Trang thơ yêu thích của Cúc Tím ^^
DiaThienHP
16/10/2020
xuongheo
16/10/2020
DiaThienHP
16/10/2020
Cuctim
17/10/2020
DiaThienHP, on 16/10/2020 - 23:38, said:
Kiếm quang lấp lánh để dứt tình
Lạc bước giang hồ thỏa bình sinh
Đêm trăng ôm gối sầu rơi lệ
Giật mình ngẩng mặt thấy bình minh
Lệ nào
dư dả mà rơi! :")
Bình minh rạng rỡ chân trời sáng lên
Ta đi
chân cứng đá mềm
Gươm đàn nửa gánh lòng thêm nhẹ nhàng
Một thân
đi khắp giang san
Một đời thỏa chí ngang tàng vui sao!
Sửa bởi Cuctim: 17/10/2020 - 00:16
xuongheo
17/10/2020
DiaThienHP, on 16/10/2020 - 23:54, said:
Vậy 7x thì thế nào tỉ tỉ cô nương =))
Em là dân SG. Chữ “bạn” chỉ dùng để gọi cho những người bằng tuổi.
Ở Hà Nội hình như chữ bạn mang nhiều ý nghĩa hơn.
Cùng 1 thứ tiếng. Văn hoá khác làm hiểu sai từa lưa =)).
Anh Địa Thiên bói 1 quẻ xem chừng nào Đại Hiệp tới nhà Cúc Tím???
Cuctim
17/10/2020
Những năm gần đây tôi chỉ lo viết content kiếm thêm tiền như nghề tay trái nên khả năng làm thơ đã bị mai một dần ._.
Quả nhiên văn ko ôn võ ko luyện thì ko xong ._. Ngày xưa làm thơ cực nhanh, thơ tuôn ào ạt như "đêm thấy ta là thác đổ". Bây giờ bị xoay vần trong cái vòng vây cơm áo gạo tiền này, thơ ngắc ngứ trong đầu bị mắc kẹt ko tuôn ra được, chỉ đôi khi ngủ một đêm sáng dậy dường như cảm thấy trong mộng vẫn còn trên Thi Đàn xướng họa với cố nhân ._.
Thi Đàn ngày xưa tôi tham gia nay đã vắng bóng cố nhân, chỉ còn hoa rụng rơi đầy. Dấu chân người xưa đâu? Cỏ xanh đã mọc lấp lối Thiên Thai rồi!
"Tỉnh ra có khi còn nghe..."- Trịnh Công Sơn
--------------------------------------
Lạc hoa- Lý Thương Ẩn
Cao các khách cánh khứ,
Tiểu viên hoa loạn phi.
Sâm si liên khúc mạch,
Điều đệ tống tà huy.
Trường đoạn vị nhẫn tảo,
Nhãn xuyên nhưng dục quy.
Phương tâm hướng xuân tận,
Sở đắc thị triêm y.
(Bản dịch của Mai Hoa Trang)
Khách trên lầu đã đi rồi
Trong khu vườn nhỏ tơi bời hoa bay
Quanh co đường hẹp rơi đầy
Nghiêng nghiêng tiễn ánh nắng gầy nơi xa
Đau lòng chưa nỡ quét hoa
Mắt buồn trông thấy chỉ là cố nhân
Lòng thơm hướng tới mùa xuân
Cạn theo dòng lệ ướt đầm áo khăn.
Sửa bởi Cuctim: 17/10/2020 - 00:45
Quả nhiên văn ko ôn võ ko luyện thì ko xong ._. Ngày xưa làm thơ cực nhanh, thơ tuôn ào ạt như "đêm thấy ta là thác đổ". Bây giờ bị xoay vần trong cái vòng vây cơm áo gạo tiền này, thơ ngắc ngứ trong đầu bị mắc kẹt ko tuôn ra được, chỉ đôi khi ngủ một đêm sáng dậy dường như cảm thấy trong mộng vẫn còn trên Thi Đàn xướng họa với cố nhân ._.
Thi Đàn ngày xưa tôi tham gia nay đã vắng bóng cố nhân, chỉ còn hoa rụng rơi đầy. Dấu chân người xưa đâu? Cỏ xanh đã mọc lấp lối Thiên Thai rồi!
