

thơ ngẫu hứng
Viết bởi minhminh, 09/06/11 06:18
2195 replies to this topic
#2041
Gửi vào 02/08/2014 - 01:13
MÊ HỒN CA
1
Lời nói im, ta nằm chờ siêu thoát
mơ hoàng thành dựng lại bản thanh âm
mười ngón tay nhungmở cửa để cầm
ôi kiến trúc một chiêm bao thần bí!
ta lạc hồn giữa lâu đài kỳ dị
suốt muôn đời không hiểu dẫy hành lang
dưới hiên tây từng thế kỷ điêu tàn
gạch ngói cũ nghe hoa thềm rụng cánh
ngày tê tái đợi luân hồi về cạnh
giữa ân tình đứng lặng tượng giai nhân
dáng thiên thu khêu gợi một đêm Tần
lạc âm cung ngẩn ngơ hồn lệ quỷ
ta nằm trong di tích cuộc tang thương
khóc thâu đêm cho thấy lại thiên đường
thuở hưng phục - ôi! cõi lòng hoang phế!
hồn hỡi hồn! xưa chết chìm dưới bể
hãy vùng lên, cười một tiếng bi ai
máu ta say không chảy thoát hình hài
hằng kinh động chốn ăn nằm vĩnh viễn
trăng huyết dụ xuống bên đài kỷ niệm
lầu gác xưa nghiêng bóng lấp thời gian
biết chăng ai? trong giấc ngủ hoang tàn
hồn gỗ đá nặng nề vừa tỉnh giấc
cuối trời loạn, thương một vùng sao mọc
ta hát lên, chân nhịp bước thần kỳ
trở về đây xơ xác mảnh tàn y
giữa hoang địa hiện hồn toà u ngục
bừng mắt dậy, lửa hồi sinh đỏ rực
thịt xương về trong cổ mộ xôn xao
hỏa thiêu rồi! làn tử khí lên cao
chiều tái tạo bâng khuâng từng ngọn cỏ
hoa thanh quý nở bừng trong diễm sử
thiên tiên đâu! về tắm nước sông đào
ta nghiêng mình làm một trái non cao
và nghe tan vỡtâm tình trăng sao...
chiều mù sương lẫn trong tiền kiếp lạ
mỗi năm tàn ước vọng một bông hoa
Diệu Hương em!trăng xuân rụng, nguyệt thu già
đây thể chất lạc loài đi nức nở
ôi hư vô! đừng gọi lòng ta nữa
ta phá tan hư ảnh, lại điên cuồng
mộng hoàng vương đâu? hỡi mộng hoàng vương!
đêm phản trắc đầy chiêm bao lưu huyết
ta đang nghe Thành Lạc Hồn kiến thiết
2
Phất tay áo, tìm bắt hương Hồ Điệp
ta thoát hồn về nhập xác em xưa
trong giấc mộng hai lần giai nhân đẹp
cùng một đêm biến ảo trăng xuân thu
đây bài hát đã đi qua tiền kiếp
giữa tơ đàn xao động cánh hư vô
ta chung khóc cuộc điêu tàn Nhã Điển
bản ca trường dựng lại mái trời tâyt
rong giông tố, hồn ly dân cầu nguyện
nhạc bình sa theo gió tới chân mây
thuở cô độc, hồ trầm tư nổi sóng
gọi hồn ta về núi Vọng Phu xa
lời Thần Nữ mê điên ngoài cửa động
đêm ảo kỳ bay lạc tiếng thiên nga
ôi! vũ trụ muôn đời thoi thóp sống
ta gục quỳ bên những bản cầm ca
buổi chiều đến, sầu lên Kim Tự Tháp
bóng ta đi hoài cảm góc trời này
từ cố đô, hồn lạc xứ về đây
bao hài cốt nổi trôi bờ biển khác
thủy triều xuống, hiện lên toà Vân Các
chúng ta cùng sống lại - Phế Vương ôi!
ngủ một giấc đời nhuộm màu kim cổ
ta mỉm cười nên thế sự suy vong
mau vùng lên giữ lại Thái Dương hồng
trời lâm nạn,
thôi! hành tinh tan vỡ!
hồn lệ sầu rơi!
đâu những vùng trời
không làm thương nhớ?
ta dẫn lối về đây đoàn ca vũ
tự bốn mùa địa ngục vắng âm thanh
chúng ta khóc như một bầy thú dữ
lòng dã man nghe trái đất tan tành
ĐINH HÙNG
1
Lời nói im, ta nằm chờ siêu thoát
mơ hoàng thành dựng lại bản thanh âm
mười ngón tay nhungmở cửa để cầm
ôi kiến trúc một chiêm bao thần bí!
ta lạc hồn giữa lâu đài kỳ dị
suốt muôn đời không hiểu dẫy hành lang
dưới hiên tây từng thế kỷ điêu tàn
gạch ngói cũ nghe hoa thềm rụng cánh
ngày tê tái đợi luân hồi về cạnh
giữa ân tình đứng lặng tượng giai nhân
dáng thiên thu khêu gợi một đêm Tần
lạc âm cung ngẩn ngơ hồn lệ quỷ
ta nằm trong di tích cuộc tang thương
khóc thâu đêm cho thấy lại thiên đường
thuở hưng phục - ôi! cõi lòng hoang phế!
