Bàn luận giữa hội viên vuivui và thatsat
#1
Gửi vào 15/10/2011 - 00:30
dành riêng cho hai hội viên này tranh luận về học thuật.
Ngoài hội viên VDTT ra, các hội viên khác không thể chen vào.
Xin tôn trọng nội quy của diễn đàn trong khi tranh luận.
Thành thật cám ơn.
Hóa Lộc
#2
Gửi vào 17/10/2011 - 09:42
mes số 6:
vuivui said:
vuivui said:
vuivui said:
vuivui said:
vuivui said:
vuivui said:
vuivui said:
vuivui said:
vuivui said:
vuivui said:
...
Sửa bởi thatsat: 17/10/2011 - 09:43
#3
Gửi vào 17/10/2011 - 09:43
vuivui said:
vuivui said:
vuivui said:
vuivui said:
vuivui said:
vuivui said:
vuivui said:
Thân ái.
Sửa bởi thatsat: 17/10/2011 - 09:44
#4
Gửi vào 17/10/2011 - 09:45
vuivui said:
Chúng ta đều biết câu hỏi của chủ nhân chủ đề này. Thoa viết:
Nhưng Thất sát lại cho rằng:
Và đã nêu ra nội dung câu hỏi, rồi tự cho là đúng như sau:
vuivui said:
vuivui said:
vuivui said:
vuivui said:
Là khách, thì các cung phải đóng vai chủ, và thân "bay trên" các cung đó để "tìm chỗ thích hợp" mà lọt vô một cung nào đó xác định.
Chúng ta hãy xem xét, cả về truyền thống cũng như bản chất, thân sẽ là chủ hay là khách ?
vuivui said:
vuivui said:
vuivui said:
Nhưng rồi, vốn trong liên hệ giữa các bên, thì 11 cung kia vốn có liên hệ với Mệnh, và theo đó thuyết đồng tâm - như cụ Hà Uyên đã trình bày. Ta thấy lấy Mệnh làm trung tâm, theo số cơ mà có các cung phúc quan di tài thê/phu được sắp xếp theo trật tự nhất định. Và theo số ngẫu thì các cung phụ/mẫu bào tử tật nô điền được sắp xếp. Theo đó mà trình bày một cấu trúc 12 cung với những thể hiện nhân sinh cơ bản !!! Rõ ràng cấu trúc này hoàn toàn không chịu ảnh hưởng của Thân mà có sự sắp xếp xác định. Và ngược lại Thân với Mệnh, trong mối tương quan âm dương, chứ hoàn toàn không chịu ảnh hưởng cấu trúc của 11 cung đó liên hệ với mệnh như thế nào mà quy định vị trí của cung an Thân - chúng ta thấy rất rõ qua cách an cung an thân. Chúng ta chỉ có thể thấy, Thân có liên hệ đối ngẫu với mệnh, Thân như thế, cũng với 11 cung kia đều lấy Mệnh làm tâm và độc lập với nhau mà xác lập cấu trúc của mình với mệnh. Sau đó, cổ nhân phối hai cấu trúc này với nhau, giống như làm một việc là úp hai "bản đồ" này vào với nhau. Rồi ra chúng Khớp Với Nhau theo một dạng xác định nào đó !
vuivui said:
vuivui said:
Nhưng mà anh nói anh nghe thôi nhé. Bà con không nghe đâu ! Nhưng bây giờ, vì anh cứ nói anh nghe, nghe mãi, rồi lại cứ tưởng thật, còn quay ra nói, các anh Sai. Chỉ có tôi đúng. Đồng thời lại chẳng có tý trình bày nào để khẳng định, thiên hạ phải nghe tôi. Tuyên bố dõng dạc như lãnh đạo vậy. Thoa sai, hay Thoa đã đặt câu hỏi sai, vì thế mà không có câu trả lời - phớt tất cả mọi tham luận khác ! một thái độ trong dấu hỏi ? Và tự khẳng định, thế này mới đúng này. Rằng Các cung phải cư vào Thân. Thế mới là câu hỏi đúng ????
Như thế có khác gì với câu chuyện.
Có người vốn cô độc, đi tìm cộng đồng để cùng sinh hoạt. Nhưng anh ta đến một cộng đồng người, anh ta đứng ngoài ... chờ !!! Một người nhiệt tình đến đón hỏi, SAO ANH KHÔNG VÀO THAM GIA VỚI CHÚNG TÔI CHO VUI !!! Anh này trả lời: Anh hỏi tôi như thế là sai, tôi có quyền không trả lời anh. Người nhiệt tình thấy lạ bèn hỏi: Anh bảo tôi sai ?! Sai chỗ nào ? anh làm ơn chỉ cho tôi biết với !!! Anh kia khoái chí - chắc vì thái độ nhã nhặn của người nhiệt tình - bèn hùng hồn : Các anh phải tham gia vào tôi mới đúng. Chứ không phải là tôi tham gia với các anh !!!
Đến đây, có lẽ hầu hết chúng ta đã có thể hiểu Thoa đúng, hay là Thất sát đúng ! các Bạn có thể tự trả lời. Nhưng cần lưu ý thêm rất quan trọng. Muốn kết luận người khác sai, ít nhất là mình pphair có biện chứng cho người ta thấy cái sai đó. Chứ không nên tuyên bố trốc lốc như vậy.
Thân ái.
p/s. Bài tiếp tôi sẽ "dọn dẹp" tiếp những mệnh đề trong bài viết của Thất Sát trả lời tôi về nguyên lý toàn không trên. Dọn đường vào chủ đề tranh luận nguyên lý toàn không !
TÓM LẠI cho đến thời điểm này:
1. Tôi đã đưa ra cặp đối ngẫu của Mệnh Thân là Động-Tĩnh, còn ông vuivui gán là âm dương, phép gán âm dương không thể tranh luận như tôi trình bày trong bài Ảo Vô Cực. Nếu ông vuivui đưa ra cụ thể hơn âm dương ở đây cụ thể là gì, ví dụ: trước sau, trong ngoài v.v... thì tôi có thể tranh luận, khi đó có thể có trường hợp cả hai thuyết cùng tồn tại. Nói âm dương chung chung tôi không thể tranh luận.
2. Tôi sử dụng phần lý giải nguyên lý cách an Mệnh Thân trong TVHTKH1, còn ông vuivui chấp nhận cách an mệnh thân. Nếu ông vuivui chứng minh giải thích cách an mệnh thân trong TVHTKH1 là sai hoặc dẫn dắt một nguyên lý an mệnh thân khác thì vấn đề được giải quyết.
3. Tôi đã chứng tỏ mệnh thân và 11 cung ĐỒNG THỜI xuất hiện về mặt logic, có thì cùng có không có cùng không có. Còn ông vuivui cho rằng xuất hiện theo thứ tự và biện luận trên thứ tự đó. Đây là khác biệt mấu chốt giữa hai bên.
Nếu những điểm trên không được giải quyết, thì đến đây đã hết lý, ai về nhà đó.
#5
Gửi vào 17/10/2011 - 09:47
Bản nhạc nghe kèm siêu phẩm ẢO VÔ CỰC:
1. Bất khả định nghĩa:
Nghe âm dương quen quen, nhiều sách vở nhắc đến, nay định nghĩa xem âm là cái gì, dương là gì mà được nhắc đến nhiều như vậy, là gì mà được coi là thành tố cơ bản của vạn vật. Loay hoay một lúc mới thấy không định nghĩa được, vì sao ? Vì không rõ âm là gì dương là gì mà định nghĩa. Hơn nữa, muốn định nghĩa phải dùng các khái niệm khác như: số chẵn là số chia hết cho 2. Muốn định nghĩa “số chẵn” phải viện đến các khái niệm : “chia hết” và “2”. Nhưng âm dương đã là khởi thủy của muôn vật thì làm gì còn cái gì có trước nó để định nghĩa nó. Nên âm dương là bất khả định nghĩa và được dùng như một tiên đề.
2. Gán tên âm dương:
Nếu gọi đây là bánh mỳ, ta hiểu ngay vì bánh mỳ là tên gọi tuyệt đối. Bánh mỳ không vì bánh bao mà xuất hiện, bánh mỳ không vì bánh chưng mà biến mất. Nhưng âm vì dương mà tồn tại, âm vì dương mà biến mất. Âm vì giấc mơ A me di ca mà ra đi bỏ dương tại ga Tokyo trong mưa tuyết lạnh lùng. Nếu gọi bất cứ sự vật nào là âm hay dương, ta thấy ngay sự vô nghĩa của cách gọi này. Ví dụ: A là âm. ok man, A là âm thì sao ? thì A phải mang các thuộc tính âm như mềm lạnh ngắn v.v... ok, vậy sao anh biết A là âm ? vì tôi thấy A mềm mà mềm là âm nên tôi gọi A là âm. Vậy sao anh không gọi A là mềm cho nhanh ? tôi chịu thôi, hỏi gì mà ghê. Cho dù có thêm B. A nóng B lạnh. Nói A dương còn B âm. Vậy sao không nói ngược lại ? A âm còn B dương, đơn giản là quy ước bất khả chứng minh. Đến đây thì thấy ngay sự vô nghĩa khi gọi Mệnh là âm còn Thân là dương và ngược lại. Âm thì sao Dương thì sao ? Là động tĩnh thì gọi là động tĩnh cho nhanh còn hiểu được. Là trước sau thì gọi trước sau cho nhanh còn hiểu được. Nhưng tôi gọi âm dương để bao hàm mọi thuộc tính của âm dương cho mệnh thân. Có chắc mệnh thân bao hàm mọi thuộc tính của âm dương không ? vì sao ? Có biểu hiện thì mới có ứng dụng còn gọi chung chung chỉ vô nghĩa.
3. Sự tương đối của âm dương:
a/ Vì sao trong âm có dương trong dương có âm:
Vì hai chiều không gian và thời gian là tương hỗ. Ví dụ âm dương của thời gian có 4 mùa, ví dụ âm dương về không gian có trong ngoài trên dưới.
Giả sử trong âm không có dương và ngược lại. Áp dụng luật dương cực sinh âm và âm cực dương sinh sẽ thấy. Nếu coi hai con cá âm dương trong đĩa có thể phình to về thể tích. Cái con cá cùng phình to phình to cuối cùng đến cực điểm thì bụp một cái cá đen chuyển thành cá trắng và cá trắng chuyển thành cá đen. Điều này thứ nhất phá vỡ tổng thể âm dương vì cùng phình to, thứ hai phá vỡ tính liên tục của âm dương vì các bước chuyển âm dương xảy ra tức thì.
Nếu hai con cá âm dương trong đĩa không phình to mà lặng lẽ chuyển hóa tức biến đổi theo thời gian. Vì trong âm không có dương và trong dương không có âm nên chuyển hóa chỉ xảy ra ở khu vực biên giới âm dương. Khi dương chuyển hóa thành âm thì âm cũng phải chuyển hóa thành dương dẫn đến việc biên giới bắt đầu xoay, vùng đen dần dần thành vùng trắng và vùng trắng dần dần thành vùng đen. Cách chuyển biến này đảm bảo tính liên tục nhưng thực ra âm dương không biến hóa về bản thể mà xoay tít thay đổi như chong chóng. Nói cách âm không chuyển hóa thành dương mà thay đổi vị trí tương ứng với dương.
Cho nên trong âm cần có dương và ngược lại vì khi chấp nhận trong dương có âm trong âm có dương thì diễn hóa âm dương có thể diễn ra tại bất cứ nơi đâu trong âm và dương chứ không còn giới hạn ở đường biện.
b/ Vì sao âm dương không thể phân biệt rạch ròi:
Âm dương không thể phân biệt rạch ròi vì phải biến hóa, đơn cử một ví dụ của không gian vật chất:
Giả sử âm và dương là hai phần tử rời rạc tuyệt đối như hạt vật chất hoặc nóng và lạnh. Khảo sát tính chất trong âm có dương và trong dương có âm, không gian thời gian tương đương nhưng để dễ hình dung tôi chọn không gian để biểu diễn. Bất cứ hạt vật chất nào cũng có thể phân chia thành các hạt vật chất nhỏ hơn. Điều này phá vỡ tính nguyên thủy của âm dương, tức là không có nguyên thủy. Nếu chấp nhận thế giới vật chất là hữu hạn không thể chia nhỏ vô tận thì âm và dương không thể phân biệt rành mạch như hai hòn bi mà phải chấp nhận âm không hoàn toàn âm và dương không hoàn toàn dương tức là chẳng có âm rõ rệt mà cũng không có dương rõ rệt. Chính tính chất trong âm có dương trong dương có âm này của âm dương xóa sổ sự tuyệt đối rạch ròi của âm và dương.
Có cách hiểu khác với từ “trong”: “trong” không được hiểu là “hàm chứa”, “cấu tạo nên” hay bất cứ ngôn từ nào có ý nghĩa chứa đựng của không gian vật chất. Vậy cũng ok, vì nếu “trong” không được hiểu bằng ngôn từ của không gian vật chất rạch ròi như: hòn bi, cát, vàng, gạch, ngói, v.v... thì “trong” không thể biểu diễn cho không gian vật chất rạch ròi. Nói cách khác: khi nói trong âm có dương thì lập tức âm và dương không còn là vật chất rạch ròi.
4. Sự tương đối của vô cực:
Từ vô cực thành phân cực mà có âm dương, theo thuyết âm dương thì có đi cũng phải có lại ngay lập tức có bước chuyển từ âm dương về vô cực. Hai bước chuyển ngược chiều này lập thành một cặp âm dương. Như trên ta đã nói âm không hoàn toàn âm và dương không hoàn toàn dương hay nói cách khác hai bước chuyển này không thể phân biệt rõ ràng. Cho nên trạng thái vô cực là một trạng thái tương đối.
Giả sử hai bước chuyển được phân tách rõ ràng. Và trạng thái vô cực tồn tại một cách trọn vẹn và độc lập với trạng thái âm dương. Xét trạng thái vô cực, khi đó không có âm dương, không có không gian cũng chẳng có thời gian. Nhưng nói vậy rất khó tưởng tượng nên tôi sẽ thiết lập lại trạng thái vô cực.
Trạng thái vô cực không có nghĩa là không có gì, ngược lại trạng thái vô cực là trạng thái đồng nhất, không có sự phân biệt. Toàn bộ không gian tại mọi vị trí là như nhau về vật chất. Hai điểm bất kì trong trong gian là giống nhau. Khi không gian giống nhau thì thời gian cũng không thể phân biệt nên cũng không có thời gian, vì thời khắc này và thời khắc khác đâu có gì khác nhau mà phân biệt. Không gian này dẫn đến một hệ quả là không có giới hạn. Vì giả sử không gian này có giới hạn thì giới hạn sẽ trở thành tiêu chuẩn để phân biệt các điểm trong không gian mà có xa gần.
Từ không gian này xét bước chuyển ngược lại trạng thái phân cực tức là có âm dương. Nếu không có một xung lực tạo ra sự khác biệt ban đầu thì không gian vô tận đó mãi mãi không thay đổi nên không thể trở thành trạng thái phân cực. Còn nếu có xung lực thì xung lực đó ở đâu mà ra trong không gian đồng nhất như vậy.
Để giải quyết vấn đề này có hai cách: một là không tồn tại trạng thái vô cực một cách rõ rệt so với trạng thái âm dương, hai là vũ trụ cực kì rộng lớn nhưng có giới hạn, vùng trung tâm vũ trụ có thể coi là vô cực vì quá xa vùng biên, nếu trường hợp này tồn tại thì trạng thái vô cực cũng chỉ tồn tại ở trung tâm của vũ trụ tức là vô cực tương đối. Cả hai trường hợp đều dẫn đến vô cực tương đối.
5. Sự tương đối về quá khứ và tương lai:
Có một điểm cực kì thú vị là chúng ta đang đứng ở hiện tại về mặt thời gian, trước chúng ta là quá khứ và sau chúng ta là tương lai. Mới nhìn, chúng ta không thể quay về quá khứ nhưng có vẻ như chúng ta đang tiến về tương lai một cách tự do như chúng ta trèo cầu thang để lên tầng 2. Nghĩ lại mới thấy, kinh dị hơn cả phim kinh dị là chúng ta không hề được bước về tương lai một cách tự do như di chuyển không gian. Không thể nhẩy cóc sang ngày mai ngày kia hay năm tới. Kì thực chúng ta đang đứng yên về mặt thời gian. Thuyết không gian bốn chiều tưởng chừng bế tắc vì không thể ngược chiều thời gian nhưng đến đây chúng ta thấy rằng không có gì xuôi mà cũng chẳng có gì ngược. Đơn giản là chúng ta đang đứng im. Áp thuyết âm dương vào đây còn thấy kinh dị hơn. Coi quá khứ là âm thì tương lai là dương không cần bàn cãi nhưng chúng ta đang đứng ở đâu. Chúng ta ở hiện tại tức là chúng ta đứng giữa âm và dương. Thật kì lạ, ngoài âm và dương lại còn có một trạng thái là giữa âm và dương. Điều đó lần nữa khẳng định âm và dương không hề tuyệt đối.
6. Giới hạn ngôn từ:
Khi đặt ra hai từ “âm” và “dương” để gọi âm dương. Về mặt ngôn từ, từ “âm” hoàn toàn khác từ “dương” nhưng như trên ta thấy âm và dương là hai trạng thái không thể phân biệt rạch ròi. Điều đó cho thấy hai từ “âm” và “dương” không mô tả chính xác cái mà nó cần mô tả. Hay nói cách khác, khi gọi tên thì âm dương đã không còn là âm dương nữa rồi. Giới hạn về ngôn từ là một ví dụ cho thấy giới hạn khi muốn cụ thể hóa hay muốn tính toán âm dương. Biểu thức hóa hay tính toán âm dương đều mang đến kết quả không chính xác như đời thực nhưng vẫn có ý nghĩa về mặt lý thuyết. Nói cách khác, về lý thuyết có thể biểu diễn trạng thái vô cực bằng phương trình nhưng phương trình đó chỉ chính xác tương đối trong thực tế.
Thêm một ví dụ về giới hạn của ngôn từ: Con gà đẻ ra quả trứng, quả trứng lại nở ra con gà. Vậy con gà hay quả trứng có trước ? Có người hỏi ngược lại: từ khi nào con gà được gọi là con gà ? từ khi nào quả trứng được gọi là quả trứng ? Người hỏi trước ngơ ngác: từ khi nào nhỉ ? từ khi nào con gà được gọi là con gà vì nó vốn từ trứng ra thời điểm chính xác nào nó thành gà mà không còn là trứng ? từ khi nào quả trứng được gọi là quả trứng ? Oh come on man. Từ khi nào âm được gọi là âm, từ thuở nào dương được gọi là dương ? Từ khi nào tôi được gọi là tôi ? Từ khi nào được gọi là khi nào ?
Sửa bởi thatsat: 17/10/2011 - 09:49
#6
Gửi vào 17/10/2011 - 10:20
#7
Gửi vào 17/10/2011 - 20:51
Như đã nói từ trước, đây là chủ đề tranh luận về tính đúng - sai của nguyên lý toàn không. Nguyên lý toàn không do ông VDTT, tức là TS Đằng Sơn phát minh ra. Nội dung của nguyên lý có thể viết dưới một vài dạng khác nhau, tùy theo mục tiêu trình bày của tác giả. Có thể tìm thấy trong các tác phẩm có tên gọi, tvhtkh - tử vi hoàn toàn khoa học. Bạn nào quan tâm, có thể tự tìm đọc. Đây, tôi không post trở lại đây nữa. Chỉ nêu ý cơ bản, rằng: Tổng âm dương của toàn bộ vũ trụ là một con số Không !!!
Có một lưu ý ngay là: Nói tổng âm dương của toàn bộ vũ trụ ! Chúng ta sẽ hiểu và định lượng ra sao. Đây là một ước lệ mở, theo đó có thể mở rộng hay thu hẹp và cho phép sửa chữa một cách tùy ý, khi tổng âm dương của một đối tượng bất kỳ chưa đạt đến bằng không ! Lưu ý này yêu cầu chúng ta cần phải theo dõi chặt chẽ tiến trình gia giảm của việc sử dụng, hay nói cách khác là áp dụng nguyên lý vào một bài toán cụ thể. Cho nên có thể nói, đối với bài toán cụ thể, khi áp dụng nguyên lý này. Chúng ta chỉ có thể có điểm dừng khi mà bài toán của ta đã được thỏa mãn theo ý đồ của người giải đặt ra. Đó là sự khó khăn khó có thể vượt qua được khi người nghiên cứu muốn lật lại vấn đề để xem xét nó.
Tuy nhiên đó không phải là đường lối duy nhất có thể lật lại xem xét bản chất của nguyên lý. Có vài đường lối có thể làm việc này.
Chủ đề tranh luận về lý toàn không, vốn dĩ tôi mong được phản biện trực tiếp với chính tác giả của nó. Đó là một thói quen, cũng như một mong ước về sự may mắn như thế. Cho nên, ngay trong chủ đề này, tôi hy vọng được cùng ông VDTT tranh luận thẳng thắn về nguyên lý của ông. Ông có thể hợp đồng với That sat đồng bảo vệ, cũng như hoàn toàn có quyền bác bỏ những luận điểm của That sat, mặc dù that sat đang đưa ra những luận điểm để bảo vệ cái nguyên lý đó của ông. Cho nên, sẽ rất may, nếu như ông có một lời xác nhận những hiểu biết về dịch lý mà qua những bài trên that sat đã thể hiện là đồng nhất với ông. Nếu như ông không đồng nhất, thì cũng xin ông một lời xác nhận. Còn nếu như ông im lặng, thì tôi sẽ hiểu đó là việc của cá nhân that sát, chứ không có liên quan gì đến tính đúng đắn của nguyên lý toàn không. Theo đó, những lý luận mà tôi đưa ra trước đây, vẫn chưa có ý kiến hồi đáp của ông, vẫn còn hiệu lực. Để hy vọng, một ngày nào đó, tôi cũng như nhiều người quan tâm khác sẽ được nghe ông trình bày luận cứ bảo vệ nguyên lý đó từ chính ông !!
Xin trân trọng cám ơn ông.
Còn bây giờ, trong khi chờ đợi ý kiến từ ông. Tôi cứ coi như việc that sát cùng tôi tranh luận, hoàn toàn không có liên hệ với ông, và vì thế, những hiểu biết về dịch lý trên của thất sát chỉ là của thất sát mà thôi.
Vì bởi như thế, mặc dù tôi đã chuẩn bị một bài để đồng thời có thể tranh luận với cả hai người (ông VDTT cùng với Thất sát). Nhưng đến nay, trước tình hình như vậy, tôi đổi ý, và viết ra đây một bài khác. Bài trước, tôi có viết một lộ trình và con đường tất yếu để phát minh ra nguyên lý toàn không. Từ đó có thể chỉ ra những hạn chế khi muốn thác triển và khái quát hóa thành nguyên lý cái nội dung toàn không. Theo đó mà gặp phải những cản trở không thể vượt qua. Hy vọng ông có thời gian suy nghiệm, và tìm được lối ra.
Nay thì với riêng Thất sát. Bởi Thất sát cũng đã bỏ nhiều công viết trước tôi, mặc dù chưa đi thẳng vào nội dung của lý toàn không. Thất sát đã nêu ra hàng loạt các vấn đề căn bản về am dương, với những đối tượng trực tiếp nằm trong tranh luận. Như nói, mệnh - thân có phải là âm dương hay không ?
Thất sát viết dài, nhưng tựu trung lại, nhằm làm rõ vấn đề, khi khẳng định mệnh - thân là cặp âm dương. Liệu đó có phải là niềm tin không ? Đưa ngược lại với khái niệm âm - dương có phải là cặp, theo xác niệm của một loại niềm tin ? Để tiện theo dõi, các bạn có thể đọc kỹ lại msg 2 trong chủ đề này của thất sát.
Theo như lập luận của thất sát thì nếu như vấn đề này chỉ là niềm tin, thì toàn bộ những gì được nêu ra từ trước tới nay đều sẽ chỉ là một loại niềm tin. Cũng vậy có thể suy luận được luôn, lý học đông phương là dựa trên niềm tin. Do đó, mọi tranh luận, chẳng có ý nghĩa gì cả.
Điều này tôi xác nhận.
Thế nhưng, có một câu hỏi đặt ra, rất tự nhiên. Nếu đã là niềm tin, như những gì đã thấy qua các tôn giáo, thì cái việc gọi là nghiên cứu khoa học gần đây, và nhiều nghiên cứu của cổ nhân tại sao lại vẫn được tiến hành. Đọc những tác phẩm nghiên cứu của cổ nhân chúng ta đều thấy hơi hướng của những chân lý khoa học, chứ hoàn toàn không phải chỉ là sự đặt để của niềm tin. Chính những điều này đã làm cho lý học đông phương với minh triết đông đứng riêng ra được với những giáo lý của các đạo lớn. Như đạo phật chẳng hạn.
Theo lẽ đó, hẳn người ta không thể cực đoan mà nói rằng, lý học đông phương, mà nền tảng là dịch lý hoàn toàn chỉ là niềm tin. Nó phải có một nền tảng khoa học nhất định. Và do có nền tảng khoa học, đương nhiên nó phải có những mệnh đề cơ bản, được xem như là nguyên lý, những tiền đề xác định như một chân lý. Những tiên đề, nguyên lý này không phải chứng minh. Nó phải được thừa nhận, và đã trải qua hàng ngàn năm lịch sử thăng trầm đẽo gọt để mà đúng ! Và theo đó, về cơ bản lý đông phương có được một cơ ngơi khá đồ sộ là được đặt trên nền tảng này
Đây là quan điểm của tôi, không biết ý kiến của thất sát thế nào ? Có hay không, những mệnh đề mang tính nguyên lý trong lý học đông phương ?
Nếu thất sát bảo không !!! chỉ toàn niềm tin thôi, thì đề nghị thất sát gải thích quy luật Sinh - Lão - Bệnh - Tử bằng niềm tin ?!
nếu như bảo có, đề nghị thất sát đơn cử một vài mệnh đề mang tính nguyên lý ! Nghĩa là xác nhận sự đúng đắn mà không cần phải chứng minh !!!
Tôi chờ câu trả lời. Rồi sẽ thảo luận tiếp.
Thân ái.
#8
Gửi vào 17/10/2011 - 21:45
Đầu tiên rất mừng vì các vấn đề trao đổi trong các mes trước không bị lật lại. Điều đó chứng tỏ đã có sự đồng thuận nhất định về cách làm việc. Hoặc còn vấn đề, nhưng vấn đề đủ nhỏ để bỏ qua.
vuivui said:
vuivui said:
Nhưng tôi không có ý bảo vệ nguyên lý toàn không. Vì thứ nhất: chưa rõ nguyên lý đó ra sao, thứ hai: không chính danh vì tác giả VDTT mới là người đề xướng và phát triển thành tác phẩm. Trước đây tôi nói rằng sẽ chỉ rõ cách đưa ví dụ sai lầm của ông vuivui khi phản biện thuyết toàn không tại topic phản biện TVHTKH2 làm ông vuivui hiểu lầm tôi sẽ bảo vệ thuyết toàn không.
Tóm lại: Tôi hoàn toàn không liên quan tới thuyết toàn không, là bảo vệ hay tái khám phá. Nay nói lại cho rõ ý, hiện nay nói đến thuyết toàn không là chuyện trực tiếp của ông vuivui và tác giả VDTT. Sau này tôi có ủng hộ hay phản biện thuyết toàn không là việc riêng của tôi, không có liên quan ông vuivui. Rành rọt như vậy để tránh hiểu lầm.
vuivui said:
vuivui said:
vuivui said:
vuivui said:
vuivui said:
vuivui said:
Thế nhưng, có một câu hỏi đặt ra, rất tự nhiên. Nếu đã là niềm tin, như những gì đã thấy qua các tôn giáo, thì cái việc gọi là nghiên cứu khoa học gần đây, và nhiều nghiên cứu của cổ nhân tại sao lại vẫn được tiến hành. Đọc những tác phẩm nghiên cứu của cổ nhân chúng ta đều thấy hơi hướng của những chân lý khoa học, chứ hoàn toàn không phải chỉ là sự đặt để của niềm tin. Chính những điều này đã làm cho lý học đông phương với minh triết đông đứng riêng ra được với những giáo lý của các đạo lớn. Như đạo phật chẳng hạn.
Theo lẽ đó, hẳn người ta không thể cực đoan mà nói rằng, lý học đông phương, mà nền tảng là dịch lý hoàn toàn chỉ là niềm tin. Nó phải có một nền tảng khoa học nhất định. Và do có nền tảng khoa học, đương nhiên nó phải có những mệnh đề cơ bản, được xem như là nguyên lý, những tiền đề xác định như một chân lý. Những tiên đề, nguyên lý này không phải chứng minh. Nó phải được thừa nhận, và đã trải qua hàng ngàn năm lịch sử thăng trầm đẽo gọt để mà đúng ! Và theo đó, về cơ bản lý đông phương có được một cơ ngơi khá đồ sộ là được đặt trên nền tảng này
Đây là quan điểm của tôi, không biết ý kiến của thất sát thế nào ? Có hay không, những mệnh đề mang tính nguyên lý trong lý học đông phương ?
Nếu thất sát bảo không !!! chỉ toàn niềm tin thôi, thì đề nghị thất sát gải thích quy luật Sinh - Lão - Bệnh - Tử bằng niềm tin ?!
nếu như bảo có, đề nghị thất sát đơn cử một vài mệnh đề mang tính nguyên lý ! Nghĩa là xác nhận sự đúng đắn mà không cần phải chứng minh !!!
Tôi chờ câu trả lời. Rồi sẽ thảo luận tiếp.
Thân ái.
#9
Gửi vào 17/10/2011 - 22:36
Về lời mời tranh luận của ông vuivui tôi xin trả lời thế này: 1) Bổn phận của người muốn tranh luận về thuyết X là phải đọc kỹ và nắm vững thuyết X trước. 2) Khi đã thỏa điều kiện 1 thì cứ trình bày luận cứ của mình ra cho cả làng được biết, chẳng cần biết người lập ra thuyết X có chịu tranh luận hay không.
Để tôi đưa thí dụ cho dễ hiểu: Giả như tôi nghe có bài “Phê bình thuyết lượng tử” (PBTLT) của ông A phong phanh có vẻ trái với suy nghĩ của tôi, tôi muốn phản biện thì 1) Đầu tiên tôi phải tìm đọc bài “Phê bình thuyết lượng tử” và nắm vững nội dung của bài ấy 2) Viết bài phản biện lại PBTLT rồi tìm cách đăng tải, mà chẳng cần liên hệ với ông A.
Thủ tục xưa nay vẫn là như thế. Thủ tục này có lý của nó, bởi nếu không làm xong bước 1 thì trong thí dụ trên lấy tư cách gì mà bảo rằng mình hiểu thuyết PBTLT để mà phản biện thuyết ấy? Bước 2 cũng có lý của nó, bởi lỡ tác giả bài PBTLT không chịu tranh luận tay đôi thì sao, hoặc lỡ tác giả bài PBTLT đã qua đời rồi thì sao, chẳng lẽ vì vậy mà kiến thức của nhân loại phải đình chỉ?
Dĩ nhiên kiến thức của nhân loại không bao giờ đình chỉ, nên dù PBTLT là “thuyết của ông A”, sau khi PBTLT ra đời rồi thì nó trở thành một phần kiến thức của nhân loại, và không có gì bảo đảm rằng sau khi PBTLT đã ra đời rồi ông A vẫn là người hiểu thuyết PBTLT hơn ai hết. Ví dụ của khoa học thế giới là trường hợp thuyết không gian bốn chiều (KG4C) mà bây giờ chúng ta coi là một phần bất khả phân của thuyết tương đối. Thực ra thuyết KG4C là một phát kiến mà Minkowski khai triển ra từ thuyết tương đối của Einstein. Lịch sử ghi lại rõ ràng rằng chính Einstein đã phản kháng lại thuyết KG4C khi nó mới ra đời (về sau mới công nhận và áp dụng nó).
Bởi vậy trong khoa học không hề có nhu cầu tranh luận với người phát minh ra học thuyết, mà chỉ có nhu cầu tranh luận với những người nắm vững học thuyết.
Trở lại thuyết “toàn không.”
1) Tôi vốn cho rằng thuyết này đã được người xưa nghĩ ra rồi nên không dám nói là mình “khám phá”, bởi nếu đã có người khám phá trước mà mình nói là mình “khám phá” thì là nhận vơ.
2) Thuyết này đã được trình bày rải rác trong hai tập TVHTKH tức là nó đã ra đời, trở thành một phần kiến thức của nhân loại (hoặc là rác rưởi của nhân loại). Không còn gì bảo đảm rằng tôi là người nắm vững thuyết “toàn không” hơn ai hết.
Gần đây tất cả các bài của anh thất sát đăng trên tvls tôi đều đọc cả (ngay cả các bài không ở trong trang Tử Vi). Từ đó tôi biết anh đã đọc hai quyển TVHTKH rất kỹ, tức là anh thất sát thỏa bước một của diễn trình tranh biện mà tôi đã trình bày ở trên. Tức là anh thất sát có đủ tư cách để trình bày luận cứ của mình về thuyết toàn không (và biết đâu với óc sáng tạo anh có thể phát triển thuyết toàn không đến những biên cương mới mà chính người nghĩ ra thuyết toàn không cũng không tưởng tượng ra được?)
Về cái lý nằm sau cách an thân, mệnh mà tôi đã trình bày trong TVTHKH1 tôi cho rằng anh thất sát cũng có đầy đủ tư cách như vậy.
Nhắc lại, tôi vẫn còn rất bận, nên mặc dù thích cảnh đấu tranh náo nhiệt tôi có lẽ sẽ phải đứng ngoài cuộc tranh luận này. Tôi chỉ có một yêu cầu cho mọi cuộc tranh luận và mọi người tranh luận là nên theo đúng đòi hỏi của khoa học, tức là phải tự mình đọc và nắm vững điểm ấy qua nguồn nguyên thủy; bằng như chỉ dựa vào những gì người ta nói lại, hoặc sự ước đoán của mình thì gọi là tranh luận mà thực ra chỉ là cãi vã hàng tôm hàng cá mà thôi.
Tôi khi còn trẻ rất thích cãi vã hàng tôm hàng cá, thấy vui lắm; nhưng bây giờ thời gian giới hạn, đành bỏ thú vui này. Xin mọi người thông cảm.
Thanked by 1 Member:
|
|
#10
Gửi vào 18/10/2011 - 00:55
Cám ơn ông đã vào trả lời những gì mà tôi có đề cập đến liên quan đến cuộc tranh luận này.
Trích dẫn
Nay với câu
Trích dẫn
Trích dẫn
Nghe âm dương quen quen, nhiều sách vở nhắc đến, nay định nghĩa xem âm là cái gì, dương là gì mà được nhắc đến nhiều như vậy, là gì mà được coi là thành tố cơ bản của vạn vật. Loay hoay một lúc mới thấy không định nghĩa được, vì sao ? Vì không rõ âm là gì dương là gì mà định nghĩa. Hơn nữa, muốn định nghĩa phải dùng các khái niệm khác như: số chẵn là số chia hết cho 2. Muốn định nghĩa “số chẵn” phải viện đến các khái niệm : “chia hết” và “2”. Nhưng âm dương đã là khởi thủy của muôn vật thì làm gì còn cái gì có trước nó để định nghĩa nó. Nên âm dương là bất khả định nghĩa và được dùng như một tiên đề.
Trích dẫn
1. Tôi đã đưa ra cặp đối ngẫu của Mệnh Thân là Động-Tĩnh, còn ông vuivui gán là âm dương, phép gán âm dương không thể tranh luận như tôi trình bày trong bài Ảo Vô Cực. Nếu ông vuivui đưa ra cụ thể hơn âm dương ở đây cụ thể là gì, ví dụ: trước sau, trong ngoài v.v... thì tôi có thể tranh luận, khi đó có thể có trường hợp cả hai thuyết cùng tồn tại. Nói âm dương chung chung tôi không thể tranh luận.
2. Tôi sử dụng phần lý giải nguyên lý cách an Mệnh Thân trong TVHTKH1, còn ông vuivui chấp nhận cách an mệnh thân. Nếu ông vuivui chứng minh giải thích cách an mệnh thân trong TVHTKH1 là sai hoặc dẫn dắt một nguyên lý an mệnh thân khác thì vấn đề được giải quyết.
3. Tôi đã chứng tỏ mệnh thân và 11 cung ĐỒNG THỜI xuất hiện về mặt logic, có thì cùng có không có cùng không có. Còn ông vuivui cho rằng xuất hiện theo thứ tự và biện luận trên thứ tự đó. Đây là khác biệt mấu chốt giữa hai bên.
Thân ái
#11
Gửi vào 18/10/2011 - 01:06
Trích dẫn
Và tôi lưu ý không phải
Trích dẫn
Thất sát có đồng ý câu hỏi trên của tôi không ? Và theo thất sát thì lý học đông phương có những nguyên lý nào ? - không cần nhiều, nếu ví dụ vài ba cái là được !!!
Thân ái.
Sửa bởi vuivui: 18/10/2011 - 01:18
#12
Gửi vào 18/10/2011 - 01:32
vuivui, on 18/10/2011 - 01:06, said:
Lưu ý rằng, kể từ sau khi ông VDTT xác nhận Thất sát có thể tranh luận về những luận cứ của ông VDTT với tôi, như chính ông VDTT vậy - bởi cho rằng trình độ của hai người ngang nhau, và có sự nhất trí nhau về kiến thức dịch lý. Tôi sẽ xem như là tranh luận đồng thời với cả hai người vậy !!!
Sao lại nói là tôi nhất trí với anh thất sát? (Đọc lại trường hợp lịch sử Einstein và Minkowski, ta có dám nói là hai người nhất trí với nhau chăng?)
Nhất trí hay không vốn chẳng là vấn đề ở đây, vấn đề là có đủ tư cách để bàn thảo vấn đề hay không! Tôi đã nói và đã chỉ nói là anh thất sát đủ tư cách để bàn thảo vấn đề, thế thôi, không hơn và không kém!
Còn ông muốn xem việc tranh luận với anh thất sát như tranh luận với tôi thì là quyền cá nhân của ông, tôi không dám cản. Nhưng nói thật, tôi sẽ thấy cách xem đó... tức cười; bởi tôi chẳng có liên hệ dây mơ rễ má gì với anh thất sát.
Vậy ông hãy cứ tranh luận với anh thất sát đi nhé!
Và dĩ nhiên ông luôn luôn có quyền trình bày lý lẽ để phản biện thuyết toàn không, bất luận tôi có tham dự hay không.
#13
Gửi vào 18/10/2011 - 01:57
Trích dẫn
Sao lại nói là tôi nhất trí với anh thất sát? (Đọc lại trường hợp lịch sử Einstein và Minkowski, ta có dám nói là hai người nhất trí với nhau chăng?)
Nhất trí hay không vốn chẳng là vấn đề ở đây, vấn đề là có đủ tư cách để bàn thảo vấn đề hay không! Tôi đã nói và đã chỉ nói là anh thất sát đủ tư cách để bàn thảo vấn đề, thế thôi, không hơn và không kém!
Còn ông muốn xem việc tranh luận với anh thất sát như tranh luận với tôi thì là quyền cá nhân của ông, tôi không dám cản. Nhưng nói thật, tôi sẽ thấy cách xem đó... tức cười; bởi tôi chẳng có liên hệ dây mơ rễ má gì với anh thất sát.
Vậy ông hãy cứ tranh luận với anh thất sát đi nhé!
Và dĩ nhiên ông luôn luôn có quyền trình bày lý lẽ để phản biện thuyết toàn không, bất luận tôi có tham dự hay không.
Thân ái.
#14
Gửi vào 18/10/2011 - 08:32
Sửa bởi thatsat: 18/10/2011 - 08:34
#15
Gửi vào 19/10/2011 - 03:00
Trích dẫn
@ ông vuivui: Những gì tôi đã trả lời tôi sẽ không nói lại.
Trích dẫn
Thất sát viết:
ẢO VÔ CỰC
Bản nhạc nghe kèm siêu phẩm ẢO VÔ CỰC: <A href="http://www.youtube.com/watch?v=ttQjm-8OITE">He's a pirate.
1. Bất khả định nghĩa:
Nghe âm dương quen quen, nhiều sách vở nhắc đến, nay định nghĩa xem âm là cái gì, dương là gì mà được nhắc đến nhiều như vậy, là gì mà được coi là thành tố cơ bản của vạn vật. Loay hoay một lúc mới thấy không định nghĩa được, vì sao ? Vì không rõ âm là gì dương là gì mà định nghĩa. Hơn nữa, muốn định nghĩa phải dùng các khái niệm khác như: số chẵn là số chia hết cho 2. Muốn định nghĩa “số chẵn” phải viện đến các khái niệm : “chia hết” và “2”. Nhưng âm dương đã là khởi thủy của muôn vật thì làm gì còn cái gì có trước nó để định nghĩa nó. Nên âm dương là bất khả định nghĩa và được dùng như một tiên đề.
Cũng như bao nhiêu điều mà thất sát đã viết ra thì đây là cái hiểu âm dương của thất sát rõ nhất, khiến tôi trích đoạn nó ra để phân tích, hy vọng bạn đọc sẽ thấy dễ hiểu nhất. Có thể nói, với cái hiểu âm dương như thế này, nếu không phải trực tiếp đối diện, tranh luận với đối tượng cụ thể, thì tôi sẽ không tin trên thế gian, những người học lý học đông phương, dù sơ hay thâm lại có thể hiểu âm dương theo lối như thế này. Thật vậy.
Theo cách hiểu của thất sát thì âm dương là vật, nhưng là khởi thủy của vật. Và vì là khởi thủy nên nó không thể định nghĩa được, và được dùng như một tiên đề.
Âm – Dương vốn chỉ là khái niệm. Vâng, chỉ là khái niệm mà thôi. Khái niệm tổng quát cho toàn bộ các đối tượng, các mặt, các yếu tố, các vật, ... một cách tổng quát nhất. Nhưng là khái niệm tiên khởi không được định nghĩa, và có muốn định nghĩa cũng không thể định nghĩa nổi. Tình hình này cũng giống như trong toán học với khái niệm tập hợp, phần tử – bên đại số. Khái niệm điểm, đường thẳng, ... - bên hình học. Những khái niệm đó không thể định nghĩa. Đã từng có nhiều người cố gắng định nghĩa, và tôi cũng đã từng nhiều lần tranh luận về đề tài này – bên lý học đông phương, khẳng định không thể định nghĩa. Cũng đã từng tuyên bố, ai có định nghĩa được âm dương, nêu ra, tôi sẽ chỉ được ngay sai ở chỗ nào. Và có nêu một nội dung cho khái niệm âm dương. Âm – Dương là khái niệm không thể định nghĩa, trí cao tới đâu thì hiểu được âm dương tới đó.
Ví như Thiện – Ác là khái niệm, phân âm dương. Quân tử – Tiểu nhân phân âm dương, số âm – số dương, số chẵn – số lẻ phân âm dương, là khái niệm chứ không phải là vật. Song ngay cả vật, cũng phân âm dương, như chân – tay phân âm dương, thiên (mà ta hình dung là bầu trời) – địa (mà ta hình dung là trái đất), hay như mặt trời – mặt trăng cũng là vật vậy. Thế nên, chỉ có thể là khái niệm mới tổng quát hóa được
Tiên đề, vốn có nội dung của một mệnh đề, bao gồm đối tượng nghiên cứu hay quan sát cùng với quy tắc liên hệ giữa các đối tượng có trong mệnh đề đó, chúng ta có thể hiểu được điều này qua một số ví dụ cụ thể như sau:
Tiên đề hình học.
1- Qua hai điểm (đối tượng hình học) có thể kẻ một và chỉ một (quy tắc liên hệ) đường thẳng (đối tượng) đi qua chúng mà thôi.
2 – Qua một điểm ngoài đường thẳng (đối tượng) chỉ có thể vạch được một (quy tắc liên hệ) và chỉ một đường thẳng song song với đường thẳng đã cho mà thôi.
Tiên đề cơ học cổ điển.
1 – Nếu một chất điểm (đối tượng) chuyển động thẳng đều thì nó sẽ chuyển động thẳng đều mãi mãi (quy tắc) – nguyên lý quán tính.
2 – Tổng (quy tắc) các lực (đối tượng) trong một hệ cơ học kín (đối tượng) là bằng không (quy tắc).
Đó là những ví dụ dễ hiểu nhất.
Trong khi đó, âm dương chỉ có hai từ, thử hỏi làm sao mà có thể là một tiên đề ?!!!
Thân ái.
Similar Topics
Chủ Đề | Name | Viết bởi | Thống kê | Bài Cuối | |
---|---|---|---|---|---|
Truyện Huyền Bí
Giải nghĩa "LỤC THẤT NGUYỆT GIAN" trong Sấm Trạnh TrìnhTruyện Huyền Bí |
Khoa Học Huyền Bí | catdang |
|
||
Trump nói dối và than vãn sau cuộc tranh luận thảm khốc... |
Giải Trí | FM_daubac |
|
||
Hỏi về Kỹ thuật |
Giải Trí | Đinh Văn Tân |
|
|
|
Bộ sách thuật tạng của Trung Quốc |
Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở | trongtri |
|
||
sách công thức bào chế các loại dầu thảo dược, dầu ma thuật |
Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở | Elohim |
|
|
|
sách bùa chú châu Phi, ma thuật nước ngoài |
Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở | Elohim |
|
|
9 người đang đọc chủ đề này
0 Hội viên, 9 khách, 0 Hội viên ẩn
Liên kết nhanh
Coi Tử Vi | Coi Tử Bình - Tứ Trụ | Coi Bát Tự Hà Lạc | Coi Địa Lý Phong Thủy | Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh | Coi Nhân Tướng Mệnh | Nhờ Coi Quẻ | Nhờ Coi Ngày |
Bảo Trợ & Hoạt Động | Thông Báo | Báo Tin | Liên Lạc Ban Điều Hành | Góp Ý |
Ghi Danh Học | Lớp Học Tử Vi Đẩu Số | Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý | Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở | Sách Dịch Lý | Sách Tử Vi | Sách Tướng Học | Sách Phong Thuỷ | Sách Tam Thức | Sách Tử Bình - Bát Tự | Sách Huyền Thuật |
Linh Tinh | Gặp Gỡ - Giao Lưu | Giải Trí | Vườn Thơ | Vài Dòng Tản Mạn... | Nguồn Sống Tươi Đẹp | Trưng bày - Giới thiệu |
Trình ứng dụng hỗ trợ: An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi | Quỷ Cốc Toán Mệnh | Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản | Quẻ Mai Hoa Dịch Số | Bát Tự Hà Lạc | Thái Ât Thần Số | Căn Duyên Tiền Định | Cao Ly Đầu Hình | Âm Lịch | Xem Ngày | Lịch Vạn Niên | So Tuổi Vợ Chồng | Bát Trạch |