Một mình
menglan
24/01/2016
tương lai không hướng tới ắt sẽ lùi
lan quanh năm đều đẹp, được người ngưỡng mộ. Đào mai chỉ đến tết mới được người chú ý thôi ^^. cánh hoa mỏng manh nảy mầm trên cành khô già cỗi.
Sửa bởi tu.hoa: 24/01/2016 - 08:50
lan quanh năm đều đẹp, được người ngưỡng mộ. Đào mai chỉ đến tết mới được người chú ý thôi ^^. cánh hoa mỏng manh nảy mầm trên cành khô già cỗi.
Sửa bởi tu.hoa: 24/01/2016 - 08:50
kidvn
24/01/2016
tu.hoa, on 23/01/2016 - 18:58, said:
mình là mình mà, không thể thành như người khác được....đôi khi yếu đuối chút có sao đâu
có lúc nghĩ 1 đằng nhưng cuộc sống đổi thay tư tưởng nhiều, có lúc không hiểu sao lúc đấy mình lại nghĩ thế, có khi sai lầm, có khi mơ mộng. có khi thấy điều này đúng đắn , có lúc lại thấy được mặt sai của mình khi nhận định.
Càng trải nghiệm thì người ta càng thay đổi trong cách nhận thức và tư duy.
Không có gì là mãi mãi mừ. Hie hie
C nghĩ ai cũng có những giờ phút yếu đuối. Có những lúc "tự kỷ". He he. Chỉ khác nhau ở chỗ có người kiểm soát được nó và có người để nó kiểm soát thôi.
Như cá nhân chị thì c cũng không biết chắc là mình nằm ở vế nào nữa. Hiu hiu
Lutuannghia
26/01/2016
tu.hoa, on 24/01/2016 - 08:49, said:
tương lai không hướng tới ắt sẽ lùi
lan quanh năm đều đẹp, được người ngưỡng mộ. Đào mai chỉ đến tết mới được người chú ý thôi ^^. cánh hoa mỏng manh nảy mầm trên cành khô già cỗi.
lan quanh năm đều đẹp, được người ngưỡng mộ. Đào mai chỉ đến tết mới được người chú ý thôi ^^. cánh hoa mỏng manh nảy mầm trên cành khô già cỗi.
Hoa này bướm nỡ thờ ơ
Để gầy bông thắm để xơ nhuỵ vàng !
Các bạn biến đâu hết rồi,chủ nhà kín cổng cao tường không đón khách sao ?
Cái lạnh thấu xương của đất Bắc cũng thấm vào đây ư ?
fullhouse
26/01/2016
Ẩn mình để đang đợi xuân sang đấy bác. Lạnh thế này gấu còn phải đi tìm hang ngủ cho qua mùa đông nữa là.
Lutuannghia
27/01/2016
menglan
27/01/2016
Lutuannghia, on 26/01/2016 - 21:21, said:
Hoa này bướm nỡ thờ ơ
Để gầy bông thắm để xơ nhuỵ vàng !
Các bạn biến đâu hết rồi,chủ nhà kín cổng cao tường không đón khách sao ?
Cái lạnh thấu xương của đất Bắc cũng thấm vào đây ư ?
Để gầy bông thắm để xơ nhuỵ vàng !
Các bạn biến đâu hết rồi,chủ nhà kín cổng cao tường không đón khách sao ?
Cái lạnh thấu xương của đất Bắc cũng thấm vào đây ư ?
Heavenwards, on 27/01/2016 - 00:12, said:
Sắp tết mà tâm trạng tệ quá...
phuctinh
27/01/2016
Chúa đông về mang theo gió tuyết,
Dẫn dụ niềm nhiệt huyết đi đâu,
Để cho hoa héo cảnh sầu,
Cho em cho chị buồn rầu khôn nguôi?
Dẫn dụ niềm nhiệt huyết đi đâu,
Để cho hoa héo cảnh sầu,
Cho em cho chị buồn rầu khôn nguôi?
Heavenwards
27/01/2016
@ : uh, mình cũng vậy. Còn nửa tháng thì hết năm tam tai, vậy mà cũng gặp đủ thứ chuyện. Năm nay cũng k thấy ko khí tết như mọi năm. Đặc biệt là sau mấy ngày theo dõi tin tức của đại hội đảng, haizzzz
phuctinh
27/01/2016
Heavenwards, on 27/01/2016 - 22:55, said:
Năm nay cũng k thấy ko khí tết như mọi năm. Đặc biệt là sau mấy ngày theo dõi tin tức của đại hội đảng, haizzzz
Đã nhiều năm chị thấy Tết nó cũng bt. Thời gian thì cứ trôi vèo vèo, vừa mí hum nào đầu năm, thế mừ ngoảnh đi ngoảnh lại đã chuẩn bị đón Tết. Năm nay gần Tết thì lại lạnh thấu xương, đang mưa rét mấy ngày nay rồi.
Còn cái Đại hội Đảng thì không quan tâm lắm. Chẳng qua có nghe ngóng cho biết thì nghe thôi. Bởi quan tâm hay không thì cũng thế, nói chung là chả có gì khá khẩm hơn cả. Xăng dầu tuy giảm, nhưng mà đồng tiền mất giá, kinh tế chả có gì là khởi sắc hơn, thực phẩm chứa nhiều chất độc hại, khí hậu biến đổi ...
Heavenwards
28/01/2016
@chị Phuctinh : em thích tết vì có nhiều thời gian relax, đi đâu đó. Năm ngoái em đi chơi đến 25 tháng giêng mới về ah chị, hihi.
Còn về vụ kia thì bân bè em cũng quan tâm nhiều đến vấn đề này, em cũng k cam tâm cs như vậy nên phải kiếm đường ra đi tìm đường cứu thân đó chị. Em có mấy đứa e họ đi du học, lúc mới đi cũng nhiệt huyết lắm, tụi nó nói với em sau khi học xong sẽ trở về góp sức cho nước nhà ( mà tụi nó toàn đi theo dạng dc học bổng nha chị) nhưng sau khi học xong đại học nó lại kiếm viêc làm bên đó, rồi học lên, có đứa còn kiếm bạn gái có quốc tịch để lấy làm vợ, sang năm là về VN làm đám cưới nè chị.
P/s : Sắp tới chắc k còn dc tự do ngôn luận như hiện tại rồi, nản k thể tả.
Còn về vụ kia thì bân bè em cũng quan tâm nhiều đến vấn đề này, em cũng k cam tâm cs như vậy nên phải kiếm đường ra đi tìm đường cứu thân đó chị. Em có mấy đứa e họ đi du học, lúc mới đi cũng nhiệt huyết lắm, tụi nó nói với em sau khi học xong sẽ trở về góp sức cho nước nhà ( mà tụi nó toàn đi theo dạng dc học bổng nha chị) nhưng sau khi học xong đại học nó lại kiếm viêc làm bên đó, rồi học lên, có đứa còn kiếm bạn gái có quốc tịch để lấy làm vợ, sang năm là về VN làm đám cưới nè chị.
P/s : Sắp tới chắc k còn dc tự do ngôn luận như hiện tại rồi, nản k thể tả.
menglan
28/01/2016
@Heavenwards : uh, có nhiều cái làm mình thấy lo lắng, dù nói chuyện bên ngoài xh nhưng ít nhiều cũng sẽ ảnh hưởng tới mình, đến lúc nó thực sự động đến xoay ko kịp nữa. kể cũng buồn, chung 1 con thuyền thì thuyền lật mình há lại an toàn. cũng hi vọng mọi chuyện tốt đẹp hơn. tới 3 năm lận. cũng lâu rồi không thấy tết vui vẻ. mình lại lười đi chơi lắm, cơ bản vì mình cũng ko đi xa được nên cũng giảm hứng thú đi chơi.
phuctinh
28/01/2016
Heavenwards, on 28/01/2016 - 00:20, said:
@chị Phuctinh : em thích tết vì có nhiều thời gian relax, đi đâu đó. Năm ngoái em đi chơi đến 25 tháng giêng mới về ah chị, hihi.
Còn về vụ kia thì bân bè em cũng quan tâm nhiều đến vấn đề này, em cũng k cam tâm cs như vậy nên phải kiếm đường ra đi tìm đường cứu thân đó chị. Em có mấy đứa e họ đi du học, lúc mới đi cũng nhiệt huyết lắm, tụi nó nói với em sau khi học xong sẽ trở về góp sức cho nước nhà ( mà tụi nó toàn đi theo dạng dc học bổng nha chị) nhưng sau khi học xong đại học nó lại kiếm viêc làm bên đó, rồi học lên, có đứa còn kiếm bạn gái có quốc tịch để lấy làm vợ, sang năm là về VN làm đám cưới nè chị.
Còn về vụ kia thì bân bè em cũng quan tâm nhiều đến vấn đề này, em cũng k cam tâm cs như vậy nên phải kiếm đường ra đi tìm đường cứu thân đó chị. Em có mấy đứa e họ đi du học, lúc mới đi cũng nhiệt huyết lắm, tụi nó nói với em sau khi học xong sẽ trở về góp sức cho nước nhà ( mà tụi nó toàn đi theo dạng dc học bổng nha chị) nhưng sau khi học xong đại học nó lại kiếm viêc làm bên đó, rồi học lên, có đứa còn kiếm bạn gái có quốc tịch để lấy làm vợ, sang năm là về VN làm đám cưới nè chị.
Heavenwards, on 28/01/2016 - 00:20, said:
P/s : Sắp tới chắc k còn dc tự do ngôn luận như hiện tại rồi, nản k thể tả.
Oh, sao lại thế? Cái gì gọi là tự do ngôn luận? Tự do nhưng mà trong khuôn khổ cho phép.
menglan
28/01/2016
chỉ là 1 câu truyện mà thôi
nếu như không có hơi ấm của tình cảm chân thành an ủi, nhiều năm như thế, tinh thần chống đỡ không bằng hi vọng mà bằng đố kị và tranh đoạt, cái có thể làm mình có được 1 cái lớn hơn để bù đắp cái mất trống rỗng bên trong, cũng như đảm bảo cho cái cảm giác thiếu an toàn bền vững. vì không cảm thấy an toàn nên không buông được, không thả lỏng được, tự tại được. cứ thế thù hận, so bì một cách đáng thương vô vọng.
Hoàng lương nhất mộng
NSGN - Ý nghĩa và giá trị của sinh mệnh, không ở chỗ bạn đã từng có được bao nhiêu, hưởng thụ được bao nhiêu, mà ở chỗ bạn đã từng sáng tạo bao nhiêu, cho đi bao nhiêu, và để lại cho thế gian được bao nhiêu...
Ngụ ngôn này hoàn toàn phù hợp với tư tưởng “chư hạnh vô thường, chư pháp vô ngã, duyên khởi tính không” của Phật giáo. Thế gian vạn vật đều không có bản chất bất biến vĩnh hằng, các pháp do nhân duyên mà sinh, duyên tan thì diệt, vạn pháp đều là duyên khởi, tính không. Đấy là thực tướng và chân lý của vũ trụ, không còn gì để nghi ngờ, và cũng không có bất kỳ sức mạnh nào có thể thay đổi.
Đáng tiếc, rất nhiều người tham luyến phồn hoa thế gian, hoặc là chấp trước tự ngã, tự tư tự lợi, hoặc là thiếu trí tuệ nhìn thấu chân tướng vũ trụ, không muốn đối diện với chân lý duyên khởi, tính không, thà tin vào “hoa trong gương, trăng trong nước” - cảnh tượng huyền ảo trước mắt - bởi thế tham niệm bùng khởi, sinh lòng ganh đua, tranh đoạt, vì vậy mà sinh khởi những xung đột; tâm oán hận, khí hung hăng, làm cho xã hội mất đi sự hài hòa, ấm áp vốn có. Tham lam, thù hằn, ngu muội, sẽ biến xã hội văn minh thành xã hội bầy đàn nguyên thủy; lẽ ra có thể trở thành tịnh độ ở nhân gian thì nay biến thành địa ngục ở Ta-bà.
Thực vậy, nhìn từ quan điểm vĩnh hằng tuyệt đối, thì vạn pháp giai không, các pháp vô ngã; nhưng nhìn từ quan điểm tương đối thì vạn vật và ta xem ra lại đang tồn tại một cách chân thật, đấy chính là “chân không diệu hữu”. Chấp có, là chấp trước; chấp không, cũng là một loại của chấp trước. Đã không rơi vào trầm không trệ tịch, cũng chả mê vào giả tượng, không lạc vào hai biên giới ấy, mới là liễu ngộ triết lý Trung đạo của thực tướng.
Nhân sinh mặc dù như mộng, nỗ lực thực hiện một giấc mộng đẹp, vừa là lý tưởng, cũng là trách nhiệm vậy. Nắm chắc tấm thân và sinh mệnh khó được mà lại quý báu này, lấy giả tu chân, làm cho sinh mệnh ngắn ngủi trở nên có ý nghĩa vĩnh cửu, lấy hoàn cảnh chật hẹp hữu hạn, triển hiện tầm nhìn rộng lớn vô hạn. Một giấc mộng kê vàng như thế cũng sẽ không giống với những giấc mộng bình thường khác, không hối hận chút nào.
Ý nghĩa và giá trị của sinh mệnh không ở chỗ bạn đã có được bao nhiêu, hưởng thụ được bao nhiêu; mà ở chỗ bạn đã từng sáng tạo được bao nhiêu, cho đi được bao nhiêu, bạn đã để lại cho thế giới này được bao nhiêu. Nhân vật đáng kính hoặc được đánh giá là vĩ đại từ cổ chí kim, từ trong đến ngoài nước, thậm chí những người bạn thân quanh ta, đấy đều chính là thước đo, tiêu chuẩn có thể cung cấp đánh giá.
Bạn muốn mọi người có những hoài niệm tốt đẹp về bạn không, bạn muốn mọi người nhớ về giọng nói và nụ cười dễ thương của bạn không? Hãy sống hòa đồng và thực tập theo tấm gương mẫu mực của những nhân vật vĩ đại trong lịch sử bạn nhé.
Trương Bồi Canh (Việt dịch: Phước Tâm)
nếu như không có hơi ấm của tình cảm chân thành an ủi, nhiều năm như thế, tinh thần chống đỡ không bằng hi vọng mà bằng đố kị và tranh đoạt, cái có thể làm mình có được 1 cái lớn hơn để bù đắp cái mất trống rỗng bên trong, cũng như đảm bảo cho cái cảm giác thiếu an toàn bền vững. vì không cảm thấy an toàn nên không buông được, không thả lỏng được, tự tại được. cứ thế thù hận, so bì một cách đáng thương vô vọng.
Hoàng lương nhất mộng
NSGN - Ý nghĩa và giá trị của sinh mệnh, không ở chỗ bạn đã từng có được bao nhiêu, hưởng thụ được bao nhiêu, mà ở chỗ bạn đã từng sáng tạo bao nhiêu, cho đi bao nhiêu, và để lại cho thế gian được bao nhiêu...
Tỉnh mộng (Ảnh trích từ phim "Giấc mộng kê vàng")
Câu chuyện “Hoàng lương nhất mộng” (giấc mộng kê vàng) bắt nguồn từ truyện “Chẩm trung ký” của Trầm Ký Tế đời Đường. Chuyện kể rằng, có một chàng thư sinh nghèo họ Lư. Một hôm, nhân chuyến đi chơi, anh vào nghỉ trong một quán trọ. Lúc chủ quán trọ bắc nấu một nồi kê vàng, thì chàng trai lên giường đi ngủ. Trong giấc ngủ, chàng trai mộng thấy mình lấy vợ và sinh con, sự nghiệp thuận buồm xuôi gió, tận hưởng vinh hoa phú quý, và cuộc sống sung sướng, thoải mái ấy kéo dài cho đến lúc già chết. Nhưng khi tỉnh dậy, kê vàng vẫn còn chưa chín. Sự gợi ý của câu chuyện này là: Đời người như giấc mộng, tất cả sang hèn, giàu nghèo, đều như mộng, như huyễn.Ngụ ngôn này hoàn toàn phù hợp với tư tưởng “chư hạnh vô thường, chư pháp vô ngã, duyên khởi tính không” của Phật giáo. Thế gian vạn vật đều không có bản chất bất biến vĩnh hằng, các pháp do nhân duyên mà sinh, duyên tan thì diệt, vạn pháp đều là duyên khởi, tính không. Đấy là thực tướng và chân lý của vũ trụ, không còn gì để nghi ngờ, và cũng không có bất kỳ sức mạnh nào có thể thay đổi.
Đáng tiếc, rất nhiều người tham luyến phồn hoa thế gian, hoặc là chấp trước tự ngã, tự tư tự lợi, hoặc là thiếu trí tuệ nhìn thấu chân tướng vũ trụ, không muốn đối diện với chân lý duyên khởi, tính không, thà tin vào “hoa trong gương, trăng trong nước” - cảnh tượng huyền ảo trước mắt - bởi thế tham niệm bùng khởi, sinh lòng ganh đua, tranh đoạt, vì vậy mà sinh khởi những xung đột; tâm oán hận, khí hung hăng, làm cho xã hội mất đi sự hài hòa, ấm áp vốn có. Tham lam, thù hằn, ngu muội, sẽ biến xã hội văn minh thành xã hội bầy đàn nguyên thủy; lẽ ra có thể trở thành tịnh độ ở nhân gian thì nay biến thành địa ngục ở Ta-bà.
Thực vậy, nhìn từ quan điểm vĩnh hằng tuyệt đối, thì vạn pháp giai không, các pháp vô ngã; nhưng nhìn từ quan điểm tương đối thì vạn vật và ta xem ra lại đang tồn tại một cách chân thật, đấy chính là “chân không diệu hữu”. Chấp có, là chấp trước; chấp không, cũng là một loại của chấp trước. Đã không rơi vào trầm không trệ tịch, cũng chả mê vào giả tượng, không lạc vào hai biên giới ấy, mới là liễu ngộ triết lý Trung đạo của thực tướng.
Nhân sinh mặc dù như mộng, nỗ lực thực hiện một giấc mộng đẹp, vừa là lý tưởng, cũng là trách nhiệm vậy. Nắm chắc tấm thân và sinh mệnh khó được mà lại quý báu này, lấy giả tu chân, làm cho sinh mệnh ngắn ngủi trở nên có ý nghĩa vĩnh cửu, lấy hoàn cảnh chật hẹp hữu hạn, triển hiện tầm nhìn rộng lớn vô hạn. Một giấc mộng kê vàng như thế cũng sẽ không giống với những giấc mộng bình thường khác, không hối hận chút nào.
Ý nghĩa và giá trị của sinh mệnh không ở chỗ bạn đã có được bao nhiêu, hưởng thụ được bao nhiêu; mà ở chỗ bạn đã từng sáng tạo được bao nhiêu, cho đi được bao nhiêu, bạn đã để lại cho thế giới này được bao nhiêu. Nhân vật đáng kính hoặc được đánh giá là vĩ đại từ cổ chí kim, từ trong đến ngoài nước, thậm chí những người bạn thân quanh ta, đấy đều chính là thước đo, tiêu chuẩn có thể cung cấp đánh giá.
Bạn muốn mọi người có những hoài niệm tốt đẹp về bạn không, bạn muốn mọi người nhớ về giọng nói và nụ cười dễ thương của bạn không? Hãy sống hòa đồng và thực tập theo tấm gương mẫu mực của những nhân vật vĩ đại trong lịch sử bạn nhé.
Trương Bồi Canh (Việt dịch: Phước Tâm)