

Thơ Tình
#46
Gửi vào 19/07/2011 - 09:05
Sao anh không dậy mà xem
Trời mù sương, sương rơi đầu tháng tám
Cây sồi trước sân nếu không vì nhớ nắng
Thì tại sao lại đứng khóc âm thầm?
Sao anh không dậy cùng em
Bình trà đỏ đã rót đầy nước nóng
Khói trà bay theo sương trời sớm
Sao anh còn chưa dậy cùng em?
Để một mình cầm chiếc chén lên
Bỗng thấy bao nhiêu hương trà lạnh ngắt
Em đã uống cả đất trời nhàn nhạt
Mà chẳng đành lòng hất đổ nó đi.
Anh ngủ yên hay vẫn thầm nghe
Tiếng cửa khép sau lưng em lặng lẽ?
Sáng hôm nay cây sồi vắng bầy chim sẻ
Như em thiếu anh trên con đường dày kín hơi
sương.
Vẫn biết ngày chẳng mênh mông thời gian
Nhưng thời gian bỡn đùa tất cả
Cái chết, tình yêu dẫu ấm nồng hay băng giá
Có điều gì là vĩnh viễn đâu anh?
Chỉ có nỗi cô đơn
Là mãi mãi không thể nào chia sẻ.
Anh có đợi em về
Để cùng nhau ngắm trời thu sớm?
Để pha lại một bình trà thật ấm
Mặc ngoài kia lãng đãng mù sương?
Mặc cho thời gian
Bôi xoá gì lên những vết thương ngày cũ
Mặc cho nỗi cô đơn
Xoáy trong lòng ai mưng mủ
Anh có đợi em về
Mà ôm chặt lấy yêu thương?
( Hà Mi )
#47
Gửi vào 19/07/2011 - 18:19
Bỏ thế giới nhỏ, để yêu anh.
Bỏ hết tuổi xanh người con gái,
Vượt ngàn tự trọng, chỉ cần anh.
***
Anh là chàng trai mang giầy xanh,
Gương mặt lạnh tanh, chẳng ân cần.
Đôi lúc tưởng gần, lại xa lắm.
Thỉnh thoảng tay nắm mà như buông.
***
Cô ấy là người mặc váy suông,
Là người anh thương, khiến em buồn.
Là người đến trước ngày em đến.
Là người có hết được cả anh.
***
Còn em thì chỉ có giầy xanh,
Và những mong manh chữ Nhân Tình.
Chờ đôi lần vui ngày anh ghé,
Để cởi hài đỏ, để bên anh………………… (st)
#48
Gửi vào 19/07/2011 - 18:22
Bài thơ tặng chiếc lá
Em không biết phải bấu víu vào đâu
Và không biết phải gửi thương yêu của mình cho ai nữa
Dũng cảm một lần em gõ cửa
Sao cánh cửa lòng anh chẳng mở cho em?
Em quay lưng với đôi mắt ướt mềm
Nhưng khô ngay bởi vì em kiêu hãnh
Sống với đời bằng khuôn mặt lạnh
Sống với đời bằng cảm giác héo khô.
Bây giờ đối với anh em cũng chẳng chờ
Chỉ cảm thấy lòng mình bức bối
Đi trên đường có lúc nào bước vội
Anh nhớ tới một người đang lặng lẽ lang thang.
Có bao giờ anh cảm thấy hoang mang
Cái mà người ta gọi là hạnh phúc
Em không biết nhưng một lần em đã khóc
Chỉ duy nhất một lần em đã khóc vì anh.
Bởi bầu trời xanh đến là xanh
Bởi những điều em không hiểu nổi
Tim ta ơi sao tự mình lừa dối
Lừa dối mình và lừa dối cả anh?
Ta có lỗi gì không hả chiếc lá xanh?
Có lỗi gì khi trót gửi tặng trời những vần thơ đầy nắng
Chỉ muốn lá gom những tia nắng vàng để khi trời lạnh
Lá trải những nắng vàng sưởi ấm lòng ta.
