

Đi tìm 30% "khả năng có thể cải thiện số phận"
#61
Gửi vào 25/10/2011 - 20:08
Mùa hè qua tháng bảy, mặt trời đỏ ngang trời. Gió cũng không. Mây cũng không. Sân trước, sân sau, nắng chói như lò lửa. Không một con chim nào dám bay. Mồ hôi ra khắp mình, ngang dọc thành rãnh nước. Cơm để trước mặt, không sao nuốt được. Gọi chiếu muốn nằm xuống đất trời đã tướt như mỡ. Ruồi xanh lại bu đến, leo lên cổ, đậu lên mũi, đuổi chẳng buồn đi. Đương lúc không biết làm thế nào được, bỗng dưng mây đen kéo kín, tiếng rầm rầm nghe như có trăm vạn trống chiêng... Mái tranh chảy như thác. Mồ hôi trên mình biến mất! Đất ráo như lau... Ruồi bay mất hết. Cơm ăn thấy ngon. Chẳng cũng sướng sao!
...Người bạn xa mười năm, thình lình đến vào chiều hôm. Mở cửa chào xong, chẳng kịp hỏi đi thuyền hay đi bộ, cũng chẳng kịp mời ngồi ghế hay ngồi giường... Hàn huyên qua loa, liền chạy mau vào nhà trong, sẽ hỏi vợ: "Mình có được như bà vợ Tô Đông Pha, sẵn có rượu để dành không?" Vợ cười, rút cành trâm vàng đưa cho. Tính ra có thể đãi khách được ba ngày... Chẳng cũng sướng sao!
...Ngồi một mình trong căn phòng không, đang nghĩ đêm qua có tiếng chuột nghe bực quá. Không biết nó sồn sột gặm nát cái gì của mình? Trong lòng bồi hồi, chưa nghĩ ra sao...
Bỗng thấy con mèo đẹp, chú mắt, vẫy đuôi, như đã trông thấy vật gì. Nín tiếng, nín hơi, đợi chờ chốc lát, thì thấy nó chồm lên, lẹ như gió... nghe một tiếng "chít". Con vật đó đã chết rồi!
Chẳng cũng sướng sao!
...Đêm Xuân cùng các tay hào uống đã nửa say, thôi đã khó thôi, thêm cũng khó thêm...
Bên cạnh bỗng có một đứa trẻ hiểu ý, đưa vào hơn chục phong pháo. Liền đứng dậy ra ngoài tiệc, lấy lửa đốt chơi! Mùi lưu hoàng xông từ mũi vào tận óc, khắp người khoan khoái.
Chẳng cũng sướng sao!
...Qua phố thấy có hai bác đồ gàn, cãi nhau về một chuyện... Cả hai đều đỏ mặt, tía tai, tưởng chừng không đội trời chung. Vậy mà còn chắp tay lên, khom lưng xuống, đầy mồm "chi, hổ, giả, dã"!
Câu chuyện còn kéo dài, có thể mấy năm không xong.
Bỗng có tay tráng sĩ vung tay đi lại, ra oai quát to một tiếng. Thế là nín thin thít.
Chẳng cũng sướng sao!
...Ngủ sớm vừa dậy, hình như nghe tiếng người nhà than thở, nói chàng nọ chết đêm qua! Vội xem, té ra một tay khôn vặt nhất trong cả một thành.
Chẳng cũng sướng sao!
...Lâu vẫn muốn đi tu, khốn nỗi không được công khai ăn thịt. Ví cho được làm sư mà vẫn được công khai ăn thịt, thì ngày hè ấy nước nóng, dao bén cạo sạch tóc đầu...
Chẳng cũng sướng sao!
...Đi vắng lâu ngày mới về... Xa trông thấy cửa thành, đàn bà, con trẻ hai bên đường, đều nói tiếng quê nhà...
Chẳng cũng sướng sao!
...Mình không phải là thánh, sao cho khỏi có lỗi.
Đêm qua làm lén một việc. Sớm dậy ái náy trong lòng không yên. Chợt nhớ nhà Phật có phép sám hối: Không hề giấu giếm điều gì cả là "sám hối"
Nhân tự đem lỗi mình mà nói phăng ra cho tất cả khách quen, khách lạ đều biết.
Chẳng cũng sướng sao!
...Xem người viết đại tự...
Chẳng cũng sướng sao!
...Mở cửa song giấy, thả cho con ong ra...
Chẳng cũng sướng sao!
...Món đồ sứ đẹp đã sứt mẻ, chả còn có cách gì hàn gắn... Xem đi xem lại chỉ càng thêm rối ruột.
Chẳng cũng sướng sao!
Nhân giao cho nhà bếp dùng làm đồ đựng vặt, không bao giờ lại qua mắt nữa...
Chẳng cũng sướng sao!
Lời bàn:
Phần đông chúng ta thường quan niệm hạnh phúc là một cái gì khó tìm thấy, khó đạt được và phải mua bằng một giá rất đắt, nhất là phải có nhiều tiền và thế lực. Có kẻ lại cho hạnh phúc không có trên cõi đời nầy
Kim Thánh Thán, trái lại, chứng minh cho ta thấy rằng không cần tìm đâu xa cả, nó quanh quẩn bên ta hằng phút hằng giờ. Có cái sướng nào mà không nằm trên cái khổ. Sướng và khổ không bao giờ rời nhau. Muốn được sướng mà lánh khổ là việc làm vô lý. Vật chất là điều kiện của tinh thần, cho nên có cái sướng tinh thần nào mà không lệ thuộc vào vật chất? Có đói, ăn mới ngon! Ai mà không biết.
Đọc bài văn trên đây ta tưởng Thánh Thán là người ngông, mà kỳ thực là người khôn, thấy là đùa bỡn tầm thường mà rất nghiêm trang thâm thúy. Thật vậy, từ bấy lâu nay, phải chăng phần đông chúng ta đã vô tình bỏ qua biết bao cơ hội để hưởng hạnh phúc trong không biết bao nhiêu câu chuyện rất tầm thường. Cái gọi là hạnh phúc, vào đâu phải ở những việc to tát vĩ đại, mà chính ở trong những cái sung sướng nho nhỏ không đâu ấy!
Kẻ nào có những thành kiến khinh thường vật chất, muốn có được hạnh phúc thuần túy tinh thần, khi đọc xong bài văn trên đây ắt không thể không bật cười vì xưa nay đã quá ngây thơ, tưởng tìm hạnh phúc trên tận cung trăng, trong khi nó đang nằm trong lòng bàn tay của mình.
(Cái cười của thánh nhân)
Thanked by 1 Member:
|
|
#62
Gửi vào 25/10/2011 - 22:03
#63
Gửi vào 25/10/2011 - 23:10
#64
Gửi vào 25/10/2011 - 23:32
Suy nghĩ có thể nắm trọn số phận của mình trong tay là một suy nghĩ tự cao tự đại
Nhưng, suy nghĩ con người không thể cải thiện được số phận lại là một suy nghĩ nhu nhược!
Theo tôi, không nên phân tích sa đà vào hai cái thái cực đó, bởi không có gì là tuyệt đối cả, đem so sánh, phân tích cái Có và Không thì thật không đem lại lợi ích gì, bởi làm gì có gì là 100% có, hay 100% không.
Vấn đề là tìm ra, những điều gì con người có thể dùng nỗ lực, ý chí để cải thiện phần nào, và những gì không thể. Tôi rất muốn đi vào những thứ cụ thể, thực tiễn và thiết thực một chút, còn nếu cứ sa đà vào những thứ cao siêu, mờ ảo quá thì e rằng cuối cùng ta không đúc kết được điều gì cho bản thân.
Tất nhiên, tôi cũng tuân thủ theo nguyên tắc: Cố gắng hết sức, sau đó kết quả thì tùy duyên, không cưỡng ép được. Đó là trong mệnh trời, cũng có ta vậy, chứ không thể "vứt quách" cái ta đi, như vậy, cuộc sống của con người khác chi nào robot.
Còn nếu để có một định nghĩ về số mệnh, xưa nay tôi vẫn theo câu này:
"Tận Nhân lực, tri Thiên mệnh!"
Mọi thuật số chỉ là tham khảo.
Thân!
Sửa bởi AnKhoa: 25/10/2011 - 23:40
Thanked by 1 Member:
|
|
#65
Gửi vào 25/10/2011 - 23:53
biết rằng, mỗi lá số tử vi đại diện cho số phận một con người ( tạm chấp nhận thế) xem một lá số giống như xem một cuốn phim, phần mở đầu đã biết và phần sau còn chờ Đạo diễn. Với con người, Đạo diễn chính là số mệnh hay do bản thân mình viết tiếp đây?
