Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn
Hoa Cái, on 12/02/2019 - 23:21, said:
@sonvuong
Ngày trước ông Trần Văn Hương 1 nhân vật đàng hoàng của VNCH trước 1975 từng than thở "Nếu bă't hết mấy ông tham nhũng thì lấy đâu ra người làm việc nước".
Ngày nay nếu chỉ dựa vào đầu lương khiêm tốn thì làm sao nuôi vợ nuôi con !
Nhưng cảnh tượng trấn áp dân quả thật buồn nản.
DĨ nhiên người tốt cũng nhiều nhưng chỉ cần thượng tầng sai lệch thì đám dưới làm loạn . Đất nước ta có được hôm nay là nhờ ơn ai ? Hỏi ông NPT thì câu trả lời trước sau như một . Nhưng hỏi tại sao VN có lãnh vực thua Cambodia thì nhờ ơn ai ? Càng nói, càng hỏi càng hoang mang .
1 người phá thì cả nhà khổ sở và 1 tập thể phá thì cả ... chịu khổ !
Nhưng dù sao lò đốt cho tiêu mấy cây gỗ biết ca hát, biết ăn đất .. cũng là việc nên làm, có lẽ hồn thiêng dân tộc VN đang trở dâ,y chăng ?
Hình như công thức Mệnh / Thân có Tham Lang hay cung Quan / Tài có Tham Lang thì người đó là Tham Quan ! Không tin hở ?
Lật hồ sơ DLT giờ Hợi thấy Thân có Tham trực chiếu về Quan -- gia thêm Quyền là đại tham nhũng.
Rồi 5 Tín cũng Quan có Tham giáp hợp với Lộc Quyền nên cũng là 1 Tham Quan quyền hành đục khoét công sản .
Nhưng rồi Liêm Trinh khắc nghiệt phản trắc biến tù tinh nên đại ca (Thiên Tướng) liều mạng (Kình) đã xộ khám -- án nặng nề tới 18 năm vì DH sắp tới có Liêm Phá chờ đợi. Còn 5 Tín nhẹ hơn nên chắc bị dưới 10 năm vì DH cung Di có tín hiệu đi tù làm khổ thế nhân trong hạn kỳ đó thôi.
HC
Trang Tử dẫn một đoàn môn sinh lên núi thăm bằng hữu.Đến chỗ rừng sâu heo hút, thấy đám tiều phu đang đốn cây. Trang Tử hỏi: – Vì sao các anh chặt hết mấy cây kia, chỉ lưu lại mỗi một cây to này?
Tiều phu nói:
– Cây này xem bề ngoài đẹp đẽ vậy chứ vô dụng lắm, chẳng xài được gì cả!
Trang Tử quay đầu ngó môn sinh bảo:
– Cây này nhờ vô dụng mà được lưu lại, các anh phải học theo như vậy!
Đi qua núi, trời sắp sụp tối, Trang Tử dẫn môn sinh đến nghỉ đêm nơi nhà người bạn.
Người bạn đã lâu không gặp Trang Tử, mừng rỡ sai con:
– Hãy mau giúp cha làm thịt chim đãi khách!
Con cầm dao lên, hỏi cha:
– Nhà mình có hai con chim, nên giết con nào?
Người cha bảo:
– Tất nhiên là con không biết hót!
Nói xong, người cha mỉm cười bảo Trang Tử:
– Con tôi khờ quá, có vậy mà cũng hỏi, con chim không biết hót thì vô dụng quá, giữ lại làm chi?
Trang Tử quay đầu bảo môn sinh:
– Con chim được sống là nhờ biết hót, các anh phải học tập điều này.
Sáng hôm sau, các trò không nhịn được, hỏi Trang Tử:
– Thưa thầy, chiều qua vào rừng, thấy cây vô dụng được chừa lại, thầy bảo học nó. Rồi đến lượt con chim, nhờ có tài mà được sống, thầy cũng bảo học nó. Lời thầy dạy thực mâu thuẫn quá, rốt cuộc chúng con phải theo bên nào? – Hữu tài hay vô tài? Hữu dụng hay vô dụng?
Trang Tử cười to, nói:
– Các anh phải dùng trí phán đoán, tùy thời mà cư xử, ứng biến chứ! Hễ thấy cần hiển tài thì phô tài, cần vô dụng thì hiện vô dụng. Còn bình thường thì hãy trụ ở giữa hữu và vô, vậy thôi.
(Kể theo Trang Tử Sơn Mộc)
Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn
Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn