Sửa bởi Thanh.Huong: 03/01/2016 - 17:25
Thế hệ mới
#61
Gửi vào 03/01/2016 - 17:24
Thanked by 6 Members:
|
|
#62
Gửi vào 04/01/2016 - 11:11
Thanked by 6 Members:
|
|
#63
Gửi vào 05/01/2016 - 17:21
SỰ LO LẮNG CỦA BỘ TRƯỞNG BÙI QUANG VINH LÀ CÓ CƠ SỞ!
Bộ trưởng Bùi Quang Vinh khẳng định
"khi hội nhập mà chúng ta lại không chuẩn bị gì cả, là thua trên sân nhà. Cộng đồng Kinh tế ASEAN (AEC) cho phép tự do luân chuyển hàng hóa và nhân lực kỹ thuật tự do trong Asean vào 2015; và thuế sẽ về 0% vào năm 2018. Chẳng hạn, người Philippines với lợi thế tiếng Anh thông thạo, họ sang đây làm cho các tổ chức, thì chúng ta mất rất nhiều việc làm.
Hàng hóa nước ngoài có nguy cơ tràn ngập, bóp chết sản xuất trong nước, cuối cùng chúng ta hoàn toàn phụ thuộc vào nước ngoài. Một nền kinh tế mà sản xuất không phát triển, chỉ có tiêu dùng thì không thể tồn tại. Lúc đó thất nghiệp sẽ gia tăng vì không có việc làm, cuối cùng ai cũng tranh nhau vào làm trong cơ quan hành chính nhà nước. Một nền kinh tế như vậy là rất nguy hiểm. Tôi rất lo lắng cho việc này. Tôi thực sự lo lắng. Thách thức này là vô cùng lớn và nguy hiểm".
Thanked by 5 Members:
|
|
#64
Gửi vào 05/01/2016 - 20:54
Đường sắt VN mời khách đến xin lỗi, mong khách quay lại
TTO - "Tôi làm đúng luật nhưng hơi hèn, đáng lẽ tôi xin ủy quyền ngay thì đến ngày hôm nay đã làm được, bớt được ngày nào quý ngày ấy, đỡ phải đêm hôm nghe điện thoại (thông báo tai nạn - PV) muốn phát khóc lên”.
Đường sắt Việt Nam đang làm ngược: lấy lợi nhuận từ vận tải hành khách bù cho vận tải hàng hóa - Ảnh: T.PHÙNG
Ông Trần Ngọc Thành - chủ tịch hội đồng thành viên Tổng công ty ĐSVN - thẳng thắn cho biết như vậy khi báo cáo Bộ trưởng Bộ GTVT Đinh La Thăng trong hội nghị tổng kết công tác năm 2015, phương hướng nhiệm vụ năm 2016 của ĐSVN.
Ngành đường sắt Việt Nam (ĐSVN) tổ chức hội nghị mời khách hàng đến để xin lỗi, mong khách hàng quay lại để ngành đường sắt phát triển.
Khi sếp đầu ngành đường sắt “phải phát khóc”
Theo ông Trần Ngọc Thành, chủ trương ủy quyền của Bộ trưởng Bộ GTVT cho hội đồng thành viên ĐSVN được điều chỉnh kế hoạch phát huy sáng tạo giúp đường sắt thu được nhiều thành quả, đổi mới trong hai năm qua.
Tuy nhiên, ông Thành cũng xin nhận khuyết điểm, kể cả kỷ luật, trước Bộ trưởng Đinh La Thăng vì chưa chủ động xin ủy quyền nên việc lắp đặt rào chắn đường ngang tự động còn chậm. Cụ thể là ĐSVN hứa trong năm 2015 đầu tư được 300 đường ngang có gác chắn tự động.
Sau khi thử nghiệm 40 rào chắn thành công, ĐSVN đề nghị Bộ GTVT đưa vào tiêu chuẩn, quy chuẩn khai thác. Nhưng khi trình phương án lên bộ thì “vụ nọ đẩy vụ kia, giao đi thuê tư vấn nên đến giờ không triển khai được. Vụ Khoa học công nghệ bảo phải có tư vấn, đi thuê tư vấn nhưng mãi không làm xong”.
Ông Trần Ngọc Thành thốt lên: “Tôi phát khóc bảo bộ thuê ông nhưng ông làm không xong, tôi đi thuê người khác chứ không thể làm kiểu này được. Đáng lẽ tôi xin bộ trưởng để tôi được ủy quyền thì tôi quyết luôn và chịu trách nhiệm trước nhân dân.
Tôi làm đúng luật nhưng hơi hèn, đáng lẽ tôi xin ủy quyền ngay thì đến ngày hôm nay đã làm được, bớt được ngày nào quý ngày ấy, đỡ phải đêm hôm nghe điện thoại (thông báo tai nạn - PV) muốn phát khóc lên”.
Ông Thành quay sang Bộ trưởng Đinh La Thăng nói: “Hết 15-1 này nếu không được phê duyệt thì ĐSVN làm văn bản xin bộ trưởng ủy quyền để năm 2016 huy động tất cả các nguồn lắp một loạt rào chắn tự động. Anh ủy quyền luôn nhá”.
Theo ông Thành, dù đã đổi mới nhưng đến giờ một số đơn vị vẫn còn tư tưởng đường sắt đơn, khổ 1m nên không thể tăng trưởng được vận tải. ĐSVN có quy trình sản xuất ngược khi lấy lợi nhuận vận tải hành khách bù cho vận tải hàng hóa. Trong khi trên thế giới lấy lãi từ vận chuyển hàng hóa bù cho vận chuyển hành khách đường sắt.
Ông Thành khẳng định ĐSVN chưa vận dụng hết 5.000 toa xe các loại vẫn còn năng lực chạy tàu ở một số đoạn lên 25 đôi tàu/ngày đêm thay vì 17 đôi hiện nay nếu cải thiện hạ tầng.
“Xin lỗi, cầu cạnh khách hàng quay lại”
Nhưng “Thói hư tật xấu là ở chỗ khách hàng đến phải cầu cạnh, xin xe, cấp xe... Nhiều năm gần đây vì chúng ta quấy nhiễu nhiều quá nên các khách hàng lớn của đường sắt bỏ đi hết. Các nhánh đường sắt vận chuyển hóa chất, Apatit, ximăng... tháo gỡ hết. Vận tải hàng hóa mà chỉ có mỗi trục đường chính thì không khác gì con người thiếu chân tay, đi xe lăn” - ông Thành thừa nhận.
Chủ tịch hội đồng thành viên Tổng công ty ĐSVN cho biết ĐSVN vừa tổ chức hội nghị để xin lỗi khách hàng. “Treo biển tri ân nhưng thực ra là mời người ta đến xin lỗi, cầu cạnh người ta quay lại để phát triển” - ông Thành cho biết.
Mục tiêu năm 2016 của ĐSVN - theo ông Thành - là “đổi mới các phương thức vận tải hàng hóa để có lãi, kéo hành khách về. Không lấy lợi nhuận từ vận tải hành khách để bù cho vận tải hàng hóa. Khi khách hàng đi lại là nghĩ tới đường sắt thì lúc đó đường sắt mới tính chuyện tích lũy hợp lý”.
Theo Bộ trưởng Đinh La Thăng, thời gian qua ĐSVN đã “biết thắt lưng buộc bụng” để tái cơ cấu, đầu tư, đổi mới, tăng tỉ lệ chạy tàu đúng giờ, hành khách mua vé thuận tiện hơn... Ông Thăng cho rằng dư địa để phát triển của đường sắt vẫn còn nhiều.
Nhưng “nghe báo cáo của Công ty Vận tải đường sắt Sài Gòn mà thấy buồn. Khi một đơn vị chủ lực mà năm 2015 lãi 5 tỉ đồng, năm 2016 phấn đấu lên 10 tỉ đồng thì làm sao cạnh tranh được với phương thức vận tải khác. Giờ đi đường sắt mà vé cao hơn hàng không thì hành khách không đi”.
“Toàn Tổng công ty Đường sắt to như thế mà cả năm chỉ thu lãi được 65 tỉ đồng và phấn đấu tăng lên được 69 tỉ vào năm 2016. Đưa ra con số như thế thì làm sao mà phát triển? Lương lái tàu, nhân viên trên tàu không tăng được thì dẫn đến chuyện “bao khách” đi tàu...” - ông Thăng nói.
Phấn đấu “sáng ăn phở Hà Nội, tối uống cà phê Sài Gòn”
Ông Thăng bày tỏ lo lắng khi cho rằng qua các con số báo cáo có thể hình dung toàn bộ lãnh đạo tổng công ty tới các công ty chủ lực của ĐSVN vẫn bình thản, hài lòng với kết quả đạt được. Trong khi đó ĐSVN lại có quá nhiều tin đồn, nay đồn người này đi, mai đồn người khác đi. Tin đồn ngược lên cả Bộ GTVT khiến vụ trưởng Vụ Tổ chức cán bộ đi hỏi bộ trưởng trong khi bộ trưởng cũng không biết. “Điều này thể hiện trong nội bộ còn những điều chưa dân chủ, chưa công khai minh bạch... Làm sao sang năm tổng kết chỉ nói tới tin đồn có bao nhiêu người xin về đường sắt làm việc” - ông Thăng đề nghị.
Ông Thăng yêu cầu ĐSVN phải thay đổi theo thị trường bình đẳng giữa các phương thức vận tải, thu hút hành khách, thu hút đầu tư vào đường sắt. Đồng thời phải xây dựng chiến lược hiện đại đường sắt với các tiêu chí cụ thể về hạ tầng, quản lý, nhân lực... Phối hợp với Bộ GTVT để chuẩn bị phương án đầu tư đường sắt khổ 1,435m Bắc - Nam, sớm trình Chính phủ, Quốc hội phê duyệt, xây dựng những đoạn có nhu cầu đi lại bằng đường sắt cao.
“Việc này phải chuẩn bị cho tương lai, đất nước công nghiệp hiện đại thì không thể thiếu đường sắt... Phải quan tâm món nợ người dân là đường sắt phải hiện đại, có đường sắt Bắc - Nam tốc độ cao đúng với tinh thần sáng ăn phở Hà Nội, tối uống cà phê Sài Gòn” - ông Thăng nói.
(Tuổi Trẻ)
Thanked by 3 Members:
|
|
#65
Gửi vào 05/01/2016 - 21:13
Amisara, on 05/01/2016 - 17:21, said:
SỰ LO LẮNG CỦA BỘ TRƯỞNG BÙI QUANG VINH LÀ CÓ CƠ SỞ!
Bộ trưởng Bùi Quang Vinh khẳng định
"khi hội nhập mà chúng ta lại không chuẩn bị gì cả, là thua trên sân nhà. Cộng đồng Kinh tế ASEAN (AEC) cho phép tự do luân chuyển hàng hóa và nhân lực kỹ thuật tự do trong Asean vào 2015; và thuế sẽ về 0% vào năm 2018. Chẳng hạn, người Philippines với lợi thế tiếng Anh thông thạo, họ sang đây làm cho các tổ chức, thì chúng ta mất rất nhiều việc làm.
Hàng hóa nước ngoài có nguy cơ tràn ngập, bóp chết sản xuất trong nước, cuối cùng chúng ta hoàn toàn phụ thuộc vào nước ngoài. Một nền kinh tế mà sản xuất không phát triển, chỉ có tiêu dùng thì không thể tồn tại. Lúc đó thất nghiệp sẽ gia tăng vì không có việc làm, cuối cùng ai cũng tranh nhau vào làm trong cơ quan hành chính nhà nước. Một nền kinh tế như vậy là rất nguy hiểm. Tôi rất lo lắng cho việc này. Tôi thực sự lo lắng. Thách thức này là vô cùng lớn và nguy hiểm".
Thanked by 4 Members:
|
|
#66
Gửi vào 07/01/2016 - 10:40
.
Cuối năm (xuất bản ngày 28 tháng 12 năm 2015 – ND) là lúc xem xét những rủi ro nằm ở phía trước. Tất nhiên có những rủi ro kinh tế lớn, trong đó có đánh giá sai tài sản do là lãi suất quá thấp trong suốt thập kỷ vừa qua, do sự thay đổi cơ cấu kinh tế Trung Quốc và sự yếu kém trong thời gian dài của các nền kinh tế châu Âu. Nhưng những rủi ro dài hạn quan trong là địa chính trị, xuất phát bốn tác nhân: Nga, Trung Quốc, Trung Đông và không gian mạng.
Mặc dù Liên Xô đã sụp đổ, Nga vẫn là cường quốc hạt nhân vượt trội, với khả năng đưa lực lượng của mình tới bất cứ nơi nào trên thế giới. Nga còn yếu về kinh tế vì nước này phụ thuộc vào nguồn thu từ dầu khí trong khi giá dầu đang sụt giảm đột ngột. Tổng thống Vladimir Putin đã cảnh báo người Nga rằng họ sẽ khổ, bởi vì chính phủ sẽ không còn khả năng cung cấp cho họ những lợi ích như trước đây nữa.
Mối nguy hiểm về địa chính trị từ việc Putin ngày càng dựa vào hành động quân sự ở nước ngoài - ở Ukraine và bây giờ là ở Syria – nhằm duy trì sự ủng hộ ở trong nước, trong khi ông ta sử dụng các phương tiện truyền thông ở trong nước (hiện nay gần như nằm hoàn toàn dưới sự kiểm soát của điện Kremlin) nhằm tán dương tầm quan trọng của Nga trên vũ đài quốc tế. Nga cũng dùng xuất khẩu khí đốt sang Tây Âu và Thổ Nhĩ Kỳ làm vũ khí kinh tế, mặc dù quyết định gần đây của Thổ Nhĩ Kỳ nhằm tìm kiếm nguồn khí đốt từ Israel cho thấy giới hạn của chiến lược này. Cách Putin phản ứng trước quyết định này và trước những thách thức khác cho thấy Nga sẽ vẫn là nguồn gốc của sự bất định đáng kể đối với phần còn lại của thế giới.
Trung Quốc vẫn là nước nghèo, GDP bình quân đầu người chỉ bằng khoảng một phần tư của Mỹ (trên cơ sở sức mua tương đương - PPP). Nhưng, vì dân số Trung Quốc lớn hơn bốn lần, tổng GDP của nước này tương đương với Mỹ (tính theo PPP). Nhưng GDP tổng cộng quyết định khả năng của một quốc gia trong việc chi tiêu cho lực lượng quân sự, trong việc cung cấp thị trường quan trọng về mặt chiến lược đối với hàng xuất khẩu của các nước khác, và trong việc cung cấp viện trợ cho các nước khác. Trung Quốc đang làm tất cả những việc nói trên với quy mô tương xứng với GDP của nước này.
Nhìn về tương lai, ngay cả với tốc độ tăng trưởng khiêm tốn hơn trong tương lai, GDP của Trung Quốc sẽ tăng nhanh hơn so với Mỹ hay châu Âu.
Trung Quốc hiện đang mở rộng tầm với mang tính chiến lược của mình. Họ đang khẳng định yêu sách chủ quyền ở Biển Hoa Đông và Biển Đông, gây ra xung đột với tuyên bố chủ quyền của các nước khác trong khu vực (trong đó có Nhật Bản, Philippines, và Việt Nam). Cụ thể là, Trung Quốc dựa vào cái gọi là “đường chín đoạn” (ban đầu được Đài Loan vẽ ra vào năm 1947) nhằm biện minh cho yêu sách chủ quyền đối với gần như toàn bộ Biển Đông; nước này cũng đã xây dựng những hòn đảo nhân tạo và khẳng định chủ quyền đối với vùng nước xung quanh những hòn đảo này. Mỹ nói rằng chính sách của Trung Quốc là “khu vực không cho tiếp cận”: Nỗ lực nhằm giữ không cho Hải quân Mỹ đến gần Trung Quốc đại lục, cũng tức là làm cho Hải quân Mỹ không đến được gần bờ biển của các nước đồng minh của Mỹ trong khu vực.
Trung Quốc cũng đang mở rộng ảnh hưởng địa chính trị của mình thông qua những sáng kiến như Ngân hàng Đầu tư Cơ sở Hạ tầng châu Á, các chương trình viện trợ cho châu Phi, và kế hoạch “Một vành đai, Một con đường” nhằm thiết lập các liên kết hàng hải và lãnh thổ qua Ấn Độ Dương và Trung Á, đồng thời vươn tới Châu Âu. Các nhà lãnh đạo chính trị hiện nay ở Trung Quốc muốn có mối quan hệ hòa bình và hợp tác với Mỹ và các nước phương Tây khác. Nhưng, nhìn về tương lai, thách thức đối với Mỹ và các nước đồng minh là cần ngăn chặn những nhà lãnh đạo tương lai của Trung Quốc, không để họ áp dụng những chính sách có thể đe dọa phương Tây.
Ở Trung Đông, thế giới chủ yếu tập trung vào mối đe dọa của IS đối với dân thường ở khắp mọi nơi – trong đó có châu Âu và Hoa Kỳ. Nhưng vấn đề lớn hơn trong khu vực là cuộc xung đột giữa người Hồi giáo Shia và Hồi giáo Sunni, sự phân chia đã từng tồn tại trong hơn một ngàn năm qua. Trong phần lớn thời gian và ở hầu như mọi nơi, người Shia đã bị người Sunni kỳ thị - và thường bị bạo lực dẫn đến chết người.
Saudi Arabia và những nước vùng Vịnh do người Sunni cai trị coi Iran, cường quốc của người Shia trong khu vực, là kẻ thù chiến lược của mình. Cụ thể, Saudi Arabia lo ngại rằng Iran muốn giải quyết những món nợ cũ và cố gắng chuyển việc cai quản những thánh địa của Hồi giáo ở Mecca và Medina vào tay người Shia. Cuộc xung đột giữa Saudi Arabia và Iran cũng sẽ là cuộc chiến giành quyền kiểm soát khu vực nhiều dầu mỏ trên bán đảo Arabia và nguồn tài chính khổng lồ của những nước nhỏ của người Sunni như Kuwait và Qatar.
Nguồn gốc rủi ro cuối cùng là không gian mạng, có thể sớm làm lu mờ tất cả những đe dọa khác vì biên giới và quân đội không thể ngăn chặn được. Những mối đe dọa gồm tấn công từ-chối-dịch-vụ (denial-of-service) nhắm vào các ngân hàng và các thiết chế khác; truy cập trái phép vào hồ sơ cá nhân ở các ngân hàng, các công ty bảo hiểm và các cơ quan chính phủ; và gián điệp trong lĩnh vực công nghiệp. Thật vậy, ăn cắp công nghệ của các công ty Mỹ lan rộng đến mức gần đây Trung Quốc và Mỹ đã thỏa thuận rằng chính phủ hai nước sẽ không hỗ trợ các công ty nước mình ăn cắp công nghệ.
Đây là những vấn đề quan trọng, nhưng gần như không nghiêm trọng bằng những đe dọa mà các phần mềm độc hại tạo ra cho những cơ sở hạ tầng thiết yếu – mạng lưới điện, hàng không, đường ống dẫn dầu, nguồn cung cấp nước, nền tảng tài chính..v.v... Người ta cho rằng gần đây Trung Quốc, Iran, Nga và Bắc Triều Tiên đã sử dụng những phần mềm như thế. Nhưng các quốc gia hoàn toàn không cần phải dính líu vào: Các cá nhân, các tổ chức phi nhà nhà nước có thể triển khai những phần mềm độc hại bằng cách thuê những người có tài mà họ cần trên thị trường ngầm thế giới.
Vũ khí trên không gian mạng tương đối rẻ (và vì thế mà nhiều tác nhân có thể sử dụng) và có thể vươn tới mọi khu vực trên thế giới. Đấy là những vũ khí của tương lai, có thể dùng để tấn công hoặc tống tiền kẻ thù. Và chúng ta vẫn chưa có khả năng ngăn chặn những cuộc tấn công đó cũng như chưa thể xác định một cách chính xác nguồn gốc xuất phát của chúng.
Bốn nguồn gốc rủi ro là những thách thức địa chính trị nghiệm trọng bất bình thường. Nhấn mạnh chúng, không có nghĩa là làm lu mờ tầm quan trọng của những vấn đề khác - chính sách tiền tệ của Mỹ, giá cả hàng hóa thấp, khủng hoảng nợ và những vấn đề tương tự - có khả năng ảnh hưởng đến nền kinh tế toàn cầu trong năm tới. Điều đặc biệt của những đe dọa xuất phát từ Nga, Trung Quốc, Trung Đông và không gian mạng là chúng sẽ tiếp tục tồn tại và đe dọa tương lai kinh tế của chúng ta trong nhiều năm tới.
Martin Feldstein, Giáo sư Kinh tế tại Đại học Harvard và Chủ tịch danh dự của Cục Nghiên cứu Kinh tế, Chủ tịch Hội đồng cố vấn kinh tế mang tên Ronald Reagan từ năm 1982 đến năm 1984. Năm 2006, ông được bổ nhiệm vào Hội đồng cố vấn tình báo nước ngoài của Tổng thống Bush; năm 2009, được bổ nhiệm vào Hội đồng Cố vấn về khôi phục kinh tế của Tổng thống Obama. Hiện nay ông là thành viên của ban giám đốc của Hội đồng Quan hệ Đối ngoại, Ủy ban ba bên, và Nhóm 30, một tổ chức quốc tế phi lợi nhuận với mục đích là tìm hiểu kĩ hơn về các vấn đề kinh tế toàn cầu.
Nguồn:
Dịch: Trường Xuân
Thanked by 5 Members:
|
|
#67
Gửi vào 07/01/2016 - 19:11
.
Thanked by 7 Members:
|
|
#68
Gửi vào 07/01/2016 - 22:49
Tra.My, on 07/01/2016 - 19:11, said:
.
Phát biểu của Phạm chi Lan chưa chính xác . VN là nước có nền kinh tế "black hole" nếu không thì tiền đầu tư chạy đi đâu mất ? Hay là vì VN dùng tư tưởng hàng đầu của nền kinh tế thị trường như Vũ Tuấn Lộc phát biểu ở trên , 90 tỉ vẩn nằm trong túi tiền được quản lý đúng theo tiêu chuẩn của tư tưởng hàng đầu của nền kinh tế thị trường ?
#69
Gửi vào 10/01/2016 - 10:42
----------
Cuộc chiến giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc có thể đã và đang xảy ra, nhanh chóng hơn tất cả những tiên đoán từ trước tới nay. Những diễn tiến dồn dập xảy ra trong khoảng thời gian gần đây cho thấy Hoa Kỳ đã sửa soạn cho một bối cảnh xung đột với Trung Quốc và có thể đã cho bắt đầu một chiến dịch để triệt hạ quốc gia đối thủ là Trung Hoa ngày càng ra mặt để khiêu khích Hoa Kỳ, bất chấp hậu quả!
Cuộc chiến tranh này không bắt đầu bằng những đụng độ quân sự qui ước như những chiến tranh trước đây trong lịch sử nhưng khởi sự bằng kinh tế, đặc biệt bằng cyberwarfare chiến tranh vi tính .Những diễn biến của thời gian qua, đặc biệt là sự sụp đổ thị trường chứng khoán gần năm nay của Trung Quốc đã đưa đến nghi vấn có phải Hoa Kỳ đã bắt đầu chiến lược triệt hạ Trung Quốc về mặt kinh tế bằng cách nhúng tay vào việc sụp đổ thị trường chứng khoán hay không.
Ngày thứ sáu 3 tháng 7 năm 2015 vừa qua, chỉ số về stock của Trung Quốc là Shangai Composite Index mất đi 5.8% đứng ở mức 3687. So với ngày 12 tháng 6 chỉ số này đứng ở mức 5166, có nghĩa chỉ trong vòng 3 tuần lễ, stock của Trung Quốc đã mất đi 29% giá trị. Sự sụp đổ nhanh chóng này đã làm mất đi 2.7 trillion tức 2700 tỷ Mỹ Kim giá trị của chứng khoán Trung Quốc. Và sự mất mát này đã đổ trên đầu của hàng trăm triệu gia đình dân Tàu, mấy năm nay đã đổ xô như điên cuồng vào việc chơi stock để làm giàu nhanh chóng, nay mất hết cơ nghiệp và tài sản vì sự sụp đổ này!
Chưa đầy 3 tuần thị trường chứng khoán TQ mất 2700 tỷ Mỹ Kim
.
Thị trường chứng khoán Shangai có 112 triệu trương mục, thị trường chứng khoán tại Shenzhen có 142 triệu trương mục. Chỉ trong mùa xuân năm 2015 mỗi thị trường đã có thêm 20 triệu accounts do dân Tàu nhảy vào chơi stock! Khác với Hoa Kỳ, hiện nay cá nhân ít chơi stock. Tại Trung Quốc 4/5 các trương mục trên thị trường chứng khoán hai nơi là của tư nhân, do dân Trung Quốc giới trung lưu có ít tiền vốn để dành nhảy vào chơi stock kiểu đánh bạc. Nay với stock sụp, cả trăm triệu người mất tiền hay sạt nghiệp. Trường hợp này còn lớn lao hơn thời sụp đổ của Wall Street thập niên 30’s dẫn dắt đến tai họa Great Depression cho Hoa Kỳ và toàn cầu.
Lý do thiệt hại nặng là dan Trung Quốc chơi stock kiểu margin rất nhiều, có nghĩa đi vay để chơi stock, chỉ cần bỏ ra 10 – 20% vốn, phần còn lại đi vay của ngân hàng hay công ty đầu tư. Khi stock lên, chơi kiểu margin này lời lớn. Nhưng khi stock xuống, sẽ bị trường hợp gọi là margin call, khi giá trị stock xuống nhiều và nhanh, công ty đầu tư sẽ bắt châm thêm tiền vào, nếu không có, sẽ đương nhiên bị bán số stock đang có và tiền vốn bỏ ra lúc đầu sẽ mất sạch! Như thế, chơi stock kiểu đi vay margin rất nguy hiểm và như tuần lễ vừa qua tại Thượng Hải, khi stock đã mất đi gần 1/3 giá trị, hàng trăm triệu dân Tàu chơi stock kiểu margin này mất hết, tán gia bại sản!
Chính quyền Trung Quốc hiện đang lo sợ vì short selling này của các công ty đầu tư ngoại quốc, đặc biệt là của Hoa Kỳ. Công ty đầu tư của Wall Street bị vạch mặt chỉ tên là Morgan Stanley, đã dùng phương cách short selling để kiếm lời tối đa. Nhưng câu hỏi sau hậu trường là các công ty đầu tư của Hoa Kỳ đã có sự khuyến khích hay giúp đỡ nào không của chính quyền Obama để lũng đoạn thị trường chứng khoán Trung Quốc, cũng như làm tình trạng trở nên tồi tệ hơn, gây ra sụp đổ toàn diện cho stock market của Trung Quốc?
Tuy nhiên tình trạng thị trường chứng khoán của Trung Quốc sụp đổ là chuyện không sớm thì muộn cũng xảy ra. Lý do là kinh tế Trung Quốc tăng trưởng chậm đi nhiều so với mức tăng trưởng trước kia từ 15 – 20%, nay chỉ còn 7% và năm nay 2015-2016 sẽ còn xuống nhiều hơn.Quả bóng địa ốc vỡ tan, khi các thành phố xây cất thành thành phố ma, các mall vĩ đại không một bóng người, các building xây cất bỏ không vì không có ai thuê, kinh tế Trung Hoa đang đi xuống dần. Nhưng chỉ vì chính quyền cộng sản tìm đủ cách để ếm nhẹm và bịp bợm các nhà đầu tư ngoại quốc, hậu quả của quả bóng địa ốc vỡ nổ chưa lan rộng lắm. Nhưng kế tiếp cho sự tan vỡ kinh tế của Trung Quốc chính là thị trường chứng khoán như việc sụp đổ trong hai năm vừa qua, chính quyền Trung Hoa không che dấu nổi.
Các công ty đầu tư Wall Street đã đánh hơi và tính toán đúng để nhảy vào lũng đoạn và giúp cho thị trường chứng khoán Tàu sụp nhanh hơn bằng kiểu short selling! Nhưng bàn tay của chính quyền Hoa Kỳ có thể đứng đằng sau giật dây là chuyện nhiều phần đã xảy ra! Lý do là gần đây chính quyền Obama đã hứa hẹn là sẽ trả đũa Trung Quốc về tội dùng hacking để lấy tài liệu cá nhân của hơn 4 triệu nhân viên làm việc trong chính quyền.Tuy không nói ra, chính quyền Obama có thể đã dùng việc hacking vào chính các cơ sở của Trung Quốc và tại thị trường chứng khoán Thượng Hải để giúp cho thị trường stock này của Trung Quốc sụp nhanh hơn.
Một khi quả bóng địa ốc vỡ tan và thị trường chứng khoán bị sụp đổ,rồi đây kinh tế sẽ đi vào suy thoái nặng nề. Trường hợp Nhật Bản thập niên 80’s đã có kinh nghiệm này và mất đến hơn 20 năm vẫn chưa ra khỏi được suy thoái. Dĩ nhiên các chiến lược gia của Hoa Quốc cũng hy vọng lịch sử sẽ tái diễn với Trung Quốc đi vào suy thoái nặng và mất đi tiềm năng kinh tế với việc sụp đổ.
Trong chiến lược kinh tế tầm xa hơn, chính quyền Obama đã thành công khi cả 2 viện tại Quốc Hội đã thông qua luật để Obama thương thảo nhanh chóng cho thỏa ước mậu dịch Thái Bình Dương TPP, Trans Pacific Partnership. Đây là đòn để triệt hạ kinh tế Trung Quốc về lâu về dài, với Hoa Kỳ và các nước Thái Bình Dương khác, trong đó có Việt Nam, trao đổi mua bán với nhau và gạt hẳn Trung Quốc ra ngoài.
Điểm quan trọng của thỏa ước mậu dịch TPP này là Hoa Kỳ đã nhắm vào Việt Nam. Lý do là trong 12 quốc gia hợp thành tổ chức mậu dịch này, quốc gia được hưởng lợi nhiều nhất về mậu dịch và đầu tư là Việt Nam. Và Hoa Kỳ đã dùng việc thông qua thoả ước mậu dịch TPP, hy vọng sau khi hoàn tất để tách rời Việt Nam ra khỏi quĩ đạo của Trung Quốc và thành đồng minh của Hoa Kỳ.
Hoa Kỳ mong muốn và tìm đủ cách để kéo Việt Nam từ bỏ chuyện bắt cá hai tay để trở thành đồng minh với Hoa Kỳ. Cam Ranh trong chiến lược kiềm tỏa Trung Quốc về mặt quân sự, vị thế đặc biệt của Cam Ranh nắm giữ tầm quan trọng bậc nhất với Ngũ Giác Đài. Phi Luật Tân đã mong muốn Hoa Kỳ trở lại Subic Bay tái lập căn cứ quân sự tại đây, nhưng Subic Bay không thể sánh với Cam Ranh về vị thế chiến lược hàng đầu được.
Một căn cứ quân sự của Hoa Kỳ tại Cam Ranh sẽ trấn áp được hạm đội tiềm thủy đĩnh nguyên tử của Trung Quốc hiện đang đặt tại đảo Hải Nam. Hải quân Hoa Kỳ ở Cam Ranh sẽ giữ cho biển Đông tự do hằng hải, không e dè gì về việc Trung Hoa đang xây cất các hòn đảo nhân tạo làm phi đạo và thiết lập các căn cứ quân sự trên quần đảo Hoàng Sa,Trường Sa kiểm soát và khống chế toàn thể biển Đông.Cam Ranh sẽ giúp cho Hoa Kỳ tạo thành vành đai nguyên tử bao vây Trung Quốc với các phi đạn gắn đầu đạn nguyên tử tầm gần loại Pershing như đã đặt tại Âu Châu thời chiến tranh lạnh, không cần đến hoả tiễn liên lục địa bắn đến Trung Quốc lâu hơn.
Tập Cận Bình đã đi sai một nước cờ khi cho kéo giàn khoan vào hải phận của Việt Nam vào năm 2014 và tạo nên một làn sóng chống Trung Quốc của người dân Việt Nam. Việc Hoa Kỳ cho chiếu các video với đài CNN thu hình chuyện và điều tàu chiến,máy bay B52 vào vùng 12 hải lý và cố ý bay qua nơi Trung Quốc lập đảo nhân tạo ,phi đạo cho phản lực cơ quân sự ở Hoàng Sa Trường Sa.Trước hết để đánh thức dư luận dân chúng Hoa Kỳ về hiểm họa Trung Hoa nhưng cũng là để lôi kéo Việt Nam ra khỏi quĩ đạo Trung Quốc nghiêng hẳn về Hoa Kỳ và đây cũng là một cơ hội thoát Trung của Việt Nam hiếm có.
Những diễn biến gần đây tại Việt Nam cho thấy chiến lược này của Hoa Kỳ đang thành hình.Đó là một loạt các yếu nhân của Hoa Kỳ đã sang Việt Nam trong thời gian qua như bộ trưởng quốc phòng Aston Carter, chủ tịch ủy ban quân lực tại Thượng Viện John McCain và gần đây nhất vào lễ quốc khánh Hoa Kỳ 4 tháng 7 là cựu tổng thống Bill Clinton. Clinton có thể là người đại diện cho Obama để thương thảo và đi đến thỏa thuận sau cùng về việc Việt Nam thành đồng minh của Hoa Kỳ và cho thiết lập căn cứ quân sự Hoa Kỳ tại Cam Ranh.
Tuy nhiên điều quan trọng đối với Việt Nam là việc phải thương thảo để Hoa Kỳ ký kết một hiệp ước hỗ tương phòng thủ như Hoa Kỳ đã ký kết các hiệp ước này với Nhật Bản và Phi Luật Tân trước đây. Thực sự gọi là hỗ tương phùng, điều đó có nghĩa Hoa Kỳ sẽ can thiệp vào bảo vệ Việt Nam một khi bị Trung Quốc tấn công. Vì phản ứng của Trung Quốc trước thế kiềm tỏa và chiến lược triệt hạ Trung Quốc của Hoa Kỳ sẽ làm cho Việt Nam ở vào thế nguy hiểm dễ dàng bị Trung Quốc tấn công và xâm lược. Chỉ một khi có được hiệp ước an ninh quốc phòng với Hoa Kỳ lúc đó Việt Nam mới ở vào thế an toàn trước đe dọa của Trung Quốc.
Theo số liệu được hỏi người dân Việt Nam,sau sự kiện Trung Quốc đưa giàn khoan dầu Hải Dương 981 vào vùng biển Việt Nam cũng như tiến hành xây dựng đảo trái phép trên quần đảo Hoàng Sa,Trường Sa của Việt Nam và gần đây nhất là cho máy bay dân sự của hãng hàng không China Southen Airlines đến đảo Chử Thập chiếm của Việt Nam vào năm 1988 vừa xây dựng đường băng xong, thì có đến 92 % người dân Việt nam muốn thoát Trung nghiêng về Mỹ.
Tóm lại, chiến lược triệt hạ Trung Quốc của Hoa Kỳ đã hình thành và đã bắt đầu được thi hành,về phương diện kinh tế cũng như quân sự. Điều tốt nhất cho toàn cầu vẫn là Trung Hoa suy yếu và tan rã một khi dân chúng Trung Quốc gặp khó khăn kinh tế, thất nghiệp nổi loạn và thay đổi chính quyền Cộng sản Trung Hoa hiện tại.
Cũng như Việt Nam một khi đi với Hoa Kỳ, sẽ phải chịu điều kiện đổi mới lần II là tự do dân chủ tam quyền phân lập, nếu muốn nền kinh tế hưởng lợi từ thỏa thuận mậu dịch TPP đã ký và được chiếc dù bảo vệ an ninh quốc phòng của Hoa Kỳ. Với những hành động ngang tàng trắng trợn của Trung Quốc trên Biển Đông trong thời gian qua nhằm mục đích khống chế Việt nam và thâu tóm Biển Đông, bất chấp luật pháp quốc tế thì Việt nam không còn nhiều lựa chọn.Vậy Việt Nam có chấp nhận thoát Trung nghiêng về Hoa Kỳ hay không và khi nào, thời gian sẽ cho chúng ta câu trả lời rõ ràng nhất!
Nguyễn Đình Phùng-Thanh Hà
Thanked by 5 Members:
|
|
#70
Gửi vào 10/01/2016 - 12:08
1. trên một cuốc xe Uber tại Hà Nội, tôi có nói chuyện với người lái xe dân Hà Nội thì nghe được những ý kiến không thể đưa lên diễn đàn được. Nhưng tựu trung là người đấy đang cố hết sức đưa con đi ra nước ngoài định cư và khuyến khích con học thêm tiếng Trung ngoài tiếng Anh. Mặt khác người đó còn nói rằng nếu bây giờ có ông nào trong tứ trụ an bài ổn thỏa họ hàng ở nước ngoài rồi và có lòng dũng cảm hi sinh tính mạng bản thân và sự nghiệp chính trị vì dân tộc (do đã bị TQ nắm thóp gì gì đấy) để tuyên bố thoát Trung thì 99.99% người dân VN sẽ ủng hộ phương hướng đấy và làm một cuộc cách mạng ngoại giao-quân sự triệt để.
Lời bình: giải phóng loài người là một nhiệm vụ cao cả, nhưng vì địch trong tối, ta ngoài sáng, nên phải trừ bỏ bớt những nguy cơ không cần thiết cho người thân. Nghĩ đến ngày xưa như Bác Hồ không vợ không con mà khôn, Cụ Giáp có gia đình lại dại.
2. trên một cuốc xe Uber tại Bắc Kinh, tôi gặp một người vừa lái Uber vừa đầu tư cổ phiếu trên sàn Trung Quốc, và nghe về một cách hiểu khác về biến động trên sàn chứng khoán lẫn ngoại hối gần đây:
- Quỹ lương hưu của TQ đang khủng hoảng nghiêm trọng vì cơ cấu dân số lão hóa và nguồn thu không bù nguồn chi. Do vậy, chính phủ cố ý hạ giá trị thị trường xuống mức cực thấp rồi dùng tiền của quỹ hưu mua cổ phiếu, đợi đến khi giá cao thì lại bán ra.
- Giá trị đồng Nhân Dân Tệ (RMB/CNY) bị giảm liên lục từ 6.25 RMB/1 USD (12/8) -> 6.59 RMB/1 USD (nay) ~ giảm 5.4% là do chính phủ muốn nhà đầu tư nước ngoài giữ tiền trong cổ phiếu hoặc các tài sản khác (vd công ty, BĐS) vốn là những tài sản mà giá trị thực không bị ảnh hưởng bởi chính sách ngoại hối (?!)
Lời bình: người trong cuộc, lại luôn bị vây bọc bởi những nguồn tin đơn phương không xác thực, nên mắt thường mờ, nhận lầm sở khả kiến và sở khả vấn thành sở khả tín vô luận sự thực như hà.
3. Trên một cuốc xe Uber khác tại Hà Nội, tôi hạnh ngộ một người thuộc giới có máu mặt lái Uber cho vui vì tiện đường mới ăn giỗ dưới quê quay về Hà Nội. Người này có nhiều anh em, nhưng đa phần sống ở Đà Nẵng, thuộc giới bán buôn đồ cao cấp và làm nhà nghỉ ở đây. Ông chia sẻ bên vợ có quan hệ với Ủy Ban Nhân Dân ở Đà Nẵng và dạo gần đây mới mua nhà và cơ sở kinh doanh tại đây vì so với Hà Nội là giá quá hời, môi trường sạch sẽ, người dân hiền hòa.
Lời bình: lắc đầu ngao ngán, không biết bao nhiêu phần trăm trong số thu nhập khủng mỗi tháng từ những cơ sở kinh doanh của anh em nhà người này phải quy công lao cho bên nhà vợ.
4. Nói chuyện với một đồng nghiệp người Trung Quốc, cô ấy nói nghe bạn bè giới thiệu đầu tư bất động sản ở Việt Nam rẻ và thuận tiện lắm nên nhờ tôi tư vấn thêm. Tôi thuật lại vụ việc tại Đà Nẵng và khả năng chính sách mới sẽ cấm chuyển nhượng cho người nước ngoài, do đó không chừng bỏ tiền ra mua vịt giời bây giờ. Thế là xong, có lẽ cô ây sẽ tìm cách đầu tư sang Mỹ nơi mà tỉ lệ lợi nhuận trước thuế từ việc cho thuê nhà lên đến 10% hoặc hơn (kinh nghiệm cá nhân) so với 3-5% trước thuế và chưa tính trược giá khủng ở Trung Quốc và Việt Nam (điều tra bỏ túi).
Lời bình: đồng tiền dại tìm nơi gần, đồng tiền khôn tìm nơi lợi. Quy luật của nền kinh tế thị trường là vậy.
Sửa bởi CaspianPrince: 10/01/2016 - 12:12
Thanked by 2 Members:
|
|
#71
Gửi vào 10/01/2016 - 12:09
=====
Nhận diện và đột phá cấp bách các nguy cơ trong Đảng hiện nay
TCCS - Kinh nghiệm 85 năm lãnh đạo, trong đó có hơn 70 năm cầm quyền của Đảng ta khẳng định, một trong những bài học thành công là, luôn cảnh giác, chủ động dự báo và kiên quyết khắc phục có hiệu quả những thách thức, nguy cơ đối với cách mạng, trước nhất từ trong nội bộ Đảng. Trong bối cảnh mới hết sức phức tạp, có mặt diễn biến khôn lường, hiện nay, cùng với những vận hội mới, thời cơ mới, Đảng đứng trước những hiện trạng đáng cảnh báo, những thách thức mới.
Tại Đại hội X, Đảng ta chỉ rõ: “Công tác xây dựng, chỉnh đốn Đảng chưa đạt yêu cầu... Tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, bệnh cơ hội, chủ nghĩa cá nhân và tệ quan liêu, tham nhũng, lãng phí trong một bộ phận cán bộ, công chức diễn ra nghiêm trọng. Nhiều tổ chức cơ sở đảng thiếu sức chiến đấu và không đủ năng lực giải quyết những vấn đề phức tạp nảy sinh... Sự chỉ đạo tổ chức thực hiện chưa tốt”(1). Tới Đại hội XI, Đảng ta tiếp tục khẳng định: “Công tác nghiên cứu lý luận, tổng kết thực tiễn chưa làm sáng tỏ được một số vấn đề về đảng cầm quyền, về chủ nghĩa xã hội và con đường đi lên chủ nghĩa xã hội ở nước ta. Tính chiến đấu, tính thuyết phục, hiệu quả của công tác tư tưởng còn hạn chế; thiếu sắc bén trong đấu tranh chống âm mưu, thủ đoạn “diễn biến hòa bình”. Tình trạng suy thoái về chính trị, tư tưởng, đạo đức, lối sống trong một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên và tình trạng tham nhũng, lãng phí, quan liêu, những tiêu cực và tệ nạn xã hội chưa được ngăn chặn, đẩy lùi mà còn tiếp tục diễn biến phức tạp, cùng với sự phân hóa giàu nghèo và sự yếu kém trong quản lý, điều hành của nhiều cấp, nhiều ngành làm giảm lòng tin đối với Đảng và Nhà nước, đe dọa sự ổn định, phát triển của đất nước”(2).
Và chúng ta thực hiện Nghị quyết Hội nghị Trung ương 4 khóa XI “Một số vấn đề cấp bách về xây dựng Đảng hiện nay” trong tình hình đáng lo ngại thách thức: “Một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên, trong đó có những đảng viên giữ vị trí lãnh đạo, quản lý, kể cả một số cán bộ cao cấp, suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống với những biểu hiện khác nhau về sự phai nhạt lý tưởng, sa vào chủ nghĩa cá nhân ích kỷ, cơ hội, thực dụng, chạy theo danh lợi, tiền tài, kèn cựa, địa vị, cục bộ, tham nhũng, lãng phí, tùy tiện, vô nguyên tắc”(3).
Qua bốn năm, từ việc thực hiện Nghị quyết Hội nghị Trung ương 4 khóa XI, phát hiện những hiện trạng nóng bỏng, với những “tầng chìm thực thể”, như C. Mác nói, tinh vi, giảo quyệt hơn, đặt ra những thách thức ngày càng cấp bách, thật sự là nguy cơ. Dự thảo các văn kiện trình Đại hội XII của Đảng chỉ rõ: “Tiếp tục tổng kết thực tiễn, nghiên cứu lý luận về đảng cầm quyền...; các nguy cơ cần lưu ý phòng ngừa đối với đảng cầm quyền”.
Nhận diện những nguy cơ có thể làm băng hoại Đảng
Xuất phát từ đó, theo thời gian, nhận diện từ tổng hòa những hiện trạng, thách thức từ trong Đảng và tới toàn xã hội hiện nay, có thể khái quát nổi bật mấy loại nguy cơ chủ yếu:
1- Nguy cơ chệch hướng trong hoạch định và tổ chức thực hiện đường lối chính trị
Kỳ thực, gần 100 năm trước, V.I. Lê-nin đã dự cảm, luôn luôn cảnh báo điều đó đối với các đảng cộng sản và công nhân. Chủ tịch H-C-M cũng luôn căn dặn, nhắc nhở và Đảng ta luôn đề phòng sự xuất hiện và diễn biến của nguy cơ, thách thức này đối với mình. Vì, sự chệch hướng trong hoạch định đường lối và sự đổ vỡ về thực thi đường lối đồng nghĩa với sự cáo chung về vị trí, vai trò cầm quyền của Đảng. Bài học xương máu của một số đảng cộng sản cầm quyền ở Liên Xô và các nước xã hội chủ nghĩa ở Đông Âu cách đây hơn hai mươi năm đã cảnh báo hết sức nghiêm khắc điều đó.
Sự lường trước một lần nữa về vấn đề này vào tháng 1-1994, tại Hội nghị đại biểu toàn quốc giữa nhiệm kỳ khóa VII của Đảng, có ý nghĩa cảnh báo cực kỳ nghiêm khắc. Đó là sự tiên liệu đúng đắn trong tiến trình tổng kết nghiêm khắc về thực tiễn cầm quyền, sự phát triển sáng tạo với tinh thần tự phê bình trong xây dựng, phát triển lý luận cầm quyền và sự dũng cảm chính trị về trọng trách cầm quyền ngày càng phức tạp, khó khăn mà Đảng được lịch sử và nhân dân trao cho trọng trách lãnh đạo xã hội và đất nước.
Trước hết, tình trạng cơ hội chính trị, thực dụng chính trị về tư tưởng chính trị và hành động chính trị trong một bộ phận cán bộ, đảng viên giữ trọng trách trong bộ máy của Đảng và Nhà nước ở các cấp, nhất là một số người tham gia trên phương diện hoạch định và tổ chức thực hiện đường lối chính trị, đang tồn tại rất tinh vi, trên không ít lĩnh vực... Tệ “địa phương hóa”, “cục bộ hóa”, “cát cứ hóa” đường lối của Đảng, chính sách và pháp luật của Nhà nước bằng kiểu lợi dụng cái gọi là “sự đặc thù” để ban hành cái gọi là “chính sách riêng”, “chính sách đặc thù” nhằm mưu đồ phục vụ “lợi ích nhóm” và tụ lại thành những “nhóm lợi ích”... đi ngược lại đường lối chung; thậm chí để lọt lộ thông tin, bán thông tin, làm lộ bí mật quốc gia... đã diễn ra ở một số phương diện, tạo nên tình trạng vừa vô tổ chức, vô kỷ luật, vừa cát cứ, khép kín, cục bộ... trong sự thống nhất của Đảng.
Thứ hai, tình trạng bảo thủ, trì trệ, tụt hậu, đổi mới vô nguyên tắc về lý luận chính trị trong hoạch định đường lối chính trị đã và đang tồn tại trong không ít người, ở không ít nơi. Sự “đóng cửa”, “khép kín” trong tư duy, ngại đổi mới hay nói chính xác hơn, không chịu thâm nhập vào thực tiễn, đã hạn chế họ. Mặt khác, một số tự cho mình là “đúng đắn”, rồi tự bằng lòng và tự ràng buộc mình vào những định đề có sẵn nhưng đã lạc hậu, quẩn quanh trong những nhận thức đã trở thành cố hữu, lỗi thời, đã bị cuộc sống vượt qua và vô hình biến thành trở lực đối với công cuộc đổi mới. Đồng thời, một bộ phận nhân danh đổi mới, xa rời các nguyên tắc, kỷ luật của Đảng, “tự chuyển hóa” đòi xét lại đường lối chính trị của Đảng.
Thứ ba, tình trạng cố tình làm biến dạng đường lối chính trị, dưới mọi hình thức trong việc thực hiện; tệ hại hơn, họ nhân danh đổi mới, sáng tạo một cách vô nguyên tắc, cố tình làm sai lạc việc hoạch định và thực hiện đường lối chính trị cũng đang xuất hiện ở đây đó, thậm chí không ít nơi. Họ coi nhẹ những vấn đề có tính nguyên tắc, bất chấp nguyên tắc, kỷ luật, luồn lách tìm và lợi dụng những sơ hở của đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách và pháp luật của Nhà nước; thậm chí có người, có tổ chức cố tình làm trái ở quy mô tập thể những quy định chung đó để mưu lợi cho họ, cho phe nhóm của họ, phá rối tình hình...
2- Nguy cơ buông lỏng, làm trái những nguyên tắc tổ chức và hoạt động của Đảng
Sức mạnh vô địch của Đảng là sự thống nhất của ý chí và hành động theo những nguyên tắc, những quy định và cao nhất là Điều lệ của Đảng đã được toàn thể cán bộ, đảng viên nhận thức và thực thi tuân thủ một cách tự giác, dân chủ và nghiêm minh.
Thế nhưng, ở không ít nơi, nguyên tắc tập trung dân chủ bị không ít người, tổ chức đảng lợi dụng, cắt xén hoặc trương lên thành tấm bình phong để che đậy mưu đồ cá nhân và hành động phá rối tổ chức hoặc vô hiệu hóa tổ chức, thành “con dao hai lưỡi” để mưu đoạt lấy lợi ích cho bản thân, phường hội, thậm chí nhằm “chui sâu, leo cao” vào các cơ quan lãnh đạo, quản lý. Nguy hại hơn, mượn hoặc nhân danh nguyên tắc này để đối phó với cấp trên, cô lập và vô hiệu hóa cấp dưới, biến tổ chức đảng nơi họ phụ trách thành “bầu trời riêng”, với “tôn ty riêng”... để thực thi mưu đồ cá nhân, phe nhóm, phường hội....
Mặt khác, không ít người biến việc thực hiện nguyên tắc tự phê bình và phê bình thành cái gọi là “vũ khí” rất màu nhiệm để tâng bốc, tán dương nhau nhưng lại nhân danh “thanh bảo kiếm chữa lành mọi vết thương”(V. I. Lê-nin) thực thi mưu đồ loại bỏ những người không cùng cánh với họ, để gây rối nội bộ Đảng nhằm “vinh thân phì gia”, “đục nước béo cò”... Kỷ luật của Đảng, Điều lệ của Đảng là pháp luật của Đảng bị không ít người ở một số tổ chức đảng biến thành “thanh kiếm phường chèo” với phe cánh họ, nhưng lại là “lưỡi gươm oan nghiệt” đối với đồng chí, nhất là những người trung thực, dũng cảm đấu tranh với các tệ nạn trong Đảng, mà họ là thủ phạm. Núp dưới chiêu bài “giữ nghiêm kỷ luật”, họ “thanh lọc đội ngũ” một cách có lợi cho họ. Thực chất, họ đã vô hiệu hóa sức mạnh của kỷ luật đảng, của Điều lệ Đảng, biến tổ chức đảng thành “vương quốc” riêng nhằm thực thi những mưu đồ cá nhân, vô hình tạo nên nạn bè phái, cát cứ ngay trong tổ chức đảng, trong cơ quan lãnh đạo của Đảng.
Có thể nói, với sự hành xử như vậy, hai nguyên tắc đó của Đảng đã bị bóp méo, cắt xén; và cách họ đã tự biến mình thành những người tha hóa, làm công cụ phá hỏng đoàn thể và phá hoại tổ chức; biến những tổ chức đảng nơi họ phụ trách và sinh hoạt thành hoặc là tổ chức “hữu danh vô thực” hoặc bị tê liệt, mất sức chiến đấu.
3- Nguy cơ một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên, trong đó đáng lo ngại là người đứng đầu suy thoái, biến chất về tư tưởng chính trị, sa sút về phẩm hạnh và lối sống
Đây là một thực trạng báo động, đang gây những hậu quả khôn lường. Nhưng điều đáng lo ngại là, tình trạng đó đang lan rộng, tỏa sâu trong đội ngũ cán bộ, đảng viên của Đảng và leo cao, chui vào cả trong một số bộ phận của bộ máy lãnh đạo các cấp của Đảng. Tệ cơ hội chính trị, thực dụng chính trị, thói vô chính trị, sự băng hoại về phẩm hạnh đạo đức chính trị, về phong cách, lối sống... của một bộ phận cán bộ, đảng viên, trong đó có cả một số cán bộ cao cấp, đang gây nhức nhối đối với toàn Đảng, gây bất bình, oán thán trong nhân dân.
Điều đáng lo ngại là, họ nhân danh Đảng, nhân danh tổ chức để làm những việc đồi bại, táng tận lương tâm: tham nhũng, ăn cắp của công, bòn rút của cải của Nhà nước, của nhân dân, mua quan bán chức, chạy chức, chạy quyền, chạy tuổi, chạy tội... Tình trạng “phai Đảng”, “nhạt Đảng”,... đang lan nhiễm trong không ít cán bộ, đảng viên. Họ đối xử với nhau “lạnh tanh máu cá”, thậm chí chà xéo cả lên tình người, tình đồng chí để giành đoạt cho mình quyền lực, lợi lộc cá nhân và cho phường hội. Một số người không còn cả liêm sỉ, mà nói như người xưa: Không có liêm sỉ thì không thành người được nữa!
Chủ nghĩa cá nhân, chủ nghĩa thực dụng, chủ nghĩa bè phái, tệ tham nhũng - những “giặc nội xâm” - đang làm một bộ phận cán bộ, đảng viên, trong đó có không ít người giữ trọng trách “thoái Đảng”, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”, làm không ít tổ chức đảng mất sự thống nhất, mất khả năng lãnh đạo và mất sức chiến đấu. Nếu chậm trễ, không kiên quyết chủ động ngăn chặn một cách kịp thời, căn cơ và hiệu quả, cái hiểm họa “tổ kiến hổng sụt toang đê vỡ” sẽ cận kề và lan rộng, như đã từng xảy ra đối với một số đảng cộng sản cầm quyền.
4- Nguy cơ xa rời cơ sở xã hội - chính trị của Đảng
Nguồn gốc làm nên sức mạnh vô địch của Đảng là sống và trưởng thành trong lòng nhân dân và dân tộc. Đó là bản chất của Đảng ta. Hơn nữa, Đảng là “đứa con nòi xuất thân từ giai cấp lao động”, “một lòng một dạ tận tụy phụng sự nhân dân”, vì “Đảng không có lợi ích nào khác ngoài lợi ích của nhân dân lao động và của cả dân tộc Việt Nam”, “không thiên tư thiên vị” nên sinh thành, sống trong lòng và trưởng thành từ trong lòng nhân dân là lẽ tự nhiên, sự sống còn của Đảng suốt hơn 85 năm lịch sử của mình.
Nhưng hiện nay, không ít tổ chức đảng, đảng viên đi ngược lẽ tự nhiên ấy. Họ sống và làm việc theo kiểu “bề trên” quan liêu, cách bức với cơ sở, xa lạ với nhân dân. Họ là những “ông quan cách mạng”, “ông tướng, bà tướng”, “công thần cách mạng”, “hạng người nói suông”,... trong Đảng, như Chủ tịch H-C-M phê phán. Một số người hành xử vô văn hóa, thậm chí đi ngược tâm tư, quyền lợi của nhân dân, gây bao nỗi ưu phiền, bức xúc, thậm chí phẫn nộ trong nhân dân, làm tổn hại thanh danh và uy tín của Đảng. Một số tổ chức đảng, dưới sự chi phối hoặc cầm đầu của một số người hoặc bị vô hiệu hóa hoặc đã đánh mất vai trò lãnh đạo của mình, không còn xứng đáng với sự tin cậy của tập thể, của nhân dân. Sự tự đánh mất vị thế, vai trò cầm quyền và tự sụp đổ của một số đảng cộng sản cầm quyền ở một số nước có nguyên nhân bắt đầu từ sự vi phạm lẽ tự nhiên xương máu này.
Ai không còn chỗ đứng trên nền nhân dân, không sống trong lòng nhân dân và dân tộc, không có trách nhiệm với nhân dân là không còn xứng đáng là “đứa con nòi của nhân dân lao động”, như Chủ tịch H-C-M dạy, khi ấy nhất định thất bại và đổ vỡ.
5- Nguy cơ vừa cát cứ, cục bộ, vừa phân ly, phá vỡ thống nhất, mà một số người đứng đầu là sự “kết tụ” dưới đủ hình thức và cấp độ, có thể làm xuất hiện “lợi ích nhóm” và những “nhóm lợi ích” làm phân rã Đảng
Đó là con đường ngắn nhất tự thủ tiêu mình và làm tê liệt sức mạnh tập trung của toàn Đảng. Rất tiếc, không ít người, không ít tổ chức ở không ít nơi mắc phải điều tệ hại và hết sức nguy hiểm đó. Đây là hậu quả trực tiếp của các thách thức trên. Tệ “anh hùng nhất khoảnh”, “trên có chính sách, dưới có đối sách”, thói tự cho mình đồng nhất tổ chức đảng với người đứng đầu bộ máy đảng... không còn là sự hiếm hoi. Một số người sử dụng chức vụ mà Đảng trao cho họ thành vật sở hữu (!) để ban ơn, để kéo bè kéo cánh, tham nhũng tập thể, kể cả thủ đoạn tham nhũng quyền lực... Vô hình điều đó thổi phồng và làm trầm trọng hơn tệ cục bộ, bè phái, gia trưởng phong kiến, “quan cách mạng”... trong không ít tổ chức đảng, biến tổ chức đảng thành “của riêng”, thậm chí thành “đảng kiểu phong kiến”, thủ tiêu sự thống nhất trong Đảng; làm xuất hiện những “nhóm lợi ích” làm phân rã Đảng về mặt tư tưởng và tổ chức một cách ngấm ngầm và nguy hiểm.
Điều hết sức đáng lo ngại là, sự phân ly về tư tưởng, lỏng lẻo, rệu rã về tổ chức, coi thường các nguyên tắc hoạt động của Đảng diễn ra trong một bộ phận đáng kể cán bộ, đảng viên và ngay trong lòng một số tổ chức đảng, ở một số nơi tới mức không thể xem thường. Thứ “đạo đức ba mặt” (trước cấp trên, với công luận, trước cấp dưới), thói hành xử “lá mặt lá trái” (trong cuộc họp đối lập với ngoài hành lang), tệ “bằng mặt nhưng không bằng lòng”; cấp dưới không phục tùng cấp trên: sự chia rẽ, thậm chí “đối trọng” giữa các khuynh hướng về tư tưởng và lợi ích làm nảy sinh các “nhóm lợi ích” và “lợi ích nhóm” hết sức nguy hiểm... đang tồn tại trong không ít cán bộ, đảng viên, kể cả đảng viên giữ trọng trách của cấp ủy; bộ phận không phục tùng toàn thể, thậm chí đi ngược lại tập thể,... đang diễn ra ở một số tổ chức đảng, đang phá vỡ khối đoàn kết thống nhất trong Đảng, xâm hại tình đồng chí, thủ tiêu vai trò, sức mạnh chiến đấu của tổ chức đảng; đến lượt nó, tổ chức đảng bị vô hiệu hóa, bị tước bỏ, bị thủ tiêu sức mạnh của một tổ chức lãnh đạo và chiến đấu.
Quan điểm cơ bản, ba khâu đột phá và năm giải pháp chủ yếu và cấp bách phòng, chống, đẩy lùi các nguy cơ trong Đảng
Có thể nói, hiện nay với vị thế là một đảng cầm quyền, tình hình trong Đảng đã khác trước, nên không thể giải quyết vấn đề giống trước, từ quan điểm, nhận thức tới chủ trương và giải pháp đối với việc phòng ngừa, đẩy lùi những nguy cơ trong Đảng. Dù cách đây 46 năm, nhưng lời Chủ tịch H-C-M trong Di chúc của Người vẫn nguyên giá trị lúc này: “TRƯỚC HẾT NÓI VỀ ĐẢNG... Đảng ta là một đảng cầm quyền. Mỗi đảng viên và cán bộ phải thật sự thấm nhuần đạo đức cách mạng, thật sự cần kiệm liêm chính, chí công vô tư. Phải giữ gìn Đảng ta thật sự trong sạch, phải xứng đáng là người lãnh đạo, là người đày tớ thật trung thành của nhân dân”(4).
Nói cách khác, hơn lúc nào hết, cần một sự đột phá đủ mạnh để giải quyết tình hình đại cục, nhưng phải phù hợp, cụ thể và hiệu quả, không chung chung, nói nhiều làm ít, hay “bắt cóc bỏ đĩa”, “đánh trống bỏ dùi”, “gặp chăng hay chớ”...
1- Về quan điểm và phương châm
a- Về quan điểm
Đây là vấn đề vô cùng hệ trọng liên quan tới sinh mệnh, sự tồn vong của Đảng, sự mất còn của chế độ, sự thăng trầm của đất nước, sự an nguy của dân tộc, nên không thể trì hoãn giải quyết. Ở đây, từ nhận thức về đảng cầm quyền tới biện pháp xử lý các nguy cơ của một đảng cầm quyền càng không thể giống trước, trước yêu cầu đẩy mạnh toàn diện và đồng bộ công cuộc đổi mới. Vì, tình trạng bất bình thường đòi hỏi phải được giải quyết một cách bất bình thường và chữa trị cho bằng được, nếu Đảng muốn tiếp tục cầm quyền ngang tầm trách nhiệm với dân tộc, với lịch sử.
b- Về phương châm
Chúng ta không tưởng tượng hoặc tự dựng nên nguy cơ. Đó là sự thật, ở mức độ này hay hình thức kia, và chúng nguy hiểm không thể coi thường.
Vì vậy, phương châm bao trùm là, không hoang mang, dao động nhưng cũng không nóng vội, nửa vời; kiên quyết, dứt điểm và có lộ trình phù hợp, cụ thể; thống nhất, đồng bộ, đồng thời chọn đúng khâu đột phá và giải quyết trên tầm tổng thể; phát huy dân chủ rộng rãi và bảo đảm tập trung cao độ, giữ nghiêm kỷ luật đủ mạnh ở mức cao nhất... quyết làm chuyển biến tình hình toàn cục.
2 - Về ba khâu đột phá
Thứ nhất, đột phá đổi mới tư duy về Đảng Cộng sản cầm quyền làm mở đầu và làm nền tảng căn cơ nhưng cấp bách.
Hơn lúc nào hết, phải coi đổi mới tư duy về đảng cầm quyền là khâu đột phá về lý luận làm cơ sở, nền tảng, tiêu chí và động lực cho các khâu đột phá khác. Không giải quyết những vấn đề chung, nhất định vấp ngã trên những vấn đề cụ thể. Nói cách khác, toàn bộ công việc cầm quyền trước hết của Đảng phải được tập trung thể hiện ở đường lối chính trị đúng đắn, với tinh thần cách mạng và khoa học.
Thứ hai, xây dựng và đổi mới đội ngũ cốt cán, trước hết là người đứng đầu cấp ủy, đơn vị, cơ quan, tổ chức ngang tầm nhiệm vụ.
Đột phá xây dựng cho kỳ được đội ngũ người đứng đầu các cấp ủy, cơ quan, đơn vị, đồng thời là đội ngũ thủ lĩnh ở các nơi này gánh vác trách nhiệm cầm quyền của Đảng là khâu đột phá then chốt. Cán bộ là gốc của công việc. Vì, đường lối chính trị phải được thực hiện trực tiếp và trước hết bởi đội ngũ người đứng đầu - thủ trưởng đồng thời là thủ lĩnh một cách xứng đáng và ngang tầm, với tư duy mới về đảng cầm quyền. Đến lượt khâu đột phá xây dựng đội ngũ người đứng đầu, phải nhằm tạo dựng kỳ được đội ngũ cốt cán chung quanh người đứng đầu - thủ trưởng - thủ lĩnh, và tổ chức bộ máy chuyên môn, chức năng... cốt yếu tạo nên sức mạnh tổng thể của đội ngũ lãnh đạo nói riêng và cán bộ của hệ thống chính trị nói chung phù hợp với đường lối chính trị.
Khi đã có đường lối chính trị đúng, việc cơ bản tiếp theo là chọn đúng người “có gan phụ trách”, vì “chọn người và thay người cũng là một vấn đề quan trọng trong việc lãnh đạo”(5) (và những người cộng sự và bộ máy chuyên môn, chức năng của họ), như Chủ tịch H-C-M nói.
Thứ ba, đột phá đổi mới về thể chế, cơ chế vận hành thể chế và siết chặt kiểm tra, giám sát trong Đảng phù hợp với pháp luật giữ vị thế thượng tôn và truyền thống quản lý xã hội.
Về thể chế, trong rất nhiều việc, cần hoàn thiện hệ thống quy chế, lấy đó làm quy phạm chỉ đạo và điều chỉnh hoạt động của bộ máy đảng (cố nhiên bao hàm cả mỗi đảng viên giữ chức vụ hay không giữ chức vụ trong Đảng) trên cơ sở Điều lệ Đảng, phù hợp với hệ thống pháp luật hiện hành, bao quát trên tất cả mọi phương diện, mọi lĩnh vực và công việc của một đảng cầm quyền. Tổ chức bộ máy đảng các cấp gọn nhẹ, thông suốt trong lãnh đạo, chỉ đạo, trong kiểm tra, giám sát công việc và con người, gắn bó với nhân dân... một cách tự nhiên và dân chủ.
Đổi mới cơ chế vận hành thể chế theo hướng đề cao quyền hạn cá nhân, bảo vệ trách nhiệm cá nhân và kiểm soát quyền hạn gắn với trách nhiệm cá nhân; mở rộng, cạnh tranh một cách dân chủ và bình đẳng gắn chặt với trách nhiệm giải trình minh bạch và kịp thời về quyền hạn và trách nhiệm. Xây dựng và thực thi văn hóa trong chính trị một cách chuẩn mực của một đảng cầm quyền.
Về công tác kiểm tra, giám sát và kỷ luật đảng.
Không một cá nhân nào, tổ chức nào của Đảng được phép đặt ra ngoài sự kiểm tra, giám sát của Đảng, pháp luật của Nhà nước và của nhân dân. Siết chặt nguyên tắc tập trung dân chủ, thống nhất và bình đẳng trong thực thi Điều lệ Đảng và pháp luật của Nhà nước đối với mọi cán bộ, đảng viên của hệ thống chính trị, không có “vùng cấm”, không có “đặc quyền” hay ngoại lệ.
3- Thực thi năm giải pháp chủ yếu và cấp bách
Kinh nghiệm từ 85 năm lãnh đạo cách mạng, trong đó có 70 năm cầm quyền của Đảng, cho thấy, có lý luận cầm quyền đúng - cương lĩnh cầm quyền khoa học, phù hợp, được đông đảo nhân dân ủng hộ và thực hiện - có bộ máy cầm quyền hiệu quả và đội ngũ cán bộ cầm quyền giỏi, không việc gì không thành công. Theo hướng đó, để đột phá phòng ngừa các nguy cơ trong Đảng hiện nay, cấp bách thực thi tối thiểu năm giải pháp chủ yếu sau:
Một là, đổi mới tư duy về Đảng cầm quyền, trọng tâm là những vấn đề mang tính quy luật của Đảng Cộng sản Việt Nam cầm quyền trong điều kiện mới là vấn đề căn bản trước hết.
Mục tiêu của công việc này là xây dựng, nâng cao chất lượng, nhất là trình độ hoạch định xây dựng và tổ chức thực hiện đường lối chính trị của Đảng để đường lối chính trị xứng đáng là một cương lĩnh chính trị - cương lĩnh chỉ đạo hành động xây dựng chủ nghĩa xã hội và bảo vệ Tổ quốc phù hợp với bối cảnh mới và điều kiện mới. Đây là vấn đề quyết định hết thảy toàn bộ thành bại công cuộc cầm quyền của Đảng, nhân tố căn bản quyết định vị thế, năng lực và trách nhiệm cầm quyền của Đảng.
Chung quanh vấn đề này, tối thiểu có 11 loại vấn đề mang tính quy luật cần giải quyết vừa cấp bách, vừa lâu dài một cách đồng bộ và cụ thể về Đảng cầm quyền, bao gồm:
1- Quy luật cầm quyền;
2- Mục tiêu cầm quyền;
3- Nguyên tắc cầm quyền;
4- Nội dung cầm quyền;
5- Phương thức cầm quyền;
6- Cơ chế cầm quyền;
7- Cơ sở cầm quyền;
8- Điều kiện cầm quyền;
9- Nguồn lực cầm quyền;
10- Môi trường cầm quyền;
11- Nguy cơ đối với sự cầm quyền.
Đây là nguồn gốc chính trị - tư tưởng thực tiễn quyết định vị thế, năng lực, bản lĩnh và trách nhiệm cầm quyền của Đảng hiện nay.
Xuyên suốt và là linh hồn các vấn đề mang tính quy luật trên, xây dựng kỳ được và thực thi thống nhất và sâu sắc văn hóa chính trị Việt Nam hiện đại nói chung và văn hóa cầm quyền của Đảng nói riêng trong nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân và hội nhập quốc tế. Sứ mệnh của văn hóa cầm quyền của Đảng là tẩy trừ cho kỳ được ba thứ kẻ thù: chủ nghĩa cá nhân, chủ nghĩa thực dụng và chủ nghĩa cơ hội, dưới mọi hình thức, mà cấp bách nhất là ba loại tệ nạn: nạn hối lộ, lợi ích nhóm và xa rời nhân dân đang có nguy cơ làm phân rã Đảng hiện nay; đề cao đạo đức, liêm sỉ đảng viên của Đảng. Mỗi đảng viên phải là một nhân cách văn hóa, mỗi cán bộ lãnh đạo, quản lý của Đảng, của hệ thống chính trị phải là một tấm gương văn hóa.
Rường cột tổ chức và trọng trách thực thi công việc này trước hết thuộc về đội ngũ đảng viên làm công tác lãnh đạo, quản lý các cấp, các nhà khoa học trên các phương diện, lĩnh vực mang tầm chiến lược, phải được xây dựng với cơ cấu hợp lý, thực sự là tinh hoa của Đảng, của dân tộc.
Hai là, tiếp tục chỉnh đốn hệ thống tổ chức bộ máy và cán bộ; sửa đổi, hoàn thiện cơ chế vận hành bộ máy và phương thức lãnh đạo của Đảng một cách hữu hiệu.
Tuy có những tiến bộ nhất định, nhưng hệ thống tổ chức bộ máy đảng và cơ chế vận hành bộ máy đảng vẫn tồn tại không ít vướng mắc, thậm chí là trở ngại trong việc phát huy vai trò lãnh đạo của Đảng ở tất cả các cấp. Tình trạng chồng chéo, cồng kềnh, cách bức, thậm chí cắt khúc khép kín, gây ách tắc, làm tổn hại mối liên hệ hữu cơ giữa các tổ chức đảng với nhau, với chính quyền các cấp, các tổ chức chính trị - xã hội và với nhân dân diễn ra ở không ít nơi; bộ máy nặng nề, tình trạng “đông mà không mạnh”, “chín người mười ý”... diễn ra trên không ít lĩnh vực của đời sống trong Đảng và xã hội.
Để làm “tan những cục nghẽn mạch đau đớn” ấy, về phương châm, phải bảo đảm sự liên thông mang tính chỉnh thể, trước hết của bộ máy tổ chức và cán bộ của Đảng, của hệ thống chính trị, mà mối quan hệ cơ bản nhất là giữa Đảng với Nhà nước và nhân dân:
Trước hết, thu hút vào bộ máy đảng những nhân tố ưu tú nhất, tinh hoa nhất và đãi ngộ, bảo vệ họ một cách xứng đáng. Tiếp tục rà soát, kiên quyết cắt bỏ những những khâu trung gian; sáp nhập những bộ phận trùng chéo trong bộ máy, giữa bộ máy đảng và bộ máy đảng và bộ máy nhà nước theo hướng Đảng hóa thân một cách khoa học, phù hợp và thận trọng.
Thứ hai, trong việc cấu trúc lại bộ máy của Đảng, kiên quyết cắt bỏ những bộ phận ít tác dụng hoặc cùng làm chức năng, nhiệm vụ với bộ máy nhà nước và các tổ chức chính trị - xã hội; tiếp tục đổi mới chức năng, nhiệm vụ của các cấp ủy, Ban Cán sự đảng, Đảng đoàn một cách phù hợp với tình hình mới; nhất thể hóa một số chức danh đứng đầu cơ quan đảng và nhà nước theo hướng trao quyền đồng thời kiểm soát quyền, theo trách nhiệm đối với người đứng đầu và tập thể cốt cán chung quanh người đứng đầu kết hợp với phân quyền hợp lý và minh bạch hóa quyền, trách nhiệm đối với các bộ máy thực thi và tham mưu... bảo đảm sự lãnh đạo tập trung, thống nhất, dân chủ và thông suốt đối với hệ thống chính trị, trước hết là giữa các tổ chức trong hệ thống của Đảng.
Thứ ba, kiên quyết chỉnh đốn và đổi mới đội ngũ cán bộ, rường cột là đội ngũ cán bộ lãnh đạo, quản lý (thông qua thi tuyển, tranh tuyển, tiến tuyển, ứng tuyển, bổ tuyển, bầu tuyển, cử tuyển và người đứng đầu chọn tuyển... một cách minh bạch, trách nhiệm và dân chủ) sao cho thật đồng bộ, tinh hoa, gọn nhẹ và trong sạch; hết sức coi trọng đội ngũ chuyên gia, nhất là ở những lĩnh vực then chốt. Điều nhấn mạnh là, trong việc kiến tạo đội ngũ cán bộ lãnh đạo, quản lý, luôn thấu triệt phương châm sử dụng nhân tài: “tài không đợi tuổi”, “tài không kể tuổi” và “tài không nệ tuổi”, dỡ bỏ mọi khuôn sáo cơ học cứng nhắc về vấn đề này; đồng thời, ngăn chặn thứ tệ nạn “công tác cán bộ trong hội trường là chiến trường, ngoài hội trường là thị trường”, như dư luận cảnh báo, nhằm kiện toàn kỳ được đội ngũ gồm đa thế hệ, thực sự tinh nhuệ, đồng bộ, hiệu quả và mang tầm chiến lược. Định kỳ và không định kỳ thực thi khảo thí đội ngũ cán bộ lãnh đạo, quản lý các cấp nhằm sàng lọc, bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ... theo công việc, không chờ hết nhiệm kỳ, hết tuổi công tác. Việc thành bại của sự nghiệp đổi mới phụ thuộc quyết định một phần căn bản vào phương lược xử lý vấn đề này.
Trong việc đổi mới cơ chế vận hành bộ máy đảng, cần thiết tiếp tục pháp chế hóa hoạt động, đổi mới phương thức và phong cách cầm quyền thật sự dân chủ từ Trung ương tới cơ sở, từ cấp ủy cao nhất tới từng chi ủy một cách thống nhất, phù hợp với các loại hình tổ chức đảng, trên cơ sở nguyên tắc tập trung dân chủ, bảo đảm không ngừng liên thông từ trong Đảng tới ngoài xã hội, gắn bó chặt chẽ với nhân dân theo mục tiêu Đảng lãnh đạo để nhân dân là chủ và làm chủ thật sự, vì hạnh phúc tối cao của nhân dân. Dành mọi điều kiện thuận lợi nhất cho tổ chức đảng ở cơ sở theo phương châm: Tất cả hướng về cơ sở, vì cơ sở, cho cơ sở và phụng sự nhân dân là thước đo về phẩm chất chính trị, phẩm hạnh đạo đức và sự cống hiến của mọi cán bộ, đảng viên; lấy đó làm bổn phận, đề cao danh dự và lương tâm của mỗi người trong bộ máy chỉnh thể của Đảng nói riêng, của hệ thống chính trị nói chung nhằm phát triển vững chắc cơ sở xã hội - chính trị cầm quyền của Đảng.
Ba là, hoàn thiện cơ chế kiểm tra, giám sát đội ngũ cán bộ, đảng viên.
Không thể để bất cứ cán bộ, đảng viên nào nằm ngoài sự kiểm tra của tổ chức, sự giám sát của đội ngũ cán bộ, đảng viên và nhân dân, ở bất cứ đâu, trên bất cứ phương diện hoạt động, trên lĩnh vực công tác và địa bàn sinh sống nào... Phát huy dân chủ một cách đúng hướng và thật sự rộng rãi là điều tối cần thiết, nếu không nói là nhân tố quyết định thành công.
Thiết lập định chế xử lý kịp thời cho tất cả công tác kiểm tra, giám sát của các cấp ủy, của bộ máy đảng, của nhân dân đối với mỗi cấp ủy, mỗi tổ chức, mỗi cán bộ, đảng viên. Cùng với việc đổi mới công tác kiểm tra, giám sát của tổ chức, các cấp ủy, các tổ chức đảng hết sức chú trọng tiếp thu ý kiến góp ý của nhân dân, sự phát hiện của công luận về cán bộ, đảng viên, nhất là đảng viên thuộc quyền quản lý của mình một cách toàn diện, theo hướng chặt chẽ, minh bạch. Dựa hẳn vào nhân dân để xây dựng Đảng.
Đổi mới chế độ sinh hoạt đảng, cơ chế kiểm tra, giám sát đảng viên, nhất là cơ chế bảo đảm và mở rộng dân chủ trong tự phê bình và phê bình, trong kiểm tra, giám sát chặt chẽ đảng viên ngay từ chi bộ, từ cơ sở, nhằm trước hết “tống cổ” “những ông quan cách mạng”, những “ông tướng, bà tướng”... trong Đảng ra khỏi Đảng, như V. I. Lê-nin và Chủ tịch H-C-M nói. Gắn chặt sinh hoạt của tổ chức đảng với sinh hoạt các đoàn thể, sống trong lòng nhân dân ở cơ sở nhằm không để lọt sự giám sát đảng viên - với tư cách là công dân - của nhân dân ngay tại nơi cư trú. Vì, tai mắt nhân dân là tinh tường và thấu suốt nhất. Như thế mới giữ được ổn định từ trong nội bộ Đảng, xây dựng môi trường chính trị - pháp lý - xã hội lành mạnh bảo đảm vững chắc cho mọi sự phát triển một cách dân chủ, tập trung và vững chắc của Đảng, ngay từ cơ sở xã hội - chính trị. Vì, mất niềm tin từ trong Đảng chỉ là mất từ nội bộ, mất từ điều chủ yếu đã nguy hiểm nhưng nhân dân ngoảnh mặt và mất niềm tin trong nhân dân là mất cả nền tảng xã hội - chính trị và có nguy cơ mất hết.
Bốn là, dân chủ hóa việc thực hiện kỷ cương, siết chặt kỷ luật của Đảng, đồng thời thực hiện nghiêm pháp luật của Nhà nước.
Không có ngoại lệ cho bất cứ ai trong việc chấp hành và thực thi kỷ luật của Đảng, cơ bản trước hết là Điều lệ Đảng và pháp luật của Nhà nước. Càng không thể chấp nhận tệ “khoanh vùng kỷ luật, pháp luật”, tình trạng “nhẹ đối với trên, nặng dành cho dưới” ở bất cứ cấp nào. Điều lệ Đảng, kỷ luật của Đảng chỉ có một. Theo đó, sự thực thi một cách dân chủ nhưng phải thống nhất, tập trung và kiên quyết, không có ngoại lệ hay sự miễn trừ nào, đối với bất tổ chức nào và bất cứ ai.
Đó là nguyên tắc.
Định chế, siết chặt và nâng cao chế độ chịu trách nhiệm cá nhân của những người đứng đầu bộ máy ở các cấp ủy gắn chặt với chế độ tập thể chịu trách nhiệm, trong việc thực thi đường lối chính trị của Đảng, pháp luật của Nhà nước, Điều lệ Đảng và bảo vệ kỷ luật, kỷ cương xã hội. Đồng thời, khen thưởng một cách kịp thời và thỏa đáng cho những tổ chức, cá nhân làm tốt công việc này; và ngược lại, kỷ luật thật nghiêm những tổ chức, cá nhân vi phạm Điều lệ Đảng, chính sách và pháp luật của Nhà nước, dù là ai, là tổ chức nào. Kỷ luật nghiêm khắc và kịp thời những ai gây mất đoàn kết nội bộ, kéo bè kéo cánh trong Đảng. Cấp ủy viên càng cao, cán bộ giữ trọng trách càng lớn càng phải gương mẫu, nghiêm cẩn, càng phải đề cao và giữ gìn liêm sỉ, nhân cách văn hóa... trước cấp dưới, trước toàn Đảng và toàn dân.
Chỉnh đốn đội ngũ những người làm công tác kiểm tra, thanh tra các cấp theo hướng tinh hoa, trong sạch, trung thành, nghiêm cách và thạo việc. Đối đãi xứng đáng với họ, như Chủ tịch H-C-M dặn dò: Sử dụng và trọng đãi sao cho xứng đáng!
Bài học lịch sử xương máu cho thấy: Thưởng phạt không kịp thời và phân minh, tất sẽ rối loạn!
Năm là, tổng rà soát, phân loại, nâng cao chất lượng hệ thống tổ chức đảng, trước hết là tổ chức cơ sở đảng và toàn thể đội ngũ đảng viên là giải pháp căn cơ quyết định nâng cao sức chiến đấu của Đảng.
Chọn thời điểm thích hợp, tiến hành cuộc tổng kiểm kê, rà soát, phân loại một cách hệ thống, toàn diện, đúng thực chất đội ngũ đảng viên và tổng thể hệ thống tổ chức cơ sở đảng ở tất cả các cấp trong toàn Đảng. Hiện nay, toàn Đảng có gần 4 triệu đảng viên sinh hoạt ở hơn 53.300 tổ chức cơ sở đảng, trong đó 11.118 tổ chức cơ sở đảng ở xã, phường... Tình trạng không ít tổ chức cơ sở đảng “trong mà không sạch”, vững mạnh chỉ là hình thức, “đảng viên tuy đông mà không mạnh”... đang báo động. Không nắm đúng tình hình sẽ không có giải pháp xử lý phù hợp và hiệu quả. Trước đây, chúng ta đã rất cố gắng làm, nhưng chưa triệt để, thậm chí không ít cấp, không ít nơi “đánh trống bỏ dùi”, “gặp chăng hay chớ”, “đầu voi đuôi chuột”... nên sự đánh giá, phân loại không chính xác, thậm chí có mặt, có nơi còn làm cho tình hình phức tạp thêm. Phải cần kíp khắc phục tình trạng đó.
Phải thật sự coi trọng phương châm phù hợp và hiệu quả, trên cơ sở phân loại đúng tổ chức đảng và đảng viên, tiếp tục tìm tòi các giải pháp kiện toàn phù hợp với từng loại hình tổ chức đảng, tiếp tục cụ thể hóa việc thực hiện tiêu chuẩn và phân loại, sàng lọc đội ngũ đảng viên gắn chặt với việc tiếp tục thực hiện Nghị quyết Hội nghị Trung ương 4 khóa XI “Một số vấn đề cấp bách về xây dựng Đảng hiện nay”, Chỉ thị số 03-CT/TW của Bộ Chính trị khóa XI về tiếp tục đẩy mạnh việc học tập và làm theo tấm gương đạo đức H-C-M và phòng, chống “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong mỗi đảng viên và toàn Đảng, nhằm làm trong sạch mỗi tổ chức đảng và toàn Đảng. Bổ sung lực lượng mới, làm trong sạch và nâng cao chất lượng đội ngũ đảng viên, trước hết và tập trung là đội ngũ đảng viên làm công tác lãnh đạo, quản lý các cấp là quy luật phát triển của Đảng. Bình quân mỗi nhiệm kỳ Đại hội (từ VIII tới X), đội ngũ đảng viên được bổ sung hơn 20 vạn người, nâng tổng số đảng viên của Đảng hiện nay lên gần 4 triệu người. Đó là điều ghi nhận. Nhưng sắp tới, quyết không câu nệ và chạy theo số lượng trong phát triển Đảng. Cùng với việc tiếp tục kết nạp những người đủ tiêu chuẩn vào Đảng theo hướng trẻ hóa, trí thức hóa, kiên quyết tiếp tục cuộc tự chỉnh đốn từ mỗi đảng viên nhằm làm trong sạch Đảng, nâng cao chất lượng đội ngũ đảng viên.
Đồng thời, đặc biệt chú trọng lựa chọn phương án tốt nhất nhằm cơ cấu lại mô hình các tổ chức đảng phù hợp với tổ chức hành chính, mô hình các tập đoàn, nhất là các tập đoàn, doanh nghiệp chủ chốt... gắn chặt với việc phát triển Đảng. Tuyển lựa, xây dựng đội ngũ đảng viên có chất lượng cao làm công tác hoạch định chính sách ở tầm chiến lược tại các cơ quan tham mưu, nhất là các lĩnh vực then chốt, trọng yếu của quốc gia. Qua sàng lọc, việc cơ cấu lại phải bảo đảm sự cân đối đội ngũ đảng viên đủ mạnh ở các vùng đồng bào các dân tộc thiểu số, vùng đồng bào có đạo, ở vùng biên giới và hải đảo, những lĩnh vực then chốt của nền kinh tế - xã hội; vùng trọng điểm về an ninh - quốc phòng, các doanh nghiệp nhà nước cổ phần hóa, doanh nghiệp tư nhân, doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài... trên cơ sở xây dựng, củng cố, kiện toàn mô hình các tổ chức đảng một cách đồng bộ và phù hợp.
Phải làm một cách kiên quyết, toàn diện và cơ bản vấn đề có tính nền tảng này.
Cải cách chương trình, nội dung đào tạo, bồi dưỡng, theo hướng kiên quyết phải bỏ hẳn lối học theo từ chương, hết sức coi trọng học theo từ hành, quan trọng nhất là rèn luyện kỹ năng xây dựng tầm nhìn chính trị xa rộng và khả năng hoạch định quyết sách chính trị kịp thời, sáng tạo, đúng đắn; thành thục kỹ năng xử lý công việc cầm quyền; tư cách một người làm chính trị,... phù hợp với từng loại cán bộ, trên từng phương diện cầm quyền của Đảng. Trang bị kiến thức toàn diện, phù hợp, thiết thực và cụ thể cho đội ngũ đảng viên, đặc biệt là đội ngũ cán bộ lãnh đạo, quản lý các cấp, không chung chung, chồng chéo, cào bằng và không thiết thực, chấm dứt tình trạng “tiền bổ hậu học”, “học bù”, “học... chạy”, thậm chí cả sự “học... mượn”; chỉ dạy những gì mà công việc của họ cần phải có trong công việc cầm quyền./.
-------------------------------------------
(1) Văn kiện Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ X, Nxb. Chính trị quốc gia, Hà Nội, 2006, tr. 65 - 66
(2) Văn kiện Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XI, Nxb. Chính trị quốc gia - Sự thật, Hà Nội, 2011, tr. 172 - 173
(3) Văn kiện Hội nghị lần thứ tư Ban Chấp hành Trung ương khóa XI, Nxb. Chính trị quốc gia - Sự thật, Hà Nội, 2012, tr. 22
4) H-C-M: Toàn tập, Nxb. Chính trị quốc gia - Sự thật, Hà Nội, 2011, t.15, tr. 621 - 622
(5) H-C-M: Toàn tập, Sđd, t. 5, tr. 325
Nhị Lê - TS, Phó Tổng Biên tập Tạp chí Cộng sản
Thanked by 3 Members:
|
|
#72
Gửi vào 10/01/2016 - 13:42
Thứ hai, chúng ta quên mất một điều rằng Việt Nam chúng ta có vị trí địa lý như thế nào, hàng xóm của chúng ta là ai và bản chất của chính trị là gì. Tôi giả sử chúng ta thay đổi theo chủ nghĩa tư bản thì Trung Quốc sẽ phản ứng như thế nào? Nếu TQ tìm cách phá hoại, chúng ta có chống đỡ được không? Các bạn nên lưu ý rằng không phải chúng ta thay đổi theo chủ nghĩa tư bản thì lập tức chúng ta sẽ trở thành cường quốc đủ để đối đầu với TQ ngay lập tức. Một số người chắc chắn sẽ ngây thơ nghĩ rằng Mỹ và các nước tư bản khác sẽ giúp chúng ta. Các bạn cho rằng họ sẽ giúp vô vụ lợi chăng? Thưa rằng, giữa các quốc gia, chỉ nói chuyện lợi ích mà thôi. Chưa nói đến chuyện nước xa không cứu được lửa gần, Mỹ và các quốc gia có thực lực khác ở cách đây nửa vòng trái đất còn anh TQ thì ở ngay sát nách chúng ta, có thể đâm chúng ta một dao bất cứ lúc nào, mà TQ thì mạnh hơn chúng ta không chỉ 10 lần. Đặc biệt, rất có thể các cường quốc sẽ bắt tay nhau, coi Việt Nam chúng ta như một miếng bánh bông lan để chia chác. Tình hình Việt Nam lúc đó có khi còn tệ hơn cả Syria hay Ukraine hiện nay. Vì lẽ đó nên từ thời phong kiến đến nay cho dù là trong bụng ghét như đổ đi thì ngoài mặt, Việt Nam vẫn luôn phải giữ nụ cười ngoại giao giả dối với TQ.
Thứ ba, ông Hồ hoàn toàn khác với Mao Trạch Đông của TQ. Ông Hồ từng nói một câu rất hay: Đảng của tôi là Đảng Việt Nam. Những người bôi nhọ, nói xấu ông ấy hẳn đã không thể hiểu hết được câu nói trên, không hiểu hết được suy nghĩ của ông ấy. Mục tiêu cuối cùng là nước Việt Nam được hoàn toàn tự do, độc lập, trở thành một cường quốc sánh vai với các cường quốc năm châu; Nhân dân Việt Nam được tự do, ấm no, hạnh phúc... Và thời điểm ấy ông Hồ đã lựa chọn con đường đó vì đó là con đường duy nhất có thể đưa đất nước Việt Nam đến tự do, độc lập. Hẳn một số người lại nói rằng rồi thì nước nào cũng sẽ được trao trả độc lập thôi, giống Singapore ấy. Vâng, thực tế thì mỗi nước có một vị thế hoàn toàn khác nhau, anh có thể nhả miếng bánh này ra, nhưng lại quyết cắn chặt một miếng bánh khác, tất cả do lợi ích mà thôi, vĩnh viễn là thế.
Thứ tư, tất cả những người Việt Nam hiện nay (cả sống trong nước lẫn đang sống ở nước ngoài), chưa một ai có đủ tầm để lãnh đạo Việt Nam đi theo một con đường khác.
Trong lúc đó, những mục tiêu mà Đảng CS đặt ra đều là tốt đẹp, còn việc thực hiện không tốt thì do vấn đề nhân sự. Nói đến nhân sự thì lại phải nhắc đến ông Hồ. Tôi không biết liệu dân tộc Việt Nam có thể sản sinh ra được một con người như ông Hồ nữa hay không, nhưng tôi dám chắc với những con người trong Đảng CS hiện nay chỉ cần bạn đưa ra được chứng cứ xác thực chứng minh những ai trong Đảng CS hiện nay là vi phạm pháp luật (chứ không phải kiểu tin đồn rỉ tai không bằng không chứng hoặc tạo dựng chứng cứ giả để bôi nhọ người khác) thì không ai dám một tay che trời.
Mọi người cho rằng một đảng là độc tài nên đơn giản kêu gọi là phải đa đảng, nhưng chúng ta đã quên mất rằng nếu đa đảng mà các đảng phái cùng bắt tay toa rập với nhau kiểu ông đưa chân giò bà thò chai rượu thì cũng như không (với bản chất khôn lỏi của người Việt Nam hiện tại thì chuyện này rất dễ xảy ra). Vấn đề cốt lõi là ở cơ chế kiểm soát quyền lực chứ không phải là một đảng hay nhiều đảng. Theo tôi, với tình hình thế giới phức tạp như hiện nay, giữ nguyên hiện trạng một đảng và nỗ lực thay đổi cơ chế kiểm soát quyền lực, tạm thời là con đường phù hợp nhất.
Chúng ta luôn chia rẽ vì những lý do rất trời ơi đất hỡi, mà chủ yếu là do vấn đề sĩ diện. Tôi chắc chắn rằng khi nào tất cả chúng ta cùng bỏ qua những thứ sĩ diện không cần thiết, cùng bắt tay đồng lòng xây dựng một dân tộc Việt Nam mới về chất với từng con người Việt Nam có nội lực, nghị lực mạnh mẽ, có tinh thần tự lực tự cường thì khi đó chúng ta sẽ đủ sức tự mình quyết định tương lai của chính mình, không phải nhìn sắc mặt của người khác mà sống.
Thanked by 1 Member:
|
|
#73
Gửi vào 10/01/2016 - 13:51
“Tung tích” của vật ngoại lai nguy hiểm này đã được khoanh vùng tại Sân bay Đà Nẵng. VNA cũng nhận định, vết cứa trên lốp do vật ngoại lai cắt phải.
Ngày 8/1, chiếc Airbus 321 của Hãng hàng không Vietnam Airlines (VNA) chở 162 hành khách từ Đà Nẵng đi Hà Nội bị rách lốp. Phương án hạ cánh khẩn nguy đã được đề xuất nhưng cuối cùng, máy bay hạ cánh theo cách thông thường. Câu hỏi đang đặt ra là vết rách của lốp máy bay do đâu cần làm rõ.
.
Thanked by 4 Members:
|
|
#74
Gửi vào 10/01/2016 - 14:18
-----------------
Đoạn hội thoại đặc biệt ở Diễn đàn VDPF
(TBKTSG) - Tại Diễn đàn Đối tác phát triển Việt Nam (VDPF) cuối tuần trước, một cuộc đối thoại đặc biệt về tương lai đất nước giữa Giám đốc quốc gia Ngân hàng Thế giới (WB) tại Việt Nam Victoria Kwakwa và Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã diễn ra.
Trong phần khai mạc diễn đàn, bà Kwakwa, sau khi nêu hàng loạt băn khoăn về các vấn đề phát triển của Việt Nam, đặt câu hỏi: “Câu hỏi cuối cùng là Việt Nam sẽ lấy nguồn ở đâu ra để tài trợ cho chương trình phát triển đầy tham vọng trong năm năm tới?”.
Thanked by 4 Members:
|
|
Thanked by 4 Members:
|
|
Similar Topics
Chủ Đề | Name | Viết bởi | Thống kê | Bài Cuối |
---|
13 người đang đọc chủ đề này
0 Hội viên, 13 khách, 0 Hội viên ẩn
Liên kết nhanh
Coi Tử Vi | Coi Tử Bình - Tứ Trụ | Coi Bát Tự Hà Lạc | Coi Địa Lý Phong Thủy | Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh | Coi Nhân Tướng Mệnh | Nhờ Coi Quẻ | Nhờ Coi Ngày |
Bảo Trợ & Hoạt Động | Thông Báo | Báo Tin | Liên Lạc Ban Điều Hành | Góp Ý |
Ghi Danh Học | Lớp Học Tử Vi Đẩu Số | Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý | Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở | Sách Dịch Lý | Sách Tử Vi | Sách Tướng Học | Sách Phong Thuỷ | Sách Tam Thức | Sách Tử Bình - Bát Tự | Sách Huyền Thuật |
Linh Tinh | Gặp Gỡ - Giao Lưu | Giải Trí | Vườn Thơ | Vài Dòng Tản Mạn... | Nguồn Sống Tươi Đẹp | Trưng bày - Giới thiệu |
Trình ứng dụng hỗ trợ: An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi | Quỷ Cốc Toán Mệnh | Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản | Quẻ Mai Hoa Dịch Số | Bát Tự Hà Lạc | Thái Ât Thần Số | Căn Duyên Tiền Định | Cao Ly Đầu Hình | Âm Lịch | Xem Ngày | Lịch Vạn Niên | So Tuổi Vợ Chồng | Bát Trạch |