Jump to content

Advertisements




Góc thư giãn,


987 replies to this topic

#736 Đức Bích Phạm

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2707 Bài viết:
  • 4424 thanks

Gửi vào 07/05/2017 - 04:35

HẠC GIẤY
Có những món quà thật đơn giản nhưng chứa đựng biết bao nhiêu chân tình. Tôi biết một chàng trai đã gấp 1000 con hạc giấy tặng người anh yêu. Mặc dù lúc đó anh chỉ là một nhân viên quèn trong công ty, tương lai chẳng có vẻ gì xán lạn nhưng họ vẫn luôn hạnh phúc bên nhau. Rồi cho đến một hôm người yêu của anh nói rằng nàng sẽ đi Paris, sẽ không bao giờ còn có dịp gặp lại anh nữa . Nàng rất lấy làm tiếc nhưng rồi nỗi đau của chàng sẽ trở thành dĩ vãng. Hãy để cho nó ngủ yên trong ký ức của mỗi người.

Chàng trai đồng ý nhưng trái tim tan nát. Anh lao vào làm việc quên cả ngày đêm, cuối cùng anh đã thành lập được công ty của riêng mình. Nó không chỉ giúp anh vươn đến những điều trước đây vì thiếu nó mà người yêu đã rời bỏ anh, mà còn giúp anh xua đuổi ra khỏi tâm trí mình một điều gì đó của tháng ngày xưa cũ.

Một ngày mưa tầm tã, trong lúc lái xe, chàng trai tình cờ trông thấy một đôi vợ chồng già cùng che chung một chiếc ô đi trên hè phố. Chiếc ô không đủ sức che cho họ giữa trời mưa gió. Chàng trai nhận ra đó chính là cha mẹ của cô gái ngày xưa. Tình cảm trước đây anh dành cho họ dường như sống lại.

Anh chạy xe cạnh đôi vợ chồng già với mong muốn họ nhận ra anh. Anh muốn họ thấy rằng anh bây giờ không còn như xưa, rằng bây giờ anh đã có thể tự mình tạo dựng một công ty riêng, đã có thể ngồi trong một chiếc xe hơi sang trọng. Vâng, chính anh, chính người mà trước đây con gái họ đã từ chối đã làm được điều đó.

Đôi vợ chồng cứ lầm lũi bước chậm rãi về phía nghĩa trang. Vội vàng, anh bước ra khỏi xe và đuổi theo họ. Và anh đã gặp lại người xưa của mình, vẫn với nụ cười dịu dàng, đằm thắm nàng từng đem đến cho anh, như thể thời gian không bao giờ làm thay đổi nụ cười ấy, đang dịu dàng nhìn anh từ bức chân dung trên bia mộ. Cạnh cô là món quà của anh, những con hạc giấy ngày nào.

Đến lúc này anh mới biết một sự thật: nàng đã không hề đi Paris. Nàng đã mắc một căn bệnh ung thư và không thể qua khỏi. Nàng đã luôn tin rằng một ngày nào đó anh sẽ làm được nhiều việc, anh sẽ còn tiến rất xa trên bước đường công danh. Và nàng không muốn là vật cản bước chân anh đến tương lai của mình. Vì vậy nàng quyết định xa anh. Nàng mong ước cha mẹ sẽ dặt những con hạc giấy lên mộ nàng, để một ngày nào đó khi số phận đưa anh đến gặp nàng một lần nữa, anh có thể đem chúng về bầu bạn.

Chàng trai bật khóc.

Chúng ta cũng vậy, như chàng trai kia, cũng chỉ nhận ra giá trị lớn lao về sự có mặt của một người mà cuộc đời đã ban tặng cho cuộc sống của chúng ta khi một sáng mai thức giấc, người ấy đã không còn bên ta nữa. Chỉ bởi vì họ đã chẳng yêu bạn như cách mà bạn mong đợi ở họ. Nhưng điều này không có nghĩa rằng họ không dâng hiến tình yêu của họ cho bạn bằng tất cả những gì họ có. Một khi bạn đã yêu, bạn sẽ mãi mãi yêu . Những gì trong tâm trí bạn có thể sẽ ra đi, nhưng những gì trong tim bạn thì mãi mãi ở lại.

Trong tình yêu chẳng có gì tồi tệ hơn để nhớ thương một người là ngồi cạnh họ và lo sợ rằng sẽ mất họ.

(ST)

Sửa bởi DucBichPham: 07/05/2017 - 04:36


Thanked by 4 Members:

#737 tuphuongsg

    Ly viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPip
  • 3833 Bài viết:
  • 5074 thanks

Gửi vào 07/05/2017 - 21:05

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Bài hát cho ai từng có bạn thơ bé là chú chó cưng

07/05/2017
TTO - Lần đầu nghe Bài hát cho Bi mình đã rúc vào góc nhà ngồi khóc. Mỗi lần nghe lại, cảm giác bị rút mạnh trong lồng ngực vẫn quay trở lại. Mình vẫn nghĩ về Tun, hơn 30 năm rồi mình chưa bao giờ quên bạn ấy.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Mỹ Anh trong MV Bài hát cho Bi - Ảnh: YouTube
Năm mình 4 tuổi, gia đình chuyển từ tập thể ra nhà riêng. Hàng ngày bố và mẹ đi dạy, chị đi học, để mình ở nhà tự chơi.
Bố mẹ khoá cửa, kê một cái giường nhỏ ngoài hè có cái chăn cũ cho mình ngủ và một bình nước. Mẹ nhắc, "con đừng ra khỏi cánh cổng mà bị bắt cóc".
Rồi tất cả người lớn đi khỏi nhà. Mình nhất định không đi nhà trẻ, lủi thủi mò móc trong xó vườn với con chó tên Tun.
Tun chạy quẩng với mình, ôm nhau lăn lộn trên đất, chia nhau nồi cơm nguội mẹ để lại cho mình ăn sáng. Rồi Tun sinh con, mẹ lấy lá mía khô cuốn cho Tun cái ổ sau hiên nhà. Nghe Mỹ Anh - con gái của ca sĩ Mỹ Linh - nhạc sĩ Anh Quân hát Bài hát cho Bi

