Jump to content

Advertisements




Những năm tháng tuổi trẻ


1710 replies to this topic

#1696 Tre

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2325 Bài viết:
  • 3943 thanks
  • LocationRừng

Gửi vào 01/07/2025 - 22:24

Mình mong, sau tất cả, mình tìm thấy được người!

Thanked by 1 Member:

#1697 Tre

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2325 Bài viết:
  • 3943 thanks
  • LocationRừng

Gửi vào 06/07/2025 - 19:45

"Năm tháng vẫn như nụ cười trong mộng"

----

Sáng thứ 5, Bác đến tham dự cuộc họp sớm. Thế là mình có vinh hạnh được nói chuyện nhiều hơn với Bác. Lúc Bác vừa đến văn phòng, Bác hỏi, "Tre" đâu rồi. ☺️

Từ tận đáy lòng, mình vô cùng biết ơn Phật Trời Đất thương tình, cho mình được tiếp xúc với những người đỉnh của đỉnh trong công việc mà mình đang gắn bó. Bác là Sếp Tổng cũng là một trong những người đặt nền móng cho Tập đoàn Dược phẩm top đầu của thế giới về Việt Nam, sở hữu nhiều công ty ở Việt Nam và Hoa Kỳ. Ở độ tuổi U70 vẫn đi đi về về giữa Mỹ & Việt Nam, vẫn làm việc thoan thoắt và hăng say. Mình tưởng tượng nếu mình chỉ cần có vài chục tỷ, mình sẽ về làm vườn hihi. Nhưng Bác là điển hình của một người không biết bao nhiêu tỷ, vẫn lao động và cống hiến cho xã hội. Mình hiểu, một lãnh đạo giỏi, một doanh nghiệp vững mạnh thì tạo ra biết bao nhiêu công ăn việc làm, mà mỗi nhân viên đằng sau đều có gia đình con cái. Tất cả đều được hưởng lợi, an yên!

Tháng sau Bác trở về Mỹ rồi. Con "Tre" thủ thỉ với Bác, không biết tháng sau con còn có thể có cơ hội được gặp Bác không... Bác nói, miễn là con gửi lịch vào tuần đầu tiên của tháng, Bác sẽ đến được mà.

Kính Bác vô cùng, tướng mạo Bác lành lắm luôn!

#1698 Tre

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2325 Bài viết:
  • 3943 thanks
  • LocationRừng

Gửi vào 06/07/2025 - 19:53

"Năm tháng vẫn như nụ cười trong mộng"

-----

5 năm trước, nhân lúc đi ăn với bạn, thấy chú cá nhảy ra khỏi hồ chứa, rồi động lòng thương. Hỏi bà chủ, bà có bán không, con mua. Bà nói, bán chứ, con cá này làm gì nguyên ngày hôm nay nó nhảy ba bốn lần...

5 năm sau, nhân lúc đang chạy xe trên đường, chạy ngang qua chợ, thấy chú cá từ chỗ bán cá nhảy ra. Chạy lố một chút rồi, lố thì quyết tâm quay lại. Hỏi chị chủ, con cá nào nhảy ra mà chị mới bắt vào đó, bán em nha, cho em xin ít nước...

Thế là chạy tiếp với suy nghĩ miên man làm sao có thể thả em nó đây, làm sao có thể ra được sông. Miên man với suy nghĩ vô định, với đủ kế hoạch abc... Vừa chạy đến công ty, thấy anh tài xế vẫy vẫy tay chào từ xa. Thế là mừng húm!

- Anh ơi, ở đây có con sông nào, có thể thả cá.
- Đây nó đây [sau rặng cây xanh là một con sông], may có bến xuống...

Thế là thuận Duyên, chúng mình giúp được một chú cá "cố vươn mình đón bắt ánh sáng cho lẽ sống" [Ôn Tuệ Sỹ].

Thanked by 6 Members:

#1699 Tre

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2325 Bài viết:
  • 3943 thanks
  • LocationRừng

Gửi vào 23/07/2025 - 16:13

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Sang nhà Ôn

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Thanked by 2 Members:

#1700 HieuHcmVN

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 403 Bài viết:
  • 194 thanks

Gửi vào 23/07/2025 - 16:44

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Tre, on 23/07/2025 - 16:13, said:

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Sang nhà Ôn

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Chất lượng vs uy tín đó bác !

#1701 Tre

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2325 Bài viết:
  • 3943 thanks
  • LocationRừng

Gửi vào 23/07/2025 - 20:15

Sách chất lượng thì đúng rồi, Ôn viết quyển sách này năm 24 tuổi. Ôn ẩn mình lắm, nhưng "bộ óc" của Ôn đúng là không thể ẩn thế gian! <3

#1702 HieuHcmVN

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 403 Bài viết:
  • 194 thanks

Gửi vào 23/07/2025 - 20:25

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Tre, on 23/07/2025 - 20:15, said:

Sách chất lượng thì đúng rồi, Ôn viết quyển sách này năm 24 tuổi. Ôn ẩn mình lắm, nhưng "bộ óc" của Ôn đúng là không thể ẩn thế gian! <3

Cũng đã đọc luận án Tiến sỹ của Hoà thượng về Triết học Thế Thân, ngôn từ khúc triết hàn lâm, góc nhìn sáng tỏ về vấn đề Vô ngã. Thế gian quả khó gặp bậc anh tài như vậy. Bác có duyên với Phật Pháp như thế, hay là...tiến tới thêm đi !

Thanked by 1 Member:
Tre

#1703 Tre

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2325 Bài viết:
  • 3943 thanks
  • LocationRừng

Gửi vào 23/07/2025 - 21:22

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

HieuHcmVN, on 23/07/2025 - 20:25, said:

Cũng đã đọc luận án Tiến sỹ của Hoà thượng về Triết học Thế Thân, ngôn từ khúc triết hàn lâm, góc nhìn sáng tỏ về vấn đề Vô ngã. Thế gian quả khó gặp bậc anh tài như vậy. Bác có duyên với Phật Pháp như thế, hay là...tiến tới thêm đi !

[được nghe] sinh thời Ôn T.S có nói, "đi tu để chứng Thánh cực kỳ khó, học dễ hơn tu, học không nổi sao đòi tu...".

Bây giờ, Tre có mỗi đọc - học còn chưa xong, nên chưa tiến tới thêm được đâu

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Sửa bởi Tre: 23/07/2025 - 21:22


Thanked by 1 Member:

#1704 Tre

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2325 Bài viết:
  • 3943 thanks
  • LocationRừng

Gửi vào 23/07/2025 - 23:53

Mấy nay cứ dõi theo dòng thời sự, tin tức buồn cứ tới tấp. Cơ mà tánh kỳ, vì cứ đi theo dòng thời sự đó, lâu lâu lại đi cập nhật tin tức, để xem mọi người có "ổn" chưa.... Haizzz!

Sức mỏng, không biết làm gì, thấy chỗ nào có kêu gọi và mình có xíu điều kiện, xin gửi một ít và lời cầu nguyện bình an đến mọi người. Thương lắm bà con Đất Việt <3

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Sửa bởi Tre: 24/07/2025 - 00:05


Thanked by 3 Members:

#1705 Tre

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2325 Bài viết:
  • 3943 thanks
  • LocationRừng

Gửi vào 24/07/2025 - 13:26

Mấy nay ngồi xem lại những thước phim đã qua về những vùng Đất mình được đặt chân đến trong năm nay. Có một nơi khiến mình yêu quá đỗi. Hẹn một ngày đầu tháng 8, mình sẽ lại về!

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Thanked by 1 Member:

#1706 Tre

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2325 Bài viết:
  • 3943 thanks
  • LocationRừng

Gửi vào 24/07/2025 - 23:51

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Tre, on 03/03/2019 - 13:50, said:

Tôi tự hỏi câu này rất nhiều lần; có một thứ đặc ân khiêm nhường khiến chúng tôi tự hào kể với bạn bè khắp nơi trên thế giới, rằng nó khiến tôi biết mình vẫn là người Việt dù đi đến tận cuối đời: tiếng Việt.
----------------------------------------------

Tình cờ đọc được một trang trong cuốn The Sympathizer của nhà văn gốc Việt từng được giải thưởng Pulitzer năm 2016 Nguyễn Thanh Việt - dòng tâm sự được đặt bút với câu hỏi "Điều gì khiến bạn cảm thấy thực sự là người Việt?", tôi nhớ một đoạn lược ngắn của câu chuyện như sau.

" Tôi đến một cửa hàng, hình như đó là một hiệu thuốc. Có một người đàn ông gốc Á ngồi cạnh tôi, có lẽ ông ấy là người Việt Nam. Tôi có thể nhìn ai đó và đoán "Bạn chắc hẳn là người Việt". Ông ấy gọi điện thoại cho con của mình và nói chuyện bằng tiếng Việt. Ông nói: Con ơi, Ba đây. Con ăn cơm chưa?...

Nếu như bạn không biết tiếng Việt, câu của ông ấy dịch ra chỉ đơn giản là "Hello, child. This is your father. Have you eaten yet? Have you eaten rice yet? Câu đó chẳng có nghĩa gì quá to lớn trong tiếng Anh nhưng với tiếng Việt, nó chất chứa mọi điều. Con ơi, Ba đây. Con ăn cơm chưa? Có những điều trong tiếng Việt chất đầy cảm xúc và tôi đã lớn lên cùng những điều đó.

Khi nghe thấy, tôi gần như bật khóc. Và đó là lúc tôi biết mình là người Việt Nam… Lịch sử có ý nghĩa lớn lao với tôi, văn hóa Việt Nam ăn sâu vào tâm thức tôi, kể cả tiếng Việt của tôi không sõi, tôi vẫn cảm thấy gắn kết với Việt Nam…

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Có nhiều cách để ai đó nhận ra mình là người Việt Nam, cũng như nhận ra mình là người Pháp, người Mỹ. Chừng nào tôi vẫn nhận ra mình là người Việt Nam, trái tim vẫn thổn thức vì những điều quá đỗi Việt Nam, tôi vẫn là người Việt Nam. Đó chính là lúc, tôi nhận ra con người Việt Nam trong mình".

Mắt tôi nhòa đi, rưng rưng trong câu chuyện ngắn của Nguyễn Thanh Việt. Ngôn ngữ là nền tảng của văn hóa và chỉ với tiếng Việt, tôi thấy tình cảm gia đình, những thứ cảm xúc gần gũi, giản đơn mà dạt dào ấy được bồi đắp trong từng câu nói đời thường. Thế hệ chúng tôi lớn lên cùng tiếng Anh, tiếng Pháp, trau dồi thêm bao thứ ngôn ngữ Nhật, Trung, Hàn, các hệ chữ latin hay ký tự nhưng nếu ai hỏi "have you eaten yet?", tôi chỉ biết đáp rồi hay chưa.

Chúng tôi lớn lên cùng thứ ngôn ngữ mà câu hỏi không chỉ để hỏi - đó là lời chào, sự động viên, tình cảm hay quan tâm chân thành. Tiếng Việt của chúng tôi không chỉ là công cụ giao tiếp, đó là một tín hiệu của sự thân thuộc, của quê hương, của "nhà" giữa nơi xa lạ.

Lần đầu tiên tới châu Âu khi 18 tuổi, cô bạn tôi lo lắng khi không tìm được đường từ trạm chờ xe bus về nhà. Tuyết càng rơi, trạm chờ xe bus vắng lặng con bé càng sợ; đến khi có một người phụ nữ bước tới, hỏi nó bằng thứ tiếng Việt đặc sệt như mấy Việt Kiều nó thấy trên tivi "Con ơi, con bị lạc đường à?", con bé ôm chầm và òa khóc, tiếng khóc rất đỗi Việt Nam.

"Lúc ấy t*o không mảy may nghĩ tới người phụ nữ ấy có phải người xấu hay không, cũng không khóc vì quá sợ hãi. Nhưng t*o bỗng nhớ nhà, nhớ Việt Nam quá khi cô ấy hỏi bằng tiếng Việt. Chừng nào một câu tiếng Việt còn khiến t*o khóc ngon lành hay cười vui khi chợt nghe thấy trên tàu điện, lúc đó t*o còn biết rõ, dù có ở đây bao lâu, đất nước này cũng không phải quê mình. Việt Nam là nhà, mày ạ".

Tôi nhớ lại câu thơ của Lưu Quang Vũ, tiếng thơ hiếm hoi ngợi ca tiếng Việt: "Mỗi sớm dậy nghe bốn bề thân thiết/ Người qua đường chung tiếng Việt cùng tôi/ Như vị muối chung lòng biển mặn/ Như dòng sông thương mến chảy muôn đời…" Chừng nào từng câu từ, con chữ trong tiếng Việt còn khiến người ta rung động thì tình yêu đó cho tiếng Việt cứ âm thầm theo thời gian. Bởi vì trong tiếng Việt, có những câu từ của cảm xúc chẳng thể cắt nghĩa trọn vẹn sang một ngôn ngữ khác.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Tôi gặp Khôi khi cậu về nước cách đây một năm và ra Hà Nội. Theo bố mẹ qua Mỹ từ năm 6 tuổi, số lần Khôi về Việt Nam chắc chỉ được dăm ba lần. Ký ức Sài Gòn trong cậu có lẽ dần phôi phai, mang theo cả câu từ bập bẹ của trẻ lên sáu. Khôi kể dù ở nhà ba mẹ vẫn nói tiếng Việt, cậu đã quen với việc giao tiếp tiếng Anh với bạn bè và tiếng Việt dần thành một thứ ngôn ngữ xa lạ.

Tốt nghiệp đại học, cậu quyết định rời Mỹ một thời gian, về Việt Nam 3 tháng thực tập trong một công ty kiến trúc quốc tế có trụ sở ở Sài Gòn. Rồi Sài Gòn cũng đem đến cho cậu một tình yêu chớm nở, không phải đầu đời nhưng rung động đậm chất Á Đông, một cô gái Việt Nam bình thường nhưng với cậu ấy lại vô cùng lạ lẫm. Ngày Khôi rời Sài Gòn, cô gái nhắn cho anh một dòng tin nhắn: "Khôi ơi, anh có thương em không?".

"Anh thương", anh biết rằng mình sẽ phải về Việt Nam lần nữa.

"Lúc đó, em không biết thương là gì, trong tiếng Anh có Love là yêu, Like là thích, còn thương ra sao? Nhưng có gì đó trong em biết rằng, em cũng thương cô ấy, một thứ tình cảm thuần Việt mà chỉ có tiếng Việt mới giúp em nói hết được. "Thương" và "Ơi" - 2 từ em có cố gắng cả đời cũng không dịch ra được. Dù đi từ 6 tuổi hay 1 tuổi, em vẫn nghĩ mình là người Việt khi cảm nhận được hết những điều ấy", cậu ấy từng kể với tôi. Kỳ diệu làm sao khi người ta bỗng nhận ra "danh tính" của bản thân chỉ qua vài từ giản đơn.

Từng có lúc, tôi nghĩ sẽ muốn đi tới một nước xa xôi, đi đâu khỏi nhà thật xa để biết rằng nhớ nhà là như thế nào, rằng có nhớ bố mẹ nhiều thế không. Hôm đó là gần Giáng sinh, 22/12. Hai tuần cho một hội nghị sinh viên cũng kết thúc, chúng tôi chuẩn bị ra sân bay Suvarnabhumi về Hà Nội. "Đáng nhẽ không bao giờ nên bay vào lúc 5-6h chiều", tôi lẩm bẩm, chiều buông một màu ảm đạm. Chẳng nói được gì với anh tài xế nên chỉ ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ. Tắc đường, nhưng còn sớm nên không lo. Thấy cái không khí cũng ngột ngạt quá, dòng xe thì còn dài dài, anh tài xế hỏi vài câu cho vơi bớt cái khoảng lặng trên xe.

"Do you miss home?".

Lúc đó không biết có nhớ nhà không, hai tuần ngắn quá chưa kịp nhớ nhà thì đã phải về. Chỉ lúc ngồi dài thượt trên taxi vì kẹt xe và trước câu hỏi của người tài xế, tôi mới đắn đo chút rồi trả lời "Yes".

"Nitnoy" - một chút, trong tiếng Thái. Có lẽ anh ấy không nghe thấy.

Ngồi trong phòng chờ cất cánh, tôi ngáp ngắn ngáp dài vì mãi chưa được bay, nhìn ra ngoài cửa thì trời đã ngả dần về đêm. Đang lướt Facebook với chút Wifi giờ chót thì thấy có tin nhắn Zalo. Của mẹ, mẹ chỉ biết dùng Zalo vì được tôi chỉ cho trước khi đi.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



"Con à, mẹ đây, con sắp bay chưa?"

Lúc đó, tôi chỉ muốn cái thông báo "chuyến bay mang số hiệu *gì gì đó* sẽ rời tới 19 giờ" bị lỗi rồi người ta mời chúng tôi ra cửa bay luôn. Tôi biết nhớ nhà là gì rồi.

Chúng tôi nợ tiếng Việt một hàm ơn, để chúng tôi có thể chia sẻ với nhau niềm yêu thương quan tâm mà không cần phải nói thẳng ra bao điều còn ngại ngùng: Con yêu ba/con yêu mẹ nhiều lắm, con nhớ nhà lắm, con muốn về gặp mọi người quá.

"Con ơi, mẹ đây, tuần này con có về thăm nhà không?"

"Ba ơi, con đây, cả nhà đã ăn tối chưa"

"Con ơi, ba đây, con đang làm bài à?"

Từng cái danh từ nhân xưng, từng cái "đây" thể hiện sự hiện diện một cách thân tình, rồi hậu tố không, à, chưa với những tông giọng trầm trầm tình cảm khiến mỗi câu, mỗi từ Tiếng Việt được thốt ra chan chứa sự luyến thuộc mà ngôn ngữ thế giới không thể truyền tải trọn vẹn tới những người con đất Việt.

Tôi không quên được một buổi chiều trong bệnh viện khi vào thăm người thân. Lúc ra về, khi đi qua khoa Nhi, tôi thấy một chiếc giường nhỏ đầy người vây quanh: một ông bố, bà mẹ, vài y tá và bác sĩ. Ông bố quỳ dưới chân giường, nhìn đứa trẻ rồi nói: "Con ơi, ba nè, con dậy đi con?". Người mẹ bần thần bên giường, mấy cô y tá buồn bã, tôi không dám đứng nhìn, nghèn nghẹn nước mắt. Một nỗi buồn sao mà Việt Nam quá, hay chỉ có người Việt Nam sẽ hỏi vậy? "Dậy đi con, ba con thương con lắm đó, dậy đi rồi cả nhà lại đi chơi…"

Tôi biết mình là người Việt Nam khi những cuộc trò chuyện đời thường cũng gieo vào mỗi người cảm giác thân thuộc và tình yêu gia đình, để rồi chúng ta bật khóc lúc nào không hay. Sự nhạy cảm mong manh ấy, chúng ta có quyền tự hào vì nó.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn




Nguồn:

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn




Thanked by 3 Members:

#1707 Tre

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2325 Bài viết:
  • 3943 thanks
  • LocationRừng

Gửi vào 25/07/2025 - 14:00

Chuẩn bị hết tháng 7, bước sang tháng 8 rồi. Mình để ý những ngày tháng 8 trở lên, năm nào mình cũng vi vu vài chuyến đâu đó. Năm nay bận quá thể luôn, không biết sẽ được đi những đâu ngoài Hà Nội.

Tháng trước Bác từ Mỹ về, họp. Tuần rồi đồng nghiệp của Bác từ châu Âu qua, họp. Tuần này, Bác đó trở về châu Âu thì chuyển sang họp trực tiếp xuyên nhiều quốc gia cho dự án quan trọng của năm. Người Mỹ, người châu Âu, người Việt Nam. Mình ngồi nghe nghe chép chép, xong dạ dạ... Toàn cây đa cây đề trong nghành thôi, mình biết gì mà nói, khéo léo ngồi ghi chép để xử lý các bước tiếp theo vậy

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Là những ngày mình lo chu toàn cho việc xây nhà ở quê hương, gần ngày khởi công rồi, lớp chốt bản vẽ, chốt dự toán, chốt hợp đồng.
Lớp việc cho các công ty, mà chỗ nào mình cũng có quản lý vài cái nhỏ trong đó. Ai nói làm leader là chỉ tay năm ngón, nhưng không, không phải vậy. Đó là cuộc cân não làm sao có sự hài hoà, phối hợp nhịp nhàng trong quy trình làm việc, đặc biệt hài hoà giữa các nhân sự, vì 9 người 10 ý. May mắn làm sao, con đường mình đi, có những ân nhân, quý nhân bên cạnh. Khi mình gặp khó gì đó, là mình sẽ tìm cây đa cây đề, mình nói suy nghĩ của mình, rồi xin người cho con xin ý kiến, là hướng giải quyết đó của con có ổn không, có cần điều chỉnh gì không,...

Ôi năm 29 tuổi, các bạn mình đã chuẩn bị đẻ sang lứa thứ 2 rồi mà mình vẫn đây, vẫn với công việc làm bạn đồng hành. Y như lời Bà Tướng số năm xưa bảo, sự nghiệp đi trước, tình duyên theo sau, ứng vậy rồi.

Hai hôm nay, đuối sức quá nên ở nhà WFH, lấy sức để tiếp tục. Không mong mỏi gì nhiều, chỉ mong Phật Trời Đất thương con, mãi thương con

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Sửa bởi Tre: 25/07/2025 - 14:12


Thanked by 2 Members:

#1708 Tre

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2325 Bài viết:
  • 3943 thanks
  • LocationRừng

Gửi vào 26/07/2025 - 23:15

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Trong Đời, không biết sẽ có được mấy lần dùng cơm riêng với một bậc Đại trí và quá bận rộn như Ôn. Gần Ôn, mình được học nhiều lắm. Mình đã cẩn thận khắc ghi những điều đó, ngày dài tháng rộng, sau này babies nào bước vào nhà mình, mình sẽ cố gắng kể lại cho con về những điều mà mẹ đã học được ở những năm tháng tuổi trẻ này.

Sửa bởi Tre: 26/07/2025 - 23:34


Thanked by 3 Members:

#1709 Tre

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2325 Bài viết:
  • 3943 thanks
  • LocationRừng

Gửi vào Hôm qua, 10:58

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Một bộ óc Việt vĩ đại đã ngừng nghĩ suy, con cầu nguyện Ông được thong dõng về cõi An lành.

Thanked by 2 Members:

#1710 Tre

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2325 Bài viết:
  • 3943 thanks
  • LocationRừng

Gửi vào Hôm qua, 18:30

Một bài viết khá dài nhưng rất hay, về một Người con đầy ưu tú của Đất Việt. Con Tre rất hãnh diện về Tổ Tiên, Thế Hệ Cha Ông Đất Việt.


-----

Thầy TRẦN NGỌC NINH ở tuổi bách niên.

BS. Đặng Phú Ân
(Cựu sinh viên Y Khoa Đại Học đường Sài Gòn)


Năm nay, 2022 giáo sư Trần Ngọc Ninh vừa đúng 100 tuổi ta (ngày sinh nhật của Thầy 6-11-1923). Như vậy, Thầy là vị Thầy Y khoa kính mến thượng thọ nhất còn lại với chúng ta.

SỨC KHỎE CỦA THẦY
Sức khoẻ về già như ngọn đèn trước gió, có thể vụt tắt bất cứ lúc nào. Vì vậy, đầu tháng 8 năm 2022 vừa qua, nhân dịp đi công chuyện và nghỉ hè tại thành phố Waikiki - Honolulu, trên đường về Montréal, máy bay ghé qua phi trường LAX (Los Angeles), tới Los vào lúc 7 giờ sáng, được nghỉ tới 8 giờ tối cùng ngày, mới có chuyến bay về Montreal, vợ chồng chúng tôi đã tận dụng thời giờ, gọi Taxi Uber đi về Hungtinton Beach, Santa Ana để kính thăm Thầy Trần Ngọc Ninh. Vì xa lộ lúc đó rất kẹt, hơn nữa phải trở lại phi trường cho kịp chuyến bay chiều, nên chúng tôi không dám liên lạc với một ai trong gia đình cũng như bạn bè thân thiết.

Khi trở lại Montréal, Bác sĩ Thân Trọng An, Chủ bút Tập San Y Sĩ và Bác sĩ Nguyễn Thanh Bình (Ban Báo Chí), đã gợi ý tôi nên viết đôi điều cho anh chị em biết về tình trạng sức khoẻ của Thầy cũng như những điều Thầy còn nhớ. Một đề nghị rất quý một việc rất đơn giản và hân hạnh, tôi cố gắng ghi lại ở đây những điều gì Thầy đã nói và đã được ghi nhanh qua iphone của tôi. Xin hân hạnh kính chuyển tới tất cả những học trò kính quý của Thầy ở khắp nơi một cách chân thành và đơn sơ.

Đã xin hẹn trước để tới kính thăm Thầy, chúng tôi được chị Kim Anh, ái nữ của Thầy đã đón tiếp chúng tôi rất nồng hậu và nhiệt tình. Chị hướng dẫn chúng tôi lên lầu thăm Thầy. Thầy Ninh đã ngồi sẵn tại ghế để nói chuyện với học trò. Gặp chúng tôi, Thầy nhoẻn miệng cười rất tươi và vồn vã đưa hai tay nắm chặt tay tôi. Thật cảm động tình thầy trò.

Như mọi lần đến thăm hay gọi điện thoại, Thầy vẫn với một giọng nói ấm cúng và thân mật: Ân, Kim Nhi đấy à!
Tôi hỏi thăm sức khoẻ của Thầy, Thầy trả lời rất rõ ràng:
- Nói chung thì cũng khoẻ, tương đối ổn định. Chỉ có một điều đi đứng hơi khó khăn.

Bác sĩ Bùi Đắc Lộc, trước đây là Nội trú của Thầy ở Bệnh viện Bình Dân, hiện nay đang theo dõi sức khoẻ cho Thầy rất kỹ càng. Thêm vào đó, chị Kim Anh, ở bên cạnh Thầy chăm sóc cho Thầy rất chu đáo, tận tình. Mỗi tuần, hai ba lần dịch vụ săn sóc tại gia (Home care) cũng có tới để phụ giúp Thầy. Thầy nói chỉ có một lần vì đi đứng đau khớp xương, Thầy đã uống chỉ có một viên Ibuprofen mà Thầy bị chảy máu tiêu hoá (G.I. bleeding), Thầy phải vào bệnh viện được truyền 7 bịch máu và khoẻ trở lại.

Đại dịch Covid đã ảnh hưởng tới gia đình Thầy, rất tiếc thương, cô Ninh, người bạn đời thắm thiết, yêu thương của Thầy đã ra đi, Thầy cũng bị lây nhiễm Covid, nhưng nhờ sức lực mạnh mẽ mà Thầy đã thoát khỏi được đợt lây nhiễm này.

BỘ ÓC MINH MẪN
Làm sao Thầy có được, trí óc minh mẫn, sáng suốt?

Điểm đặc biệt nhất: Bao nhiêu lần đến kính thăm Thầy, tới nay, 100 tuổi, tôi thấy Thầy vẫn minh mẫn, trí óc sáng suốt, trí nhớ thì thật siêu đẳng, lần lượt chúng ta sẽ nghe Thầy kể chuyện dưới đây!

Tôi hỏi:
- Thưa Thầy, làm sao Thầy vẫn giữ được trí óc minh mẫn và sáng suốt.

Thầy nói như đang giảng cho sinh viên tại phòng 10 Bệnh viện Bình Dân ngày nào:

- Ân biết là bộ óc rất cần oxygen, nên tôi tập thở là chính, một vài động tác, 5, 7 lần mỗi ngày, khi nằm cũng tập như khi ngồi. Giơ hai tay lên đầu, giơ hai tay ngang, giơ hai tay xuống chân thì cũng như phổi có 3 thùy, thùy trên, thùy trung, thùy dưới. Thầy làm cử chỉ động tác ngay lúc đó cho chúng tôi xem, tôi có quay video giữ lại.

Tôi hỏi tiếp:
- Thưa Thầy, mỗi động tác như vậy 2 lần?
Thầy sửa lưng tôi ngay:
- 20 lần mỗi động tác, cũng như trong Kung Fu, khí công tập thở là chính.

QUÁ TRÌNH HỌC CỦA THẦY NINH

Thầy kể: Khi tôi xin Giáo sư Huard đi học giải phẫu tiểu nhi, ông Huard nói với tôi: “Giải phẫu tiểu nhi có gì đâu mà phải học!

Sau đó, Giáo sư Huard đã gửi giấy giới thiệu tôi cho Giáo sư Robert Merle d’Aubigné. Thầy nhấn mạnh: Thật ra giải phẫu tiểu nhi có cái đặc thù của nó, từ gây mê, hồi sức, tới kỹ thuật giải phẫu các bộ phận trẻ con phải nắm vững từ bào thai học (Embryologie). Giáo sư Merle d’Aub- ingé nổi tiếng tại Pháp và trên trường quốc tế (Chủ tịch Hội Phẫu Khoa Trực Nhi Pháp, và Chủ Tịch Hội Phẫu Khoa Trực Nhi Quốc Tế S.I.C.O.T).

Những tháng đầu, tôi vẫn còn lang thang ở hành lang bệnh viện Cochin, sau đó, vì chịu khó tìm tòi, học hỏi. Giáo sư D’Aubingé đã cảm nhận được công sức học hỏi, làm việc của tôi, ông đã gọi tôi đi mổ với ông tại nhà thương tư (vì ở bệnh viện Cochin phải dành cho Nội trú chính thức của ông), Giáo sư D’Aubingé còn cho tôi tham dự vào việc giảng dậy tại đại Giảng đường trường Đại học Y khoa, và đặc biệt, bài viết của tôi, ông đã đem giới thiệu trên Journal of Bone and Joint” của Anh quốc, và trên Tập san “Revue de chirugie Orthopédique et de traumatologie”. Tên tôi đứng sau tên ông Thầy Merle D’aubingé. Đó là vinh dự nhất đời đầu tiên của tôi.

Sau thời gian học Orthopédie với Giáo sư Merle D’Aubigné ở Pháp, Giáo sư D’Aubigné không ngần ngại gửi giấy giới thiệu tôi cho Giáo sư Pierre Petit ở Bệnh viện Enfants Assistés, để học tiếp giải phẫu Trực nhi và Phẫu nhi (Hôpital orthopédique et chirurgie infantile Saint Vin- cent de Paul), Giáo sư Petit nổi tiếng trên thế giới về việc giải phẫu các dị tật bệnh bẩm sinh ở trẻ con (nhất là ở miệng, tật xẻ môi) và trẻ con thiếu tháng.

Tiếp tục học giải phẫu tại Anh quốc:

Cũng năm 1954. Tôi đã qua Anh với giấy giới thiệu của Giáo sư Merle gửi cho Giáo sư J. Trueta ở Oxford và Giáo sư Herbert Sad- don ở London nổi tiếng của nước Anh về giải phẫu Trực nhi và Phẫu nhi.

- Ngoài ra, Thầy còn đề cập tới các vấn đề đặc biệt về y khoa như: - Paraplegie pottique, Mal de Pott, Tuberculose osteo- articulaire. - Luxation congénitale de la hanche (trật khớp hông bẩm sinh), Pseudarthrose congénitale.....

Thầy cũng nhắc tới Bác sĩ Norman Hoover, người đã đậu chuyên môn Trực nhi Phẫu khoa ở Mayo Clinic, đã cộng tác với khu Trực nhi người lớn ở Bệnh viện Bình Dân và đã được Hội Đồng Khoa chấp thuận cho làm Giáo Sư Phụ Giảng (Assisstant Professor), và là Cố vấn Viện trợ Y khoa Hoa Kỳ tại Viêt Nam.

Thầy nhấn mạnh đến tình trạng lao xương khớp và bệnh lao xương sống. Một tình trạng bệnh lý khá thông thường ở Việt Nam cũng như bên Niệu khoa vấn đề lao thận và lao toàn hệ thống niệu sinh dục (Tu- berculose rénale, Tuberculose uro-génitale), nhưng với thời hiện đại, bệnh lý về lao không còn xuất hiện nữa.

Vì lý do hạn hẹp của khuôn khổ tờ báo, chúng tôi không thể viết kỹ hơn để đi sâu chi tiết các tiết mục này.

Như vậy Thầy Ninh trong thời trẻ đã lặn lội qua nhiều khó khăn trong giai đoạn cam go của đất nước: một bên gia đình và đất nước, một bên phải tìm cách xuất dương du học, cố gắng theo đuổi những ông Thầy nổi tiếng tại Pháp và Anh về hai chuyên khoa Trực nhi và Tiểu nhi (Chirugie Orthopédique et Chirugie Infantile).

Thời kỳ sau ngày 30-4-1975 tại Bệnh viện Bình Dân

Sau ngày 30-4-1975, Giáo sư Tôn Thất Tùng của Y khoa miền Bắc vào thăm bệnh viện Bình Dân.

Thầy nói: Như anh Ân đã biết, Giáo sư Tôn Thất Tùng đã vào thăm bệnh viện Bình Dân chúng ta sau ngày 30-4-1975, trước đây, tôi chỉ là Externe (Ngoại trú) của anh Tùng tại bệnh viện Phủ Doãn, ngày đó, chỉ có anh Phạm Biểu Tâm mới là Nội trú chính thức (Interne titulaire) của anh Tùng.

Anh Tùng rất quý và thân mật với chúng tôi. Trên hành lang bệnh viện Bình Dân, anh Tùng đi giữa, anh Phạm Biểu Tâm và tôi đi hai bên, anh Tùng nói với tôi: “Mi mà dám mổ trẻ con à?”.

- “Thưa anh Tùng, muốn mổ trẻ con, phải học lại từ đầu, từ bào thai học” (Embryologie) (Thầy Ninh nhấn mạnh vì anh Tùng quen gọi tôi bằng “Mi” và anh Tùng mổ cas trẻ em nào dưới 12 tuổi là chết!) Nhưng anh Tùng đã giỏi từ thời Giáo sư Huard, không phải xã hội chủ nghĩa đã tạo nên anh!

- Trường hợp mổ song sinh dính liền tại bệnh viện Nhi Đồng:

Thầy Ninh nói: “Như Ân biết, hồi đó năm 1977, chính tôi đã mổ thành công một trường hợp hai bé dính liền tại bệnh viện Nhi Đồng, Sai- gon, cas này đã được anh Tôn Thất Tùng giới thiệu với y khoa Liên Xô (Moscou) và Moscou rất kinh ngạc và khâm phục nền Y khoa đại học của miền Nam sau ngày mất nước! Từ đó uy tín của bệnh viện Nhi Đồng và Khoa Phẫu thuật Nhi được phe c.... s.. chào thua.

Ảnh hưởng tốt này vẫn tiếp tục khi tôi đã bỏ nước ra đi và anh Võ Thành Phụng ở lại, vẫn được họ kính mến nhờ uy tín của tôi.

Quan điểm về công tác viết văn của Thầy:

Ông Thầy quan niệm rằng nghề thầy thuốc vẫn là nghề chính của Thầy, cho nên khi Cali đề cử Thầy làm Chủ tịch Văn Bút, Thầy đã từ chối, Thầy nói:
“Đối với những văn-thi sĩ, nghề chính là nghề cầm bút, nghề của tôi là nghề thầy thuốc có bổn phận đối với bệnh nhân là cái chính. Tôi viết văn, viết sách chỉ để đóng góp chút ít vào nền văn học, văn hoá Việt Nam và cũng là một cái thú vị và tiêu khiển cho đời sống, chứ không phải sống chết với nghề cầm bút này”. Thầy chỉ nhận chức Viện Trưởng Viện Việt Học mà thôi.

Cuộc hành trình vượt biển.

Thầy tiếp tục tâm sự: Tôi rời Việt Nam vào ngày thứ Hai mùng 6 tháng 6 năm 1977, đúng vào ngày thứ hai đó, trên trường Đại Học Y Khoa Saigon, người ta làm lễ vinh danh 2 vị trong Ban Giảng Huấn của chế độ cũ, được Hội đồng Chính phủ giữ lại ở chức vụ Giáo sư thực thụ. Sau khi xứng danh Giáo sư Phạm Biểu Tâm thì đến tên tôi Giáo sư Trần Ngọc Ninh: Vắng mặt!!.

Sau khi lênh đênh trên biển cả gần một tuần lễ, thuyền vượt biên chở gia đình Thầy và một số gia đình khác, đã tạt vào Pulau Besar ở Mã Lai. Tôi đã biên thư trực tiếp cho ông Ngoại trưởng Hoa Kỳ, chính ông Ngoại trưởng Hoa Kỳ khi được tin Thầy đã tới được đảo của Mã Lai, ông đã can thiệp với chính phủ để gia đình Thầy được định cư tại Hoa Kỳ: Một dịp may hiếm có, đồng thời có một vị Giáo sư Hoa Kỳ tại Đại học Denver-Colorado cũng đã xác nhận với ông Ngoại trưởng Hoa Kỳ: “Ông ta – Giáo sư Trần Ngọc Ninh đã cùng thời làm Giáo sư Đại Học Y Khoa Saigon với tôi và xin Ngoại trưởng can thiệp để gia đình Giáo sư Ninh được định cư tại Denver-Colorado”.

Trong khi đó, ở Pháp Giáo sư Huard được tin và cũng đặc biệt muốn bảo lãnh gia đình Thầy qua Pháp. Nhưng sau cùng Thầy đã quyết định chọn Hoa Kỳ là nơi quê hương thứ hai.

Tháng 9 năm 1977 (tức 3 tháng sau), chính phủ Hoa Kỳ cử 2 người tới đón gia đình chúng tôi định cư tại Denver-Colorado.

- Tình nghĩa với người bạn đồng môn khắng khít: Giáo sư Đào Đức Hoành

Nhắc lại Bệnh viện Bình Dân trước đây: Ba Thầy: Thầy Trần Ngọc Ninh, Thầy Đào Đức Hoành, Thầy Ngô Gia Hy cũng rất hay gặp nhau, vì là những đồng môn từ thời bệnh viện Phủ Doãn, Hà Nội.

Văn phòng của Thầy Ngô Gia Hy thì ở ngay khúc quẹo từ khu Chỉnh trực để đi tới khu Ung thư. Nên đôi khi, tôi thấy trong văn phòng Thầy Hy có hội tụ cả ba Thầy, Thầy Ninh, Thầy Hy và Thầy Hoành. Ba Thầy thường họp hành và tâm sự với nhau.

Khi biết tin Thầy Đào Đức Hoành (ở Montreal, Canada) bị lâm trọng bệnh, Thầy Ninh đã bay từ Hoa Kỳ qua để thăm hỏi và nhất là lúc Thầy Hoành hôn mê, Thầy Ninh đã có mặt và đứng ngay bên cạnh giường bệnh của Thầy Hoành (au chevet) tại Jewish General Hospital. Ngày đó, bản thân tôi, học trò của hai Thầy cũng được chứng kiến tình nghĩa bạn bè khắng khít, rất cảm động của hai Thầy lúc đó.

- Đề cập tới biên khảo mới nhất của Thầy: “Phật Bà Quan Âm - Nguyễn Du và Đoạn Trường Tân Thanh”.

Có thể nói, Thầy Trần Ngọc Ninh rất tâm đắc với biên khảo Phật Bà Quan Âm - Nguyễn Du và Đoạn Trường Tân Thanh” mà Tập San Y Sĩ Canada vừa phát hành và phổ biến trên Tập San Y Sĩ số 225 (5-2022).

Hy vọng, đây không phải là biên khảo cuối cùng của Thầy. Thầy nói: “Trước đây các học giả như ông Đào Duy Anh (tác giả của nhiều bộ tự điển) và Giáo sư Hoàng Xuân Hãn đã có những nghiên cứu “Nguyễn Du và Đoạn Trường Tân Thanh” (tức truyện Kiều), nhưng tôi không đồng ý lắm. Như việc, ông Đào Duy Anh nói là Nguyễn Du đã viết Đoạn Trường Tân Thanh từ năm 18 tuổi, điều này tôi không đồng ý với ông, vì 18 tuổi làm gì viết được áng thư tuyệt tác Đoạn Trường Tân Thanh như vậy, Thầy Ninh nhấn mạnh, Thầy đã bỏ công sưu tầm và nghiên cứu kỹ nguồn gốc và nội dung về tâm trạng của một Nguyễn Du (bút hiệu Tố Như) và Đoạn Trường Tân Thanh: Tố Như đã dùng một người con gái tài sắc bị đầy đọa bởi xã hội, theo một cái “nghiệp” và vì Tố Như đã theo đạo Phật nên đã có những tâm ý “giải nghiệp” cho sự sống của con người.

Nói đến Đoạn Trường Tân Thanh và Tố Như, đạo Phật, cơ cấu Việt ngữ...Thầy Ninh rất thích bàn luận, nhưng vì thời giờ được ngồi nghe Thầy nói chuyện cũng đã lâu, phải để Thầy nghỉ ngơi, và hơn nữa, chúng tôi cũng phải xin cáo lui vì phải trở lại phi trường Los Angeles để kịp thời gian “check-in” và lên chuyến bay chiều về lại Montréal.

Trước khi chia tay ra về, trong sự lưu luyến, Thầy đã không quên nhờ tôi gửi lời thăm hỏi tất cả các học trò, đồng nghiệp và bạn hữu tại Canada, đặc biệt Thầy gửi lời thăm tới anh Thân Trọng An và các anh em của Tập San Y Sĩ Canada.

Trong nháy mắt, taxi Uber vừa text để gọi đã tới trước cửa và chúng tôi đã nắm chặt tay Thầy để kính chào tạm biệt và kính chúc Thầy luôn được Thân Tâm An Lạc, trường thọ ở mãi với chúng ta.

Chị Kim Anh đã mau mắn đưa chúng tôi xuống cầu thang, để tiễn ra tời tận xe Taxi Uber đã đậu ngay trước cửa nhà.

THAY LỜI KẾT:
- Trong tâm tưởng: Kính nhớ một người Thầy.
Trên chuyến bay Air Transat Los Angeles-Montreal, 6 giờ bay trong đêm, về tới Montreal, bình minh cũng vừa ló dạng, tôi đã không ngủ được và nghĩ miên man: Sau những giây phút vừa được kính thăm Thầy, tình cảm thật hỗn độn: có VUI vì đã sắp xếp được thời giờ kính thăm Thầy trong khoảnh khắc (phải xin cám ơn một lần nữa chị Kim Anh, ái nữ của Thầy đã tạo cơ hội cho được gặp Thầy, vui hơn nữa là đã đón nhận được những sự dậy dỗ, chỉ bảo quý báu của Thầy (11 năm tôi làm việc ở bệnh viện Bình Dân, Thầy rất bận rộn và ít khi được ngồi nghe tâm sự của Thầy), Thầy đã vận dụng trí nhớ để kể lại cho học trò nghe những giai đoạn với những ưu tư, những cố gắng, những kinh nghiệm cũng như những thành công Thầy đã đạt được trong cuộc sống trên đường đời, nhân 100 năm tuổi đời của Thầy.

Có BUỒN, có NHỚ THƯƠNG vì không biết có lần nào khác được diện kiến với Thầy nữa không? phần vì tuổi Thầy đã rất thượng thọ, phần vì tình hình dịch bệnh, đường xá xa xôi, đi lại khó khăn, chính sách y tế thay đổi mỗi lúc và từng địa phương.

Tuy có một điều mà không những chúng tôi và chắc chắn của nhiều vị niên trưởng, học trò khác trong y giới phải công nhận là Thầy Trần Ngọc Ninh ở tuổi cao niên nhất. Với tuổi đời chồng chất Thầy đã liên tục cố gắng rèn luyện, học tập từ khi còn trẻ, mang hết lương tâm khi hành nghề phục vụ cho bệnh nhân (người lớn, trẻ con), chu toàn nhiệm vụ giảng dậy, giáo dục, Thầy còn phải phấn đấu với thời cuộc, với hoàn cảnh đất nước, với sức khoẻ con người, tới nay Thầy đã 100 tuổi rồi mà bộ óc của Thầy vẫn còn sáng suốt, minh mẫn với một trí nhớ tuyệt vời. Thầy đã không quên một chi tiết nhỏ nào..tạo nên một khúc phim sống thật sôi nổi, một tấm gương sáng cho toàn thể học trò rải rác khắp năm châu.

Tất cả y giới Việt Nam trong và ngoài nước luôn luôn tâm niệm và cầu mong Thầy TRẦN NGỌC NINH kéo dài được tuổi THỌ, trong một cuộc sống đầy THÂN TÂM AN LẠC.

Montreal, mùa Hạ 2022
Môn sinh Đặng Phú Ân
........................

Sưu tầm
BS Nguyễn Trọng Minh
ĐH Y DƯỢC TPHCM, 1980-1986
BV Chợ Rẫy (1987-2020)
Phòng khám đa khoa quốc tế Việt Healthcare (2021- nay)

Sửa bởi Tre: Hôm qua, 18:51


Thanked by 1 Member:





Similar Topics Collapse

6 người đang đọc chủ đề này

0 Hội viên, 5 khách, 1 Hội viên ẩn


Liên kết nhanh

 Tử Vi |  Tử Bình |  Kinh Dịch |  Quái Tượng Huyền Cơ |  Mai Hoa Dịch Số |  Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Địa Lý Phong Thủy |  Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp |  Bát Tự Hà Lạc |  Nhân Tướng Học |  Mệnh Lý Tổng Quát |  Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số |  Khoa Học Huyền Bí |  Y Học Thường Thức |  Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian |  Thiên Văn - Lịch Pháp |  Tử Vi Nghiệm Lý |  TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 |
 Coi Tử Vi |  Coi Tử Bình - Tứ Trụ |  Coi Bát Tự Hà Lạc |  Coi Địa Lý Phong Thủy |  Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Coi Nhân Tướng Mệnh |  Nhờ Coi Quẻ |  Nhờ Coi Ngày |
 Bảo Trợ & Hoạt Động |  Thông Báo |  Báo Tin |  Liên Lạc Ban Điều Hành |  Góp Ý |
 Ghi Danh Học |  Lớp Học Tử Vi Đẩu Số |  Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý |  Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở |  Sách Dịch Lý |  Sách Tử Vi |  Sách Tướng Học |  Sách Phong Thuỷ |  Sách Tam Thức |  Sách Tử Bình - Bát Tự |  Sách Huyền Thuật |
 Linh Tinh |  Gặp Gỡ - Giao Lưu |  Giải Trí |  Vườn Thơ |  Vài Dòng Tản Mạn... |  Nguồn Sống Tươi Đẹp |  Trưng bày - Giới thiệu |  

Trình ứng dụng hỗ trợ:   An Sao Tử Vi  An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi |   Quỷ Cốc Toán Mệnh  Quỷ Cốc Toán Mệnh |   Tử Bình Tứ Trụ  Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản |   Quẻ Mai Hoa Dịch Số  Quẻ Mai Hoa Dịch Số |   Bát Tự Hà Lạc  Bát Tự Hà Lạc |   Thái Ât Thần Số  Thái Ât Thần Số |   Căn Duyên Tiền Định  Căn Duyên Tiền Định |   Cao Ly Đầu Hình  Cao Ly Đầu Hình |   Âm Lịch  Âm Lịch |   Xem Ngày  Xem Ngày |   Lịch Vạn Niên  Lịch Vạn Niên |   So Tuổi Vợ Chồng  So Tuổi Vợ Chồng |   Bát Trạch  Bát Trạch |