Đành rằng, phần 1 và phần 2 cũng phải có sự liên quan. Nhưng với một số người, phần 1 và phần 2 của cuộc đời khác nhau xa lắm, như là hai cuộc đời vậy.
Một lá số có 13 cung. Mỗi một con người tạo nên từ chính 13 cung đó, chứ đâu chỉ tính gì Mệnh, Tài , Quan, Di đâu nhỉ? Cải số thì cũng phải cải luôn cả 13 cung đó chứ?
Ví dụ như Phu thế xấu thì nên cưới gả muộn, cưới chạy tang. Xung Khắc phụ mẫu thì làm con nuôi nhà khác. Cung Quan mà không tốt lắm thì chọn lấy một nghề mà sống, nhất nghệ tinh, nhất thân vinh mà. Ấy vậy mà có ai dám từ bỏ đâu. Thiên Di xấu thì hạn chế ra ngoài, ra ngoài thì cũng chú ý giữ mồm giữ miệng kẻo bị bầm mắt. Cung Nô mà xấu thì hạn chế chơi với bạn bè đi, chọn người lớn tuổi hơn mình mà chơi.Mệnh chảng may VCD thì ôi thôi đừng tham giàu mà làm gì, giàu thì sớm đi về với ông bà ông vãi. Phúc Đức xấu thì nên năng làm việc thiện. Làm như thế thì mệnh cũng an vui phần nào. Nhưng đời người, hay nhất là biết nhưng không muốn hoặc không thích làm. Vì cuộc đời bây giờ công bằng lắm. Nên hầu như mọi người sẽ tự hỏi " ô hay! sao họ làm được mà tôi lại không làm được, sao lại bắt tôi từ bỏ thế, thật là bất công quá đi mà"
nhân dịp có chủ đề cải số của anh AnKhoa, mình cũng vào cãi lại với số xem thể nào
Thanked by 1 Member:
|
|
#66
Gửi vào 26/10/2011 - 00:08
Nhatxuatphutang, on 25/10/2011 - 23:53, said:
biết rằng, mỗi lá số tử vi đại diện cho số phận một con người ( tạm chấp nhận thế) xem một lá số giống như xem một cuốn phim, phần mở đầu đã biết và phần sau còn chờ Đạo diễn. Với con người, Đạo diễn chính là số mệnh hay do bản thân mình viết tiếp đây?
Đành rằng, phần 1 và phần 2 cũng phải có sự liên quan. Nhưng với một số người, phần 1 và phần 2 của cuộc đời khác nhau xa lắm, như là hai cuộc đời vậy.
Một lá số có 13 cung. Mỗi một con người tạo nên từ chính 13 cung đó, chứ đâu chỉ tính gì Mệnh, Tài , Quan, Di đâu nhỉ? Cải số thì cũng phải cải luôn cả 13 cung đó chứ?
Ví dụ như Phu thế xấu thì nên cưới gả muộn, cưới chạy tang. Xung Khắc phụ mẫu thì làm con nuôi nhà khác. Cung Quan mà không tốt lắm thì chọn lấy một nghề mà sống, nhất nghệ tinh, nhất thân vinh mà. Ấy vậy mà có ai dám từ bỏ đâu. Thiên Di xấu thì hạn chế ra ngoài, ra ngoài thì cũng chú ý giữ mồm giữ miệng kẻo bị bầm mắt. Cung Nô mà xấu thì hạn chế chơi với bạn bè đi, chọn người lớn tuổi hơn mình mà chơi.Mệnh chảng may VCD thì ôi thôi đừng tham giàu mà làm gì, giàu thì sớm đi về với ông bà ông vãi. Phúc Đức xấu thì nên năng làm việc thiện. Làm như thế thì mệnh cũng an vui phần nào. Nhưng đời người, hay nhất là biết nhưng không muốn hoặc không thích làm. Vì cuộc đời bây giờ công bằng lắm. Nên hầu như mọi người sẽ tự hỏi " ô hay! sao họ làm được mà tôi lại không làm được, sao lại bắt tôi từ bỏ thế, thật là bất công quá đi mà"
nhân dịp có chủ đề cải số của anh AnKhoa, mình cũng vào cãi lại với số xem thể nào
Tôi nghĩ, đó là phương pháp chưa đúng, áp dụng hơi máy móc.