Mùa đông trên Thái Nguyên rét như cắt. Cái chăn mỏng chẳng đủ ấm, mình hay đánh đổ nước vào chăn nên nó càng lạnh.
Cứ lúc nào buồn ngủ và rét quá, mình sẽ bò vào ổ của Tun, gạt bọn chó con lổm ngổm qua một bên để rúc cả tay và chân vào cái bụng mềm nóng hổi của Tun. Trưa mẹ về sẽ ra ổ chó bế vào nhà con bé má hồng rực say ngủ, dãi chảy ướt hết bên mép.
Với Tun, hẳn mình cũng là một con chó con. Tun nằm ệch ra cái ổ vẻ mệt mỏi và hạnh phúc, bầy chó con thì bấm móng chân lấy đà húc đầu bú, mình cũng chen chúc giành lấy một cái tí để sờ.
Tun lè chiếc lưỡi dài có đốm đen liếm cả lũ chúng mình, âu yếm và ngọt ngào kinh khủng. Lúc nào mặt mình cũng sạch sẽ không lấm đất vì được Tun "rửa mặt" cho.
Rồi một tai họa xảy ra. Trong xóm có dịch chó dại. Tun và bầy con cũng bị lây dại. Bố mẹ tách bầy chó nhốt lại, mình bị mang đi tiêm 6 mũi.
Mình không thể quên tiếng tru buồn thảm khủng khiếp của bầy chó trong đêm khuya, nó cào vào trái tim của một em bé...
Rồi bố đành nhờ hàng xóm đến hành quyết bầy chó con để đảm bảo an toàn cho gia đình. Việc ấy diễn ra trước mắt Tun. Mình bị mẹ kéo vào nhà và mình đã vật lộn điên cuồng với mẹ. Người hàng xóm đề nghị đập nốt Tun.
Mẹ nài xin đợi thêm vài ngày, vì nhỡ đâu Tun qua được dịch, biểu hiện của Tun không rõ ràng bị dại như bầy chó con. Nhưng hôm sau, Tun dứt đứt xích, bạn ấy lao về phía mình.
Nếu người lớn nhìn thấy cảnh ấy sẽ chết khiếp - một con chó dại chuẩn bị tấn công đứa bé con. Nhưng không, Tun đứng cách mình một khoảng. Mình nhớ rõ ràng mắt bạn ấy đỏ kè, và ngân ngấn nước.
Bạn ấy nhìn mình rất buồn bã. Rồi chầm chậm quay đầu đi về phía cổng. Qua cái rãnh cổng, Tun co chân chạy điên cuồng. Bạn ấy mất hút. Vĩnh viễn. Mình không bao giờ nhìn thấy lại bạn ấy nữa.
Nhưng chưa bao giờ mình nghĩ là Tun đã chết. Không có điều gì xác thực việc ấy. Đó là một chuyến đi xa không trở về. Mình mơ đi mơ lại thấy bạn ấy, lúc thì Tun vui vẻ hạnh phúc, lúc thì bạn ấy gày ốm và bị thương, có lúc bạn ấy bị đánh đập.
Trước khi sinh Thóc, mình còn mơ thấy Tun cầm một cái âu đi xin tiền kiểu như chú chó Capi trong truyện Không gia đình. Có thể tất cả những giấc mơ ấy là lo sợ và hy vọng của mình về cuộc sống khác của Tun- nơi không có mình.
Tun đã truyền cho mình "mùi chó", để sau này mình có thể ngồi xuống vuốt ve bất cứ một chú chó lạ nào mình gặp - mà chưa bao giờ bị cắn.
Bài hát cho Bi và giọng hát trong vắt tha thiết của bé Mỹ Anh khiến mình nhớ Tun lắm. Mỗi khi đến đoạn cô bé Mỹ Anh hát "Cho dù nơi nào, tôi cầu chúc bạn bình yên" thì mình đều chảy nước mắt. Mình ước rằng nếu Tun ở một nơi nào đó, dù bạn ấy có là một hạt bụi đang lang thang, thì bạn ấy vẫn là một hạt bụi hạnh phúc.
Bài hát cho Bi là bài hát cho tất cả những ai đã từng có bạn thơ bé là chú chó cưng. Một bài hát khiến bạn có thể vừa mỉm cười khi nhớ về một tình bạn trong veo, đồng thời rơi những giọt nước mắt thương nhớ.


QUỲNH TUN

Thanked by 4 Members:

#738 NhuCuongTran

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 466 Bài viết:
  • 716 thanks

Gửi vào 08/05/2017 - 11:06

Thời thanh xuân sẽ qua

Sáng tác: Phạm Hồng Phước
Thế hiện: Phạm Hồng Phước , Văn Mai Hương



Thanked by 3 Members:

#739 Krishamodini

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2418 Bài viết:
  • 4731 thanks

Gửi vào 09/05/2017 - 16:34

Tình yêu không đợi sự giàu có

Một đôi nam nữ yêu nhau đã được 3 năm và đã sẵn sàng để tiến tới hôn nhân. Một tháng trước khi đám cưới diễn ra, người con trai biến mất, chỉ để lại một mẩu giấy : “Anh xin lỗi, đợi đến lúc anh giàu rồi chúng ta hãy kết hôn em nhé”. Những giọt nước mắt lăn dài trên gò má cô gái trẻ, cô gái đau đớn xé tan mảnh giấy. Hai năm sau, chàng trai khoác trên mình một bộ vest sang trọng , lái xe chiếc xe thể thao đời mới nhất phiên bản giới hạn quay trở về tìm cô gái. Nhưng chàng trai ngỡ ngàng phát hiện ra cô gái đã kết hôn với một người công nhân bình thường và họ đã có con với nhau. Chàng trai cảm thấy phẫn nộ, thay vì chờ đợi một người như anh ta cô gái đã sẵn sàng kết hôn với một người chẳng có gì. Cô gái mỉm cười nhẹ nhàng: “Chúng tôi không cần bất cứ điều gì, chỉ cần tình yêu là đủ". Chàng trai bất chợt hiểu ra !
(Sưu tầm)

Sửa bởi ThienAm: 09/05/2017 - 16:35


Thanked by 5 Members:

#740 Đức Bích Phạm

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2707 Bài viết:
  • 4424 thanks

Gửi vào 11/05/2017 - 05:33

SỐNG TRÊN ĐỜI

Ba câu nói của bệnh viện

1, Bệnh này của ông rất nghiêm trọng. 2, Tuy nhiên vẫn có thể chữa được. 3, Chỉ có điều cần phải tốn rất nhiều tiền.

