TUẦN TRIỆT TÁC HÓA!
Zoom
05/07/2015
minhgiac, on 05/07/2015 - 17:14, said:
Chào minhgiac , có thể cụ Hà Uyên đã sử dụng lần đầu nhưng mình cũng không nói là a DuongTung sử dụng lần đầu tiên.
Với lại mình chưa gặp bài viết cụ HU sử dụng món này mà được biết thông qua a DuongTung nên cũng không có
gì phải phân bua với cãi nhau cả . Mọi người nên dĩ hoà vi quý chuyện to hoá bé , chuyện bé coi như không có gì!
ThaiThangNhu
05/07/2015
Tháng có 29 ngày và tháng có 30 ngày, khác nhau như thế nào? Thực sự cái này tôi nghĩ chưa ra.
minhgiac
05/07/2015
thân mến!
ILoveYouOk
05/07/2015
NhuThangThai., on 05/07/2015 - 14:53, said:
Thực sự cứ giả sử bác lên võ đài, và oánh gục được cháu đi, khả năng này cao phết. Nhưng đến đêm về, chong đèn, và nhìn thấy lá số cháu đưa ra hàng đêm, bác có còn tĩnh tâm được hay không?
Cháu thì không, và không còn dám xem nữa.
MỤC ĐÍCH
Một tử vi gia lừng danh hỏi người đệ tử mới nhập môn:
- Con muốn học tử vi à?
- Vâng, con muốn học tử vi để xem thắng tất cả mọi người.
- Con ạ, còn nghĩ đến chiến thắng và kẻ địch thì chưa học tử vi được đâu vì còn hiếu thắng.
- Vậy con chỉ học tử vi chỉ để biết và tránh họa cho bản thân mình mà thôi.
- Còn đề kháng tự vệ cũng chưa học tử vi được vì còn vị kỷ.
- Nếu vậy con học tử vi để làm gì?
- Lại để làm gì ! Chung quy con vẫn còn vướng vào một mục đích.
Người học viên trẻ ngạc nhiên :
- Nhưng làm thế nào có thể học huyền học mà không có mục đích?
Tử vi gia ngồi đó, rót ấm trà rồi im lặng và nói:
- Ngươi cứ thế mà làm không được sao ?
Lời góp ý:
Hình như con người không thể sống mà không có mục đích. Nhưng mục đích thì hầu như luôn ở tương lai phía trước : tôi sẽ là, tôi sẽ có, tôi sẽ được, tôi sẽ hơn, tôi sẽ thành công, tôi sẽ chiến thắng v.v... và v.v... Vì vậy người ta phải mong ước, đợi chờ và hy vọng. Hạnh phúc của con người tiếc thay lại đặt hầu hết trên niềm hy vọng mà hậu quả của nó là: “Vị đạo sanh bình hận bất tiêu”, hoặc “Đạo đắc hoàn lai vô biệt sự”.Rốt rồi cả hai cũng chỉ là... thất vọng. Vì vậy William Faulkner có lý khi nói : “Con người là tổng số của những nỗi thống khổ, nhưng khi bạn hy vọng một ngày kia những nỗi thống khổ ấy sẽ vơi đi, lúc bấy giờ thời gian chính là nỗi thống khổ của bạn.”
Ngày mai, hy vọng và thời gian chính là nội dung của tư tưởng và bản ngã. Chúng khởi lên cùng một lúc với phiền muộn, khổ đau và thất vọng. Nói một cách khác, khi bản ngã đề ra một mục đích thì ngay lập tức nó mời gọi tư tưởng, thời gian, đợi chờ và đau khổ cùng hiện hữu.
Nhưng khi một mục đích “tốt hơn” được phóng hiện qua thời gian và tư tưởng thì có nghĩa là bản ngã đang bất mãn với chính nó trong điều kiện hiện thời. Cho nên ta có thể có công thức:
Bất mãn hiện tại + ảo vọng tương lai = chuỗi dài đau khổ.
Cũng cần phải mở ngoặc rằng, có hai loại mục đích: một mục đích có tính kỹ thuật và một mục đích có tính tâm lý. Thí dụ, khi đói bụng ta nấu ăn để mà ăn, khi mệt ta nghỉ cho khỏe v.v... Đó là những mục đích có tính kỹ thuật rất cần cho đời sống con người. Ở đây chúng ta đang nói đến mục đích có tính tâm lý, hoang tưởng, ảo tưởng, ảo vọng,..., con đẻ của bản ngã vô minh ái dục. Chính những mục đích này mới là nguyên nhân của phiền não khổ đau.
Nhưng cho dù là mục đích nào, khi con người quá chú trọng đến tương lai mà bỏ quên thực tại thì có nghĩa là họ đang đánh mất cái hạnh phúc sẵn có để mong cầu một thứ hạnh phúc chưa có. Ở khoảng giữa thời gian sự vắng mặt của hai thứ hạnh phúc này, ắt hẳn chỉ là đau khổ!
Người ta không biết rằng, hạnh phúc, chân lý và sự toàn hảo vốn đã đầy đủ trong thực tại hiện tiền, nên người ta cứ loay hoay đi tìm ảo ảnh như là mục đích lý tưởng của cuộc đời. Vì vậy Chúa nói: “Tiếc thay mùa màng thì phong phú mà chẳng có người gặt” và Ngài Huệ Năng nói: “Hà kỳ tự tánh bổn tự cụ túc”. Còn một triết gia Tây phương thì nói rằng: “Hạnh phúc là cái khi bạn đuổi bắt thì nó vuột khỏi tầm tay. Nhưng khi bạn dừng lại thì nó ở cùng với bạn.”
Nghệ thuật sống hạnh phúc chính là ở chỗ biết dừng lại như thế. Bạn có thể nào làm tất cả mọi việc, kể cả hoạch định một kế hoạch tương lai, mà vẫn không đánh mất thực tại hiện tiền hay không ? Được, miễn là bạn làm mọi việc trong sáng suốt, định tĩnh, trong lành. Đó chính là mục đích không mục đích của sự sống muôn đời...
ThaiThangNhu
05/07/2015
Tuổi Giáp, Kỷ, phối với số Thái Huyền 9. (Hoàng Cực Kinh Thế).
9+9=18, từ Dần đếm thuận tới Mùi là hết. An Triệt ở Thân Dậu.
Triệt= Vô Thái Huyền. Từ đây, các tính chất của Triệt hình thành.
Tất nhiên, nó không phải Triệt Lộ là Lộ hàng như nhiều chi nhánh Tử Vi Lừng Danh khác.
Sửa bởi NhuThangThai.: 05/07/2015 - 19:28
minhgiac
05/07/2015
zoomwrjter, on 05/07/2015 - 19:07, said:
Với lại mình chưa gặp bài viết cụ HU sử dụng món này mà được biết thông qua a DuongTung nên cũng không có
gì phải phân bua với cãi nhau cả . Mọi người nên dĩ hoà vi quý chuyện to hoá bé , chuyện bé coi như không có gì!
ai cãi nhau? có phải là cái cậu nguyễn đức A trên fb đúng k? cậu được bao nhiêu tuổi đời? vì tôi và cậu và nhiều thằng trẻ trâu khác đều là loại sinh sau để muộn, toàn là những thằng vô công rồi nghề ếch ngồi đáy giếng, thì biết cái gì mà lắm chuyện. bây giờ mới A, bờ, cờ còn chưa xong thì đã đi đến đâu, biết cái gì mà văn vở? vì không biết là ông viết lúc nào nói lúc nào và từ bao giờ nên đừng viết chắc như đinh đóng cột. tôi chỉ nhắc cậu thế thôi! tôi không thích nói nhiều. câu chuyện này nên dừng lại tại đây nhé!
thân ái!
DuongTung
05/07/2015
Ừ, của ông ấy cả. Cậu là người biểu hiện đầy đủ và là hình bóng thứ 2 của ông.Qua trò biết thầy. Tôi xin thua
minhgiac
05/07/2015
NhuThangThai., on 05/07/2015 - 19:21, said:
Tuổi Giáp, Kỷ, phối với số Thái Huyền 9. (Hoàng Cực Kinh Thế).
9+9=18, từ Dần đếm thuận tới Mùi là hết. An Triệt ở Thân Dậu.
Triệt= Vô Thái Huyền. Từ đây, các tính chất của Triệt hình thành.
Tất nhiên, nó không phải Triệt Lộ là Lộ hàng như nhiều chi nhánh Tử Vi Lừng Danh khác.
anh gấu thân mến!
nếu anh đã học thì học cho thông, đừng nghe chữ tộ lại viết thành chữ tạc. đừng nghe được mấy cái mà "bọn họ"những người được ông HaUyen chỉ dậy, đào tạo hở cho về vài số thái huyền liên quan tới tử vi và sự biến hóa thành sao. rồi cứ viết đại ra thì không nên! vậy anh đã biết các sao khác, hóa khác là số nào chưa? hay chỉ biết cái gọi là "dụng cửu" về nó như thế thì thật nguy hiểm! em nhắc bác thế không phải ghét bác mà là cái gì phải thông thạo rồi hãng viết ra, không họ đọc được lại cười cho!
ILoveYouOk
05/07/2015
minhgiac, on 05/07/2015 - 19:21, said:
thân mến!
Những người mà thông thạo các môn như thế, tử vi chỉ là chuyện nhỏ thì số người này phải ghê gớm lắm, chứ ko đơn giản ko có ai phò tá đâu.
Sửa bởi ILoveYouOk: 05/07/2015 - 19:54
minhgiac
05/07/2015
ILoveYouOk, on 05/07/2015 - 19:49, said:
thưa bác!
việc của trời đất sắp đặt thì minhgiac chẳng biết gì mà nói. nhưng hẳn có cách thức riêng! bác có bao giờ nghĩ rằng vì sao 44 tuổi Trạng Trình mới ứng thí? tại sao ông chỉ làm quan thời gian ngắn rồi lại về quê? tại sao phải dâng sớ trảm 18 tên tham quan? tại sao con cháu cụ phải thay tên đổi họ biệt sứ? nhưng khi có họa sâm cụ vẫn gia tay giúp vì dân vì nước vì những phận " con đen".
còn tên thái thú cao biền phá hơn sáu trăm huyệt kết đế vương tướng soái của ta là tội tày trời! bây giờ chúng vẫn đào xới phá khắp nước đấy thôi, ai làm gì được chúng? rồi hiệp định đồ thanh nữa chứ! chúng ta chỉ biết chờ đợi chứ biết làm gì hả bác!
trả lời chỉ có 1 câu là " cụ sinh bất phùng thời"
KimCa
05/07/2015
NhuThangThai., on 05/07/2015 - 19:21, said:
Tuổi Giáp, Kỷ, phối với số Thái Huyền 9. (Hoàng Cực Kinh Thế).
9+9=18, từ Dần đếm thuận tới Mùi là hết. An Triệt ở Thân Dậu.
Triệt= Vô Thái Huyền. Từ đây, các tính chất của Triệt hình thành.
Tất nhiên, nó không phải Triệt Lộ là Lộ hàng như nhiều chi nhánh Tử Vi Lừng Danh khác.
Cái này Badmouth có nói ở 1 chủ đề Lục Thập Hoa Giáp do Minh An tạo. Cách này thì cũng hay, ít nhất Thái Huyền Kinh có trước thời Trần Đoàn nên an Triệt theo Số Thái Huyền là rất ổn.
ông VDTT lấy xoay vòng Lục Thập Hoa Giáp nó không ổn, bởi như vậy là không phân biệt được Tuần và Triệt, hơn nữa Tuần Triệt chỉ tính cho thập thiên can đầu, không phải sang thập can thứ 2 để lấp 2 địa chi còn lại và xoay vòng tiếp. Ông VDTT phạm phải điều này. Chổ này có liên hệ tới Bắc Phái dùng Lai nhân cung chỉ lấy lai nhân Cung ở thập can đầu. Can còn lại không phải.
ILoveYouOk
05/07/2015
minhgiac, on 05/07/2015 - 20:09, said:
thưa bác!
việc của trời đất sắp đặt thì minhgiac chẳng biết gì mà nói. nhưng hẳn có cách thức riêng! bác có bao giờ nghĩ rằng vì sao 44 tuổi Trạng Trình mới ứng thí? tại sao ông chỉ làm quan thời gian ngắn rồi lại về quê? tại sao phải dâng sớ trảm 18 tên tham quan? tại sao con cháu cụ phải thay tên đổi họ biệt sứ? nhưng khi có họa sâm cụ vẫn gia tay giúp vì dân vì nước vì những phận " con đen".
còn tên thái thú cao biền phá hơn sáu trăm huyệt kết đế vương tướng soái của ta là tội tày trời! bây giờ chúng vẫn đào xới phá khắp nước đấy thôi, ai làm gì được chúng? rồi hiệp định đồ thanh nữa chứ! chúng ta chỉ biết chờ đợi chứ biết làm gì hả bác!
trả lời chỉ có 1 câu là " cụ sinh bất phùng thời"
Trạng trình lúc sinh thời mặc dù là vậy nhưng cũng đã lưu danh thiên cổ, người người VN đều biết, trường học, tên con đường đều có tên ông thì còn muốn gì nữa?
Nếu bạn cứ nghĩ như vậy thì cứ là vậy, bởi tôi cũng ko thể chứng minh được điều này cả.
KimCa
05/07/2015
NhuThangThai., on 05/07/2015 - 19:18, said:
Tháng có 29 ngày và tháng có 30 ngày, khác nhau như thế nào? Thực sự cái này tôi nghĩ chưa ra.
cái này có lẽ hơi khác thôi, 1 năm 365 ngày thì phân ra 60 quẻ, 4 quẻ Ly Khảm Chấn Đoài quản 4 mùa. Còn lại 60 quẻ, mỗi quẻ quản 6 ngày, thì mỗi hào quản 1 ngày. Nếu tháng 29 ngày thì vẫn còn 1 hào nữa sẽ quản ngày tiếp theo của tháng sau. Cái này chắc có liên quan đến tiết khí thì đúng hơn.
minhgiac
05/07/2015
AnKhoa
05/07/2015
NhuThangThai., on 05/07/2015 - 14:53, said:
Thực sự cứ giả sử bác lên võ đài, và oánh gục được cháu đi, khả năng này cao phết. Nhưng đến đêm về, chong đèn, và nhìn thấy lá số cháu đưa ra hàng đêm, bác có còn tĩnh tâm được hay không?
Cháu thì không, và không còn dám xem nữa.
MỤC ĐÍCH
Một tử vi gia lừng danh hỏi người đệ tử mới nhập môn:
- Con muốn học tử vi à?
- Vâng, con muốn học tử vi để xem thắng tất cả mọi người.
- Con ạ, còn nghĩ đến chiến thắng và kẻ địch thì chưa học tử vi được đâu vì còn hiếu thắng.
- Vậy con chỉ học tử vi chỉ để biết và tránh họa cho bản thân mình mà thôi.
- Còn đề kháng tự vệ cũng chưa học tử vi được vì còn vị kỷ.
- Nếu vậy con học tử vi để làm gì?
- Lại để làm gì ! Chung quy con vẫn còn vướng vào một mục đích.
Người học viên trẻ ngạc nhiên :
- Nhưng làm thế nào có thể học huyền học mà không có mục đích?
Tử vi gia ngồi đó, rót ấm trà rồi im lặng và nói:
- Ngươi cứ thế mà làm không được sao ?
Lời góp ý:
Hình như con người không thể sống mà không có mục đích. Nhưng mục đích thì hầu như luôn ở tương lai phía trước : tôi sẽ là, tôi sẽ có, tôi sẽ được, tôi sẽ hơn, tôi sẽ thành công, tôi sẽ chiến thắng v.v... và v.v... Vì vậy người ta phải mong ước, đợi chờ và hy vọng. Hạnh phúc của con người tiếc thay lại đặt hầu hết trên niềm hy vọng mà hậu quả của nó là: “Vị đạo sanh bình hận bất tiêu”, hoặc “Đạo đắc hoàn lai vô biệt sự”.Rốt rồi cả hai cũng chỉ là... thất vọng. Vì vậy William Faulkner có lý khi nói : “Con người là tổng số của những nỗi thống khổ, nhưng khi bạn hy vọng một ngày kia những nỗi thống khổ ấy sẽ vơi đi, lúc bấy giờ thời gian chính là nỗi thống khổ của bạn.”
Ngày mai, hy vọng và thời gian chính là nội dung của tư tưởng và bản ngã. Chúng khởi lên cùng một lúc với phiền muộn, khổ đau và thất vọng. Nói một cách khác, khi bản ngã đề ra một mục đích thì ngay lập tức nó mời gọi tư tưởng, thời gian, đợi chờ và đau khổ cùng hiện hữu.
Nhưng khi một mục đích “tốt hơn” được phóng hiện qua thời gian và tư tưởng thì có nghĩa là bản ngã đang bất mãn với chính nó trong điều kiện hiện thời. Cho nên ta có thể có công thức:
Bất mãn hiện tại + ảo vọng tương lai = chuỗi dài đau khổ.
Cũng cần phải mở ngoặc rằng, có hai loại mục đích: một mục đích có tính kỹ thuật và một mục đích có tính tâm lý. Thí dụ, khi đói bụng ta nấu ăn để mà ăn, khi mệt ta nghỉ cho khỏe v.v... Đó là những mục đích có tính kỹ thuật rất cần cho đời sống con người. Ở đây chúng ta đang nói đến mục đích có tính tâm lý, hoang tưởng, ảo tưởng, ảo vọng,..., con đẻ của bản ngã vô minh ái dục. Chính những mục đích này mới là nguyên nhân của phiền não khổ đau.
Nhưng cho dù là mục đích nào, khi con người quá chú trọng đến tương lai mà bỏ quên thực tại thì có nghĩa là họ đang đánh mất cái hạnh phúc sẵn có để mong cầu một thứ hạnh phúc chưa có. Ở khoảng giữa thời gian sự vắng mặt của hai thứ hạnh phúc này, ắt hẳn chỉ là đau khổ!
Người ta không biết rằng, hạnh phúc, chân lý và sự toàn hảo vốn đã đầy đủ trong thực tại hiện tiền, nên người ta cứ loay hoay đi tìm ảo ảnh như là mục đích lý tưởng của cuộc đời. Vì vậy Chúa nói: “Tiếc thay mùa màng thì phong phú mà chẳng có người gặt” và Ngài Huệ Năng nói: “Hà kỳ tự tánh bổn tự cụ túc”. Còn một triết gia Tây phương thì nói rằng: “Hạnh phúc là cái khi bạn đuổi bắt thì nó vuột khỏi tầm tay. Nhưng khi bạn dừng lại thì nó ở cùng với bạn.”
Nghệ thuật sống hạnh phúc chính là ở chỗ biết dừng lại như thế. Bạn có thể nào làm tất cả mọi việc, kể cả hoạch định một kế hoạch tương lai, mà vẫn không đánh mất thực tại hiện tiền hay không ? Được, miễn là bạn làm mọi việc trong sáng suốt, định tĩnh, trong lành. Đó chính là mục đích không mục đích của sự sống muôn đời...
Đọc bài này khá hay, mới thấy Gấu đã có một tư duy ở tầm khác.
Tuy nhiên, Gấu vẫn đang ở trạng thái "tự vệ" với diễn đàn và giới tử vi, cho nên khi nhìn mọi người "play the game for fun" thì Gấu lại tưởng mọi người đang tranh đấu hơn thua. Thực ra đôi khi, hát một bài hát sau đó khán giả vỗ tay thì vẫn vui hơn là không có khán giả vỗ, nhưng đó là một tâm lý hết sức bình thường, chứ không phải là háo danh.
Khi đã biết đặc thù một cuộc chơi, cho dù là chơi game trên mobile thôi, thì thỉnh thoảng thắng thua cạnh tranh nhau cũng làm cho cuộc chơi thêm thi vị.
Nếu đã xem nhẹ mọi thứ, thì cần xem nhẹ cả những "trạng thái phòng vệ" của chính mình. Tự nhiên là tự nhiên một cách tự nhiên, chứ không phải là "cố gắng" để được tự nhiên.
Học Đạo, xong hay buông luôn chữ Đạo.