Jump to content

  •  
  • Trình Ứng Dụng

Advertisements




Góc thư giãn,


987 replies to this topic

#706 Đức Bích Phạm

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2707 Bài viết:
  • 4424 thanks

Gửi vào 07/03/2017 - 10:06

HÒN ĐÁ BÊN CÂY TÙNG

Sinh ra lớn lên tại khu ghetto nghèo đầy tội phạm thường thấy tại các thành phố lớn, John không có cha, mẹ nghiện ngập suốt ngày. Bao nhiêu tiền chính phủ trợ cấp hàng tháng cho gia đình nghèo, mẹ anh dùng mua rượu, thuốc.

John nhiễm theo tính xấu môi trường chung quanh, tuy chưa dính vào ma túy, nhưng thỉnh thoảng trốn học, cạy cửa xe, đột nhập nhà ăn trộm để có tiền mua những món đồ mình thích. John cũng từng bị cảnh sát bắt một lần nhưng dưới tuổi trưởng thành nên chưa phải ngồi tù.
Do mẹ anh không còn tiền mua thực phẩm, John ăn sáng ăn trưa tại trường học được Bộ Xã hội tài trợ cho học sinh nghèo. Chiều tối John cuốc bộ đến nhà ăn từ thiện dưới phố dành cho người khốn khó. Đến đây ăn đã nhiều năm nhưng John không quen ai trong nhóm thiện nguyện, bởi mỗi ngày có những nhóm khác nhau tham gia phục vụ.

Người duy nhất John nhớ đến là ông già tuổi ngoài 70 thường làm vào chiều thứ Bảy. Mỗi lần gặp, ông cười tươi, chào mọi người đến ăn rất chân tình. Ông khéo léo múc các món thức ăn vào khay, tươm tất gọn gàng. Khi đưa khay thức ăn, ông bao giờ cũng niềm nở, chúc người ăn ngon miệng như thể đang phục vụ cho vị khách cao quý tại nhà hàng sang trọng nào. Mỗi lần gặp ông, John cảm thấy an lạc, nhẹ nhàng. Thỉnh thoảng khi vắng người, thấy John ngồi ăn lẻ loi một mình, ông pha ly nước cam đem đến.

John thường không giấu ông điều gì, ngay cả chuyện đánh nhau ở trường hay cạy xe ăn cắp vặt bị cảnh sát bắt. Ông ngồi nghe chăm chú gật gù, cám ơn người thiếu niên to lớn tuổi teen đã chia sẻ. Sau mỗi lần trò chuyện, ông luôn cười rất tươi khuyên John:

-­ Làm cậu bé tốt tính đi! Đừng làm chuyện dính vào phiền phức nữa, khi đến tuổi trưởng thành sẽ không tốt cho cháu.

John bản tính ương ngạnh, máu giang hồ ảnh hưởng từ khu ghetto, cười lanh lảnh, chỉ vào bắp tay cuồn cuộn, tự hào:

-­ Cháu mạnh, chắc như đá tảng. Không ai làm gì được cháu đâu!

Không giống như những người khác đến dùng cơm một thời gian rồi ra đi, John đến đây hàng ngày, năm này qua năm kia nên tất cả các nhóm thiện nguyện đều biết đến cậu tuổi teen này. John trở nên thân thiết gắn bó với ông già, gọi ông thân mật hí hỏm bằng cái tên tự đặt: Ông già Cool (cool: vui vẻ, điềm tĩnh).

Bẵng đi một thời gian dài John đột nhiên biến mất không đến dùng cơm. Mọi người thắc mắc muốn tìm hiểu nhưng không biết địa chỉ. Mấy tháng sau, viên cảnh sát đến tìm ông Cool tại nhà ăn, trao bức thư:

“Ông Cool ơi, cháu đã 20 tuổi rồi, đang ngồi tù vì tội trộm cướp. Mẹ cháu mất hơn nửa năm nay. Tháng tới cháu sẽ được thả nhưng không biết phải đi đâu, làm gì để sống. Với hồ sơ tội phạm nếu không người bảo lãnh sẽ không ai muớn cháu, dù có tiền thuê nhà không ai sẽ cho cháu thuê. Cháu không muốn sống trở lại với giới giang hồ để tiếp tục con đường cũ. Cháu muốn làm người tốt, ông ơi!”.

*
Buổi chiều bước chân ra khỏi nhà tù, nét mặt John mệt mỏi, hoang mang cực độ sau một đêm trằn trọc. Cảm giác được tự do không đủ làm anh vui khi đối diện tương lai vô vọng phũ phàng. John thất thểu bước đến trạm đăng ký xe miễn phí dành cho tù nhân mãn hạn, dù không biết phải đi đâu. Hình như có ai đang vẫy tay nơi xa xa. Nụ cười tươi mát ấy, khuôn vóc điềm tĩnh ấy, không thể nào ai khác, John mừng rỡ kêu to, anh chạy ào đến ôm choàng, siết chặt:

-­ Ông Cool!

Ông xoa nhẹ, vỗ về tấm lưng chắc thịt của người thanh niên mới lớn, ông cho biết các nhóm thiện nguyện tại nhà ăn đã quyên góp mướn căn phòng gần đó giúp anh có nơi cư trú trong 6 tháng. Ông sẽ chở John về nhà ở tạm đêm nay rồi ngày mai đi nhận phòng. John bàng hoàng như không tin vào chính tai mình. Mới vài phút đây thôi anh thấy cô đơn lạc lõng tận cùng. Thế giới như không có anh, loài người như không biết đến sự hiện hữu của anh. Cảm giác được yêu thương, được chấp nhận làm John xúc động mạnh. Mắt anh hoen ướt đầu tiên trong đời.

Ông Cool sống một mình trong căn nhà nhỏ chỉ có một phòng ngủ nhưng có phòng khách lót sàn gỗ khá rộng thoáng. Nơi đây ngoài mấy kệ sách, vài tấm gối ngồi trên sàn của Nhật (tọa cụ), có chiếc bàn thô sơ chưng bức tượng đồng ngồi mỉm cười thật đẹp mà John không biết là ai và có ý nghĩa gì.

Ông Cool làm sẵn món mì Ý đãi John trong buổi cơm chiều. John kể cho ông nghe nhiều khía cạnh khốc liệt đời sống trong tù. Ông chăm chú lắng nghe, gật gù. Dùng bữa xong, ông khuyên John đi tắm để ông lót nệm ngoài phòng khách cho John ngủ tối nay. Khi tắm xong, John bước ra, không gian thanh tịnh lạ lùng. Anh chợt giật mình khi thấy ông Cool phong thái rất an nhiên, ngồi thẳng lưng lặng im giữa căn phòng, miệng mỉm cười cùng bức tượng trên bàn.

Đột nhiên ông nói khẽ:

-­ Cháu ngồi xuống đây bên cạnh ta, trên tấm gối này, chúng ta cùng trò chuyện.

John nghe lời, ngồi xuống như dáng ông ngồi, nhìn vào bức tượng đang mỉm cười. Không gian lắng đọng, anh nghe được cả hơi thở chính mình.

Ông Cool hỏi John:

- Cháu kể về đời sống trong tù, thế cháu có dự tính gì sau khi ra tù không?

