còn truyền tai nhau những câu chuyện huyễn hoặc, khiến không ít người phải tin hay có lúc làm người nghe phải nể sợ, kính phục.

Có ai đã từng chứng kiến cảnh bệnh nhân được quấn một tấm vải, cho nằm ngoài sân và phủ lên một lớp vỏ trấu. Sau khi châm lửa đốt, đống trấu cháy đỏ rực thành than mà người bệnh không hề gì?

Hơn nữa, việc những người con trai nhà phù thủy Hà Kim Quản liên tiếp gặp tai ương, có phải là ma quỷ về báo thù hay chỉ là lời đồn đoán? Một trong những câu chuyện đó là hiện tượng mấy năm trước, bà Tuất đang ngủ thì nằm mơ ông Quản về báo rằng, ngày mai khoảng một giờ chiều, ông Hồi, thông gia của ông Quản, phía gia đình chồng bà Sửu sẽ mất.

- Nếu ông Hồi mất lúc đúng một giờ, thì con phải xuống cúng giải trùng tang giúp thầy. Còn nếu chệch giờ từ khoảng hai phút trở đi thì thôi, gia đình nhà thông gia có phước thoát được kiếp nạn. Bà Tuất kể lại giấc mơ.

Bà Tuất tỉnh dậy mới biết mình ngủ mơ và sáng hôm sau có kể lại cho một số người, trong đó có bà Sửu. Sự thật thì đúng một giờ chiều hôm sau, ông Hồi nhắm mắt xuôi tay thật. Lúc này, mọi người mới tin việc ông Quản về báo mộng cho bà Tuất biết trước số phận của ông thông gia.


Sửa bởi hiendde: 17/06/2014 - 03:44


#990 hiendde

    Quản Lý Viên

  • Quản-Lý
  • 6221 Bài viết:
  • 6933 thanks

Gửi vào 17/06/2014 - 04:01

NHỮNG LÁ BUÀ TRỪ MA CUẢ THẦY PHÙ THUỶ

(Phần năm)

Là hàng xóm nhà bà Tuất, ông Lê Ngọc Thanh cho biết, năm 1998 con gái ông bị bệnh. Bệnh viện trả về vì không tìm ra được bệnh. Hôm sau bà Tuất sang nhà nói:

- Tôi nằm mơ thấy ông Quản về báo mộng, con gái anh bị ma làm, vì đã đi vào chỗ gốc cây bồ kết, nơi có người đàn ông ôm mìn tự tử, vụ việc này xảy ra năm 1996, cách nhà ông Thanh 200m, giờ chỉ cần khi chập tối, mang hương vàng đến cúng liền một tuần là khỏi bệnh.

Được sự đồng ý của gia đình, bà Tuất đã mang hương lên đó cúng, đến ngày thứ năm thì con gái tôi tỉnh dậy, có thể đi ra đi vào như người bình thường. Nhưng sau đó chúng tôi đã không đồng ý việc bà ấy cúng bái nữa, và cũng thật buồn cho chúng tôi, ít hôm sau con gái tôi mất, khi đó mới bước sang tuổi mười tám.

Như bài trước đã nói, với những người bình thường thì ít ai tin vào hiện tượng mơ mộng, hay cách trị bệnh bằng bùa chú, cúng bái của những nhà phù thủy họ Hà. Còn cúng bái, bùa chú dùng như thế nào, có phải là mê tín dị đoan hay là điểm đặc trưng văn hóa nào đó, thì chúng tôi xin nhờ người giải đáp ở bài sau.

Nhưng cũng có một trường hợp mà ngày nay, chúng ta vẫn còn thấy ở đâu đó, là câu chuyện của bà Hà Thị Chúc kể về trường hợp mắt bà đã chứng kiến. Bà kể rằng:

- Khi còn nhỏ, tôi tận mắt chứng kiến cảnh thầy tôi trị bệnh. Hôm đó có người bị bệnh liệt giường, chữa mãi không khỏi. Mọi người xác định chị ta sẽ chết. Nhưng có một hôm người bệnh nằm mơ thấy có ai đó nói:

- Đến vùng đất bên kia làng, có một thầy phù thủy có thể cứu được.

Quả nhiên, người nhà bệnh nhân có đến và thầy tôi đồng ý giúp đỡ. Thầy tôi đến trước bệnh nhân viết ra một số lá bùa, đọc thần chú và cho vào miệng bệnh nhân đồng thời sai người mang tấm vải trắng đã yểm bùa ra sân. Đặt bệnh nhân nằm lên tấm vải, quấn lại và đổ vỏ trấu lên trên đến mức không thấy người nữa.

Sau đó thầy tôi đốt một bó đuốc, ngậm một ngậm dầu hỏa rồi nhằm vào bó đuốc phun ra. Lửa bén và cháy vào đống trấu ngoài sân. Một lúc sau, đống trấu đỏ ửng như một hòn than hồng trong bếp lửa. Đột nhiên, người bệnh ngồi dậy đi lại bình thường và kỳ diệu hơn là người đó không hề bị cháy xém tí da thịt nào.

Theo lời kể của bà Chúc, thì khi người ta biết dùng bùa, ắt họ có thể làm được điều tưởng như không thể đó. Còn bùa dùng như thế nào thì chỉ những người kế nghiệp mới biết, còn sách hướng dẫn sử dụng, thì chúng tôi đã có duyên gặp.






Similar Topics Collapse

1 người đang đọc chủ đề này

0 Hội viên, 1 khách, 0 Hội viên ẩn


Liên kết nhanh

 Tử Vi |  Tử Bình |  Kinh Dịch |  Quái Tượng Huyền Cơ |  Mai Hoa Dịch Số |  Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Địa Lý Phong Thủy |  Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp |  Bát Tự Hà Lạc |  Nhân Tướng Học |  Mệnh Lý Tổng Quát |  Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số |  Khoa Học Huyền Bí |  Y Học Thường Thức |  Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian |  Thiên Văn - Lịch Pháp |  Tử Vi Nghiệm Lý |  TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 |
 Coi Tử Vi |  Coi Tử Bình - Tứ Trụ |  Coi Bát Tự Hà Lạc |  Coi Địa Lý Phong Thủy |  Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Coi Nhân Tướng Mệnh |  Nhờ Coi Quẻ |  Nhờ Coi Ngày |
 Bảo Trợ & Hoạt Động |  Thông Báo |  Báo Tin |  Liên Lạc Ban Điều Hành |  Góp Ý |
 Ghi Danh Học |  Lớp Học Tử Vi Đẩu Số |  Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý |  Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở |  Sách Dịch Lý |  Sách Tử Vi |  Sách Tướng Học |  Sách Phong Thuỷ |  Sách Tam Thức |  Sách Tử Bình - Bát Tự |  Sách Huyền Thuật |
 Linh Tinh |  Gặp Gỡ - Giao Lưu |  Giải Trí |  Vườn Thơ |  Vài Dòng Tản Mạn... |  Nguồn Sống Tươi Đẹp |  Trưng bày - Giới thiệu |  

Trình ứng dụng hỗ trợ:   An Sao Tử Vi  An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi |   Quỷ Cốc Toán Mệnh  Quỷ Cốc Toán Mệnh |   Tử Bình Tứ Trụ  Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản |   Quẻ Mai Hoa Dịch Số  Quẻ Mai Hoa Dịch Số |   Bát Tự Hà Lạc  Bát Tự Hà Lạc |   Thái Ât Thần Số  Thái Ât Thần Số |   Căn Duyên Tiền Định  Căn Duyên Tiền Định |   Cao Ly Đầu Hình  Cao Ly Đầu Hình |   Âm Lịch  Âm Lịch |   Xem Ngày  Xem Ngày |   Lịch Vạn Niên  Lịch Vạn Niên |   So Tuổi Vợ Chồng  So Tuổi Vợ Chồng |   Bát Trạch  Bát Trạch |