HỌC THUẬT 88888888
		 Viết bởi Tử Phủ Vũ Tướng, 22/05/12 09:42
	
	
	
		6475 replies to this topic
	
		
#5896
Gửi vào 24/10/2012 - 15:48
					công việc mà phải dùng lời ngon ngọt vậy chời???
 
					
					
					
				
				
				
					
				
			
				| 
						 Thanked by 2 Members: 
					 | 
					
						 
							 , 
						 
						
							
						
					 | 
				
| 
						 Thanked by 3 Members: 
					 | 
					
						 
							 , , 
						 
						
							
						
					 | 
				
#5898
Gửi vào 26/10/2012 - 13:53
					Có khi nào lá số 1 người lại nói cuộc hôn nhân của người đó tốt (thầy chuẩn), nhưng ngoài đời không phải vậy.
					
					
					
				
				
				
			
				| 
						 Thanked by 3 Members: 
					 | 
					
						 
							 , , 
						 
						
							
						
					 | 
				
#5899
Gửi vào 09/11/2012 - 09:48
					TUẦN TRIỆT
" Hoả phùng không tắc phát, Kim phùng không tắc minh"
" Hỏa không tắc phát, Kim không tắc minh "
Hai câu trên cùng một ý và chữ "Minh" đây có nghĩa là "Kêu". Nghĩa là, trong ngũ hành, Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ khi ngộ Không Vong, Triệt Không thì chỉ có 2 hành Hỏa và Kim còn hữu dụng.
Hỏa - thì bốc lên gặp Không thì càng "phát" vì không bị gì che lấp...
Kim - thì đặc gặp Không rỗng ví như cái chuông, thì đánh mới "kêu" vang...
Đó là suy luận theo ngũ hành tương tác, còn nói thêm nguyên lý TUẦN-TRIỆT thì là vầy...
TUẦN - là nói về một Tuần {đơn vị} có 10 ngày và cũng là muốn nói đến chỉ có 10 Thiên can mà lại có đến 12 Địa chi, thành ra sẽ có 2 ngày (địa chi) dư ra không nằm trong phạm vi Tuần đó...
Thế nên, lục thập hoa giáp có 6 Tuần bắt đầu bằng:
-- Tuần GIÁP TÍ... đến Quý Dậu là xong... dư ra Tuất và Hợi; rồi bắt đầu từ
-- Tuần GIÁP TUÂT... đến Quý Mùi là xong... dư ra Thân và Dậu; rồi bắt đầu từ
-- Tuần GIÁP THÂN... đến Quý Tỵ là xong... dư ra Ngọ và Mùi; rồi bắt đầu từ
-- Tuần GIÁP NGỌ... đến Quý Mão là xong... dư ra Thìn và Tỵ; rồi bắt đầu từ
-- Tuần GIÁP THÌN... đến Quý Sửu là xong... dư ra Dần và Mão; rồi bắt đầu từ
-- Tuần GIÁP DẦN... đến Quý Hợi là xong... dư ra Tí và Sửu.
Vì không nằm trong tầm quản hạt của Tuần Giáp, nên 2 cung địa chi Mệnh lâm vào hiển thị sự vô kỷ (kỷ cương, kỷ luật) nói theo kiểu khó nghe, nói dễ nghe thì là dễ thích nghi, hòa nhập vì không bị gò bó bởi cương luật của Tuần Giáp đó nhưng đó cũng có nghĩa là sự bỏ rơi vô trợ nữa. Đã vô trợ mà không dễ thích nghi nữa thì CHẾT thôi!
Cho nên, điểm CĂN BẢN cần phải hiểu - đó là cách sống, lối sinh hoạt của người Mệnh bị Tuần không vong.
Tuy nhiên, Mệnh bị Tuần không vong có chính tinh đơn thủ, đồng thủ hoặc không có thì lại có những tính chất đặc cách ảnh hưởng của chính tinh chi phối lên trên mình đương số; thế nên Tuần không vong - không mang ý nghĩa là làm mất đi tính chất hoặc biến chất v.v.. của chính tinh và các sao tọa lạc trong cung ấy MÀ nên quán ra một bức tranh rộng về cách cục này như là HOÀN CẢNH SỐNG, MÔI TRƯỜNG vô trợ (muốn làm, tính làm) mà hoàn cảnh không thuận tiện cho tính tình, tính toán của cá nhân đó bộc phát thực chất của mình.
Ví dụ: Mệnh có Thái Dương cư Tỵ ngộ Tuần - đâu có nghĩa là người đó không sáng suốt, tính toán dỡ mà cứ gặp hoàn cảnh vô trợ không thuận tiện cho người đó ra tay, thì người đó kẹt cứng rồi - lấy gì mà tiến thoái. Cũng vậy, Mệnh có Hung Tinh ngộ Tuần thì vì hoàn cảnh không cho phát tác nên mới gọi là Hung Tinh Ngộ Chế chứ bản chất vẫn là "Tham, Sân, Si, Mạn, Nghi, Ác kiến v.v..."... con người mà!
TRIỆT - Tính theo cặp thiên can âm dương tương khắc tương hợp: Giáp-Kỷ, Ất-Canh, Bính-Tân, Đinh-Nhâm và Mậu-Quý ở những cung Thân-Dậu, Ngọ-Mùi, Thìn-Tỵ, Dần-Mão và Tí-Sửu.
Giáp khắc Kỷ nhưng lại là tương hợp vì rằng "nhất âm nhất dương chi vị Đạo" ví như người nam chế phục đặng người nữ làm vợ - chứ như Giáp khắc Mậu là khắc triệt để; thế nên, để ý thì thấy tiếp như sau: Canh khắc Ất nhưng lại là tương hợp , Bính khắc Tân nhưng lại là tương hợp , Nhâm khắc Đinh nhưng lại là tương hợp và Mậu khắc Quý nhưng lại là tương hợp.
TRIỆT - chữ Hán Việt có thể viết theo bộ Sách (bước ngắn) nghĩa là "trừ bỏ, phá hủy, sửa làm" hay bộ Thủ (tay) nghĩa là "bỏ đi, trừ đi, cất đi" VÀ có khi viết với bộ Qua (binh khí: cái mác, đánh nhau: can qua) mà phát âm là TIỆT nghĩa là "cắt đứt, đoạn, đánh chặn đường" thì chữ Hán họ viết theo nghĩa TIỆT cho TRIỆT ở trên.
"cắt đứt, đoạn, đánh chặn đường" là như thế nào?
TRIỆT được an theo Ngũ Tí Độn cho các cặp Thiên can âm dương tương hợp tương khắc trên ví dụ như:
Giáp-Kỷ : Bắt đầu Ngũ Tí Độn là Giáp Tí đếm đến NhâmThân-QuýDậu thì an TRIỆT giữa 2 cung Thân-Dậu.
Ất-Canh : Bắt đầu Ngũ Tí Độn là Bính Tí đếm đến NhâmNgọ-QuýMùi thì an TRIỆT giữa 2 cung Ngọ-Mùi.
Bính-Tân : Bắt đầu Ngũ Tí Độn là Mậu Tí đếm đến NhâmThìn-QuýTỵ thì an TRIỆT giữa 2 cung Thìn-Tỵ
Đinh-Nhâm : Bắt đầu Ngũ Tí Độn là Canh Tí đếm đến NhâmDần-QuýMão thì an TRIỆT giữa 2 cung Dần Mão.
Mậu-Quý : Bắt đầu Ngũ Tí Độn là Nhâm Tí đếm đến Quý Sửu thì an TRIỆT giữa 2 cung Tí-Sửu.
Cách an của TUẦN thì sau Nhâm- Quý dư 2 địa chi cung lấy đó mà an định cho TUẦN - còn cách an của TRIỆT thì lại TRIỆT hai can cuối Nhâm và Quý vì được đúc kết ra cái lý TRỊ THỦY của vua Đại Vũ thành công nên được thấy thần quy (rùa thần) hiện lên ở sông Lạc trên lưng có một đồ hình nhiều vạch như ta biết đồ hình Lạc Thư ngày nay.
Nhưng nên rõ, đây là TRỊ để YÊN chứ không phải TRỊ để ĐOẠT thành ra người có Mệnh Thân bị TRIỆT là để ngăn ngừa, câu thúc những cái quá đà, đam mê thái quá ví như GIỚI vậy! Điều nữa nên biết về tính chất của THỦY là chảy mãi không ngừng, nên khi bị chặn lại thì nó xung kích trở ngược và dậy sóng nên còn được minh họa là lẩm liệt chi thủy. Nên TRỊ để YÊN khỏi vỡ bờ trôi cuốn chứ không ĐOẠT mất tính chất của nó!
--- oOo ---
Nói chung ý nghĩa của TUẦN-TRIỆT là một cách sống được nhắc nhở trong một môi trường không thuận tiện thì thể theo tinh đẩu an tọa thuộc loại sáng suốt, mê đắm, hung tàn v.v... mà gặt lấy những hậu quả hiện tiền.
(Sưu tầm)
					
				
				
				
					
				
			
				" Hoả phùng không tắc phát, Kim phùng không tắc minh"
" Hỏa không tắc phát, Kim không tắc minh "
Hai câu trên cùng một ý và chữ "Minh" đây có nghĩa là "Kêu". Nghĩa là, trong ngũ hành, Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ khi ngộ Không Vong, Triệt Không thì chỉ có 2 hành Hỏa và Kim còn hữu dụng.
Hỏa - thì bốc lên gặp Không thì càng "phát" vì không bị gì che lấp...
Kim - thì đặc gặp Không rỗng ví như cái chuông, thì đánh mới "kêu" vang...
Đó là suy luận theo ngũ hành tương tác, còn nói thêm nguyên lý TUẦN-TRIỆT thì là vầy...
TUẦN - là nói về một Tuần {đơn vị} có 10 ngày và cũng là muốn nói đến chỉ có 10 Thiên can mà lại có đến 12 Địa chi, thành ra sẽ có 2 ngày (địa chi) dư ra không nằm trong phạm vi Tuần đó...
Thế nên, lục thập hoa giáp có 6 Tuần bắt đầu bằng:
-- Tuần GIÁP TÍ... đến Quý Dậu là xong... dư ra Tuất và Hợi; rồi bắt đầu từ
-- Tuần GIÁP TUÂT... đến Quý Mùi là xong... dư ra Thân và Dậu; rồi bắt đầu từ
-- Tuần GIÁP THÂN... đến Quý Tỵ là xong... dư ra Ngọ và Mùi; rồi bắt đầu từ
-- Tuần GIÁP NGỌ... đến Quý Mão là xong... dư ra Thìn và Tỵ; rồi bắt đầu từ
-- Tuần GIÁP THÌN... đến Quý Sửu là xong... dư ra Dần và Mão; rồi bắt đầu từ
-- Tuần GIÁP DẦN... đến Quý Hợi là xong... dư ra Tí và Sửu.
Vì không nằm trong tầm quản hạt của Tuần Giáp, nên 2 cung địa chi Mệnh lâm vào hiển thị sự vô kỷ (kỷ cương, kỷ luật) nói theo kiểu khó nghe, nói dễ nghe thì là dễ thích nghi, hòa nhập vì không bị gò bó bởi cương luật của Tuần Giáp đó nhưng đó cũng có nghĩa là sự bỏ rơi vô trợ nữa. Đã vô trợ mà không dễ thích nghi nữa thì CHẾT thôi!
Cho nên, điểm CĂN BẢN cần phải hiểu - đó là cách sống, lối sinh hoạt của người Mệnh bị Tuần không vong.
Tuy nhiên, Mệnh bị Tuần không vong có chính tinh đơn thủ, đồng thủ hoặc không có thì lại có những tính chất đặc cách ảnh hưởng của chính tinh chi phối lên trên mình đương số; thế nên Tuần không vong - không mang ý nghĩa là làm mất đi tính chất hoặc biến chất v.v.. của chính tinh và các sao tọa lạc trong cung ấy MÀ nên quán ra một bức tranh rộng về cách cục này như là HOÀN CẢNH SỐNG, MÔI TRƯỜNG vô trợ (muốn làm, tính làm) mà hoàn cảnh không thuận tiện cho tính tình, tính toán của cá nhân đó bộc phát thực chất của mình.
Ví dụ: Mệnh có Thái Dương cư Tỵ ngộ Tuần - đâu có nghĩa là người đó không sáng suốt, tính toán dỡ mà cứ gặp hoàn cảnh vô trợ không thuận tiện cho người đó ra tay, thì người đó kẹt cứng rồi - lấy gì mà tiến thoái. Cũng vậy, Mệnh có Hung Tinh ngộ Tuần thì vì hoàn cảnh không cho phát tác nên mới gọi là Hung Tinh Ngộ Chế chứ bản chất vẫn là "Tham, Sân, Si, Mạn, Nghi, Ác kiến v.v..."... con người mà!
TRIỆT - Tính theo cặp thiên can âm dương tương khắc tương hợp: Giáp-Kỷ, Ất-Canh, Bính-Tân, Đinh-Nhâm và Mậu-Quý ở những cung Thân-Dậu, Ngọ-Mùi, Thìn-Tỵ, Dần-Mão và Tí-Sửu.
Giáp khắc Kỷ nhưng lại là tương hợp vì rằng "nhất âm nhất dương chi vị Đạo" ví như người nam chế phục đặng người nữ làm vợ - chứ như Giáp khắc Mậu là khắc triệt để; thế nên, để ý thì thấy tiếp như sau: Canh khắc Ất nhưng lại là tương hợp , Bính khắc Tân nhưng lại là tương hợp , Nhâm khắc Đinh nhưng lại là tương hợp và Mậu khắc Quý nhưng lại là tương hợp.
TRIỆT - chữ Hán Việt có thể viết theo bộ Sách (bước ngắn) nghĩa là "trừ bỏ, phá hủy, sửa làm" hay bộ Thủ (tay) nghĩa là "bỏ đi, trừ đi, cất đi" VÀ có khi viết với bộ Qua (binh khí: cái mác, đánh nhau: can qua) mà phát âm là TIỆT nghĩa là "cắt đứt, đoạn, đánh chặn đường" thì chữ Hán họ viết theo nghĩa TIỆT cho TRIỆT ở trên.
"cắt đứt, đoạn, đánh chặn đường" là như thế nào?
TRIỆT được an theo Ngũ Tí Độn cho các cặp Thiên can âm dương tương hợp tương khắc trên ví dụ như:
Giáp-Kỷ : Bắt đầu Ngũ Tí Độn là Giáp Tí đếm đến NhâmThân-QuýDậu thì an TRIỆT giữa 2 cung Thân-Dậu.
Ất-Canh : Bắt đầu Ngũ Tí Độn là Bính Tí đếm đến NhâmNgọ-QuýMùi thì an TRIỆT giữa 2 cung Ngọ-Mùi.
Bính-Tân : Bắt đầu Ngũ Tí Độn là Mậu Tí đếm đến NhâmThìn-QuýTỵ thì an TRIỆT giữa 2 cung Thìn-Tỵ
Đinh-Nhâm : Bắt đầu Ngũ Tí Độn là Canh Tí đếm đến NhâmDần-QuýMão thì an TRIỆT giữa 2 cung Dần Mão.
Mậu-Quý : Bắt đầu Ngũ Tí Độn là Nhâm Tí đếm đến Quý Sửu thì an TRIỆT giữa 2 cung Tí-Sửu.
Cách an của TUẦN thì sau Nhâm- Quý dư 2 địa chi cung lấy đó mà an định cho TUẦN - còn cách an của TRIỆT thì lại TRIỆT hai can cuối Nhâm và Quý vì được đúc kết ra cái lý TRỊ THỦY của vua Đại Vũ thành công nên được thấy thần quy (rùa thần) hiện lên ở sông Lạc trên lưng có một đồ hình nhiều vạch như ta biết đồ hình Lạc Thư ngày nay.
Nhưng nên rõ, đây là TRỊ để YÊN chứ không phải TRỊ để ĐOẠT thành ra người có Mệnh Thân bị TRIỆT là để ngăn ngừa, câu thúc những cái quá đà, đam mê thái quá ví như GIỚI vậy! Điều nữa nên biết về tính chất của THỦY là chảy mãi không ngừng, nên khi bị chặn lại thì nó xung kích trở ngược và dậy sóng nên còn được minh họa là lẩm liệt chi thủy. Nên TRỊ để YÊN khỏi vỡ bờ trôi cuốn chứ không ĐOẠT mất tính chất của nó!
--- oOo ---
Nói chung ý nghĩa của TUẦN-TRIỆT là một cách sống được nhắc nhở trong một môi trường không thuận tiện thì thể theo tinh đẩu an tọa thuộc loại sáng suốt, mê đắm, hung tàn v.v... mà gặt lấy những hậu quả hiện tiền.
(Sưu tầm)
| 
						 Thanked by 4 Members: 
					 | 
					
						 
							 , , , 
						 
						
							
						
					 | 
				
#5901
Gửi vào 10/11/2012 - 12:56
					Lưu Mã Gặp Lộc
(04/05/2012)
Tác giả là một nhà giáo, từng là Chủ tịch Hội Ái Hữu Ninh Thuận, hiện đã về hưu và là cư dân Riverside, Nam Cali. Ông đã góp nhiều bài viết đặc biệt cho giải thưởng Việt Báo từ năm đầu tiên, và nhận giải Chung Kết Viết Về Nước Mỹ 2009. Sau đây là bài mới của tác giả.
Anh Đức bạn tôi có hai đứa con, sinh cách nhau 5 năm.... lần nào vợ sanh cũng nhờ tôi coi giùm tử vi. Lá số hai đứa khác nhau nên số phận, công danh sự nghiệp cũng khác nhau. Cả hai đều qua Mỹ tốt nghiệp đại học, cùng có bằng y tá RN, cùng lấy vợ lấy chồng con nhà khá giả, cùng có nhà cao cửa rộng sau khi ở riêng, nhưng mức độ công danh sự nghiệp lại khác nhau.
Con gái nhờ phước đức đời trước, không làm mà lộc tự nhiên đưa tới ung dung hưởng, nằm ngửa cho trái rụng vô miệng ăn.. Con trai thông minh bản lãnh, nhưng kém phước hơn, phải làm việc mới có tiền, như ngừời phải nhổ cỏ, bón phân,tưới nước, cây mới có trái, rồi phải leo lên hái xuống ăn. Trung Lâm sinh giờ mùi,23 tháng 7 Qúi sửu 1973,có Hóa Quyền, Thái tuế,long phượng hổ cái tại Mệnh, nên đẹp trai, thông minh lanh lợi, thich chỉ huy nguời khác , đi làm nắm toàn chức leader, counselor, manager… nhưng hay bỏ job, mất job, tiền bạc xài hoang nên hay túng thiếu vay mượn ( Song Hao đóng cung Tài)… Yên Hà giờ tý , 25 tháng giêng, Mậu ngọ 1978, đại phúc tinh Đồng Lương đóng MệnhThân, nên hiếu thảo, thùy mị, phúc hậu, thương người, không cần đi làm vẫn có nhà cao cửa rộng, làm chủ cây xăng lớn buôn bán tấp nập ( Song Lộc đóng tại cung Điền).
Năm 1991, Trung Lâm học lớp 12, trở chứng không lo học hành lại bồ bịch trai gái, giao du bạn xấu, lái xe gây tai nạn, lãnh tickets liên miên,thi trung học rớt phải học lại hai lớp hè mới đựợc cấp bằng HighSchool . Tôi tài tử vi lúc đó còn yếu, nên bảo anh, “ lá số nó tốt lắm, ngặt vì đang ở đại hạn xấu 14-23 tuổi bị Triệt, có Tham lang hãm địa bị Không kiếp chiếu, nên mới bê bối như vậy, anh nên tới văn phòng một thày tử vi nổi tiếng ở Little Saigon nhờ giải đoán tương lai,hướng nghiệp cho nó”. Ông thày phán:
-Thằng này có nhiều cách hay, tuổi Sửu Mệnh lại đóng cung Sửu,có QUyền và tứ linh, Khôi việt,lại giáp Quang QUí .THÂN ở Phúc có Nhật Lương miếu địa ở Mão, được NGuyệt sáng,Hóa Khoa, Khúc, Mã ở Hợi tại THÊ chiếu lên, “ Âm dương xương khúc nhi đắc lực”, coi các cường cung chỗ nào cũng thấy khoa bảng,quyền hạn, danh chức…, sau này chắc chắn sẽ thành bác sĩ.
Ông nói như đinh đóng cột:
-Thân nó có THiên Lương + Thiên Y. THiên lương mà đi với Thiên Y…là Lương Y, là sô làm thày thuốc, cho dù có học ra kỹ sư, kiến trúc sư, business gì đi nữa rồi sau cũng quay về ngành thuốc thôi...Tin tôi đi. Thằng này hưởng ba đại hạn tốt liền, tức 30 năm đại phú đại quí, từ 24 đến 54 tuổi. Sô nhờ vợ, vợ vừa đẹp, vừa khoa bảng, vừa con nhà giàu.
Tôi góp ý:
-Tôi thấy nó “Mệnh Triệt, Thân Tuần”…mà tánh lại lười biếng ham chơi, xài hoang, con gái theo nườm nượp, ít khi thấy nó đọc sách hay cặm cụi viết lách …làm sao mà học bác sĩ cho nỗi.
Ông thày cười mũi:
-Hừ… như tôi thấy bên Việt nam, nhiều ông đâu có học hành gì mà cũng lên làm Tổng thống, bí thư, thủ tướng, bộ trưởng, tướng tá tùm lum ..…Mệnh bị Triệt thì ấu thơ lận đận, tánh tình lừng khừng, bất quyết..nhưng tới năm 24 tuổi, sang đại hạn “Nguyệt lãng thiên môn” ở cung THÊ tại Hợi, gặp “ Âm dương xương khúc khôi việt”, thì sẽ tha hồ hưởng vinh hoa phú quí….
Quả nhiên mấy năm sau, đúng 24 tuổi, tử vi vô đại hạn Nguyệt lãng thiên môn,tức “trăng sáng dạo ngang cửa Trời”, nó được tuyển nhận vào trường Y, nhưng là trường “ Y tá” 3 năm đào tạo “registered nurse”. Anh Đức cũng mừng, bảo tôi,” Thôi , cũng đuợc , không học nỗi bác sĩ , dược sĩ thì ít ra làm RN cũng quí, nghề này ở đâu cũng cần, sau này có tiền học thêm lên cao, lấy bằng nurse practionnner thì quyền lợi cũng ngang như y sĩ, có quyền khám bệnh cho toa.” Tôi cũng an ủi anh:
- Vô được chương trình RN 3 năm này đâu phải dễ anh, phải lấy hết các lớp general requirement, lấy thêm 7 lớp pre-requisites như biology, physics, chemistry,Toán, Tâm lý học….v.v.. với điểm A hay A- mới có hy vọng, một năm 4 năm ngàn sinh viên apply mà họ chỉ lấy có 55 người với điểm A cao nhất”.
Ba năm sau, Lâm tốt nghiệp B.S về Nursing, cọng thêm cái RN licence, chưa kịp lãnh bằng đã được một nhà thương lớn ở San Bernardino offer cái job hành chánh với lương 60 ngàn. ANh Đức kể Lâm chỉ deal với bác sĩ, ký giấy tờ,chỉ huy mấy y tá LVN dưới quyền, không phải chích thuốc, đo mạch, săn sóc bệnh nhân, lại được ông “xếp” Mỹ thương, chỉ dẫn truyền đạt kinh nghiệm,khen thưởng, cất nhắc. Sau 2 năm, ông “xếp” bỏ qua làm cho một nhà thương khác với chức “supervisor” lương cao hơn, ông gọi nó bỏ job,qua theo phụ tá cho ông, lương 65 ngàn, làm counselor. Chức vụ này nhàn hạ, chỉ ngồi bàn giấy khuyên nhủ các bệnh nhân ghiền rượu, xì ke, ma túy, nghiên cứu hồ sơ, ngân sách tiểu bang, rồi chuyển họ tới các trung tâm cai nghiện thích hợp..
Năm 32 tuổi, Trung Lâm cưới vợ, con gái của một nhà đại phú ở L.A. Anh Đức và ông bà xui gia phụ tiền giúp con cái mua nhà lầu ngói đỏ mới toanh 400 ngàn ở riêng. Lâm buồn chán với công việc giấy tờ tẻ nhạt và mức lương dậm chân tại chỗ so với mấy đứa bạn thân làm nha sĩ, kiến trúc sư giàu có. Nó lẳng lặng bỏ job, nhảy qua lãnh vực business, nộp đơn apply xin vào làm cho trung tâm bán lẻ Target, được interviewed tới 3 lần, đuợc ngay job mới 75 ngàn. Đại hạn 24-33 sáng trưng nên công danh cứ đi lên, bỏ job này có job khác tốt hơn ngay. Lâm làm supervisor cho một tiệm Target, quản lý việc mua bán, lo “supply” hàng hóa đầy đủ trong tiệm, thỉnh thoảng ra bến tàu ở Long Beach, khám xét hàng hóa xuất khẩu từ Trung quốc gửi sang, chỉ huy đâu khoảng hai chục nhân viên.Anh Đức thấy lương cao,Target là công ty lớn toàn quốc, cũng mừng.
Thời gian này Lâm rất bận, anh chị Đức than về hưu nhàn hạ,ở không cả tháng có khi không thấy mặt nó ghé nhà thăm. Nó kể công ty gửi đi tu nghiệp nhiều khóa về nghệ thuật chỉ huy ở San Diego. Nó kể cấp trên thường xuyên theo dõi , đánh giá tỉ mỉ thành tích tiến bộ của nó để quyết định sa thải, hay thăng chức, nên lúc nào đầu óc nó cũng căng thẳng, ngủ không ngon giấc . Cho nên, sau 3 năm “cày” cho Target , nó “quit” job, nghỉ nằm nhà ăn tiền thất nghiệp, mà dấu không cho anh biết.
Mãi về sau, Lâm mới tâm sự với ba nó thời gian 3 năm đó rất là khổ sở, điên đầu (stressful), chẳng những nhà xa chỗ làm tới một tiếng rưỡi lái xe trên freeway, chóp bu Target còn huấn luyện nó theo tiêu chuẩn tiên tiến,áp dụng kỷ luật nghiêm khắc, đòi hỏi supervisors như nó phải có tiến bộ rõ rệt, đầy đủ kinh nghiệm thương trường,biết cách tiết kiệm cho công ty, để trong tương lai đứng ra gánh vác đảm nhiệm công ty mẹ, khiến nó ngày đêm lo lắng, đến nỗi có lần gội đầu,soi gương, kinh hãi thấy chỏm tóc đen giữa đỉnh đầu rụng đâu hồi nào, lộ ra một đốm da tròn trắng hếu như nguời hói tóc. Bù lại, cũng nhờ Target gửi đi training nhiều nơi về nghệ thuật chỉ huy (leadership skills) mà nó có nhiều kinh nghiệm sáng giá về lãnh đạo, quản lý (management) nói năng rành rọt mới được SONY chọn.
Lâm kể sau khi bỏ Target, ăn ngủ thoải mái vô tư, tóc ở đỉnh đầu nó từ từ mọc lại đen như cũ, thật là kỳ diệu. Nó làm tạm manager cho workshop của cha vợ nó, chế phụ tùng máy bay cho chính phủ. Anh Đức luôn nhắc con nhớ “renew” cái RN licence 2 năm một lần, kết quả của công lao học 6 năm college, đừng để quá hạn tiêu tan công trình đèn sách.Tôi cũng nói vô, ”cháu cứ ráng giữ active cái licence RN, lỡ hãng có lay off, thất nghiệp, có thể trở về nhà thương, hay nursing homes làm director, 70 ngàn một năm cũng đỡ.” Nó chỉ ậm ừ dạ chứ không tỏ vẻ thích thú gì với nghề này. Một năm sau , nó nộp đơn xin vô quản lý điều hành cho SONY ở chi nhánh Los Angeles, lúc đó đang tuyển đám chỉ huy trẻ, thay thế lớp già sắp về hưu. Anh Đức lo lắng cằn nhằn:
-Con “nhảy” job hoài, họ không dám mướn đâu, coi resume thấy con nhảy hoài, họ sợ có ngày con lại nhảy đi chỗ khác trả cao hơn, uổng công lao họ “training”.
-Bên Mỹ là vậy đó ba à,càng làm nhiều chỗ khác nhau, rút tỉa kinh nghiệm đủ loại khác nhau,kiến thức nhiều, họ mới trọng mình, tin tưởng, giao phó cho mình chức vụ cao hơn.
SONY interviewed nó tới 4 lần, lần nào cũng năm sáu ông tai to mặt lớn ngồi quanh bàn thi nhau liên tục hỏi đủ mọi vấn đề của nghề quản lý điều hành thương mại. Kết quả được SONY nhận, cho làm “operarion manager” với mức lương 92 ngàn, nhưng làm “ca” khuya từ 10 giờ đêm tới 6 giờ sáng (graveyard shift).
Lúc đó là cuối 2007, Lâm 35 tuổi, kinh tế Mỹ bắt đầu có dấu hiệu sa sút,nhưng SONY vẫn làm ăn đuợc.Vợ Lâm có bầu lớn, thấy chồng được job tốt, bèn nghỉ làm, ở nhà chuẩn bị sanh đẻ nuôi con . Anh Đức tâm sự, mừng công danh con lên vù vù, nhưng lại lo sức khỏe Lâm suy xụp vì thức đêm liên tục, lấy đêm làm ngày, lấy ngày làm đêm.
Đùng một cái, qua 2009, ở tuổi 37 , Lâm bị SONY cho nghỉ việc vì kinh tế suy thoái, ngân hàng vỡ nợ, hãng bán không được hàng. Lâm dấu kín không cho cha mẹ bà con hay, nằm nhà ăn tiền thất nghiệp. Vừa may, vợ xin được job mới đi làm lại, giao con cho chồng giữ, nghe lời chồng dặn, dấu không cho cha chồng biết. Mấy tháng sau, do một lần hai đứa gây lộn, cãi cọ, thấy anh tới thăm cháu nội, nó mới hé môi xì ra sự thật. Anh tức giận la:
-Sao mất job mà nín thinh? Thất nghiệp có gì là xấu, thời buổi này ai mà lại không thất nghiệp?”.
Lâm đỏ mặt, lúng túng phân trần:
 
-Không phải. Tại con không muốn ba má lo lắng, nên dấu. Ba biết, sẽ lại bắt con làm y tá nữa. Ba đừng lo, nay mai sẽ có job khác bây giờ đó. Con đang tìm trên mạng.
Tôi thấy tình hình kinh tế suy xụp chung khắp thế giới, nhà cửa ở Mỹ đâu đâu cũng bị kéo lia chia, khuyên anh Đức thông cảm cho con. Mệnh nó có Hóa Quyền, tự ái cao, không muốn ai thương hại nó bị mất job. Bên Mỹ, đâu có ai giữ mãi một job suốt đời. Coi tử vi nó vô đại hạn 34-43, có THIÊN PHỦ. Thiên Phủ thì tiền bạc dồi dào, nhưng “Phủ mà gặp Tam không thì “tiêu”. Rõ ràng là Thiên phủ nó đang bị Địa không, Tuần không, Thiên không 2 ba phía chiếu lại, lại bị Đia Kiếp hãm địa trên cao đâm xuống nữa, bảo sao mà không mất job, vợ chồng lục đục, cãi cọ có lần đòi ly dị. Ngày xưa,còn trong đại hạn 14-23 lúc trẻ, Tham lang hãm địa của nó cũng bị Không Kiếp đó chiếu mà thi rớt,tông xe, què chân, chống nạng, bồ bịch trai gái, mượn tiền credit nhà bank thâm nợ phải khai bankcrupcy … làm cha mẹ điêu đứng hao tài. Có điều, đại hạn này Liêm Phủ đều “miếu địa”, thì căn bản tài chánh vẫn vững, có nhà cửa, xe cộ đắt tiền, có vợ đi làm, có bank savings, có cha mẹ vợ giàu, vẫn hơn ngày xưa lêu bêu tay trắng, đi xe cà tàng, ở chung cư nghèo với cha mẹ thất nghiệp. Anh Đức cũng tự an ủi: ”Thôi, trong cái rủi có cái may, như vậy nó khỏi làm ca khuya mất sức.Vả lại, Obama cho ăn tiền thất nghiệp gia hạn tới 18 tháng kia mà. Còn dư thời gian tìm việc mới.”
Qua năm 2010, anh luôn thôi thúc nó xin làm nhà thương lại, nhiều bác sĩ Vn qua Mỹ học lại y khoa không nỗi, muốn lấy bằng RN đi làm mà không được,tại sao mình chê, nó ấp úng thú thật cái RN licence quá hạn lâu rồi vì đã không thèm “renew”.
-Con không thích làm trong bệnh viện, suốt ngày phải tiếp xúc với con bệnh đau yêu rên rỉ, sơ sểnh để họ chết là gánh trách nhiệm, hố sơ có tì vết xấu, bị sa thải…Mà lương thấp nữa.
-Thì kiếm chỗ nhàn hạ mà làm…làm hành chánh lại đi.
-Ba không biết chứ lúc này bệnh viện ế ẩm,nhiều người thất nghiệp không có benefit bảo hiểm y tế.Medicare cho nguời già cũng cắt giảm, nên nhiều nhà thương phải đóng cửa, hay đuổi bớt y tá, bác sĩ.. Bệnh nhân có bệnh, tự đi mua thuốc ở pharmacies chữa, không tiền vô bệnh viện , nên y tá cũng thất nghiệp...
Suốt 12 tháng, Lâm cứ ngồi nhà giữ con, check Internet, apply các job về management,mỗi lần họ gọi đi interview, gửi con cho láng giềng babysit, hấp tấp lái xe đi , có lần vào được lần “final”, nhưng vì đòi lương cao quá tiêu chuẩn nên bị “xù”. Có lần công ty nhận nhưng bắt làm ca khuya, vợ nó không chịu. Anh Đức hỏi:
-Lúc interview, họ cho biết lương, hay hỏi ý con muốn bao nhiêu ?
-Họ hỏi ý con. Con nói cái “range” con muốn là từ 75 tới 85 ngàn. Họ nói ban giám đôc sẽ họp lại, rồi cho biết sau.Rồi họ trả lời hãng cần tái kiến trúc lại,ngưng tuyển nhân viên.
-Trời đất !. Thời buổi này mà đòi lương trên trời duới đất. Tiền đâu họ trả cho con giá đó.Sáu chục, sáu lăm là OK rồi
-Vợ con nó nói trả lương thấp đừng thèm làm,tốn tiền xăng lái xe tới hãng hai bận đi về, tốn tiền trả babysit, tiền ăn tiệm, lại bị đánh thuế nhiều,chẳng thà ở coi con còn hơn.
-Thì ai sao mình vậy …Phải tự đăt vào hoàn cảnh làm chủ business của họ trong giai doạn bấp bênh này chứ. Biết họ làm ăn lời hay lỗ mà trả nỗi lương cao ,họ còn trả tiền benefits bảo hiểm y tế cho mình nữa chứ đâu phải chỉ tiền lương thôi…Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Biết có mình thôi, thua là cái chắc. Thôi, lấy mấy lớp “update” lại cái bằng y tá cho rồi, kẻo sắp hết tiền thất nghiệp tới nơi là bay nhà bay cửa. Cái nhà một tháng trả tới 2500, một mình vợ con nó làm cực nó nhăn, rồi thiếu hụt nay mai lại sinh ra cãi lộn, đánh lộn ra tòa ly dị bây giờ. Trăm chuyện gia đình lủng củng đi tới bỏ nhau ở xứ Mỹ này,đa số đều bắt đầu từ vấn đề tiền bạc, làm con cái khổ lây.
-Để con ráng apply thêm...Con quyết đeo đuổi nghề này, hạp với khả năng con. Khi nào cùng đường, con sẽ lấy lớp “update” bằng nurse lại…
Tháng 6 năm đó, tiền thất nghiệp hết, Lâm vẫn nằm nhà giữ con, coi tivi, không thấy tia hy vọng nào le lói, anh Đức mỉa mai:
-Thôi không muốn làm y tá thì đi bán xăng cho Yên Hà cho rồi…Manager không phải là một cái nghề. Y tá, sửa xe, thợ diện, dạy học, computer…mới là cái nghề. Công trinh ăn học như thế là tiêu, con bây giờ khác nào đứa không có bằng cấp, chỉ có thể đi bán xăng, cắt cỏ như tụi Mễ.
Hôm Christmas tháng 12, Yên HÀ có bầu đứa thứ nhì gần sanh nên chị Đức bay qua Texas ở, giữ thằng cháu đầu cho HÀ rảnh tay ra coi tiệm, nó mời anh Đức và tôi tới nhà ăn reveillon, kể ba lần interview mới đây vô tới “final” cũng đều tuột luốt, cha mẹ vợ nó lại bao tiền cho hai vợ chồng với đứa con 4 tuôi đi tour Pháp chơi 2 tuần đầu New Year. Lâm than không có tiền đem theo, để ổng bã bao ăn hoài cũng kỳ, anh Đức thấy tội, mượn credit card cho nó 800$ mang theo.
Giữa tháng1 năm 2012 hai vợ chồng Lâm về lại Mỹ , anh Đức đang chuẩn bị sắmTết, nghe Yên Hà gọi qua, nói anh Lâm gọi xin mượn mấy ngàn trả tiền mortgage, trễ tiền nhà 2 tháng nay,đang bị nhà bank thôi thúc. Anh thất kinh, tức quá, mắng Lâm:
-Tôi nói có sai đâu. Đã nói rang đi học lại, update cái bằng RN , đi làm nhà thương ,kẻo mất nhà, cứ ngoan cố luời biếng nằm nhà, há miệng chờ sung rụng. Bây giờ đến nước này rồi làm sao đây? Thôi, cho họ “kéo” nhà cho rồi. Vay mượn càng ngày chỉ càng sa lầy thôi…Tôi cũng bó tay. Hay rao bán nhà đi, về ở chung nhà ông bà già vợ cho rồi.
Anh vùng văng bỏ về, cả 2 tháng liền không thèm gọi Lâm. Tết nhất buồn thiu, cha con không ai gọi thăm ai. Sáng 23 tháng 3 nghe bà xã báo tin Yên HÀ sanh baby gái, mẹ tròn con vuông, anh email đồng loạt cho các nguời thân báo tin vui, kể cả Lâm, nhưng không nghe bà xã nhắc gì đến Lâm, thắc mắc không biết vợ chồng Lâm có biết điều gọi qua chúc mừng em gái không, vì nó đã tử tế cho mươn tiền trả mortgage. Qua 24, trúng thứ bảy, nén tự ái, anh bấm số cell phone,gọi con dâu hỏi thì gặp ngay thằng con bắt phone.
-Có…con gọi nó chúc mừng rồi.
-Mắc nợ nó mấy ngàn, không chịu đi làm, rồi lấy đâu mà trả lại?
-Có việc làm rồi, 80 ngàn một năm, thêm bonus 10% 1 năm…Đầu tháng tới bắt đầu.
-Cái gì? 88 ngàn? Thiệt hay giỡn ? Hãng nào mướn?
-Hãng tên “Preferred choices”, gốc ở Illinois, có chi nhánh ở hầu hết tất cả các tiểu bang,tại Cali có 2 chi nhánh ở San Francisco và Los Angeles , hang chuyên cung cấp foods cho các hãng máy bay,hotels,xưởng thợ, và học khu trên toàn nước Mỹ. Hồi giờ con chỉ làm operation manager, bữa nọ apply đại cái job “general manager” này họ post trên mạng , ai dè sau 3 lần interview, sáng thứ sáu ,Human resources gọi offer job cho con. Con sẽ làm tại LOS,gần nhà, từ 6 am tới 4 pm. General là cao hơn operation 1 bậc. Con yêu cầu gửi văn kiện “job offer “ bằng giấy cho chắc ăn, họ liền email cho con in ra, con hẹn thứ hai sẽ trả lời.
Anh Đức nín thở, sững sờ nghe con kể, bán tín bán nghi. “ Cảm ơn Trời Phật”, anh lẩm bẩm. Lâm nói tiếp:
-Trước job này, cũng một hãng ở Illinois cung cấp phụ tùng thiết bị cho các giàn khoan dầu, qua đây interview con 2 lần, thích con, gửi vé máy bay khứ hồi, bao hotel ăn uống mấy ngày, mời con bay qua Chicago interview lần cuối cùng với một candidate Mỹ khác nữa ở tiểu bang xa, nhưng sau họ trả lời là con giỏi về technical hơn nguời kia, nhưng nguời kia có kinh nghiệm về Sales hơn con, và lại đòi lương thấp hơn ,nên đã chọn nguời kia. Ba biết, mỗi lần tràn đầy hi vọng,khấp khởi mừng, tưởng thắng lớn tới nơi, nghe họ “xù” một cái mà tai ù mắt mờ…tay chân bủn rủn muốn xỉu, châu thân rã rời như ai vắt hết máu trong người, kiệt sức gượng lại không nỗi nữa…bệnh mấy ngày luôn…NHưng con vẫn kiên nhẫn, tiếp tục apply hãng khác, lần này tình cờ cũng ở Illinois, nhưng chuyên ký giao kèo cung cấp thức ăn cho nhiều hãng máy bay, trường học, hotels…với giá rẽ, nên hi vọng hang sẽ không bị lỗ lã thất bại như SONY. Sony chở hàng từ Nhật qua Mỹ xa, tốn kém nhiều, nên giá thành mắc, bán không được mới lỗ nặng. Các hãng làm ăn bây giờ nhiều nên họ tranh nhau tiết kiệm cắt giảm sở phí, chuyên chở, nhân công, để trúng thầu hợp đồng cung cấp cho các nơi cần, managers phải biết cách tiết kiệm càng nhiều càng tốt cho hãng, họ mới mướn. Hãng này lấy công làm lời, nên không sợ lỗ như Sony. Ba biết, từ OM(operation manager) lên GM (general manager) là một khoảng cách rất xa, đòi hỏi nhiều năm kinh nghiệm, không phải dễ đâu,GM chỉ dưới Director một bậc, Director lên VP(Vice President), rồi lên President. Làm tới VP là nhàn lắm, đi thanh tra thôi,mà ăn lương toàn 200 ngàn trở lên…Con hi vọng vài năm nữa lương con sẽ lên 100 ngàn, ba thấy có ai mới 38 tuổi mà được như con chưa? GM như con là chỉ huy toàn bộ chi nhánh ở L.A, cai quản mấy trăm người, quyền hạn rất lớn .
-Làm manager cho hãng tư, trên 55 sáu chục tuổi là nó hay cho nghỉ việc, mướn tụi trẻ năng dộng tháo vát lên thay thế, lúc đó con sẽ làm gì? Lúc đó già rồi, ai mướn ? Còn làm công chức, nhà thương, càng già cáng nhiều kinh nghiệm, không thể cho nghỉ ngang được, có nghiệp đoàn bảo vệ, nên job vững tới già..
- Làm GM rất khó lay off, vì khó kiếm đuợc nguời GM có đủ bản lãnh kinh nghiệm điều khiển tổng quát. Bộ ba tưởng dễ làm đuợc manager lắm sao? Ba ở xa con 10 mấy năm nay, đâu có biết con thông minh và khôn khéo như thế nào. Con bỏ Target, Sony mà vẫn thường xuyên liên hệ tốt với ông boss 2 chỗ đó, nên sau khi họ interview con, check references hỏi hai ông đó về con, nghe khen ngợi con hết mình, mới cho con job này. Con trải qua 10 mấy lần interview với các tay gộc rồi, gặp ai lần đầu, chỉ nghe họ nói chuyện 2 phút là biết đụợc ngay họ thuộc loại nào, biết cách trả lời làm họ hài lòng, thích mình.. Ba chưa nghe con trả lời mấy ông già interview con đâu. Họ gật gù chăm chú nghe con nói, trong lúc nói, con luôn dùng chữ tắt của những từ chuyên môn về kỹ nghệ,kinh doanh con học được qua kinh nghiệm 13 năm làm với bệnh viện,Target,Sony, mà chỉ ai trong ngành nghe mới hiểu thôi, chẳng hạn như IET, ba biết là gì không? Là “Import & Export Transportation”vv…Hai năm nay thất nghiệp, ba tưởng con nằm nhà chơi không hả? Con vẫn tiếp tục học hỏi thêm trên mạng những sáng kiến mới, từ ngữ mới trong ngành management,.Không phải khi interview mình nói lưu loát là được job đâu. They observe the way you talk, see how strongly you believe in what you talk…They ask you tricky questions and bring up problems, see how you handle them, how quick- minded you are…You have to make them trust you and believe you can do what you say…
ANh Đức nghe Lâm huyên thuyên nói ,tự tin,rành rọt, tiếng Mỹ chắc nịch, mạnh bao, lưu loát y như dân Mỹ giám đôc,cảnh sát chính cống, há hốc mồm, choáng váng biết lâu nay đánh giá thằng con quá thấp, tưởng nó vẫn là đứa trẻ “playboy”ngày xưa nông cạn,lêu lổng hoang đàng. Té ra ông thày tử vi năm xưa coi sai, nó theo con đường làm giám đôc có vẻ thành công quá, đâu có chịu làm lương y. Qua thứ hai, anh gọi phone hỏi đã trả lời NHẬN job chưa, nó nói RỒI, hãng đã mua vé máy bay, book hotel sẵn 1 tuần bên Illinois mời nó qua ký giấy tờ, giới thiệu chóp bu, và training sơ khỏi.
Anh vui vẻ hỏi tôi năm nay đại tiểu hạn nó trùng phùng, có Phủ gặp Tam không,Địa kiếp mà tại sao lại “hên” vớ được job thơm, tôi cầm lá sô coi kỹ lại, thấy “Lưu niên đại hạn” nó năm nay đóng Mệnh, có HÓA QUYỀN ,Thái tuế, giáp Quang Quí,hội Long phượng hổ cái,Thiên Việt Thiên phúc, thì ra là nhờ cái này. Chưa hết, Lưu Thiên Mã nó năm nay đóng ở Dần, được Hóa lộc ở Thân chiếu thằng xuống thành cặp “Lộc Mã”. Lưu Lộc tồn nó lại đóng chung với Mã cố định ở Hợi. Năm nào mà Lưu Lộc gặp Mã , hay Lưu Mã gặp Lộc, không cứ Lộc Mã phải đóng ở cung tiểu hạn, là chắc chắn năm đó tiền vô ào ào. Có Quyền, có Lộc Mã, tứ linh,Thái tuế, là công danh tiền bạc bộc phát, đúng y chóc. Tử vi thật là kỳ diệu.Tôi trấn an anh Đức:
 
-Anh yên tâm ,nêu nó giữ được job này qua tới sang năm thì sẽ làm luôn tới hết đại hạn 34-43, vì sang năm 2013 tiểu hạn vô cung Thê, có “Âm dương xương khúc khôi việt” tha hồ bốc, năm tới nữa 2014 có Song lộc, năm tới nữa 2015 có QUYỀN. Hạn Thiên Phủ gặp Tam không này, như vậy chỉ tác hai nó có 3 năm vừa qua thôi, có lẽ nhờ cung Phúc đức tốt. Đại hạn 44-53 tới của nó có Bạch hổ miếu địa ở Dậu , còn thăng tiến bạo hơn, tiến lên Director,VP như chơi. Con anh Mệnh có Hóa Quyền, hai mắt to, sáng quắc, có uy, có biệt tài lãnh đạo,chí nó lớn như chim đại bàng, không phải chí nhỏ của con chim sẻ bồ câu mổ gạo dưới đất, cứ đê nó thử sức, tự do vùng vẫy trên trời đi, đừng bắt nó suốt ngày lẩn quẩn bên giường bệnh nhân làm job an toàn buồn chán. Anh thuộc thế hệ tỵ nạn thứ nhất, lớn tuổi an phận tri túc không dám ngó lên, chứ nó thuộc thê hệ thứ hai, suy nghĩ như Mỹ, có quyền nhìn cao hơn mình. ”Con hơn cha là nhà có phúc”, anh nên mừng vì con, thay vì trách cứ nó mới phải.
Phạm Hoàng Chương
					
				
				
				
					
				
			