Ba câu nói của ngân hàng

1, Chúng tôi thật sự rất thông cảm cho anh.
2, Nhưng quy định chính là như vậy.
3, Không trả xong nợ thì phải tịch thu nhà.

Ba câu nói của chuyên gia

1, Bác sĩ tốt nhất chính là bản thân mình.
2, Bệnh viện tốt nhất chính là nhà bếp.
3, Liều thuốc tốt nhất chính là món ăn.

Trên thế giới giường gì đắt đỏ nhất ?

Là giường bệnh !
- Tiếng xe cấp cứu vang lên, một năm làm lụng chăn nuôi coi như mất trắng.
- Một lần nằm viện, ba năm tiền lương mất sạch.
- 10 năm tích cóp dành dụm, một cơn bệnh nặng đều đổ sông đổ biển.
- Bệnh nhẹ, còn kéo dài được mạng sống.
- Bệnh nặng, phải sống chung với bệnh.
- Bệnh khó qua khỏi, chỉ đợi ngày trình diện Diêm Vương !
* Đầu tư sức khỏe thì luôn nói không có tiền, dù cho có cũng nói không; đợi đến lúc bệnh tốn cả khối tiền, lúc này dù không có cũng phải kiếm cho ra !
* Những lúc bàn luận sức khỏe với người khác, dù rảnh cũng bảo không có thời gian; đến khi Diêm Vương triệu kiến, dù cho không rảnh cũng phải đi
* Thời đại thế kỳ 21, thứ gì đắt đỏ nhất : Là sức khỏe !

Thời đại thế kỷ 21,tòa lầu nào có giá cao nhất ?
Là bệnh viện !

Thế nào là khỏe mạnh

*Khỏe mạnh là bản thân không phải chịu tội khổ.
*Khỏe mạnh là con cái không phải vất vả gian nan.
*Khỏe mạnh là bớt tốn tiền thuốc men.
*Khỏe mạnh là có nhiều tiền dưỡng lão !

Vậy sức khỏe và tiền bạc có mối quan hệ gì ?

-Thân thể khỏe mạnh cũng như tài sản vô hình.
-Giữ cho thân thể khỏe mạnh cũng giống như gửi khoản tiền tiết kiệm ở ngân hàng.
-Bệnh tật chính là khoản bội chi ác tính.
-Bệnh nặng thì khuynh gia bại sản !
-Vất vả phấn đấu mấy chục năm.Một cơn bệnh nặng về lại lúc trước.
-Yêu vợ yêu con yêu gia đình.Không yêu sức khỏe cũng như không !

*Có người có thể lái xe thay bạn, kiếm tiền thay bạn, tiêu tiền thay bạn, nhưng lại không ai có thể bệnh thay cho bạn !
*Thứ gì mất đi đều có thể kiếm lại được, nhưng duy chỉ có một thứ một khi mất đi thì không thể kiếm lại được nữa, đó chính là mạng sống !
*Vậy nên bắt đầu từ bây giờ, bạn phải yêu bản thân mình hơn, coi trọng sức khỏe của bản thân mình. Quang cảnh đời người ở ngay trên đường, chỉ có sức khỏe tốt ta mới có thể đi thưởng ngoạn cảnh đẹp của thiên nhiên, bạn nói có đúng vậy không?

* Điều không thể xem nhẹ nhất của đời người chính là sức khỏe của bản thân, một khi sức khỏe không còn nữa, mọi thứ cũng đều sẽ trở nên vô nghĩa !

(Sưu tầm)

Sửa bởi DucBichPham: 11/05/2017 - 05:36


#741 Krishamodini

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2418 Bài viết:
  • 4731 thanks

Gửi vào 12/05/2017 - 22:39

Từ chối ngồi dù được nhường ghế, khi cô cúi xuống, cả xe bàng hoàng xúc động.

Trong cuộc sống này có những sự việc, có những con người luôn làm chúng ta thấy cảm động, có những lúc chúng ta không biết họ là ai, nhưng tình yêu thương vô giá của họ mãi mãi tỏa sáng và để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng chúng ta. Họ nhỏ bé như những hạt bụi, cố gắng dùng hết sức mình để giúp đỡ người khác, và mang lại tình yêu thương ấm áp cho thế giới này.

Đi tàu có lẽ là một sự lựa chọn của rất nhiều người dân xa xứ mỗi lần về quê, nhưng cũng bởi số lượng ghế trên tàu có hạn, nên có rất nhiều người chỉ mua được vé phụ. Câu chuyện sau đây mặc dù rất đơn giản, nhưng lại để lại trong tôi ấn tượng sâu sắc cảm động.

Chuyến tàu SE6 từ Hà Nội vào Sài Gòn ngày 28 tết hôm đó thật là đông, người người chen lấn như sắp nghẹt thở, quá tải một cách trầm trọng.

Ở khoang ghê ngồi nọ có một ông cụ ngồi ở số ghế cạnh cửa sổ vừa cười vừa chia sẻ với những người xung quanh về những sự việc may mắn của mình, ông cụ mua vé về Ninh Bình, vì mua vé muộn nên hết vé, chỉ có thể mua ghế phụ, sau khi lên tàu cụ phát hiện thấy một cái ghế trống không ai ngồi nên ngồi tạm, nhưng đợi mãi cho tới khi tàu chạy cũng không có ai vào ghế đó ngồi cả.