hồn hỡi hồn! xưa chết chìm dưới bể
hãy vùng lên, cười một tiếng bi ai
máu ta say không chảy thoát hình hài
hằng kinh động chốn ăn nằm vĩnh viễn
trăng huyết dụ xuống bên đài kỷ niệm
lầu gác xưa nghiêng bóng lấp thời gian
biết chăng ai? trong giấc ngủ hoang tàn
hồn gỗ đá nặng nề vừa tỉnh giấc
cuối trời loạn, thương một vùng sao mọc
ta hát lên, chân nhịp bước thần kỳ
trở về đây xơ xác mảnh tàn y
giữa hoang địa hiện hồn toà u ngục
bừng mắt dậy, lửa hồi sinh đỏ rực
thịt xương về trong cổ mộ xôn xao
hỏa thiêu rồi! làn tử khí lên cao
chiều tái tạo bâng khuâng từng ngọn cỏ
hoa thanh quý nở bừng trong diễm sử
thiên tiên đâu! về tắm nước sông đào
ta nghiêng mình làm một trái non cao
và nghe tan vỡtâm tình trăng sao...
chiều mù sương lẫn trong tiền kiếp lạ
mỗi năm tàn ước vọng một bông hoa
Diệu Hương em!trăng xuân rụng, nguyệt thu già
đây thể chất lạc loài đi nức nở
ôi hư vô! đừng gọi lòng ta nữa
ta phá tan hư ảnh, lại điên cuồng
mộng hoàng vương đâu? hỡi mộng hoàng vương!
đêm phản trắc đầy chiêm bao lưu huyết
ta đang nghe Thành Lạc Hồn kiến thiết
2
Phất tay áo, tìm bắt hương Hồ Điệp
ta thoát hồn về nhập xác em xưa
trong giấc mộng hai lần giai nhân đẹp
cùng một đêm biến ảo trăng xuân thu
đây bài hát đã đi qua tiền kiếp
giữa tơ đàn xao động cánh hư vô
ta chung khóc cuộc điêu tàn Nhã Điển
bản ca trường dựng lại mái trời tâyt
rong giông tố, hồn ly dân cầu nguyện
nhạc bình sa theo gió tới chân mây
thuở cô độc, hồ trầm tư nổi sóng
gọi hồn ta về núi Vọng Phu xa
lời Thần Nữ mê điên ngoài cửa động
đêm ảo kỳ bay lạc tiếng thiên nga
ôi! vũ trụ muôn đời thoi thóp sống
ta gục quỳ bên những bản cầm ca
buổi chiều đến, sầu lên Kim Tự Tháp
bóng ta đi hoài cảm góc trời này
từ cố đô, hồn lạc xứ về đây
bao hài cốt nổi trôi bờ biển khác
thủy triều xuống, hiện lên toà Vân Các
chúng ta cùng sống lại - Phế Vương ôi!
ngủ một giấc đời nhuộm màu kim cổ
ta mỉm cười nên thế sự suy vong
mau vùng lên giữ lại Thái Dương hồng
trời lâm nạn,
thôi! hành tinh tan vỡ!
hồn lệ sầu rơi!
đâu những vùng trời
không làm thương nhớ?
ta dẫn lối về đây đoàn ca vũ
tự bốn mùa địa ngục vắng âm thanh
chúng ta khóc như một bầy thú dữ
lòng dã man nghe trái đất tan tành
ĐINH HÙNG
#2042
Gửi vào 02/08/2014 - 19:04
Hiệp khách hành
phi ngựa trên giang hồ
ta mặc sức tiêu dao
anh hùng không uốn gối
dù gái đẹp dường nào
tình đời cao vời vợi
tấm thân đáng tự hào
vung kiếm bạt quần ma
nam nhi là hiệp khách
tay cầm tàn dương kiếm
lòng có lãnh nguyệt đao
núi cao như nhỏ lại
làm trai đi khắp chốn
phi ngựa trên giang hồ
ta mặc sức tiêu dao
anh hùng không uốn gối
dù gái đẹp dường nào
tình đời cao vời vợi
tấm thân đáng tự hào
vung kiếm bạt quần ma
nam nhi là hiệp khách
tay cầm tàn dương kiếm
lòng có lãnh nguyệt đao
núi cao như nhỏ lại
làm trai đi khắp chốn
Thanked by 1 Member:
|
|
#2043
Gửi vào 02/08/2014 - 22:38
- Trí giả
Bậc trí giả trọng mình hơn hết,
Bởi học nhiều hiểu biết càng sâu.
Chẳng cần đấu lý với nhau,
Chẳng cần đấu lực, đối đầu với ai.
Giữ danh dự trong ngoài kính nể,
Bảo vệ cho thân thể an toàn
Biết tự kiềm chế thì yên.
Không bị nhục cũng chẳng phiền đến thân.
Có những chuyện người trần khó biết,
Mà trời cao nghe thấy mọi điều.
Bảo rằng lỗi nhỏ chẳng sao,
Nhiều lỗi góp lại lớn lao khó lường.
Một mình chớ đi đường nguy hiểm,
Thuyền chở tham sinh chuyện đắm đò.
Chuyện người ta chớ tò mò,
Có trách thì trách lỗi to của người.
Thù oán cũ thì thôi quên tuột
Trước khoan hòa sau được điều hay.
Yêu đừng yêu quá đắm say.
Ghét đừng ghét đắng ghét cay sinh thù.
- Cảm hứng:
Ngựa phi chắc có hồi quay cổ,
Thú dữ nên phòng lúc cắn người.
Ngán ngẩm việc đời chi nói nữa,
Bên đầm say hát nhởn nhơ chơi.
- Dại khôn
Làm người có dại mới nên khôn,
Chớ dại ngây si, chớ quá khôn.
Khôn được ích mình, đừng rẽ dại,
Dại thì giữ phận chớ tranh khôn.
Khôn mà hiểm độc là khôn dại,
Dại vốn hiền lành ấy dại khôn.
Chớ cậy rằng khôn khinh kẻ dại,
Gặp thời, dại cũng hoá nên khôn.
- Lòng thư thái:
Vinh nhục bao phen hẳn đã từng
Lòng người sự thể dửng dừng dưng
Khen thì nên tốt, chê nên dại
Mất cũng chẳng âu được chẳng mừng
Có ai biết được lòng tri kỷ
Vời vợi non cao nguyệt một vừng
- Nhân tình thế thái 40
Đòi phen lẩn luốt vì thơ dại
Mọi sự lờ đờ bởi rượu quen
Ngày vãn giải phiền cờ một cuộc
Đêm thanh làm bạn sách hai bên
Xưa nay xuất xử đâu là phải
Ở cũng nên về ắt cũng nên.
- Nhân tình thế thái 38
Một mai một cuốc một cần câu
Thơ thẩn dù ai vui thú nào
Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn người đến chốn lao xao
Thu ăn măng trúc đông ăn giá
Xuân tắm hồ sen hạ tắm ao
Rượu đến gốc cây ta sẽ uống
Nhìn xem phú quý tựa chiêm bao
- Bạch Vân ca:
Chốn Đông Nam lò dò khổ ải,
Lánh cho xa kẻo phải đao binh.
Bắc phương chín thực đế kinh,
Náu mình chưa dể náo danh được nào.
Vả người là đúng anh hào,
Đánh làm sao được ước ao đêm ngày.
Ấy những quân đời này thế ấy,
Lòng Trời xui ai nấy biết đâu.
Chớ đừng tham của làm giàu,
Tìm nơi tam hiểm, ngỏ hầu bảo thân.
Đà Giang chốn ấy cũng gần,
Kim Ngư chốn ấy cũng phần thuở nơi.
Ba Thục riêng một góc trời,
Thái Nguyên một dải là nơi trú đình.
Tư bề núi đá xanh xanh,
Có đường tiểu mạch nương mình ai hay.
Bốn bụt xuất thế dã chầy,
Chưa chọn được ngày ra của nhân dân.
Ấy là điềm xuất thánh quân,
Hễ ai biết được thì thân mới toàn.
Chữ rằng hữu xạ tức tự nhiên hương,
Có phải tầm thường thuốc đấu bán sao?
Nắng lâu phải có mưa rào,
Vội chi tát nuớc xôn xao cày bừa.
Hạn rồi thì phải có mưa,
Buồm giương gặp gió, cày bừa gặp cơn.
NGUYỄN BỈNH KHIÊM
Bậc trí giả trọng mình hơn hết,
Bởi học nhiều hiểu biết càng sâu.
Chẳng cần đấu lý với nhau,
Chẳng cần đấu lực, đối đầu với ai.
Giữ danh dự trong ngoài kính nể,
Bảo vệ cho thân thể an toàn
Biết tự kiềm chế thì yên.
Không bị nhục cũng chẳng phiền đến thân.
Có những chuyện người trần khó biết,
Mà trời cao nghe thấy mọi điều.
Bảo rằng lỗi nhỏ chẳng sao,
Nhiều lỗi góp lại lớn lao khó lường.
Một mình chớ đi đường nguy hiểm,
Thuyền chở tham sinh chuyện đắm đò.
Chuyện người ta chớ tò mò,
Có trách thì trách lỗi to của người.
Thù oán cũ thì thôi quên tuột
Trước khoan hòa sau được điều hay.
Yêu đừng yêu quá đắm say.
Ghét đừng ghét đắng ghét cay sinh thù.
- Cảm hứng:
Ngựa phi chắc có hồi quay cổ,
Thú dữ nên phòng lúc cắn người.
Ngán ngẩm việc đời chi nói nữa,
Bên đầm say hát nhởn nhơ chơi.
- Dại khôn
Làm người có dại mới nên khôn,
Chớ dại ngây si, chớ quá khôn.
Khôn được ích mình, đừng rẽ dại,
Dại thì giữ phận chớ tranh khôn.
Khôn mà hiểm độc là khôn dại,
Dại vốn hiền lành ấy dại khôn.
Chớ cậy rằng khôn khinh kẻ dại,
Gặp thời, dại cũng hoá nên khôn.
- Lòng thư thái:
Vinh nhục bao phen hẳn đã từng
Lòng người sự thể dửng dừng dưng
Khen thì nên tốt, chê nên dại
Mất cũng chẳng âu được chẳng mừng
Có ai biết được lòng tri kỷ
Vời vợi non cao nguyệt một vừng
- Nhân tình thế thái 40
Đòi phen lẩn luốt vì thơ dại
Mọi sự lờ đờ bởi rượu quen
Ngày vãn giải phiền cờ một cuộc
Đêm thanh làm bạn sách hai bên
Xưa nay xuất xử đâu là phải
Ở cũng nên về ắt cũng nên.
- Nhân tình thế thái 38
Một mai một cuốc một cần câu
Thơ thẩn dù ai vui thú nào
Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn người đến chốn lao xao
Thu ăn măng trúc đông ăn giá
Xuân tắm hồ sen hạ tắm ao
Rượu đến gốc cây ta sẽ uống
Nhìn xem phú quý tựa chiêm bao
- Bạch Vân ca:
Chốn Đông Nam lò dò khổ ải,
Lánh cho xa kẻo phải đao binh.
Bắc phương chín thực đế kinh,
Náu mình chưa dể náo danh được nào.
Vả người là đúng anh hào,
Đánh làm sao được ước ao đêm ngày.
Ấy những quân đời này thế ấy,
Lòng Trời xui ai nấy biết đâu.
Chớ đừng tham của làm giàu,
Tìm nơi tam hiểm, ngỏ hầu bảo thân.
Đà Giang chốn ấy cũng gần,
Kim Ngư chốn ấy cũng phần thuở nơi.
Ba Thục riêng một góc trời,
Thái Nguyên một dải là nơi trú đình.
Tư bề núi đá xanh xanh,
Có đường tiểu mạch nương mình ai hay.
Bốn bụt xuất thế dã chầy,
Chưa chọn được ngày ra của nhân dân.
Ấy là điềm xuất thánh quân,
Hễ ai biết được thì thân mới toàn.
Chữ rằng hữu xạ tức tự nhiên hương,
Có phải tầm thường thuốc đấu bán sao?
Nắng lâu phải có mưa rào,
Vội chi tát nuớc xôn xao cày bừa.
Hạn rồi thì phải có mưa,
Buồm giương gặp gió, cày bừa gặp cơn.
NGUYỄN BỈNH KHIÊM
Thanked by 2 Members:
|
|
#2044
Gửi vào 03/08/2014 - 21:37
HUYỀN DIỆU
Mới lớn lên trăng đã thẹn thò
Thơm như tình ái của ni cô
Gió say lướt mướt trong màu sáng
Hoa với tôi đều cảm động sơ
Đang khi màu nhiệm phủ ban đêm
Có thứ gì rơi giữa khoảng im
Rơi tự thượng tầng không khí xuống
Tiếng vang nhè nhẹ dội vào tim.
Tôi với hồn hoa vẫn nín thinh
Ngấm ngầm trao đổi những ân tình
Để thêm ấm áp nguồn tơ tưởng
Để bóng trời khuya bớt giật mình.
Từ đầu canh một đến canh tư
Tôi thấy trăng mơ biến hoá như
Hương khói ở đâu ngoài xứ mộng
Cứ là mỗi phút mỗi nên thơ
Ánh trăng mỏng quá không che nổi
Những vẻ xanh xao của mặt hồ
Những nét buồn buồn tơ liễu rủ
Những lời năn nỉ của hư vô.
Không gian dầy đặc toàn trăng cả
Tôi cũng trăng mà nàng cũng trăng
Mỗi ảnh mỗi hình thêm phiếu diễu
Nàng xa xôi quá nói nghe chăng ?
HÀN MẶC TỬ
Mới lớn lên trăng đã thẹn thò
Thơm như tình ái của ni cô
Gió say lướt mướt trong màu sáng
Hoa với tôi đều cảm động sơ
Đang khi màu nhiệm phủ ban đêm
Có thứ gì rơi giữa khoảng im
Rơi tự thượng tầng không khí xuống
Tiếng vang nhè nhẹ dội vào tim.
Tôi với hồn hoa vẫn nín thinh
Ngấm ngầm trao đổi những ân tình
Để thêm ấm áp nguồn tơ tưởng
Để bóng trời khuya bớt giật mình.
Từ đầu canh một đến canh tư
Tôi thấy trăng mơ biến hoá như
Hương khói ở đâu ngoài xứ mộng
Cứ là mỗi phút mỗi nên thơ
Ánh trăng mỏng quá không che nổi
Những vẻ xanh xao của mặt hồ
Những nét buồn buồn tơ liễu rủ
Những lời năn nỉ của hư vô.
Không gian dầy đặc toàn trăng cả
Tôi cũng trăng mà nàng cũng trăng
Mỗi ảnh mỗi hình thêm phiếu diễu
Nàng xa xôi quá nói nghe chăng ?
HÀN MẶC TỬ
#2045
Gửi vào 05/08/2014 - 00:23
Đời tàn vì đứa đàn bà
Hoá ra ta cũng chả ra cái gì
So bì thì được cái gì
Xin mong đức phật soi đường con đi
Hoá ra ta cũng chả ra cái gì
So bì thì được cái gì
Xin mong đức phật soi đường con đi
#2046
Gửi vào 05/08/2014 - 05:34
Trách người một, trách ta mười
Bởi ta bạc trước cho người tệ sau.
^^
Bởi ta bạc trước cho người tệ sau.
^^
Thanked by 1 Member:
|
|
#2047
Gửi vào 05/08/2014 - 13:39
Nhớ chi,nhớ gì,nhớ làm gì
Chuyện xưa tich cũ nay còn đâu
Ngọn sóng nay đã bạc đầu
Thuyền kia nay đã có bến mới
Chỉ còn lại nỗi nhớ trong tim
Ghét sao vận hạn Thái tuế
Làm chia cách tình nghĩa đôi bên
Vẫn ước sao thời gian quay lại
Một lời xin lỗi muộn màng
Chuyện xưa tich cũ nay còn đâu
Ngọn sóng nay đã bạc đầu
Thuyền kia nay đã có bến mới
Chỉ còn lại nỗi nhớ trong tim
Ghét sao vận hạn Thái tuế
Làm chia cách tình nghĩa đôi bên
Vẫn ước sao thời gian quay lại
Một lời xin lỗi muộn màng
#2048
Gửi vào 07/08/2014 - 07:34
Em về lất phất giọt sương bay
Lối cũ đường xưa lá trải đầy
Ngõ đợi vô tình chân lạc bước
Đâu chàng thi sĩ cuả Thu say!?
^^
Thanked by 3 Members:
|
|
#2049
Gửi vào 07/08/2014 - 15:17
NGUYỆT CẦM
Trăng nhập vào dây cung nguyệt lạnh,
Trăng thương, trăng nhớ, hỡi trăng ngần.
Đàn buồn, đàn lặng, ôi đàn chậm!
Mỗi giọt rơi tàn như lệ ngân.
Mây vắng, trời trong, đêm thuỷ tinh;
Lung linh bóng sáng bỗng rung mình
Vì nghe nương tử trong câu hát
Đã chết đêm rằm theo nước xanh.
Thu lạnh càng thêm nguyệt tỏ ngời,
Đàn ghê như nước, lạnh, trời ơi...
Long lanh tiếng sỏi vang vang hận:
Trăng nhớ Tầm Dương, nhạc nhớ người...
Bốn bề ánh nhạc: biển pha lê.
Chiếc đảo hồn tôi rợn bốn bề
Sương bạc làm thinh, khuya nín thở
Nghe sầu âm nhạc đến sao Khuê.
XUÂN DIỆU
Trăng nhập vào dây cung nguyệt lạnh,
Trăng thương, trăng nhớ, hỡi trăng ngần.
Đàn buồn, đàn lặng, ôi đàn chậm!
Mỗi giọt rơi tàn như lệ ngân.
Mây vắng, trời trong, đêm thuỷ tinh;
Lung linh bóng sáng bỗng rung mình
Vì nghe nương tử trong câu hát
Đã chết đêm rằm theo nước xanh.
Thu lạnh càng thêm nguyệt tỏ ngời,
Đàn ghê như nước, lạnh, trời ơi...
Long lanh tiếng sỏi vang vang hận:
Trăng nhớ Tầm Dương, nhạc nhớ người...
Bốn bề ánh nhạc: biển pha lê.
Chiếc đảo hồn tôi rợn bốn bề
Sương bạc làm thinh, khuya nín thở
Nghe sầu âm nhạc đến sao Khuê.
XUÂN DIỆU
Thanked by 1 Member:
|
|
#2050
Gửi vào 10/08/2014 - 10:09
CHUYỆN TÌNH NGƯU LANG-CHỨC NỮ
Cứ mỗi độ Ngâu về chiều lành lạnh
Anh bồi hồi xao xuyến ngóng chiều buông
Đứng rất lâu nhìn về phương trời ấy
Có một hình bong bóng nhỏ nhớ Anh.
Em nơi kia, ngày ngày ra đón đợi
Đếm mỗi chiều khi ánh nắng hoàng hôn
Vắt ngang qua nơi nhịp cầu nối nhịp
Nhớ Anh hồn, loang loáng chốn giọt mưa
Đã rất lâu, Anh âm thầm lặng lẽ
Em một mình quạnh quẽ nét suy tư
Đến tháng Ngâu, mưa từng cơn nhắc nhở
Anh vui cười, Em sống động, giấc mơ..
Nỗi khát khao, ước ao thành hiện thực
Bảy sắc màu ghép lại nối tương tư
Anh giang tay, đón em ngàn nỗi đợi
Em ùa vào, ấp ủ vạn nhớ mong…
Bao ngóng trông, đêm nay trời lành lạnh
Giữa nhịp cầu, hai đứa ép kề bên
Mây che ngang, mắt anh nhòe sương lệ
Gió đỉnh đầu, em chát mặn bờ môi..
Tại vì đâu mà cây cầu Ô Thước
Chỉ một lần, bắc nhịp tháng mưa Ngâu
Cho Ngưu Lang âm thầm, chàng rơi lệ
Chức Nữ nàng phải lặng lẽ, ứa tim…
Có phải chăng, chữ tình tìm số phận
Nên đến ngày mồng bảy giữa trời đêm
Hai ngôi sao ở hai đầu xa tít
Tiến sát gần, trời hóa đổ mưa Ngâu…
CHUYỆN TÌNH NGƯU LANG-CHỨC NỮ
Cứ mỗi độ Ngâu về chiều lành lạnh
Anh bồi hồi xao xuyến ngóng chiều buông
Đứng rất lâu nhìn về phương trời ấy
Có một hình bong bóng nhỏ nhớ Anh.
Em nơi kia, ngày ngày ra đón đợi
Đếm mỗi chiều khi ánh nắng hoàng hôn
Vắt ngang qua nơi nhịp cầu nối nhịp
Nhớ Anh hồn, loang loáng chốn giọt mưa
Đã rất lâu, Anh âm thầm lặng lẽ
Em một mình quạnh quẽ nét suy tư
Đến tháng Ngâu, mưa từng cơn nhắc nhở
Anh vui cười, Em sống động, giấc mơ..
Nỗi khát khao, ước ao thành hiện thực
Bảy sắc màu ghép lại nối tương tư
Anh giang tay, đón em ngàn nỗi đợi
Em ùa vào, ấp ủ vạn nhớ mong…
Bao ngóng trông, đêm nay trời lành lạnh
Giữa nhịp cầu, hai đứa ép kề bên
Mây che ngang, mắt anh nhòe sương lệ
Gió đỉnh đầu, em chát mặn bờ môi..
Tại vì đâu mà cây cầu Ô Thước
Chỉ một lần, bắc nhịp tháng mưa Ngâu
Cho Ngưu Lang âm thầm, chàng rơi lệ
Chức Nữ nàng phải lặng lẽ, ứa tim…
Có phải chăng, chữ tình tìm số phận
Nên đến ngày mồng bảy giữa trời đêm
Hai ngôi sao ở hai đầu xa tít
Tiến sát gần, trời hóa đổ mưa Ngâu…
Cứ mỗi độ Ngâu về chiều lành lạnh
Anh bồi hồi xao xuyến ngóng chiều buông
Đứng rất lâu nhìn về phương trời ấy
Có một hình bong bóng nhỏ nhớ Anh.
Em nơi kia, ngày ngày ra đón đợi
Đếm mỗi chiều khi ánh nắng hoàng hôn
Vắt ngang qua nơi nhịp cầu nối nhịp
Nhớ Anh hồn, loang loáng chốn giọt mưa
Đã rất lâu, Anh âm thầm lặng lẽ
Em một mình quạnh quẽ nét suy tư
Đến tháng Ngâu, mưa từng cơn nhắc nhở
Anh vui cười, Em sống động, giấc mơ..
Nỗi khát khao, ước ao thành hiện thực
Bảy sắc màu ghép lại nối tương tư
Anh giang tay, đón em ngàn nỗi đợi
Em ùa vào, ấp ủ vạn nhớ mong…
Bao ngóng trông, đêm nay trời lành lạnh
Giữa nhịp cầu, hai đứa ép kề bên
Mây che ngang, mắt anh nhòe sương lệ
Gió đỉnh đầu, em chát mặn bờ môi..
Tại vì đâu mà cây cầu Ô Thước
Chỉ một lần, bắc nhịp tháng mưa Ngâu
Cho Ngưu Lang âm thầm, chàng rơi lệ
Chức Nữ nàng phải lặng lẽ, ứa tim…
Có phải chăng, chữ tình tìm số phận
Nên đến ngày mồng bảy giữa trời đêm
Hai ngôi sao ở hai đầu xa tít
Tiến sát gần, trời hóa đổ mưa Ngâu…
CHUYỆN TÌNH NGƯU LANG-CHỨC NỮ
Cứ mỗi độ Ngâu về chiều lành lạnh
Anh bồi hồi xao xuyến ngóng chiều buông
Đứng rất lâu nhìn về phương trời ấy
Có một hình bong bóng nhỏ nhớ Anh.
Em nơi kia, ngày ngày ra đón đợi
Đếm mỗi chiều khi ánh nắng hoàng hôn
Vắt ngang qua nơi nhịp cầu nối nhịp
Nhớ Anh hồn, loang loáng chốn giọt mưa
Đã rất lâu, Anh âm thầm lặng lẽ
Em một mình quạnh quẽ nét suy tư
Đến tháng Ngâu, mưa từng cơn nhắc nhở
Anh vui cười, Em sống động, giấc mơ..
Nỗi khát khao, ước ao thành hiện thực
Bảy sắc màu ghép lại nối tương tư
Anh giang tay, đón em ngàn nỗi đợi
Em ùa vào, ấp ủ vạn nhớ mong…
Bao ngóng trông, đêm nay trời lành lạnh
Giữa nhịp cầu, hai đứa ép kề bên
Mây che ngang, mắt anh nhòe sương lệ
Gió đỉnh đầu, em chát mặn bờ môi..
Tại vì đâu mà cây cầu Ô Thước
Chỉ một lần, bắc nhịp tháng mưa Ngâu
Cho Ngưu Lang âm thầm, chàng rơi lệ
Chức Nữ nàng phải lặng lẽ, ứa tim…
Có phải chăng, chữ tình tìm số phận
Nên đến ngày mồng bảy giữa trời đêm
Hai ngôi sao ở hai đầu xa tít
Tiến sát gần, trời hóa đổ mưa Ngâu…
Thanked by 4 Members:
|
|
#2051
Gửi vào 10/08/2014 - 13:30
"Anh ngủ thêm đi anh
Em phải dậy lấy chồng
Mùa thu vừa rụng lá
Lòng em đã sang Đông.
Đừng cười và đừng khóc
Đừng tin và đừng nghi
Hãy bình thường mà sống
Em lấy… kẻo lỡ thì
Anh bảo rằng rất yêu
Rất thương và rất nhớ
Rất cần nhưng không thể
Cưới em? Chuyện trong thơ
Chẳng cần phải lí do
Giải thích và phân bua
Chỉ cần anh im lặng
Em đã hiểu: Mình thừa
Ừ! Thôi em lấy chồng
Chẳng còn gì luyến tiếc
Ừ! Thôi lên xe hoa
Bên chồng mà câm điếc
Anh cứ ngủ say thôi
Em dậy đeo nhẫn cưới
Kẻ mắt môi cô dâu
Tím ngực buồn rười rượi
Yêu mà sao lại thế
Thương mà sao vậy anh
Em - đàn bà yếu đuối
… muốn đời mình duyên lành
Nhưng anh đã không thể
Mạnh mẽ để làm chồng
Cởi áo mà không dám
Mặc cho em váy hồng?
Thì thôi anh ngủ đi
Nhắm mắt và câm điếc
Em cười nụ cuối cùng
Giễu đời này quá nghiệt”
{Nồng Nàn Phố}
Em phải dậy lấy chồng
Mùa thu vừa rụng lá
Lòng em đã sang Đông.
Đừng cười và đừng khóc
Đừng tin và đừng nghi
Hãy bình thường mà sống
Em lấy… kẻo lỡ thì
Anh bảo rằng rất yêu
Rất thương và rất nhớ
Rất cần nhưng không thể
Cưới em? Chuyện trong thơ
Chẳng cần phải lí do
Giải thích và phân bua
Chỉ cần anh im lặng
Em đã hiểu: Mình thừa
Ừ! Thôi em lấy chồng
Chẳng còn gì luyến tiếc
Ừ! Thôi lên xe hoa
Bên chồng mà câm điếc
Anh cứ ngủ say thôi
Em dậy đeo nhẫn cưới
Kẻ mắt môi cô dâu
Tím ngực buồn rười rượi
Yêu mà sao lại thế
Thương mà sao vậy anh
Em - đàn bà yếu đuối
… muốn đời mình duyên lành
Nhưng anh đã không thể
Mạnh mẽ để làm chồng
Cởi áo mà không dám
Mặc cho em váy hồng?
Thì thôi anh ngủ đi
Nhắm mắt và câm điếc
Em cười nụ cuối cùng
Giễu đời này quá nghiệt”
{Nồng Nàn Phố}
Thanked by 4 Members:
|
|
#2052
Gửi vào 11/08/2014 - 10:45
Thơ hay chiến ngay kẽo lỡ
#2053
Gửi vào 12/08/2014 - 22:27
DỐI TRÁ ĐỦ RỒI
Con yêu
Nếu ngày mai cha và mẹ chia tay
Con đừng khóc mà hãy vui cho mẹ
Ngoài bốn mươi... đàn bà như cây không rễ
Bám vào đâu cũng thấy ...tận cùng
Cha và mẹ đã từng là vợ chồng
Mẹ từng riết rất chặt và nâng ly để tụng ca quá nhiều trong lễ cưới
Từng hẹn thề sẽ thương nhau đến ngày trăm tuổi
Đến ngày nhìn cháu con cười mà viên mãn nhắm mắt đi
...
Cũng từng thứ tha, nối lại yêu thương sau hờn giận mà chẳng phân bua , đòi hỏi thêm gì
Đấm vào ngực một mình để bỏ qua vô số điều đáng ra ko thể bỏ
Cắn răng nhịn thêm một lần vì thương mái nhà xiêu và các con còn nhỏ
Nuốt nước mắt vào trong để giả tạo cười
...
Cha mẹ đã làm khổ nhau rất nhiều trong đoạn đường đời
Nhẽ ra chỉ có yêu thương, ngọt ngào, yên bình và hạnh phúc
... Nhẽ ra mẹ có đủ đức
Để cho con một mái ấm vẹn tròn!
Vậy mà mẹ giáng đòn
Lên giọt máu đáng thương của mẹ
... Con yêu
Nếu ngày mẹ ra đi xin con mạnh mẽ
Hãy thương lấy phận số đàn bà
Và cả phận số đàn ông của cha
...phận số nào cũng bị đời này hành hạ
Mẹ nghiệt ngã, cha cũng nghiệt ngã vậy thôi!
Ngày mẹ ký vào đơn ly hôn con sẽ đau xé trời
Nhưng đừng khóc nhiều mà làm đau quá khứ
Sau bao nhiêu thương yêu phải chọn hất đổ chứ ko phải gìn giữ
... Mẹ cũng đau thấu trời như con!
Qua đây ôm mẹ thật chặt đi cục máu đỏ hòn
Hãy cảm thông cho những bão giông người lớn gây ra mà ko thể nào xua bớt
Có thể rồi cơn mưa ko ngớt
... Và con ko ngừng đau!
Nhưng hãy thương cho mái tóc sắp chuyển màu
Mà đành cải trang để lừa đảo mình còn trẻ
Cha
Mẹ
Dối trá đủ rồi
Qua tuổi bốn mươi con ơi
...Làm lại gì cũng khổ!
Nhất là đàn bà như mẹ
Đến hơi thở chắc sắp chẳng bình thường
Vậy mà mẹ đành gây tai ương
Làm một người đàn bà bỏ chồng để sống cuộc đời cho riêng mình như 40 năm qua chưa được sống
...Chỉ xin con hiểu lòng sông rộng
Cũng có những lúc muốn thắt nửa dòng
Để tách thành nhánh mới...
Qua tuổi bốn mươi mẹ đợi
... Ngày cây mọc rễ đâm chồi!
{Nồng Nàn Phố}
Con yêu
Nếu ngày mai cha và mẹ chia tay
Con đừng khóc mà hãy vui cho mẹ
Ngoài bốn mươi... đàn bà như cây không rễ
Bám vào đâu cũng thấy ...tận cùng
Cha và mẹ đã từng là vợ chồng
Mẹ từng riết rất chặt và nâng ly để tụng ca quá nhiều trong lễ cưới
Từng hẹn thề sẽ thương nhau đến ngày trăm tuổi
Đến ngày nhìn cháu con cười mà viên mãn nhắm mắt đi
...
Cũng từng thứ tha, nối lại yêu thương sau hờn giận mà chẳng phân bua , đòi hỏi thêm gì
Đấm vào ngực một mình để bỏ qua vô số điều đáng ra ko thể bỏ
Cắn răng nhịn thêm một lần vì thương mái nhà xiêu và các con còn nhỏ
Nuốt nước mắt vào trong để giả tạo cười
...
Cha mẹ đã làm khổ nhau rất nhiều trong đoạn đường đời
Nhẽ ra chỉ có yêu thương, ngọt ngào, yên bình và hạnh phúc
... Nhẽ ra mẹ có đủ đức
Để cho con một mái ấm vẹn tròn!
Vậy mà mẹ giáng đòn
Lên giọt máu đáng thương của mẹ
... Con yêu
Nếu ngày mẹ ra đi xin con mạnh mẽ
Hãy thương lấy phận số đàn bà
Và cả phận số đàn ông của cha
...phận số nào cũng bị đời này hành hạ
Mẹ nghiệt ngã, cha cũng nghiệt ngã vậy thôi!
Ngày mẹ ký vào đơn ly hôn con sẽ đau xé trời
Nhưng đừng khóc nhiều mà làm đau quá khứ
Sau bao nhiêu thương yêu phải chọn hất đổ chứ ko phải gìn giữ
... Mẹ cũng đau thấu trời như con!
Qua đây ôm mẹ thật chặt đi cục máu đỏ hòn
Hãy cảm thông cho những bão giông người lớn gây ra mà ko thể nào xua bớt
Có thể rồi cơn mưa ko ngớt
... Và con ko ngừng đau!
Nhưng hãy thương cho mái tóc sắp chuyển màu
Mà đành cải trang để lừa đảo mình còn trẻ
Cha
Mẹ
Dối trá đủ rồi
Qua tuổi bốn mươi con ơi
...Làm lại gì cũng khổ!
Nhất là đàn bà như mẹ
Đến hơi thở chắc sắp chẳng bình thường
Vậy mà mẹ đành gây tai ương
Làm một người đàn bà bỏ chồng để sống cuộc đời cho riêng mình như 40 năm qua chưa được sống
...Chỉ xin con hiểu lòng sông rộng
Cũng có những lúc muốn thắt nửa dòng
Để tách thành nhánh mới...
Qua tuổi bốn mươi mẹ đợi
... Ngày cây mọc rễ đâm chồi!
{Nồng Nàn Phố}
Sửa bởi Monday: 12/08/2014 - 22:33
#2054
Gửi vào 14/08/2014 - 12:42
BÀI THƠ NHÂN GIAN THỨ NHẤT
Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
đôi mắt người hồ như biển đông
có mưa-tôi-cũ về ngang đó
tự buổi thiên đàng chưa lập xong
Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
mái tóc người hồ như rừng cây
có mấy che lối về cho lá
và những con đường thật riêng tây
Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
tôi có người hồ như vết thương
có đêm ngó xuống bàn tay lạnh
và chỗ em ngồi đã bỏ không
Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
tôi có người hồ như tấm gương
thấy tôi thắt cổ trên cành tuyết,
và bóng đo dài nỗi tủi thân
Ở chỗ nhân giang không thể hiểu
tôi có người hồ như hạt sương
có bông hoa đỏ chiều tâm khúc
tôi thấy từ em một quê hương
Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
tôi có người hồ như tiếng chim
theo cơn bão rớt về ngang phố
tôi học từ em: niềm lãng quên
Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
tôi có người hồ như ấu thơ
đêm đêm khóc vụng cùng chăn gối
và buồn thấy như mẹ ở xa
Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
tôi biết người mang một nỗi buồn
biết ta cuối kiếp tim còn lạnh
cùng nỗi sầu bay đâu hư không
Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
tôi xin người sớm phục sinh tôi.
DU TỬ LÊ
Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
đôi mắt người hồ như biển đông
có mưa-tôi-cũ về ngang đó
tự buổi thiên đàng chưa lập xong
Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
mái tóc người hồ như rừng cây
có mấy che lối về cho lá
và những con đường thật riêng tây
Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
tôi có người hồ như vết thương
có đêm ngó xuống bàn tay lạnh
và chỗ em ngồi đã bỏ không
Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
tôi có người hồ như tấm gương
thấy tôi thắt cổ trên cành tuyết,
và bóng đo dài nỗi tủi thân
Ở chỗ nhân giang không thể hiểu
tôi có người hồ như hạt sương
có bông hoa đỏ chiều tâm khúc
tôi thấy từ em một quê hương
Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
tôi có người hồ như tiếng chim
theo cơn bão rớt về ngang phố
tôi học từ em: niềm lãng quên
Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
tôi có người hồ như ấu thơ
đêm đêm khóc vụng cùng chăn gối
và buồn thấy như mẹ ở xa
Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
tôi biết người mang một nỗi buồn
biết ta cuối kiếp tim còn lạnh
cùng nỗi sầu bay đâu hư không
Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
tôi xin người sớm phục sinh tôi.
DU TỬ LÊ
#2055
Gửi vào 15/08/2014 - 11:15
Mở hội long đàm được mấy nay
Trà sao không biết đến nơi này
Hay cho thi áng trăm bài lẻ
phảng phất hồn tôi ngất ngây say
Trà sao không biết đến nơi này
Hay cho thi áng trăm bài lẻ
phảng phất hồn tôi ngất ngây say
Thanked by 1 Member:
|
|
Similar Topics
Chủ Đề | Name | Viết bởi | Thống kê | Bài Cuối |
---|
3 người đang đọc chủ đề này
0 Hội viên, 3 khách, 0 Hội viên ẩn
Liên kết nhanh
Tử Vi | Tử Bình | Kinh Dịch | Quái Tượng Huyền Cơ | Mai Hoa Dịch Số | Quỷ Cốc Toán Mệnh | Địa Lý Phong Thủy | Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp | Bát Tự Hà Lạc | Nhân Tướng Học | Mệnh Lý Tổng Quát | Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số | Khoa Học Huyền Bí | Y Học Thường Thức | Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian | Thiên Văn - Lịch Pháp | Tử Vi Nghiệm Lý | TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 |
Coi Tử Vi | Coi Tử Bình - Tứ Trụ | Coi Bát Tự Hà Lạc | Coi Địa Lý Phong Thủy | Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh | Coi Nhân Tướng Mệnh | Nhờ Coi Quẻ | Nhờ Coi Ngày |
Bảo Trợ & Hoạt Động | Thông Báo | Báo Tin | Liên Lạc Ban Điều Hành | Góp Ý |
Ghi Danh Học | Lớp Học Tử Vi Đẩu Số | Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý | Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở | Sách Dịch Lý | Sách Tử Vi | Sách Tướng Học | Sách Phong Thuỷ | Sách Tam Thức | Sách Tử Bình - Bát Tự | Sách Huyền Thuật |
Linh Tinh | Gặp Gỡ - Giao Lưu | Giải Trí | Vườn Thơ | Vài Dòng Tản Mạn... | Nguồn Sống Tươi Đẹp | Trưng bày - Giới thiệu |
Trình ứng dụng hỗ trợ:
An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi |
Quỷ Cốc Toán Mệnh |
Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản |
Quẻ Mai Hoa Dịch Số |
Bát Tự Hà Lạc |
Thái Ât Thần Số |
Căn Duyên Tiền Định |
Cao Ly Đầu Hình |
Âm Lịch |
Xem Ngày |
Lịch Vạn Niên |
So Tuổi Vợ Chồng |
Bát Trạch |
Coi Tử Vi | Coi Tử Bình - Tứ Trụ | Coi Bát Tự Hà Lạc | Coi Địa Lý Phong Thủy | Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh | Coi Nhân Tướng Mệnh | Nhờ Coi Quẻ | Nhờ Coi Ngày |
Bảo Trợ & Hoạt Động | Thông Báo | Báo Tin | Liên Lạc Ban Điều Hành | Góp Ý |
Ghi Danh Học | Lớp Học Tử Vi Đẩu Số | Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý | Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở | Sách Dịch Lý | Sách Tử Vi | Sách Tướng Học | Sách Phong Thuỷ | Sách Tam Thức | Sách Tử Bình - Bát Tự | Sách Huyền Thuật |
Linh Tinh | Gặp Gỡ - Giao Lưu | Giải Trí | Vườn Thơ | Vài Dòng Tản Mạn... | Nguồn Sống Tươi Đẹp | Trưng bày - Giới thiệu |
Trình ứng dụng hỗ trợ:












