Jump to content

Advertisements




HỌC THUẬT 88888888


6791 replies to this topic

#6196 AnKhoa

    Pro Member

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPipPipPip
  • 6702 Bài viết:
  • 15465 thanks

Gửi vào 10/11/2012 - 14:22

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Tử Phủ Vũ Tướng, on 10/11/2012 - 12:56, said:

Anh vui vẻ hỏi tôi năm nay đại tiểu hạn nó trùng phùng, có Phủ gặp Tam không,Địa kiếp mà tại sao lại “hên” vớ được job thơm, tôi cầm lá sô coi kỹ lại, thấy “Lưu niên đại hạn” nó năm nay đóng Mệnh, có HÓA QUYỀN ,Thái tuế, giáp Quang Quí,hội Long phượng hổ cái,Thiên Việt Thiên phúc, thì ra là nhờ cái này. Chưa hết, Lưu Thiên Mã nó năm nay đóng ở Dần, được Hóa lộc ở Thân chiếu thằng xuống thành cặp “Lộc Mã”. Lưu Lộc tồn nó lại đóng chung với Mã cố định ở Hợi. Năm nào mà Lưu Lộc gặp Mã , hay Lưu Mã gặp Lộc, không cứ Lộc Mã phải đóng ở cung tiểu hạn, là chắc chắn năm đó tiền vô ào ào. Có Quyền, có Lộc Mã, tứ linh,Thái tuế, là công danh tiền bạc bộc phát, đúng y chóc. Tử vi thật là kỳ diệu.Tôi trấn an anh Đức:

Tác giả bị cái thuyết "Phủ phùng tam Không" ám mà không để ý Phủ ở đây là Liêm Phủ miếu tại Tuất hội Tả Hữu, Không Kiếp chỉ ám xung nghĩa là trắc trở lên xuống thôi, chứ về cơ bản là tốt, hợp với nghề quản lý, lãnh đạo (Liêm Phủ Tả Hữu), nhưng tiền tài vẫn vào ra, đầu tư tiền tệ là tạch.

Thanked by 1 Member:

#6197 Tử Phủ Vũ Tướng

    Thái Dương

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPip
  • 13547 Bài viết:
  • 50203 thanks
  • LocationThiên nhiên

Gửi vào 10/11/2012 - 14:24

Chuyện Kể Hành Trình Biển Đông: Lá Số Vượt Biên
(06/09/2009)
Chuyện kể hành trình Biển Đông: Lá Số Vượt Biên – Phạm Hoàng Chương

*
Lần đầu tôi nghe nói về tử vi là năm 16 tuổi, học đệ nhị ở Saigon. Trong nhà có ông bác họ giải tử vi cho bà con trong gia đình, tôi nghe bàn luận như vịt nghe sấm. Năm 23 tuổi tôi đi dạy, 24 đi lính, mãi 26 tuổi được biệt phái về dạy lại mới được bác Hương, một bạn cũ của ba tôi, chấm giải giùm cho lá số tử vi. Tôi còn nhớ mãi bác lập đi lập lại: "Mệnh mày có Sát Phá Liêm Tham, hội Song Lộc, suốt đời không túng thiếu". Nghe thì nghe vậy chứ không khoái chí mấy, vì đinh ninh mình sẽ làm giàu nhiều hơn là chỉ “không túng thiếu” như bác nói. Năm 1973, tôi 29 tuổi, mở một tiệm sách và tạp hóa lớn ở Phan Rang, tiền vào như nước. Đang khấp khởi mừng thầm vì “tam thập nhi lập”, thì đùng một cái, hơn 1 năm sau, Cọng sản vào, sự nghiệp sụp đổ, hết dạy học, đi tù cải tạo. Những năm sau đó, gian nan lao động vất vả, làm lò gạch, thợ mộc, đạp xích lô, cảm thấy tương lai bắt đầu đen tối, tôi cố gắng tìm câu giải đáp cho tương lai bằng cách tự nghiên cứu học hỏi tử vi, nhờ có giấu được một số sách về tử vi tướng pháp khi dẹp tiệm sách.
Năm 1977, làn sóng vượt biên bắt đầu, tôi tự chấm lấy cho mình lá số và chạy qua tham khảo ý kiến bác Hương, người con trai bác, và mấy người bạn giỏi về tử vi. Tuổi Giáp thân, sinh giờ Mẹo ngày 23 tháng 4 âm lịch, mệnh Thủy, tôi được cách Tham lang và Trường sinh đóng ở cung Dần (sống lâu như ông Bành tổ), có Lộc tồn, Thiên mã (học cao, tháo vát, kinh doanh giàu có), Phượng các, Bác sĩ, được Hóa Lộc ở Thiên Di và Hóa Quyền ở Tài xung và hợp chiếu. Đó là số văn chương học giỏi, năng động, tài ba, kinh doanh giàu có, phú quí trường thọ. Cung Nô bộc có Tả hữu, Xương Khúc, Khôi Việt nên số làm giáo sư có đông học trò giỏi và bạn bè sang quí. Ngặt nỗi bị cách “Mệnh Kiếp Thân Không" và cung Quan Lộc có Tướng quân, Phục binh, bị TUẦN nên tuy sắc xảo khôn ngoan mà cuộc đời thăng trầm lên voi xuống chó, công danh lận đận, nghề nghiệp thay đổi liên miên. Thân cư cung Thiên Di là số xuất ngoại, nhưng bị Triệt chận, nên tôi hoang mang không biết có vượt biên ra nước ngoài bình yên hay không. Bấy giờ là chế độ bao cấp, đời sống cực kỳ khó khăn bi đát, tương lai của sĩ quan, trí thức chế độ cũ và con cái rất là tối tăm, thê thảm, tôi thấy chỉ có con đường vượt biển là lối thoát duy nhứt cho gia đình. Em gái tôi theo chồng ra Qui nhơn làm giấy giả đi bán chính thức năm 79, tới Hongkong. Nhiều người trong tỉnh cũng đi vượt biên lọt, bắn tin về, tôi náo nức đứng ngồi không yên, nhờ bác Hương coi kỹ xem có hy vọng ra đi không. Bác cứ chỉ sao Địa Không ở cung Di, có Địa kiếp ở cung Mệnh chiếu lên, lắc đầu lia lịa:
-Đi vượt biên coi chừng “mạt”....
Tôi cãi:
-Nhưng mà Thân cư Di là số sống tha hương, Mệnh có Thiên Mã, Tràng sinh là may mắn hanh thông, được đi nhiều nơi. Thiên mã ở Dần là Mã trạng nguyên, rất đắc lực. Không Kiếp tuy là sát tinh, nhưng Đắc địa, đâu phải hãm địa.
-Mã này chỉ đi loanh quanh trong nước thôi. Ông già tao cũng Thân cư Di mà chết ở nhà.
Tôi không tin tưởng bác Hương nữa, hay đúng ra không muốn tin, vì sau cuộc đổi đời, bác đoán sai cho mấy người, và họ đến kể tôi nghe chuyện thằng Hàng, con bác, mà người ta đồn là chính bác chấm tử vi đoán nó đi lọt, rốt cuộc bị công an bắt nhốt một năm tù mới được thả về.
Tôi có linh tính kỳ lạ, biết trước sau thế nào cũng đi được, chỉ có điều trễ nãi thôi, vì bị sao Triệt chận ở cung Di. Địa không là sao ác, chuyên mang xui xẻo, nhưng lại nhờ Triệt mà giải được nguy hiểm, chuyển Hung thành An, hơn nữa cung Phúc đức tôi có Tử Phủ Vũ Tướng, Khoa Quyền Lộc, Quang Quí (Ơn Trên che chở), quá sức tốt, làm sao có chuyện xui xẻo mạt vận xảy ra. Trong 12 cung, sách nào cũng nói cung Phúc quan trọng nhất. Số tuyệt tự mà Cung Phúc tốt vẫn có thể có con. Mệnh xấu mà Phúc tốt vẫn có may mắn vào hậu vận.
Nghiên cứu đạo Phật từ năm 20 tuổi, tin ở nhân quả, nghiệp chướng, nên tuy gian nan lao động vất vả 7 tám năm trời, tôi vẫn lạc quan nuôi hy vọng bằng cách tụng kinh Pháp hoa, lạy Kinh Vạn Phật sám hối, bố thí phóng sanh làm phước, và tự hành hạ thân xác trong lao động nhọc nhằn để trả nghiệp. Biết mình có cách “Mệnh Kiếp Thân Không” nên cuộc đời lao đao lận đận, lại Tham Kiếp đồng cung ở Mệnh, “như người ngồi thuyền lênh đênh trên sóng lớn” (theo Thái thứ Lang), tôi chấp nhận thương đau và thường xuyên niệm Phật xin gia hộ.
Năm 1982, tôi đã 39 tuổi, bị cấm đạp xích lô (ở tỉnh nhỏ giáo sư mà đi đạp xích lô bị tụi VC coi là cố ý bêu riếu chế độ), nên bán rẻ xích lô, xoay ra xin môn bài cho vợ buôn bán lặt vặt ở nhà sống qua ngày chờ thời. Một hôm có bà bạn quen mẹ tôi từ Saigon dẫn ra một anh chàng nhà giàu tổ chức ghe đi tại Hải Chữ, biển Phan Rang. Anh hứa cho con cháu bà và cha con tôi đi không trả tiền, nhưng chuyến đó bị mấy người chủ ghe gạt nên không thành. Anh bỏ về Saigon gầy lại, hứa sẽ gọi tôi vào đi khi chuẩn bị xong. Một tháng sau anh gọi vào thật, giấu 2 cha con tôi ở một căn nhà ở làng quê mấy hôm. Nóng ruột, tôi lên Saigon chơi, có người khuyên tôi đi coi ông thầy nổi tiếng coi đúng về vượt biên ở chùa Pháp Hoa, thầy bấm quẻ nói:
-Có phải người đàn bà móc nối, người đàn ông tổ chức, họ hẹn vài hôm nữa đi, phải không"
Tôi lạnh toát cả người:
- Dạ đúng!
-Chuyến này không có đi được, về nhà đi. Anh chắc chắn sẽ đi, nhưng chưa đi bây giờ, về nhà buôn bán tạm một thời gian nữa. Mà sao đi bỏ vợ ở lại, không đi cùng"
-Đi cả nhà nguy hiểm lắm thày ơi, lỡ có gì mất nhà, ở tù, chết cả gia đình.
Thày cho một lá bùa để bỏ vô ngăn tủ kính bán hàng. Quả nhiên một tuần sau, thấy con gái bà X. lủi thủi dẫn hai đứa con nhỏ trở về Phan Rang đi học lại, vì chuyến đi ở Saigon bể. Lúc đó, tình cờ tôi quen với Thành, con trai út cụ Thiên Lương (thày tử vi nổi tiếng ở Saigon trước 75), bấy giờ đang làm công nhân viên ở Phan Rang. Thành nói, "Năm nay tiểu hạn anh vô cung Tý có Tử Phủ Vũ Tướng, có Khoa, Lộc, anh buôn bán có tiền. Số anh trước sau gì cũng phải đi, bỏ nhà cửa lại, vì cung Điền trạch có Đại tiểu hao và Thân cư Thiên di".
Tôi nghe lời, bán ra mấy chỉ vàng mua hàng giao vợ ở nhà mở mang buôn bán, tiền vô ào ạt, quanh năm thoải mái rong chơi, tụ họp bè bạn tính chuyện vượt biên. Thành không rành về coi chi tiết nên giới thiệu tôi cho Đông, mới 30 tuổi, ở ngoại ô, theo Công Giáo, nhưng lại có nhiều kinh nghiệm tử vi chính xác. Đông rât bình dân, giản dị, tử tế. Đông giữ được nhiều sách tử vi và mấy chục tập Khoa học Huyền bí cho tôi mượn về đọc mở mang kiến thức. Sau 75, tôi chưa bao giờ có một người bạn tâm đầu ý hợp và tốt bụng như thế. Hai đứa đạp xe lang thang đó đây, say mê nói chuyện về Tử vi, trao đổi kinh nghiệm, dẫn chứng sự kiện.
Đông nói:
-Anh mạng Thủy, mà cung Thiên Di toàn sao Hỏa. Thủy khắc Hỏa, lại bị Triệt Kim, ngũ hành xung khắc chọi nhau chan chát, không xuôi chèo mát mái chút nào, đi sợ có rắc rối...
Tôi hoang mang, buồn nản.
Chương trình VC kêu gọi "ngụy quân ngụy quyền" đi “Kinh tế mới” phường xã ra rả thúc hối hàng tuần hàng tháng mà chưa thấy hy vọng ra đi nào le lói cả, tôi quay ra coi tử vi hai đứa con, đứa nào cũng rõ ràng có số bỏ quê cha đất tổ, tha hương lập nghiệp vinh hoa phú quí. Số bà xã cũng có Hữu bật đơn thủ cư Mệnh, là số chắc chắn ly hương. Nếu tôi không đi được, làm sao vợ con sống tha hương được. Trừ phi có phép mầu. Cung con cái tôi có Đại tiểu hao và Cô Quả, sách giải chỉ có hai con và sau này con cái phiêu bạt ly tán.
Đi vượt biên kỳ này cũng định bụng chỉ đem theo đứa con trai mà thôi. Đi cả gia đình lỡ bị bắt hết thì mất nhà, ở tù, lên kinh tế mới chết cả lũ. Chuyện ấy mà xảy ra thì tiêu hủy cả tương lai con cái, thà chết còn hơn. Lỗi ấy chắc chắn tôi sẽ ân hận suốt đời không bao giờ nguôi.
Mỗi lần đạp xe chở hai con xuống biển tắm, bé Quỳnh thường ngồi chùn lại trên cát không dám xuống nước, khâm phục nhìn thằng anh 10 tuổi can đảm vùng vẫy dưới sóng, cười đùa ầm ỹ. Cu Mẫn tuổi Quí Sửu, Mệnh đóng cung Sửu, có Hóa Quyền, Kình dương, Khôi Việt, có Tứ Linh, mắt sáng, phương phi, thông minh, khỏe mạnh, chuyên môn chỉ huy bắt nạt con nít hàng xóm. Một đứa như vậy mà khom lưng sống trong chế độ Công sản kỳ thị lý lịch thì còn gì là tương lai. Bởi vậy vợ tôi đồng ý cho hai cha con đi trước rồi tìm cách đưa 2 mẹ con sang sau. Năm đó là năm 83, tình cờ một hôm cùng tôi đi tắm biển và kiếm mấy người bạn đánh cá trong làng gần đó, Đông buột miệng bảo:
-Năm nay tiểu hạn anh có Nhựt Nguyệt sáng, lại thêm Đào Hồng Hỉ chiếu gia tăng sức sáng, rất may mắn. Đại hạn lại có Song Hao, chủ về đi xa, dời đổi, anh có nhiều hy vọng đi lọt. Em đã từng chấm cho mấy người có Nhựt Nguyệt sáng và họ đều đi lọt hết. Anh nên thử thời vận một chuyến. Tin em đi.
Tôi không bao giờ quên ơn Đông vì câu nói đó. Nó thúc đẩy tôi hơn bao giờ hết phải cương quyết ra đi, vì càng lớn tuổi càng khó xoay sở mưu sinh ở xứ người. Tôi coi lại tiểu hạn ở cung Sửu, có Âm Dương Xương khúc, Tả hữu, Khôi Việt. Trong sách nói, “Âm Dương Xương khúc nhi đắc lực”. Tự nhiên, tháng ba năm đó, một người anh họ của bà xã tôi, cựu đại úy Chiến tranh chính trị đi tù cải tạo 8 năm ngoài Bắc được thả về, tìm gặp vợ chồng tôi rủ đi vượt biên do anh móc nối và tổ chức ngoài Nha Trang.
Cứ vài tuần tôi lại đi xe đò ra Nha Trang hỏi thăm tin tức rồi về lại trong ngày để láng giềng khỏi nghi ngờ. Thỉnh thoảng anh hay chị vợ cũng vào Phan Rang ghé chơi, báo cáo tiến trình tổ chức. Trước đó hơn 1 năm, 2 em gái tôi vượt biên lọt qua Thụy sĩ, nên công an, tổ trưởng, láng giềng hay để ý dò la theo dõi, đoán thế nào cũng có ngày tôi sẽ đi. Tôi phải mua xi măng, mướn thợ hồ đổ 1 đống cát trước nhà để xây cầu tiêu buồng tắm mới trong nhà, đánh lạc mọi sự nghi ngờ.
Trong 3 tháng, 2 lần tôi dẫn con ra theo tin nhắn của anh, 2 lần phải quay về cùng ngày vì tổ chức bể. Thời gian đó, bác sĩ Khương cũng tính đi vượt biên rủ tôi xuống làng Hộ diêm coi 1 thày chỉ tay nổi tiếng, ông nói tôi không có đi kinh tế mới, mà lại có 80% hy vọng đi xuất ngoại. Ông nói ở trong đám đông, tôi thường hay nắm chức vụ chỉ huy. Lên Đà lạt tìm gặp thày Hoàng Chiêm cầu xin một quẻ, thày coi rất kỹ, xác định có Quan thế Âm Bồ tát che chở, cam đoan đi lọt. Thời còn đi lính năm 69, tình cờ gặp thày ở đảo Cam ranh có mươi phút, nhìn qua mà thày đã nói “anh sắp mặc áo trắng về lại dân sự”. Quả nhiên, sau đó được biệt phái về đi dạy lại. Một cô bói bài nổi tiếng gần nhà cũng cho hay, từ năm 84 về sau, cuộc đời tôi bắt đầu lên hương. Cô chỉ cái đường “Voyage” trên bàn tay trái tôi mà nheo mắt cười nói: “Tương lai anh ở trong cái đường này, tin tôi đi”.
Lần thứ ba, tôi nhận được giấy báo của ông anh họ, dặn kéo thêm anh bạn trung úy Hải quân ở chung tù cải tạo để lái ghe cho chắc ăn. Không hiểu sao lần này tự dưng tôi buồn não ruột, linh tính chắc phải xa vĩnh viễn vợ con, có lúc suy tính tới lui căng thẳng đầu óc, đổi ý muốn ở lại cho xong. Nhưng có một sức mạnh thiêng liêng nào đó, của lý trí, hay của nghiệp lực (") bắt buộc tôi phải dấn thân. Giờ ra đi, nhìn đứa con gái ngây thơ ngồi chơi với mẹ trên bộ ván mà hai chân như muốn khuỵu xuống, xót xa không nỡ bước ra khỏi nhà. Y như thái tử Tất đạt Đa nhìn vợ con lần cuối trước giờ bỏ nhà đi tu. Phải chi nó đòi theo thì tôi đã thuyết phục bà xã cho nó đi luôn, nhưng nó chỉ hỏi; “Má, ba với anh Mẫn đi đâu vậy má"” Lý trí và tình cảm giằng co rất mãnh liệt trong đầu óc tôi lúc bấy giờ, nhưng câu châm ngôn “Lòng mẹ là nơi trú ẩn chắc chắn nhứt trên đời” ngày xưa tôi đọc, hiện ra an ủi tôi, làm tôi nghẹn ngào, âm thầm gạt lệ ra đi.
Lần đó, chúng tôi xuống ghe, đi lọt tại bãi Lương Sơn, gần đèo Rù Rì. Ghe có 1 “bloc”, mà trai trẻ trong làng nghe tin kéo theo đi hôi, đông tới 84 người vừa già vừa trẻ chen chúc trên ghe, mực nước xăm xắp mạn thuyền. Trời tháng 7 âm lịch, đêm tối mưa gió sụt sùi, như có quỷ thần che mắt, công an tuần tra không thấy, mọi sự đều may mắn êm xuôi. Ngày thứ nhì, ra tới hải phận quốc tế, mưa bão ầm ầm kéo tới, nước phủ chụp đầu nhiều phen, có mấy lần ngọn sóng cao như nóc nhà lầu hai tầng, từ xa ào ào kéo tới ai nấy nhắm mắt chờ chết. Rồi hải bàn hư, mất hết phương hướng, con thuyền đi lạc lõng như người mù. Ngày thứ ba, ghe tắt máy, mấy chàng con ông già chủ ghe loay hoay sửa máy, tháo bù loong, con ốc ra bỏ một đống, ghe lềnh bềnh trên sóng, ai nấy xanh mặt, lo sợ thì thầm cầu nguyện. Ông anh họ hô hào mọi người xé áo quần ra cột lại làm thuyền buồm, theo gió mà đi. May sao mấy tiếng đồng hồ sau máy xình xịch nổ lại. Ôi chao là mừng. Nói sao cho hết nỗi sung sướng, sống đi chết lại, lúc đó. Từ đó ghe cứ rề rề nương theo phía Bắc mà đi. Sáng ra thấy mặt trời mọc bên tay mặt, chiều thấy lặn bên tay trái, cứ thế mà đi.
Tới đảo Hải nam sau 10 ngày, chức sắc Trung quốc và dân chúng kéo nhau ra đón, chụp hình, cho ăn, cho ngủ lại 1 đêm, mua dầu và gạo nước đi tiếp 3 ngày nữa tới Hồng Kông thì mưa như trút nước. Cha con ôm nhau quấn tấm nylon nằm chịu trận trong thuyền dưới cơn mưa lạnh. Còn nhớ mãi đêm ấy là đúng rằm tháng 7, nằm êm ấm trong ngôi nhà lầu do cảnh sát đưa vào tạm trú, nghe cơn bão dữ ngoài khơi hoành hành, gió thổi ào ào ngoài cửa sổ, cây gãy răng rắc, cửa kính bể loảng xoảng, sáng ra nghe cảnh sát kể chuyện có cả mấy trăm chiếc ghe đánh cá xấu số bất hạnh bị sóng đánh chìm mất tích. Mủi lòng thương xót cho những ngư phủ thân xác vật vờ đáy biển, bỏ lại vợ con, làm mồi cho cá. Cảm ơn Trời Phật che chở cho ghe con vừa kịp đến bờ bình yên, thoát chết trong đường tơ kẽ tóc. Ơn này biết đến bao giờ con mới trả được.
Trên đảo Hồng Kông, suốt mấy tháng trời, tôi vẫn còn ngơ ngẩn trong đầu với tiếng sóng vỗ mạn thuyền róc rách và câu nói tiên tri định mệnh văng vẳng của Đông: "Năm nay tiểu hạn anh có Nhật Nguyệt sáng, Đào hồng Hỉ, anh đi lọt.” Cảm ơn Đông và vĩnh biệt Đông, vĩnh biệt những tháng ngày êm đềm đàm luận tử vi, đã đưa đến kết quả thành công của tôi ngày hôm nay.

Thanked by 3 Members:

#6198 Tử Phủ Vũ Tướng

    Thái Dương

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPip
  • 13547 Bài viết:
  • 50203 thanks
  • LocationThiên nhiên

Gửi vào 10/11/2012 - 14:34

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

AnKhoa, on 10/11/2012 - 14:22, said:

Tác giả bị cái thuyết "Phủ phùng tam Không" ám mà không để ý Phủ ở đây là Liêm Phủ miếu tại Tuất hội Tả Hữu, Không Kiếp chỉ ám xung nghĩa là trắc trở lên xuống thôi, chứ về cơ bản là tốt, hợp với nghề quản lý, lãnh đạo (Liêm Phủ Tả Hữu), nhưng tiền tài vẫn vào ra, đầu tư tiền tệ là tạch.
Không Kiếp mà hội Tả hữu coi chừng...

Thanked by 3 Members:

#6199 Sailor.Moon

    Hội viên

  • Hội Viên mới
  • Pip
  • 373 Bài viết:
  • 1690 thanks
  • Locationमठ

Gửi vào 10/11/2012 - 14:36

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Tử Phủ Vũ Tướng, on 10/11/2012 - 14:34, said:

Không Kiếp mà hội Tả hữu coi chừng...

Coi chừng sao vậy chị Ấy

Thanked by 1 Member:

#6200 AnKhoa

    Pro Member

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPipPipPip
  • 6702 Bài viết:
  • 15465 thanks

Gửi vào 10/11/2012 - 14:37

Đừng phân tách ra thế, ở đây là Liêm Phủ Tả Hữu hội KK, chứ không phải Tả Hữu hội KK. Coi chừng là đúng vì cứ gặp KK sẽ gập ghềnh, sẽ có ám trở, nhưng phải rõ là sau đó sẽ vẫn vượt qua được, hay lại thất bại. Tử Vi đâu phải cứ tích góp một số tổ hợp nhỏ nhỏ rồi kết luận mà là bài toán tổng thể.

Thanked by 2 Members:

#6201 Tử Phủ Vũ Tướng

    Thái Dương

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPip
  • 13547 Bài viết:
  • 50203 thanks
  • LocationThiên nhiên

Gửi vào 10/11/2012 - 14:43

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Sailor.Moon, on 10/11/2012 - 14:36, said:

Coi chừng sao vậy chị Ấy
Tả hữu Không Kiếp: gia tăng tính ác sát của KK, dễ vào con đường tà đạo, đi lừa người khác hoặc bị lừa.

Thanked by 1 Member:

#6202 Tử Phủ Vũ Tướng

    Thái Dương

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPip
  • 13547 Bài viết:
  • 50203 thanks
  • LocationThiên nhiên

Gửi vào 10/11/2012 - 14:46

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

AnKhoa, on 10/11/2012 - 14:37, said:

Đừng phân tách ra thế, ở đây là Liêm Phủ Tả Hữu hội KK, chứ không phải Tả Hữu hội KK. Coi chừng là đúng vì cứ gặp KK sẽ gập ghềnh, sẽ có ám trở, nhưng phải rõ là sau đó sẽ vẫn vượt qua được, hay lại thất bại. Tử Vi đâu phải cứ tích góp một số tổ hợp nhỏ nhỏ rồi kết luận mà là bài toán tổng thể.
Mình chưa xem ls tổng thể, chỉ thấy Phủ tam không, tả hữu kk thì nói vậy. Nếu Phủ Tam không mà có thanh long, mệnh thân vững thì lại bàn sang câu chuyện khác.

Thanked by 1 Member:

#6203 AnKhoa

    Pro Member

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPipPipPip
  • 6702 Bài viết:
  • 15465 thanks

Gửi vào 10/11/2012 - 14:52

Thế Đà La gặp Không Kiếp thì sao ?

Thanked by 2 Members:

#6204 Tử Phủ Vũ Tướng

    Thái Dương

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPip
  • 13547 Bài viết:
  • 50203 thanks
  • LocationThiên nhiên

Gửi vào 10/11/2012 - 15:19

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

AnKhoa, on 10/11/2012 - 14:52, said:

Thế Đà La gặp Không Kiếp thì sao ?
Kình Đà Không Kiếp hãm hội tụ: dễ bị đau ốm, mắc lừa, mất của, có tang.

Thanked by 2 Members:

#6205 badboy

    Ly viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPip
  • 3186 Bài viết:
  • 10751 thanks
  • LocationĐịa ngục

Gửi vào 10/11/2012 - 15:35

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

AnKhoa, on 10/11/2012 - 14:52, said:

Thế Đà La gặp Không Kiếp thì sao ?
Nếu nữ mệnh coi chừng bị "hấp diêm" .hi hi

Thanked by 2 Members:

#6206 Tử Phủ Vũ Tướng

    Thái Dương

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPip
  • 13547 Bài viết:
  • 50203 thanks
  • LocationThiên nhiên

Gửi vào 10/11/2012 - 15:44

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

F35, on 10/11/2012 - 15:35, said:

Nếu nữ mệnh coi chừng bị "hấp diêm" .hi hi
Nữ mệnh "bị" hấp diêm là cách:
-Thai Phục Hồng Đào,
-Thai phục vượng tướng,
-Phá phục tướng riêu thai;
-Kỵ Hồng Đào.

#6207 badboy

    Ly viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPip
  • 3186 Bài viết:
  • 10751 thanks
  • LocationĐịa ngục

Gửi vào 10/11/2012 - 15:48

Ấy tướng ơi ! Đi uống cà phê với anh nhé ?

Thanked by 1 Member:

#6208 Tử Phủ Vũ Tướng

    Thái Dương

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPip
  • 13547 Bài viết:
  • 50203 thanks
  • LocationThiên nhiên

Gửi vào 10/11/2012 - 16:37

Lê Thị Bích Ngọc
(12/10/2008)
Tác giả: Phạm hoàng Chương
* * *
Lê thị Bích Ngọc là bạn học cũ của tôi thời trung học đệ nhứt cấp. Ở Việt nam, tên đi học là Lê thị Ngọc. Qua Mỹ, tự nhiên thêm chữ lót thành Bích-Ngọc cho đẹp. Ngọc là con cô Ba Mỹ Hiệp, chủ tiệm vàng lớn ở đường Thống Nhứt, Phanrang, cách tiệm quần áo của mẹ tôi ba căn. Ngọc lớn hơn tôi 3 tuổi, kẹp tóc ngang lưng, tròn trịa xinh đẹp, học chỉ trung bình trong lớp, nhưng tánh tình mau mắn, cởi mở, bình dân, tốt với bạn bè.. Hồi đi học, Ngọc chuyên môn mặc áo quần lụa trắng, xách cái cặp táp đắt tiền, đoan trang hiền lành, không bồ bịch lăng nhăng như mấy bạn gái khác.
Năm tôi học đệ nhị C ở Saigon, tình cờ gặp lại Ngọc ở hãng xe vận tải Vĩnh Sanh ở Chợ Cũ, giựt mình thấy cô nàng đột nhiên trổ mã đẹp lộng lẫy như hoa hậu, như cô dâu sắp lên xe về nhà chồng. Bẵng đi mười năm sau đã thấy Ngọc có gia đình ở riêng, làm chủ ba căn phố ngòai bến xe, chủ tiệm vàng Mỹ Ngọc. Có lần tôi mang một xâu 8 cái nhẫn vàng bà con cho hồi đám cưới ra tiệm Ngọc bán lấy tiền mua mấy thùng sữa Meiji của Nhựt để dành cho con trai đầu lòng bú, vì sợ lên giá, Ngọc xuýt xoa nói, "Sao bán hết chi uổng vậy" Sao không để dành mở tiệm vàng như tôi nè, dễ lắm."
Tôi sửng sốt:
-Trời, bà nói giỡn chơi. Bà là con nhà bán vàng, bà rành, chứ tôi con thày giáo làm sao biết cái nghề này"
- Không phải đâu, tôi cũng đâu có biết gì nghề này, mình chỉ cần có chừng năm bảy lượng làm vốn, mướn một tay thợ bạc giỏi làm cho mình là được rồi. Chủ yếu mua đi bán lại, có lời nhiều. Nghề dạy nghề, dễ lắm. Mở thử đi, tôi bày cho.
Tôi nhún vai, không tin. Mình biết gì về nghề vàng mà làm. Vốn đâu mà mua vàng. Hơn nữa, nghề này nghe nói bán ra đắt mà mua vô rẽ, tráo trở gian dối mới giàu, tổn hao âm đức. Sau đó một năm, mẹ tôi đòi lại cái căn phố cho thuê lâu nay, cho 2 vợ chồng ra ở riêng, mở tiệm sách. Căn phố này tôi thừa hưởng của bà cô để lại, với tư cách cháu đích tôn. Thày giáo mà mở tiệm sách đúng là thích hợp, có đông đồng nghiệp quảng cáo giùm học trò tới mua sách, khỏi lo ế. Mở tiệm sách được hai năm, bắt đầu phát đạt thì Cọng sản vô, tôi đi học cải tạo, sách vở bị tịch thu mang vô Phòng Văn hóa bỏ đống, còn Ngọc thì lật đật bỏ nhà chạy lấy người, vợ chồng con cái kéo nhau vô Saigon ở. Dân tư sản mại bản nổi tiếng, lại con gái trùm công an "ngụy", ở lại Phanrang cho mà chết. Chồng Ngọc, đại úy, bị đi tù cải tạo. Mẹ Ngọc ở lại Saigon, cho cha Ngọc dẫn hai đứa con út vượt biên qua Mỹ trước. Ngọc cũng dẫn 4 con đi lọt sau đó không lâu, khỏang năm1979, 80, bỏ lại chồng trong tù, sau này đi diện H.O.qua sau.
Bẵng đi hai mươi mấy năm sau, tình cờ gặp lại Ngọc ở San Jose, trong một tiệc cưới con một người bạn cũ. Ôi chao là mừng. Bạn bè cũ gặp nhau, bao nhiêu chuyện xưa lôi ra nói không hết. Ngọc đã gần 60 mà trông vẫn còn có nét, ra dáng một bà nhà giàu vui vẻ, tươi tắn. Gặp cả Kim Thoa, chồng làm nha sĩ khá giả, Chi Nga, chồng bán địa ốc đắt hàng, Kim Hạnh chồng Mỹ giàu có, nhưng bạn bè ai cũng nói không cô nào giàu bằng Ngọc. Ngọc có ba con đều ra bác sĩ, chỉ có đứa gái đầu là làm accountant. Bạn bè kể Ngọc có nhà ở San Francisco cho chồng ở, có nhà ở La Jolla cho con ở, có tiệm phở bên Chicago, lại làm chủ apartments cho mướn dưới San Diego. Tôi không biết Ngọc ba đầu sáu tay.làm cách nào mà thân gái một mình vừa nuôi dạy đám con thành tài, lại vừa kinh doanh làm giàu, tạo nhà cửa nghênh ngang như vậy, trong lòng lấy làm phục lắm, nhưng chưa tịện hỏi.
Năm 2000, tôi bảo lãnh mẹ tôi qua Mỹ 6 tháng chơi theo diện du lịch. Lúc đó cô Ba Mỹ Hiêp, mẹ Ngọc, đã được con gái út tên Xuyến bảo lãnh qua ở Mỹ với ba Ngọc từ lâu. Xuyến làm cho chính phủ, có chồng giàu, đang ở ngôi nhà khổng lồ bạc triệu trên một ngọn đồi ở San Jose, có cây xăng, shopping center cho thuê ở Texas. Ba má Ngọc đều trên 80, còn khỏe, ở với vợ chồng Xuyến. Cô Ba bảo Ngọc mời tôi lái xe chở mẹ tới nhà ăn cơm tối để 2 bà có dịp hàn huyên tâm sự.
Trước 75, hai bà là láng giềng buôn bán qua lại với nhau rât thân. Tôi sửng sốt với cái lộng lẫy sang trọng rộng rãi của tòa lâu đài nhà Xuyến, có bồ bơi, có sân tennis. Trong bữa cơm, có cả Dũng ở gần đó tới chơi. Dũng là em Ngọc, ngày xưa du học bên Nhựt trước 75 cùng với em trai tôi. Sau 75, tất cả sinh viên VN kẹt ở Nhật đều được Mỹ nhận cho định cư hết, nên Dũng qua Mỹ làm computer cho hãng Cisco, lương giám đốc một năm mấy trăm ngàn, có stock bạc triệu. Không hiểu ông bà cha mẹ Ngọc ngày xưa làm phước đức gì lớn, mà ở Việnam trước 75 gia đình đã giàu có, bây giờ qua đây lại càng giàu hơn. Từ ba má, anh em, con cái Ngọc, người nào cũng dồi dào sức khỏe, địa vị, giàu có sung túc quá sức.
Sau khi tôi rời San Jose, về hưu dưới Nam Cali, tôi vẫn duy trì liên lạc với Ngọc. Thỉnh thoảng Ngọc rủ tôi, Từ côngTấn, và Hà công Lý đi chơi chỗ này chỗ kia, rộng rãi bỏ tiền ra bao hết tiền xe cộ, ăn uống. Ngọc gọi tôi có khi từ San Francisco, có khi từ San Diego, có khi từ tiệm phở bên Chicago. Ngọc nói phở bên đó bán đắt lắm, một tô phở bán tới 10 đô, mà Mỹ nó đứng sắp hàng "dài ra tới ngòai đường cái" chờ. Bánh xèo bán 7 đô một cái, làm không kịp bán. Mấy tiệm ăn Mỹ, Mễ bên cạnh ganh tỵ phải sai thợ qua rình coi đầu bếp Ngọc nấu nướng ra sao để học nghề.Tôi nhìn Ngọc nói, "Bà than phải uống thuốc đau tim hàng ngày, mà còn đi tới lui khắp nơi, tiền rent cho mướn apartment ăn không hết, con cái làm bác sĩ ở bên cạnh cho thêm tiền xài mà còn ham làm giàu, qua tuồt xứ lạnh bên đó mà bán phở". Ngọc chỉ biết cười toe toét.
Có lần, tôi tò mò hỏi ngày giờ sanh của Ngọc để chấm thử coi lá số bà này thế nào mà cuộc đời ngon lành quá vậy, Ngọc nói ngay không cần suy nghĩ, "giờ Dậu, ngày 13 tháng 9 âm lịch, năm Tân Tỵ 1941". Tôi nghĩ thầm, bà này hồi đi học đâu có giỏi gì mà sao đẻ con ra học toàn bác sĩ, nhà cửa lu bù, đụng đâu nảy tiền ra tới đó. Một mình qua Mỹ nuôi con, tiếng Anh không rành, mà tạo dựng cơ ngơi đông tây nam bắc, ông chồng qua sau, diện H.O, có cỗ ngon bày sẵn, chỉ việc ngồi hưởng. Chắc là lá số Ngọc "đại phúc" chứ không phải phúc tầm thường.
Quả nhiên, chấm lá số xong, tôi giựt mình sửng sốt. Mệnh KIM, lại đóng ngay cung THỔ ở Sửu. Thổ sinh Kim, con người luôn được hoàn cảnh bao bọc, phù trì, hỗ trợ, nuôi dưỡng. Cung Mệnh ở Sửu có Xương khúc, Hóa lộc, Hóa khoa đóng chung, lại giáp tả hữu, quang quí, thai tọa, có tứ linh, thiên quan thiên phúc hội tụ, găp tòan của cải tiền bạc, may mắn Ơn Trên đưa lại liên tục. Thiên đồng, Cự môn ở Sửu là hãm địa, tánh tình thay đổi lôi thôi, ăn nói lếu láo, nhưng với người tuổi Tân, tuổi Quí lại là ngọai lệ, thông minh họat bát, giàu có, tiếng tăm. Lộc tồn chễm chệ tọa thủ ngay chóc trong cung TÀI, biểu sao mà không giàu. Hóa Quyền đóng ngay cung PHÚC, chung với Nhật Lương miếu địa ở cung Mão, biểu sao mà dòng họ, con cháu không rạng rỡ vinh hoa, phú quí cho được. Thân đóng cung Thiên Di vô chính diệu ở Mùi, có Nhật Nguyệt sáng dưới Mão và Hợi chiếu lên sáng rực cả hư không, thảo nào mà ly hương lập nghiệp thành công rực rỡ ở xứ người. Mệnh chỉ có 2 vòng Thái tuế, Lộc tồn, thua tôi một vòng Tràng sinh là kém thọ hơn, nhưng cần gì, lá số quá ư tuyệt mỹ, tôi thú thật chưa hề thấy ai có lá số như vậy. Con trai tôi tuổi Quí sửu, có lá số tương tự, Hóa Quyền ngay Mệnh, có Đồng Cự hãm được Triệt làm sáng ra, công danh thăng tiến liên tục, lương gần một trăm ngàn một năm, chỉ huy cả trăm nhân viên người Mỹ, lấy vợ xinh đẹp ái nữ con nhà triệu phú, cung Di ở Mùi cũng có Nhựt Nguyệt sáng chiếu hư không, nhưng mức độ phú quí không làm sao bằng được một nửa bà này. Đúng là "giàu nghèo có số", phải biết khoa tử vi và biết rõ gia đình bà này mới biết câu ca dao sau đây là vô cùng chí lý:
Số giàu đưa đến dửng dưng,
Lọ là con mắt tráo trưng mới giàu.
Mỗi lần Ngọc gọi thăm, kể chuyện này chuyện kia, tôi hay nhắc khen lá số Ngọc tuyệt vời, có Song lộc, Khoa, Quyền ở cung Tài, làm gì cũng thành công, tiền vô như nước, bà ta lại khoái chí kể lể:
- Ờ, mà không biết sao kỳ lạ ghê nghe. Ông biết hồi tôi bỏ Phanrang chạy vô Saigon năm 75, ở cái nhà tôi mua sẵn trước đó cho mấy đứa em đi học, ông xã tôi đi tù, tôi lo lắng không biết làm gì mà sinh sống nuôi 4 đứa con, lang thang ra chợ Bến thành, tình cờ gặp con bạn cũ có sạp vải trong chợ. Nó dụ tôi sang lại sạp vải, lèo tèo có mấy xấp vải tai bèo, nó dạy nghề tôi một ngày, tôi nghe lời đưa cho nó 3 lượng vàng sang sạp. Ai dè qua hai ngày sau nó biến mất tiêu. hỏi thăm người quen nó đi vượt biên rồi. Vượt biên mà còn tiếc sạp vải bỏ lại, rang nói ngon ngọt dụ sang lại cho tôi lấy ba cây vàng mới chịu đi. Tôi đang ngồi một mình ngơ ngáo buồn thiu thì có một con nhỏ Bắc kỳ đem vải tới mời tôi mua, toàn là vải hợp tác xã bán ra cho dân, nó thu mua lại, tòan vải từng rẻo một thước, hai thước, đâu có được nguyên cây. Hồi đó vải bị nhà nước tịch thu của tư sản Saigon chở ra Bắc hết, ở ngoài dân không có vải để mua.
Nó bán 500$ một thước, tôi nghe lời mua mấy trăm thước bỏ đó. Tới chiều, có một ông Tàu Chợ lớn ở đâu tới, ngồi xuống chăm chú vạch chồng vải đó ra coi, hỏi: "Nị có bán không" Tôi nói, "Bán chớ, sao không"" Ổng hỏi, "Bao nhiêu vậy, 1800$ một thước được không, ngộ lấy hết" ". Tôi giựt mình kinh ngạc, trố mắt hỏi: Cái gì" Ông nói gì" Ông này tưởng tôi hỏi móc, chê trả quá rẻ, bèn cười giả lả: -Thì để ngộ trả giá từ từ chớ, làm gì mà gấp vậy"Thôi 2000 đó, được chưa" Tôi chưa hết bàng hòang, vẫn còn lập cập hỏi lại:"Cái gì" Ông nói thiệt hay nói chơi" "
Rồi Ngọc quay sang tôi:
- Tôi hỏi ông Chương nè, mình mua có 500$ một thước mà có người chịu mua lại tới 2000$, lời gấp ba, ông tin được không" Có thật không, hay là ông này tới chọc quê tôi đây. Tôi còn đang chú tâm dò xét coi ông ta nói giỡn hay thật, chưa dám trả lời, thì ông ta cứ vô tình tỉnh bơ trả thêm lên 2100, rồi 2200, rồi 2300$ một thước mới chịu thôi. Tôi bấy giờ mới hòan hồn, biết chắc là khách mua thật, đồng ý bán hết số vải, vừa mừng vừa lo, lo ổng giựt mình đối ý không mua nữa. Ông biết không, cả đêm hôm đó tôi thức trắng không ngủ được. Đúng là buôn bán "một vốn bốn lời", "phi thương bất phú", đúng là có Trời giúp mới khiến ra như vậy. Qua hôm sau.lạị có người tới bán vải, lại có người tới thu mua, đem xuống lục tỉnh bán, mình chỉ ngồi làm trung gian đếm tiền hưởng lợi, lời kinh khủng luôn. Hình như con người có số. Số có tiền, ngồi chơi không nó cũng tới ào ào, không cần làm gì hết.
Tôi ngắt lời hỏi:
-Thế bà bán mấy tháng mới lấy lại đủ vốn sang 3 cây vàng"
-Mấy tháng gì" Có hai ngày thôi là lấy lại cả vốn lẫn lời.
-Thiệt sao" Rồi bà ngồi đó bán được mấy năm sau mới đi vượt biên"
-Chỉ được có 4 bốn năm tháng chộn rộn là Viêt cộng nó dẹp mua bán hết, đóng cửa chợ Bến thành luôn. Nhưng tôi lời mấy chục cây vàng nhờ cái sạp vải đó. Tôi xoay qua buôn bán tại nhà. Ai bán gì mua nấy. Mua đó bán đó, kiếm lời xổi hàng ngày. Nhà ngay mặt đường lớn mà. Sau đó hai ba năm, thấy khó làm ăn được nữa, tôi mới tính chuyện vượt biên. Ông biết, tôi bỏ Phanrang vô đây mà tụi công an ngòai đó nó còn mò vô tới đây, tìm ra nhà tôi, truy hỏi ba tôi ở đâu, làm khó dễ tôi đủ thứ. Ba tôi phải trốn chui trốn nhủi, ở nhờ chỗ này chỗ kia, tìm đường đi chui. Nói sao cho hết cái khổ lúc đó. Tôi phải hối lộ cho chúng để làm giấy bán nhà lại cho con em trước khi đi.
Một lần khác, Ngọc kể chuyện có tiệm video ở Fremont, gần San Jose. Ngọc nói hồi mới qua Mỹ, Ngọc đi làm hãng, 5 mẹ con ở Ohio lạnh lắm mà phải ráng ở tới mấy năm trời, vì nghe đồn qua Cali, nhiều người Việt tỵ nạn có con cái bỏ học, ăn chơi hư hỏng, cờ bạc ma túy, bụi đời. Ngọc nói:
- Con không có cha bên cạnh, tôi là đàn bà, làm sao mà giữ được con cái khỏi hư hỏng, đua đòi theo bạn bè.. Mãi mấy năm sau, sau khi tụi nó học khá hết, điểm cao, lên đại học, tôi mới dám dọn về San jose, ở gần con xuyến em tôi. Tôi sang cái tiêm video ở trong Mall, ngay Fremont, cho thuê phim đắt lắm. Ông biết, tôi cho mướn tới 3 đồng rưỡi một phim chứ đâu có rẻ gì, vậy mà khách Mỹ đông nườm nượp. Được một năm, thấy tiệm kế bên bán áo cưới, rộng gấp 2 chỗ mình dọn đi, tôi mới xin chuyển sang đó, mở rộng cái tiệm bao la sáng trưng, ai thấy cũng ham. Ông biết mùa Noel tháng 12, lúc nào cũng đông nghẹt tịệm, nhờ 4 đưa con coi phụ chưa đủ, phải mướn thêm ba người nữa làm. Ông biết hồi đó có cái phim GHOST rất nổi tiếng, phim ma có Demi Moore đóng đó, biết không, tôi phải mua 30 cái băng gốc mới có đủ cho khách mướn. Bốn người ngồi phụ trách 4 cái computer phục vụ khách cả ngày mà làm không kịp thở. Thề rồi, có một ông khách Mỹ làm supervisor ơ tiệm Circuit City kế bên hay qua mướn phim, để ý thấy đông khách tấp nập suốt ngày đêm, hỏi tôi có muốn sang lại business cho ổng không. Tôi thấy con cái mắc học hành, một mình coi ngó không xuể, khách với người làm hay ăn cắp, thôi nếu bán có lời thì bán đại, làm business khác. Tôi ra giá 350 ngàn. Tưởng nói chơi, mà ai dè ổng OK cái rụp, trả tiền mặt ngay, không kỳ kèo xin bớt một xu. Đúng là cái số hên, làm ăn mua bán có thời...
-Hồi đó bà mua cái tiệm bao nhiêu"
-Có 100 ngàn à. Ông biết không, tôi lấy hết số tiền bán này mua ngay cái chung cư apartments 12 units dưới San Diego, cho mướn, ở không một năm nghỉ cho khỏe. Bây giờ nó đáng giá trên một triêu. Trong khi đó, cái tiệm video kia bắt đầu lụn bại, mất khách lần lần. Một phần ông Mỹ kẹo quá, chơi kiểu Mỹ, khách trả trễ ngày, phạt thẳng tay. Hồi tôi làm, trễ 10 ngày tôi tính tiền phạt có 7 ngày, trễ 5 ngày tôi phạt có 3 ngày. Con nít họ dẫn theo vô tiệm, đòi mua kẹo, đồ chơi, tôi cho không để lấy cảm tình, nên khách mến. Khách lâu lâu có kẻ lén ăn cắp phim đem ra cửa, bị alarm kêu inh ỏi, tôi nhẹ nhàng nói, "ông chịu khó đi vô trong, rồi quay vòng trở ra lại, máy sẽ hết kêu", không dám làm họ xấu hổ mất mặt, nên giữ được khách hàng. Lúc đó mode video VHS tape bắt đầu lỗi thời, ai cũng chuyển qua cho thuê DVD, gọn gàng tiện lợi, hay ngồi nhà download coi phim trên computer cho tiện, nên ít người chịu ra tiệm mướn phim. Ông biết không, ông Mỹ ế ẩm, sau cùng đành phải dẹp tiệm, không sang lại được cho ai một đồng bạc, coi như mất trắng 350 ngàn.
Tôi lắc đầu thở dài ngao ngán:
-Đúng là bà có phước, Trời cho ai người đó hưởng. Ở đời không biết may rủi sao mà nói trước được. Nhưng, sao đang từ San Jose mà lại bay xuống tận San Diego làm ăn"
-Tại con gái làm bác sĩ, mua nhà dưới đó ở, tôi phải đi theo.
-Còn tịêm phở, làm sao mà ở tuốt bên Chicago"
-À, tại còn thằng con trai đang học PH.D bên đó, nó mua rẻ lại cái tiệm ăn Tàu đang ế, biến thành tiệm phở, vưa mướn người làm, vừa học. Nó gọi tôi qua nấu phở giúp nó. Tôi qua nấu hai tuần rồi về lại, sau khi chỉ vẽ cách thức, để lại recipe cho đầu bếp làm. Khách lần lần kéo tới đông đen, bán không kịp, tôi lại phải bay qua ở luôn giúp cho nó hơn 2 năm, cho nó xong cái bằng tiến sỹ.
Tôi lắc đầu:
-Bà hy sinh cho con quá, mà con bà cũng giỏi thật, có máu thương mại giống bà. Con gái tôi lúc trước cũng tính đi học lên lấy bằng practitioner nurse, ai dè tới hồi làm chủ cây xăng, có tiền, có con, đâm ra làm biếng... Buôn bán lời nhiều cũng ham, nhưng người làm nó ăn cắp cũng dữ lắm, coi chừng mệt lắm. Tiệm có gắn camera đó, mà nó cũng ăn cắp dễ dàng như chơi. Bạn bè nó vô mua, nó giả đò bấm máy tính tiền, giá 30 đồng, nó tính có 15 đồng, làm thiệt của mình 15 đồng. Có lần người quen nó vô mua đồ, mình vừa quay lưng, nó đã xách nguyên một cây thuốc kẹp nách đem ra ngòai.
-Ôi chao, làm ăn phải chấp nhận chuyện ăn cắp, thất thoát, tôi biết mà. Hồi tôi làm tiệm phở, hai ba cái tủ lạnh to đông đá trữ tôm, thịt, tụi nhà bếp có ngày nó ăn cắp nguyên một hộp tôm đông lạnh, nguyên một cái giò heo, có khi nguyên một tảng thịt bò đem về nhà..Muốn đuổi đâu có đuổi ngang xương được, muớn một người mới phải training cả tháng trời. Cho nên nhiều khi biết mà phải giả nhắm mắt làm ngơ, khổ lắm....
Ngọc trước ở San Jose, có nhiều bạn học cũ để giao du lui tới như Nga, Thoa, Tấn, Lý, Lợi, Hạnh, thỉnh thỏang mới gọi xuống thăm tôi...Bây giờ ở.San Diego, nhìn quanh chỉ có mỗi bạn học cũ thân ở gần nhứt hiện giờ là tôi, tôi nghiệp buồn buồn hay gọi thăm, kể chuyện này chuyện kia, rủ về Việt nam chơi, rủ đi Âu châu, bàn chuyện rủ bạn bè cũ cho đủ10 đứa mua vé máy bay được "discount", rủ đi Pháp chơi, nhờ Thái, Tân, hay Trí ở Paris hướng dẫn đi chỗ này chỗ kia. Có khi rủ tôi cùng về Việt nam, cho ở free nhà lầu 4 tầng của con cháu bỏ không, khỏi mướn hotel tốn tiền., dẫn đi ăn những chỗ nấu nướng sạch sẽ, tinh khiết, lành mạnh, rủ đi chơi Phú quốc, Thái lan, Singapore& Có lần nhờ con gái lái chở lên đi ăn đám cưới con của Liễu, bạn học cũ ở Wesminster, đêm về theo tôi chở về nhà ngủ ở Riverside vì không quen ai ở Orange county. Cả đêm hai đứa kể lể không hết chuyện học trò thời học Duy tân, thời học tư ở Saigon, kể chuyện bà cô này, ông thày kia, chuyện đứa này "cua" con kia, đứa kia "bồ" con nọ, kể các mối tình hồi con gái, cười chảy nước mắt luôn...
Tội nghiệp Ngọc, cũng như tôi, tuổi già đến, con cái có gia đình ở tứ tán, chồng ở xa, không cón mong gì ở tương lai, thường sống với dĩ vãng, mà khi nhìn lại dĩ vãng thì chỉ còn có bạn học cũ là phần đời hạnh phúc trong sang, vô tư thật sự nhất của mình, bạn bè biết mình là ai, hiểu tánh tình mình ra sao, nói chuyện bậy bạ đùa giỡn với nhau tự nhiên, có những kỉ niệm vui buồn chung để chia xẻ qua những giai đọan lịch sử thăng trầm từ quê hương ra tới xứ người. Tuổi già, cha mẹ qua đời, không còn nhìn lên để bấu víu, cứ phải nhìn xuống lo cho với con cháu mãi cũng mệt, thấy còn trống vắng một cái gì gần gũi ngang hàng với mình, để nhìn thẳng ngang vai vế, đó là bạn bè. Già mà còn có một vài người bạn học cũ tốt gần gũi để an ủi, trò chuyện, để tung tăng du lịch đây đó, kể lể, chia sẻ những thất bại và thành công trong cuộc đời mình là một hạnh phúc tinh thần vô giá, không phải có tiền mà mua được.

Thanked by 6 Members:

#6209 Tử Phủ Vũ Tướng

    Thái Dương

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPip
  • 13547 Bài viết:
  • 50203 thanks
  • LocationThiên nhiên

Gửi vào 10/11/2012 - 19:40

lá số Lê Thị Bích Ngọc:

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Lá số ông Phạm Hoàng Chương:

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Lá số Lâm:

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Sửa bởi Tử Phủ Vũ Tướng: 10/11/2012 - 19:44


Thanked by 1 Member:

#6210 TNK75

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2700 Bài viết:
  • 3665 thanks

Gửi vào 10/11/2012 - 19:54

đọc bài này xong tủi thân quá hic

Thanked by 1 Member:





Similar Topics Collapse

10 người đang đọc chủ đề này

0 Hội viên, 10 khách, 0 Hội viên ẩn


Liên kết nhanh

 Tử Vi |  Tử Bình |  Kinh Dịch |  Quái Tượng Huyền Cơ |  Mai Hoa Dịch Số |  Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Địa Lý Phong Thủy |  Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp |  Bát Tự Hà Lạc |  Nhân Tướng Học |  Mệnh Lý Tổng Quát |  Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số |  Khoa Học Huyền Bí |  Y Học Thường Thức |  Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian |  Thiên Văn - Lịch Pháp |  Tử Vi Nghiệm Lý |  TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 |
 Coi Tử Vi |  Coi Tử Bình - Tứ Trụ |  Coi Bát Tự Hà Lạc |  Coi Địa Lý Phong Thủy |  Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Coi Nhân Tướng Mệnh |  Nhờ Coi Quẻ |  Nhờ Coi Ngày |
 Bảo Trợ & Hoạt Động |  Thông Báo |  Báo Tin |  Liên Lạc Ban Điều Hành |  Góp Ý |
 Ghi Danh Học |  Lớp Học Tử Vi Đẩu Số |  Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý |  Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở |  Sách Dịch Lý |  Sách Tử Vi |  Sách Tướng Học |  Sách Phong Thuỷ |  Sách Tam Thức |  Sách Tử Bình - Bát Tự |  Sách Huyền Thuật |
 Linh Tinh |  Gặp Gỡ - Giao Lưu |  Giải Trí |  Vườn Thơ |  Vài Dòng Tản Mạn... |  Nguồn Sống Tươi Đẹp |  Trưng bày - Giới thiệu |  

Trình ứng dụng hỗ trợ:   An Sao Tử Vi  An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi |   Quỷ Cốc Toán Mệnh  Quỷ Cốc Toán Mệnh |   Tử Bình Tứ Trụ  Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản |   Quẻ Mai Hoa Dịch Số  Quẻ Mai Hoa Dịch Số |   Bát Tự Hà Lạc  Bát Tự Hà Lạc |   Thái Ât Thần Số  Thái Ât Thần Số |   Căn Duyên Tiền Định  Căn Duyên Tiền Định |   Cao Ly Đầu Hình  Cao Ly Đầu Hình |   Âm Lịch  Âm Lịch |   Xem Ngày  Xem Ngày |   Lịch Vạn Niên  Lịch Vạn Niên |   So Tuổi Vợ Chồng  So Tuổi Vợ Chồng |   Bát Trạch  Bát Trạch |