Ở lối đi gần chỗ ghế ông cụ ngồi có một số người mua vé phụ phải đứng vì quá đông, trong số đó có một cô gái gầy gò, khoảng chừng 20 tuổi, bị những hành khách đi qua xô đi đẩy lại.

Nhìn thấy dáng vẻ tội nghiệp của cô bé, ông cụ hỏi han một cách đầy quan tâm: “Này cháu gái, trông con đứng vậy tội nghiệp quá, sao con không tới sớm một chút như ta tìm cái ghế nào mà ngồi. Con xuống đâu?”

“Dạ con không sao đâu ông ạ, con xuống ga Vinh ạ”.

“Thế thì phải đến tận chiều tối mới tới nơi nhỉ, xa vậy mà cứ đứng suốt thì phải làm sao?”, ông cụ lắc đầu đầy lo ngại.

Một lát sau, ông cụ lại quay sang phía cô, nói một cách vui vẻ: “Này cháu gái, đợi sau khi ông xuống tàu, cháu qua đây ngồi ghế của ông này”.

“Dạ, vâng ạ, con cảm ơn ông”, cô gái trả lời vẻ mặt đầy cảm kích.

Một lát sau, nhân viên đường sắt bắt đầu đi kiểm tra vé. Anh nhân viên đường sắt nhìn nhìn vé của cô gái, hỏi một cách đầy thắc mắc: “Vé của em là vé ngồi mà, tại sao em lại không ngồi?

Cô gái mỉm cười, rồi nhìn về phía ông cụ và nói nhỏ như sợ ông cụ nghe thấy: “Cụ ấy hơn 70 tuổi rồi, nếu để cụ đứng suốt vậy sẽ không chịu nổi đâu ạ”.

“Em không nói với ông cụ à? Ông cụ không biết à?”, anh nhân viên đường sắt hỏi tiếp.

Cô gái nháy mắt trả lời: “Làm sao mà có thể nói được ạ? Biết rồi chắc chắn cụ sẽ không ngồi được thoải mái đâu anh”.

Anh nhân viên quay đầu lại nhìn ông cụ đang ngủ thiếp trên ghế, sau đó trả lại vé cho cô gái, rồi nói nhỏ: “Đi lên chỗ khoang ăn, anh sẽ tìm cho em một chỗ ngồi”. Những hành khách xung quanh cô đều đã nghe hết câu chuyện, tấm tắc thầm khen ngợi cô bé và tránh ra nhường đường cho cô.

Cô gái khom lưng xuống, lấy chiếc ba toong của mình dưới gầm ghế… Những người vừa bị cô làm cảm động khi nãy, tận đáy lòng bỗng thấy đầy thương cảm xúc động và khâm phục tấm lòng của cô.

Chọn lương thiện, không phải bởi yếu đuối mà bởi vì, lương thiện chính là bản tính nguyên sơ nhất trong mỗi con người, làm người không thể làm điều ác, bởi làm điều ác sẽ bị báo ứng.

Chọn nhẫn nhường, không phải để lùi bước, mà bởi vì nhẫn một chút gió yên sóng lặng, nhường một chút biển rộng trời cao.

Chọn khoan dung, không phải vì sợ hãi, mà bởi khoan dung là lấy tâm tha thứ mình để tha thứ người..

Chọn hồ đồ (giả ngốc), không phải vì thật sự hồ đồ. Khi đối mặt với sự hiểu lầm oan ức và không công bằng, chỉ là không muốn tính toán thiệt hơn, người xưa nói chịu thiệt là phúc…

Chọn chân thật, bởi nói những lời trái với lòng mình chính là xu nịnh đối phó, còn lời nói thật mất lòng chính là sự chịu trách nhiệm.

Chọn hiền lành không phải bởi ngu ngốc bởi hiền lành mang đến niềm vui giản dị..

Có những sự việc, có những con người trong cuộc sống này luôn làm chúng ta thấy cảm động, có những lúc chúng ta không biết họ là ai, nhưng tình yêu thương vô giá của họ mãi mãi tỏa sáng và tồn tại trong lòng chúng ta. Họ nhỏ bé như những hạt bụi, cố gắng dùng hết sức mình để giúp đỡ người khác, và mang lại tình yêu thương ấm áp cho thế giới này.

- Kiên Định -
Theo ĐẠI KỶ NGUYÊN

Thanked by 5 Members:

#742 Krishamodini

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2418 Bài viết:
  • 4731 thanks

Gửi vào 15/05/2017 - 16:10

Người Mẹ Một Mắt

Khi còn bé , điều làm tôi căm ghét nhất là MẸ - 1 người đàn bà chỉ có 1 mắt

Vì bà làm những công việc tầm thường để kiếm tiền

VÌ bà có thể ăn bất kì những thứ gì có thể xin được

Dù cho đó là chỉ để dành dụm nuôi tôi ăn học

Dù cho tôi không bao giờ phải làm nh~ việc đó và ăn những thứ đó
Nhưng tôi vẫn ghét bà vì tất cả những lí do đó

Một hôm bà bất ngờ đến trường đợi tôi về cùng , vừa trông thấy bà lũ bạn tôi đã cười phá lên :" Ha ha ha ,t*o thấy rồi mẹ mày chỉ có 1 mắt .."

Lúc ấy tôi chỉ ước sao có cái lỗ để chui xuống và muốn bà biến mất khỏi cuộc đời tôi ... vùng vằng tôi bỏ về , ko nói mẹ tiếng nào..

Đến bữa trưa , tôi chẳng thèm động đũa , nhìn thấy bà với 1 con mắt làm tôi khó chịu , vì bà mà bạn bè khinh thường tôi , vì bà chỉ có 1 con mắt , tôi thốt lên : "Mẹ chỉ muốn biến con thành trò cười CON GHÉT MẸ " rồi chạy ra ngoài...và chẳng hề để ý đến cảm xúc của mẹ

Và suốt cả thời thơ ấu đối với tôi như địa nguc trần gian .. tôi mong sao thoát khỏi căn nhà đó để không liên hệ gi với mẹ nữa

.. Chính điều đó thúc đẩy tôi học tập , tôi thành tài , có việc làm
và lập gia đình

Và rồi tôi đã đậu vào trương ĐH mà tôi mong muốn , dĩ nhiên tôi sống riêng ,và không cho bà biết gì về cuộc sống của tôi, hằng tháng gửi về cho bà 1 ít tiền ,coi như chu toàn bổn phận

... Rồi 1 ngày Mẹ tôi nhớ cháu và bất ngờ tìm đến nhà tôi ...
Vừa mở cửa , đứa con gái nhỏ của tôi đã khóc la

- "Tại sao bà lại đến đây ??Tại sao bà làm con tôi sợ hãi, Bà muốn phá hoại cuộc sống của con tôi nữa sao ?"

... Mẹ chỉ nói 1 câu : "không ,mẹ chỉ nhớ con ,nhớ cháu thôi ... mẹ sẽ về.. mẹ về, Mẹ xin lỗi"..

Kể từ ngày đó tôi ko thấy mẹ nữa

* Rồi ngày họp lớp cũ đến .. ai cũng niềm nở vui vẻ,chào hỏi lẫn nhau ...

Cô lớp trưởng ngày xưa hỏi tôi : Giờ mẹ cậu thế nao ?,Cậu vẫn đang sống với bà ấy chứ , chắc bà ấy vui lắm khi thấy câu thành đạt nhỉ?"

Tôi lúng túng trả lời những câu hỏi đó vì thật sự nó không phải thế ... Tôi chợt nhớ và ghé về nhà chỉ vì tò mò
Nhưng Mẹ tôi đã ..

Nhưng tôi lại cảm thấy hạnh phúc vì bà ấy đã không bao giờ có thể làm phiền tôi nữa
Bà để lại cho tôi 1 bức thư:

"COn yêu của mẹ

Mẹ nghĩ cuôc đời mẹ cũng đã quá dài và mẹ sẽ không tới làm phiền con thêm 1 lần nao nữa Nhưng có qá tham lam khi mẹ mong con trở lại thăm mẹ dù chỉ 1 lần..

Mẹ nhớ con rất nhiều ..

Mẹ rất vui khi con đã trưởng thành , và thành công trên con đường con đã chọn

Và mẹ sẽ không bao giờ gặp những người con quen , con yêu để con phải xấu hổ vì mẹ nữa

Mẹ xin lỗi con vì mẹ chỉ có 1 mắt và mẹ làm con xấu hổ với mọi người

Con biết không khi con còn nhỏ , mẹ đã tìm thấy con ở 1 gốc cây cuối đường , lúc đó con bị thương rất nặng và con chỉ còn 1 mắt
Dường như cái gì đó Mẹ nhìn thấy ở con như 1 gia đình

Bao năm qa đi mẹ cố gắng tìm ba mẹ thật sự của con nhưng không có 1 dấu hiệu nào cả

Là 1 người mẹ , Mẹ không thể điều đó xảy ra , không thể đứng nhìn con lớn lên chỉ với 1 con mắt

Và Mẹ đã cho con con mắt của Mẹ

Và mẹ rất tự hào vì con đã có thể nhìn cả 1 thế giới mới với con mắt ấy , Mẹ không bao giờ trách những gì con đã làm , những lúc con cáu gắt mẹ , Mẹ tự nhủ : " Vì đó là nó thương tôi đấy "

Mẹ nhớ khi con còn bé và ở bên mẹ , cho dù mẹ hi sinh con mắt của mẹ , mẹ bán tất cả những thứ mẹ có để chạy chữa cho con nhưng mẹ rất hạnh phúc vì điều đó

Mẹ nhớ con nhiều

Mẹ yêu con

Có lẽ khi con đọc những dòng thư này là lúc mẹ không còn trên thế gian này nữa

Chúc con hạnh phúc và thành công trên con đường con đã chọn và hãy thay mẹ nhìn cuộc đời bởi đôi mắt của con ...

"Con của mẹ , mẹ yêu con"

*End*


(Sưu tầm)

Sửa bởi ThienAm: 15/05/2017 - 16:12


#743 Đức Bích Phạm

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2707 Bài viết:
  • 4424 thanks

Gửi vào 16/05/2017 - 04:44

GÁNH NHẸ NHÀNG MỘT TRIẾT LÝ CỦA PLATON
Một người cảm thấy cuộc sống quá nặng nề, bèn đi tìm nhà triết học Plato cầu mong kiếm được con đường giải thoát.
Plato chẳng nói chẳng rằng, chỉ đưa cho ông ta một cái sọt bảo ông đeo lên vai, đồng thời chỉ vào một con đường lổn nhổn đất đá nói:
Mỗi khi anh bước đi một bước thì nhặt một hòn đá cho vào sọt, xem thử cảm giác như thế nào.
Người này bắt đầu làm theo lời Plato, còn Plato thì bước nhanh đến đầu kia của con đường.
Được một lúc, người kia đã đi đến con đường. Plato hỏi anh ta cảm, thấy thế nào. Người kia nói:
Tôi cảm thấy càng lúc càng nặng!
Đây chính là nguyên nhân giải thích tại sao anh cảm thấy cuộc đời ngày càng nặng nề. Plato nói:
Mỗi người khi đến thế giới này, đều đeo một cái sọt rỗng, mỗi một bước đi trên con đường đời anh ta đều nhặt một thứ gì đó từ trong thế giới này để bỏ vào sọt, cho nên càng đi càng cảm thấy mệt mỏi.
Người kia hỏi:
Có cách nào có thể giảm bớt gánh nặng này không ?

Plato hỏi ngược lại anh ta:
Vậy anh có đồng ý vứt bỏ đi một trong các thứ như công việc, tình yêu, gia đình hay tình bạn không ?
Người kia nghe xong im lặng.
Plato nói:
Nếu thấy khó có thể vứt bỏ thì đừng nghỉ đó là gánh nặng nữa mà nên nghĩ đến niềmvui mà nó mang lại. Cái sọt của mỗi người trong chúng ta không những chứa đựng ân huệ mà Ông Trời ban cho chúng ta mà còn có trách nhiệmnghĩa vụ. Khi anh cảm thấy nặng nề, có lẽ anh đừng vội buồn, có thể cái sọt của kẻ khác còn to hơn, còn nặng hơn của anh nhiều. Nếu cứ nghĩ như thế, chẳng phải trong sọt của anh sẽ bớt nỗi buồn hay sao?”.
Người kia nghe xong chợt hiểu ra.


(ST)

Sửa bởi DucBichPham: 16/05/2017 - 04:46


Thanked by 3 Members:

#744 Krishamodini

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2418 Bài viết:
  • 4731 thanks

Gửi vào 16/05/2017 - 10:01

Lời tự sự của Trịnh Công Sơn
Trình bày: nhà thơ Đỗ Trung Quân

"Có những ngày tuyệt vọng cùng cực,
tôi và cuộc đời đã tha thứ cho nhau.
Từ buổi con người sống quá rẻ rúng,
tôi biết rằng vinh quang chỉ là điều dối trá.
Tôi không còn gì để chiêm bái ngoài nỗi tuyệt vọng và lòng bao dung.
Hãy đi đến tận cùng của tuyệt vọng,
để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa.
Tôi không muốn khuyến khích sự khổ hạnh,
nhưng mỗi chúng ta hãy thử sống,
cùng một lúc, vừa là kẻ chiến thắng,
vừa là kẻ chiến bại...
Nỗi vinh nhục đã mang ta ra khỏi đời sống để đưa đến những đấu trường"




#745 Krishamodini

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2418 Bài viết:
  • 4731 thanks

Gửi vào 17/05/2017 - 17:31

Tôi yêu giai điệu của NGHỆ SỸ!

Y M O A N



Thanked by 1 Member:

#746 tuphuongsg

    Ly viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPip
  • 3833 Bài viết:
  • 5074 thanks

Gửi vào 17/05/2017 - 21:45

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

ThienAm, on 16/05/2017 - 10:01, said:

Lời tự sự của Trịnh Công Sơn
Trình bày: nhà thơ Đỗ Trung Quân

"Có những ngày tuyệt vọng cùng cực,
tôi và cuộc đời đã tha thứ cho nhau."



Thiệt sự là ko hỉu câu nì!

Thanked by 1 Member:

#747 Krishamodini

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2418 Bài viết:
  • 4731 thanks

Gửi vào 18/05/2017 - 15:15

Vâng, qua câu hỏi của chị, em xin Chép lại toàn bộ lời của nhạc sỹ Trịnh Công Sơn

Nỗi lòng của tên tuyệt vọng
Tiếng nói thầm kín của một người nhiều khi suốt cuộc đời không thể nào bày tỏ. Có khi bày tỏ được thì cũng là những tiếng nói dở dang. Có người giấu bặt. Tôi chưa hề quên cái hiệu lệnh muôn đời: "Cái ta đáng ghét". Tuy nhiên trong cuộc sống thường nhật nơi đây, ngoài những ngày hét la to đầy nộ khí, vẫn có những giây phút lui về muốn thở than. Phải chăng thở than cũng là niềm bí ẩn của con người.
Mỗi đời sống ẩn giấu một định mệnh. Có những định mệnh đời đời là cây kiếm sắc. Một đôi lần trong giấc mơ tôi, bừng lên những ánh thép đó. Nhưng tôi biết rõ rằng tôi chỉ là một loài chim nhỏ hót chơi trên đầu những ngọn lau. Không ai muốn mình là kẻ tuyệt vọng. Nhưng tôi tự nguyện làm tên tuyệt vọng. Bởi nhiều khi sớm mai tôi thức dậy không thấy được hoa quả khai sinh trong trái tim người.

Tôi lại biết thêm rằng, dù là người chiến thắng hay chiến bại, suốt cuộc đời cũng không thể vui chơi. Hạnh phúc đã ngủ yên trong những ngăn kéo của quên lãng.

Tôi không bao giờ nhầm lẫn về sự khổ đau và hạnh phúc. Nhưng tôi thường rơi vào cơn hôn mê trước giấc ngủ. Ở biên giới đó tôi hoảng hốt thấy mình lơ lửng giữa sự sống và cái chết. Những giây phút như thế vồ chụp lấy tôi mỗi đêm. Khi quanh tôi, mọi người đã yên ngủ. Và tôi đau đớn nhận ra rằng, có lẽ cuộc đời đã cho ta lắm ngày bất hạnh.
Mỗi ngày sống tới, mỗi ngày tôi thấy đời sống nhỏ nhắn thêm. Ðời sống thật sự không tiềm ẩn điều gì mới lạ. Có lẽ vì thế, vì sự quen mặt mỗi lúc mỗi gần gũi, thắm thiết hơn, nên tôi càng thấy yêu mến cuộc đời. Như đứa con ngoan không tuyệt tình nổi với rẫy sắn nương khoai, nơi có bà mẹ suốt đời mắt không sáng nổi một ngày trẩy hội.
Có những ngày tuyệt vọng cùng cực, tôi và cuộc đời đã tha thứ cho nhau. Từ buổi con người sống quá rẻ rúng tôi biết rằng vinh quang chỉ là điều dối trá. Tôi không còn gì để chiêm bái ngoài nỗi tuyệt vọn g và lòng bao dung. Hãy đi đến tận cùng của tuyệt vọng để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa. Tôi không muốn khuyến khích sự khổ hạnh, nhưng mỗi chúng ta hãy thử sống cùng một lúc vừa kẻ chiến thắng vừa kẻ chiến bại. Nỗi vinh nhục đã mang ta ra khỏi đời sống để đưa đến những đấu trường.

Tôi đang bắt đầu những ngày học tập mới. Tôi là đứa bé. Tôi là người bạn. Ðôi khi tôi là người tình. Chúng tôi cùng học vẽ lại chân dung của nhân loạị Vẽ lại con tim khối óc. Trên những trang giấy trắng tinh khôi chúng tôi không bao giờ còn thấy bóng dáng của những đường kiếm mưu đồ, những vết dao khắc nghiệt. Chúng tôi vẽ những đất đai, trên đó đời sống không còn bạo lực.