"Tỉnh ra có khi còn nghe..."- Trịnh Công Sơn
--------------------------------------
Lạc hoa- Lý Thương Ẩn
Cao các khách cánh khứ,
Tiểu viên hoa loạn phi.
Sâm si liên khúc mạch,
Điều đệ tống tà huy.
Trường đoạn vị nhẫn tảo,
Nhãn xuyên nhưng dục quy.
Phương tâm hướng xuân tận,
Sở đắc thị triêm y.
(Bản dịch của Mai Hoa Trang)
Khách trên lầu đã đi rồi
Trong khu vườn nhỏ tơi bời hoa bay
Quanh co đường hẹp rơi đầy
Nghiêng nghiêng tiễn ánh nắng gầy nơi xa
Đau lòng chưa nỡ quét hoa
Mắt buồn trông thấy chỉ là cố nhân
Lòng thơm hướng tới mùa xuân
Cạn theo dòng lệ ướt đầm áo khăn.
Sửa bởi Cuctim: 17/10/2020 - 00:45
DiaThienHP
17/10/2020
Nàng đi chân cứng đá mòn
Gánh đàn gánh kiếm biết còn tình không
Lòng mang chí lớn lập công
Anh hùng hào kiệt đừng mong mà sờ
Hỏi rằng quẻ tới bao giờ
Đáp rằng ca khó cứ chờ mười năm
=))
Gánh đàn gánh kiếm biết còn tình không
Lòng mang chí lớn lập công
Anh hùng hào kiệt đừng mong mà sờ
Hỏi rằng quẻ tới bao giờ
Đáp rằng ca khó cứ chờ mười năm
=))
tvforone
17/10/2020
Một gánh văn chương đứng đợi đò
Ngổn ngang thi phú với tình quân.
Biết ném cái nào đi trước nhi?
Vì thơ em lỡ chuyến đò ngang...
Ngổn ngang thi phú với tình quân.
Biết ném cái nào đi trước nhi?
Vì thơ em lỡ chuyến đò ngang...
DiaThienHP
17/10/2020
Cảm hoài
Thế sự du du nại lão hà?
Vô cùng thiên địa nhập hàm ca
Thời lai đồ điếu thành công dị
Vận khứ anh hùng ấm hận đa.
Trí chủ hữu hoài phù địa trục
Tẩy binh vô lộ vãn thiên hà
Quốc thù vị báo đầu tiên bạch
Kỉ độ Long Tuyền đới nguyệt ma.
Đặng Dung
Thế sự du du nại lão hà?
Vô cùng thiên địa nhập hàm ca
Thời lai đồ điếu thành công dị
Vận khứ anh hùng ấm hận đa.
Trí chủ hữu hoài phù địa trục
Tẩy binh vô lộ vãn thiên hà
Quốc thù vị báo đầu tiên bạch
Kỉ độ Long Tuyền đới nguyệt ma.
Đặng Dung
Cuctim
17/10/2020
*Hiểu ý thì hãy quên lời* :")
-------------------------------------------
Tử viết: "Thư bất tận ngôn, ngôn bất tận ý".
Trong bài thơ Ẩm Tửu Kỳ 05 của Đào Tiềm có 4 câu rất đắt giá, là linh hồn của toàn bộ bài thơ này. Đó là 4 câu sau:
Thái cúc đông ly hạ
Du nhiên kiến Nam Sơn
Thử hoàn hữu chân ý,
Dục biện dĩ vong ngôn.
(Dịch nghĩa)
Hái hoa cúc ở bờ rào phía Đông
Thư thả thong dong ngắm dãy núi Nam
Trong cảnh sắc này có bao chân ý
Muốn tìm ngôn từ diễn đạt lại quên.
-------------------------------------
Cái sự "quên ngôn từ" này, rất ứng với cái câu "hiểu ý thì hãy quên lời" và "ngôn bất tận ý" mà Cúc Tím vừa trích dẫn. Thiện ý của người- ta vừa nghe đã hiểu, nhưng nơi đây vốn là một dạng Thi Đàn- vốn là chốn cần phải "nghe huyền âm hiểu nhã ý", đã lui tới nơi đây ắt đều được Cúc Tím đối đãi như Thượng Khách. Đã là bậc nhã khách thì chỉ nên thả thơ thả văn thôi.