Làm gì thì làm, cũng không thể bỏ qua cái "bản tính" của Mệnh được.
Một con người tính khí nóng nảy, cương trực, có thể qua rèn luyện và ý thức thì anh ta bớt thể hiện cái tính khí đó ra, hoặc khi nóng nảy thì ít phát ngôn hoặc cô lập một mình để cho nó nguôi đi. Rồi biết thế mà chọn bạn, mà lựa chọn môi trường làm việc cho phù hợp. Đó là sự gia giảm, cải thiện. Còn bắt anh ta phải trở thành con người hiền lành, nhu nhược, chịu sống trong hoàn cảnh chướng tai gai mắt mà phải nhẫn nhục thì hơi khó.
Tôi nghĩ, làm gì thì làm, trước hết phải thừa nhận nhược điểm của bản thân, không bỏ qua mà cố gượng ép, bắt mình vào khuôn khổ một cách cứng nhắc được.
Còn tôi cũng nghĩ, trên đời này cái gì cũng có giá của nó. Muốn đạt được cái A, thì mình cũng phải bỏ ra cái tương xứng với A, nếu không phải là thời gian, công sức, tiền bạc, nỗ lực của mình, thì nó sẽ lấy đi cái thứ khác mà mình đang có để đánh đổi. Tuy nhiên, cuộc sống là lựa chọn. Ta có quyền ước mơ, hy vọng truy cầu những thứ ta mong muốn, mà không vượt quá phạm vi lực mệnh của ta.
Ví dụ, khi học hành, ta luôn cố gắng học thật sự lấy kiến thức và lựa chọn môn học phù hợp với ta. Nhưng không có nghĩa là ta dùng mọi cách để đạt được điểm cao, mà phải làm sao cái điểm đó phản ánh đúng thực lực của ta, nếu không thì là cái công sức ta đã phải bỏ ra để đạt được cái đó.
Thân!
Sửa bởi AnKhoa: 26/10/2011 - 00:17
Thanked by 1 Member:
|
|
#67
Gửi vào 26/10/2011 - 00:16
AnKhoa, on 26/10/2011 - 00:08, said:
Làm gì thì làm, cũng không thể bỏ qua cái "bản tính" của Mệnh được.
Một con người tính khí nóng nảy, cương trực, có thể qua rèn luyện và ý thức thì anh ta bớt thể hiện cái tính khí đó ra, hoặc khi nóng nảy thì ít phát ngôn hoặc cô lập một mình để cho nó nguôi đi. Rồi biết thế mà chọn bạn, mà lựa chọn môi trường làm việc cho phù hợp. Đó là sự gia giảm, cải thiện. Còn bắt anh ta phải trở thành con người hiền lành, nhu nhược, chịu sống trong hoàn cảnh chướng tai gai mắt mà phải nhẫn nhục thì hơi khó.
Tôi nghĩ, làm gì thì làm, trước hết phải thừa nhận nhược điểm của bản thân, không bỏ qua mà cố gượng ép, bắt mình vào khuôn khổ một cách cứng nhắc được.
Thân!
Anh có thể cho em biết, nguồn gốc bản tính của mệnh một con người không? Do các chú sao trong Lá số quy định hả anh? Nếu biết được điều này một cách ngọn ngành, em nghĩ có thể cải số được đấy.
Sửa bởi Nhatxuatphutang: 26/10/2011 - 00:17
#68
Gửi vào 26/10/2011 - 00:20
Lúc mới ra Hà Nội, phải đi làm phóng viên với mức lương 2,5tr, phải chạy lon ton suốt ngày và công ty lúc nào cũng dọa trừ lương (Cái này là tình trạng khá chung của rất nhiều các doanh nghiệp vừa và nhỏ ở VN nói chung và HN nói riêng). Nói chung là lương chỉ đủ tiền xăng xe chạy lon ton cho Công ty.
Nhưng hôm nay đã hân hoan thông báo "vừa trúng tuyển community manager ở 1 công ty tài chính-chứng khoán lớn nhất Miền Bắc".
Lý do của ông sếp là: "Vì em cũng lông bông như anh và vì em rất fresh".
Cái này, nó giống như 1 thứ nhân duyên mà đôi khi thật khó lý giải. Nó có nằm trong cái vòng "số mệnh" không?
Tất nhiên, không phải ai cũng gặp và lúc nào cũng gặp được những nhân duyên tốt. Thế nên, vẫn chẳng có ai sống và thành công được chỉ bằng "niềm tin". Mà vẫn luôn phải là những nỗ lực trong hành động cụ thể. Đến khi gặp được nhân duyên tốt sẽ như gấm thêm hoa. Còn khi không may mắn thì cũng sẽ bớt nguy kịch.
Thân!
#69
Gửi vào 26/10/2011 - 00:35
Do đó, cái tạm thời không chứng minh cái vĩnh cửu.
Chúng ta cũng không nhìn vào cái ngắn hạn để mà đưa ra kết luận.
Thân!
Thanked by 1 Member:
|
|
#70
Gửi vào 26/10/2011 - 00:50
Thân!
#71
Gửi vào 26/10/2011 - 00:52
Xin kể hầu các bạn câu chuyện người thật việc thật về việc nhìn nhận số phận và có thể cải được hay không....
Cách đây khoảng 2 năm, PS có đi ăn cưới Con trai một ông Thầy. Ông này trình độ Tử Vi thuộc hàng cao thủ và cũng mưu sinh chính chính bằng nghề này.... nếu đánh giá khách quan thì cũng tương đương với bác ThuongSu2005 bên VietLySo về xem tổng quát. Còn xem và chốt hạn thì tưởng như xem Tử Bình chứ không phải Tử Vi.....'' Bác nào từng sinh hoạt ở VLS thì biết Bác này ! ''.
Hôm sau mới cưới và đón dâu cùng ăn uống chính thức, nhưng người quen anh chị em bạn bè thì qua từ chiều hôm trước '' vì tục lệ ở đây vẫn vậy ''. Khi đó có khoảng hơn 20 chục người đang ngồi uống trà, thì bà Chị ngồi cạnh PS nói '' Bà này là Chị bạn PS quen trước đó hơn một năm ''. Chị đang suy nghĩ xem không biết có nên nói việc này không, PS bảo Chị cứ nói đi ? Rồi Chị ấy nói - nói thật Chị thấy đám '' tang '' chứ không phải đám cưới em ạ !!!! Khi đó PS dật mình và nổi hết gai ốc ví Sợ . Sợ vì bà này trước nay nói gì thì chưa Sai '' tí sẽ nói riêng bà Chị này...''
Sự việc không may mắn.... là người thân của ông Thầy ngồi ngay sau lưng và nghe được câu chuyện. Rồi Bà này đứng lên nói té tát vào mặt bà Chị trên ! Rồi ông Thầy cùng mọi người ở đó biết chuyện và gần như có ánh mắt nhìn PS và bà Chị '' như người ngoài hành tinh '' theo ý coi thường và khó chịu như sắp đánh nhau..... chẳng ai hỏi tại sao lại nói vậy, hay như nào cả ?? Hai Chị em bị bẽ mặt và lúc sau lảng đi về, chắc sáng mai chẳng dám đến Dự nữa. Trên đường về bà Chị chỉ nói, muốn giúp ai cũng KHÓ em ạ.... và em đừng hỏi Chị về việc này nữa, nếu họ có thiện chí thì vẫn Kịp và đã không cư sử như vậy.
Sáng hôm sau, khi đó khoảng gần 10h thì PS biết tin dật gân là cô Dâu mới mất.... vì sáng dậy đi ăn sáng để về trang điểm - ra đường thì bị tai nạn giao thông.....
Xin nói riêng bà Chị trên: Bà này cách đây khoảng 10 năm có Duyên gặp một Ông Sư Độ, hôm đó vô tình gặp Ông Sư bị ngã và ngồi ở vìa đường. Bà này đi qua thấy vậy thì Đỡ ông dậy và chở về Chùa. Nghe bà kể lại đó là ông Sư tu Tịnh Độ từ Pháp về chơi, ông về Việt Nam khoảng hơn 1 năm và thường bị chính quyền quản Chế ở Chùa...... '' lý do Quản Chế thì không rõ ''. Rồi ông mời bà Chị thi thoảng qua Chùa chơi nói chuyện Đời và Đạo.....tuần Bà Chị cũng qua đó mấy ngày và Thầy Trò nói chuyện cả buổi.
Đến khi ông về bên Pháp một thời gian mới biết rằng ông đã Dậy cho mình một góc môn Thần Học, Bà Chị kể Sư Ông này có 3 - 4 bằng và được Pháp công nhận. Bà Chị không nghĩ là trong khi nói chuyện với Sư Ông thì Ông đã truyền dậy cho mình, dậy khi nào ? Mà bản thân Chị ấy cũng không hay biết. Vì PS chỉ được thực chứng Bà này có nhiều case khét nẹt về toán vận '' theo cái nhìn riêng của môn này''. - Lý do khi Bà nói ở trên mà PS nổi da gà vì Sợ là vậy.....
Truyện này 100% là sự thật ! PS chẳng dám nói SAI một lời.... nhưng được biết, nếu Bà Chị cứu giải sự việc trên như một số lần đã làm vẫn phải nhờ đến Bề Trên '' tức Trời Phật cứu giúp ''. Chứ Nghiệp Lực bản thân thì không thể giải Quyết được.
Thân,
Phù Suy.
Thanked by 1 Member:
|
|
#72
Gửi vào 26/10/2011 - 01:17
Riêng tôi, và những ai nghĩ giống tôi: ai có phúc nấy hưởng. Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên. Hết. Ai khôn thì thành, ai ngu ráng chịu.
Sorry phải dùng từ "ngu" ở đây với ý chung chung thôi nhé.
#73
Gửi vào 26/10/2011 - 01:47
letmesee, on 26/10/2011 - 01:17, said:
Nếu đã nói "Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên" thì tại sao lại còn tồn tại song song câu nói "Ai khôn thì thành, ai ngu ráng chịu".
Vậy 2 chữ "thành" ở 2 câu trên có giống nhau không? Nếu cái sự "thành-bại" đã là tại thiên rồi, thì đâu còn coi trọng việc "khôn-ngu"?
Thấy chưa hiểu rõ nên thắc mắc chút ạ,
Thân!
#74
Gửi vào 26/10/2011 - 02:25
#75
Gửi vào 26/10/2011 - 02:32
Ai muốn CẢI thiện thì cứ tự nhiên, chứ đừng CÃI nhe.
Similar Topics
Chủ Đề | Name | Viết bởi | Thống kê | Bài Cuối | |
---|---|---|---|---|---|
![]() nhân tông và thiên tông trong đạo gia |
Giải Trí | thanhthanh2014 |
|
![]() |
|
![]() Miêu tả cảnh giới thiền của các cõi trời |
Khoa Học Huyền Bí | iamthat |
|
![]() |
|
![]() Thiên Đạo Mộng Huyễn![]() |
Linh Tinh | T0ny99 |
|
![]()
|
|
![]() Mệnh Thiên Đồng |
Nguồn Sống Tươi Đẹp | FM_daubac |
|
![]() |
|
![]() Mệnh Thiên Tướng |
Nguồn Sống Tươi Đẹp | FM_daubac |
|
![]() |
|
![]() Mệnh Thiên Cơ |
Nguồn Sống Tươi Đẹp | FM_daubac |
|
![]() |
3 người đang đọc chủ đề này
0 Hội viên, 3 khách, 0 Hội viên ẩn
Liên kết nhanh
Coi Tử Vi | Coi Tử Bình - Tứ Trụ | Coi Bát Tự Hà Lạc | Coi Địa Lý Phong Thủy | Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh | Coi Nhân Tướng Mệnh | Nhờ Coi Quẻ | Nhờ Coi Ngày |
Bảo Trợ & Hoạt Động | Thông Báo | Báo Tin | Liên Lạc Ban Điều Hành | Góp Ý |
Ghi Danh Học | Lớp Học Tử Vi Đẩu Số | Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý | Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở | Sách Dịch Lý | Sách Tử Vi | Sách Tướng Học | Sách Phong Thuỷ | Sách Tam Thức | Sách Tử Bình - Bát Tự | Sách Huyền Thuật |
Linh Tinh | Gặp Gỡ - Giao Lưu | Giải Trí | Vườn Thơ | Vài Dòng Tản Mạn... | Nguồn Sống Tươi Đẹp | Trưng bày - Giới thiệu |
Trình ứng dụng hỗ trợ:












