Jump to content

Advertisements




Một mình


2456 replies to this topic

#1576 phuctinh

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1498 Bài viết:
  • 2105 thanks

Gửi vào 29/01/2016 - 23:15

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

tu.hoa, on 29/01/2016 - 18:31, said:

@phuctinh : sao nhận là người già vậy chị, chị kể chuyện vui của người già đi

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



ui vết băm ngày càng nhìu chả già thì còn là gì, lại còn khó tính nữa. Tinh thần đi xuống lắm, dạo này chả có chuyện gì vui, biết kể chuyện gì bi dừ. Gần Tết roài, hay là nói chuyện chúc Tết đi:

Nhóm bạn đến nhà một trong các thành viên trong nhóm chúc Tết. Vừa đến nhà thấy bố mẹ đứa bạn, nhóm nhiệt tình chúc cô chú năm mới làm ăn ngày càng phát đạt. Mãi đến lúc ra về mới nhớ ra là bố mẹ thằng bạn làm nghề giáo

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

.

Ps: năm mới em có phải đi chúc Tết nhiều nơi không?

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

tu.hoa, on 29/01/2016 - 19:08, said:

@phuctinh : dạo này chị đang ngâm cứu tử vi hay phong thuỷ phải ko ?

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


cũng sang 30r, nghe nói triệt đã bắt đầu cởi bỏ, ko biết sẽ chuyển tốt hay xấu, nếu tốt có kịp nắm bắt không, dù sao cũng bị ì ạch quá lâu rồi. mọi thứ thông thoáng dần nhưng chính là vẫn ko đủ lực, vẫn thấy hỗn loạn, mờ mịt. mấy bữa ni không mơ thấy gặp ma, toàn chuyện linh tinh.
nhiều chuyện muốn làm lại làm ko được, nhiều chuyện ko muốn vẫn phải chịu đựng.
mọi thứ đều là luân chuyển, có nhiều thứ lãng phí, ko hiểu được ý nghĩa sau đó là gì.
Chị cũng chả bít mình thuộc TH nào nữa, cái gì cũng mún học, nhưng mà cuối cùng thì chẳng bít cái gì. Nói chung học thì học nhưng mà chị vẫn theo quan điểm vận mệnh của mình phần lớn là do mình thôi. Cứ ngồi đợi thì sẽ không bao giờ tới, muốn nắm bắt thì phải chủ động. Ngẫm lại những năm tháng đã qua không khỏi có nhiều điều nuối tiếc. Có những lúc cũng hăng hái thật đấy, nhiệt huyết thật đấy, muốn thay đổi đấy, nhưng rồi bản thân mình lại không làm được.

Thanked by 1 Member:

#1577 Heavenwards

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 456 Bài viết:
  • 612 thanks

Gửi vào 30/01/2016 - 12:03

@ chị Phuctinh :
Dẫu biết cs này k có sự công bằng, nhưng sự bất công nên nằm trong 1 giới hạn cho phép chị ah.

Chắc tại chị làm về chuyên ngành Về ktoan suốt ngày tiếp xúc với con số đâm ra mệt mỏi - có lần chị gửi tuhoa mấy cái web về ktoan nên em nghĩ chị làm kt

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

. Em cũng TN chuyên ngành kế toán, rồi lần đầu xin việc cũng làm chuyên ngành kt, nhưng vô làm dc 1 thời gian ngắn thì bị sếp chuyển qua làm thu mua, thế lại cái nghề kt rời xa e từ đó, chắc đó k phải là cái nghiệp của em - cơ mà em cũng chẳng ưa gì mấy con số.

Không hiểu tại sao em luôn thấy mình như dc sống khi k phải ở nhà, nên em thường ở ngoài đường nhiều hơn, nên em cứ hay nghĩ đến đường ra đi.

Khuôn khổ đó dc dự đoán sẽ hạn hẹp đi rất nhiều chị ah.


@ : DN đẹp ah,thức ăn ngon rẻ,con người hiền lành, dễ thương. Tết năm nay mình lại tiếp tục ra đó chơi, không nơi nào mình lại thấy lưu luyến nhớ nhung như ngoài đó, chỉ k biết lả sau khi ông NBT mất rồi, vùng đất đó có còn... như trc đây không.


Thanked by 2 Members:

#1578 kidvn

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 218 Bài viết:
  • 325 thanks

Gửi vào 30/01/2016 - 15:18

Hôm qua đi dạo qua
Mấy đường bán nhiều hoa
Thêm bao nhiêu là quả
Ái chà! Đẹp quá ta!

Trong nhà nhiều quá không tốt. Mà không hiểu sao do vận hay do jh đó mà mấy năm gần đây chị ít sôi động hẳn. Hoàn cảnh đẩy đưa là một chuyện nhưng chính bản thân chị cũng lười ra ngoài ấy. Ở trong nhà miết, có khi cả tuần chỉ ló mặt ra đường một lần để... đi chợ. Thế mà thấy cũng bình thường. He he

Thanked by 1 Member:

#1579 menglan

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2354 Bài viết:
  • 2505 thanks

Gửi vào 30/01/2016 - 18:04

hồi nhỏ, ngồi sau xe đạp, ngày đó họ hàng chào hỏi nhiều, kể cả quan hệ xa xôi cũng tìm đến để chúc tết, đợt đó còn nhỏ, thấy tết sao mà mệt, đi suốt ngày gặp mng, thậm chí còn chẳng biết quan hệ như thế nào. Lớn hơn chút , lại thấy đi chúc tết ít đi, chỉ người thân gần mới đi. lớn hơn chút nữa, không đi cùng bố mẹ nữa, bme đi với các em nên ở nhà, chủ yếu là đọc truyện . việc tiếp khách toàn chị gái làm. có lẽ chị bản lĩnh hơn , trước giờ em cũng không hay trò chuyện với mng lắm, gặp người đông là trốn đi .

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

giờ thì ngại tết lắm, mng suốt ngày hỏi bao giờ lấy chồng, ng iu ra mắt, rồi công việc ra sao. cái gì cũng không trả lời được vì cv vẫn lông bông ko ổn định, càng ngày càng thấy mình lạc hậu so với thời đại, nhiều cái chẳng biết.
cái gì cũng muốn biết, nhưng lại chẳng tinh giỏi cái nào. tâm lí thế nào ra khỏi nhà lại thấy không yên tâm, cứ loanh quanh trong nhà. mặc dù nhà cũng chẳng có người, người nhà ai cũng đi, mải mê với bên ngoài. có nhiều cái cũng ưc chế lắm, nhưng làm gì được, nói mãi cũng chẳng muốn nói vì nói cũng không có tác dụng. Người ta cứ phải đợi đến mất đi rồi mới biết quý trọng.
Đi chơi quan trọng có người đi cùng mà mình thấy vui vẻ, đi 1 mình kể cũng buồn, người mình muốn đi chơi cùng lại sống xa mình.
@phuctinh : có nhiều khi muốn làm mà làm ko được do ko tìm được con đuờng.


Sửa bởi tu.hoa: 30/01/2016 - 18:31


Thanked by 2 Members:

#1580 ThaiDuong84

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 294 Bài viết:
  • 350 thanks

Gửi vào 30/01/2016 - 18:47

Bài viết của một đồng nghiệp.
XIN ĐỪNG NÓI LÝ THUYẾT SUÔNG, HÃY NHÌN VÀO THỰC TẾ
3-4 triệu : lương của một điều dưỡng công – 6-7 triệu/tháng cho tất cả: trực gác, ngồi thêm phòng khám ngoài giờ, gặp 200 ca bệnh mỗi ngày – chạy lăng xăng như một con ong không biết bao giờ xong việc.
5-6 triệu: lương của một bác sĩ công – 9-10 triệu/tháng cho tất cả: trực gác, ngồi phòng khám gặp trên 100 bệnh/ngày – mỗi ngày ngồi xong uống nước giá, ngậm chanh vì tắt tiếng, nhận khoảng 20-30 hoặc hơn, ca bệnh nặng cần nhập viện mỗi ngày – và khi tôi nói “nhận” – không có nghĩa là chỉ nhận, mà còn khám, xét nghiệm, theo dõi, khám lại khi cần.....
1-3 triệu: tổng lương của một bác sĩ mới ra trường, được bệnh viện “ưu ái” nhận vào.
15 ngàn đồng: tiền cơm tối cho nhân viên y tế trực đêm, chạy chít bỏ vì lăng xăng thăm khám xét nghiệm
25 ngàn đồng: tiền công thêm cho một ca vá thủng ruột cho bác sĩ chuyên ngoại khoa
Đây là thực tế của những người mà chúng ta yêu cầu trở thành “thiên thần áo trắng” cho chúng ta!
Đây cũng là thực tế:
Khi vật dụng hư hỏng, có liên can đến nhân viên y tế, nhân viên y tế sẽ phải trả tiền.
Khi người nhà bệnh nhân không đóng viện phí đủ, nhân viên y tế có thể sẽ phải trả tiền.
Khi có ca gây khó dễ, không cần biết là do người nhà “tự phát” hay không, nhân viên y tế sẽ phải làm bản kiểm điểm, và có thể sẽ bị trừ tiền thi đua – là một phần tiền lớn so với lương căn bản.
Khi bệnh nhân phàn nàn sao đông quá, chật quá, ít giường quá, và nhiều lúc nổi sùng vì những điều kiện nghèo nàn tại bệnh viện công – nhân viên y tế là người đầu tiên, và có thể là duy nhất, để hứng rác những phàn nàn “rất liên quan” đến chuyên môn của họ, và có thể sẽ bị trừ tiền thi đua!
Khi bệnh nhân và người nhà bệnh nhân bạo hành, hăm dọa, vì bất kỳ lý do gì, nhân viên y tế cảm thấy cực kỳ đơn độc, vì không tìm được bất kỳ một bảo trợ nào của bất kì ai – lỡ xui thì tự xử nhé! Và có thể sẽ bị trừ tiền thi đua!!!
Tôi đã từng có đồng nghiệp, vì bệnh nhân bệnh quá nặng và mất đi, người nhà bệnh nhân cho giang hồ cầm dao cầm dùi cui, lùng sục truy sát suốt mấy ngày trời trong bệnh viện. Đồng nghiệp của tôi hôm đầu tiên phải núp vào trong tủ áo của phòng nhân viên, ở đó suốt đêm, mấy hôm sau trốn được về nhà, sống trong lo sợ. Tháng sau nộp đơn xin nghỉ! Và tuyệt nhiên không thấy một động thái can thiệp, hỗ trợ nào của bất kì ai!
Đây, đây chính là thực tế của những người xã hội yêu cầu phải lúc nào cũng niềm nở, vui vẻ, và trở thành mẹ hiền, hoặc theo thông điệp gần đây nhất, xem bệnh nhân là “thượng đế”!
Nếu là bạn, bạn có muốn làm hay không?
Trả lời lý thuyết rất dễ, vì là người thầy thuốc, phải biết hy sinh cho bệnh nhân, phải biết yêu thương bệnh nhân mình, phải biết cống hiến mà không đòi hỏi, blah blah blah blah....Nhưng khi thực hành thật sự, mới biết được điều đó KHÓ đến mức nào!
Hôm nay, nếu rảnh, các bạn thử gặp 100 người “không bệnh” một buổi sáng này, tươi cười chào họ một câu thôi, để xem các bạn có thấy cạn kiệt không? Đừng nói đến việc gặp 100 bệnh nhân nheo nhóc, kèm theo người nhà, trong một môi trường căng thẳng, mỗi ngày!
Hôm nay, nếu quởn, các bạn thử nhờ bạn đồng nhiệp, người nào bạn biết là không ưa bạn chút chút, chừng nào hứng lên bất tử, chạy qua tát bạn một cái vào mặt mà không báo trước, thử xem! Xem cảm giác “chờ đợi” cái tát bất tử đó như thế nào! Vì nhân viên y tế công là những người sống trong “chờ đợi cái tát bất chợt – hoặc còn hơn thế nữa” trong mỗi ngày làm việc! Và tệ hơn bạn, chúng tôi có thể phải trả tiền cho cái tát bất chợt này!
Hôm nay, nếu rảnh hơn xíu nữa, bạn thử bật đồng hồ báo thức ban đêm, cứ mỗi 30 phút đánh thức 1 lần, xem sáng hôm sau bạn có thể tươi cười ôm hôn đồng nghiệp và 100 khách hàng của mình hay không nhé! Vì đây cũng là một phần trong công việc của chúng tôi – trực đêm xong làm luôn buổi sáng, khám bệnh và chào bệnh!
Nếu quá rảnh và đã làm hết mọi thứ rồi, và vẫn còn thời gian, bạn thử qua chùa Vĩnh Nghiêm, “dự” hai đám tang, người nhà khóc lóc thảm thương, đau đớn, xem bạn cảm thấy ra sao trong ngày luôn nhé. Vì đây cũng là số tử vong trung bình mà chúng tôi phải chứng kiến, mỗi ngày, và phải tự điều tiết và chỉnh đốn lại tâm tư tình cảm, suy nghĩ cá nhân, để tiếp tục “đi tiếp”, vì nghề nghiệp của mình!
Vì vậy, tôi thật sự cảm thấy rằng, nếu thật sự gọi nhân viên y tế là “thiên thần áo trắng” – chúng tôi là những “thiên thần bị đày đọa”, còn nếu gọi là “mẹ hiền” – chúng tôi là những “người mẹ bị bạo hành gia đình” mà không có một tổ chức xã hội nào đi vào can thiệp!
Thật sự, phải chăng, xã hội đã đòi hỏi quá nhiều vào người nhân viên y tế, mà không có một hỗ trợ nào chính đáng để bù trừ?!
Tại sao có mạnh thường quân trợ giúp bệnh nhân, và người nhà bệnh nhân, mà chưa thấy một tổ chức, một mạnh thường quân nào hỗ trợ cho nhân viên y tế gặp khó khăn, hoặc giúp cải thiện khoa phòng, bệnh viện để nơi nghỉ ngơi, làm việc của người nhân viên y tế được tốt hơn, và để hiệu quả làm việc, phục vụ cho bệnh nhân được tốt hơn?
Chúng tôi không là thánh, vì thánh thì đã ở trên trời! Chúng tôi chỉ là những con người đủ thông minh, đủ siêng năng, và đủ “mắc nợ đời” để chạy vô ngành chữa bệnh! Vì vậy, hãy thông cảm cho nhau, và hãy hỗ trợ nhau khi có thể!
Xin hãy nghĩ đến những gì chúng tôi phải trải qua trong ngày, mỗi ngày trong đời mình, tại các bệnh viên công, để trân trọng và bảo vệ chúng tôi hơn, bạn nhé!!!
Bs. Huyên Thảo.
P/S Viết cho các bạn trong bệnh viện - từ một người đã từng, và không còn làm bệnh viện nữa!!!

Thanked by 5 Members:

#1581 menglan

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2354 Bài viết:
  • 2505 thanks

Gửi vào 30/01/2016 - 19:23

@ThaiDuong84 : cuộc sống nhìn kĩ giống như bi kịch, cũng nhiều khi muốn yêu cs này mà ko yêu nổi, thời gian nhiều nhất của đời người dành cho nhiều điều ko muốn cũng phải chịu đựng. nhiều người chỉ mong có 1 công việc để mà làm, có việc rồi lại phát sinh quá nhiều vấn đề, thật ko dễ dàng.

Sửa bởi tu.hoa: 30/01/2016 - 19:24


#1582 phuctinh

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1498 Bài viết:
  • 2105 thanks

Gửi vào 30/01/2016 - 19:36

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Heavenwards, on 30/01/2016 - 12:03, said:

@ chị Phuctinh :
Dẫu biết cs này k có sự công bằng, nhưng sự bất công nên nằm trong 1 giới hạn cho phép chị ah.
Chị vừa từ ngoài đường về. Hà Nội sau mấy ngày mưa trông thật thảm. Chiều thứ 7 mà đường tắc kinh khủng em ạ.
Cứ tự an ủi rằng dù sao ta vẫn được sống trong một XH hòa bình.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Heavenwards, on 30/01/2016 - 12:03, said:

Chắc tại chị làm về chuyên ngành Về ktoan suốt ngày tiếp xúc với con số đâm ra mệt mỏi - có lần chị gửi tuhoa mấy cái web về ktoan nên em nghĩ chị làm kt . Em cũng TN chuyên ngành kế toán, rồi lần đầu xin việc cũng làm chuyên ngành kt, nhưng vô làm dc 1 thời gian ngắn thì bị sếp chuyển qua làm thu mua, thế lại cái nghề kt rời xa e từ đó, chắc đó k phải là cái nghiệp của em - cơ mà em cũng chẳng ưa gì mấy con số.
Hjhj, chị ko phải dân kinh tế, cũng là 2 từ kt nhưng không phải kế toán mà là kỹ thuật. Làm thu mua, nghe như bên kinh doanh ấy nhỉ!
Ps: chị không thích dân kế toán cho lắm, tỷ mẩn thành ra quá nguyên tắc.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Heavenwards, on 30/01/2016 - 12:03, said:

Không hiểu tại sao em luôn thấy mình như dc sống khi k phải ở nhà, nên em thường ở ngoài đường nhiều hơn, nên em cứ hay nghĩ đến đường ra đi.
Em và tu.hoa là 2 sự đối lập. Cứ sống như những gì mình mong muốn. Nhưng mà con gái thì nên ổn định vẫn tốt hơn em ạ.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

tu.hoa, on 30/01/2016 - 18:04, said:

hồi nhỏ, ngồi sau xe đạp, ngày đó họ hàng chào hỏi nhiều, kể cả quan hệ xa xôi cũng tìm đến để chúc tết, đợt đó còn nhỏ, thấy tết sao mà mệt, đi suốt ngày gặp mng, thậm chí còn chẳng biết quan hệ như thế nào. Lớn hơn chút , lại thấy đi chúc tết ít đi, chỉ người thân gần mới đi. lớn hơn chút nữa, không đi cùng bố mẹ nữa, bme đi với các em nên ở nhà, chủ yếu là đọc truyện . việc tiếp khách toàn chị gái làm. có lẽ chị bản lĩnh hơn , trước giờ em cũng không hay trò chuyện với mng lắm, gặp người đông là trốn đi . giờ thì ngại tết lắm, mng suốt ngày hỏi bao giờ lấy chồng, ng iu ra mắt, rồi công việc ra sao. cái gì cũng không trả lời được vì cv vẫn lông bông ko ổn định, càng ngày càng thấy mình lạc hậu so với thời đại, nhiều cái chẳng biết.
cái gì cũng muốn biết, nhưng lại chẳng tinh giỏi cái nào. tâm lí thế nào ra khỏi nhà lại thấy không yên tâm, cứ loanh quanh trong nhà. mặc dù nhà cũng chẳng có người, người nhà ai cũng đi, mải mê với bên ngoài. có nhiều cái cũng ưc chế lắm, nhưng làm gì được, nói mãi cũng chẳng muốn nói vì nói cũng không có tác dụng. Người ta cứ phải đợi đến mất đi rồi mới biết quý trọng.
Đi chơi quan trọng có người đi cùng mà mình thấy vui vẻ, đi 1 mình kể cũng buồn, người mình muốn đi chơi cùng lại sống xa mình.
Cao xanh ơi, suốt ngày trốn ở nhà thế thì không tự kỷ mí là lạ đấy. Em không mún gặp gỡ, không trò chuyện với mọi người thì ai người ta chơi với em? Nên mở lòng, sẽ tìm thêm được nhiều niềm vui trong cs.
Còn người ta hỏi thì trả lời, có làm sao đâu. Chưa có ng thương thì bảo là chưa có, cv chưa ổn định thì cố gắng tìm cơ hội. Không lẽ họ hỏi thì mình cứ bùn rầu ủ rũ hay sao?

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

tu.hoa, on 30/01/2016 - 18:04, said:

@phuctinh : có nhiều khi muốn làm mà làm ko được do ko tìm được con đuờng.
Nên dùng từ chưa. Đời còn dài, tương lai còn nhiều!

Thanked by 1 Member:

#1583 phuctinh

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1498 Bài viết:
  • 2105 thanks

Gửi vào 30/01/2016 - 19:54

Chị @ThaiDuong84 , nhìn từ 2 phía chị nhỉ

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

. Ngành nào cũng có cái khó riêng của nó, không riêng gì nghề y cả. Bác sỹ có cái lý của bác sỹ, bệnh nhân có nỗi khổ của bệnh nhân. Chung quy lại cũng đưa về bốn chữ: cơm áo gạo tiền cả thôi. Cho nên có nên đổ lỗi cho hoàn cảnh hay không?

Y bác sỹ nói sao khi mà có cảnh bệnh nhân đau đớn, đến viện mà không có thêm chút "bông hoa đồng tiền" thì không được chăm sóc tử tế? Còn có cảnh bệnh nhân nghèo khó, cảnh trật người đông, còn phải ra cả hành lang và cầu thang nằm trong cái giá lạnh của mùa đông, cả đêm chưa chắc đã ngủ được vì đau đớn bệnh tật ấy chứ . Y tá còn được đổi ca chứ bệnh nhân thì lấy ai thay ca cho họ? Y bác sỹ thấy cảnh đó có nghĩ gì không? Cái dịch vụ "có tiền được chữa sớm", có tiền được ân cần, không tiền mặt hằm hằm, hỏi có ai đã trải qua?

Thanked by 2 Members:

#1584 menglan

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2354 Bài viết:
  • 2505 thanks

Gửi vào 30/01/2016 - 19:58

con sâu làm "buồn" nồi canh.

Sửa bởi tu.hoa: 30/01/2016 - 20:03


#1585 ThaiDuong84

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 294 Bài viết:
  • 350 thanks

Gửi vào 30/01/2016 - 20:06

Chị tự hỏi tiền thuế chị đóng đó giờ đi đâu ? Một năm chị đóng mấy chục triệu, sếp chị đóng mấy trăm triệu ... Gần đây chị mới biết lao động thời vụ thu nhập trên 2 triệu cũng phải đóng thuế! Thêm khối doanh nghiệp nữa.
Cuối cùng người nghèo chả hưởng đc cái gì , mà khối cán bộ nhà nước thì cũng mốc mỏ vì tiền đem đi xây tượng đài !

Thanked by 1 Member:

#1586 phuctinh

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1498 Bài viết:
  • 2105 thanks

Gửi vào 30/01/2016 - 20:48

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

ThaiDuong84, on 30/01/2016 - 20:06, said:

Chị tự hỏi tiền thuế chị đóng đó giờ đi đâu ? Một năm chị đóng mấy chục triệu, sếp chị đóng mấy trăm triệu ... Gần đây chị mới biết lao động thời vụ thu nhập trên 2 triệu cũng phải đóng thuế! Thêm khối doanh nghiệp nữa.
Cuối cùng người nghèo chả hưởng đc cái gì , mà khối cán bộ nhà nước thì cũng mốc mỏ vì tiền đem đi xây tượng đài !

Thuế ư? Biết hỏi ai! Nói chung là XH sẽ ngày càng phân hóa mạnh. Chẳng nên trông chờ gì ở hai chữ "công bằng". Người dân nghèo vẫn là những người thiệt thòi nhất.

Ps: Ngày nhỏ em xem được 2 trong 4 phần bộ phim "Cám dỗ" của Italia. Em từng ước rằng lớn lên mình có thể xây được một cái bệnh viện như thế để chữa bệnh cho mọi người. Bây giờ nghĩ lại thì ước mơ đúng là ước mơ của trẻ con. Giờ đến thân mình còn lo chưa nổi, lớn rồi nên không còn mơ mộng nữa.

Các y bác sỹ có đòi hỏi quyền lợi, xin hãy hỏi người trả công cho các y bác sỹ. Nếu nói để tìm sự cảm thông thì được, còn lấy hoàn cảnh để biện minh cho hành vi của mình thì không nên. Nếu cv thật sự không có gì đáng để làm như thế thì tại sao hàng năm vẫn có bao nhiêu người "chạy" hai chân vào các vị trí trong bệnh viện?

Thanked by 3 Members:

#1587 ThaiDuong84

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 294 Bài viết:
  • 350 thanks

Gửi vào 30/01/2016 - 21:38

Em ơi, chỉ có 1 vài bv ngon đầu ngành người ta mới "chạy", mà chưa chắc có $ đã "chạy" được vì còn số quen biết gửi gắm ! Số bs còn lại phải lóp ngóp làm lương bèo bọt, trách nhiệm lại nặng nề. Người bệnh đi khám bệnh thì phải biết vị thế của mình . Nhiều người có tí nền tảng , tra Google , vào vấn đáp với bác sĩ, tự quyết bệnh của mình như đúng rồi. Công việc của họ là chăm sóc sức khoẻ người dân, thì hãy trọng họ, chứ đừng coi họ là tôi tớ , "phải" thế này, "phải" thế kia, nhất là khi tiền thuế ta đóng để trả lương cho họ bị thất thoát, ta chi còn ko biết huống gì họ ! Chị đã từng đi phát thuốc, khám bệnh miễn phí. Hướng dẫn, đo chỉ số nói từ sáng tới 5h chiều viêm họng luôn, mà chị làm trong 2-3 ngày huống chi họ trường kì . Chưa kể đi vậy mà nhiều bệnh nhân coi mình như con ở.
À, vụ trả lương bác sĩ là từ tiền thuế mình đóng mà em . Nôm na là dân ta uỷ thác cho agency trả tiền dùm, mà agency cắt xén thì người ta buộc phải giảm chất lượng. Người có quyền chất vấn là mình chứ ai. Nhưng lòng tự trọng là điều xa xỉ đối với 1 số người !

Sửa bởi ThaiDuong84: 30/01/2016 - 21:48


Thanked by 1 Member:

#1588 kidvn

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 218 Bài viết:
  • 325 thanks

Gửi vào 30/01/2016 - 22:11

Nghe chị Thaiduong84 kể chuyện làm em lại nhớ đến ngành mầm non...

Tu.hoa: vấn đề là chỗ đó đó. Em cứ chạy trong cái vòng tròn luẩn quẩn đó miết nên thành ra giờ nó như xoáy trôn ốc, càng ngày càng thu mình lại. Đi chơi đi em. Hoặc chỉ đơn giản là ra ngoài đi dạo.

Đà Nẵng đang trang trí tết rồi. Ra đường tràn ngập đèn không là đèn. Thích nhất Đà Nẵng dịp tết vì tết có đường hoa và cả thành phố lung linh trong đèn. Đẹp lắm!

Thanked by 1 Member:

#1589 phuctinh

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1498 Bài viết:
  • 2105 thanks

Gửi vào 30/01/2016 - 22:40

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

ThaiDuong84, on 30/01/2016 - 21:38, said:

Em ơi, chỉ có 1 vài bv ngon đầu ngành người ta mới "chạy", mà chưa chắc có $ đã "chạy" được vì còn số quen biết gửi gắm ! Số bs còn lại phải lóp ngóp làm lương bèo bọt, trách nhiệm lại nặng nề. Người bệnh đi khám bệnh thì phải biết vị thế của mình . Nhiều người có tí nền tảng , tra Google , vào vấn đáp với bác sĩ, tự quyết bệnh của mình như đúng rồi. Công việc của họ là chăm sóc sức khoẻ người dân, thì hãy trọng họ, chứ đừng coi họ là tôi tớ , "phải" thế này, "phải" thế kia, nhất là khi tiền thuế ta đóng để trả lương cho họ bị thất thoát, ta chi còn ko biết huống gì họ ! Chị đã từng đi phát thuốc, khám bệnh miễn phí. Hướng dẫn, đo chỉ số nói từ sáng tới 5h chiều viêm họng luôn, mà chị làm trong 2-3 ngày huống chi họ trường kì . Chưa kể đi vậy mà nhiều bệnh nhân coi mình như con ở.
À, vụ trả lương bác sĩ là từ tiền thuế mình đóng mà em . Nôm na là dân ta uỷ thác cho agency trả tiền dùm, mà agency cắt xén thì người ta buộc phải giảm chất lượng. Người có quyền chất vấn là mình chứ ai. Nhưng lòng tự trọng là điều xa xỉ đối với 1 số người !

Chưa chắc chỉ có bv ngon đầu ngành đâu chị. Nếu chị mún xin về công tác tại quê nhà chẳng hạn (tức là quê của chị), cũng phải có bác soi đường chỉ lối, kể cả có quen biết đi chăng nữa. Cụm từ "chạy việc" giờ chả còn xa lạ với bất cứ ngành nào nữa.

Nếu bệnh nhân hoặc người nhà bệnh nhân có thái độ thiếu tôn trọng với y bác sỹ thì không được. Nói chung XH muôn màu muôn vẻ. Em không ngoại trừ có TH này thật. Đây là vấn đề về nhận thức và văn hóa ứng xử rồi.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại. Bệnh nhân hay người nhà chẳng qua cũng vì lo lắng nên mới hỏi. Bác sỹ cũng nên trả lời cho họ biết. Nếu có die thì cũng phải die trong sự minh bạch chứ

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

. Ai dám đứng lên khẳng định rằng không có TH y bác sỹ cho bệnh nhân tiêm hay uống nhầm thuốc không, đến mổ còn nhầm được cơ mà?

Thanked by 1 Member:

#1590 ThaiDuong84

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 294 Bài viết:
  • 350 thanks

Gửi vào 30/01/2016 - 23:55

Quá trình làm việc đi công tác nhiều, chị thấy ngoài Bắc ăn dày và chịu ăn hơn miền Nam

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Bác sĩ ngoài đó chạy theo bằng cấp nhiều. Bác sĩ miền Bắc ai đã giỏi thì cực giỏi, vừa cứng lý thuyết vừa nhuyễn thực hành. Trong này, chỉ BV đầu ngành ngon, chứ những bv khác khi đã đủ biên chế thì chỉ có nước xin vào làm không công. Có lẽ khác biệt do văn hóa vùng miền. Ngoài Bắc, ngay cả những vị trí thấp,chả bổng lộc gì, nhưng mà đã nhờ xin vào, thì cũng phải lại quả trả ơn rất nhiều.

Bệnh viện VN bị quá tải. Thủ tục mở bệnh viện rất phức tạp, nhất là có yếu tố nước ngoài. Một bác sĩ mà thong thả ngồi giải thích chỉ dẫn cho bệnh nhân từng ly từng tí thì không có đủ thời gian rồi. Ở Việt Nam, chăm sóc sức khỏe ban đầu rất yếu kém. Hệ quả là bệnh nặng, bệnh nhẹ,đều ùn ùn kéo vào bệnh viện, không quá tải mới lạ. Ai cũng vậy, quá tải sẽ ảnh hưởng sức khỏe tâm thần,stress, thì làm sao mà âu yếm , dịu dàng với bệnh nhân cho được.

Ngoài đấy, bộ bệnh nhân hay người nhà hỏi bác sĩ không trả lời à em ? Trong này , hỏi là họ trả lời à ( trừ khi đang ùn ứ bệnh nhân ) Còn vào mấy ca die á hả, em ơi, die phải có hồ sơ bệnh án, nguyên nhân tử vong, giờ phút, chứ làm gì có chuyện không minh bạch. Bệnh nhân với người nhà nhiều người cũng dữ dằn lắm, chứ ở đó mà dám qua quýt, chết chứ đùa.

Mổ có thể nhầm nhưng đó giờ chị chưa thấy bác sĩ nào cho bệnh nhân tiêm hay uống nhầm thuốc , hahaha. Em ơi, quanh đi quẩn lại có bao nhiêu đó bệnh phổ biến, bao nhiêu đó thứ thuốc. Bác sĩ đa phần là đường lối bảo thủ, không dễ gì chuyển họ dùng thuốc mới mà họ chưa thấy nhiều người dùng thử trước đó hay bản thân họ chưa có kinh nghiệm điều trị trên thuốc mới đâu .






Similar Topics Collapse

  Chủ Đề Name Viết bởi Thống kê Bài Cuối

1 người đang đọc chủ đề này

0 Hội viên, 1 khách, 0 Hội viên ẩn


Liên kết nhanh

 Tử Vi |  Tử Bình |  Kinh Dịch |  Quái Tượng Huyền Cơ |  Mai Hoa Dịch Số |  Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Địa Lý Phong Thủy |  Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp |  Bát Tự Hà Lạc |  Nhân Tướng Học |  Mệnh Lý Tổng Quát |  Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số |  Khoa Học Huyền Bí |  Y Học Thường Thức |  Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian |  Thiên Văn - Lịch Pháp |  Tử Vi Nghiệm Lý |  TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 |
 Coi Tử Vi |  Coi Tử Bình - Tứ Trụ |  Coi Bát Tự Hà Lạc |  Coi Địa Lý Phong Thủy |  Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Coi Nhân Tướng Mệnh |  Nhờ Coi Quẻ |  Nhờ Coi Ngày |
 Bảo Trợ & Hoạt Động |  Thông Báo |  Báo Tin |  Liên Lạc Ban Điều Hành |  Góp Ý |
 Ghi Danh Học |  Lớp Học Tử Vi Đẩu Số |  Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý |  Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở |  Sách Dịch Lý |  Sách Tử Vi |  Sách Tướng Học |  Sách Phong Thuỷ |  Sách Tam Thức |  Sách Tử Bình - Bát Tự |  Sách Huyền Thuật |
 Linh Tinh |  Gặp Gỡ - Giao Lưu |  Giải Trí |  Vườn Thơ |  Vài Dòng Tản Mạn... |  Nguồn Sống Tươi Đẹp |  Trưng bày - Giới thiệu |  

Trình ứng dụng hỗ trợ:   An Sao Tử Vi  An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi |   Quỷ Cốc Toán Mệnh  Quỷ Cốc Toán Mệnh |   Tử Bình Tứ Trụ  Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản |   Quẻ Mai Hoa Dịch Số  Quẻ Mai Hoa Dịch Số |   Bát Tự Hà Lạc  Bát Tự Hà Lạc |   Thái Ât Thần Số  Thái Ât Thần Số |   Căn Duyên Tiền Định  Căn Duyên Tiền Định |   Cao Ly Đầu Hình  Cao Ly Đầu Hình |   Âm Lịch  Âm Lịch |   Xem Ngày  Xem Ngày |   Lịch Vạn Niên  Lịch Vạn Niên |   So Tuổi Vợ Chồng  So Tuổi Vợ Chồng |   Bát Trạch  Bát Trạch |