Quan nghĩa là người đứng đầu một công việc; là chức vị của người làm việc cho Nhà nước (ngày xưa là Triều đình), cho nên thường gọi là Quan chức – người được giao nhiệm vụ quản lý, điều hành các hoạt động của Nhà nước (mở rộng ra là tập thể nói chung, như: làng xóm, nhóm hội, tổ chức kinh doanh v..v). Trong một thể chế chính trị, thì Quan đối với Dân mà lập, ở trong một doanh nghiệp thì Quan tức là Sếp đối với Nhân viên mà lập. Không có Dân thì chẳng có Quan, không có Nhân viên thì chẳng có Sếp, do đó người muốn ở địa vị Quan lâu dài thì phải chăm lo cho Dân, người muốn ở vị trí Sếp lâu dài thì phải lo cho Nhân viên.
Lộc nghĩa là phúc lợi, bổng lộc, lương bổng; là điều may mắn tốt lành được hưởng; cũng nghĩa là tiền bạc của cải Vua ban cho các Quan thời xưa.
Chăm lo cho cấp dưới, cho người phụng sự hỗ trợ mình là một trong những điều kiện quan trọng để một người muốn thăng tiến trong sự nghiệp đã lựa chọn, lên địa vị Quan, phải đáp ứng được. Bên cạnh đó, khi nói tới Quan là nói tới trách nhiệm của người làm Quan, hoàn thành được trách nhiệm mà nhân đó vị trí ấy được hình thành, thì Quan được nhận hưởng bổng lộc, được tương thưởng xứng đáng với giá trị mình mang lại cho tập thể mà người ấy ở vào. Giá trị đóng góp càng cao thì bổng lộc phần thưởng càng lớn, tương tự như thế với chức vụ càng cao thì trách nhiệm lại càng lớn. Vì thế, Quan là nhân của Lộc, Quan có thì Lộc có. Nếu chẳng hoàn thành trách nhiệm lại muốn nhận hưởng bổng lộc thì trở thành “tham quan ô lại”, trở thành tội nhân, trở thành “con sâu làm rầu nồi canh”, sớm muộn gì cũng phải đón nhận những thứ mà mình đã gieo, thân bại danh liệt chỉ là thời khắc đếm ngược từng ngày mà thôi. Như lời Tăng Tử nói: “ Ngô vô công nhi thụ lộc, tắc t.ao thiên chi tội” – Ta chẳng có công lao gì mà lại nhận hưởng bổng lộc, ắt có tội với Trời.
Bởi danh xưng “Quan” là gắn liền với tập thể, tổ chức, một nhóm người; cho nên trong nhóm người ấy, mỗi người sẽ có một số năng lực và kỹ năng nghề nghiệp khác nhau, do đó mà làm Quan trong những lĩnh vực bộ phận khác nhau. Để có thể làm Quan thì tất phải được đào tạo, có kỹ năng trong một nghề, tức là phải có Điền. Chính vì thế Điền Trạch đứng trước Quan Lộc, Điền Trạch là nhân của Quan Lộc, Điền Trạch có thì Quan Lộc có.
Người được làm Quan ấy là nhờ Phước Đức tích lũy của chính mình, nhưng nếu chẳng khéo léo giữ gìn, cái chỗ thành quả do mình khổ công vun đắp, nó lại trở thành vực sâu tội lỗi, kéo mình xuống con đường đọa lạc hiện tại và lâu dài mai sau. Tại sao vậy ? Vì dân gian ta có câu: “Con ơi nhớ lấy câu này, cướp đêm là giặc, cướp ngày là quan”, bởi lòng tham lam hưởng dục lạc, mông cầu sự tiện nghi vật chất nên trở thành “giặc cướp”, ấy là nguyên nhân khiến cho bị hướng hạ, rồi thẳng xuống Âm Ty mà chịu tội chịu hình ấy thôi. Thậm chí đỉnh cao của Quan lộ tức là thành Vua Chúa, thế mà đối với tửu sắc không biết tiết chế, bỏ bê chính sự, mặc kệ triều cương, sưu cao thuế nặng thì tất giặc cướp nổi lên làm loạn Đất nước, dân chúng lầm than, tội nghiệp còn sâu nặng gấp bội.
Nay đã biết tới những sự nguy hại mà người làm “Quan” có thể vướng vào, người có địa vị ấy phải khéo léo tu dưỡng bản thân để trở thành Minh Quân Thanh Quan, như thế Dân tộc Nước non, con dân Đại Việt được nhờ ơn lắm lắm, mà Tổ Tiên cũng mỉm cười nơi Âm giới.
Sửa bởi HieuHcmVN: 13/08/2025 - 10:18