-­ Cháu không biết bắt đầu ra sao ông ạ, mọi chuyện đối với cháu như ngõ cụt. Cháu may mắn được ban thiện nguyện giúp 6 tháng tiền trọ, nhưng sau 6 tháng cháu cũng không biết phải làm gì.

Vẫn nhìn bức tượng mỉm cười, dáng an nhiên bất động, ông lên tiếng:

- Thật ra cháu đã biết bắt đầu rồi đấy chứ. Cách đây 1 tháng, cháu biết bắt đầu bằng nhận thức rằng mình phải làm người tốt. Chính điều ấy đã gieo mầm cho những điều tốt đẹp hôm nay. Nếu cháu tiếp tục con đường làm người tốt thì điều tốt đẹp sẽ tiếp tục đến với cháu.

-­ Nhưng cháu tiếp tục như thế nào hở ông? Cháu sẽ cố gắng xin việc làm, nhưng cháu không có kinh nghiệm gì. Ai sẽ mướn một người từng ở tù như cháu?

Nhẹ nhàng, ông Cool khuyên:

-­ Cháu hãy cố gắng kiếm việc làm hàng ngày. Ai cũng muốn thuê người tốt. Vậy cháu nên làm gì để mọi người có cơ hội biết cháu là người tốt?

Suy nghĩ một lúc lâu, John lên tiếng, giọng vẫn còn rổn rảng, khô cứng của giới giang hồ:

- Mỗi ngày ăn ở nhà ăn thiện nguyện, cháu sẽ giúp dọn dẹp, rửa chén hoặc bất cứ việc gì cần làm.

Ông Cool đôi mắt sáng biểu lộ niềm vui:

- Thật tuyệt vời! Cháu thấy không? Cháu biết mình phải bắt đầu như thế nào mà.

Chỉ vào bức tượng trên bàn, ông nói tiếp:

- Làm người tốt bao gồm làm người chung quanh cảm thấy an vui. Mỗi ngày cháu ráng bỏ ra 10 phút, ngồi một mình, thở nhẹ nhàng, tập cười như bức tượng kia cười. Gặp ai cháu cũng cười nhẹ nhàng như bức tượng nhé. Làm được như thế, nhiều điều mầu nhiệm sẽ đến. Cháu sẽ thấy đời sống đáng yêu, âu lo cũng bớt đi rất nhiều. Mấy mươi năm nay mỗi ngày ông đều ngồi tập cười như thế.

John trầm trồ:

- Ồ, thì ra vì thế mà ông lúc nào cũng cười rất tươi mát với mọi người. Ai cũng thân thiện quý mến ông. Làm thế nào cháu cũng có một tượng như thế? Tượng là Buddha (Phật) phải không ông? Phật là vị thánh như thế nào?

- Ông sẽ cho cháu một tượng như thế. Phật là người có thể tự tại mỉm cười trước mọi hoàn cảnh. Cháu có thể nghĩ đơn giản rằng: Phật là người lúc nào cũng cool. Sau này cháu muốn tìm hiểu thêm, ông sẽ nói thêm.

*
Ngày đầu tiên John trở lại dùng cơm tại nhà ăn, mọi người vui vẻ đón chào. Khi anh ngỏ lời muốn giúp những việc lặt vặt tại đây, các nhân viên từ thiện đều đồng ý nhưng có chút ưu tư trong lòng: không biết tính khí giang hồ trước đây của anh có làm công việc khó khăn nặng nề thêm? Thế nhưng chỉ sau vài ngày, mọi người thì thầm bàn tán “thằng John rổn rảng ngang ngược ngày trước sao giờ dễ thương quá đỗi!”.

John không hề câu nệ bất cứ việc gì, từ lau chùi dọn dẹp cho đến nấu nướng. Anh tâm niệm lời ông Cool dạy, lúc nào cũng niềm nở cười tươi. Gặp những người già, anh tận tình đem đồ ăn thức uống đến tận bàn và thỉnh thoảng hỏi han cần thêm chi. Chỉ một tháng, hơn trăm nhân viên tình nguyện của các tổ chức phục vụ tại đây đều quý mến John. Sau hai tháng, biết John hằng ngày nỗ lực xin việc làm, ông chủ chuỗi nhà hàng sang trọng thỉnh thoảng đến đây làm thiện nguyện đã ngỏ lời mướn anh.

Ông ta nói với John:

-­ Anh làm việc không lương mà vẫn vui tươi tận tình như thế thì tôi biết khi có lương anh sẽ làm tốt hơn thế nữa.

John như không tin vào tai mình, vui mừng cực độ khi lần đầu tiên trong đời được mướn đi làm.

Anh đến vội nhà ông Cool báo tin. Gặp ông, anh dang hai tay lên trời sung sướng hét to:

-­ Ông ơi! Thật nhiệm mầu, cháu có được việc làm rồi! Cháu thật không ngờ những điều ông dạy đơn giản như thế lại thành sự thật. Lãnh lương đầu tiên, cháu sẽ đãi tiệc ông.

Ông Cool hân hoan, giọng điềm đạm từ tốn:

- Ông thật vui cho cháu, nhưng phải nhớ nhé, mỗi ngày cháu tiếp tục cố gắng bỏ ra ít phút tập thở và cười. Nếu mình bỏ lơ đi một ngày thì sẽ từ từ thành hai ngày và rồi đánh mất chính mình tự lúc nào. Điều mầu nhiệm cũng sẽ biến mất. Thực hành trong mỗi ngày nhắc nhở ta sống trong ý thức, nhắc nhở ta sống trong chánh niệm.


John hỏi:
- Chiều Chủ nhật hàng tuần, ông cho cháu đến nhà ngồi chung với ông nhé, để dạy cháu thêm?

Ông Cool nhìn John trìu mến, vỗ nhẹ vào vai anh:
-­ Được chứ, ông rất vui khi cháu đến!

Cuộc sống John kể từ đó thuận buồm xuôi gió, anh được tài trợ đi học thêm, thăng tiến chức vụ theo năm tháng, từ người hầu bàn, thành ca trưởng, trợ lý. Mười năm sau anh được thuyên chuyển qua tiểu bang khác làm quản lý nhà hàng. Tuy xa ông Cool nhưng anh vẫn liên lạc mỗi tuần và hàng ngày thực hành lời ông dạy.

Một hôm, khi gọi thăm như thường lệ, anh rất ngạc nhiên khi nghe giọng nói đầu dây khác lạ. Qua vài câu xã giao thăm hỏi, giọng người lạ báo tin:
-­ Tôi là cháu Thiền sư Sota từ tiểu bang khác về, cách đây vài hôm bệnh viện báo tin ông đã qua đời anh ạ. Ông ra đi khuôn mặt vẫn cười rất an lạc. Ông có để lại di chúc, trong đó có nhờ anh tí việc.

*
Một ngày mùa xuân, người đàn ông tên John tuổi ngoài 30, theo lời dặn trong di chúc để lại của ông lão dạy thiền nơi miền Tây­ bắc Hoa Kỳ, lái xe hơn 2 ngàn cây số xuôi Nam tìm đến Vườn quốc gia Zion, bang Utah, Hoa Kỳ. Đoạn đường dài như bất tận ấy, một mình lái xe, John thả hồn trong cảm xúc nhớ thương ông lão vô biên...