				(04/05/2012)
Tác giả là một nhà giáo, từng là Chủ tịch Hội Ái Hữu Ninh Thuận, hiện đã về hưu và là cư dân Riverside, Nam Cali. Ông đã góp nhiều bài viết đặc biệt cho giải thưởng Việt Báo từ năm đầu tiên, và nhận giải Chung Kết Viết Về Nước Mỹ 2009. Sau đây là bài mới của tác giả.
Anh Đức bạn tôi có hai đứa con, sinh cách nhau 5 năm.... lần nào vợ sanh cũng nhờ tôi coi giùm tử vi. Lá số hai đứa khác nhau nên số phận, công danh sự nghiệp cũng khác nhau. Cả hai đều qua Mỹ tốt nghiệp đại học, cùng có bằng y tá RN, cùng lấy vợ lấy chồng con nhà khá giả, cùng có nhà cao cửa rộng sau khi ở riêng, nhưng mức độ công danh sự nghiệp lại khác nhau.
Con gái nhờ phước đức đời trước, không làm mà lộc tự nhiên đưa tới ung dung hưởng, nằm ngửa cho trái rụng vô miệng ăn.. Con trai thông minh bản lãnh, nhưng kém phước hơn, phải làm việc mới có tiền, như ngừời phải nhổ cỏ, bón phân,tưới nước, cây mới có trái, rồi phải leo lên hái xuống ăn. Trung Lâm sinh giờ mùi,23 tháng 7 Qúi sửu 1973,có Hóa Quyền, Thái tuế,long phượng hổ cái tại Mệnh, nên đẹp trai, thông minh lanh lợi, thich chỉ huy nguời khác , đi làm nắm toàn chức leader, counselor, manager… nhưng hay bỏ job, mất job, tiền bạc xài hoang nên hay túng thiếu vay mượn ( Song Hao đóng cung Tài)… Yên Hà giờ tý , 25 tháng giêng, Mậu ngọ 1978, đại phúc tinh Đồng Lương đóng MệnhThân, nên hiếu thảo, thùy mị, phúc hậu, thương người, không cần đi làm vẫn có nhà cao cửa rộng, làm chủ cây xăng lớn buôn bán tấp nập ( Song Lộc đóng tại cung Điền).
Năm 1991, Trung Lâm học lớp 12, trở chứng không lo học hành lại bồ bịch trai gái, giao du bạn xấu, lái xe gây tai nạn, lãnh tickets liên miên,thi trung học rớt phải học lại hai lớp hè mới đựợc cấp bằng HighSchool . Tôi tài tử vi lúc đó còn yếu, nên bảo anh, “ lá số nó tốt lắm, ngặt vì đang ở đại hạn xấu 14-23 tuổi bị Triệt, có Tham lang hãm địa bị Không kiếp chiếu, nên mới bê bối như vậy, anh nên tới văn phòng một thày tử vi nổi tiếng ở Little Saigon nhờ giải đoán tương lai,hướng nghiệp cho nó”. Ông thày phán:
-Thằng này có nhiều cách hay, tuổi Sửu Mệnh lại đóng cung Sửu,có QUyền và tứ linh, Khôi việt,lại giáp Quang QUí .THÂN ở Phúc có Nhật Lương miếu địa ở Mão, được NGuyệt sáng,Hóa Khoa, Khúc, Mã ở Hợi tại THÊ chiếu lên, “ Âm dương xương khúc nhi đắc lực”, coi các cường cung chỗ nào cũng thấy khoa bảng,quyền hạn, danh chức…, sau này chắc chắn sẽ thành bác sĩ.
Ông nói như đinh đóng cột:
-Thân nó có THiên Lương + Thiên Y. THiên lương mà đi với Thiên Y…là Lương Y, là sô làm thày thuốc, cho dù có học ra kỹ sư, kiến trúc sư, business gì đi nữa rồi sau cũng quay về ngành thuốc thôi...Tin tôi đi. Thằng này hưởng ba đại hạn tốt liền, tức 30 năm đại phú đại quí, từ 24 đến 54 tuổi. Sô nhờ vợ, vợ vừa đẹp, vừa khoa bảng, vừa con nhà giàu.
Tôi góp ý:
-Tôi thấy nó “Mệnh Triệt, Thân Tuần”…mà tánh lại lười biếng ham chơi, xài hoang, con gái theo nườm nượp, ít khi thấy nó đọc sách hay cặm cụi viết lách …làm sao mà học bác sĩ cho nỗi.
Ông thày cười mũi:
-Hừ… như tôi thấy bên Việt nam, nhiều ông đâu có học hành gì mà cũng lên làm Tổng thống, bí thư, thủ tướng, bộ trưởng, tướng tá tùm lum ..…Mệnh bị Triệt thì ấu thơ lận đận, tánh tình lừng khừng, bất quyết..nhưng tới năm 24 tuổi, sang đại hạn “Nguyệt lãng thiên môn” ở cung THÊ tại Hợi, gặp “ Âm dương xương khúc khôi việt”, thì sẽ tha hồ hưởng vinh hoa phú quí….
Quả nhiên mấy năm sau, đúng 24 tuổi, tử vi vô đại hạn Nguyệt lãng thiên môn,tức “trăng sáng dạo ngang cửa Trời”, nó được tuyển nhận vào trường Y, nhưng là trường “ Y tá” 3 năm đào tạo “registered nurse”. Anh Đức cũng mừng, bảo tôi,” Thôi , cũng đuợc , không học nỗi bác sĩ , dược sĩ thì ít ra làm RN cũng quí, nghề này ở đâu cũng cần, sau này có tiền học thêm lên cao, lấy bằng nurse practionnner thì quyền lợi cũng ngang như y sĩ, có quyền khám bệnh cho toa.” Tôi cũng an ủi anh:
- Vô được chương trình RN 3 năm này đâu phải dễ anh, phải lấy hết các lớp general requirement, lấy thêm 7 lớp pre-requisites như biology, physics, chemistry,Toán, Tâm lý học….v.v.. với điểm A hay A- mới có hy vọng, một năm 4 năm ngàn sinh viên apply mà họ chỉ lấy có 55 người với điểm A cao nhất”.
Ba năm sau, Lâm tốt nghiệp B.S về Nursing, cọng thêm cái RN licence, chưa kịp lãnh bằng đã được một nhà thương lớn ở San Bernardino offer cái job hành chánh với lương 60 ngàn. ANh Đức kể Lâm chỉ deal với bác sĩ, ký giấy tờ,chỉ huy mấy y tá LVN dưới quyền, không phải chích thuốc, đo mạch, săn sóc bệnh nhân, lại được ông “xếp” Mỹ thương, chỉ dẫn truyền đạt kinh nghiệm,khen thưởng, cất nhắc. Sau 2 năm, ông “xếp” bỏ qua làm cho một nhà thương khác với chức “supervisor” lương cao hơn, ông gọi nó bỏ job,qua theo phụ tá cho ông, lương 65 ngàn, làm counselor. Chức vụ này nhàn hạ, chỉ ngồi bàn giấy khuyên nhủ các bệnh nhân ghiền rượu, xì ke, ma túy, nghiên cứu hồ sơ, ngân sách tiểu bang, rồi chuyển họ tới các trung tâm cai nghiện thích hợp..
Năm 32 tuổi, Trung Lâm cưới vợ, con gái của một nhà đại phú ở L.A. Anh Đức và ông bà xui gia phụ tiền giúp con cái mua nhà lầu ngói đỏ mới toanh 400 ngàn ở riêng. Lâm buồn chán với công việc giấy tờ tẻ nhạt và mức lương dậm chân tại chỗ so với mấy đứa bạn thân làm nha sĩ, kiến trúc sư giàu có. Nó lẳng lặng bỏ job, nhảy qua lãnh vực business, nộp đơn apply xin vào làm cho trung tâm bán lẻ Target, được interviewed tới 3 lần, đuợc ngay job mới 75 ngàn. Đại hạn 24-33 sáng trưng nên công danh cứ đi lên, bỏ job này có job khác tốt hơn ngay. Lâm làm supervisor cho một tiệm Target, quản lý việc mua bán, lo “supply” hàng hóa đầy đủ trong tiệm, thỉnh thoảng ra bến tàu ở Long Beach, khám xét hàng hóa xuất khẩu từ Trung quốc gửi sang, chỉ huy đâu khoảng hai chục nhân viên.Anh Đức thấy lương cao,Target là công ty lớn toàn quốc, cũng mừng.
Thời gian này Lâm rất bận, anh chị Đức than về hưu nhàn hạ,ở không cả tháng có khi không thấy mặt nó ghé nhà thăm. Nó kể công ty gửi đi tu nghiệp nhiều khóa về nghệ thuật chỉ huy ở San Diego. Nó kể cấp trên thường xuyên theo dõi , đánh giá tỉ mỉ thành tích tiến bộ của nó để quyết định sa thải, hay thăng chức, nên lúc nào đầu óc nó cũng căng thẳng, ngủ không ngon giấc . Cho nên, sau 3 năm “cày” cho Target , nó “quit” job, nghỉ nằm nhà ăn tiền thất nghiệp, mà dấu không cho anh biết.
Mãi về sau, Lâm mới tâm sự với ba nó thời gian 3 năm đó rất là khổ sở, điên đầu (stressful), chẳng những nhà xa chỗ làm tới một tiếng rưỡi lái xe trên freeway, chóp bu Target còn huấn luyện nó theo tiêu chuẩn tiên tiến,áp dụng kỷ luật nghiêm khắc, đòi hỏi supervisors như nó phải có tiến bộ rõ rệt, đầy đủ kinh nghiệm thương trường,biết cách tiết kiệm cho công ty, để trong tương lai đứng ra gánh vác đảm nhiệm công ty mẹ, khiến nó ngày đêm lo lắng, đến nỗi có lần gội đầu,soi gương, kinh hãi thấy chỏm tóc đen giữa đỉnh đầu rụng đâu hồi nào, lộ ra một đốm da tròn trắng hếu như nguời hói tóc. Bù lại, cũng nhờ Target gửi đi training nhiều nơi về nghệ thuật chỉ huy (leadership skills) mà nó có nhiều kinh nghiệm sáng giá về lãnh đạo, quản lý (management) nói năng rành rọt mới được SONY chọn.
Lâm kể sau khi bỏ Target, ăn ngủ thoải mái vô tư, tóc ở đỉnh đầu nó từ từ mọc lại đen như cũ, thật là kỳ diệu. Nó làm tạm manager cho workshop của cha vợ nó, chế phụ tùng máy bay cho chính phủ. Anh Đức luôn nhắc con nhớ “renew” cái RN licence 2 năm một lần, kết quả của công lao học 6 năm college, đừng để quá hạn tiêu tan công trình đèn sách.Tôi cũng nói vô, ”cháu cứ ráng giữ active cái licence RN, lỡ hãng có lay off, thất nghiệp, có thể trở về nhà thương, hay nursing homes làm director, 70 ngàn một năm cũng đỡ.” Nó chỉ ậm ừ dạ chứ không tỏ vẻ thích thú gì với nghề này. Một năm sau , nó nộp đơn xin vô quản lý điều hành cho SONY ở chi nhánh Los Angeles, lúc đó đang tuyển đám chỉ huy trẻ, thay thế lớp già sắp về hưu. Anh Đức lo lắng cằn nhằn:
-Con “nhảy” job hoài, họ không dám mướn đâu, coi resume thấy con nhảy hoài, họ sợ có ngày con lại nhảy đi chỗ khác trả cao hơn, uổng công lao họ “training”.
-Bên Mỹ là vậy đó ba à,càng làm nhiều chỗ khác nhau, rút tỉa kinh nghiệm đủ loại khác nhau,kiến thức nhiều, họ mới trọng mình, tin tưởng, giao phó cho mình chức vụ cao hơn.
SONY interviewed nó tới 4 lần, lần nào cũng năm sáu ông tai to mặt lớn ngồi quanh bàn thi nhau liên tục hỏi đủ mọi vấn đề của nghề quản lý điều hành thương mại. Kết quả được SONY nhận, cho làm “operarion manager” với mức lương 92 ngàn, nhưng làm “ca” khuya từ 10 giờ đêm tới 6 giờ sáng (graveyard shift).
Lúc đó là cuối 2007, Lâm 35 tuổi, kinh tế Mỹ bắt đầu có dấu hiệu sa sút,nhưng SONY vẫn làm ăn đuợc.Vợ Lâm có bầu lớn, thấy chồng được job tốt, bèn nghỉ làm, ở nhà chuẩn bị sanh đẻ nuôi con . Anh Đức tâm sự, mừng công danh con lên vù vù, nhưng lại lo sức khỏe Lâm suy xụp vì thức đêm liên tục, lấy đêm làm ngày, lấy ngày làm đêm.
Đùng một cái, qua 2009, ở tuổi 37 , Lâm bị SONY cho nghỉ việc vì kinh tế suy thoái, ngân hàng vỡ nợ, hãng bán không được hàng. Lâm dấu kín không cho cha mẹ bà con hay, nằm nhà ăn tiền thất nghiệp. Vừa may, vợ xin được job mới đi làm lại, giao con cho chồng giữ, nghe lời chồng dặn, dấu không cho cha chồng biết. Mấy tháng sau, do một lần hai đứa gây lộn, cãi cọ, thấy anh tới thăm cháu nội, nó mới hé môi xì ra sự thật. Anh tức giận la:
-Sao mất job mà nín thinh? Thất nghiệp có gì là xấu, thời buổi này ai mà lại không thất nghiệp?”.
Lâm đỏ mặt, lúng túng phân trần:
-Không phải. Tại con không muốn ba má lo lắng, nên dấu. Ba biết, sẽ lại bắt con làm y tá nữa. Ba đừng lo, nay mai sẽ có job khác bây giờ đó. Con đang tìm trên mạng.
Tôi thấy tình hình kinh tế suy xụp chung khắp thế giới, nhà cửa ở Mỹ đâu đâu cũng bị kéo lia chia, khuyên anh Đức thông cảm cho con. Mệnh nó có Hóa Quyền, tự ái cao, không muốn ai thương hại nó bị mất job. Bên Mỹ, đâu có ai giữ mãi một job suốt đời. Coi tử vi nó vô đại hạn 34-43, có THIÊN PHỦ. Thiên Phủ thì tiền bạc dồi dào, nhưng “Phủ mà gặp Tam không thì “tiêu”. Rõ ràng là Thiên phủ nó đang bị Địa không, Tuần không, Thiên không 2 ba phía chiếu lại, lại bị Đia Kiếp hãm địa trên cao đâm xuống nữa, bảo sao mà không mất job, vợ chồng lục đục, cãi cọ có lần đòi ly dị. Ngày xưa,còn trong đại hạn 14-23 lúc trẻ, Tham lang hãm địa của nó cũng bị Không Kiếp đó chiếu mà thi rớt,tông xe, què chân, chống nạng, bồ bịch trai gái, mượn tiền credit nhà bank thâm nợ phải khai bankcrupcy … làm cha mẹ điêu đứng hao tài. Có điều, đại hạn này Liêm Phủ đều “miếu địa”, thì căn bản tài chánh vẫn vững, có nhà cửa, xe cộ đắt tiền, có vợ đi làm, có bank savings, có cha mẹ vợ giàu, vẫn hơn ngày xưa lêu bêu tay trắng, đi xe cà tàng, ở chung cư nghèo với cha mẹ thất nghiệp. Anh Đức cũng tự an ủi: ”Thôi, trong cái rủi có cái may, như vậy nó khỏi làm ca khuya mất sức.Vả lại, Obama cho ăn tiền thất nghiệp gia hạn tới 18 tháng kia mà. Còn dư thời gian tìm việc mới.”
Qua năm 2010, anh luôn thôi thúc nó xin làm nhà thương lại, nhiều bác sĩ Vn qua Mỹ học lại y khoa không nỗi, muốn lấy bằng RN đi làm mà không được,tại sao mình chê, nó ấp úng thú thật cái RN licence quá hạn lâu rồi vì đã không thèm “renew”.
-Con không thích làm trong bệnh viện, suốt ngày phải tiếp xúc với con bệnh đau yêu rên rỉ, sơ sểnh để họ chết là gánh trách nhiệm, hố sơ có tì vết xấu, bị sa thải…Mà lương thấp nữa.
-Thì kiếm chỗ nhàn hạ mà làm…làm hành chánh lại đi.
-Ba không biết chứ lúc này bệnh viện ế ẩm,nhiều người thất nghiệp không có benefit bảo hiểm y tế.Medicare cho nguời già cũng cắt giảm, nên nhiều nhà thương phải đóng cửa, hay đuổi bớt y tá, bác sĩ.. Bệnh nhân có bệnh, tự đi mua thuốc ở pharmacies chữa, không tiền vô bệnh viện , nên y tá cũng thất nghiệp...
Suốt 12 tháng, Lâm cứ ngồi nhà giữ con, check Internet, apply các job về management,mỗi lần họ gọi đi interview, gửi con cho láng giềng babysit, hấp tấp lái xe đi , có lần vào được lần “final”, nhưng vì đòi lương cao quá tiêu chuẩn nên bị “xù”. Có lần công ty nhận nhưng bắt làm ca khuya, vợ nó không chịu. Anh Đức hỏi:
-Lúc interview, họ cho biết lương, hay hỏi ý con muốn bao nhiêu ?
-Họ hỏi ý con. Con nói cái “range” con muốn là từ 75 tới 85 ngàn. Họ nói ban giám đôc sẽ họp lại, rồi cho biết sau.Rồi họ trả lời hãng cần tái kiến trúc lại,ngưng tuyển nhân viên.
-Trời đất !. Thời buổi này mà đòi lương trên trời duới đất. Tiền đâu họ trả cho con giá đó.Sáu chục, sáu lăm là OK rồi
-Vợ con nó nói trả lương thấp đừng thèm làm,tốn tiền xăng lái xe tới hãng hai bận đi về, tốn tiền trả babysit, tiền ăn tiệm, lại bị đánh thuế nhiều,chẳng thà ở coi con còn hơn.
-Thì ai sao mình vậy …Phải tự đăt vào hoàn cảnh làm chủ business của họ trong giai doạn bấp bênh này chứ. Biết họ làm ăn lời hay lỗ mà trả nỗi lương cao ,họ còn trả tiền benefits bảo hiểm y tế cho mình nữa chứ đâu phải chỉ tiền lương thôi…Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Biết có mình thôi, thua là cái chắc. Thôi, lấy mấy lớp “update” lại cái bằng y tá cho rồi, kẻo sắp hết tiền thất nghiệp tới nơi là bay nhà bay cửa. Cái nhà một tháng trả tới 2500, một mình vợ con nó làm cực nó nhăn, rồi thiếu hụt nay mai lại sinh ra cãi lộn, đánh lộn ra tòa ly dị bây giờ. Trăm chuyện gia đình lủng củng đi tới bỏ nhau ở xứ Mỹ này,đa số đều bắt đầu từ vấn đề tiền bạc, làm con cái khổ lây.
-Để con ráng apply thêm...Con quyết đeo đuổi nghề này, hạp với khả năng con. Khi nào cùng đường, con sẽ lấy lớp “update” bằng nurse lại…
Tháng 6 năm đó, tiền thất nghiệp hết, Lâm vẫn nằm nhà giữ con, coi tivi, không thấy tia hy vọng nào le lói, anh Đức mỉa mai:
-Thôi không muốn làm y tá thì đi bán xăng cho Yên Hà cho rồi…Manager không phải là một cái nghề. Y tá, sửa xe, thợ diện, dạy học, computer…mới là cái nghề. Công trinh ăn học như thế là tiêu, con bây giờ khác nào đứa không có bằng cấp, chỉ có thể đi bán xăng, cắt cỏ như tụi Mễ.
Hôm Christmas tháng 12, Yên HÀ có bầu đứa thứ nhì gần sanh nên chị Đức bay qua Texas ở, giữ thằng cháu đầu cho HÀ rảnh tay ra coi tiệm, nó mời anh Đức và tôi tới nhà ăn reveillon, kể ba lần interview mới đây vô tới “final” cũng đều tuột luốt, cha mẹ vợ nó lại bao tiền cho hai vợ chồng với đứa con 4 tuôi đi tour Pháp chơi 2 tuần đầu New Year. Lâm than không có tiền đem theo, để ổng bã bao ăn hoài cũng kỳ, anh Đức thấy tội, mượn credit card cho nó 800$ mang theo.
Giữa tháng1 năm 2012 hai vợ chồng Lâm về lại Mỹ , anh Đức đang chuẩn bị sắmTết, nghe Yên Hà gọi qua, nói anh Lâm gọi xin mượn mấy ngàn trả tiền mortgage, trễ tiền nhà 2 tháng nay,đang bị nhà bank thôi thúc. Anh thất kinh, tức quá, mắng Lâm:
-Tôi nói có sai đâu. Đã nói rang đi học lại, update cái bằng RN , đi làm nhà thương ,kẻo mất nhà, cứ ngoan cố luời biếng nằm nhà, há miệng chờ sung rụng. Bây giờ đến nước này rồi làm sao đây? Thôi, cho họ “kéo” nhà cho rồi. Vay mượn càng ngày chỉ càng sa lầy thôi…Tôi cũng bó tay. Hay rao bán nhà đi, về ở chung nhà ông bà già vợ cho rồi.
Anh vùng văng bỏ về, cả 2 tháng liền không thèm gọi Lâm. Tết nhất buồn thiu, cha con không ai gọi thăm ai. Sáng 23 tháng 3 nghe bà xã báo tin Yên HÀ sanh baby gái, mẹ tròn con vuông, anh email đồng loạt cho các nguời thân báo tin vui, kể cả Lâm, nhưng không nghe bà xã nhắc gì đến Lâm, thắc mắc không biết vợ chồng Lâm có biết điều gọi qua chúc mừng em gái không, vì nó đã tử tế cho mươn tiền trả mortgage. Qua 24, trúng thứ bảy, nén tự ái, anh bấm số cell phone,gọi con dâu hỏi thì gặp ngay thằng con bắt phone.
-Có…con gọi nó chúc mừng rồi.
-Mắc nợ nó mấy ngàn, không chịu đi làm, rồi lấy đâu mà trả lại?
-Có việc làm rồi, 80 ngàn một năm, thêm bonus 10% 1 năm…Đầu tháng tới bắt đầu.
-Cái gì? 88 ngàn? Thiệt hay giỡn ? Hãng nào mướn?
-Hãng tên “Preferred choices”, gốc ở Illinois, có chi nhánh ở hầu hết tất cả các tiểu bang,tại Cali có 2 chi nhánh ở San Francisco và Los Angeles , hang chuyên cung cấp foods cho các hãng máy bay,hotels,xưởng thợ, và học khu trên toàn nước Mỹ. Hồi giờ con chỉ làm operation manager, bữa nọ apply đại cái job “general manager” này họ post trên mạng , ai dè sau 3 lần interview, sáng thứ sáu ,Human resources gọi offer job cho con. Con sẽ làm tại LOS,gần nhà, từ 6 am tới 4 pm. General là cao hơn operation 1 bậc. Con yêu cầu gửi văn kiện “job offer “ bằng giấy cho chắc ăn, họ liền email cho con in ra, con hẹn thứ hai sẽ trả lời.
Anh Đức nín thở, sững sờ nghe con kể, bán tín bán nghi. “ Cảm ơn Trời Phật”, anh lẩm bẩm. Lâm nói tiếp:
-Trước job này, cũng một hãng ở Illinois cung cấp phụ tùng thiết bị cho các giàn khoan dầu, qua đây interview con 2 lần, thích con, gửi vé máy bay khứ hồi, bao hotel ăn uống mấy ngày, mời con bay qua Chicago interview lần cuối cùng với một candidate Mỹ khác nữa ở tiểu bang xa, nhưng sau họ trả lời là con giỏi về technical hơn nguời kia, nhưng nguời kia có kinh nghiệm về Sales hơn con, và lại đòi lương thấp hơn ,nên đã chọn nguời kia. Ba biết, mỗi lần tràn đầy hi vọng,khấp khởi mừng, tưởng thắng lớn tới nơi, nghe họ “xù” một cái mà tai ù mắt mờ…tay chân bủn rủn muốn xỉu, châu thân rã rời như ai vắt hết máu trong người, kiệt sức gượng lại không nỗi nữa…bệnh mấy ngày luôn…NHưng con vẫn kiên nhẫn, tiếp tục apply hãng khác, lần này tình cờ cũng ở Illinois, nhưng chuyên ký giao kèo cung cấp thức ăn cho nhiều hãng máy bay, trường học, hotels…với giá rẽ, nên hi vọng hang sẽ không bị lỗ lã thất bại như SONY. Sony chở hàng từ Nhật qua Mỹ xa, tốn kém nhiều, nên giá thành mắc, bán không được mới lỗ nặng. Các hãng làm ăn bây giờ nhiều nên họ tranh nhau tiết kiệm cắt giảm sở phí, chuyên chở, nhân công, để trúng thầu hợp đồng cung cấp cho các nơi cần, managers phải biết cách tiết kiệm càng nhiều càng tốt cho hãng, họ mới mướn. Hãng này lấy công làm lời, nên không sợ lỗ như Sony. Ba biết, từ OM(operation manager) lên GM (general manager) là một khoảng cách rất xa, đòi hỏi nhiều năm kinh nghiệm, không phải dễ đâu,GM chỉ dưới Director một bậc, Director lên VP(Vice President), rồi lên President. Làm tới VP là nhàn lắm, đi thanh tra thôi,mà ăn lương toàn 200 ngàn trở lên…Con hi vọng vài năm nữa lương con sẽ lên 100 ngàn, ba thấy có ai mới 38 tuổi mà được như con chưa? GM như con là chỉ huy toàn bộ chi nhánh ở L.A, cai quản mấy trăm người, quyền hạn rất lớn .
-Làm manager cho hãng tư, trên 55 sáu chục tuổi là nó hay cho nghỉ việc, mướn tụi trẻ năng dộng tháo vát lên thay thế, lúc đó con sẽ làm gì? Lúc đó già rồi, ai mướn ? Còn làm công chức, nhà thương, càng già cáng nhiều kinh nghiệm, không thể cho nghỉ ngang được, có nghiệp đoàn bảo vệ, nên job vững tới già..
- Làm GM rất khó lay off, vì khó kiếm đuợc nguời GM có đủ bản lãnh kinh nghiệm điều khiển tổng quát. Bộ ba tưởng dễ làm đuợc manager lắm sao? Ba ở xa con 10 mấy năm nay, đâu có biết con thông minh và khôn khéo như thế nào. Con bỏ Target, Sony mà vẫn thường xuyên liên hệ tốt với ông boss 2 chỗ đó, nên sau khi họ interview con, check references hỏi hai ông đó về con, nghe khen ngợi con hết mình, mới cho con job này. Con trải qua 10 mấy lần interview với các tay gộc rồi, gặp ai lần đầu, chỉ nghe họ nói chuyện 2 phút là biết đụợc ngay họ thuộc loại nào, biết cách trả lời làm họ hài lòng, thích mình.. Ba chưa nghe con trả lời mấy ông già interview con đâu. Họ gật gù chăm chú nghe con nói, trong lúc nói, con luôn dùng chữ tắt của những từ chuyên môn về kỹ nghệ,kinh doanh con học được qua kinh nghiệm 13 năm làm với bệnh viện,Target,Sony, mà chỉ ai trong ngành nghe mới hiểu thôi, chẳng hạn như IET, ba biết là gì không? Là “Import & Export Transportation”vv…Hai năm nay thất nghiệp, ba tưởng con nằm nhà chơi không hả? Con vẫn tiếp tục học hỏi thêm trên mạng những sáng kiến mới, từ ngữ mới trong ngành management,.Không phải khi interview mình nói lưu loát là được job đâu. They observe the way you talk, see how strongly you believe in what you talk…They ask you tricky questions and bring up problems, see how you handle them, how quick- minded you are…You have to make them trust you and believe you can do what you say…
ANh Đức nghe Lâm huyên thuyên nói ,tự tin,rành rọt, tiếng Mỹ chắc nịch, mạnh bao, lưu loát y như dân Mỹ giám đôc,cảnh sát chính cống, há hốc mồm, choáng váng biết lâu nay đánh giá thằng con quá thấp, tưởng nó vẫn là đứa trẻ “playboy”ngày xưa nông cạn,lêu lổng hoang đàng. Té ra ông thày tử vi năm xưa coi sai, nó theo con đường làm giám đôc có vẻ thành công quá, đâu có chịu làm lương y. Qua thứ hai, anh gọi phone hỏi đã trả lời NHẬN job chưa, nó nói RỒI, hãng đã mua vé máy bay, book hotel sẵn 1 tuần bên Illinois mời nó qua ký giấy tờ, giới thiệu chóp bu, và training sơ khỏi.
Anh vui vẻ hỏi tôi năm nay đại tiểu hạn nó trùng phùng, có Phủ gặp Tam không,Địa kiếp mà tại sao lại “hên” vớ được job thơm, tôi cầm lá sô coi kỹ lại, thấy “Lưu niên đại hạn” nó năm nay đóng Mệnh, có HÓA QUYỀN ,Thái tuế, giáp Quang Quí,hội Long phượng hổ cái,Thiên Việt Thiên phúc, thì ra là nhờ cái này. Chưa hết, Lưu Thiên Mã nó năm nay đóng ở Dần, được Hóa lộc ở Thân chiếu thằng xuống thành cặp “Lộc Mã”. Lưu Lộc tồn nó lại đóng chung với Mã cố định ở Hợi. Năm nào mà Lưu Lộc gặp Mã , hay Lưu Mã gặp Lộc, không cứ Lộc Mã phải đóng ở cung tiểu hạn, là chắc chắn năm đó tiền vô ào ào. Có Quyền, có Lộc Mã, tứ linh,Thái tuế, là công danh tiền bạc bộc phát, đúng y chóc. Tử vi thật là kỳ diệu.Tôi trấn an anh Đức:
-Anh yên tâm ,nêu nó giữ được job này qua tới sang năm thì sẽ làm luôn tới hết đại hạn 34-43, vì sang năm 2013 tiểu hạn vô cung Thê, có “Âm dương xương khúc khôi việt” tha hồ bốc, năm tới nữa 2014 có Song lộc, năm tới nữa 2015 có QUYỀN. Hạn Thiên Phủ gặp Tam không này, như vậy chỉ tác hai nó có 3 năm vừa qua thôi, có lẽ nhờ cung Phúc đức tốt. Đại hạn 44-53 tới của nó có Bạch hổ miếu địa ở Dậu , còn thăng tiến bạo hơn, tiến lên Director,VP như chơi. Con anh Mệnh có Hóa Quyền, hai mắt to, sáng quắc, có uy, có biệt tài lãnh đạo,chí nó lớn như chim đại bàng, không phải chí nhỏ của con chim sẻ bồ câu mổ gạo dưới đất, cứ đê nó thử sức, tự do vùng vẫy trên trời đi, đừng bắt nó suốt ngày lẩn quẩn bên giường bệnh nhân làm job an toàn buồn chán. Anh thuộc thế hệ tỵ nạn thứ nhất, lớn tuổi an phận tri túc không dám ngó lên, chứ nó thuộc thê hệ thứ hai, suy nghĩ như Mỹ, có quyền nhìn cao hơn mình. ”Con hơn cha là nhà có phúc”, anh nên mừng vì con, thay vì trách cứ nó mới phải.
Phạm Hoàng Chương
| 
						 Thanked by 6 Members: 
					 | 
					
						 
							 , , , , , 
						 
						
							
						
					 | 
				
#5902
Gửi vào 10/11/2012 - 14:06
					Số anh chàng này luôn luôn có xấu tốt đi kèm, mấy đại vận nữa cũng thế ...
					
					
					
				
				
				
			
				| 
						 Thanked by 1 Member: 
					 | 
					
						 | 
				
#5903
Gửi vào 10/11/2012 - 14:09
					Tác giả viết hay quá
					
					
					
				
				
				
			
				| 
						 Thanked by 1 Member: 
					 | 
					
						 | 
				
#5904
Gửi vào 10/11/2012 - 14:22
Tử Phủ Vũ Tướng, on 10/11/2012 - 12:56, said:
Anh vui vẻ hỏi tôi năm nay đại tiểu hạn nó trùng phùng, có Phủ gặp Tam không,Địa kiếp mà tại sao lại “hên” vớ được job thơm, tôi cầm lá sô coi kỹ lại, thấy “Lưu niên đại hạn” nó năm nay đóng Mệnh, có HÓA QUYỀN ,Thái tuế, giáp Quang Quí,hội Long phượng hổ cái,Thiên Việt Thiên phúc,  thì ra là nhờ cái này. Chưa hết, Lưu Thiên Mã nó năm nay đóng ở  Dần, được Hóa lộc ở Thân chiếu thằng xuống thành cặp “Lộc Mã”. Lưu Lộc tồn nó lại đóng chung với Mã cố định ở Hợi. Năm nào mà Lưu Lộc gặp Mã , hay Lưu Mã  gặp Lộc,  không cứ Lộc Mã phải đóng ở cung tiểu hạn, là chắc chắn năm đó  tiền vô ào ào.  Có Quyền, có Lộc Mã, tứ linh,Thái tuế, là công danh tiền bạc bộc phát, đúng y chóc. Tử vi thật là kỳ diệu.Tôi trấn an anh Đức:
Tác giả bị cái thuyết "Phủ phùng tam Không" ám mà không để ý Phủ ở đây là Liêm Phủ miếu tại Tuất hội Tả Hữu, Không Kiếp chỉ ám xung nghĩa là trắc trở lên xuống thôi, chứ về cơ bản là tốt, hợp với nghề quản lý, lãnh đạo (Liêm Phủ Tả Hữu), nhưng tiền tài vẫn vào ra, đầu tư tiền tệ là tạch.
| 
						 Thanked by 1 Member: 
					 | 
					
						 | 
				
#5905
Gửi vào 10/11/2012 - 14:24
					Chuyện Kể Hành Trình Biển Đông: Lá Số Vượt Biên
(06/09/2009)
Chuyện kể hành trình Biển Đông: Lá Số Vượt Biên – Phạm Hoàng Chương
*
Lần đầu tôi nghe nói về tử vi là năm 16 tuổi, học đệ nhị ở Saigon. Trong nhà có ông bác họ giải tử vi cho bà con trong gia đình, tôi nghe bàn luận như vịt nghe sấm. Năm 23 tuổi tôi đi dạy, 24 đi lính, mãi 26 tuổi được biệt phái về dạy lại mới được bác Hương, một bạn cũ của ba tôi, chấm giải giùm cho lá số tử vi. Tôi còn nhớ mãi bác lập đi lập lại: "Mệnh mày có Sát Phá Liêm Tham, hội Song Lộc, suốt đời không túng thiếu". Nghe thì nghe vậy chứ không khoái chí mấy, vì đinh ninh mình sẽ làm giàu nhiều hơn là chỉ “không túng thiếu” như bác nói. Năm 1973, tôi 29 tuổi, mở một tiệm sách và tạp hóa lớn ở Phan Rang, tiền vào như nước. Đang khấp khởi mừng thầm vì “tam thập nhi lập”, thì đùng một cái, hơn 1 năm sau, Cọng sản vào, sự nghiệp sụp đổ, hết dạy học, đi tù cải tạo. Những năm sau đó, gian nan lao động vất vả, làm lò gạch, thợ mộc, đạp xích lô, cảm thấy tương lai bắt đầu đen tối, tôi cố gắng tìm câu giải đáp cho tương lai bằng cách tự nghiên cứu học hỏi tử vi, nhờ có giấu được một số sách về tử vi tướng pháp khi dẹp tiệm sách.
Năm 1977, làn sóng vượt biên bắt đầu, tôi tự chấm lấy cho mình lá số và chạy qua tham khảo ý kiến bác Hương, người con trai bác, và mấy người bạn giỏi về tử vi. Tuổi Giáp thân, sinh giờ Mẹo ngày 23 tháng 4 âm lịch, mệnh Thủy, tôi được cách Tham lang và Trường sinh đóng ở cung Dần (sống lâu như ông Bành tổ), có Lộc tồn, Thiên mã (học cao, tháo vát, kinh doanh giàu có), Phượng các, Bác sĩ, được Hóa Lộc ở Thiên Di và Hóa Quyền ở Tài xung và hợp chiếu. Đó là số văn chương học giỏi, năng động, tài ba, kinh doanh giàu có, phú quí trường thọ. Cung Nô bộc có Tả hữu, Xương Khúc, Khôi Việt nên số làm giáo sư có đông học trò giỏi và bạn bè sang quí. Ngặt nỗi bị cách “Mệnh Kiếp Thân Không" và cung Quan Lộc có Tướng quân, Phục binh, bị TUẦN nên tuy sắc xảo khôn ngoan mà cuộc đời thăng trầm lên voi xuống chó, công danh lận đận, nghề nghiệp thay đổi liên miên. Thân cư cung Thiên Di là số xuất ngoại, nhưng bị Triệt chận, nên tôi hoang mang không biết có vượt biên ra nước ngoài bình yên hay không. Bấy giờ là chế độ bao cấp, đời sống cực kỳ khó khăn bi đát, tương lai của sĩ quan, trí thức chế độ cũ và con cái rất là tối tăm, thê thảm, tôi thấy chỉ có con đường vượt biển là lối thoát duy nhứt cho gia đình. Em gái tôi theo chồng ra Qui nhơn làm giấy giả đi bán chính thức năm 79, tới Hongkong. Nhiều người trong tỉnh cũng đi vượt biên lọt, bắn tin về, tôi náo nức đứng ngồi không yên, nhờ bác Hương coi kỹ xem có hy vọng ra đi không. Bác cứ chỉ sao Địa Không ở cung Di, có Địa kiếp ở cung Mệnh chiếu lên, lắc đầu lia lịa:
-Đi vượt biên coi chừng “mạt”....
Tôi cãi:
-Nhưng mà Thân cư Di là số sống tha hương, Mệnh có Thiên Mã, Tràng sinh là may mắn hanh thông, được đi nhiều nơi. Thiên mã ở Dần là Mã trạng nguyên, rất đắc lực. Không Kiếp tuy là sát tinh, nhưng Đắc địa, đâu phải hãm địa.
-Mã này chỉ đi loanh quanh trong nước thôi. Ông già tao cũng Thân cư Di mà chết ở nhà.
Tôi không tin tưởng bác Hương nữa, hay đúng ra không muốn tin, vì sau cuộc đổi đời, bác đoán sai cho mấy người, và họ đến kể tôi nghe chuyện thằng Hàng, con bác, mà người ta đồn là chính bác chấm tử vi đoán nó đi lọt, rốt cuộc bị công an bắt nhốt một năm tù mới được thả về.
Tôi có linh tính kỳ lạ, biết trước sau thế nào cũng đi được, chỉ có điều trễ nãi thôi, vì bị sao Triệt chận ở cung Di. Địa không là sao ác, chuyên mang xui xẻo, nhưng lại nhờ Triệt mà giải được nguy hiểm, chuyển Hung thành An, hơn nữa cung Phúc đức tôi có Tử Phủ Vũ Tướng, Khoa Quyền Lộc, Quang Quí (Ơn Trên che chở), quá sức tốt, làm sao có chuyện xui xẻo mạt vận xảy ra. Trong 12 cung, sách nào cũng nói cung Phúc quan trọng nhất. Số tuyệt tự mà Cung Phúc tốt vẫn có thể có con. Mệnh xấu mà Phúc tốt vẫn có may mắn vào hậu vận.
Nghiên cứu đạo Phật từ năm 20 tuổi, tin ở nhân quả, nghiệp chướng, nên tuy gian nan lao động vất vả 7 tám năm trời, tôi vẫn lạc quan nuôi hy vọng bằng cách tụng kinh Pháp hoa, lạy Kinh Vạn Phật sám hối, bố thí phóng sanh làm phước, và tự hành hạ thân xác trong lao động nhọc nhằn để trả nghiệp. Biết mình có cách “Mệnh Kiếp Thân Không” nên cuộc đời lao đao lận đận, lại Tham Kiếp đồng cung ở Mệnh, “như người ngồi thuyền lênh đênh trên sóng lớn” (theo Thái thứ Lang), tôi chấp nhận thương đau và thường xuyên niệm Phật xin gia hộ.
Năm 1982, tôi đã 39 tuổi, bị cấm đạp xích lô (ở tỉnh nhỏ giáo sư mà đi đạp xích lô bị tụi VC coi là cố ý bêu riếu chế độ), nên bán rẻ xích lô, xoay ra xin môn bài cho vợ buôn bán lặt vặt ở nhà sống qua ngày chờ thời. Một hôm có bà bạn quen mẹ tôi từ Saigon dẫn ra một anh chàng nhà giàu tổ chức ghe đi tại Hải Chữ, biển Phan Rang. Anh hứa cho con cháu bà và cha con tôi đi không trả tiền, nhưng chuyến đó bị mấy người chủ ghe gạt nên không thành. Anh bỏ về Saigon gầy lại, hứa sẽ gọi tôi vào đi khi chuẩn bị xong. Một tháng sau anh gọi vào thật, giấu 2 cha con tôi ở một căn nhà ở làng quê mấy hôm. Nóng ruột, tôi lên Saigon chơi, có người khuyên tôi đi coi ông thầy nổi tiếng coi đúng về vượt biên ở chùa Pháp Hoa, thầy bấm quẻ nói:
-Có phải người đàn bà móc nối, người đàn ông tổ chức, họ hẹn vài hôm nữa đi, phải không"
Tôi lạnh toát cả người:
- Dạ đúng!
-Chuyến này không có đi được, về nhà đi. Anh chắc chắn sẽ đi, nhưng chưa đi bây giờ, về nhà buôn bán tạm một thời gian nữa. Mà sao đi bỏ vợ ở lại, không đi cùng"
-Đi cả nhà nguy hiểm lắm thày ơi, lỡ có gì mất nhà, ở tù, chết cả gia đình.
Thày cho một lá bùa để bỏ vô ngăn tủ kính bán hàng. Quả nhiên một tuần sau, thấy con gái bà X. lủi thủi dẫn hai đứa con nhỏ trở về Phan Rang đi học lại, vì chuyến đi ở Saigon bể. Lúc đó, tình cờ tôi quen với Thành, con trai út cụ Thiên Lương (thày tử vi nổi tiếng ở Saigon trước 75), bấy giờ đang làm công nhân viên ở Phan Rang. Thành nói, "Năm nay tiểu hạn anh vô cung Tý có Tử Phủ Vũ Tướng, có Khoa, Lộc, anh buôn bán có tiền. Số anh trước sau gì cũng phải đi, bỏ nhà cửa lại, vì cung Điền trạch có Đại tiểu hao và Thân cư Thiên di".
Tôi nghe lời, bán ra mấy chỉ vàng mua hàng giao vợ ở nhà mở mang buôn bán, tiền vô ào ạt, quanh năm thoải mái rong chơi, tụ họp bè bạn tính chuyện vượt biên. Thành không rành về coi chi tiết nên giới thiệu tôi cho Đông, mới 30 tuổi, ở ngoại ô, theo Công Giáo, nhưng lại có nhiều kinh nghiệm tử vi chính xác. Đông rât bình dân, giản dị, tử tế. Đông giữ được nhiều sách tử vi và mấy chục tập Khoa học Huyền bí cho tôi mượn về đọc mở mang kiến thức. Sau 75, tôi chưa bao giờ có một người bạn tâm đầu ý hợp và tốt bụng như thế. Hai đứa đạp xe lang thang đó đây, say mê nói chuyện về Tử vi, trao đổi kinh nghiệm, dẫn chứng sự kiện.
Đông nói:
-Anh mạng Thủy, mà cung Thiên Di toàn sao Hỏa. Thủy khắc Hỏa, lại bị Triệt Kim, ngũ hành xung khắc chọi nhau chan chát, không xuôi chèo mát mái chút nào, đi sợ có rắc rối...
Tôi hoang mang, buồn nản.
Chương trình VC kêu gọi "ngụy quân ngụy quyền" đi “Kinh tế mới” phường xã ra rả thúc hối hàng tuần hàng tháng mà chưa thấy hy vọng ra đi nào le lói cả, tôi quay ra coi tử vi hai đứa con, đứa nào cũng rõ ràng có số bỏ quê cha đất tổ, tha hương lập nghiệp vinh hoa phú quí. Số bà xã cũng có Hữu bật đơn thủ cư Mệnh, là số chắc chắn ly hương. Nếu tôi không đi được, làm sao vợ con sống tha hương được. Trừ phi có phép mầu. Cung con cái tôi có Đại tiểu hao và Cô Quả, sách giải chỉ có hai con và sau này con cái phiêu bạt ly tán.
Đi vượt biên kỳ này cũng định bụng chỉ đem theo đứa con trai mà thôi. Đi cả gia đình lỡ bị bắt hết thì mất nhà, ở tù, lên kinh tế mới chết cả lũ. Chuyện ấy mà xảy ra thì tiêu hủy cả tương lai con cái, thà chết còn hơn. Lỗi ấy chắc chắn tôi sẽ ân hận suốt đời không bao giờ nguôi.
Mỗi lần đạp xe chở hai con xuống biển tắm, bé Quỳnh thường ngồi chùn lại trên cát không dám xuống nước, khâm phục nhìn thằng anh 10 tuổi can đảm vùng vẫy dưới sóng, cười đùa ầm ỹ. Cu Mẫn tuổi Quí Sửu, Mệnh đóng cung Sửu, có Hóa Quyền, Kình dương, Khôi Việt, có Tứ Linh, mắt sáng, phương phi, thông minh, khỏe mạnh, chuyên môn chỉ huy bắt nạt con nít hàng xóm. Một đứa như vậy mà khom lưng sống trong chế độ Công sản kỳ thị lý lịch thì còn gì là tương lai. Bởi vậy vợ tôi đồng ý cho hai cha con đi trước rồi tìm cách đưa 2 mẹ con sang sau. Năm đó là năm 83, tình cờ một hôm cùng tôi đi tắm biển và kiếm mấy người bạn đánh cá trong làng gần đó, Đông buột miệng bảo:
-Năm nay tiểu hạn anh có Nhựt Nguyệt sáng, lại thêm Đào Hồng Hỉ chiếu gia tăng sức sáng, rất may mắn. Đại hạn lại có Song Hao, chủ về đi xa, dời đổi, anh có nhiều hy vọng đi lọt. Em đã từng chấm cho mấy người có Nhựt Nguyệt sáng và họ đều đi lọt hết. Anh nên thử thời vận một chuyến. Tin em đi.
Tôi không bao giờ quên ơn Đông vì câu nói đó. Nó thúc đẩy tôi hơn bao giờ hết phải cương quyết ra đi, vì càng lớn tuổi càng khó xoay sở mưu sinh ở xứ người. Tôi coi lại tiểu hạn ở cung Sửu, có Âm Dương Xương khúc, Tả hữu, Khôi Việt. Trong sách nói, “Âm Dương Xương khúc nhi đắc lực”. Tự nhiên, tháng ba năm đó, một người anh họ của bà xã tôi, cựu đại úy Chiến tranh chính trị đi tù cải tạo 8 năm ngoài Bắc được thả về, tìm gặp vợ chồng tôi rủ đi vượt biên do anh móc nối và tổ chức ngoài Nha Trang.
Cứ vài tuần tôi lại đi xe đò ra Nha Trang hỏi thăm tin tức rồi về lại trong ngày để láng giềng khỏi nghi ngờ. Thỉnh thoảng anh hay chị vợ cũng vào Phan Rang ghé chơi, báo cáo tiến trình tổ chức. Trước đó hơn 1 năm, 2 em gái tôi vượt biên lọt qua Thụy sĩ, nên công an, tổ trưởng, láng giềng hay để ý dò la theo dõi, đoán thế nào cũng có ngày tôi sẽ đi. Tôi phải mua xi măng, mướn thợ hồ đổ 1 đống cát trước nhà để xây cầu tiêu buồng tắm mới trong nhà, đánh lạc mọi sự nghi ngờ.
Trong 3 tháng, 2 lần tôi dẫn con ra theo tin nhắn của anh, 2 lần phải quay về cùng ngày vì tổ chức bể. Thời gian đó, bác sĩ Khương cũng tính đi vượt biên rủ tôi xuống làng Hộ diêm coi 1 thày chỉ tay nổi tiếng, ông nói tôi không có đi kinh tế mới, mà lại có 80% hy vọng đi xuất ngoại. Ông nói ở trong đám đông, tôi thường hay nắm chức vụ chỉ huy. Lên Đà lạt tìm gặp thày Hoàng Chiêm cầu xin một quẻ, thày coi rất kỹ, xác định có Quan thế Âm Bồ tát che chở, cam đoan đi lọt. Thời còn đi lính năm 69, tình cờ gặp thày ở đảo Cam ranh có mươi phút, nhìn qua mà thày đã nói “anh sắp mặc áo trắng về lại dân sự”. Quả nhiên, sau đó được biệt phái về đi dạy lại. Một cô bói bài nổi tiếng gần nhà cũng cho hay, từ năm 84 về sau, cuộc đời tôi bắt đầu lên hương. Cô chỉ cái đường “Voyage” trên bàn tay trái tôi mà nheo mắt cười nói: “Tương lai anh ở trong cái đường này, tin tôi đi”.
Lần thứ ba, tôi nhận được giấy báo của ông anh họ, dặn kéo thêm anh bạn trung úy Hải quân ở chung tù cải tạo để lái ghe cho chắc ăn. Không hiểu sao lần này tự dưng tôi buồn não ruột, linh tính chắc phải xa vĩnh viễn vợ con, có lúc suy tính tới lui căng thẳng đầu óc, đổi ý muốn ở lại cho xong. Nhưng có một sức mạnh thiêng liêng nào đó, của lý trí, hay của nghiệp lực (") bắt buộc tôi phải dấn thân. Giờ ra đi, nhìn đứa con gái ngây thơ ngồi chơi với mẹ trên bộ ván mà hai chân như muốn khuỵu xuống, xót xa không nỡ bước ra khỏi nhà. Y như thái tử Tất đạt Đa nhìn vợ con lần cuối trước giờ bỏ nhà đi tu. Phải chi nó đòi theo thì tôi đã thuyết phục bà xã cho nó đi luôn, nhưng nó chỉ hỏi; “Má, ba với anh Mẫn đi đâu vậy má"” Lý trí và tình cảm giằng co rất mãnh liệt trong đầu óc tôi lúc bấy giờ, nhưng câu châm ngôn “Lòng mẹ là nơi trú ẩn chắc chắn nhứt trên đời” ngày xưa tôi đọc, hiện ra an ủi tôi, làm tôi nghẹn ngào, âm thầm gạt lệ ra đi.
Lần đó, chúng tôi xuống ghe, đi lọt tại bãi Lương Sơn, gần đèo Rù Rì. Ghe có 1 “bloc”, mà trai trẻ trong làng nghe tin kéo theo đi hôi, đông tới 84 người vừa già vừa trẻ chen chúc trên ghe, mực nước xăm xắp mạn thuyền. Trời tháng 7 âm lịch, đêm tối mưa gió sụt sùi, như có quỷ thần che mắt, công an tuần tra không thấy, mọi sự đều may mắn êm xuôi. Ngày thứ nhì, ra tới hải phận quốc tế, mưa bão ầm ầm kéo tới, nước phủ chụp đầu nhiều phen, có mấy lần ngọn sóng cao như nóc nhà lầu hai tầng, từ xa ào ào kéo tới ai nấy nhắm mắt chờ chết. Rồi hải bàn hư, mất hết phương hướng, con thuyền đi lạc lõng như người mù. Ngày thứ ba, ghe tắt máy, mấy chàng con ông già chủ ghe loay hoay sửa máy, tháo bù loong, con ốc ra bỏ một đống, ghe lềnh bềnh trên sóng, ai nấy xanh mặt, lo sợ thì thầm cầu nguyện. Ông anh họ hô hào mọi người xé áo quần ra cột lại làm thuyền buồm, theo gió mà đi. May sao mấy tiếng đồng hồ sau máy xình xịch nổ lại. Ôi chao là mừng. Nói sao cho hết nỗi sung sướng, sống đi chết lại, lúc đó. Từ đó ghe cứ rề rề nương theo phía Bắc mà đi. Sáng ra thấy mặt trời mọc bên tay mặt, chiều thấy lặn bên tay trái, cứ thế mà đi.
Tới đảo Hải nam sau 10 ngày, chức sắc Trung quốc và dân chúng kéo nhau ra đón, chụp hình, cho ăn, cho ngủ lại 1 đêm, mua dầu và gạo nước đi tiếp 3 ngày nữa tới Hồng Kông thì mưa như trút nước. Cha con ôm nhau quấn tấm nylon nằm chịu trận trong thuyền dưới cơn mưa lạnh. Còn nhớ mãi đêm ấy là đúng rằm tháng 7, nằm êm ấm trong ngôi nhà lầu do cảnh sát đưa vào tạm trú, nghe cơn bão dữ ngoài khơi hoành hành, gió thổi ào ào ngoài cửa sổ, cây gãy răng rắc, cửa kính bể loảng xoảng, sáng ra nghe cảnh sát kể chuyện có cả mấy trăm chiếc ghe đánh cá xấu số bất hạnh bị sóng đánh chìm mất tích. Mủi lòng thương xót cho những ngư phủ thân xác vật vờ đáy biển, bỏ lại vợ con, làm mồi cho cá. Cảm ơn Trời Phật che chở cho ghe con vừa kịp đến bờ bình yên, thoát chết trong đường tơ kẽ tóc. Ơn này biết đến bao giờ con mới trả được.
Trên đảo Hồng Kông, suốt mấy tháng trời, tôi vẫn còn ngơ ngẩn trong đầu với tiếng sóng vỗ mạn thuyền róc rách và câu nói tiên tri định mệnh văng vẳng của Đông: "Năm nay tiểu hạn anh có Nhật Nguyệt sáng, Đào hồng Hỉ, anh đi lọt.” Cảm ơn Đông và vĩnh biệt Đông, vĩnh biệt những tháng ngày êm đềm đàm luận tử vi, đã đưa đến kết quả thành công của tôi ngày hôm nay.
					
				
				
				
					
				
			
				(06/09/2009)
Chuyện kể hành trình Biển Đông: Lá Số Vượt Biên – Phạm Hoàng Chương
*
Lần đầu tôi nghe nói về tử vi là năm 16 tuổi, học đệ nhị ở Saigon. Trong nhà có ông bác họ giải tử vi cho bà con trong gia đình, tôi nghe bàn luận như vịt nghe sấm. Năm 23 tuổi tôi đi dạy, 24 đi lính, mãi 26 tuổi được biệt phái về dạy lại mới được bác Hương, một bạn cũ của ba tôi, chấm giải giùm cho lá số tử vi. Tôi còn nhớ mãi bác lập đi lập lại: "Mệnh mày có Sát Phá Liêm Tham, hội Song Lộc, suốt đời không túng thiếu". Nghe thì nghe vậy chứ không khoái chí mấy, vì đinh ninh mình sẽ làm giàu nhiều hơn là chỉ “không túng thiếu” như bác nói. Năm 1973, tôi 29 tuổi, mở một tiệm sách và tạp hóa lớn ở Phan Rang, tiền vào như nước. Đang khấp khởi mừng thầm vì “tam thập nhi lập”, thì đùng một cái, hơn 1 năm sau, Cọng sản vào, sự nghiệp sụp đổ, hết dạy học, đi tù cải tạo. Những năm sau đó, gian nan lao động vất vả, làm lò gạch, thợ mộc, đạp xích lô, cảm thấy tương lai bắt đầu đen tối, tôi cố gắng tìm câu giải đáp cho tương lai bằng cách tự nghiên cứu học hỏi tử vi, nhờ có giấu được một số sách về tử vi tướng pháp khi dẹp tiệm sách.
Năm 1977, làn sóng vượt biên bắt đầu, tôi tự chấm lấy cho mình lá số và chạy qua tham khảo ý kiến bác Hương, người con trai bác, và mấy người bạn giỏi về tử vi. Tuổi Giáp thân, sinh giờ Mẹo ngày 23 tháng 4 âm lịch, mệnh Thủy, tôi được cách Tham lang và Trường sinh đóng ở cung Dần (sống lâu như ông Bành tổ), có Lộc tồn, Thiên mã (học cao, tháo vát, kinh doanh giàu có), Phượng các, Bác sĩ, được Hóa Lộc ở Thiên Di và Hóa Quyền ở Tài xung và hợp chiếu. Đó là số văn chương học giỏi, năng động, tài ba, kinh doanh giàu có, phú quí trường thọ. Cung Nô bộc có Tả hữu, Xương Khúc, Khôi Việt nên số làm giáo sư có đông học trò giỏi và bạn bè sang quí. Ngặt nỗi bị cách “Mệnh Kiếp Thân Không" và cung Quan Lộc có Tướng quân, Phục binh, bị TUẦN nên tuy sắc xảo khôn ngoan mà cuộc đời thăng trầm lên voi xuống chó, công danh lận đận, nghề nghiệp thay đổi liên miên. Thân cư cung Thiên Di là số xuất ngoại, nhưng bị Triệt chận, nên tôi hoang mang không biết có vượt biên ra nước ngoài bình yên hay không. Bấy giờ là chế độ bao cấp, đời sống cực kỳ khó khăn bi đát, tương lai của sĩ quan, trí thức chế độ cũ và con cái rất là tối tăm, thê thảm, tôi thấy chỉ có con đường vượt biển là lối thoát duy nhứt cho gia đình. Em gái tôi theo chồng ra Qui nhơn làm giấy giả đi bán chính thức năm 79, tới Hongkong. Nhiều người trong tỉnh cũng đi vượt biên lọt, bắn tin về, tôi náo nức đứng ngồi không yên, nhờ bác Hương coi kỹ xem có hy vọng ra đi không. Bác cứ chỉ sao Địa Không ở cung Di, có Địa kiếp ở cung Mệnh chiếu lên, lắc đầu lia lịa:
-Đi vượt biên coi chừng “mạt”....
Tôi cãi:
-Nhưng mà Thân cư Di là số sống tha hương, Mệnh có Thiên Mã, Tràng sinh là may mắn hanh thông, được đi nhiều nơi. Thiên mã ở Dần là Mã trạng nguyên, rất đắc lực. Không Kiếp tuy là sát tinh, nhưng Đắc địa, đâu phải hãm địa.
-Mã này chỉ đi loanh quanh trong nước thôi. Ông già tao cũng Thân cư Di mà chết ở nhà.
Tôi không tin tưởng bác Hương nữa, hay đúng ra không muốn tin, vì sau cuộc đổi đời, bác đoán sai cho mấy người, và họ đến kể tôi nghe chuyện thằng Hàng, con bác, mà người ta đồn là chính bác chấm tử vi đoán nó đi lọt, rốt cuộc bị công an bắt nhốt một năm tù mới được thả về.
Tôi có linh tính kỳ lạ, biết trước sau thế nào cũng đi được, chỉ có điều trễ nãi thôi, vì bị sao Triệt chận ở cung Di. Địa không là sao ác, chuyên mang xui xẻo, nhưng lại nhờ Triệt mà giải được nguy hiểm, chuyển Hung thành An, hơn nữa cung Phúc đức tôi có Tử Phủ Vũ Tướng, Khoa Quyền Lộc, Quang Quí (Ơn Trên che chở), quá sức tốt, làm sao có chuyện xui xẻo mạt vận xảy ra. Trong 12 cung, sách nào cũng nói cung Phúc quan trọng nhất. Số tuyệt tự mà Cung Phúc tốt vẫn có thể có con. Mệnh xấu mà Phúc tốt vẫn có may mắn vào hậu vận.
Nghiên cứu đạo Phật từ năm 20 tuổi, tin ở nhân quả, nghiệp chướng, nên tuy gian nan lao động vất vả 7 tám năm trời, tôi vẫn lạc quan nuôi hy vọng bằng cách tụng kinh Pháp hoa, lạy Kinh Vạn Phật sám hối, bố thí phóng sanh làm phước, và tự hành hạ thân xác trong lao động nhọc nhằn để trả nghiệp. Biết mình có cách “Mệnh Kiếp Thân Không” nên cuộc đời lao đao lận đận, lại Tham Kiếp đồng cung ở Mệnh, “như người ngồi thuyền lênh đênh trên sóng lớn” (theo Thái thứ Lang), tôi chấp nhận thương đau và thường xuyên niệm Phật xin gia hộ.
Năm 1982, tôi đã 39 tuổi, bị cấm đạp xích lô (ở tỉnh nhỏ giáo sư mà đi đạp xích lô bị tụi VC coi là cố ý bêu riếu chế độ), nên bán rẻ xích lô, xoay ra xin môn bài cho vợ buôn bán lặt vặt ở nhà sống qua ngày chờ thời. Một hôm có bà bạn quen mẹ tôi từ Saigon dẫn ra một anh chàng nhà giàu tổ chức ghe đi tại Hải Chữ, biển Phan Rang. Anh hứa cho con cháu bà và cha con tôi đi không trả tiền, nhưng chuyến đó bị mấy người chủ ghe gạt nên không thành. Anh bỏ về Saigon gầy lại, hứa sẽ gọi tôi vào đi khi chuẩn bị xong. Một tháng sau anh gọi vào thật, giấu 2 cha con tôi ở một căn nhà ở làng quê mấy hôm. Nóng ruột, tôi lên Saigon chơi, có người khuyên tôi đi coi ông thầy nổi tiếng coi đúng về vượt biên ở chùa Pháp Hoa, thầy bấm quẻ nói:
-Có phải người đàn bà móc nối, người đàn ông tổ chức, họ hẹn vài hôm nữa đi, phải không"
Tôi lạnh toát cả người:
- Dạ đúng!
-Chuyến này không có đi được, về nhà đi. Anh chắc chắn sẽ đi, nhưng chưa đi bây giờ, về nhà buôn bán tạm một thời gian nữa. Mà sao đi bỏ vợ ở lại, không đi cùng"
-Đi cả nhà nguy hiểm lắm thày ơi, lỡ có gì mất nhà, ở tù, chết cả gia đình.
Thày cho một lá bùa để bỏ vô ngăn tủ kính bán hàng. Quả nhiên một tuần sau, thấy con gái bà X. lủi thủi dẫn hai đứa con nhỏ trở về Phan Rang đi học lại, vì chuyến đi ở Saigon bể. Lúc đó, tình cờ tôi quen với Thành, con trai út cụ Thiên Lương (thày tử vi nổi tiếng ở Saigon trước 75), bấy giờ đang làm công nhân viên ở Phan Rang. Thành nói, "Năm nay tiểu hạn anh vô cung Tý có Tử Phủ Vũ Tướng, có Khoa, Lộc, anh buôn bán có tiền. Số anh trước sau gì cũng phải đi, bỏ nhà cửa lại, vì cung Điền trạch có Đại tiểu hao và Thân cư Thiên di".
Tôi nghe lời, bán ra mấy chỉ vàng mua hàng giao vợ ở nhà mở mang buôn bán, tiền vô ào ạt, quanh năm thoải mái rong chơi, tụ họp bè bạn tính chuyện vượt biên. Thành không rành về coi chi tiết nên giới thiệu tôi cho Đông, mới 30 tuổi, ở ngoại ô, theo Công Giáo, nhưng lại có nhiều kinh nghiệm tử vi chính xác. Đông rât bình dân, giản dị, tử tế. Đông giữ được nhiều sách tử vi và mấy chục tập Khoa học Huyền bí cho tôi mượn về đọc mở mang kiến thức. Sau 75, tôi chưa bao giờ có một người bạn tâm đầu ý hợp và tốt bụng như thế. Hai đứa đạp xe lang thang đó đây, say mê nói chuyện về Tử vi, trao đổi kinh nghiệm, dẫn chứng sự kiện.
Đông nói:
-Anh mạng Thủy, mà cung Thiên Di toàn sao Hỏa. Thủy khắc Hỏa, lại bị Triệt Kim, ngũ hành xung khắc chọi nhau chan chát, không xuôi chèo mát mái chút nào, đi sợ có rắc rối...
Tôi hoang mang, buồn nản.
Chương trình VC kêu gọi "ngụy quân ngụy quyền" đi “Kinh tế mới” phường xã ra rả thúc hối hàng tuần hàng tháng mà chưa thấy hy vọng ra đi nào le lói cả, tôi quay ra coi tử vi hai đứa con, đứa nào cũng rõ ràng có số bỏ quê cha đất tổ, tha hương lập nghiệp vinh hoa phú quí. Số bà xã cũng có Hữu bật đơn thủ cư Mệnh, là số chắc chắn ly hương. Nếu tôi không đi được, làm sao vợ con sống tha hương được. Trừ phi có phép mầu. Cung con cái tôi có Đại tiểu hao và Cô Quả, sách giải chỉ có hai con và sau này con cái phiêu bạt ly tán.
Đi vượt biên kỳ này cũng định bụng chỉ đem theo đứa con trai mà thôi. Đi cả gia đình lỡ bị bắt hết thì mất nhà, ở tù, lên kinh tế mới chết cả lũ. Chuyện ấy mà xảy ra thì tiêu hủy cả tương lai con cái, thà chết còn hơn. Lỗi ấy chắc chắn tôi sẽ ân hận suốt đời không bao giờ nguôi.
Mỗi lần đạp xe chở hai con xuống biển tắm, bé Quỳnh thường ngồi chùn lại trên cát không dám xuống nước, khâm phục nhìn thằng anh 10 tuổi can đảm vùng vẫy dưới sóng, cười đùa ầm ỹ. Cu Mẫn tuổi Quí Sửu, Mệnh đóng cung Sửu, có Hóa Quyền, Kình dương, Khôi Việt, có Tứ Linh, mắt sáng, phương phi, thông minh, khỏe mạnh, chuyên môn chỉ huy bắt nạt con nít hàng xóm. Một đứa như vậy mà khom lưng sống trong chế độ Công sản kỳ thị lý lịch thì còn gì là tương lai. Bởi vậy vợ tôi đồng ý cho hai cha con đi trước rồi tìm cách đưa 2 mẹ con sang sau. Năm đó là năm 83, tình cờ một hôm cùng tôi đi tắm biển và kiếm mấy người bạn đánh cá trong làng gần đó, Đông buột miệng bảo:
-Năm nay tiểu hạn anh có Nhựt Nguyệt sáng, lại thêm Đào Hồng Hỉ chiếu gia tăng sức sáng, rất may mắn. Đại hạn lại có Song Hao, chủ về đi xa, dời đổi, anh có nhiều hy vọng đi lọt. Em đã từng chấm cho mấy người có Nhựt Nguyệt sáng và họ đều đi lọt hết. Anh nên thử thời vận một chuyến. Tin em đi.
Tôi không bao giờ quên ơn Đông vì câu nói đó. Nó thúc đẩy tôi hơn bao giờ hết phải cương quyết ra đi, vì càng lớn tuổi càng khó xoay sở mưu sinh ở xứ người. Tôi coi lại tiểu hạn ở cung Sửu, có Âm Dương Xương khúc, Tả hữu, Khôi Việt. Trong sách nói, “Âm Dương Xương khúc nhi đắc lực”. Tự nhiên, tháng ba năm đó, một người anh họ của bà xã tôi, cựu đại úy Chiến tranh chính trị đi tù cải tạo 8 năm ngoài Bắc được thả về, tìm gặp vợ chồng tôi rủ đi vượt biên do anh móc nối và tổ chức ngoài Nha Trang.
Cứ vài tuần tôi lại đi xe đò ra Nha Trang hỏi thăm tin tức rồi về lại trong ngày để láng giềng khỏi nghi ngờ. Thỉnh thoảng anh hay chị vợ cũng vào Phan Rang ghé chơi, báo cáo tiến trình tổ chức. Trước đó hơn 1 năm, 2 em gái tôi vượt biên lọt qua Thụy sĩ, nên công an, tổ trưởng, láng giềng hay để ý dò la theo dõi, đoán thế nào cũng có ngày tôi sẽ đi. Tôi phải mua xi măng, mướn thợ hồ đổ 1 đống cát trước nhà để xây cầu tiêu buồng tắm mới trong nhà, đánh lạc mọi sự nghi ngờ.
Trong 3 tháng, 2 lần tôi dẫn con ra theo tin nhắn của anh, 2 lần phải quay về cùng ngày vì tổ chức bể. Thời gian đó, bác sĩ Khương cũng tính đi vượt biên rủ tôi xuống làng Hộ diêm coi 1 thày chỉ tay nổi tiếng, ông nói tôi không có đi kinh tế mới, mà lại có 80% hy vọng đi xuất ngoại. Ông nói ở trong đám đông, tôi thường hay nắm chức vụ chỉ huy. Lên Đà lạt tìm gặp thày Hoàng Chiêm cầu xin một quẻ, thày coi rất kỹ, xác định có Quan thế Âm Bồ tát che chở, cam đoan đi lọt. Thời còn đi lính năm 69, tình cờ gặp thày ở đảo Cam ranh có mươi phút, nhìn qua mà thày đã nói “anh sắp mặc áo trắng về lại dân sự”. Quả nhiên, sau đó được biệt phái về đi dạy lại. Một cô bói bài nổi tiếng gần nhà cũng cho hay, từ năm 84 về sau, cuộc đời tôi bắt đầu lên hương. Cô chỉ cái đường “Voyage” trên bàn tay trái tôi mà nheo mắt cười nói: “Tương lai anh ở trong cái đường này, tin tôi đi”.
Lần thứ ba, tôi nhận được giấy báo của ông anh họ, dặn kéo thêm anh bạn trung úy Hải quân ở chung tù cải tạo để lái ghe cho chắc ăn. Không hiểu sao lần này tự dưng tôi buồn não ruột, linh tính chắc phải xa vĩnh viễn vợ con, có lúc suy tính tới lui căng thẳng đầu óc, đổi ý muốn ở lại cho xong. Nhưng có một sức mạnh thiêng liêng nào đó, của lý trí, hay của nghiệp lực (") bắt buộc tôi phải dấn thân. Giờ ra đi, nhìn đứa con gái ngây thơ ngồi chơi với mẹ trên bộ ván mà hai chân như muốn khuỵu xuống, xót xa không nỡ bước ra khỏi nhà. Y như thái tử Tất đạt Đa nhìn vợ con lần cuối trước giờ bỏ nhà đi tu. Phải chi nó đòi theo thì tôi đã thuyết phục bà xã cho nó đi luôn, nhưng nó chỉ hỏi; “Má, ba với anh Mẫn đi đâu vậy má"” Lý trí và tình cảm giằng co rất mãnh liệt trong đầu óc tôi lúc bấy giờ, nhưng câu châm ngôn “Lòng mẹ là nơi trú ẩn chắc chắn nhứt trên đời” ngày xưa tôi đọc, hiện ra an ủi tôi, làm tôi nghẹn ngào, âm thầm gạt lệ ra đi.
Lần đó, chúng tôi xuống ghe, đi lọt tại bãi Lương Sơn, gần đèo Rù Rì. Ghe có 1 “bloc”, mà trai trẻ trong làng nghe tin kéo theo đi hôi, đông tới 84 người vừa già vừa trẻ chen chúc trên ghe, mực nước xăm xắp mạn thuyền. Trời tháng 7 âm lịch, đêm tối mưa gió sụt sùi, như có quỷ thần che mắt, công an tuần tra không thấy, mọi sự đều may mắn êm xuôi. Ngày thứ nhì, ra tới hải phận quốc tế, mưa bão ầm ầm kéo tới, nước phủ chụp đầu nhiều phen, có mấy lần ngọn sóng cao như nóc nhà lầu hai tầng, từ xa ào ào kéo tới ai nấy nhắm mắt chờ chết. Rồi hải bàn hư, mất hết phương hướng, con thuyền đi lạc lõng như người mù. Ngày thứ ba, ghe tắt máy, mấy chàng con ông già chủ ghe loay hoay sửa máy, tháo bù loong, con ốc ra bỏ một đống, ghe lềnh bềnh trên sóng, ai nấy xanh mặt, lo sợ thì thầm cầu nguyện. Ông anh họ hô hào mọi người xé áo quần ra cột lại làm thuyền buồm, theo gió mà đi. May sao mấy tiếng đồng hồ sau máy xình xịch nổ lại. Ôi chao là mừng. Nói sao cho hết nỗi sung sướng, sống đi chết lại, lúc đó. Từ đó ghe cứ rề rề nương theo phía Bắc mà đi. Sáng ra thấy mặt trời mọc bên tay mặt, chiều thấy lặn bên tay trái, cứ thế mà đi.
Tới đảo Hải nam sau 10 ngày, chức sắc Trung quốc và dân chúng kéo nhau ra đón, chụp hình, cho ăn, cho ngủ lại 1 đêm, mua dầu và gạo nước đi tiếp 3 ngày nữa tới Hồng Kông thì mưa như trút nước. Cha con ôm nhau quấn tấm nylon nằm chịu trận trong thuyền dưới cơn mưa lạnh. Còn nhớ mãi đêm ấy là đúng rằm tháng 7, nằm êm ấm trong ngôi nhà lầu do cảnh sát đưa vào tạm trú, nghe cơn bão dữ ngoài khơi hoành hành, gió thổi ào ào ngoài cửa sổ, cây gãy răng rắc, cửa kính bể loảng xoảng, sáng ra nghe cảnh sát kể chuyện có cả mấy trăm chiếc ghe đánh cá xấu số bất hạnh bị sóng đánh chìm mất tích. Mủi lòng thương xót cho những ngư phủ thân xác vật vờ đáy biển, bỏ lại vợ con, làm mồi cho cá. Cảm ơn Trời Phật che chở cho ghe con vừa kịp đến bờ bình yên, thoát chết trong đường tơ kẽ tóc. Ơn này biết đến bao giờ con mới trả được.
Trên đảo Hồng Kông, suốt mấy tháng trời, tôi vẫn còn ngơ ngẩn trong đầu với tiếng sóng vỗ mạn thuyền róc rách và câu nói tiên tri định mệnh văng vẳng của Đông: "Năm nay tiểu hạn anh có Nhật Nguyệt sáng, Đào hồng Hỉ, anh đi lọt.” Cảm ơn Đông và vĩnh biệt Đông, vĩnh biệt những tháng ngày êm đềm đàm luận tử vi, đã đưa đến kết quả thành công của tôi ngày hôm nay.
| 
						 Thanked by 3 Members: 
					 | 
					
						 
							 , , 
						 
						
							
						
					 | 
				
#5906
Gửi vào 10/11/2012 - 14:34
AnKhoa, on 10/11/2012 - 14:22, said:
Tác giả bị cái thuyết "Phủ phùng tam Không" ám mà không để ý Phủ ở đây là Liêm Phủ miếu tại Tuất hội Tả Hữu, Không Kiếp chỉ ám xung nghĩa là trắc trở lên xuống thôi, chứ về cơ bản là tốt, hợp với nghề quản lý, lãnh đạo (Liêm Phủ Tả Hữu), nhưng tiền tài vẫn vào ra, đầu tư tiền tệ là tạch.
| 
						 Thanked by 3 Members: 
					 | 
					
						 
							 , , 
						 
						
							
						
					 | 
				
| 
						 Thanked by 1 Member: 
					 | 
					
						 | 
				
#5908
Gửi vào 10/11/2012 - 14:37
					Đừng phân tách ra thế, ở đây là Liêm Phủ Tả Hữu hội KK, chứ không phải Tả Hữu hội KK. Coi chừng là đúng vì cứ gặp KK sẽ gập ghềnh, sẽ có ám trở, nhưng phải rõ là sau đó sẽ vẫn vượt qua được, hay lại thất bại. Tử Vi đâu phải cứ tích góp một số tổ hợp nhỏ nhỏ rồi kết luận mà là bài toán tổng thể.
					
					
					
				
				
				
			
				| 
						 Thanked by 2 Members: 
					 | 
					
						 
							 , 
						 
						
							
						
					 | 
				
| 
						 Thanked by 1 Member: 
					 | 
					
						 | 
				
#5910
Gửi vào 10/11/2012 - 14:46
AnKhoa, on 10/11/2012 - 14:37, said:
Đừng phân tách ra thế, ở đây là Liêm Phủ Tả Hữu hội KK, chứ không phải Tả Hữu hội KK. Coi chừng là đúng vì cứ gặp KK sẽ gập ghềnh, sẽ có ám trở, nhưng phải rõ là sau đó sẽ vẫn vượt qua được, hay lại thất bại. Tử Vi đâu phải cứ tích góp một số tổ hợp nhỏ nhỏ rồi kết luận mà là bài toán tổng thể.
| 
						 Thanked by 1 Member: 
					 | 
					
						 | 
				
Similar Topics  
				 
 
	
| Chủ Đề | Name | Viết bởi | Thống kê | Bài Cuối | |
|---|---|---|---|---|---|
							 
							 							
													
							
																			
							Kỹ Thuật Luận Cơ Bản_P.1 | 						
						Tử Vi | TuViTamThuc | 
							
  | 					
						
							
								 | 
					|
							 
							 							
													
							
																			
							Chân bản Quỷ Cốc Toán Mệnh thuật | 						
						Quỷ Cốc Toán Mệnh | Quách Ngọc Bội | 
							
  | 					
						
							
								 
													
							
						 | 
					|
							 
							 							
													
							
																			
							Tìm hiểu ĐÀN BÀ CON GÁI qua Tướng thuật-ĐÔNG HẢI THẦN NHÃN Vũ Tri ThiênBài từ diễn đần cũ,nkd833 post  | 						
						Nhân Tướng Học | giakhoa | 
							
  | 					
						
							
								 
													
							
						 | 
					|
							 
							 							
													
							
																			
							Thái tuế nhập quái với lụa chọn năm sinh con.Chỉ bàn học thuật, không luận lá số  | 						
						Tử Vi | Transporter | 
							
  | 					
						
							
								 
													
							
						 | 
					|
							 
							 							
													
							
																			
							Hỏi về Kỹ thuật | 						
						Giải Trí | Đinh Văn Tân | 
							
  | 					
						
							
								
  | 
					|
							 
							 							
													
							
																			
							Bộ sách thuật tạng của Trung Quốc | 						
						Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở | trongtri | 
							
  | 					
						
							
								 
													
							
						 | 
					
3 người đang đọc chủ đề này
0 Hội viên, 3 khách, 0 Hội viên ẩn
Liên kết nhanh
 Tử Vi |  Tử Bình |  Kinh Dịch |  Quái Tượng Huyền Cơ |  Mai Hoa Dịch Số |  Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Địa Lý Phong Thủy |  Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp |  Bát Tự Hà Lạc |  Nhân Tướng Học |  Mệnh Lý Tổng Quát |  Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số |  Khoa Học Huyền Bí |  Y Học Thường Thức |  Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian |  Thiên Văn - Lịch Pháp |  Tử Vi Nghiệm Lý |  TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 | 
Coi Tử Vi | Coi Tử Bình - Tứ Trụ | Coi Bát Tự Hà Lạc | Coi Địa Lý Phong Thủy | Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh | Coi Nhân Tướng Mệnh | Nhờ Coi Quẻ | Nhờ Coi Ngày |
Bảo Trợ & Hoạt Động | Thông Báo | Báo Tin | Liên Lạc Ban Điều Hành | Góp Ý |
Ghi Danh Học | Lớp Học Tử Vi Đẩu Số | Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý | Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở | Sách Dịch Lý | Sách Tử Vi | Sách Tướng Học | Sách Phong Thuỷ | Sách Tam Thức | Sách Tử Bình - Bát Tự | Sách Huyền Thuật |
Linh Tinh | Gặp Gỡ - Giao Lưu | Giải Trí | Vườn Thơ | Vài Dòng Tản Mạn... | Nguồn Sống Tươi Đẹp | Trưng bày - Giới thiệu |
Trình ứng dụng hỗ trợ:
  An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi |  
  Quỷ Cốc Toán Mệnh |  
  Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản |  
  Quẻ Mai Hoa Dịch Số |  
  Bát Tự Hà Lạc |  
  Thái Ât Thần Số |  						
  Căn Duyên Tiền Định |  
  Cao Ly Đầu Hình |  
  Âm Lịch |  
  Xem Ngày |  
  Lịch Vạn Niên |  
  So Tuổi Vợ Chồng |  
  Bát Trạch |  
Coi Tử Vi | Coi Tử Bình - Tứ Trụ | Coi Bát Tự Hà Lạc | Coi Địa Lý Phong Thủy | Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh | Coi Nhân Tướng Mệnh | Nhờ Coi Quẻ | Nhờ Coi Ngày |
Bảo Trợ & Hoạt Động | Thông Báo | Báo Tin | Liên Lạc Ban Điều Hành | Góp Ý |
Ghi Danh Học | Lớp Học Tử Vi Đẩu Số | Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý | Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở | Sách Dịch Lý | Sách Tử Vi | Sách Tướng Học | Sách Phong Thuỷ | Sách Tam Thức | Sách Tử Bình - Bát Tự | Sách Huyền Thuật |
Linh Tinh | Gặp Gỡ - Giao Lưu | Giải Trí | Vườn Thơ | Vài Dòng Tản Mạn... | Nguồn Sống Tươi Đẹp | Trưng bày - Giới thiệu |
Trình ứng dụng hỗ trợ:



				
				












							