Gửi vào 28/01/2012 - 01:04
Em nghĩ câu chuyện của bạn gái (cũ) của em cũng có thể gọi là cải số này.
Em nó nhà ở nông thôn, rất nghèo, đến nỗi ko có tiền đi học. Em quen cô bé lúc nó đang học cao đẳng. Lúc đó nói chung là về nhà mới thấy nhà khổ lắm, đến cái toilet và nhà tắm cũng ko có, mà trong nhà có phụ nữ chứ có phải ko đâu. Như vậy là số nghèo toàn tập.
Đến lúc tốt nghiệp em phải chở cô bé đi tìm việc, tìm quanh quẩn mãi mới được 1 chỗ cho làm với mức lương 1,5tr (năm 2008). Tuy nhiên tính cô bé bướng lại hay tự ái, em khuyên mãi mà ko nghe.
Sau đó cô bé tự ái mãi (do chưa hiểu chuyện đời nó phức tạp), chỉ vì vài việc sếp trên la mắng mà đơn phương xin nghỉ việc.
Em thấy thôi bằng cao đẳng khó sống, em bắt phải đi học liên thông lên đại học. Lúc này nhà cô bé ko có tiền chu cấp cho đi học, dù cha cô bé rất muốn (trong khi mấy thằng anh trời đánh thì ko muốn cô bé đi học, lấy lý do là nhà khó khăn). Do đó em chu cấp một phần kinh phí và bắt cô bé đi học (chắc cũng được 50% hì hì). Nghĩ đến là bực mấy thằng anh vô dụng của cô bé, ko giúp gì được cho em gái mà còn cản trở hừm...
Sau khi ra trường cô bé cũng tìm việc một thời gian vài tháng mới kiếm được việc 1,5tr (năm 2011), lại bị bóc lột sức lao đông nữa. Người sử dụng lao động dạo này tranh thủ bóc lột gớm lắm. Làm 1 thời gian cũng lại khó khăn do quan hệ người với người sao mà nhiều thị phi quá, lương đã thấp mà mấy đứa nhân viên khác còn kèn cựa. Lần này em đồng ý cho cô bé nghỉ việc và chu cấp cho đi học tiếng Anh. Sau một thời gian ngắn ở trọ ko việc làm, chạy quanh nộp hồ sơ xin việc thì cuối cùng cũng gặp đươc một chỗ làm khá tốt, hiện nay đang làm, sếp rất thoáng và dễ chịu, tổng mức thu nhập hiện nay là 4-4,5tr, cũng có thể gọi là khá so với những cô bé khác cùng điều kiện ở cái xứ miền Trung.
Cô bé này trước đây có tính tự ái cao, bảo thủ, bướng, nhận thức XH ko được cao, em phải khuyên bảo nhiều lắm (nhưng đa số ít nghe theo), sau nhiều lần thất bát do mấy tính xấu kể trên nên giờ cũng thay đổi nhiều, nên môi trường làm việc cũng thuận lợi hơn, sếp mến hơn, bạn bè đồng nghiệp ít quậy phá hơn.
Em kể câu chuyện này để thấy như sau:
- Nếu cô bé ko chịu đi học liên thông lên ĐH, thì đến nay chưa chắc kiếm được việc.
- Nhờ việc đi học kiếm được cái bằng ĐH, cộng với việc chịu khó tìm hiểu trước công việc liên quan (kế toán) nên sau này thuận lợi hơn, thu nhập cao hơn do làm việc tốt hơn. Làm mới 6 tháng ở đó mà để dành được 2 chỉ vàng, vậy là quá ổn với người mới cầm cái bằng ĐH trong tay, chưa có kinh nghiệm nhiều, nhất là môi trường làm việc cùi bắp của miền Trung.
Như vậy ở đây việc cải số từ lẽ ra thu nhập cực thấp hoặc thậm chí ko có việc, nay làm việc vị trí rất thuận lợi, thu nhập tốt. Nên biết thời điểm hiện tại, với bằng cao đẳng hoặc ĐH liên thông (khối ngành kinh tế) cực khó kiếm việc ở miền Trung, nếu kiếm được lương cũng cực thấp và bị bóc lột miễn hỏi luôn (ví dụ trả lương 8h/ngày nhưng chủ sử dụng lđ lấy đủ lý do bắt làm đến 10h, nghĩa là ăn ko của người lđ 2h, đúng theo thuyết về bóc lột sức lao động của TBCN do Mác trình bày). Việc cải số thể hiện ở việc "tu thân tích đức", thì đi học, nâng cao trình độ cũng là "tu thân" vậy.