Jump to content

Advertisements




Dịch Học...!!!


256 replies to this topic

#136 Tonggiang

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 178 Bài viết:
  • 81 thanks

Gửi vào 28/05/2016 - 11:26

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

VoLy, on 28/05/2016 - 11:05, said:

Khi người ta về già, họ trãi đời nhìu rồi dần dần sự hiểu về cuộc đời, thế tục của họ sẽ thay đổi, Dịch của cuộc đời họ thấm thía sự học. Thời gian rất quý nên biết trân trọng nó. Bớt lăng xăng những điều không có ích lợi chung cho nhẹ đầu. Qua bài viết sẽ thấy Tánh tình của tập khí nghiệp lực, nó chiêu cảm rất mạnh, khéo khéo ngó vào chính mình để hiểu mình chính là hiểu người.

Sao thiêng quá vậy ? Cứ ngỡ ông bỏ đi rồi ! Ông hoàn toàn có thể lựa chọn cách sống cho riêng ông , nếu muốn .

Chép tặng ông câu này và cũng là tâm sự của riêng tôi :

" Chắc chắn chẳng có gì vô ích bằng làm cái hoàn toàn không nên làm với tính hiệu quả lớn lao "
(Peter F.Druker )

Với số đông thì sao ? " Ngoại trừ bị giam hãm suốt đời trong một phòng thí nghiệm hoặc trong một xưởng máy , chúng ta luôn luôn cần nhờ đến người khác để áp dụng những điều hiểu biết của mình hoặc đối phó với sự thờ ơ ghét vơ của họ "!

Mừng thấy ông xuất hiện , nếu biết trước thì tôi đã không trả lời bạn @ PhongHue .



Thanked by 1 Member:

#137 VoLy

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPip
  • 530 Bài viết:
  • 871 thanks

Gửi vào 28/05/2016 - 12:53

Người ta trãi nghiệm cuộc sống nhìu là tự họ hiểu. Sự thấm thía cần thời gian, bớt lăng xăng để không bị nhiệt não. Mở lòng để không bị rập khuôn trí thức, còn ai tự tri được thì thường im lặng vì quỹ thời gian với họ quá ngắn, họ không muốn giao lưu vô bổ.

Thanked by 3 Members:

#138 phonghue

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1438 Bài viết:
  • 1479 thanks

Gửi vào 28/05/2016 - 13:35

@Tonggiang: Đoạn trên có yếu tố lịch sử (thời kỳ đó chưa có chữ viết) theo mình hiểu là thời kỳ nguyên thủy. Đó cũng là giả thuyết. Tuy nhiên theo suy nghĩ của mình thì nó không xuất hiên ở thời đại nguyên thủy của loài người mà là của một nền văn minh khác. Cung như hiện nay các nhà khảo cổ học tìm được những mẫu vật mà thế giới hiện đại ngày nay không thể làm được. Nó vượt qua sự hiểu biết hiện tại của giới khoa học ngày nay. mình có một liên hệ như thế này. một ông biết nói, nói chuyện với 1 người câm điếc. mình thấy 2 người toàn ra dấu để hiển thị điều mình muốn nói. mình để ý thấy ông câm điếc làm dấu như sau: "cánh tay phải thẳng ra xoay xoay, sau đó lấy 2 bàn tay chụp lại như hình mái nhà để trên đầu, rồi lấy ngon tay chỉ vào cái má."Mình thật không hiểu người câm đó nói điều gì. và cũng suy đoán lung tung. sau cùng mình hỏi anh biết nói chuyện với người câm là hành động đó diễn tả cái gì. anh ấy cười nói. tui hỏi chìa khóa để ở đâu nó trả lời tui: "cái tay thẳng ra xoay xoay là cái chìa khóa, hai bàn tay chụp lại như hình mái nhà ở trên đầu nghĩa là ở nhà, ngón tay chỉ vào má nghĩa là ở nhà má". tóm lại là tui hỏi chìa khóa để ở đâu nó noi tui là chìa khóa ở nhà của má nó.
Cho nên đồ hình hà đồ lạc thư là 1 bí ẩn chưa có lời giải. nó chỉ là những hình ảnh, rồi ta đi tìm bí ẩn, mỗi người đều có những diễn giải, những giả thuyết. cũng như nếu có người nào đó hỏi tui người câm đó nói cái gì. thì cũng chưa biết tui trả lời thế nào. có thể nói là tui không biết. nhưng nếu lỡ nói đùa là biết thì cũng suy diễn ra 1 cái gì đó cho hợp lý trả lời người ta. còn nó tin hay không thì tùy. nhưng thấy người đó có vẻ tin thì tui bia ra thêm để người đó tin sái cổ luôn. Còn anh biết thì thấy người không biết chỉ người không biết thì anh ta chỉ biết tức cười. và nhiều khi cũng phụ họa với anh kia để chọc anh nọ cho vui.
Cho nên làm sao biết người để hỏi? khi ta không biết. 10 người thì 9 người không biết chỉ 1 người biết. thì thật khó nhận ra người nào biết.

Thanked by 2 Members:

#139 Tonggiang

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 178 Bài viết:
  • 81 thanks

Gửi vào 28/05/2016 - 13:41

Nếu sợ vô bổ thì " Trời " " Đất " không tạo ra các bậc Thánh Nhân để " Khai Trí " cho người đời !

Vấn đề ở chỗ :

" Thiên thời - Địa lợi , đôi điều sẵn

Chỉ thiếu Hiền Nhân để hợp quần "

Sách vở mà cổ nhân lưu truyền đến hôm nay cho chúng ta có vô bổ không ?

P/s: @phonghue để sau , gửi bài xong mới thấy bài của bạn !


Sửa bởi Tonggiang: 28/05/2016 - 13:53


Thanked by 1 Member:

#140 BanChatDichHoc

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 110 Bài viết:
  • 143 thanks

Gửi vào 28/05/2016 - 23:13

vo danh thien đia . ok . vây là đã đồng ý Dịch học có bản chất là Thiên văn rồi nhé .
Mình nghĩ chính vì vậy mà nó có tác dụng thực sự và đáng để nghiên cứu .
Bạn đã biết về Tố Vấn rất sâu . Chắc các lĩnh vực khác cũng thế .
có thể giải thích cho mình biết ý nghĩa thực sự của Hậu Thiên Bát Quái được không ?

Thanked by 1 Member:

#141 Vô Danh Thiên Địa

    Ly viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPip
  • 3526 Bài viết:
  • 5108 thanks

Gửi vào 29/05/2016 - 02:03

Dịch bao gồm thiên văn , nhân văn và địa văn .

Thanked by 1 Member:

#142 phapkhong

    Bát quái viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 854 Bài viết:
  • 1643 thanks

Gửi vào 29/05/2016 - 07:22

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

VoLy, on 28/05/2016 - 12:53, said:

Người ta trãi nghiệm cuộc sống nhìu là tự họ hiểu. Sự thấm thía cần thời gian, bớt lăng xăng để không bị nhiệt não. Mở lòng để không bị rập khuôn trí thức, còn ai tự tri được thì thường im lặng vì quỹ thời gian với họ quá ngắn, họ không muốn giao lưu vô bổ.

- Một đằng nhìn theo cái nhìn diệt Dục của đạo gia, đằng khác nhìn theo đường phải, trái, được, mất của thế nhân, nên, không GẶP NHAU được.
Cũng là vì:
Nhất Niệm sân Tâm khởi, bách vạn chướng môn Khai
- Kính các Cụ !

Thanked by 2 Members:

#143 Tonggiang

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 178 Bài viết:
  • 81 thanks

Gửi vào 29/05/2016 - 12:37

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

phonghue, on 28/05/2016 - 13:35, said:


Cho nên làm sao biết người để hỏi? khi ta không biết. 10 người thì 9 người không biết chỉ 1 người biết. thì thật khó nhận ra người nào biết.

@phonghue ơi , cách đặt vấn đề của bạn bị " lỗi phần mềm " rồi !

Câu hỏi của bạn rất giống với câu chuyện ngụ ngôn trong sách Trang Tử :" Ông không phải là cá , làm sao biết cái vui của cá "!

Các học giả Trung Hoa đã phân chia tỉ mỉ giữa Dịch Kinh- Dịch Truyện - Dịch Học để đào sâu cái giá trị thâm sâu nhất của trí tuệ cổ nhân là gì ?

Từ đời Hán, Ban Cố đã liệt các loại thầy bói toán vào mục
" loại thuật số " chứ không đưa vào Kinh học !

Theo Chu Bá Côn ( Dịch Học Toàn Tập ) thì " Học- chỉ các kinh sư , học giả từ đời Hán trở về sau có nhiều cách chú giải Kinh và Truyện trong Chu Dịch khác nhau . Sở dĩ gọi gộp lại là Học vì bắt đầu từ triều đại nhà Hán , phàm là những ai nghiên cứu Kinh điển Nho Giáo , đều được gọi là Học , tức Kinh học "...

Chúng ta đam mê cái mà chính người Trung Hoa / nơi sản sinh ra nó còn cho là " cực kỳ khó " , mà như chỗ tôi biết , những người viết sách về Kinh Dịch toàn là những Quan to , học vấn siêu quần ,chứ có phải nông dân chân đất mắt toét bịa chuyện tiếu lâm để giải trí sau một ngày lao động cực nhọc đâu ?

Hơn nữa , điều này còn khó khăn cho người Việt chúng ta muôn phần - đó là trở ngại của ngôn ngữ !

Nữ Tác Gia Chín-ning Chu ( Trong tác phẩm Mặt Dày Tim Đen ) viết :

" Tiếng Hoa là một ngôn ngữ có tính hàm xúc cao . Ngôn ngữ này có nền tảng là những điển tích gồm 3 hay 4 từ diễn tả ý nghĩa nằm ngoài những từ cấu tạo nên những điển tích đó - ý tại ngôn ngoại ( ý nghĩa không nằm trong ngôn từ ).

Các điển tích có xuất xứ từ lịch sử văn chương cổ , dân gian và nhiều nguồn khác ... Chỉ với vài từ... Có thể diễn tả một ý tưởng rất phức tạp bằng sự kết hợp khéo léo những điển tích này .

Những người nước ngoài được cho là Thoòng thạo tiếng Hoa mà không hiểu rõ Văn Hoá Trung Quốc ( thì ) thường hiểu từ nhưng không nắm được ý nghĩa tinh tế trong đó ."

Riêng mình nghĩ , học gì thì học , đã là triết học Trung Ấn thì phải tôn trọng " Nhất Nguyên Luận " trong đó gồm đủ Thể Dụng , Xuất Nhập , Hành Tàng / người Nhật gọi là một Hô một Hấp ( không gõ được chữ Nhật )! Nếu ai đó bảo học " Hiểu rồi ??? " mà im lặng thì dứt khoát không phải là suy nghĩ của tôi .

Vài lời góp vui với bạn !


Sửa bởi Tonggiang: 29/05/2016 - 12:41


Thanked by 1 Member:

#144 phonghue

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1438 Bài viết:
  • 1479 thanks

Gửi vào 29/05/2016 - 14:54

rất vui nói chuyện với bạn. Mình có đọc một ít về lịch sử Trung hoa. chủ yếu là những nhân vật nổi tiếng trong lịch sử. mình thấy 1 điểm chung của tất cả những người nổi tiếng này là vượt ra ngoài khuôn khổ. ví du như nhân vật Lưu Bang gọi là Hán Cao Tổ. ông không bị chi phối bới nho giáo là trung với vua mà tự mình khởi nghĩa lên làm vua. tất nhiên thời loạn lạc thì anh hùng sẽ xuất hiện nhưng chỉ mình ông thoát hẳn ra được tư tưởng đó nên ông làm vua. tất cả các bật đế vương khai quốc họ đều không bị chi phối bởi tư tưởng trung thành tuyết đối với nhà vua. ho đã vượt lên và trở thành đấng chí tôn. Như Văn Vương, Lưu Bang, Chu Nguyên Chương, Thành cát tư hãn... Nói về các bật tướng tài nổi danh như Quản Trọng. Trương Lương, Hàn Tín, Nhạc Nghị. Ở đây ta thấy tất cả họ đều có những tài năng kiệt xuất nhưng kết quả hoàn toàn khác nhau. Quản trọng kết thúc trong sự vinh quang và tiếc nuối của nhà vua. Vì sao lại vậy vì ông thoát ra khỏi được khuôn khổ. (Lúc Quản Trọng sắp chết nhà vua hỏi Quản Trọng ai có thể thay ông làm thừa tướng. ông đề Nghị Ninh Thích chứ không phải Bảo Thúc Nha là người bạn tri kỷ, là người giúp ông về đầu quân dưới vị minh quân, là người được nhà vua yêu thích. Lý do là vì Bảo Thúc Nha rất ghét người xấu). vì ông đã vượt lên trên cả cái xấu lẫn cái tốt. tiếp đến là Hàn Tín là một vị tướng tài năng nắm sẵn binh lực trong tay. nhưng vẫn còn bị chi phối bởi tư tưởng nho gia và kết quả phải chết thảm. và rất nhiều nhân vật khác chung quy lại cũng do 1 điểm đó mà ra. là không vượt ra được khuôn khổ đã định sẵn.
Có 1 điều là chính người khai sáng ra Nho Giáo là Đức Khổng Tử kết quả cũng vậy mà đến cuối đời khi ông phát hiện ra thì đã muộn rồi. Trong quá trinh đi khắp lục quốc để mở mang học thuyết mà ông đưa ra tất cả những học trò và người thân của ông đều nhận một kết cục bi thảm, bản thân ông đi đến đâu cũng không được trọng dụng. mặc dù ông được tôn là Vạn đại Tôn sư. và học thuyết của ông được truyền đến ngày nay mà ta gọi là đảo khổng hay nho giáo. nó đi xuyên suốt qua tất cả các triều đại và thấm nhuần tư tưởng vào mọi tầng lớp. Có một điều Đặc Biệt là người ta chỉ đi theo những quy tắc, những cái khuôn để định hình nên nhân cách con người theo đạo Khổng mà không nhớ lời trăn trối của vị Tôn Sư này. Lời trăn trối đó là gì, và được phát hiện vào thời điểm nào. Mình dẫn lại tích xưa:
"
Lão Tử
“Lão Tử” tên thật là Lý Nhĩ, tên tự là Bá Dương. “Lão” là ý gọi người tuổi cao Đức lớn. “Tử” là cách gọi bày tỏ lòng tôn kính đối với người khác. Tương truyền Lão Tử bẩm sinh có khí chất phi phàm, am hiểu chuyện xưa, giỏi việc lễ chế, từng đảm nhiệm chức quan “Thủ tàng thất sử” (tương đương với giám đốc thư viện quốc gia hoặc là giám đốc viện bảo tàng quốc gia) và chức Trụ hạ sử (tương đương với chức quan Ngự sử thời Tần, Hán). Lão Tử ở lại Lạc Dương nước Chu thật lâu, thấy rõ sự suy sụp của nhà Chu. Năm 500 trước công nguyên, trong hoàng tộc nhà Chu phát sinh cuộc nội chiến tranh giành ngôi vị, Lão Tử bị liên lụy và bị bãi quan. Lão Tử cảm thấy nhân thế hiểm ác, bèn rời đi. Ông lưu lạc khắp 4 phương trời nhưng không để ai biết danh tính của mình.
Ngày 1 tháng 9 năm 478 trước công nguyên, Lão Tử 93 tuổi đi về nước Tần. Lúc đi qua cửa Hàm Cốc, quan Lệnh tên là Doãn Hỷ ở đó xem bói đã biết trước là sẽ có một Thần nhân đi qua đây, bèn sai người quét dọn sạch sẽ 40 dặm đường để nghênh đón. Quả nhiên Lão Tử tới. Doãn Hỷ nói: “Tiên sinh Ngài muốn ẩn cư, sau này không còn được nghe Ngài dạy bảo nữa, kính xin tiên sinh viết sách để truyền lại cho hậu thế!”. Lão Tử tại Trung Nguyên chưa từng truyền thụ lại điều gì. Ông biết Doãn Hỷ trong mệnh đã định là sẽ đắc Đạo, bèn tạm dừng lại nơi này một thời gian ngắn, viết lại cuốn sách nổi tiếng ngàn đời: “Đạo Đức kinh”. Sau đó, Lão Tử ra khỏi cửa Hàm Cốc đi về phía Tây, vượt qua vùng Lưu Sa… Lưu Sa là chỉ vùng sa mạc lớn ở Tân Cương. Không ai biết cuối cùng ông đã đi về nơi đâu.
Khổng Tử từng đến kinh đô nước Chu, thỉnh giáo Lão Tử về Lễ chế. Một ngày, Khổng Tử cưỡi một chiếc xe cũ do trâu kéo, lắc la lắc lư tiến vào thành Lạc Dương – kinh đô của nước Chu. Ông đi lần này mục đích là để tham quan “Các nguyên tắc trị nước mà các vị Tiên vương đã dùng”, khảo sát “Nguồn gốc của Lễ Nhạc”, học tập “Các quy phạm đạo đức”, bởi vậy việc ông tới viếng thăm Lão Tử, vị quan tinh thông chế độ Lễ nghi và quản lý thư viện hoàng gia, ấy là an bài tối quan trọng [của Thiên thượng]. Khổng Tử sau khi hoàn thành việc khảo sát lần đó, đã nói một câu lưu truyền đời sau rằng: “Trong số rất nhiều học thuyết trên đời, ta chọn theo [học thuyết của] nhà Chu”. Chế độ Lễ nghi thời đại nhà Chu là phỏng theo Lễ chế thời đại nhà Hạ và nhà Thương làm cơ sở mà đặt định ra, và Khổng Tử chủ trương sử dụng Lễ chế của thời đại nhà Chu. Có thể thấy chuyến đi lần ấy của ông thu được ích lợi không hề nhỏ.
Khổng Tử bái kiến Lão Tử. Lão Tử hỏi Khổng Tử đọc sách gì, ông trả lời là đọc “Chu Dịch”, và Thánh nhân đều đọc sách này. Lão tử nói: “Thánh nhân đọc sách này thì được, còn ông vì sao cần phải đọc nó? Tinh hoa của quyển sách này là gì?”.
Khổng Tử trả lời: “Tinh hoa của nó là tuyên dương Nhân Nghĩa“.
Lão Tử nói: “Cái gọi là nhân nghĩa, đó là một thứ mê hoặc lòng người, giống như như muỗi rận ban đêm cắn người, chỉ có thể làm người ta thêm hỗn loạn và phiền não mà thôi. Ông xem, con chim Thiên nga kia không cần tắm rửa mà lông vũ tự nhiên vẫn trắng như tuyết, Quạ đen hàng ngày không nhuộm lông mà tự nhiên vẫn đen. Trời vốn là cao, đất vốn là dày, mặt trời mặt trăng từ trước tới nay đã phát ra ánh sáng rực rỡ, tinh thần từ trước tới nay chính là đã được an bài có trật tự, cây cỏ từ lúc sinh ra thì đã khác nhau. Nếu như ông tu Đạo, vậy cũng thuận theo quy luật tồn tại của tự nhiên, tự nhiên là có thể đắc Đạo. Tuyên dương những thứ nhân nghĩa để làm gì đây? Chẳng phải điều đó cũng đáng tức cười như việc vừa đánh trống vừa đi tìm một con dê thất lạc hay sao?”
Lão Tử lại hỏi Khổng Tử: “Ông cho rằng tự mình đắc Đạo rồi chưa?”.
Khổng Tử nói: “Tôi đã tìm cầu 27 năm rồi, vẫn chưa đắc được”.
Lão Tử nói: “Nếu như Đạo là một thứ hữu hình có thể tìm kiếm và dâng hiến cho con người, thì người ta sẽ tranh giành nó đem dâng tặng cho quân vương. Nếu như Đạo có thể đem tặng cho người khác, thì người ta sẽ đem tặng nó cho người thân. Nếu như Đạo có thể giảng rõ ra được, người ta sẽ đem nó giảng giải cho anh em của mình. Nếu như Đạo có thể truyền thụ cho người khác, thì người ta đều sẽ tranh nhau truyền nó cho con cái mình. Song những chuyện như thế là không thể được. Nguyên nhất rất đơn giản, Đạo ấy chính là thứ mà một người bình thường không thể nhận thức một cách chính xác được, Đạo tuyệt đối sẽ không thể nhập vào tâm của người thường được”.
Khổng Tử nói: “Tôi nghiên cứu ‘Thi Kinh’, ‘Thượng Thư’, ‘Lễ’, ‘Nhạc’, ‘Dịch’, ‘Xuân Thu’, giảng nói đạo lý trị quốc của các vị tiên vương, hiểu rõ con đường thành công của Chu Công, Triệu Công. Tôi đã lấy đó để bái kiến 70 quân vương, nhưng họ đều không chọn dùng chủ trương của tôi. Xem ra người ta thật là khó thuyết phục được!”.
Lão Tử nói: “Ông nói ‘Lục Nghệ’ ấy tất cả đều là những thứ xưa cũ của thời đại các tiên vương, ông nói những thứ đó để làm gì đây? Thành tựu tu học mà ông đạt được hôm nay cũng đều là những thứ xưa cũ rồi”.
Khổng Tử thỉnh giáo xong Lễ chế nhà Chu, liền quyết tâm trở về nước Lỗ khôi phục lại nguyên xi Lễ nghi của nhà Chu. Lão Tử đối với việc này vẫn bảo lưu ý kiến. Bởi vì Lễ tuy là cần phải có, nhưng muốn khôi phục toàn diện Lễ nghi nhà Chu, e rằng không thể làm được. Thời thế thay đổi, chút Lễ nghi nhà Chu ấy cũng không thích hợp với tình huống đương thời nữa. Vì vậy Lão Tử nói với Khổng Tử: “Ông theo lời những người đó, xương cốt của họ đều đã mục nát cả rồi, chỉ là những lời bàn luận của họ là còn tồn tại mà thôi. Hơn nữa quân tử gặp được thời cơ chính trị 1 thì liền theo chính, thời cơ không thích hợp thì cũng như cây cỏ bồng kia gặp sao yên vậy. Tôi nghe nói: Người giỏi kinh doanh đem cất giấu của cải hàng hóa, không cho người thác trông thấy, mặc dù giàu có nhưng dường như cái gì cũng không có. Người quân tử Đức cao thường bề ngoài cũng giống như người ngu độn, không để lộ chân tướng ra ngoài. Ông cần phải vứt bỏ tâm kiêu ngạo và dục vọng, vứt bỏ tâm thái và thần sắc mà ông đang có kia đi, vứt bỏ chí hướng quá truy cầu kia đi, bởi vì những thứ này đối với ông chẳng có chỗ nào tốt cả. Đó chính là những gì mà tôi muốn cho ông biết”.
Khổng Tử không biết nên trả lời ra sao, nhưng vẫn không buông bỏ chí hướng của mình: Đại trượng phu “biết rõ những việc không thể làm mà vẫn làm”. Tham quan xong các địa phương khác, Khổng Tử cáo từ Lão Tử, mang theo trong lòng những nỗi niềm phấn khởi xen lẫn với thất vọng mà rời kinh đô Lạc Dương của nhà Chu. Phấn khởi là vì học hỏi lễ giáo đã thành công, thất vọng là vì những lời khuyến cáo của Lão Tử. Phía sau lưng ông, một bia đá được dựng lên ghi lại mấy chữ: “Khổng Tử đến đất Chu học hỏi lễ nghi”.
Khổng Tử trở về, 3 ngày không nói chuyện. Tử Cống thấy kỳ lạ, bèn hỏi thầy chuyện là thế nào. Khổng Tử nói: “Chim, ta biết nó có thể bay; cá, ta biết nó có thể bơi; thú, ta biết nó có thể chạy. Có thể chạy thì ta có thể dùng lưới giăng bắt nó, có thể bơi thì ta có thể dùng dây tơ mà câu, có thể bay thì ta có thể dùng cung tên bắn được nó. Còn như con rồng, ta không biết nó làm sao có thể lợi dụng sức gió mà bay tới tận trời cao. Ta hôm nay gặp mặt Lão Tử, ông ấy cũng như con rồng kia thâm sâu không thể đo lường nổi!”.
Đó chính là sự khác nhau cơ bản giữa một Giác Giả độ nhân và một nhà tư tưởng của nhân gian. Cái gọi là “Đạo bất đồng bất tương vi mưu” (Tạm dịch: không cùng một trình độ tu Đạo thì tâm cảnh cũng khác nhau xa), chính là tình huống như thế này. Đạo lý của Lão Tử vi diệu khó có thể hiểu nổi, bởi vì ấy là lời giáo huấn của Thần. Lời của Khổng Tử chẳng qua chỉ là học vấn của con người, là quy phạm đạo đức và hành vi của loài người mà thôi.
Đây là điển tích thật về Khổng tử và Lão Tử. Chính ông viết ra lời Kinh của kinh dịch. Nếu để ý sẽ thấy trong tất cả các lời bàn đều bị ảnh hưởng bởi tư tưởng nho gia. Nó không thể thoát ra được vẫn cứ nằm trong vòng lẫn quẩn. Nào hao 5 là hào quân vương gì gì đó. Cho nên mình nghĩ càng đọc lời kinh hay lời bàn trong kinh dịch thì càng lún sâu không thoát ra được. Đó chỉ là thiển ý của bản thân.
Mình thấy điển tích tích này cũng có liên quan đến Kinh Dịch nên góp vui vài dòng cũng như tri ân diễn đàn đã tạo cho mình một nơi có thể tâm sự và chia sẽ với nhau.

Thanked by 2 Members:

#145 Tonggiang

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 178 Bài viết:
  • 81 thanks

Gửi vào 29/05/2016 - 15:24


Cám ơn bạn !

Chúng ta Ôn cố để Tri tân chứ không phải " húp cặn bã " của cổ nhân - sao có thể ứng phó với thời cuộc !

Có người nói : Biết , khó ; làm , dễ hay Biết dễ , làm khó ?

Nhiều triết gia phải thừa nhận : cả hai đều rất khó !

Bạn đọc chơi cái này cho vui

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

trích )

" Chin-ning Chu

TÓM TẮT NHỮNG ĐIỂM MẤU CHỐT

☻ Mặt Dày, Tâm Đen mô tả quy luật bí mật của tự nhiên chi phối cách hành xử thành công trong mọi khía cạnh của cuộc sống.

☻ Chúng ta thường quá bận tâm đến những gì làm chúng ta sung sướng đến mức quên đi những điều làm chúng ta lớn lao. Hiểu được cách để vượt lên nỗi đau, sự ngờ vực và thất bại là một yếu tố quan trọng để chiến thắng trong tấn trò đời.

☻ Tính cách không được tạo nên từ ánh nắng và hoa hồng. Giống như thép, nó được tôi trong lửa bỏng, được rèn bởi búa và đe.

☻ Một cuộc đời thành công là cuộc sống có ý thức và theo đuổi con đường của chính mình chứ không phải chạy theo những giấc mơ hay hoàn thành những kỳ vọng của người khác.

☻ Mặt Dày, Tâm Đen chính là sự tàn nhẫn mà cũng không phải là vấn đề tàn nhẫn, bạn sẽ học được rằng bằng cách xây dựng một sự tàn nhẫn không thể lay chuyển, bạn sẽ có sự tự do cần thiết để thành công trong việc thực hiện các nhiệm vụ của cuộc đời bạn.

☻ Bằng cách khơi dậy sức mạnh này bên trong bạn, bạn sẽ đạt được sự minh xác và sự tập trung không thể lay chuyển để giúp bạn khám phá và hoàn thành định mệnh thực sự của bạn.

☻ Mặt Dày - Lớp Vỏ: để bảo vệ lòng tự trọng của ta khỏi sự chê trách của người khác.

☻ Người Mặt Dày có khả năng dẹp bỏ sự nghi ngờ chính mình. Anh ta từ chối chấp nhận những hạn chế mà người khác cố áp đặt cho anh ta và quan trọng hơn là anh ta không chấp nhận bất cứ giới hạn nào mà chúng ta vẫn thường áp đặt. Anh ta không đặt câu hỏi về khả năng hay giá trị của anh ta. Trong mắt mình, anh ta là hoàn hảo.

☻ Tâm Đen - Ngọn Giáo: để chiến đấu với những người khác và với chính mình.

☻ Một người Tâm Đen thì tàn nhẫn, nhưng không nhất thiết là xấu xa.

☻ Người Tâm Đen phải biết vượt lên sự thương xót thiển cận. Anh ta tập trung vào các mục đích của mình và phớt lờ cái giá của nó. Một người Tâm Đen có can đảm để thất bại.

☻ Những người tập luyện Mặt Dày, Tâm Đen phải có khả năng phớt lờ sự chỉ trích chế nhạo và phán xét của người khác, đồng thời thực hiện những nghĩa vụ của mình như họ cảm thấy là thích hợp.

☻ Mặt Dày, Tâm Đen ở mức độ thô thiển nhất không đếm xỉa đến đạo đức. Nó chỉ bận tâm đến cách để đạt được điều nó muốn, nói theo cách khác là chiến thắng bằng mọi giá. Ở mức độ này, Mặt Dày hoàn toàn vô lương tâm, Tâm Đen tuyệt đối tàn nhẫn.

☻ Trí tuệ của tinh thần là nguồn gốc của đời sống trần thế. Khả năng đánh giá cái tốt với cái xấu xa là cần thiết đối với những người thực hành Mặt Dày, Tâm Đen. Không có người nào khác mà bạn phải chinh phục. Khi bạn đã chinh phục được bản thân mình thì thế giới sẽ nằm dưới chân bạn.

☻ Nền tảng lòng dũng cảm của một người chiến binh Mặt Dày, Tâm Đen là thái độ lạnh lùng. Điều này nghĩa là có được lòng dũng cảm để chiến đấu bất chấp nỗi khiếp sợ; có khả năng thoát ra khỏi những xúc cảm đi kèm với sự thất bại để cho sự hiện diện của nó không cản trở bạn.

☻ Sự thống nhất của thế giới vật chất và thế giới tinh thần: bạn sẽ có thể tạo ra điểm gặp nhau cho thế giới tinh thần cao thượng và thế giới kinh doanh tàn nhẫn. Cuối cùng, bạn sẽ thấy không có sự chia cách hay mâu thuẫn nào giữa thế giới tinh thần và thế giới trần tục. Sức mạnh tinh thần của bạn sẽ trở thành một công cụ quan trọng để chinh phục những gì diễn ra hàng ngày.

☻ Khi một người hành động hòa hợp với cái Toàn thể, hành động ấy là tốt và có ích cho tất cả. Anh không cần cố tỏ ra đúng đắn, cũng không cố làm hài lòng người khác, không tìm kiếm sự ủng hộ. Trong hành động, anh nhanh nhẹn, đầy năng lực và vô tự. Trong tranh luận, anh không để bị đánh bại và không bận tâm tới đánh giá của người khác. Khi chinh phục, anh hiệu quả và có thể tàn nhẫn. Khi hành động và không hành động, anh không thay đổi. Anh là một người thực hành Mặt Dày, Tâm Đen thực thụ."




Thanked by 1 Member:

#146 hoangdinhdao88

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 263 Bài viết:
  • 140 thanks

Gửi vào 29/05/2016 - 15:46

Đấy là tôi hiểu theo ý của tôi, Ông HyDi cho rằng Đạo có nhiều gốc thiện ác cát hung là phải rạch ròi, đạo nho để học làm người là thứ thấp kém hơn, hay như trung hiếu là mê muội không cần thiết.Ông TongGiang viết dài quá,nhìn qua thấy toàn luận, thuyết cổ nhân,tôi đánh giá cao về sức đọc của ông,tôi sẽ nghiền ngẫm những ý kiến của ông, tuy nhiên tôi cũng xin mách với ông rằng Tam giáo nay đã thêm một giáo mới, ông tổ du nhập giáo ấy nay đã lên bậc thánh,tôi có đến đền thờ ông ấy tinh đá là đá, giời mùa này vào mát đáo để,ông nên khảo cứu về cái giáo ấy, chứ chưa nói về tam sao thất bản, tôi cứ tưởng đang được các thánh nhân chỉ dạy!.

Thanked by 1 Member:

#147 hoangdinhdao88

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 263 Bài viết:
  • 140 thanks

Gửi vào 29/05/2016 - 15:54

Cái ông Phonghue nói ấy,tôi có xem qua kinh điển Đạo giáo nhưng tôi đồ rằng do đám môn đồ thêm thắt vào, một dạo còn đấu khẩu với môn đồ đạo thíc khiến cho cả bộ đạo tạng bị đốt sạch chừa lại một quyển Đạo đức kinh

#148 hoangdinhdao88

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 263 Bài viết:
  • 140 thanks

Gửi vào 29/05/2016 - 16:09

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

DuongThanh, on 26/05/2016 - 23:26, said:


bác nên phân biệt Đạo và Giáo như bài viết đây

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



các loại đạo chích, đạo tặc,...gọi chung là giáo, giáo đó có loại dạy người cái xấu, có loại dạy người cái tốt. Vd :
- mẹ bác sinh ra bác và 2 người em là con người theo quy luật tự nhiên của vũ trụ gọi là đạo,
- bác tiếp xúc với các giáo (tốt có, xấu có) bác chọn cái trộm cướp, được trộm cướp giáo, rồi làm trộm cướp
- e thứ 1 của bác cũng tiếp xúc với các giáo (tốt có, xấu có) e bác chọn cái bác sỹ-kỹ sư, được bác sỹ-kỹ sư giáo, rồi làm bác sỹ-kỹ sư
- e thứ 2 của bác cũng tiếp xúc với các giáo (tốt có, xấu có) e bác chọn cái tìm hiểu quy luật vũ trụ (Đạo), được thánh nhân giáo, rồi làm thánh nhân.
Vậy theo bác thì bác và 2 e bác có được gọi là cùng chung một gốc ko ? có được tính là cùng nằm trong vũ trụ ko ?
tôi định bụng nói cái thuyết này,lại có ông trích dẫn hộ, mạn phép quote lại cho các ông ấy ngẫm nghĩ, tất nhiên cũng chưa hẳn đầy đủ.

#149 tauvequehuong

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1875 Bài viết:
  • 2087 thanks
  • LocationHai Phong

Gửi vào 29/05/2016 - 22:15

Xin hỏi các bác câu hơi ngố chút: Các bác học Dịch là để làm gì vậy?

#150 fullhouse

    Bát quái viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1017 Bài viết:
  • 796 thanks

Gửi vào 29/05/2016 - 23:55

Để hành xử cho hợp lý, thuận ý trời bác ạ. Mà em chưa học Dịch. Vậy chứ món Dịch và món Mai Hoa của bác có giống nhau không, câu hỏi ngu quá thì thôi bác bỏ qua.






Similar Topics Collapse

  Chủ Đề Name Viết bởi Thống kê Bài Cuối

1 người đang đọc chủ đề này

0 Hội viên, 1 khách, 0 Hội viên ẩn


Liên kết nhanh

 Tử Vi |  Tử Bình |  Kinh Dịch |  Quái Tượng Huyền Cơ |  Mai Hoa Dịch Số |  Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Địa Lý Phong Thủy |  Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp |  Bát Tự Hà Lạc |  Nhân Tướng Học |  Mệnh Lý Tổng Quát |  Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số |  Khoa Học Huyền Bí |  Y Học Thường Thức |  Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian |  Thiên Văn - Lịch Pháp |  Tử Vi Nghiệm Lý |  TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 |
 Coi Tử Vi |  Coi Tử Bình - Tứ Trụ |  Coi Bát Tự Hà Lạc |  Coi Địa Lý Phong Thủy |  Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Coi Nhân Tướng Mệnh |  Nhờ Coi Quẻ |  Nhờ Coi Ngày |
 Bảo Trợ & Hoạt Động |  Thông Báo |  Báo Tin |  Liên Lạc Ban Điều Hành |  Góp Ý |
 Ghi Danh Học |  Lớp Học Tử Vi Đẩu Số |  Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý |  Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở |  Sách Dịch Lý |  Sách Tử Vi |  Sách Tướng Học |  Sách Phong Thuỷ |  Sách Tam Thức |  Sách Tử Bình - Bát Tự |  Sách Huyền Thuật |
 Linh Tinh |  Gặp Gỡ - Giao Lưu |  Giải Trí |  Vườn Thơ |  Vài Dòng Tản Mạn... |  Nguồn Sống Tươi Đẹp |  Trưng bày - Giới thiệu |  

Trình ứng dụng hỗ trợ:   An Sao Tử Vi  An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi |   Quỷ Cốc Toán Mệnh  Quỷ Cốc Toán Mệnh |   Tử Bình Tứ Trụ  Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản |   Quẻ Mai Hoa Dịch Số  Quẻ Mai Hoa Dịch Số |   Bát Tự Hà Lạc  Bát Tự Hà Lạc |   Thái Ât Thần Số  Thái Ât Thần Số |   Căn Duyên Tiền Định  Căn Duyên Tiền Định |   Cao Ly Đầu Hình  Cao Ly Đầu Hình |   Âm Lịch  Âm Lịch |   Xem Ngày  Xem Ngày |   Lịch Vạn Niên  Lịch Vạn Niên |   So Tuổi Vợ Chồng  So Tuổi Vợ Chồng |   Bát Trạch  Bát Trạch |