Sau một đêm nghỉ ngơi tại nhà trọ trong Vườn quốc gia, sáng sớm anh hỏi người quản lý giúp nhận định địa điểm tên một đỉnh núi trong hơn mấy chục đỉnh tại đây, John lần theo đường mòn đi bộ lên đỉnh núi cao. Con đường trắc trở, khi đi, khi trèo qua những khối đá, phải mất 4 giờ John mới tới nơi. Anh loay hoay ngang dọc trên đỉnh một lúc lâu rồi thốt lên mừng rỡ:
-­ Ô, đây rồi! Ôi, đẹp quá!

Một cây tùng xanh tươi mọc ngay trên bờ đông của đỉnh mà một phần thân trườn ra bên ngoài vực sâu thăm thẳm cả ngàn mét. Gió ở đây khá mạnh, rít từng cơn làm John cảm tưởng có thể hất văng anh xuống vực bất cứ lúc nào.

John mở ba-­lô lấy hộp đựng tro, anh quỳ xuống, cẩn thận tỉ mỉ, rót từng giọt tro qua những khe đá nơi rễ cây tùng mọc. Xong việc anh ngồi đối diện cây tùng, hồi hộp mở lá thơ ông Cool để lại, không biết ông viết gì trong ấy mà phải đến đây mới được đọc.

John giọng mỗi lúc mỗi nghẹn ngào:
“Thời trai trẻ biết bao lầm lỗi, ta lang thang đến đây. Trong tuyệt vọng chán chường ta có ý định nhảy xuống vách núi kết liễu cuộc đời. Nhưng mi ­- cây tùng ­ bỗng nhiên hiện diện vững vàng ngay trên vách. Ở đây chỉ có đá và gió, thân mi thì có thể rơi xuống vực sâu bất cứ lúc nào, nhưng mi vẫn sống khỏe trên vùng núi khắc nghiệt này, vẫn xanh, vẫn tươi mát chở che soi bóng cho hòn đá thô cứng bên cạnh. Cám ơn mi cứu mạng, giúp ta bài học nhiệm mầu. Xin gởi đám tro tàn góp phần cho mi”.

Nước mắt John tuôn chảy, xúc cảm từng cơn chấn động châu thân. John thấy mình hết sức phước đức được ông Cool bằng xương bằng thịt chỉ dẫn từng bước trong cuộc sống. Còn ông Cool khởi đầu chỉ có cây tùng. Anh thấy mình có nhiệm vụ làm cây tùng tiếp nối cho những hòn đá khác.

Nghẹn ngào, hùng tráng, anh ngâm to bài thơ ông Cool làm cho cây tùng trên đỉnh núi cao, giữa không gian lộng gió:

Núi sừng sững cao
Vực thăm thẳm sâu
Gió cuồng điên bạt!
Sấm gầm động vang!
Hề ta đứng! Mỉm cười cùng năm tháng
Soi bóng đời che chở đá cô liêu.

( Huyền Lam )

Sửa bởi DucBichPham: 07/03/2017 - 10:10


Thanked by 4 Members:

#707 menglan

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2354 Bài viết:
  • 2505 thanks

Gửi vào 08/03/2017 - 00:31

Có một lần tôi hỏi đùa cô con gái hơn 4 tuổi:
“Chúng ta chuẩn bị chơi trò nuôi heo nhé. Nhưng mỗi người sẽ phải chia sẻ công việc: mỗi ngày cần cho heo ăn, dọn chuồng cho heo, tắm cho heo, chơi đùa cùng heo,…
Vậy con muốn chọn công việc nào?”
Con gái nhí nhảnh đáp:
“Con muốn làm heo!” Ước muốn được an nhàn và ỷ lại của con người thật là đáng sợ.

Thanked by 5 Members:

#708 menglan

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2354 Bài viết:
  • 2505 thanks

Gửi vào 09/03/2017 - 20:16

Mùa Hè năm nay, tôi và tổng giám đốc đi Thanh Đảo họp. Đi qua một trạm thu phí, phía trước có rất nhiều xe, xe của chúng tôi đi một cách chậm chạp. Đúng vào lúc gần giờ nghỉ trưa, tôi ngồi ở vị trí ghế phụ mơ màng buồn ngủ.
Thiên đạo vô thân, thường dữ thiện nhân (đạo trời không phân biệt hay thiên vị bất cứ người nào, mà chỉ thường ban những thứ tốt đẹp và may mắn cho người lương thiện tốt bụng.)
Bên ngoài có người gõ cửa xe, tài xế Vương hạ cửa kính xuống hỏi: “Làm gì hả?”
Một ông bác độ khoảng bảy mươi tuổi, trên vai đeo một cái túi, trong tay cầm hai túi nhỏ táo (Táo Tàu) hỏi: “Anh bạn, mua táo không? Rất ngọt đó.” Cậu vương khó chịu trả lời: “Không mua, táo này của mấy ông đều là ủ chín hết, vốn dĩ không ngọt” vừa nói vừa đóng cửa kính lên.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Ông bác đứng bên ngoài xe vẫn cong lưng nói cái gì đó, khuôn mặt đầy khẩn cầu. Tổng giám đốc ngồi ở phía sau đó liền nhấn cửa kính xuống, hỏi: “Bán sao hả ?” Ông bác đó vội trả lời: “10 đồng 3 túi”. Tổng giám đốc đưa 10 đồng ra, ông bác đó vui mừng lấy 3 túi táo đưa vào trong xe.
Chúng tôi tiếp tục lên đường.
Cậu Vương phàn nàn: “Tổng giám đốc không biết rồi, bây giờ không phải là mùa táo chín, nhìn đỏ thôi, thật ra đều là do họ ủ thành hết, không ngọt chút nào cả, tôi từng bị lừa rồi.”
Tổng giám đốc cười ha ha rồi nói : “ừ.. ừ.. không sao, ăn không ăn cũng không sao, ông ấy lớn tuổi như vậy rồi, làm một người bán rong nhỏ, giọng ôn tồn dưới nắng mặt trời gay gắt cũng không dễ dàng đâu, chúng ta xem như làm một việc tốt đi, 10 đồng cũng không mua được gì cả”. Cậu Vương không nói thêm gì nữa.
Sự kính trọng của tôi dành cho Tổng giám đốc lại tăng thêm một bậc.
Tôi từng nhìn thấy mặt quyết đoán đúng thời cơ trong công việc của Tổng giám đốc, cũng từng nhìn thấy mặt dịu dàng hiền từ của ông ấy. Tổng giám đốc sống hơn nửa đời người, cả đời đều xông pha Nam Bắc, từng gặp rất nhiều người, rất nhiều chuyện, từng giãy giũa trong vũng bùn, từng cười tươi trong may mắn, kinh nghiệm sâu dày, sao ông ấy lại không biết táo đó không ngọt chứ, chỉ là bằng lòng cho đi thiện ý đó mà thôi.
Bạn của Tổng giám đốc, từng kể với tôi về một câu chuyện của ông ấy.
10 năm trước, Tổng giám đốc đi công tác, trên đường gặp phải tai nạn giao thông, xe bị đụng đến hư hỏng hoàn toàn, mà người lại không bị chút thương tổn nào.
Tôi không biết đây có được xem là kỳ tích không, nếu đúng là vậy, tôi thà tin vào câu nói “Thiên đạo vô thân, thường dữ thiện nhân” trong Đạo Đức Kinh.

Tôi quen biết một số người thành công, hầu như họ đều có chung một đặc điểm, chính là lương thiện.
Một lần, tôi đến công ty của người bạn chơi, đúng lúc cậu ấy không ở đó, tôi đợi ở trong phòng làm việc của cậu ấy. Thư ký của cậu ấy rót cho tôi một ly trà và trò chuyện cùng tôi.
Tôi hỏi anh ta đã làm ở đây mấy năm rồi, anh ta nói là đã được sáu bảy năm, là công việc đầu tiên sau khi tốt nghiệp, chắc cũng là công việc cuối cùng.
Thấy tôi tỏ ra vẻ nghi ngờ, anh ta giải thích rằng: “Con người của ông chủ chúng tôi đặc biệt rất tốt, tôi bằng lòng theo ông ấy làm cả đời.”
Thư ký nói, mỗi năm M đều âm thầm tài trợ cho vài sinh viên nghèo khó, trước giờ đều không nói ra. Ông ấy từng giúp đỡ rất nhiều người có khăn, trong đó cũng có nhân viên của ông ấy. Nhưng việc tốt mà ông ấy từng làm, bản thân tuyệt đối không nhắc đến, nên rất ít người biết.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Vị giám đốc luôn âm thầm giúp đỡ người khác. (Ảnh minh họa)
Thư ký tỏ vẻ hãnh diện: “Chúng tôi là công ty về thực phẩm, cạnh tranh rất khốc liệt, rất nhiều người trong nghề càng làm càng nhỏ, lợi nhuận sản xuất của chúng tôi thì mỗi năm đều tăng cao, công ty luôn lớn mạnh một cách vững chắc”.
Nhà soạn kịch George (George Bernard Shaw) với tên gọi “bậc thầy hài hước” từng nói: “Lương thiện và phẩm đức khiêm tốn, giống như đá quý đặt lên kim loại, hai thứ tạo tương phản cho nhau, tăng thêm phần chói lọi”.
Người bạn của tôi lòng dạ lương thiện, nhân viên của cậu ấy bằng lòng đi theo ông chủ của mình và chuyên tâm làm việc, tất nhiên là sẽ sản xuất ra sản phẩm tốt, tiêu thụ cũng rất tốt. Đây là một tuần hoàn tốt đẹp, thật ra rất bình thường.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Một nụ cười tươi bằng thiện ý cũng sẽ đem lại niềm vui bất ngờ. (Ảnh minh họa)
Đương nhiên, làm việc tốt không nhất định phải tiêu tốn tiền bạc và thời gian, đôi khi, một nụ cười tươi bằng thiện ý, cũng sẽ đổi lại niềm vui bất ngờ.
Tâm tồn thiện niệm tất kết thiện quả (tâm chứa suy nghĩ tốt, chắc chắn có kết quả tốt)
Vào năm tôi vừa mới đi làm, công ty tuyển một công nhân đốt lò hơi tạm thời, chắc khoảng 27, 28 tuổi, vì thính lực có vấn đề, nhờ quen biết mới tìm được công việc thay ca này. Sau khi anh ta làm xong thủ tục ở phòng nhân sự, tôi đưa anh ta đến bộ phận làm việc.
Ngày thường, chúng tôi cũng không có tiếp xúc gì trong công việc, thỉnh thoảng gặp nhau, tôi sẽ chủ động gật đầu mỉm cười với anh ta, anh ta cũng rụt rè cười lại với tôi.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Tôi luôn mỉm cười chào đón người nhân viên đó. (Ảnh minh họa)
Có một lần tôi chủ động chào hỏi anh ta thì bị một đồng nghiệp nhìn thấy, cô ấy cảm thấy kỳ lạ, nói: “Sao anh còn chào hỏi anh ta hả?” Tôi hiểu ý của cô ấy, đối với một công nhân đốt lò thì không cần thiết phải khách khí như vậy, nên để sự nhiệt tình đó lại cho người “cần phải dùng đến”.
Vào một ngày cuối tuần, tôi và bạn học đạp xe đạp ra ngoại ô chơi. Lốp xe bị thứ gì đó đâm vào làm thủng lốp, chúng tôi đành phải đẩy xe đạp đi bộ, tâm trạng vô cùng tồi tệ.
Đồng nghiệp đốt lò hơi đó, nhà ở ngoại ô, hôm đó anh ta làm ca trưa, đúng lúc đi qua chỗ này gặp phải chúng tôi. Anh ta nhảy xuống xe, tay chân nhanh nhẹn lấy đồ nghề từ trong túi ra, vá lốp xe cho tôi. Tôi hỏi anh ta tại sao còn mang theo số đồ nghề đó bên mình, anh ta nói trên con đường này thường có những thứ linh tinh đâm thủng lốp xe, nên anh ta chuẩn bị cái này.
Anh ta cúi xuống vá lốp xe cho tôi, mồ hôi trên mặt từng giọt từng giọt rơi xuống, khoảnh khắc đó, hình tượng của anh ta ở trong mắt tôi chính là một đại anh hùng. Tôi mừng thầm cho cái mỉm cười đó của tôi, nếu mỗi lần tôi gặp anh ta đều không để ý anh ta, có lẽ anh ta nhìn thấy tôi cũng sẽ giả vờ là không nhìn thấy rồi.
Muốn có được may mắn, chỉ cần trong lòng có suy nghĩ tốt lành, làm một người tốt là đủ rồi.

Thanked by 6 Members:

#709 Krishamodini

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2418 Bài viết:
  • 4731 thanks

Gửi vào 12/03/2017 - 09:51

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Mẹ Tôi - Trần Tiến
Biểu diễn: Divas Trần Thu Hà
...
Mẹ ơi con lấy chồng rồi còn ngồi nhớ mẹ khóc như trẻ con
Mẹ con nơi ấy nhà người con ngồi ngơ ngẩn nhớ ngôi nhà xưa
Ngày xưa cha ngồi uống rượu mẹ ngồi đan áo
Ngoài kia mùa đông cây bàng lá đỏ
Ngày xưa chị hát vu vơ những câu ca cổ cho em nằm mơ
Ngày xưa mẹ đắp cho con tấm khăn quàng cổ ấm hơi mẹ tôi
Ngày xưa bên giường cha nằm mẹ buồn xa vắng
Nhìn cha thương cha trí lớn không thành
ĐK:
Biển sóng thét gào một ngày nhớ mẹ sóng trào khơi xa
Trời gió mây ngàn một ngày không mẹ trăng tàn sao rơi
Mẹ ơi thế giới mênh mông, mênh mông không bằng nhà mình
Tuổi thơ như chiếc gối êm, êm cho tuổi già úp mặt
Trèo lên dãy núi thiên thai ới a, mẹ tôi trong áng mây vàng
Mẹ ơi hãy dắt con theo ới a, để con mãi mãi bên mẹ
Mẹ ơi thế giới bao la, bao la không bằng nhà mình
Dù cho phú quý vinh quang, vinh quang không bằng có mẹ

Sửa bởi ThienAm: 12/03/2017 - 09:53


Thanked by 1 Member:

#710 Krishamodini

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2418 Bài viết:
  • 4731 thanks

Gửi vào 12/03/2017 - 18:52

HIỆU SÁCH
...
- Bà chủ ơi, cho hỏi cuốn "Gia Đình Hạnh Phúc" nằm ở chỗ nào vậy?
- À, cuốn đó thuộc thể loại KHOA HỌC GIẢ TƯỞNG, ở dãy số 1!
- Thế cuốn "ĐẠO VỢ CHỒNG"?
- Dãy số 2 loại VÕ THUẬT, cạnh ngăn HIỆP KHÍ ĐẠO!
- Còn cuốn "Cách tiết kiệm tiền để mua nhà"?
- Loại TỔNG HỢP CHÚNG VỌNG TƯỞNG, trong thể loại sách TÂM THẦN, dãy số 8!
- Thế còn, "Làm thế nào để thăng quan tiến chức"?
- Đó là loại sách TỘI PHẠM, nằm ở dãy thứ 3!
- "Người vợ đảm đang" ạ?
- THẦN THOẠI, dãy 5!
- Vậy cuốn sách nổi tiếng "Đàn ông là trụ cột gia đình" thì sao?
- Xin lỗi ông, ở đây chúng tôi không bán truyện CỔ TÍCH!

(Sưu tầm)

Bà chủ đây hệ thống các thể loại sách vô cùng Tư Duy - Logic. Nhưng tại sao bà ta không bán truyện CỔ TÍCH nhỉ? Hehe

Thanked by 4 Members:

#711 Krishamodini

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2418 Bài viết:
  • 4731 thanks

Gửi vào 15/03/2017 - 03:57

CÓ THAI
Một anh chàng bị mẹ của người yêu cấm đoán hoài.
Không chịu nổi nữa, một hôm anh đến nhà người yêu, và nói bừa với mẹ
nàng:
- Thưa bác, em V. rất yêu con và đã lỡ có thai với con, bác ạ.
- Ối dào, biết rồi, nhưng này, anh đừng có mà cướp công của người khác
đấy nhé!

* Hé hé tưởng dễ ăn à?!

THUỐC AN THẦN ĐẶC TRỊ
Ở hồ bơi, một người đàn ông vẻ mặt rạng rỡ quay về chỗ vợ.
- Anh vừa đi đâu về thế – bà vợ hỏi.
- Ở đằng kia anh thấy một cô gái đẹp tuyệt trần nằm dài trên bờ, gần như không mặc gì, chỉ mỗi tờ báo che trên bụng.
- Sao nữa – bà vợ gầm lên.
- Anh bèn cầm tờ báo lên.
- Và anh đã thấy những gì khiến anh phấn khích – bà vợ quay đi tìm cây chổi.
- Đúng thế. Tờ báo đăng tin giá cổ phiếu mình mua tăng lên 10%.
-Quá hay -bà vợ treo ngay cây chổi vào vị trí thường ngày của nó

TÌNH NGAY LÝ GIAN…
Thương gia nọ đi giao dịch ở đâu cũng đưa vợ theo. Ông bảo vợ chờ ở khách sạn chừng một tiếng trong lúc mình đi đăng ký với ban tổ chức.
Khi ông chồng đi khỏi, người vợ leo lên giường nằm. Đột nhiên vì một chiếc tàu hỏa chạy qua ngay sát cửa sổ và cô ta bị hất tung xuống sàn nhà.
Lúc con tàu chạy qua và căn phòng hết rung chuyển, người vợ leo lên giường ngủ tiếp. Vừa thiu thiu chợt mắt thì một đoàn tàu khác lại ầm ầm chạy qua, hất cô xuống sàn nhà. Sau vài lần như vậy, cô ta cáu lắm bèn gọi điện xuống quầy lễ tân đòi gặp người quản lý khách sạn và chỉ vài phút sau ông ta đã có mặt ở trên phòng.
Khi nghe phàn nàn, ông quản lý tỏ ra ngờ vực. Thấy vậy, cô vợ ông thương gia bảo:
- Đây, ông lên nằm đúng chỗ này này, chỉ tí nữa thôi là ông sẽ bị ném xuống sàn nhà ngay.
Dứt lời, cô ta nằm xích vào trong, lấy chỗ cho người quản lý. Hơi ngại, nhưng vì muốn chứng minh là căn phòng không có vấn đề gì, ông quản lý cũng lên giường nằm. Đúng lúc đó, cửa phòng bật mở và ông chồng bước vào. Nhìn thấy sự thể, ông tái mặt, rút súng ra và gầm lên:
- Các người đang làm trò gì thế hả?
Người quản lý đáp:
- Thưa ông, có thể là ông không tin nhưng thực sự là tôi đang nằm đây chờ tàu.



Thanked by 5 Members:

#712 tuphuongsg

    Ly viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPip
  • 3833 Bài viết:
  • 5074 thanks

Gửi vào 16/03/2017 - 21:00

Lạc Long Quân vs Âu Kơ
Sáng hôm ấy, Lạc Long Quân ngồi chờ vợ chải đầu. Cứ chốc chốc lại hỏi:
- Kơ nhi, thế bao lâu nữa nàng xong?

Âu Kơ quát:
- Thiếp đã nói là 5 phút, sau cứ 2 tiếng chàng lại hỏi một lần?
Lạc Long Quân mới nói:
- Hôm nay ta họp mặt gia đình, hỏi sao không nóng ruột. Các anh ta gồm Đại Long, Nhị Long, Tam Long đều có mặt. Nhớ khi xưa mẹ vừa sinh ra đã để lạc mất ta trong thời loạn lạc. Thế nên ta mới là Lạc Long, không thì đã là Tứ Long rồi. Nhưng nhờ làm Lạc Long mà mới gặp nàng mà kết thành một đoạn ân tình. Âu cũng là duyên kiếp.
Âu Kơ nói:
- Kiếp nạn thì có. Ta đang tuổi xuân phơi phới, vừa gặp chàng hôm trước hôm sau đã mang thai. Đẻ một phát ra một trăm người con trai. Hư hết cả dáng. Giờ gặp các anh chàng, ta không trang điểm chỉn chu, để họ cười vào mặt ta sao?
Lạc Long Quân thở dài:
- Ngày xưa nàng độc thân, giờ đã là vợ của người ta, áo gấm cô dâu cầm hoa, vài ba đứa lắc lư, xin lỗi ta lạc đề. Giờ đã là phụ nữ có gia đình, con cũng một trăm đứa. Mỗi lần đọc tên một lượt thôi đã mất hết nửa ngày. Nàng còn xinh đẹp nữa cho ai coi. Trong gia đình ta, rồng chỉ lấy rồng. Nay ta lấy nàng là tiên chốn non cao, vốn đã vẻ vang. Nàng bất tất phải trịnh trọng.
Âu Kơ nói:
- Đàn ông lo chuyện kiếm cung, sao hiểu được nỗi lòng phụ nữ. Ta đẹp là cho ta coi chứ cho các anh chàng coi à.
Lạc Long Quân nói:
- Thế bao lâu thì xong?
Âu Kơ nói:
- Mới chải đầu thôi, còn tỉa lông mày, kẻ phấn, tô son. Ngay cả Hằng Nga trước khi ra đường cũng mất 7 lần 7 bốn mươi chín ngày trang điểm kìa.
Lạc Long Quân nói:
- Nàng nói chuyện ngang ngược như Kua vậy.
Âu Kơ nói:
- Đúng, ta cung Kự Giải, vốn là một con Kua. Chàng đã hối hận rồi chứ gì?
Vụ ly hôn đầu tiên trong lịch sử diễn ra không lâu sau đó. Âu Kơ là Con Kua (sau này cải cách giáo dục đổi K thành C, Âu Kơ thành Âu Cơ và Kua thành Cua vậy), Lạc Long Quân là Rồng.
Kua với Rồng chính là Kông với Rùa. Đặt King Kông ở cạnh Tháp Rùa chính là hòa hợp dân tộc, thống nhất toàn dân, trở về cội nguồn. Đấy chính là phong thủy cấp cao, người thường chúng ta không thể hiểu được.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Thanked by 3 Members:

#713 Đức Bích Phạm

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2707 Bài viết:
  • 4424 thanks

Gửi vào 17/03/2017 - 15:18

DẰN MẶT
Đôi khi cơm nguội của nhà này lại là món đặc sản của nhà khác.
- Ý ông là sao tôi không hiểu?
- Thế ông có thích một người đàn bà ngu ngốc hay không?
- Dĩ nhiên là không!
- Thế ông có thích một người đàn bà hút thuốc, uống rượu không?
- Không!
- Thế còn những bà không biết nấu ăn?
- Không!
- Vậy còn mấy bà dữ như chằn lửa?
- Không nốt!
- Thế sao ông lại đi ve vãn vợ tôi

RƠI MẤT BÁNH XE
Mary lần đầu tiên lái xe, đang đi trên đường, cô chợt nghe thấy tiếng lộc cộc dưới xe. Dừng lại, xuống xem cô phát hiện thấy một bánh xe vừa to, vừa nặng ở dưới gầm. Phải nặng nhọc, khổ sở lắm cô mới vần được nó lên xe, cũng vì vậy mà quần áo bẩn thỉu, mặt mũi lấm lem.
- Về đến nhà, ông chồng thấy vậy hốt hoảng: Em làm sao mà trông kinh khủng thế này?
- Một bánh xe long ra, nên em phải bê nó lên chở về.
- Nhưng đây là nắp cống ngầm mà, em không mang trả lại thì công an đến nhà đòi bây giờ



Không thể đọc được

Ông bác sĩ hỏi cô gái đang lấp ló ở cửa phòng:
- Này cô, cô đến khám gì?
- Dạ, em không khám ạ! Em đến nhờ bác sĩ tí việc.
- Xin cô cứ nói.
- Dạ, em nhờ anh đọc hộ bức thư của người yêu em mới gửi về.
- Thư của cô sao lại nhờ tôi đọc, cô không biết chữ à?
- Dạ, em biết chữ, nhưng vì người yêu em cũng là bác sĩ nên mới đến nhờ anh.
(SƯU TẦM)

Sửa bởi DucBichPham: 17/03/2017 - 15:19


Thanked by 5 Members:

#714 tuphuongsg

    Ly viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPip
  • 3833 Bài viết:
  • 5074 thanks

Gửi vào 19/03/2017 - 13:29

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

·

Kong in Vietnam

Các bạn trẻ giờ xuất sắc thật.
Từ King Kong chế ảnh Hong Kong, Kong Phượng... hài hước mà thông minh quá.

Sực nghĩ, vậy là con Kong này nó tham quá, mình nó 3 cái nhà Kong vụ ở xứ sở Đầu lâu này, Quảng Ninh 1 cái, Ninh Buồn 1 cái, Quảng Buồn là tổng hành dinh.
Mà xứ đầu lâu này thì phải để Kong làm thủ lĩnh là đúng rồi. Đô thị thành Kong sự; quyền lực rất là Kong An; ra đường có Kong lộ; trí thức thì chẳng giỏi giang hơn Kong nhân; Kong nhân thì chả có việc suốt ngày cầm micro Tàu hát kaza cô lê như Văn Kong.
Trong khi đó tiểu thương né Kong An, người điều khiển phương tiện giao thông né Kong lộ không khác gì Đặc Kong.
Kong chức thì trốn giờ làm như ranh, đi nhậu thì hô là đi Kong tác.
Ai cũng đòi quyền Kong dân mà không chịu tìm lấy Kong lý, Kong bằng...
Nói gì ra cũng cãi nhau chèm chẻm mà cuối cùng cái khổ, cái dốt, cái hèn là đồng thanh Kong nhận, rồi vạc mồm bảo Tây nó thế này, Tây nó thế kia...
Còn cấu trúc xã hội hợp lý thì mấy chục năm vẫn đang được Thi Kong.
Hé hé hé
Chứng tỏ Kong dân Vịt vô cùng dồi dào Kong lực.
P/S: (theo comment Thắng Vàng): toàn Kong chúa với Kong tử không.
Kong Binh thì đang ra quân phá Kong sự đường phố và Kong Bình thì mất tiêu.

Thanked by 2 Members:

#715 Đức Bích Phạm

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2707 Bài viết:
  • 4424 thanks

Gửi vào 19/03/2017 - 15:16

Tên trộm sa lưới vì nghe lời vợ

Một tên trộm bị bắt khi cố đột nhập vào một cửa hàng thời trang lúc nửa đêm.

Sau khi xem lại băng ghi hình, thẩm phán nhìn tên tội phạm một cách kỳ quái:
- Tôi không tài nào hiểu được tại sao cậu trộm ở một cửa hàng đến ba lần trong một đêm. Rõ ràng lúc đầu đã lấy được quần áo rồi sao lại phải mang trả lại chứ?
Tên trộm thở dài:
- Vì vợ tôi thưa ngài.
Vị thẩm phán tò mò:
- Ý cậu là sao?
Tên trộm khổ sở đáp:
- Lúc đầu tôi lấy một chiếc váy đen nhưng vợ tôi nói Tết nhất không mặc màu đen được. Khi tôi quay lại đổi chiếc màu đỏ thì cô ấy lại bảo năm nay kỵ màu đỏ, đến lần đổi thứ ba thì bị bắt.<p>

Bị bắt vì ho trong giờ ... làm việc

Trong một phiên xét xử, quan tòa hỏi bị cáo:




Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


- Bị cáo có biết mình bị bắt đến đây vì tội gì không?
- Dạ, em bị ho. - bị cáo đáp.
Quan tòa tức giận:
- Anh đùa với tôi à? Chẳng có ai bị ho bị bắt ra tòa cả.
Bị cáo run rẩy:
- Dạ em nói thật, em ho trong lúc đang làm việc nên mới bị bắt ạ.
Quan tòa mất kiên nhẫn:
- Vô lý! Làm quái gì có công việc nào không cho nhân viên ho chứ!
Bị cáo mếu máo:
- Dạ thì em đang cạy két sắt thì ho lên một cái xong bị bắt đến đây luôn.
- !!!


(Sưu Tầm)

Sửa bởi DucBichPham: 19/03/2017 - 15:18


Thanked by 3 Members:

#716 Đức Bích Phạm

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2707 Bài viết:
  • 4424 thanks

Gửi vào 20/03/2017 - 14:31

1. Chàng trai ủ rũ: “Con hết lòng hết dạ với mối tình đầu, cô ấy nói gì cũng nghe, muốn sao cũng chiều, kết quả cô ấy chê con nhu nhược, ko có chính kiến đòi chia tay. Đến người thứ hai, con luôn tỏ ra quyết đoán mạnh mẽ, sẵn lòng lăn xả vì nàng, ko ngờ cô ấy bảo con quá hoàn hảo, ở cạnh con ko có cảm giác an toàn.”
Thiền sư bất giác đưa tay sờ đầu.
Chàng trai nhanh nhảu nói:” Ý của thầy là con nên dùng đầu suy nghĩ, tuỳ từng hoàn cảnh mà xử lý khác nhau?”
“Ý ta là một hoà thượng như ta thì hiểu gì về yêu đương chứ?”
2. “Thiền sư, dạo này con phát hiện mình càng ngày càng chán phụ nữ, chỉ có hứng thú với đàn ông. Xin thiền sư giúp con.”
Thiền sư ko nói ko rằng, nhảy lên nóc nhà.
Chàng trai hồ hởi đáp:” Ý thầy là con nên nhìn cao trông rộng, ko cần câu nệ tiểu tiết?”
“Không, ta chỉ muốn tránh xa con chút thôi.”
3. Cô gái:” Thưa thầy, xã hội càng lúc càng loạn, ra đường mà cứ nơm nớp lo sợ. Xin thầy dạy con nên làm thế nào để tự bảo vệ mình?”
Thiền sư nhẹ nhàng đổ cốc nước lên đầu cô.
Cô gái sững người một lát rồi nói:” Ý thầy là con nên lạnh lùng tỉnh táo trong mọi hoàn cảnh ạ?”
Thiền sư lắc đầu đáp:” Không, ý ta là con chỉ cần để mặt mộc ra đường là được.”
4. Chàng trai:”Làm thế nào để kết thúc đời độc thân ạ?”
Thiền sư chỉ tay về ngọn núi đối diện.
Chàng trai hớn hở reo lên:” Ý thầy là người có nhân duyên với con đang ở ngọn núi kia ạ?”
“Không, năm đó vì muốn kết thúc đời độc thân ta đã lên núi này làm sư, núi kia còn trống đấy, con có thể sang đó tu hành.”

(Sưu Tầm)

#717 Đức Bích Phạm

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2707 Bài viết:
  • 4424 thanks

Gửi vào 25/03/2017 - 10:34

BẰNG LÒNG
David là một người bố rất chiều vợ và con. Ông có một cô con gái xinh đẹp đang ở tuổi đôi mươi và đương nhiên, cô bé đã có người theo đuổi.
Một buổi tối, David gọi con gái lại:
“Người yêu của con vừa xin phép bố cho cưới con. Bố đã bằng lòng. Chúc con hạnh phúc”.
Cô bé phản ứng lấy lệ: “Kìa bố, con muốn sống với mẹ…”.
“Bố cũng bằng lòng luôn. Con cứ đưa mẹ theo”.

CHƠI KHÓ
Sau khi đãng trí dùng lộn xà bông bột gội đầu, một sinh viên vào hiệu cắt tóc, nói với thợ:
– Này anh, tóc tôi chỉ còn có ba sợi thôi. Anh cắt cẩn thận nhé!
Anh thợ hỏi:
– Vậy anh định cắt kiểu gì?
– Mái lật!
Anh thợ loay hoay một lúc, bỗng làm rụng mất một sợi.
– Ui chỉ còn hai sợi, cắt thế nào bây giờ?
– Rẽ ngôi giữa!
Thật không may, lóng ngóng thế nào anh lại làm rụng một sợi nữa. Anh thợ lo lắm, bèn hỏi:
– Bây giờ lại rụng một sợi rồi… cắt kiểu nào hả anh?
– Rẽ ngôi giữa!
– Làm sao rẽ nổi anh ơi?
– Ông chẻ sợi tóc của tôi làm 2 đi!

ĐẾN THẦN CŨNG NHẦM

Trong công viên nọ có 2 bức tượng một nam một nữ. Chúng lặng lẽ đứng nhìn nhau suốt nhiều năm ròng.
Một thời gian sau, có một thiên thần xuất hiện và ban cho hai bức tượng một điều ước:
- Vì hai người là những pho tượng mẫu mực, đã mang lại niềm vui cho nhiều người, nay ta ban cho các ngươi điều ước vĩ đại nhất: sự sống. Các ngươi sẽ có 30 phút để làm tất cả những gì các ngươi đã khao khát bấy lâu nay.
Thiên thần vừa dứt lời lập tức 2 pho tượng trở thành người thật. Họ mỉm cười với nhau, dắt tay nhau chạy vào khu rừng bên cạnh và lẩn vào trong một bụi cây.

Thiên thần mỉm cười một mình khi nghe thấy đôi trai gái cười khúc khích và bụi cây rung lên soàn soạt, cành lá đung đưa.15 phút sau, 2 pho tượng trở ra từ bụi cây vẻ thỏa mãn tươi tỉnh. Băn khoăn và ngạc nhiên, thiên thần hỏi:
- Các ngươi còn 15 phút làm người nữa, các ngươi có muốn tiếp tục không?
Tượng nam nhìn tượng nữ âu yếm và hỏi:

- Em ơi! Mình làm lại lần nữa nhé! Tượng nữ mỉm cười e ấp và đáp:
- Dạ vâng! Nhưng lần này đến lượt anh giữ con bồ câu để em “ị” lên đầu nó…

(Sưu Tầm)

Sửa bởi DucBichPham: 25/03/2017 - 10:36


Thanked by 4 Members:

#718 Đức Bích Phạm

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2707 Bài viết:
  • 4424 thanks

Gửi vào 29/03/2017 - 14:01

1. Chàng trai:” Thiền sư, con hay bị mất ngủ, nên làm thế nào ạ.”
Thiền sư chỉ tay về bức tường trắng xoá ngoài sân.
Chàng trai ngẫm nghĩ hồi lâu:” Ý thầy là con nên vứt bỏ tạp niệm, lòng sáng như ngọc mới mong an giấc?”
Thiền sư bực mình nói: “Ý ta là mời cậu về cho, nửa đêm nửa hôm ko cho ai ngủ hả?”
2. Chàng trai:” Con theo đuổi nàng hơn sáu năm nay vẫn chưa có kết quả gì. Xin thiền sư chỉ giáo.”
Thiền sư đưa mắt về phía con ốc sên đang miệt mài bò trên thân cây.
Chàng trai trầm tư một lát, rồi nói:” Ý thầy là chỉ cần bền bỉ kiên trì đến cùng, nhất định sẽ thành công?”
“Không, ý ta là trước tiên con cần có căn nhà của riêng mình như con ốc sên kia đã.”
3. Chàng trai:” Dù giàu có nhưng con ko thấy vui, nên làm thế nào để đc vui vẻ mỗi ngày ạ?”
Thiền sư hỏi:” Giàu đến mức nào?”
Chàng trai:” Biệt thự ba căn, siêu xe sáu chiếc, tài khoản tiết kiệm vài trăm tỷ, thế đã đủ giàu chưa ạ?”
Thiền sư bèn dang rộng hai tay.
Chàng trai gật đầu tán thành:” Ý thầy là con nên báo đáp xã hội, giúp đỡ những số phận đáng thương?”
Thiền sư lắc đầu nguầy nguậy: “Không, ý ta là chúng ta làm bạn có được ko?”
4. Chàng trai:” Xã hội nhiễu nhương, tham quan nhan nhản, người xấu dương dương tự đắc, người tốt cam chịu cúi đầu. Con thực sự ko chịu nổi, sự uất hận đau đớn khiến con ăn ko ngon ngủ ko yên. Xin thầy cho con một lời khuyên.”
Thiền sư bèn đưa cho chàng trai một tờ giấy trắng và một hộp màu.
Chàng trai tô những màu khác nhau trên tờ giấy, sau đó mỉm cười nói: “Con hiểu rồi, ý thầy là cuộc đời vốn đa sắc màu, chỉ cần sống ko thẹn với lòng, sống theo lý tưởng của mình là đủ ạ?”
Thiền sư chán nản lắc đầu:” Không, ý ta là con cứ làm màu tiếp đi.”

(Sưu Tầm)

#719 Đức Bích Phạm

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2707 Bài viết:
  • 4424 thanks

Gửi vào 31/03/2017 - 14:08

1. Cô gái:” Thiền sư, sao chồng con lại đi ngoại tình, trong khi con hết mực yêu chiều chăm sóc anh ấy.”
Thiền sư:” Trước tiên con ăn cái bánh này đi.”
Cô gái ăn xong, thiền sư hỏi:” Ngon không?”
-“Có ạ.”
-“Muốn ăn nữa không?”
-“Có ạ.”
-“Bây giờ con hiểu lý do rồi chứ?”
Cô gái gật gù đáp:” Vâng ạ, lòng người tham lam, không có giới hạn.”
Thiền sư vội lắc đầu quầy quậy:” Không không, do con béo quá rồi đó.”

2.. Chàng trai: “Bạn bè mới kết hôn đã ly hôn, làm con mất hết niềm tin vào tình yêu.”
Thiền sư chậm rãi chỉ tay về phía chậu hoa lan và hoa đỗ quyên ngoài sân.
Chàng trai ngắm nhìn hồi lâu rồi nói:” Ý thầy là tình yêu vốn tự nhiên như hoa cỏ, lúc thì dịu dàng khoe sắc sáng bừng không gian, nhưng rồi cũng có lúc lụi tàn buồn bã thê lương. Con người vốn dĩ ko nên đòi hỏi quá nhiều ở tình yêu?”
Thiền sư thở dài đáp:” Không, ý ta là chuyện người ta ly hôn thì có lan quyên gì đến cậu ?”

(Sưu Tầm)

Thanked by 4 Members:

#720 Đức Bích Phạm

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2707 Bài viết:
  • 4424 thanks

Gửi vào 03/04/2017 - 14:43

1.Một đôi nam nữ đang âu yếm nhau ngoài công viên, anh chàng thấy tóc cô gái mềm mại quá, vuốt nhẹ.
Cô gái ngại ngùng nói: "Đừng mà, đồ đáng ghét!"
Nghe vậy, anh chàng thấy nhột nhột, lại vuốt khẽ mái tóc ấy một lần nữa, cô gái trả lời: "Ấy ấy, đừng mà!".
Nghe rồi chàng trai thấy lâng lâng lạ thường, lại sờ lên mái tóc một lần nữa. Cô gái đột nhiên đứng phắt dậy: "Đã bảo là không sờ nữa, tóc giả của bà rơi ra bây giờ!"

2.Ba người say rượu bước vào xe taxi và yêu cầu tài xế đưa họ đi. Ngay lập tức, viên tài xế láu cá khởi động xe, đợi vài giây rồi tắt đi. Xong xuôi, anh ấy: "Được rồi, chúng ta đã đến nơi!”
Người thứ nhất đưa anh ta 10 bảng Anh và ra ngoài.
Người thứ hai đưa anh 20 bảng Anh rồi cũng bước ra ngoài.
Người thứ ba không những không đưa tiền mà còn tát vào mặt viên tài xế.
Lo lắng người này đã nhận ra chiếc xe không hề di chuyển, anh hỏi: "Tôi đã làm chuyện gì sai à?”
Bằng giọng lè nhè, người đàn ông quát to: "Lần sau hãy kiểm soát tốc độ của anh. Anh gần như đã giết chúng tôi!"

(Sưu Tầm)

Sửa bởi DucBichPham: 03/04/2017 - 14:44


Thanked by 3 Members:





Similar Topics Collapse

  Chủ Đề Name Viết bởi Thống kê Bài Cuối

2 người đang đọc chủ đề này

0 Hội viên, 2 khách, 0 Hội viên ẩn


Liên kết nhanh

 Tử Vi |  Tử Bình |  Kinh Dịch |  Quái Tượng Huyền Cơ |  Mai Hoa Dịch Số |  Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Địa Lý Phong Thủy |  Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp |  Bát Tự Hà Lạc |  Nhân Tướng Học |  Mệnh Lý Tổng Quát |  Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số |  Khoa Học Huyền Bí |  Y Học Thường Thức |  Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian |  Thiên Văn - Lịch Pháp |  Tử Vi Nghiệm Lý |  TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 |
 Coi Tử Vi |  Coi Tử Bình - Tứ Trụ |  Coi Bát Tự Hà Lạc |  Coi Địa Lý Phong Thủy |  Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Coi Nhân Tướng Mệnh |  Nhờ Coi Quẻ |  Nhờ Coi Ngày |
 Bảo Trợ & Hoạt Động |  Thông Báo |  Báo Tin |  Liên Lạc Ban Điều Hành |  Góp Ý |
 Ghi Danh Học |  Lớp Học Tử Vi Đẩu Số |  Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý |  Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở |  Sách Dịch Lý |  Sách Tử Vi |  Sách Tướng Học |  Sách Phong Thuỷ |  Sách Tam Thức |  Sách Tử Bình - Bát Tự |  Sách Huyền Thuật |
 Linh Tinh |  Gặp Gỡ - Giao Lưu |  Giải Trí |  Vườn Thơ |  Vài Dòng Tản Mạn... |  Nguồn Sống Tươi Đẹp |  Trưng bày - Giới thiệu |  

Trình ứng dụng hỗ trợ:   An Sao Tử Vi  An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi |   Quỷ Cốc Toán Mệnh  Quỷ Cốc Toán Mệnh |   Tử Bình Tứ Trụ  Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản |   Quẻ Mai Hoa Dịch Số  Quẻ Mai Hoa Dịch Số |   Bát Tự Hà Lạc  Bát Tự Hà Lạc |   Thái Ât Thần Số  Thái Ât Thần Số |   Căn Duyên Tiền Định  Căn Duyên Tiền Định |   Cao Ly Đầu Hình  Cao Ly Đầu Hình |   Âm Lịch  Âm Lịch |   Xem Ngày  Xem Ngày |   Lịch Vạn Niên  Lịch Vạn Niên |   So Tuổi Vợ Chồng  So Tuổi Vợ Chồng |   Bát Trạch  Bát Trạch |