Như thế, với cuộc đời, tôi đã ôm một nỗi cuồng si bất tận. Mỗi đêm, tôi nhìn trời đất để học về lòng bao dung. Nhìn đường đi của kiến để biết về sự nhẫn nhục. Sông vẫn chảy đời sông. Suối vẫn trôi đời suối. Ðời người cũng để sống và hãy thả trôi đi những tị hiềm.
Chúng ta đã đấu tranh. Ðang đấu tranh. Và có thể còn đấu tranh lâu dài. Nhưng tranh đấu để giành lại quyền sống, để làm người, chứ không để trở thành anh hùng hay làm người vĩ đại. Cõi nguồn từ khước tước hiệu đó.
Chúng ta đã đấu tranh như một người trẻ tuổi và đã sống mệt mỏi như một kẻ già nua. Tôi đang muốn quên đi những trang triết lý, những luận điệu phỉnh phờ. Ở đó có hai con đường. Một con đường dẫn ta về ca tụng sự vinh quang của đời sống. Con đường còn lại dẫn về sự băng hoại.

Nhân loại, mỗi ngày, đang cố bày biện những tiệm tạp hóa mới. Ðóng thêm nhiều kệ hàng. Người ta bán đủ loại: đói kém, chết chóc, thù hận, nô lệ, vong thân...

Những đấng tối cao, có lẽ đã ngủ quên cùng với chân lý.
Tôi đã mỏi dần với lòng tin. Chỉ còn lại niềm tin sau cùng. Tin vào niềm tuyệt vọng. Có nghĩa là tin vào chính mình. Tin vào cuộc đời vốn không thể khác.
Và như thế, tôi đang yêu thương cuộc đời bằng nỗi lòng của tên tuyệt vọng.

Trịnh Công Sơn


...
Nguồn lời em chép từ đây

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

không biết có sai sót gì không ạ?!

Sửa bởi ThienAm: 18/05/2017 - 15:21


Thanked by 2 Members:

#748 YOYO

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 300 Bài viết:
  • 131 thanks

Gửi vào 18/05/2017 - 15:35

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Thanked by 1 Member:

#749 Người H'Mông

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPip
  • 595 Bài viết:
  • 815 thanks

Gửi vào 20/05/2017 - 17:46

Chiều vàng trên mùa nước đổ Mang Mủ

Nằm trên một ngọn núi cao, Mang Mủ được coi là nơi đắc địa nhất có thể nhìn ngắm toàn cảnh Mù Cang Chải, Yên Bái bên dưới, đặc biệt mỗi khi hoàng hôn trải vàng xuống thị trấn mỗi khi mùa lúa chín hay mùa đổ nước.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Mang Mủ là địa danh bao gồm hai thôn Mang Mủ A và Mang Mủ B, thuộc xã Mồ Dề, trực thuộc huyện Mù Căng Chải, và cách trung tâm thị trấn chừng 7 km, theo hướng về đèo Khau Phạ.


Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Là hai thôn thuộc diện nghèo nhất huyện, đường đi lên Mang Mủ ngày nay đặc biệt khó khăn với dốc cao, bùn lầy trên con đường độc đạo dẫn lên đỉnh núi, và chỉ có thể tiếp cận được vào ngày nắng khô ráo.


Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Dân cư ở đây chủ yếu là người Mông, sinh sống bằng nghề nông và đi rừng.


Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Nằm trên ngọn núi cao kế bên thị trấn Mù Cang Chải, nên đây chính là địa điểm có thể nhìn ngắm toàn cảnh thị trấn phố núi bên dưới.


Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Một năm có hai đợt, tháng 9-10 mùa lúa chín, và thời điểm tháng 5-6 mùa nước đổ, đến với Mang Mủ bạn có thể nhìn ngắm những kiệt tác của đồng bào Mông là những thửa ruộng bậc thang trù phú.


Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Chiều về mặt trời buông dần xuống thị trấn Mù Cang Chải, là khoảnh khắc tuyệt vời nhất ở Mang Mủ, với khung cảnh như được dát vàng: từ thị trấn phía xa, những nóc nhà hay ruộng bậc thang đều vàng óng.


Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Mặt trời lấp lánh trên những nấc thang vàng của Mang Mủ, một kiệt tác của thiên nhiên kết hợp sức lao động của con người.


Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Một chú bé người Mông đang thay cha cày xới thửa ruộng nhà, trong nắng chiều sắp tắt.


Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Trên bờ ruộng, có cô bé Mông ngồi nghỉ mệt, lặng lẽ ngắm nhìn ráng chiều của quê hương, sau một ngày đi rừng.


Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Vào mùa hè mặt trời thường sau 6 rưỡi chiều sẽ tắt nắng, nhiệt độ xuống rất nhanh, bạn cần chú ý giữ ấm cũng như tính toán thời gian xuống núi.

Nguyễn Chí Nam

______________________


Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

______________________

Nguồn:

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Thanked by 4 Members:

#750 Đức Bích Phạm

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2707 Bài viết:
  • 4424 thanks

Gửi vào 31/05/2017 - 04:32

Những câu chuyện thú vị về bài học kinh doanh

Chia sẻ những câu chuyện hay thành công trong kinh doanh, để biết họ vươn lên làm giàu thế nào từ khốn khó và rút ra bài học kinh nghiệm cho mình…

1. Câu chuyện thứ nhất

Chuyện kể là đàn ông Hàn Quốc rất sung mãn, đến 70 tuổi mà họ vẫn có nhu cầu khá cao về chuyện chăn gối. Điều này cũng kéo theo lượng tiêu thụ của bao cao su tại nước này rất lớn. Nhưng có một vấn đề là, đến tiệm thuốc mua bao cao su đã ngại rồi, gần 70 tuổi đi mua thì còn ngại hơn nữa, nên rất nhiều người đàn ông bị đưa vào thế tiến thoái lưỡng nan dẫn đến việc bán bao cao su bị trì trệ một thời gian. Để giải quyết tình trạng này các nhà thuốc đã nghĩ ra một phương pháp, họ gộp chung một hộp bao cao su vào hộp xà bông tắm như món quà tặng kèm rồi đem bày bán. Thế là mỗi khi khách hàng đến chỉ cần nói “Tôi muốn mua xà bông” là chủ tiệm sẽ hiểu thứ họ cần thực sự là gì. Như vậy không chỉ khách đỡ ngượng mà tiệm thuốc còn bán được thêm cả xà bông tắm ngoài bao cao su nữa.
Bài học thú vị rút ra từ câu chuyện này là: Không chỉ nắm bắt nhu cầu mà còn phải hiểu cả hành vi của khách hàng và tìm ra những cách thức sáng tạo để tiếp cận và thỏa mãn nhu cầu của họ. Muốn thế bạn buộc phải nghiên cứu rất kỹ về các yếu tố văn hóa – xã hội, những thói quen của tập khách hàng mục tiêu để lên chiến lược phù hợp.

2. Câu chuyện thứ hai

Ở Mỹ họ có chiêu thức bán hàng rất quái. Vào 7 Elevent mua bia, nhìn thấy 2 bịch Budweiser. 1 bịch 12 lon giá $17, 1 bịch 18 lon giá $18. Không phải nghĩ, xách luôn bịch 18 lon ra tính tiền. Mua xong mới nhận ra mình đã mua nhiều hơn bình thường. Doanh số bán hàng của Budweiser bỗng dưng tăng gấp rưỡi chỉ vì chính sách đặt giá. Bịch 12 lon chỉ là ĐẠO CỤ BÁN HÀNG.
Đây được gọi là UPSEL bằng COMBO. Họ cho khách hàng quyền lựa chọn nhưng không có lựa chọn nào là KHÔNG.
Vì chúng ta thích chọn mua chứ không thích bị bán hàng.

3. Câu chuyện thứ ba

iPhone 7 thì sao? Họ chỉ bán bản 32GB, 128GB, 256GB.
Với máy ảnh chụp ảnh và quay phim 4K, bộ nhớ 32GB là quá nhỏ, bản 64GB sẽ hợp lý hơn nhưng… không có. Hầu hết mọi người lại “cố gắng” lên đời bản 128GB đắt hơn hẳn $100, vậy là Apple tăng doanh số 1 cách rất tự nhiên.
Đây được gọi là UPSELL bằng RAVING FANS. Đã là Fans, tiền không còn là vấn đề.

4. Câu chuyện thứ tư

Ở KFC, khi bạn mua gà rán, nhân viên sẽ đề nghị thêm Pepsi, ly nhỏ xíu giá 15K. Nhưng bao giờ cũng vậy, họ sẽ hỏi “Anh (chị) có muốn thêm 3K để lấy ly lớn hơn không?” (Ly lớn là lớn gấp 2 luôn) vậy là mình gật đầu cho ly lớn.
Đây được gọi là UPSELL bằng BÁN CHÉO. Vì thời điểm bán hàng dễ nhất là lúc khách hàng vừa đồng ý mua món hàng đầu tiên.

Hãy nhớ, Mc Donald chỉ dạy nhân viên nói câu “Quý khách dùng thêm khoai tây chiên chứ?” và mỗi ngày họ bán thêm được 4 triệu kg khoai tây chiên.

(Sưu Tầm)

Sửa bởi DucBichPham: 31/05/2017 - 04:50


Thanked by 5 Members:





Similar Topics Collapse

  Chủ Đề Name Viết bởi Thống kê Bài Cuối

4 người đang đọc chủ đề này

0 Hội viên, 4 khách, 0 Hội viên ẩn


Liên kết nhanh

 Tử Vi |  Tử Bình |  Kinh Dịch |  Quái Tượng Huyền Cơ |  Mai Hoa Dịch Số |  Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Địa Lý Phong Thủy |  Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp |  Bát Tự Hà Lạc |  Nhân Tướng Học |  Mệnh Lý Tổng Quát |  Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số |  Khoa Học Huyền Bí |  Y Học Thường Thức |  Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian |  Thiên Văn - Lịch Pháp |  Tử Vi Nghiệm Lý |  TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 |
 Coi Tử Vi |  Coi Tử Bình - Tứ Trụ |  Coi Bát Tự Hà Lạc |  Coi Địa Lý Phong Thủy |  Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Coi Nhân Tướng Mệnh |  Nhờ Coi Quẻ |  Nhờ Coi Ngày |
 Bảo Trợ & Hoạt Động |  Thông Báo |  Báo Tin |  Liên Lạc Ban Điều Hành |  Góp Ý |
 Ghi Danh Học |  Lớp Học Tử Vi Đẩu Số |  Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý |  Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở |  Sách Dịch Lý |  Sách Tử Vi |  Sách Tướng Học |  Sách Phong Thuỷ |  Sách Tam Thức |  Sách Tử Bình - Bát Tự |  Sách Huyền Thuật |
 Linh Tinh |  Gặp Gỡ - Giao Lưu |  Giải Trí |  Vườn Thơ |  Vài Dòng Tản Mạn... |  Nguồn Sống Tươi Đẹp |  Trưng bày - Giới thiệu |  

Trình ứng dụng hỗ trợ:   An Sao Tử Vi  An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi |   Quỷ Cốc Toán Mệnh  Quỷ Cốc Toán Mệnh |   Tử Bình Tứ Trụ  Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản |   Quẻ Mai Hoa Dịch Số  Quẻ Mai Hoa Dịch Số |   Bát Tự Hà Lạc  Bát Tự Hà Lạc |   Thái Ât Thần Số  Thái Ât Thần Số |   Căn Duyên Tiền Định  Căn Duyên Tiền Định |   Cao Ly Đầu Hình  Cao Ly Đầu Hình |   Âm Lịch  Âm Lịch |   Xem Ngày  Xem Ngày |   Lịch Vạn Niên  Lịch Vạn Niên |   So Tuổi Vợ Chồng  So Tuổi Vợ Chồng |   Bát Trạch  Bát Trạch |