Jump to content







Advertisements




Nhật ký viết chung (nơi bình yên chim hót.)


599 replies to this topic

#46

4mua



 

    Kiền viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPip
  • 1402 Bài viết:
  • 1619 thanks

 

Gửi vào 26/07/2014 - 20:06

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

yone, on 26/07/2014 - 13:04, said:

Chào bạn 4mua.

Yone biết trong lòng bạn hiện có bức bối, nhưng hy vọng bạn kiềm chế giúp Yone ít ra trong topic này. Bá Nha chết với Tử Kỳ không mấy quan trọng, nhưng Bá Nha còn thỉnh thoảng dạo vài khúc vũ huyền cho Tử Kỳ nghe.

Sơ ri chủ top, tôi cmt lần cuối, trót rồi phải trét

@BĐH: xoá nhanh thế, không thấy để lại mấy ngày cho rộng đường dư luận nhỉ? Còn đầy cmt chửi người, chửi đời ầm ĩ kia sao không thấy xoá. Hờ en hen huyền!

Thanked by 1 Member:

#47

yone



 

    Hội viên mới

  • Hội Viên mới
  • 19 Bài viết:
  • 41 thanks

 

Gửi vào 26/07/2014 - 20:23

@ 4mua : Là do Yone nhờ các bác xoá giùm.

Thanked by 1 Member:

#48

Black



 

    Ly viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPip
  • 3505 Bài viết:
  • 11860 thanks
  • LocationTlđ lâm

 

Gửi vào 26/07/2014 - 23:02

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

hichiro, on 16/07/2014 - 13:49, said:

Ngày mây, tháng gió, năm mưa....

Nói thẳng ra mình là loser. Thật vậy, nếu đứng giữa đám đông, hay trên con đường tấp nập, mình nhạt nhòa tới nỗi chẳng ai thèm đưa mắt qua. Nếu không là loser hẳn giờ mình phong lưu khoái lạc, lả lướt cùng khách chốn hậu cung hay e ấp nép vào nách các đại gia, chính trị gia, thương gia. Buồn cho thân phận mình quá đỗi.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Trong tình yêu mình nghĩ chỉ cần mình là chỗ dựa vững chắc cho người mình yêu là đủ. Nhưng mình là loser, vui vẻ, dịu dàng, nết na, thùy mị người ta bảo mình gái gọi làm hàng. Thông thái, đảm đang, văn võ song toàn người ta lại nói mình dâm đãng trượng phu. Nếu không là loser mình sẽ không phải buồn và tự do bá đạo thế này.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Mình là loser. Thất bại trong tình yêu, mình tìm quên vào công việc, chăm chỉ miệt mài lương vẫn ba cọc ba đồng, kẻ loser chỉ mỗi niềm vui xa xỉ là ngồi gõ và post lên những dòng tâm sự thở than như thế này. Nếu không mang thân phận loser, mình tha hồ ngủ nướng lúc bình minh, nắng mưa trời sập rong chơi mặc sức, sướng biết mấy.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Nói về tình bạn, càng tủi thân vô cùng, nếu không mang thân phận loser thì hẳn giờ này mình được bạn bè ve vẩy vây quanh, quăng bừa một cái status FB vớ vỉn câu được hàng trăm likes, chỉ việc ngồi rung đùi hưởng lạc phong lưu, còn mình thì phải viết giải trình cho lũ bạn về những status kiểu vì sao trời nhẹ lên cao tui buồn hem hiểu vì sao tui buồn....đang ở đâu, làm gì.....biến đi đâu rồi....Buồn đến nỗi phải lập cái nick mới bẽn lẽn chui lên đây than thở rồi lại vái trời, lạy Phật, cầu xin Chúa, đừng người thân quen nào nhận ra mình.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


........ Chị Ps ....

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



#49

pen



 

    Khôn viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPipPipPipPipPip
  • 9829 Bài viết:
  • 31870 thanks

 

Gửi vào 26/07/2014 - 23:47

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

pen, on 15/07/2014 - 08:07, said:

liệu bầu Kiên có bảo vệ được biển Đông không anh?


k thì định làm gì?

k thì chị định làm gì tôi chị Pi Po?

định giở trò du côn mạng à?

Sửa bởi pen: 26/07/2014 - 23:49


#50

yone



 

    Hội viên mới

  • Hội Viên mới
  • 19 Bài viết:
  • 41 thanks

 

Gửi vào 27/07/2014 - 13:35

Tiếu lâm nước Nga.


*- Bạn gái này, bạn bao nhiêu cân nhỉ?
- Bí mật…
- Nào!Nói đi mà! chỉ 3 chữ số đầu thôi...^^!



* Buổi sáng ở làng quê, lũ vật nuôi tỉnh giấc làm náo động cả sân vườn, bà chủ tất ta tất tưởi.
Bò cái tỉnh dậy :
-Bo…ò ò ò…
- Ồ, cục cưng của bà, m*y lại nhớ thằng bò đực ư?
Lợn nái thức giấc:
- Ịt…ịt…ịt …
- Cái gì thế, của nợ, lại muốn thằng lợn nọc hả?
Con gái mở mắt, ngáp dài:
- Ô…ô…ồi….
- Dậy rồi hả, con yêu!
- Giời ạ! Với lũ vật mẹ nhân tính thế, còn với con mẹ chỉ “Dậy rồi à?”


*3 gã Ăng-lê, Ai-len và Xcốt-len ngồi “buôn dưa lê” xem vợ đứa nào đần hơn.
Gã người Anh:
- Vợ ta o đần tới mức, hôm qua khuân về nhà tới 400 bảng toàn chổi cùn, rế rách chỉ vì cửa hàng bán thanh lý.
Gã người Ai-len:
- Con vợ ta còn đần hơn: Hôm qua nó tậu cái xe tới hai chục ngàn, mà nó đã biết lái đâu!
Gã Xcốt-len:
- Còn vợ ta o hôm qua đi nghỉ hè ở Hy Lạp và mang theo cả va–li đầy bao cao su. Để thổi làm phao bơi chắc?!!!
- Mà y mới là đồ ngu! Vợ mà y cần bao chứ đâu cần phao!



*3 chàng trai trẻ bàn luận với nhau thế nào là nổi tiếng.
Người thứ nhất cho rằng, nổi tiếng – đó là khi anh được mời vào Nhà trắng tán phét với tổng thống.
- Nổi tiếng thực sự, - người thứ 2 nói, - đó là khi anh có mặt trong phòng làm việc của tổng thống, điện thoại đổ chuông mà tổng thống không nhấc máy.
- Cả 2 anh đều sai toét, - người thứ 3 tuyên bố. – Nổi tiếng – đó là khi anh vào phòng Bầu dục, cái điện thoại đỏ đổ chuông, tổng thống nhấc máy và bảo: “Anh có điện thoại này”.



*Đôi vợ chồng già chuẩn bị giấc nồng.
Cụ bà:
- Ông này, ông đã từng dịu dàng nắm tay tôi trước khi mình đưa nhau vào giấc ngủ mà…
Cụ ông vươn người, cầm tay cụ bà bóp nhẹ.
Cụ bà:
- Bố nó này, trước khi nồng giấc bố nó đã từng hôn lên trán mẹ nó mà…
Cụ ông lập cập nhổm người thơm cụ bà.
Cụ bà:
- Anh này, anh đã từng thường cắn nhẹ vào cổ em…
Cụ ông lập bập ngồi dậy, với chân tìm đôi dép lê.
Cụ bà:
- Ông đi đâu đấy?
Cụ ông:
- Đi lấy hàm răng…



* Vị giáo sư đang đi trong hành lang của trường đại học thì gặp chàng sinh viên:
- Chào giáo sư ạ. Xin phép hỏi được không ạ?
- Tất nhiên, xin mời anh bạn trẻ.
- Thưa giáo sư, khi ngài nằm xuống giường ngủ thì bộ râu của mình ngài để phía trên hay cho vào dưới chăn ạ?
Sau một hồi suy nghĩ:
- Anh biết không, tôi cũng chưa bao giờ nghĩ đến điều đó đấy.
- Dạ. Không sao ạ. Xin lỗi giáo sư.
Và họ chia tay nhau.
Một tuần sau, vị giáo sư mặt mũi xanh xao, với những vết thâm quầng dưới mắt gặp lại chàng sinh viên nọ trong hành lang liền túm lấy ngực áo cậu ta:
- Thằng đểu cáng! Suốt cả tuần nay t*o không ngủ được! Nằm thế này cũng bất tiện, nằm thế kia cũng bất tiện


* Ở quảng trường tháng Mười.
Thủ tướng Kossi-ghin đi qua tượng của nguyên soái Joukov, bỗng thấy Joukov vẫy gọi rồi thầm thì: “Đồng chí thủ tướng thân yêu, tôi đứng đây đã 13 năm, mỏi chân lắm rồi. Đồng chí thấy không, ở đằng kia sao tướng Kutudốp lại được cưỡi ngựa đàng hoàng, thế là bất công!”

Kossighin về báo cáo chuyện lạ này cho tổng bí thư Bréjnev và đưa Bréjnev đến thăm và an ủi Joukov. Chưa kịp chào hỏi Joukov nổi giận hét lên: “Đồng chí Kossighin! Tôi yêu cầu đồng chí dắt lại đây cho tôi một con ngựa sao đồng chí lại dắt đến một con lừa!”


* Lê-nin mất tích.
Hồng trường Moscow. Trong Lăng Lê-nin. Một buổi sáng, tổ Hồng quân đi tuần trong lăng giật mình, sững sờ không thấy thi hài Lê-nin đâu. Mọi người nhớn nhác hoang mang. Bỗng thấy một bức thư nhỏ đặt trong quan tài kính. Trên thư là nét chữ quen thuộc của Lê nin: “Hỡi nhân dân nước Nga! Hỏng bét rồi! Phải làm lại từ đầu. Tôi lên đường sang Thuỵ sĩ. Xin lỗi tất cả! Tạm biệt!” ký: Lénine.



* Trên xe buýt ở Moscow đông nghịt khách.
Một ông già bỗng hỏi một người to béo đứng cạnh:

- Thưa ngài, xin chào ngài, cho phép tôi hỏi: ngài có làm việc ở cơ quan KGB (an ninh) không ạ?

- Không!

- Vậy ngài có ông bạn thân nào mà có vinh dự ấy không ạ?

- Không!

- Tôi xin được tò mò thêm một chút. Thế ngài có láng giềng nào làm việc cho KGB không ạ?

- Không!

- Vậy tôi xin hân hạnh được báo cáo là chiếc dày da to lớn của ngài đã đặt nhầm trên bàn chân trái khốn khổ của tôi từ khi xe bắt đầu chạy.



* Chúc Tết.
Sáng mồng một Tết. Bí thư thành uỷ Moscow đến thăm một gia đình gương mẫu có 4 người con. Chủ gia đình lần lượt giới thiệu 3 người con đầu. Anh cả là đảng viên sỹ quan vừa được huân chương Sao đỏ. Anh thứ hai là cán bộ một xí nghiệp quốc doanh vừa được tuyên dương chiến sỹ thi đua toàn quốc. Anh thứ ba là đoàn viên thanh niên cộng sản vừa nhận bằng khen của trung ương đoàn. Bí thư hỏi: thế còn thằng thứ tư đâu? Chủ nhà lúng túng thưa: Dạ cháu Ivan còn kém, chẳng có thành tích gì, cháu đang sang nước Thổ nhĩ kỳ kiếm ăn tạm thời. Bí thư liền dạy: “Gọi nó về ngay, phải rèn luyện cho bằng 3 anh nó, gọi ngay về, hiểu không?” Chủ nhà giật mình: “Thưa đồng chí, đồng chí thông cảm cho, một mình I-van gửi tiền về nuôi cả nhà này đấy ạ.”



* Ở trường đảng trung ương Liên Xô.
Thầy dạy môn kinh tế: - Chủ nghĩa tư bản đang đứng trên bờ của vực thẳm, các đồng chí có hiểu không?

Trò: - Thưa giáo sư hiểu ạ. Có phải chủ nghĩa tư bản đứng trên bờ vực để cúi xuống nhìn cho thật rõ chủ nghĩa xã hội đang chìm xuống đáy vực ra sao, phải không ạ?

Thầy lại dạy: - Chủ nghĩa xã hội đã đuổi kịp và vượt chủ nghĩa tư bản…

Trò (nhanh mồm): - Thưa thầy, có phải đó là trong cuộc chạy đua chí mạng xuống hố thẳm diệt vong không ạ?



* Giữa bữa tiệc tất niên, một vị nâng cốc cao giọng chúc:

Xin các đồng chí cùng tôi nâng cốc chúc mừng đồng chí Bí thư thành uỷ kính mến của chúng ta,

- Chúc mừng không phải vì đồng chí có 2 biệt thự vì ai chả cần một nhà để ở và một nhà để nghỉ ngơi cho lại sức,

- Chúc mừng không phải vì đồng chí mới có xe Mercedes nhập khẩu vì ai chẳng cần xe thật tốt để phục vụ tốt đất nước,

- Chúc mừng không phải vì cuối năm nay đồng chí đã gửi vào quỹ tiết kiệm 2 tỷ rúp (bằng 2 triệu US$) vì đảng luôn dạy chúng ta phải tiết kiệm,

mà chỉ vì, vâng chỉ vì đồng chí Bí thư thành uỷ kính mến của chúng ta rõ ràng là một con người cộng sản chân chính!



* Tết 1962.
Đài phát thanh Moscow báo tin mừng: đồng chí lãnh tụ kính mến Nikita Khroutchev của chúng ta vừa được thưởng Huân chương cao quý Lê-nin do kỳ tích gieo lúa mì trên vùng đất Kadắctăng, và… thu được vụ năng suất cực cao ở… Canada!



* Ở thế giới bên kia, Gorki tình cờ gặp lại Lê-nin, rủ nhau vào quán rượu.
Gorki gọi 2 cốc Vodka mỗi cốc 1 Rúp. Lê-nin vội ngăn: Xin lỗi đồng chí đại văn hào, cho tôi nửa Rúp thôi nhé. Đồng chí nhớ không khi còn ở trên dương thế đồng chí mời tôi cốc Vodka lớn thế là tôi say đứ đừ, sinh ra ba hoa, bốc đồng, kêu gọi bừa: giai cấp vô sản vùng lên làm chủ thế giới. Tôi bị họ mắng té tát, không dám lắp lại sai lầm xưa nữa.



* Đài phát thanh Moscow loan tin khẩn cấp:
“Thưa đồng bào! Đêm qua bọn kẻ trộm bất lương tay sai đế quốc đã đột nhập trụ sở Bộ Nội vụ Liên Xô ăn trộm toàn bộ kết quả của cuộc bầu cử, nên bộ chính trị vừa quyết định cuộc bầu cử Xô viết Liên bang dự định vào ngày chủ nhật sắp tới sẽ hoãn không thời hạn.”



* Phát xít Hitle bất ngờ tiến công Liên Xô.
Vì bị bất ngờ, quân đội Liên Xô lùi liên tiếp hàng 5 tháng liền. Lính thắc mắc: còn rút đến đâu nữa!

Các chính uỷ trấn an: Khỏi lo, các đồng chí! Đại nguyên soái Stalin là vị tướng tài ba nhất thế giới. Ngài đang dử đại quân của địch vào sâu tận trong dãy núi Oural rồi vây lại không cho chúng trở về nữa.



* Nhân kỷ niệm ngày sinh của đại văn hào Nga Pouchkine.
Nhà nước Liên Xô đặt giải thưởng cho giới điêu khắc làm một bức tượng lớn để lưu niệm. Hơn 200 bức tượng dự thi, Pouchkine đứng, Pouchkine ngồi, Pouchkine đọc thơ, Pouchkine mơ mộng, Pouchkine diễn thuyết… Sau 2 ngày phân loại cho điểm để loại dần, bức tượng được trúng giải nhất là tượng: Staline ngồi đọc sách trong tay cầm cuốn tuyển tập thơ của Pouchkine.



* Tito luôn băn khoăn về lòng dân đối với bản thân ông ta.
Tito hay làm chuyến thâm nhập quần chúng để thăm dò. Ông đến một cổng xí nghiệp, hỏi riêng một công nhân trẻ: “Cậu có yêu quý lãnh tụ Tito không?” Anh ta nhìn quanh như không dám trả lời nơi đông người. Anh ta đi mãi ra tận ngoại ô, qua một cánh đồng mới dừng lại. Tito bám theo, đến gần dò hỏi. Cậu công nhân nhìn trước nhìn sau, ghé sát tai Tito thầm thì: “Ông phải giữ kín cho tôi nhé. Ai khác nghe được thì nguy hiểm cho tôi. Thế này này, riêng tôi tôi yêu quý ông Tito nhiều lắm!”



* Thanh tra giáo dục đến trường xuất sắc nhất thủ đô Nam tư để kiểm tra.
Ông hỏi một học sinh lớp 3:

- Bố em là ai?

- Bố em là đồng chí Tito ạ.

- Mẹ em là ai?

- Mẹ em là đảng cộng sản Nam tư ạ.

- Giỏi, đúng sách. Lớn lên em muốn điều gì?

- Dạ, em muốn được mồ côi ạ!



* Tổng bí thư Brejnev được phong Đại Nguyên Soái Liên Xô.
Hai năm sau ông còn được thưởng danh hiệu “Nghệ sỹ công huân của Liên bang xô viết.” Giới nghệ sỹ Liên Xô bình luận: đó là do tài nhập vai của ông khi đóng vai diễn Đại nguyên soái.



* Tổng bí thư Brejnev cặp bồ với một nữ nghệ sỹ múa balê Svetlana, kém ông gần 40 tuổi.
Một bữa cô ta làm nũng, Brejnev đưa quà gì cũng lắc. Ông lo lắm, nhử rằng: em muốn gì ta cũng chiều, nói đi. Cô ta ỏn ẻn: anh hãy ký lệnh mở toang biên giới nước ta đi.

Brejnev hiểu ngay: - Em khôn thế! nghĩa là mọi người sẽ đi hết, chỉ còn 2 chúng mình ngự trị trên đất này, phải không cưng!



* Một phụ nữ Nam tư đi xe đạp dừng lại trước vườn hoa lớn sát trụ sở đảng cộng sản Nam tư.
Bà tựa xe vào chiếc cột cạnh đấy. Một chú cảnh sát chạy lại hoạnh hoẹ: đi chỗ khác, lãnh tụ Tito sắp đi qua đây.

Bà ta tưng tửng rằng: - Cám ơn chú, khỏi lo cho tôi, tôi đã khoá xe rồi!



* Lãnh tụ Dubcek của Tiệp khắc rất ương ngạnh với Liên Xô.
Một bà tiên hiện ra: Tôi cho ông ước 3 điều. Điều thứ nhất?

– Quân Tàu tràn sang chiếm Tiệp khắc rồi rút.

Điều thứ hai?

- Quân Tàu lại tràn qua đây lần nữa.

- Điều thứ ba?

- Quân Tàu lại tràn qua lần nữa rồi rút. Vì 6 lần tràn qua tràn lại Liên Xô thì cả 2 nước lớn ấy phỏng còn có gì tồn tại nữa!



* Ông bố (Nam tư) hỏi con:

- Khi con gặp điều may thì con nói gì?

- Thưa cha, cám ơn Thượng đế ạ.

- Không được, phải nói cám ơn đồng chí Tito.

- Vậy khi đồng chí Tito mất thì con sẽ cám ơn ai?

- Ừ nhỉ, để bố xin ý kiến chi bộ đảng.

- Chả cần, con sẽ nói ngay: cám ơn Thượng đế!



* Người dân Nam tư gặp bạn, hớn hở: này tớ báo cho cậu 1 tin vui và 1 tin buồn; tin vui là Tito nghẻo rồi; tin buồn là: tin ấy chưa được xác nhận là có thật.



* Brejnev đón bà mẹ từ vùng quê ra Moscow.
Ông mở tiệc lớn để các quan đại thần trong triều đình Kremli đến chào mừng mẹ mình. Xong ông dẫn mẹ đi dạo phố trong chiếc xe Cadillac do tổng thống Nixon tặng, rồi đi Sochi nghỉ mát trên chiếc máy bay riêng; bà mẹ vẫn tỏ ra không vui. Ông dẫn bà vào biệt thự riêng, nơi phòng tắm, bồn vệ sinh, gương cực lớn đều mạ vàng, đóng khung vàng ròng. Ông thưa mẹ: Từ khi con còn bé mẹ đã ao ước con thành đạt hơn người. Nay con sống sang trọng hơn bất cứ ông vua nào, chắc mẹ vui lắm chứ! Bà mẹ ghé tai con nói nhỏ: “Con của mẹ ơi! Mẹ vui thì vui vậy thôi, nhưng lo lắm, sợ lắm, nếu bọn đỏ nó trở lại thì khéo cả mẹ và con đều sẽ đi đứt cả thôi!”



* Brejnev đi thăm Ấn độ trở về liền gọi chuyên gia trang điểm dung nhan tổng bí thư đến, bảo:
“Ngươi hãy vẽ cho ta một nốt đỏ giữa trán như ta thường thấy trên trán các phu nhân Ấn độ, nghe không? Vì hôm ở New Delhi bà Indira Gandhi nói nhỏ với ta rằng: Ngài là nhân vật tuyết vời, chỉ thiếu mỗi một cái nho nhỏ ờ chỗ này thôi! và bà ấy chỉ ngay giữa trán ta!’’ (bà Gandhi muốn chỉ cái bộ óc, cái trí khôn)



* Đại hội đảng cộng sản đang thảo luận sôi nổi về tương lai huy hoàng, chủ nghĩa cộng sản thắng lợi trên quy mô toàn thế giới.
Một đại biểu rụt rè đứng dậy: “Thưa các đồng chí, tôi xin mạnh dạn nói lên nỗi lo và thắc mắc như sau: sau khi chủ nghĩa cộng sản toàn thắng khắp nơi thì ta sẽ tìm nơi nào để nhập cảng lúa mì cho nhân dân?”



* Kinh tế học mác-xít.

- Chế độ nào ngắn nhất trong nước cộng hoà xã hội chủ nghĩa chúng ta?

- Chủ nghĩa xã hội.

- Vậy chế độ nào dài nhất?

- Con đường quá độ đi lên chủ nghĩa xã hội.

- Con đường nào hay nhất?

- Từ chủ nghĩa xã hội quay về chủ nghĩa tư bản.

- Con đường nào mù mịt mơ hồ nhất?

- Con đường kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa.



* Cửa hàng bán thịt giữa Moscow.

- Trước cách mạng vô sản. Cửa hàng có bảng kẻ tên chủ: Vassili.

Bên trong là từng tảng thịt bò to tướng tươi rói.

- Sau cách mạng vô sản. Không có bảng, chỉ biết là cửa hàng quốc doanh, với 2 chữ nguệch ngoạc: “thịt bò,” và ở trong là ông chủ cũ: Vassili, không có miếng thịt nào.



* Theo khoa học xô viết.
Sau một thời gian nghiên cứu và tranh luận các nhà khoa học Liên Xô chứng minh đuợc rằng Adam và Êva thời cổ đại đúng là công dân của Liên bang Xô viết. Căn cứ: 2 người đều sống ở thiên đường và đều không có gì để che thân cả!



* Đảng cộng sản lúc thoái trào.
Bí thư chi bộ lo lắng vì hàng ngũ thưa dần, phong trào bỏ đảng lan mạnh, liền đề ra chỉ tiêu:

- Ai giới thiệu một người vào đảng thì được miễn họp chi bộ 6 tháng!

- Ai giới thiệu 5 người vào đảng thì được ra đảng.

- Ai giới thiệu 10 đảng viên mới sẽ được cấp chứng nhận là chưa bao giờ là đảng viên cả.



* Sau khi Hồng quân Liên Xô vào Tiệp khắc.

- Tại sao Hồng quân Liên Xô vào đất Tiệp?

- Vì nhân dân Tiệp khắc yêu cầu.

- Sao họ ở lại lâu thế?

- Vì họ tìm mãi chưa thấy người mời họ vào.



* Người Mỹ và người Nga ai dân chủ hơn ai?

Người Mỹ khoe với người Nga:

- Ở nước tôi người ta có thể đến ngay trước Nhà Trắng hô lớn đả đảo tổng thống Nixon mà không ai dám động đến.

Người Nga đáp ngay:

- Tưởng gì! Ở nước tôi, ai cũng có thể làm điều ấy, nghĩa là hét đả đảo tổng thống Nixon hàng ngàn lần, đúng như ở Mỹ, không ai dám cấm mà còn được hoan nghênh nữa.

Thanked by 5 Members:

#51

pen



 

    Khôn viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPipPipPipPipPip
  • 9829 Bài viết:
  • 31870 thanks

 

Gửi vào 27/07/2014 - 22:08

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



#52

ngonngon



 

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPip
  • 684 Bài viết:
  • 446 thanks

 

Gửi vào 30/07/2014 - 01:00

ánh mắt vui hay buồn vậy ta, nhìn chung có vẻ lo lo
---

hnay mình có những câu nói không hay, mong rút kinh nghiệm

#53

Churu



 

    Hội viên mới

  • Hội Viên mới
  • 76 Bài viết:
  • 104 thanks

 

Gửi vào 30/07/2014 - 01:52



Thanked by 1 Member:

#54

meoemrongchoi



 

    Hội viên

  • Hội Viên mới
  • Pip
  • 119 Bài viết:
  • 97 thanks

 

Gửi vào 30/07/2014 - 12:20

Chào cả nhà, cho em tham gia với nhé. Topic này hơi hẻo nhưng có vẻ quy tụ những con người văn minh, cởi mở, thân thiện. Đúng là quy luật, những xã hội tiến bộ bao giờ dân số cũng ít.

Hôm trước, ngày đẹp trời mình đi rong chơi thế nào lại sa chân vào một diễn đàn Lý Sò Ngao. Điều thú vị nhất cho mình là khi đọc một số bài của thành viên, mình tự hỏi làm thế quái nào mà vẫn còn tồn tại những người suy nghĩ như thế này, hình ảnh ấn tượng nhất là các trang nam tử đầu còn xanh, chưa đến 30 tuổi đã mặc trang phục chít eo bên hông áo dài khăn đóng quần the, tay phe phẩy quạt, tay chống gậy pa tong. Thế là mình nhảy vào rắc thính xem có phải mọi người đang giả chết bắt quạ không ?

That is the way to go.

#55

Athena



 

    Hội viên mới

  • Hội Viên mới
  • 4 Bài viết:
  • 2 thanks

 

Gửi vào 31/07/2014 - 22:13

Chẳng có ai tẻ nhạt trên đời - Evtusenco

Chẳng có ai tẻ nhạt ở trên đời
Mỗi số phận chứa một phần lịch sử
Mỗi số phận rất riêng, dù rất nhỏ
Chắc hành tinh nào đã sánh nổi đâu?

Dẫu anh sống chỉ một đời lặng lẽ
Quen với cái lặng thinh không tô vẽ cho mình
Thì lại chính cái lặng thinh nhường ấy
Biến anh thành đáng nhớ với xung quanh!

Mỗi người chứa một nội tâm tiềm ẩn
Phút cao hứng thiêng liêng, phút hạnh phúc tuyệt vời,
Cả phút đau thương, kinh hoàng không xoá nổi,
Một thế giới lặng thầm, đâu phát lộ cho ai?

Cho đến khi con người ấy chết đi
Thì cũng chết theo luôn sắc tuyết đầu lóng lánh
Những khám phá trong đời... cái hôn, trận đánh...
Cùng xoá hết theo anh, không sót lại gì!

Dù quyển sách đã in, dù chiếc cầu đã dựng
Những máy móc đã làm, những bức vẽ đã treo,
Đồ vật có thể còn, vẫn còn gì hơn thế
Mỗi người vẫn có gì sẽ vĩnh viễn mang theo.

Quy luật thiên nhiên thẳng thừng, khắc nghiệt
Mỗi con người ra đi- một thế giới mất đi.
Ta hay nhớ bề ngoài từng đặc điểm trần gian, xương thịt,
Nhưng thực chất sâu xa, ta nắm bắt được gì?

Cho đến anh em ruột thịt, bạn bè
Đến cả cha mẹ mình, cả người yêu duy nhất
Chúng ta tưởng biết kỹ càng, sâu sắc
Nhưng thử hỏi thực tình, ta đã biết gì đâu?

Những con người ra đi... Không thể gì tái tạo
Những vũ trụ riêng tư không lặp lại bao giờ…
Tôi cứ muốn kêu lên, kêu to lên điều ấy
Trước đời người đều đặn tựa thoi đưa.

Thanked by 1 Member:

#56

yone



 

    Hội viên mới

  • Hội Viên mới
  • 19 Bài viết:
  • 41 thanks

 

Gửi vào 31/07/2014 - 22:47

NGẪU NHIÊN - TỪ CHÍ MA

Tôi - áng mây trời lững thững
Tình cờ soi bóng trên sông
Bạn chớ ngạc nhiên
Cũng đừng say đắm
Chỉ một thoáng tôi biến mất
Ta sẽ gặp nhau trên biển đêm sâu
Rồi chúng ta mỗi kẻ một con đường
Nhớ nhau cũng tốt
Mà quên đi càng tốt
Chỉ cần giây phút này soi sáng cho nhau

#57

meoemrongchoi



 

    Hội viên

  • Hội Viên mới
  • Pip
  • 119 Bài viết:
  • 97 thanks

 

Gửi vào 31/07/2014 - 22:55

TIÊU- DIÊU- DU


A. Tại biển Bắc có con cá Côn, lớn không biết mấy nghìn dặm. Cá này hóa ra chim Bằng: lưng của chim Bằng lớn cũng không biết mấy nghìn dặm. Vỗ cánh mà bay, cánh nó sè ra như mây che rợp một phương trời. Biển động, Bằng bèn bay sang biển Nam: biển Nam là Ao- Trời.

Tề Hải, sách chép các việc kỳ quái nói: chim Bằng, lúc bay qua biển Nam, cánh đập làm cho sóng nước nổi lên ba nghìn dặm dài; nó nương theo gió trốt mà cất lên chín muôn dặm cao, và bay luôn sáu tháng mới nghỉ.
Cái mà ta thấy trên không kia có phải là bầy" ngựa rừng" chăng, hay là bụi trần? Hay là cái hơi thở của muôn vật nổi lên? Còn màu trời xanh xanh kia có phải là màu thật của nó không, hay chỉ là màu của vô cùng thăm thẳm? Thì cái thấy của con chim Bằng bay trên mây xanh dòm xuống dưới đây cũng chỉ như thế mà thôi.
Vả lại, nước không sâu thì không sức chở thuyền lớn. đổ một chung nước nhỏ vô một cái hủng nhỏ trong nhà, lấy một cọng cỏ thả lên làm thuyền, thì thuyền tự nổi; nếu lại lấy cái chung ấy làm thuyền mà thả lên, thì thuyền phải trịt. Là tại sao? trị nước không sâu mà thuyền thì lớn. Cũng như lớp gió không dầy thì không đủ sức chở nổi cánh lớn của chim Bằng. Bởi vậy chim Bằng khi bay lên chín muôn dặm cao là cỡi lên lớp gió ở dưới nó. Chừng ấy, lưng vác trời xanh, không gì ngăn trở, nó bay thẳng qua Nam.

***

Một con ve và một con chim cưu nhỏ thấy vậy, cười nói:" Ta quyết bay vụt lên cây du, cây phương. Như bay không tới mà có rơi xuống đất thì thôi, chứ không sao! Bay cao chín muôn dặm, sang qua Nam mà làm gì? Ta thích bay đến mấy cánh đồng gần đây, ăn ba miếng no bụng, rồi về. Nếu ta đến chỗ xa trăm dặm, thì ta có lương thực mỗi ngày. Còn nếu ta đến chỗ xa nghìn dặm, thì ta có ba tháng lương thực."

***

Hai con vật ấy, mà biết gì?

Kẻ tiểu trí sao kịp người đại trí. Kẻ tuổi nhỏ sao kịp người tuổi lớn.

Sao mà biết được thế? nấm mai biết gì được hồi sóc, ve sầu biết sao được xuân, thu! Đó đều là hạng tuổi nhỏ cả. Phương Nam nước Sở có cây minh- linh, sống một xuân là năm trăm năm ; một thu là năm trăm năm. Thượng cổ có cây đại- xuân sống một xuân là tám nghìn năm, một thu là tám nghìn năm.(đó là hạng tuổi lớn). Lâu nay từng nghe danh sống lâu của Bành tổ. Hễ nói đến sống lâu, thì người đời thường đem đó mà so sánh, như thế không đáng buồn sao?

B. Lời ông Thang hỏi ông Cấc, cũng thế. Miền Bắc hoang lạnh có cái biển gọi là Minh- hải, tức là Ao Trời. Có con cá lớn tới mấy nghìn dặm, chưa ai biết nó dài đến bao nhiêu, tên là Côn. Có con chim, tên là Bằng, lưng như núi Thái, cánh tợ vừng mây che một phương trời. Chim nầy theo gió trốt cuộn như sừng dê mà lên chín muôn dặm cao, tuyệt bóng mây- mù, đội trời xanh biếc, bấy giờ nó mới bay về biển Nam. Một con chim ở hồ nhỏ cười nói: đó bay chi cao xa lắm vậy? Ta bay nhảy bất quá vài chục thước cao, ngao du trong đám cỏ bồng cỏ hao. Bay đến thế cũng là đúng mực lắm rồi. Còn đó bay chi cao xa lắm vậy?

Đó là chỗ phân biệt giữa lớn và nhỏ.

C. Cho nên, kẻ có tài trí đủ làm nổi một tước quan, hanh hơn cả một làng, (thì) đức (sẽ) không khác nào một vị vua được lòng tin của cả nước, (nếu biết) tự xem như đấng làm vua kia vậy.

Nhưng Vinh- tử nước Tống lại còn cười chê đó. Vả, đời có khen cũng không khích lệ, mà đời có chê cũng không ngăn đón được: họ đã định rõ cái phận của trong ngoài, phân biệt cái cảnh của vinh nhục rồi đấy. Trong đời, hạng người như thế cũng dễ thường thấy có. Tuy vậy, đức của họ cũng chưa được vững.

Liệt- tử cưỡi gió mà đi, đi một cách êm ái nhẹ nhàng, đi trọn mười lăm hôm mới về. Đó sống trong chỗ chí phúc và người như ông dễ thường thấy có. Tuy khỏi phải đi, nhưng còn chỗ phải chờ.

Đến như thuận theo cái chánh của Trời Đất, nương theo cái biến của lục khí mà dong chơi trong cõi vô cùng: thì đó đâu còn phải chờ đợi cái gì nữa. Cho nên nói rằng: bậc chí nhơn không thấy có mình, bậc thần nhơn không nhớ đến công mình, bậc thánh nhơn không nghĩ đến tên mình.

D.Vua Nghiêu muốn nhường thiên hạ cho Hứa- Do, nói: Mặt trời mặt trăng đã mọc, mà không dụt đuốc, nhìn bóng đuốc há chẳng khó coi lắm sao? Mưa mùa đã đổ xuống, mà còn đi tưới nước, thế là chẳng lao công vô ích hay sao? Nay nếu phu tử lên ngôi, thiên hạ ắt được trị. Tôi còn ngồi làm thần tượng chi nữa. Tôi tự thấy rất kém. Vậy, xin mời ngài lên trị thiên hạ.

Hứa Do nói: Ngài trị thiên hạ, thì thiên hạ được trị. Tôi còn thế Ngài làm chi, tôi cầu danh hay sao? Danh là khách của Thật. Tôi muốn làm khách sao? Chim tiêu liêu đậu ở rừng sâu, chẳng qua một nhánh là vừa. Chuột đồng xuống nước sông dài, chẳng qua đầy bụng là đủ. Xin trả lại cho ngài đó. Thiên hạ ấy, tôi không dùng làm gì cả. Người đầu bếp dù không xong việc bếp, người chủ tế cũng không vượt phận mà thế cho đó được.

E. Kiến Ngô nói với Liên- Thúc: Tôi nghe Tiếp Dư nói chuyện lớn lác không tưởng, có lối đi mà không có lối về… khiến tôi kinh sợ, ông nói như sông Hà sông Hán không cùng tận, rất là xa xôi, không cận với nhân- tình…Liên Thúc hỏi:" Nối những gì?"- " Nói rằng trên núi Diễu- Cô Tạ có thần nhơn ở, da thịt như băng tuyết, dáng điệu mềm yếu như người con gái chưa chồng. Không ăn năm loài thóc, chỉ hớp gió, uống sương, nương theo hơi mây, cỡi rồng mà bay ngao du ngoài bốn biển. Ngưng thần lại thì có thể làm cho vạn vật không đau ốm hư hoại, lúa thóc lại được mùa. Tôi cho đó là lời nói cuồng, nên không tin."

Liên Thúc nói:" Phải! Kẻ đui lấy gì để xem thấy được cái đẹp của văn- hoa: kẻ điếc lấy gì để nghe được tiếng chuông tiếng trống. Há chỉ có hình hài mới có đui điếc đâu… trí cũng có đui điếc. Theo lời nói ấy thì ngươi nay cũng thế. Kể như người ấy, đức ấy cùng vạn vật hỗ chụy đi làm cái việc của thiên hạ. Người ấy không vật nào hại đặng. Nước cả đụng trời mà không làm họ chết chìm được, nắng cả chảy mềm sắt đá, cháy núi thiêu đất cũng không làm cho họ chết nóng được. Đồ bụi bặm. Cặn bã của thần nhơn ấy cũng đúc thành được hạng người của Nghiêu Thuấn. Ai đâu lại khứng đi làm công việc cho ngoại vật!

Người nước Tống buôn mũ Chương phủ, sang nước Việt. Người nước Việt thì cắt tóc ngắn và xăm mình, không dùng mũ ấy làm gì. Nghiêu trị trăm họ trong thiên hạ, bình trị được trong nước, bèn sang qua núi Diễu- Cô Tạ để ra mắt bốn Thầy. Họ có cái vẻ sâu xa làm sao mà Nghiêu Thuấn quên mất thiên hạ của mình.
G. Huệ- tử gọi Trang tử, nói: Ngụy vương tặng tôi một giống dưa to. Tôi trồng nó có trái nặng đến năm thạch. Dùng nó đựng nước, nó nặng, không cất nhắc được. Bổ nó ra làm cái bầu, thì lại không còn dùng được chỗ nào. Đâu phải nó không to lớn, nhưng vì cho nó là vô dụng nên tôi đập bỏ nó.

Trang tử nói: Thế là phu tử vụng về chỗ đại dụng nó. Nước Tống có người khéo chế được môn thuốc chữa răn nứt da tay, đời đời chuyên làm nghề ươm tơ. Có người hay biết, đến xin mua phương thuốc đó một trăm lượng vàng. Anh ta bèn nhóm thân- tộc bàn rằng:" Nhà ta đời đời làm nghề ươm tơ, lợi không hơn số vàng đó. Nay một mai mà được trăm vàng, xin để cho bán."

Người khách được phương thuốc, đem thuyết vua Ngô. Nước Việt có nạn, vua Ngô sai anh làm tướng. Nhằm mùa đông, thủy chiến với người Việt, người Việt đại bại. Vua Ngô bèn cắt đất mà phong thưởng anh ta.
Cũng thời cùng một phương thuốc trị răn nứt da tay mà một người được thưởng phong, một người không ta khỏi cái nghề ươm tơ: đó là tại chỗ biết dùng mà khác nhau vậy.

Nay phu tử có trái dưa nặng đến năm thạch, sao không tính dùng nó làm trái nổi thả qua sông qua hồ, mà lo chi hồ vỡ bầu tan, không có chỗ dùng? Thì ra vì cái lòng của phu tử hẹp hòi chưa thông đạt đó.
I. Huệ- tử gọi Trang tử, nói:" Tôi có côi cây to, người ta gọi nó là cây Vu. Gốc nó lồi lõm không đúng dây mực. Nhánh nhóc nó thì cong queo không đúng quy củ. đem trồng nó ở đường cái, người thợ mộc cũng không thèm nhìn. Nay lời nói của ông to lớn mà vô dụng, nên người người đều không thèm nghe."

Trang tử nói:" Ông riêng chẳng thấy con mèo rừng đó sao? Con người mình đứng núp, rình vật đi rong, nhảy tây nhảy đông, không hiềm cao thấp, kẹt trong dò bẫy, chết nơi lưới rập. Đến như con thai- ngưu, lớn như vầng mây che một phương trời, kể ra cũng là to thật, nhưng cũng không bắt được chuột. Nay ông có cây to, lại sợ nó vô dụng. Sao không đem nó trồng nơi tịch mịch, giữa cánh đồng rộng bao la. Khách ngao du không làm gì, ngồi nghỉ dưới gốc nó, khách tiêu diêu nằm ngũ dưới bóng nó. Nó sẽ không chết yểu vì búa rìu, cũng không sợ vật nào làm hại. Không có chỗ nào có thể dùng được, thì khốn khổ từ đâu mà đến được?"

________________
Phù diêu dương giác: gió trốt lớn, xoáy tròn như hình cái sừng dê rừng.

[ii] Xích yển: Xích, là cái hồ nhỏ; yển, là loại chim sẻ.

[iii] Biện: ở đây là sự phân biệt. Quách Tượng chú đoạn nầy, cho rằng không có lớn nhỏ, vì nếu" mỗi vật đều biết yên với cái Tánh của Trời phú cho mình, thì sao có buồn lo vì chỗ không đồng nhau." Đó là ông giảng sai với bản ý của Trang- tử.

Xem kỹ văn mạch của chương nầy, ta thấy rằng chỗ mà Trang- tử bảo" con ve và con chim cưu nhỏ không làm sao hiểu được cái hành động của chim Bằng", thì cũng như ở thiên Thu Thủy ông bảo" con ếch nằm đáy giếng làm gì thấy được cái rộng lớn của bể Đông".

Một đoạn văn sau trong thiên nầy, chỗ mà Kiên- Ngô kể chuyện của Tiếp- Dư bảo rằng" đại nhi vô- đương", chỗ mà Huệ- tử chê lời nói của Trang- tử " đại nhi vô dụng", tức cũng là chỗ mà Lão tử trong Đạo- Đức- Kinh bảo" hạ sĩ văn Đạo, đại tiếu chi" vậy.

Huống chi trước đây ông cũng đã nói: tiểu trí bất cập đại trí ; tiểu niên bất cập đại niên, triêu khuẩn bất tri hối sóc ; huệ cô bất tri xuân thu, thì thật là chủ ý của ông rõ ràng hết sức. Cho nên, lời chú của Quách Tượng, thật là một sự sai lầm to tát vậy, vì đã giảng nghịch lại với ý chánh của họ Trang. Câu nói nầy của Lão tử rất cần để cho ta tự nhắc nhở lấy khi cầm bút bình giảng tư tưởng trong Nam- Hoa- Kinh:" càng muốn làm cho thật sáng, lại càng làm cho ra tồi!" Vì vậy, ít bình giảng chừng nào càng tốt, mà đừng bình giảng gì cả, càng hay! đọc Trang- tử cần nhất là đọc ngay Trang- tử mà đừng đi qua các nhà bình giảng trước, hoặc nếu đi qua các nhà bình giảng trước, hãy quên phứt họ đi, để đi ngay vào chánh văn của Trang- tử.

[iv] Nhi đọc là Năng: cổ tự hai chữ này dùng lẫn nhau.

Trưng: là tin cậy được, được tín nhiệm.

[v] Nội Ngoại chi phận: đây là chỉ về cái Ta bên trong, và ngoại vật bên ngoài.

[vi] Vinh của ta, nhục của người: Vinh cho ta, tức là nhục cho người.

[vii] Thọ, là đứng vững: chỗ gọi là" chí đức cũng chưa được vững". đây là muốn nói rằng: người như Vinh tử chưa đủ cho ta ngưỡng mộ vậy.

[viii] Liệt- tử: người nước Trịnh, tên là Ngự- Khấu.

[ix] Lãnh- nhiên: nhẹ nhàng êm ái

[x] Phúc: tức là không có gì trở ngại cả. trí phúc, là muốn nói rằng Liệt- tử cỡi gió mà tuyệt không có vật nào trở ngại sự họat động của ông cả, ông tha hồ tới lui thong thả.

[xi] Câu này" thử tuy miễn hồ hành, du hữu sở đãi giả dã" cùng với câu trên" tuy nhiên du hữu vị thọ dã" đều cùng một dụng ý: chưa phải là đáng ngưỡng mộ, là đã đến mức hoàn toàn.

[xii] Lục khí: là khí Âm, khí Dương, Gió, Mưa, Tối, Sáng(Âm, Dương, Phong, Vũ, Hồi, Minh). Biện phải đọc là Biến. Xưa hai chữ này dùng lẫn nhau. Chữ" Chánh" đây, là của Âm, Dương(Thiên- Địa; Càn- khôn) đứng chỉ huy cái biến của lục khí…(nắm giềng mối của tất cả hiện tượng trong Trời Đất).

[xiii] Vô kỷ, vô công, vô danh: Thôi- tuyền cho rằng" Vô công, vô danh" là " không lập công, không lập danh". Giảng giải như thế, không ổn nếu không nói là sai. Nhân thế mới có người hiểu theo đó và cho rằng cái học của Trang- tử là cái học yếm thế, hay xuất thế.

Nếu hiểu câu" vô công" là " không lập công", thì câu" vô kỷ" cũng phải có nghĩa là " không lập mình" hay sao và như thế nghĩa nó là gì? khí văn phải nhất quán, và câu nầy phải hiểu là" không có mình", " không có công", " không có danh", nghĩa là không nghĩ đến mình. Bậc được Đạo, không còn có thấy mình nữa(tức là cái tiểu ngã của mình); không còn thấy có mình nữa, thì làm sao còn nghĩ đến công mình, và danh mình.

Lão tử cũng có nói" công toại nhân thoái", " vi như bất thị", " công thành phất cư"…(nên việc, lui thân, làm mà không cậy công, thành công rồi không ở lại…tức là không nghĩ đến sự lưu danh).

Như vậy, không thể gọi Lão học là cái học yếm thế hay xuất thế… vì" không lập công", " không lập danh".

Nên biết rõ rằng chủ trương cứu cánh của hai học thuyết ấy là cái học" huyền đồng vật ngã", không còn thấy có Trong có Ngoài, có Ta có Người nữa. Cho nên không thể hoịi người đắc Đạo là người xuất thế hay yếm thế, là vì đối với họ người với ta là một, Ngoại và nội là một, xã hội và cá nhân là một. Cũng như cá và nước là một, không thể không có nước mà cá sống. Cho nên sở dĩ con người phải lo cho xã hội là vì không có xã hội, cá nhân không sao phát triển được cái sống của mình. Lo cho xã hội không phải là phận sự mà là lẽ tất nhiên phải lo, không lo không đặng, hai lẽ ấy chằng chịt dính líu với nhau, không sao rời nhau được. Cho nên có thể hiểu rằng: nói là lo cho đời, mà chính làlo cho mình; hoặc trái lại, nói là lo cho mình, mà chính là lo cho đời đó.

Cho nên, nói rằng cái học của Lão Trang là cái học yếm thế, tức là chưa hiểu rõ cái chủ trương" huyền- đồng vật ngã" của các ông- vậy chớ phản- đối chế độ hiện hành của thời đại, phản đối Nho Mặc, phản đối cái Đạo hữu- vi đã làm thống khổ nhân dân…không phải đó là một cách tiêu cực lo khang- kiện- hóa xã hội là gì?



Giáo sư A.W. Watts, trong quyển The Way of Zen lại cho rằng:" Đạo giáo là công việc của những người lớn tuổi, đặc biệt là những kẻ đã từ bỏ cái đời hoạt động xã hội. Sự từ bỏ đời sống họat động xã hội ấy chứng tỏ rằng họ đã có đi đến được một sự giải thoát nội tâm rồi đối với những lề lối suy tư cùng hành động giả tạo của xã hội bên ngoài. Đạo giáo, vì vậy là một sự đeo đuổi theo một thứ hiểu biết tự nhiên, chứ không còn thuộc về cái hiểu biết ước lệ giả tạo theo xã hội nữa, cái thông hiểu trực tiếp với lẽ sống thật, mà không phải trải qua sự trung gian của một ý tượng tinh thần theo nét gạch và tượng trưng."

[xiv] Tước hỏa: cây đuốc, một đóm lửa nhỏ.

[xv] Thi: là làm chủ. Lại cũng có nghĩa là tượng thần, là người có chức nhiệm nhưng không làm gì cả.

ở đây ta có thể hiểu là hư- vị, một địa vị tượng trưng như một pho tượng thần vậy thôi.

[xvi] Đại: thay thế.

[xvii] Tiêu liêu: chim nhỏ.

[xviii] Yển thử: chuột đồng.

[xix] Đại nhi vô- đương: lớn mà không đúng với thực tế. Đại ngôn, tức là lời nói khoác.

[xx] Kinh- bố: Bố nghĩa là sợ; kinh- bố là kinh sợ.

[xxi] Kính- thính: chữ đình ở đây, phải đọc là thính, có nghĩa là xa xôi, diệu vợi.

[xxii] Náo- ước: diện mạo đẹp đẽ, lại cũng có nghĩa là vẻ người yểu điệu, mềm mại, dịu dàng.

Chữ náo cũng viết là xước.

[xxiii] Xử tử: đọc là xử nữ(tức là người con gái chưa chồng).

[xxiv] đọc là nhữ(thay vì nữ).

[xxv] Tỉ- khương: bã lúa, trầu. Tức là cặn bã.

[xxvi] Yểu- nhiên: phong thái sâu xa.

[xxvii] Bất quy thủ: không làm răn nứt da tay.

[xxviii] Bồng: Bồng chi tâm là cái lòng hẹp hòi chưa thông đạt.

[xxix] ủng thủng: lồi lõm, gồ ghề, gút mắt.

[xxx] Ly tinh: tức là một thứ mèo rừng.

[xxxi] Vô hà hữu chi hương: tức là chỗ tịch mịch.

[xxxii] Quảng mạc: rộng lớn

[xxxiii] Tẩm ngọa: nằm ngủ.

Thanked by 1 Member:

#58

pen



 

    Khôn viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPipPipPipPipPip
  • 9829 Bài viết:
  • 31870 thanks

 

Gửi vào 01/08/2014 - 07:45

sống như vầy có thấy vô nghĩa k?


Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



#59

meoemrongchoi



 

    Hội viên

  • Hội Viên mới
  • Pip
  • 119 Bài viết:
  • 97 thanks

 

Gửi vào 01/08/2014 - 10:57

Ngoại hình quan trọng lắm sao ? * uốn éo uốn éo*


Sửa bởi meoconrongchoi: 01/08/2014 - 11:01


#60

Monday



 

    Kiền viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPip
  • 1100 Bài viết:
  • 1634 thanks
  • LocationTrái đất.

 

Gửi vào 02/08/2014 - 14:32








Similar Topics Collapse

1 người đang đọc chủ đề này

0 Hội viên, 1 khách, 0 Hội viên ẩn


Liên kết nhanh

 Tử Vi |  Tử Bình |  Kinh Dịch |  Quái Tượng Huyền Cơ |  Mai Hoa Dịch Số |  Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Địa Lý Phong Thủy |  Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp |  Bát Tự Hà Lạc |  Nhân Tướng Học |  Mệnh Lý Tổng Quát |  Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số |  Khoa Học Huyền Bí |  Y Học Thường Thức |  Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian |  Thiên Văn - Lịch Pháp |  Tử Vi Nghiệm Lý |  TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 |
 Coi Tử Vi |  Coi Tử Bình - Tứ Trụ |  Coi Bát Tự Hà Lạc |  Coi Địa Lý Phong Thủy |  Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Coi Nhân Tướng Mệnh |  Nhờ Coi Quẻ |  Nhờ Coi Ngày |
 Bảo Trợ & Hoạt Động |  Thông Báo |  Báo Tin |  Liên Lạc Ban Điều Hành |  Góp Ý |
 Ghi Danh Học |  Lớp Học Tử Vi Đẩu Số |  Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý |  Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở |  Sách Dịch Lý |  Sách Tử Vi |  Sách Tướng Học |  Sách Phong Thuỷ |  Sách Tam Thức |  Sách Tử Bình - Bát Tự |  Sách Huyền Thuật |
 Linh Tinh |  Gặp Gỡ - Giao Lưu |  Giải Trí |  Vườn Thơ |  Vài Dòng Tản Mạn... |  Nguồn Sống Tươi Đẹp |  Trưng bày - Giới thiệu |  

Trình ứng dụng hỗ trợ:   An Sao Tử Vi  An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi |   Quỷ Cốc Toán Mệnh  Quỷ Cốc Toán Mệnh |   Tử Bình Tứ Trụ  Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản |   Quẻ Mai Hoa Dịch Số  Quẻ Mai Hoa Dịch Số |   Bát Tự Hà Lạc  Bát Tự Hà Lạc |   Thái Ât Thần Số  Thái Ât Thần Số |   Căn Duyên Tiền Định  Căn Duyên Tiền Định |   Cao Ly Đầu Hình  Cao Ly Đầu Hình |   Âm Lịch  Âm Lịch |   Xem Ngày  Xem Ngày |   Lịch Vạn Niên  Lịch Vạn Niên |   So Tuổi Vợ Chồng  So Tuổi Vợ Chồng |   Bát Trạch  Bát Trạch |