-----------------------------------------------------
Đêm qua- Hoàng Phủ Ngọc Tường
Thôi em cảm tạ bàn tay
Anh so đời với những ngày trống không
Đêm qua trời đất mông lung
Có con chim nhạn bềnh bồng trong sương
Thôi em cảm tạ chờ mong
Ngày anh đi hái phù dung chưa về
Đêm qua hương đã tàn mê
Mày ai còn dấu trăng thề như in
Thôi em cảm tạ ngày xanh
Trái cây chín đỏ trên cành mộng mơ
Đêm qua đứng ngóng bơ thờ
Mưa thời gian đã giăng mờ bên sông
Thôi em cảm tạ con người
Đã thương đã ghét giữa đời vắng không
Đêm qua rơi xuống cội lòng
Vàng im ngọn lá ngô đồng thiên thu
Bây giờ đã hết trò chơi
Đã tàn cuộc rượu để người ta đi
Đêm qua không biết làm gì
Muốn về tìm gã Trương Chi nghe đàn
Thôi em xa thẳm Trường Sơn
Ngày xưa anh vẫn cô đơn đã thường
Đêm qua nằm nhớ mưa nguồn
Con chim tắt lả kêu buồn mấy năm
Thôi em ròng rã suối khe
Anh về mắc võng nằm mê đợi người
Đêm qua nhớ lũ đười ươi
Lang thang rũ một trận cười trong mây.
-------------------------------------------------
Hoàng Phủ Ngọc Tường có biệt danh là "người hái phù dung", xuất phát từ nỗi ám ảnh phù dung của ông.
Thôi em cảm tạ chờ mong
Ngày anh đi hái phù dung chưa về
Đêm qua hương đã tàn mê
Mày ai còn dấu trăng thề như in
Thôi em cảm tạ con người
Đã thương đã ghét giữa đời vắng không
Đêm qua rơi xuống cội lòng
Vàng im ngọn lá ngô đồng thiên thu
Ngày xưa tui có tự tay trồng 1 cây hoa phù dung trước cửa nhà. Sáng sớm hoa nở ra trắng muốt, trưa hoa ngả dần sang sắc hồng, đến chiều tối hoa chuyển màu tím rồi hoa rụng xuống. Một đời phù dung chỉ rực rỡ trong vẻn vẹn sáng tối. Sau đó vài năm, ko biết bà nội nghe ai bảo nhà có cháu gái mà trồng phù dung là xui lắm nên bà bắt cha phải chặt bỏ cây hoa phù dung của tui đi ;A; Đến khi tui tan học về nhà, cây hoa đã bị chặt tận gốc ;A;
Sửa bởi Cuctim: 29/10/2020 - 13:20