Tẫn ngôn với nhau chưa chắc đã hay! Xin biến đổi một chút lời của Huệ Tử: "Người ko phải là cá, sao biết cá ko vui?" Ly nước Cúc Tím đang cầm trên tay, ấm lạnh Cúc Tím đều hiểu, thiện ý của người- Cúc Tím cũng hiểu. Tuy nhiên:
Nhân hữu bi, hoan, ly, hợp,
Nguyệt hữu âm, tình, viên, khuyết,
Thử sự cổ nan toàn.
Đãn nguyện nhân trường cửu,
Thiên lý cộng thiền quyên.
(Thủy điệu ca đầu- Trung thu- Tô Thức- Bản dịch của Nguyễn Chí Viễn)
Người có buồn, vui, ly, hợp
Trăng có tỏ, mờ, tròn, khuyết
Tự cổ vẹn toàn đâu
Chỉ nguyện người trường cửu
Ngàn dặm dưới trăng thâu.
--------------------------------------
Trong đoạn thơ này, cái câu "tự cổ vẹn toàn đâu" là câu Cúc Tím tâm đắc nhất. Mong người hãy nghe huyền âm, hiểu nhã ý :")
Còn 2 câu cuối "chỉ nguyện người trường cửu/ ngàn dặm dưới trăng thâu" thì Cúc Tím xin tặng cho những bậc thiện nhân đã hỗ trợ cho Cúc Tím trong tối ngoài sáng nơi forum này!
Trân trọng! :")
Sửa bởi Cuctim: 17/10/2020 - 22:57
-------------------------------------------
Tử viết: "Thư bất tận ngôn, ngôn bất tận ý".
Trong bài thơ Ẩm Tửu Kỳ 05 của Đào Tiềm có 4 câu rất đắt giá, là linh hồn của toàn bộ bài thơ này. Đó là 4 câu sau:
Thái cúc đông ly hạ
Du nhiên kiến Nam Sơn
Thử hoàn hữu chân ý,
Dục biện dĩ vong ngôn.
(Dịch nghĩa)
Hái hoa cúc ở bờ rào phía Đông
Thư thả thong dong ngắm dãy núi Nam
Trong cảnh sắc này có bao chân ý
Muốn tìm ngôn từ diễn đạt lại quên.
-------------------------------------
Cái sự "quên ngôn từ" này, rất ứng với cái câu "hiểu ý thì hãy quên lời" và "ngôn bất tận ý" mà Cúc Tím vừa trích dẫn. Thiện ý của người- ta vừa nghe đã hiểu, nhưng nơi đây vốn là một dạng Thi Đàn- vốn là chốn cần phải "nghe huyền âm hiểu nhã ý", đã lui tới nơi đây ắt đều được Cúc Tím đối đãi như Thượng Khách. Đã là bậc nhã khách thì chỉ nên thả thơ thả văn thôi.
Tẫn ngôn với nhau chưa chắc đã hay! Xin biến đổi một chút lời của Huệ Tử: "Người ko phải là cá, sao biết cá ko vui?" Ly nước Cúc Tím đang cầm trên tay, ấm lạnh Cúc Tím đều hiểu, thiện ý của người- Cúc Tím cũng hiểu. Tuy nhiên:
Nhân hữu bi, hoan, ly, hợp,
Nguyệt hữu âm, tình, viên, khuyết,
Thử sự cổ nan toàn.
Đãn nguyện nhân trường cửu,
Thiên lý cộng thiền quyên.
(Thủy điệu ca đầu- Trung thu- Tô Thức- Bản dịch của Nguyễn Chí Viễn)
Người có buồn, vui, ly, hợp
Trăng có tỏ, mờ, tròn, khuyết
Tự cổ vẹn toàn đâu
Chỉ nguyện người trường cửu
Ngàn dặm dưới trăng thâu.
--------------------------------------
Trong đoạn thơ này, cái câu "tự cổ vẹn toàn đâu" là câu Cúc Tím tâm đắc nhất. Mong người hãy nghe huyền âm, hiểu nhã ý :")
Còn 2 câu cuối "chỉ nguyện người trường cửu/ ngàn dặm dưới trăng thâu" thì Cúc Tím xin tặng cho những bậc thiện nhân đã hỗ trợ cho Cúc Tím trong tối ngoài sáng nơi forum này!
Trân trọng! :")
Sửa bởi Cuctim: 17/10/2020 - 22:57
Cuctim
18/10/2020
Thuỷ điệu ca đầu- Trung thu- Tô Thức
Minh nguyệt kỷ thời hữu?
Bả tửu vấn thanh thiên.
Bất tri thiên thượng cung khuyết,
Kim tịch thị hà niên.
Ngã dục thừa phong quy khứ,
Hựu khủng quỳnh lâu ngọc vũ,
Cao xứ bất thắng hàn.
Khởi vũ lộng thanh ảnh,
Hà tự tại nhân gian.
Chuyển chu các,
Đê ỷ hộ,
Chiếu vô miên.
Bất ưng hữu hận,
Hà sự trường hướng biệt thời viên.
Nhân hữu bi, hoan, ly, hợp,
Nguyệt hữu âm, tình, viên, khuyết,
Thử sự cổ nan toàn.
Đãn nguyện nhân trường cửu,
Thiên lý cộng thiền quyên.
(Bản dịch của Nguyễn Chí Viễn)
Trăng sáng bao giờ có?
Nâng chén hỏi trời cao
Chẳng hay trên đây cung khuyết
Đêm đó nhằm năm nao?
Rắp định cưỡi mây lên đến
Chỉ sợ lầu quỳnh điện ngọc
Cao ngất lạnh lùng sao?
Đứng múa vời thanh ảnh
Trần thế khác chi đâu.
Xoay gác đỏ
Luồn song lụa
Rọi tìm nhau
Chẳng nên cừu hận
Sao lại nhằm tỏ lúc xa nhau
Người có buồn, vui, ly, hợp
Trăng có tỏ, mờ, tròn, khuyết
Tự cổ vẹn toàn đâu
Chỉ nguyện người trường cửu
Ngàn dặm dưới trăng thâu.
----------------------------------
Trăng sáng bao giờ có?
Nâng chén hỏi trời cao
.
Người có buồn, vui, ly, hợp
Trăng có tỏ, mờ, tròn, khuyết
Tự cổ vẹn toàn đâu!
Chỉ nguyện người trường cửu
Ngàn dặm dưới trăng thâu.
Sửa bởi Cuctim: 18/10/2020 - 07:02
Minh nguyệt kỷ thời hữu?
Bả tửu vấn thanh thiên.
Bất tri thiên thượng cung khuyết,
Kim tịch thị hà niên.
Ngã dục thừa phong quy khứ,
Hựu khủng quỳnh lâu ngọc vũ,
Cao xứ bất thắng hàn.
Khởi vũ lộng thanh ảnh,
Hà tự tại nhân gian.
Chuyển chu các,
Đê ỷ hộ,
Chiếu vô miên.
Bất ưng hữu hận,
Hà sự trường hướng biệt thời viên.
Nhân hữu bi, hoan, ly, hợp,
Nguyệt hữu âm, tình, viên, khuyết,
Thử sự cổ nan toàn.
Đãn nguyện nhân trường cửu,
Thiên lý cộng thiền quyên.
(Bản dịch của Nguyễn Chí Viễn)
Trăng sáng bao giờ có?
Nâng chén hỏi trời cao
Chẳng hay trên đây cung khuyết
Đêm đó nhằm năm nao?
Rắp định cưỡi mây lên đến
Chỉ sợ lầu quỳnh điện ngọc
Cao ngất lạnh lùng sao?
Đứng múa vời thanh ảnh
Trần thế khác chi đâu.
Xoay gác đỏ
Luồn song lụa
Rọi tìm nhau
Chẳng nên cừu hận
Sao lại nhằm tỏ lúc xa nhau
Người có buồn, vui, ly, hợp
Trăng có tỏ, mờ, tròn, khuyết
Tự cổ vẹn toàn đâu
Chỉ nguyện người trường cửu
Ngàn dặm dưới trăng thâu.
----------------------------------
Trăng sáng bao giờ có?
Nâng chén hỏi trời cao
.
Người có buồn, vui, ly, hợp
Trăng có tỏ, mờ, tròn, khuyết
Tự cổ vẹn toàn đâu!
Chỉ nguyện người trường cửu
Ngàn dặm dưới trăng thâu.
Sửa bởi Cuctim: 18/10/2020 - 07:02
Cuctim
18/10/2020
DiaThienHP, on 17/10/2020 - 16:45, said:
Cảm hoài
Thế sự du du nại lão hà?
Vô cùng thiên địa nhập hàm ca
Thời lai đồ điếu thành công dị
Vận khứ anh hùng ấm hận đa.
Trí chủ hữu hoài phù địa trục
Tẩy binh vô lộ vãn thiên hà
Quốc thù vị báo đầu tiên bạch
Kỉ độ Long Tuyền đới nguyệt ma.
Đặng Dung
Thế sự du du nại lão hà?
Vô cùng thiên địa nhập hàm ca
Thời lai đồ điếu thành công dị
Vận khứ anh hùng ấm hận đa.
Trí chủ hữu hoài phù địa trục
Tẩy binh vô lộ vãn thiên hà
Quốc thù vị báo đầu tiên bạch
Kỉ độ Long Tuyền đới nguyệt ma.
Đặng Dung
Chiến sĩ quân tiền bán tử sinh,
Mỹ nhân trướng hạ do ca vũ.
Đại mạc cùng thu tái thảo suy,
Cô thành lạc nhật đấu binh hy.
Thân đương ân ngộ thường khinh địch,
Lực tận quan sơn vị giải vi.
Thiết y viễn thú tân cần cửu,
Ngọc trợ ưng đề biệt ly hậu.
Thiếu phụ thành nam dục đoạn trường,
Chinh nhân Kế Bắc không hồi thủ.
(Trích đoạn từ bài Yên ca hành- Cao Thích- Bản dịch của Nguyễn Bích Ngô)
Chiến sĩ ra trận nửa tử sinh,
Mỹ nhân dưới trướng còn hát múa.
Sa mạc cuối thu rụi cỏ cây,
Biên thành chiều tối quân ít thay!
Thân chịu ơn trên, khinh lũ giặc,
Kiệt sức, quan san chưa giải vây.
Áo sắt trấn xa gian khổ miết,
Lệ ngọc tuôn rơi sầu ly biệt.
Thiếu phụ thành nam nhớ dàu dàu,
Chinh phu Kế Bắc buồn da diết.
---------------------------------------------------
Đôi khi trong cả một bài thơ dài mà em chỉ thích có vài câu hoặc một đoạn thôi bác
"Chiến sĩ quân tiền bán tử sinh
Mỹ nhân trướng hạ do ca vũ"
))
Sửa bởi Cuctim: 18/10/2020 - 10:15
Cuctim
18/10/2020
Tuyết phong điêu khắc, tấm bia đá là ta
Ta vì ai... chỉ có người thấu hiểu
Ly loạn trong tầm mắt, sao có thể quay về
Như tên đã rời cung, khó theo đuổi
Lúc cuồng dại giương cung xạ Điêu Linh
Khi bình thản trước cảnh quan hỗn loạn
Cuối cùng chỉ có kiếm và ta sẻ chia giá lạnh
Qua nỗi cô đơn khi hoàng hôn lụi tàn
Định mệnh của ta như ván cược
Chọn thiên hạ, ái tình hay thực hư?
Khi thấy người như ánh tà dương đang dần buông xuống
Ta chỉ còn biết vung kiếm đâm nắng chiều
Ái tình của ta phải trả giá quá đắt
Khiến hạnh phúc trở thành nỗi âu lo
Đao quang kiếm ảnh anh hùng gió sương chẳng quan ngại
Chỉ sợ nơi chân trời xa xôi người đã không còn nữa
Lúc cuồng dại tựa Điêu Linh săn mồi
Khi bình thản trước cảnh quan hỗn loạn
Cuối cùng chỉ có kiếm và ta sẻ chia giá lạnh
Qua nỗi cô đơn khi hoàng hôn lụi tàn
Hạnh phúc của ta như ván cược
Chọn thiên hạ, ái tình hay thực hư?
Khi thấy người như ánh tà dương đang dần buông xuống
Ta chỉ còn biết vung kiếm đâm nắng chiều
Ái tình của ta phải trả giá quá đắt
Khiến hạnh phúc trở thành nỗi âu lo
Đao quang kiếm ảnh anh hùng gió sương chẳng quan ngại
Chỉ sợ nơi chân trời xa xôi người đã không còn nữa
(Phong Bi- Vietsub bởi Tam Thánh)
----------------------------------------------------------
"Cuối cùng chỉ có kiếm và ta sẻ chia giá lạnh
Qua nỗi cô đơn khi hoàng hôn lụi tàn"
Trước đây mình có chơi với một bà chị, chồng bả làm nghề lái xe tải đường trường. Bả hay kể lể với mình là chồng bả yêu chiếc xe hơn yêu vợ con, chăm sóc bảo dưỡng chiếc xe hơn cả chăm sóc vợ con, ai dám đụng vào chiếc xe là không xong với ổng )) Mình nghe bả than thở nhiều lần, lần nào mình cũng yên lặng.
Mình biết trong cuộc đời đám đàn ông, đôi khi bọn họ dành một thứ tình yêu đặc biệt cho một món đồ vật hay sự việc nào đó mà ngay cả vợ con cũng ko sánh được. )) Trong trường hợp chồng bà bạn thì ổng yêu chiếc xe. Trong trường hợp vài ông thần khác thì mấy ổng yêu cơ nghiệp của mình. Trong trường hợp của nhân vật trong clip trên thì chàng yêu thanh kiếm.
Chỉ có kiếm và chàng cùng sẻ chia giá lạnh, cùng qua nỗi cô đơn khi hoàng hôn lụi tàn. Đó là điều mà ko mỹ nhân nào làm được, do đó chàng yêu kiếm hơn yêu mỹ nhân cũng dễ hiểu thôi mà
Mình nghĩ với cái nghề lái xe tải đường trường, trong đêm dài đơn độc rong ruổi muôn vạn nẻo đường với chiếc xe, thì chiếc xe đã trở thành một dạng "thanh kiếm" của ông chồng bà bạn. Cũng chỉ có chiếc xe và ổng cùng sẻ chia giá lạnh, cùng qua nỗi cô đơn khi hoàng hôn lụi tàn
Lại nhớ tới trường hợp của Tây Môn Xuy Tuyết, sau trận tử chiến với Diệp Cô Thành thì Tây Môn Xuy Tuyết đã quất ngựa truy phong...à nhầm...rời khỏi người vợ là Tôn Tú Thanh đang bụng mang dạ chửa để truy cầu tuyệt đỉnh của Kiếm Đạo. Với vị thế của một phụ nữ thì mình hem muốn thông cảm cho sự phụ bạc của Tây Môn Xuy Tuyết, nhưng với tư cách một người cầm kiếm thì mình có thể hiểu được cái dạng tâm lý này của chàng ta ))) Mặc dù hiểu được chưa chắc đã thông cảm được, vì với mình, "hiểu" và "thông cảm" là 2 phạm trù hoàn toàn...khác nhau
Sửa bởi Cuctim: 18/10/2020 - 15:54
Ta vì ai... chỉ có người thấu hiểu
Ly loạn trong tầm mắt, sao có thể quay về
Như tên đã rời cung, khó theo đuổi
Lúc cuồng dại giương cung xạ Điêu Linh
Khi bình thản trước cảnh quan hỗn loạn
Cuối cùng chỉ có kiếm và ta sẻ chia giá lạnh
Qua nỗi cô đơn khi hoàng hôn lụi tàn
Định mệnh của ta như ván cược
Chọn thiên hạ, ái tình hay thực hư?
Khi thấy người như ánh tà dương đang dần buông xuống
Ta chỉ còn biết vung kiếm đâm nắng chiều
Ái tình của ta phải trả giá quá đắt
Khiến hạnh phúc trở thành nỗi âu lo
Đao quang kiếm ảnh anh hùng gió sương chẳng quan ngại
Chỉ sợ nơi chân trời xa xôi người đã không còn nữa
Lúc cuồng dại tựa Điêu Linh săn mồi
Khi bình thản trước cảnh quan hỗn loạn
Cuối cùng chỉ có kiếm và ta sẻ chia giá lạnh
Qua nỗi cô đơn khi hoàng hôn lụi tàn
Hạnh phúc của ta như ván cược
Chọn thiên hạ, ái tình hay thực hư?
Khi thấy người như ánh tà dương đang dần buông xuống
Ta chỉ còn biết vung kiếm đâm nắng chiều
Ái tình của ta phải trả giá quá đắt
Khiến hạnh phúc trở thành nỗi âu lo
Đao quang kiếm ảnh anh hùng gió sương chẳng quan ngại
Chỉ sợ nơi chân trời xa xôi người đã không còn nữa
(Phong Bi- Vietsub bởi Tam Thánh)
----------------------------------------------------------
"Cuối cùng chỉ có kiếm và ta sẻ chia giá lạnh
Qua nỗi cô đơn khi hoàng hôn lụi tàn"
Trước đây mình có chơi với một bà chị, chồng bả làm nghề lái xe tải đường trường. Bả hay kể lể với mình là chồng bả yêu chiếc xe hơn yêu vợ con, chăm sóc bảo dưỡng chiếc xe hơn cả chăm sóc vợ con, ai dám đụng vào chiếc xe là không xong với ổng )) Mình nghe bả than thở nhiều lần, lần nào mình cũng yên lặng.
Mình biết trong cuộc đời đám đàn ông, đôi khi bọn họ dành một thứ tình yêu đặc biệt cho một món đồ vật hay sự việc nào đó mà ngay cả vợ con cũng ko sánh được. )) Trong trường hợp chồng bà bạn thì ổng yêu chiếc xe. Trong trường hợp vài ông thần khác thì mấy ổng yêu cơ nghiệp của mình. Trong trường hợp của nhân vật trong clip trên thì chàng yêu thanh kiếm.
Chỉ có kiếm và chàng cùng sẻ chia giá lạnh, cùng qua nỗi cô đơn khi hoàng hôn lụi tàn. Đó là điều mà ko mỹ nhân nào làm được, do đó chàng yêu kiếm hơn yêu mỹ nhân cũng dễ hiểu thôi mà
Mình nghĩ với cái nghề lái xe tải đường trường, trong đêm dài đơn độc rong ruổi muôn vạn nẻo đường với chiếc xe, thì chiếc xe đã trở thành một dạng "thanh kiếm" của ông chồng bà bạn. Cũng chỉ có chiếc xe và ổng cùng sẻ chia giá lạnh, cùng qua nỗi cô đơn khi hoàng hôn lụi tàn
Lại nhớ tới trường hợp của Tây Môn Xuy Tuyết, sau trận tử chiến với Diệp Cô Thành thì Tây Môn Xuy Tuyết đã quất ngựa truy phong...à nhầm...rời khỏi người vợ là Tôn Tú Thanh đang bụng mang dạ chửa để truy cầu tuyệt đỉnh của Kiếm Đạo. Với vị thế của một phụ nữ thì mình hem muốn thông cảm cho sự phụ bạc của Tây Môn Xuy Tuyết, nhưng với tư cách một người cầm kiếm thì mình có thể hiểu được cái dạng tâm lý này của chàng ta ))) Mặc dù hiểu được chưa chắc đã thông cảm được, vì với mình, "hiểu" và "thông cảm" là 2 phạm trù hoàn toàn...khác nhau
Sửa bởi Cuctim: 18/10/2020 - 15:54
tvforone
18/10/2020
Thì thôi tóc ấy phù vân
Thì thôi lệ ấy còn ngần dáng sương
Thì thôi mù phố xe đường
Thôi thì thôi nhé đoạn trường thế thôi
Thì thôi lệ ấy còn ngần dáng sương
Thì thôi mù phố xe đường
Thôi thì thôi nhé đoạn trường thế thôi