July 19, 2011
Sửa bởi penguin: 19/07/2011 - 18:31
#49
Gửi vào 19/07/2011 - 18:26
Chẳng biết ngày xưa Trọng Thủy nắm tay Mị Châu thế nào mà thành Cổ Loa dậy sóng
Con gái ngàn năm vẫn khờ dại thế
Hoá kiếp ngọc trai vẫn đau đáu một chuyện tình
Người ta có thể nắm tay nhau đi qua cuộc tử sinh
Họ có thể mất nhau vì nắm tay không đủ chặt
Như Orphee cố giữ người yêu trong tay đừng tan biến mất
Mở tay ra chỉ còn một chút hư không
Có 1 lần sau tất cả những chờ mong
Anh nắm tay em đặt tình yêu vào đấy
Từ dạo ấy Promete đem lửa xuống trần gian sưởi ấm trái tim người
Em lang thang suốt một cõi đời
Lạnh như mùa đông vô hình như gió
Vẫn rải lông ngỗng bằng trái tim rực lửa
Để nhớ đường về tìm lại một bàn tay.
(st)
Sửa bởi penguin: 19/07/2011 - 18:28
#50
Gửi vào 21/07/2011 - 12:19
Em ngược đường ngược nắng để yêu anh
Ngược phố tan tầm ngược chiều gió thổi
Ngược lòng mình tìm về nông nổi
Lãng du đi vô định cánh chim trời
Em ngược không gian em ngược thời gian
Ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm
Ngược trái tim tự bao giờ im lặng
Em đánh thức nỗi buồn em ngợi khát khao xanh
Mang bao điều em muốn nói cùng anh
Chợt sững lại trước cây mùa trút lá
Trái đất sẽ thế nào khi màu xanh không còn nữa?
Và thế nào khi trong anh không em?
Em trở về im lặng của đêm
Chẳng còn nữa người đông và bụi đỏ
Phố bỗng buồn tênh bờ vai hút gió
Riêng chiều nay em biết một mình em
Thanked by 1 Member:
|
|
#51
Gửi vào 21/07/2011 - 12:21
Như một bài thơ tình đã viết
Dù giữa chúng ta là rất nhiều cách biệt
Anh có vượt qua để yêu em chân thành?
Em rất sợ chuyện tình mình lại mỏng manh
Như làn sương mờ sáng mùa đông lạnh giá
Lời anh nói "yêu em hơn tất cả"
Có khi nào sẽ thành chuyện đã qua?
Và giờ đây sao tim em vỡ òa
Anh lặng lẽ ra đi trong một chiều xa vắng
Em ngốc nghếch nên bước chân trĩu nặng
Có cánh hoa rơi rủ héo bên thềm.
#52
Gửi vào 21/07/2011 - 12:28
Có lẽ nào ta lại chia tay
Sau những ngày đắm say thuở ấy
Có lẽ nào câu chuyện buồn như vậy
Ta chia tay khi chưa kịp chia xa
Nếu kỷ niệm chẳng giữ nổi hai ta
Thì chia tay rồi một ngày sẽ đến
Những yêu thương và những điều mỏi mệt
Thì sau này xin em hãy quên đi
Nếu trong mắt em giờ đã đầy hoài nghi
Và thật lòng anh có điều nói dối
Thì chia tay đâu phải là tội lỗi
Chỉ chờ một ngày nó tự đến mà thôi
Vòng tay ấm và dịu dàng bờ môi
Những yêu thương em dành trao cho kẻ khác
Anh có được khi tình yêu lầm lạc
Dị mộng đồng sàng có chẳng bằng không
Mơ ước vẫn trôi dù chẳng bềnh bồng
Nỗi thất vọng vẫn mãi là bờ bến
Em có thấy ngày chúng ta đang đến
Cũng sẽ chỉ là cái ngày chia tay
Giá anh có được một chút đắm say
Của tình yêu anh hằng mong ước
Và giá như em cũng có được
Chút dịu dàng người con gái anh yêu
Sau tình yêu còn lại bao điều
Anh không muốn đấy chỉ là tiếc nuối
Anh không muốn sau tháng năm theo đuổi
Sẽ chỉ còn ánh mắt hận thù nhau
Hãy ra đi dù có phải đớn đau
Anh không sợ phút giây chia tay ấy
Anh biết đó là một ngày sẽ tới
Ngày ta đi về hai hướng ngược nhau
#53
Gửi vào 21/07/2011 - 12:30
Cho dù mình yêu nhau đến mấy !
Ở xa anh lúc nào em cũng thấy
Trong lòng mình một khoảng trống mênh mang...
Hà Nội mùa này đông cũng sắp sang
Một mình em bơ vơ nơi phố vắng
Một mình em với nỗi buồn thầm lặng...
Gió thổi rất nhiều làm sống mũi cay cay
Đừng đến đông ơi, mình sẽ lạnh lắm thay
Sẽ lạnh lắm vì anh không bên cạnh
Em thèm một vòng tay xiết mạnh
Một nụ hôn dài bất tận đến hôm sau...
Chẳng bao giờ anh về với em đâu !
Không phải bởi ngăn sông cách núi
Không phải bởi tình yêu em tàn lụi
Mà bởi vì em nhỏ bé mong manh
Mà bởi vì bầu trời rất xanh...
Bởi những điều em làm sao hiểu nổi ...
Dù tim em có thiết tha thầm gọi
Thì bóng hình anh vẫn mãi ở nơi xa
Trái tim em vẫn chẳng được vỡ òa
Vẫn chẳng được mềm đi trong vòng tay xiết chặt
Vẫn chẳng được dập dồn hôn lên môi, lên mắt...
Vẫn chẳng bao giờ được sưởi ấm bởi anh
Bởi vì bầu trời xanh đến là xanh
Bởi những điều em làm sao hiểu nổi
Làn môi em vẫn cháy hồng thầm gọi.
...môi anh...
#54
Gửi vào 21/07/2011 - 18:31
#55
Gửi vào 21/07/2011 - 18:46
Muốn hét lên rằng
Em yêu anh!
Lại sợ
Lá xanh mai này sẽ rụng
Muốn làm bão xô đời anh lay động
Lại yếu mềm
làm cơn gió lang thang
Trái tim đa mang
cuồng nhiệt dâng anh
tình yêu đầu thơ dại.
Gió
cứ cồn cào trong tim
thổi mãi
Lời yêu thương
Anh có nghe
được bao giờ.????
__________________
Nửa vời ...!
Em sợ nhất là sự nửa vời
Khi tất cả trong em phải là nguyên vẹn
Nửa vời tình yêu , nửa vời ước hẹn
Nên tình yêu đổi màu ước hẹn đơn sai.
Chân lý nửa vời sớm một chiều hai
Sự thật nửa vời chẳng ai thấu tỏ
Căm giận nửa vời phòng khi sóng gió
Quyết tâm nửa vời đời dễ tiến - lui
Nửa vời đúng - Nửa vời sai
Nửa vời trắng đen, nửa vời thù bạn
Trời đã sinh ra em...một trái tim nguyên vẹn
Có thể nào...yêu một kẻ nửa vời?
#56
Gửi vào 21/07/2011 - 19:12
Hỡi người phụ nữ,
nếu có nghìn đàn ông yêu em,
em có biết trong nghìn người ấy,
có a nữa mà.
Còn nếu như chỉ có,
trăm đàn ông yêu em,
em hãy nhớ trong số trăm người đó,
nhất định a có tên.
Còn nếu như yêu em,
đàn ông chỉ còn một chục,
thì a
đứng thứ bảy hay tám trong hàng.
Nếu đàn ông chỉ còn lại một người yêu em,
tôi xin thề - người đó không ai khác,
ngoài a, em ơi.
Còn nếu em đi cô đơn buồn tủi trên đời,
không ai yêu em nữa,
thì có nghĩa ở một nơi nào đó,
trên núi cao, a chết rồi...
#57
Gửi vào 21/07/2011 - 19:14
Sự thật đôi khi cũng có ít nhiều.
Quả tình em nói không yêu.
Nhưng anh tin: Em vẫn yêu một tý.
Trong mỗi cánh hoa.
Anh tặng em.
Có nhiều những lời chưa nói.
Anh lo cánh hoa không chịu nổi.
Sức nặng của tình anh
#58
Gửi vào 21/07/2011 - 19:53
Nếu lòng còn hờ hững
Khi tình còn lờ lững
Đừng thả lời yêu đương
Xin đừng nắm tay em
Rồi để em đau khổ
Đừng thề bồi núi lở
Nếu anh định ra đi
Đừng nhìn vào mắt em
Và nói lời dối trá
Đừng chào tha thiết quá
Nếu anh định chia tay
Đừng bảo chỉ mình em
Khi lòng còn ai khác
Đừng khóa trái tim em
Nếu để chìa thất lạc.
#59
Gửi vào 21/07/2011 - 19:56
Những gì sót lại trong cuộc đời mỗi người
có thể chỉ là một ngày
chúng ta mím chặt môi
.
Chỉ là một ngày chúng ta từ chối nhìn nhau bằng nụ cười…
.
Không ai muốn ngoảnh mặt đi nếu quãng đường ấy còn ý nghĩa để mà vui
để vẫn còn đủ yêu thương phía sau những nặng lời trách móc
để vẫn còn đủ vị tha cho đôi lần vô tình cay độc
để vẫn còn len lén nhìn khi người kia sắp òa khóc
để vẫn còn biết ngồi xuống cùng nhau…
.
Là lỗi của người này, người kia cứ cố gắng làm lại từ đầu
nhưng chấp nhận buông tay với những tổn thương không phải dễ
những lời nói ra bình yên trong khi trái tim chẳng bao giờ muốn thế
với từng bữa cơm bình thường đã ước mơ cho mình cần thêm một chỗ dựa
rồi hết đêm sẽ là ngày…
.
Rồi đau đớn nhận ra có thể ăn một mình biết đâu bớt lẻ loi…
biết đâu nói chuyện với chính mình tốt hơn là không nói
biết đâu mình khóc cho riêng mình sẽ hạnh phúc hơn gấp bội
biết đâu vì mình mới biết cách sống với cuộc đời không ai hiểu nổi
ngoài những khắc nghiệt của bản thân…
.
Có thể chỉ là một ngày
chúng ta đứng nhìn nhau và hiểu rằng đã thôi không còn cần
mỗi cơn mưa từ nay phải tự mình chịu ướt
mỗi ngày nắng từ nay phải tự mình lầm lũi bước
mỗi lần đau từ nay phải tự mình ôm lấy ngực
mà không cần tựa vào ai…
.
Rời bỏ một quãng đời hạnh phúc để đối diện với chông gai
làm sao chắc yêu thương ấy là nhỏ bé
giữa muôn vàn tình yêu ta đã chọn một tình yêu nhiều vất vả
giữa muôn vàn nỗi đau ta đã chọn một nỗi đau tận cùng để trả giá
để có thể bắt đầu…
.
Vẫn còn có thể một lần nào đó trong đời sẽ gặp lại nhau
trong ánh mắt người này sẽ nhìn thấy người kia như thế nào- có ai biết?
trong trái tim người này có còn người kia không- hay đã chết?
trong tình yêu của người này đã bao dung- hay nhiều hơn cay nghiệt?
mà ngơ ngác cười vui…
.
Những gì sót lại trong cuộc đời mỗi người
có thể chỉ là một ngày
không bao giờ quá xa xôi!
Nguyễn Phong Việt
#60
Gửi vào 21/07/2011 - 20:02
Mây vẫn bay dù chẳng với tới mình.
Gió đuổi nhau đi hết một dòng sông.
Không tới được, sóng đành tìm ra tận bể.
Rất có thể cuộc đời là quá rộng.
Anh và em rồi chẳng gặp nổi nhau.
Ta đành phải thì thầm, ừ , rất khẽ.
Duyên phận này thôi để lại kiếp sau.
Rất có thể cuộc đời là quá rộng.
Ta gần nhau mà lại hóa xa nhau.
Giống như cuộc đời này là vậy.
Đi hết một quãng đường mà chẳng biết đi đâu ..
(Hàn Sĩ Huy)
Similar Topics
Chủ Đề | Name | Viết bởi | Thống kê | Bài Cuối |
---|
1 người đang đọc chủ đề này
0 Hội viên, 1 khách, 0 Hội viên ẩn
Liên kết nhanh
Coi Tử Vi | Coi Tử Bình - Tứ Trụ | Coi Bát Tự Hà Lạc | Coi Địa Lý Phong Thủy | Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh | Coi Nhân Tướng Mệnh | Nhờ Coi Quẻ | Nhờ Coi Ngày |
Bảo Trợ & Hoạt Động | Thông Báo | Báo Tin | Liên Lạc Ban Điều Hành | Góp Ý |
Ghi Danh Học | Lớp Học Tử Vi Đẩu Số | Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý | Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở | Sách Dịch Lý | Sách Tử Vi | Sách Tướng Học | Sách Phong Thuỷ | Sách Tam Thức | Sách Tử Bình - Bát Tự | Sách Huyền Thuật |
Linh Tinh | Gặp Gỡ - Giao Lưu | Giải Trí | Vườn Thơ | Vài Dòng Tản Mạn... | Nguồn Sống Tươi Đẹp | Trưng bày - Giới thiệu |
Trình ứng dụng hỗ trợ:












