

#1231
Gửi vào 31/07/2014 - 14:26
#1232
Gửi vào 31/07/2014 - 15:27
ttd, on 31/07/2014 - 14:14, said:
ZZZZZZZZZZZZ....
Mùi Mỹ
Ở Mỹ sao ai mặc quần áo cũng thơm tho quá trời, mọi thứ của họ có một mùi rất riêng, không phải là mùi nước hoa hàng hiệu, cũng chẳng phải là mùi xà bông giặt đồ giữ lại hương thơm trên áo quần, cậu mợ không giải thích được nên cứ tạm gọi đó là “mùi Mỹ”.
Cali Today News - Cậu mợ Tư năm nay đã gần 60 tuổi. Sau bao nhiêu năm làm lụng vất vả, nuôi ba dứa con ăn học thành tài, cậu mợ cũng tích góp được ít tiền để sang Mỹ du lịch, để biết xứ cờ hoa, thiên đường Mỹ quốc là như thế nào mà bao nhiêu người cũng mơ ước được đặt chân đến. Hồi những năm đầu thập niên 80, cậu mợ Tư cũng năm lần bảy lượt đánh cược số mạng mình theo những chuyến vượt biên nhưng rồi bất thành. Bây giờ chuẩn bị được sang Mỹ du lịch nên cậu mợ Tư rất hào hứng. Đi khoe hàng xóm láng giềng ở khắp con phố khu nhà cậu mợ, rồi mấy người khách hàng đến công ty cậu mua bán, giao dịch cũng được nghe cậu khoe sắp đi Mỹ du lịch.
Lúc sang đây, cậu mợ Tư thấy ở Mỹ sao ai mặc quần áo cũng thơm tho quá trời, mọi thứ của họ có một mùi rất riêng, không phải là mùi nước hoa hàng hiệu, cũng chẳng phải là mùi xà bông giặt đồ giữ lại hương thơm trên áo quần, cậu mợ không giải thích được nên cứ tạm gọi đó là “mùi Mỹ”. Rồi cứ gặp mặt người này người nọ, bà con họ hàng, bạn bè thân quen sau nhiều năm xa cách, suốt ngày cậu mợ Tư cứ tò mò muốn biết sao mấy người ở Mỹ ăn mặc thơm quá.
Ở Mỹ du lịch được hai tuần, cậu mợ Tư cũng phát hiện ra được là ở đây, mỗi khi giặt đồ xong, người ta không có phơi đồ ngoài nắng, không có cây sào móc đồ ngoài sân nhà, mà dùng máy sấy quần áo. Mỗi khi dùng máy sấy có bỏ mấy miếng giấy thơm, gọi là fabric softener vào, nhờ miếng giấy thơm này mà quần áo lúc nào cũng có mùi thơm như cậu mợ Tư gọi là mùi Mỹ. Nhiều người cũng bỏ giấy thơm này vào tủ quần áo, thùng carton đựng đồ đạc nên cái gì cũng thơm phưng phức, và còn tránh được côn trùng như kiến. Cậu mợ Tư biết được điều này nên thích lắm. Thế là trước ngày về lại Việt Nam, đi mua cả một vali to toàn giấy thơm sấy quần áo. Đến nỗi cô tiếp viên kiếm soát vé người Việt Nam ở sân bay khi nhận ký gởi hành lý của cậu mợ Tư cũng ngạc nhiên hỏi trong vali đựng gì đem về Việt Nam mà ngửi mùi thơm quá. Cô nghe nói cái vali đựng toàn giấy thơm sấy quần áo cũng thấy mắc cười.
Đến khi về lại Việt Nam, cậu mợ Tư đem giấy thơm sấy quần áo để vương **** khắp nơi trong nhà, từ tủ đựng quần áo, ghế sofa ở phòng khách đến cả trong chiếc xe hơi Mercedes đời mới của cậu. Ai hỏi đến thì cậu mợ Tư cũng khoe là giấy thơm mang từ Mỹ về để có mùi thơm mà được gọi là mùi Mỹ. Rồi qua mấy hôm sau, hai vợ chồng cậu Tư đi ra nhiều cửa hàng bán điện máy ở ngay trung tâm thành phố để tìm mua một cái máy sấy quần áo để mang về nhà, kiên quyết thay đổi cách giặt giũ quần áo để có được mùi Mỹ, không mang quần áo đi phơi nắng phơi gió trên cây sào phía sau hiên nhà nữa mà đem quần áo đi sất khô với giấy thơm. Lúc đến cửa hàng điện máy hỏi mua máy sấy quần áo, ai ai trong cửa hàng từ ông bà chủ đến nhân viên bán hàng cũng ngạc nhiên, vì từ trước đến giờ khách hàng đến đây chỉ mua máy giặt quần áo, chứ chẳng có một người khách nào đến tìm mua máy sấy quần áo cả. Rồi mấy người trong cửa hàng cũng khăng khăng cho là cậu mơ Tư là Việt kiều mới trở về nước sống, chứ người Việt trong nước không ai biết đến máy sấy quần áo và cũng chẳng ai xài đến loại máy này cả. Rồi chờ đến cả tháng sau, khó khăn lắm cậu mợ Tư mới đặt mua được một cái máy sấy quần áo ở một cửa hàng điện tử lớn nhất ở trung tâm thành phố. Lúc khiêng cái máy sấy về nhà, cậu Tư đêm đó quên cả ngủ để m*y mò cách sử dụng máy. Rồi mang đống quần áo dơ ra bỏ vào máy giặt, xong đem sấy thử với cả xấp giấy thơm. Cái gối, cái rèm cửa che nắng cũng mang đi giặt sấy, cái giẻ chùi bếp bao nhiêu năm nay chẳng mấy quan tâm giặt cho sạch thì hôm nay cũng được đem đi giặt sấy thơm tho. Rồi cứ mỗi chiều đi làm về, cậu Tư lại lật đật chạy về nhà, hốt đống quần áo, chăn nệm, mền gối rèm cửa, mà mợ Tư đã để sẵn để đem đi giặt sấy. Xong lại mang ra hít lấy hít để mùi Mỹ thơm phức.
Vậy đó, ở cái xứ Mỹ này, từ những thứ nhỏ nhặt nhất như hương thơm từ một tờ giấy cũng có sức hút kì lạ làm người Việt ở quê nhà mê mệt.
Vương Vi
Thanked by 3 Members:
|
|
#1233
Gửi vào 31/07/2014 - 15:46
Ngừoi ở Mỹ không ngửi thấy do ai ai cũng xài và mũi mình đã ngửi quen .
Ngừoi ta gọi chung là giấy Bounce . Mà giờ thì đã có bán tại các shop nhập đồ Mỹ tại VN .
Sửa bởi PHANTHI: 31/07/2014 - 15:48
Thanked by 2 Members:
|
|
#1234
Gửi vào 31/07/2014 - 15:57
Quê Hương Là Chùm Khế Ngọt
Quê hương - Lời thơ: Đỗ Trung Quân
Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay
Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông
ĐK:
Quê hương là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá ngiêng che
Quê hương là đêm trăng tỏ
Hoa cau rụng trắng ngoài thềm
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một Mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Thanked by 3 Members:
|
|
#1235
Gửi vào 31/07/2014 - 16:17
hamzui9, on 31/07/2014 - 15:57, said:
tớ bị những người ở đây hạ nock out rồi, dư luận viên ăn lương như tớ bị những người phản động vây đánh.
Ps/ Phản động trong tiếng Anh có nhiều từ, nhiều nghĩa. Phản động hay phản nghịch, phán kháng, đối nghịch...có vẻ như khi nói đến phản động người ta lại ấm ức, tức giận hoặc mặc cảm.
#1236
Gửi vào 31/07/2014 - 16:29
Management, on 31/07/2014 - 16:17, said:
Ps/ Phản động trong tiếng Anh có nhiều từ, nhiều nghĩa. Phản động hay phản nghịch, phán kháng, đối nghịch...có vẻ như khi nói đến phản động người ta lại ấm ức, tức giận hoặc mặc cảm.
Hì hì, bình tĩnh bình tĩnh......chém gió cho vui chứ có tác dụng gì đâu mờ bận tâm Mana. Yên tâm, nhiều người họ không lên tiếng thôi
.
Mùi Mỹ là như này đây ạ........ hí hí..........mờ có tận mấy bác like liền hihi
Ở Mỹ sao ai mặc quần áo cũng thơm tho quá trời, mọi thứ của họ có một mùi rất riêng, không phải là mùi nước hoa hàng hiệu, cũng chẳng phải là mùi xà bông giặt đồ giữ lại hương thơm trên áo quần, cậu mợ không giải thích được nên cứ tạm gọi đó là “mùi Mỹ”.
Sửa bởi hamzui9: 31/07/2014 - 16:31
Thanked by 1 Member:
|
|
#1237
Gửi vào 31/07/2014 - 16:43
Thanked by 2 Members:
|
|
#1238
Gửi vào 31/07/2014 - 17:05
Cảm ơn đường ống nước vỡ
Tôi cũng như nhiều người đàn ông có gia đình khác sống trong một cơn hoài nghi bất tận của nhiều bà vợ. Thỉnh thoảng, vợ dặn tôi, một cách hết sức nghiêm túc: “Nếu anh có ngoại tình thì quan trọng nhất là đừng để em biết”.
Có người bảo rằng đàn ông trên đời chỉ có hai loại, là loại ngoại tình bị phát hiện, và loại ngoại tình không bị phát hiện. Đấy là nói quá lên. Nhưng có một vấn đề mà hẳn nhiều người sẽ đồng ý với vợ tôi: một cuộc ngoại tình bị phát hiện và không bị phát hiện hoàn toàn khác xa nhau.
Tôi đã nghĩ đến lời “vợ dạy” khi đọc tin khởi tố vụ án đường ống nước sông Đà. Quyết định khởi tố vụ án dựa trên các dấu hiệu tội phạm “vi phạm quy định về xây dựng, gây hậu quả nghiêm trọng” (Điều 229 Bộ Luật hình sự). Cái cụm từ “gây hậu quả nghiêm trọng” làm tôi suy nghĩ.
Trong vụ việc này, hay nhiều vụ khác, thì cuối cùng cái sự “gây hậu quả nghiêm trọng” mới là nguyên nhân trực tiếp dẫn đến việc khởi tố - chứ không phải là sự “vi phạm quy định”. Nếu đường ống nước sông Đà không vỡ, hoặc giả nó không vỡ đến lần thứ chín, hoặc giả nó vỡ 9 lần nhưng trong các khoảng thời gian thưa hơn, thì tôi tự hỏi rằng sự “vi phạm” có được điều tra hay không.
Cuối cùng, có lẽ chúng ta phải cảm ơn cái đường ống nước đã vỡ, bởi vì nhờ nó vỡ mà có thể một số gương mặt đã vi phạm quy định xây dựng (nói ra không thừa, bằng tiền thuế của dân) mới có khả năng được lôi ra ánh sáng. Cảm ơn cái đường ống nước như là một người vợ cần cảm ơn một cô bồ của chồng bỗng nhiên nhắn tin “chị cho em gặp nói chuyện”.
Nhiều năm trước, có một đạo diễn viết một bài mà tôi tâm đắc. Đại ý, có hai mẹ con bò tót thấy một quan chức rất xấu xa, mà mãi chưa bị phanh phui ra. Hai mẹ con bàn nhau, thôi thì mình hy sinh, lao ra trước họng súng của ông quan này (vốn thích đi săn trộm), nhờ cái chết của mẹ con mình người ta sẽ khui ra những tội khác của hắn. Bài viết lấy cảm hứng từ một vụ săn trộm bò tót có thật của một quan chức tại TP H.C.M năm 2003.
Cảm ơn con bò tót đã hy sinh. Cảm ơn cái đường ống nước đã vỡ. Cảm ơn cái ụ nổi vì nó gỉ sét. Và có thể là chúng ta phải cảm ơn cả tay trộm đã đột nhập vào nhà một quan chức để rồi nhờ vụ trộm đó mới phát hiện ra ông này có hàng đống vàng không rõ nguồn gốc.
Chúng ta sẽ phải biết ơn những hiện tượng như thế đến bao giờ đây? Chúng ta sẽ phải chờ những “hậu quả nghiêm trọng” diễn ra rồi mới bắt đầu hành động đến lúc nào?
Có một định luật nổi tiếng gọi là Murphy: “Nếu có xác suất một điều không hay nào đó có thể xảy ra thì nó chắc chắn sẽ xảy ra”. Nó được gắn với tên của Edward Murphy, một kỹ sư làm trong ngành thiết kế máy bay quân sự tại Mỹ. Câu này nếu gắn vào bối cảnh của một dây chuyền sản xuất thì ta sẽ hiểu: người ta cần một quy trình chặt chẽ và hạn chế tối đa các cách làm sai, bởi nếu còn một cách để làm sai, thì chắc chắn sẽ có người lao đầu vào đó. Có những thứ quy trình làm tốt hơn con người.
Vinaconex đã tạo ra “siêu phẩm” ống nước sông Đà cũng nhờ vào việc được “tự biên tự diễn” trong toàn bộ dự án, không có cơ chế giám sát. Định luật Murphy lên tiếng.
Sau mỗi sự kiện như thế này, thái độ đúng đắn của chúng ta, không phải là cảm thấy hả hê vì một vụ sai phạm (có thể) được khui ra ánh sáng. Cái cần, là đặt câu hỏi về quy trình, về cơ chế giám sát, về việc toàn bộ hệ thống đang vận hành như thế nào để tạo ra những sai phạm ấy. Nếu không, chúng ta sẽ còn phải thấp thỏm chờ đợi những “hậu quả nghiêm trọng”, chờ đường ống nước bị vỡ, chờ một tên trộm và cảm thấy biết ơn chúng rất lâu nữa. Chúng ta sẽ còn phải xử lý từng sự kiện mang tính đơn lẻ nhiều lần nữa.
Có bao nhiêu người ở ngoài kia mới “chỉ” thực hiện nửa vế đầu của các điều luật hình sự, chưa “gây hậu quả nghiêm trọng” và đang khui champange?
Đức Hoàng
Sửa bởi meoconrongchoi: 31/07/2014 - 17:05
Thanked by 2 Members:
|
|
#1239
Gửi vào 31/07/2014 - 17:55
Kính gửi nhà văn Nguyên Ngọc
Kính gửi Văn đoàn Độc lập
Thưa ông,
Từ hơn một năm nay, sau những cuộc xuống đường mà tôi có tham gia mỗi cuối tuần thứ Bảy và Chủ Nhật cửa nhà tôi luôn được canh giữ bởi 4 an ninh thường phục.
Hoặc không cho tôi ra ngoài nếu tình hình Biển Đông căng thẳng, hoặc chỉ canh gác gây áp lực tâm lý với tôi như một kiểu đàn áp tâm lý.nhưng tôi đã dần quen, quen đến nỗi chỉ thông báo mình bị giám sát mà không hề có hình ảnh nào để chứng minh. Điều ấy khiến tôi cũng bị dư luận nghi ngờ rằng có thật chuyện ấy hay không ? Ngày Chủ Nhật 8 tháng 6-2014 tôi buộc mình phải chụp hình một trong hai an ninh trẻ làm nhiệm vụ canh giữ trước hẻm ngõ nhà tôi [tôi đã đưa hình ảnh lên mạng FB hình một an ninh phải che mặt khi tôi chụp ảnh]
Thưa ông,
Khi Nhà nước, chính phủ và báo chí đã công khai lên tiếng gọi đích danh kẻ hai mặt là Trung Quốc, lẽ ra công an phải chấm dứt canh giữ một người xưa nay xuống đường bày tỏ thái độ chống ngoại xâm quyết liệt nhưng ôn hòa như tôi, trái lại họ vẫn canh giữ tôi như hiện tại. Tôi khó hiểu vì điều ấy. Tôi chỉ có thể kết luận chính quyền nói một đàng làm một nẻo hoặc ai đó tư thù cá nhân tôi, nhưng điều khó hiểu ấy đã được minh bạch sau đêm tôi tham dự kỷ niệm chúc mừng Nữ hoàng Anh Elizabeth Đệ nhị mà tôi là khách được Lãnh sự quán Anh tại tp H.C.M mời cùng nhiều nhân vật khác mà tôi cũng không xa lạ trong thành phố này.
Thưa ông,
Trong buổi tiếp xúc ấy tôi được một nhân vật thuộc ngành an ninh thông báo lý do canh giữ tôi đến hôm nay ngoài việc xuống đường như dư luận trong và ngoài nước đã biết, tôi còn là THƯ KÝ VĂN ĐOÀN ĐỘC LẬP, còn là cầu nối, một trạm liên lạc của Văn đoàn.
Thưa nhà văn lão thành kính mến,
Vì lý do đó tôi xin được ông xác nhận cho vài điều cần thiết, xác nhận bởi sự minh bạch của chúng ta:
1- Tôi có phải là thư ký và là trạm liên lạc của Văn đoàn hay không?
2- Nếu không, tôi thật sự thất vọng bởi hóa ra tôi có tiếng mà không có miếng, mong Văn đoàn hoặc trao cho tôi chức trách ấy cho đúng khẳng định của an ninh, hoặc tôi phải xin rút tên khỏi Văn đoàn vì ngoài việc ký tên, tôi chỉ là kẻ đang chịu những trách nhiệm không có thật.
Thưa ông,
Việc ký tên vào danh sách 61 [62 ?] người của Văn đoàn là do tôi tự nguyện. Mục đích nó đã nằm trong tuyên ngôn của Văn đoàn tôi không nhất thiết dẫn lại. Nhưng thú thật xưa nay tôi ít được thông báo những quyết định mang tính tuyên ngôn của Văn đoàn, thậm chí còn không rõ ai là những người phụ trách từng mảng văn học của Văn đoàn. Tôi không có gì thắc mắc ngoại trừ kết luận của an ninh tư tưởng thành phố như đã hé cho tôi biết. Vậy trở lại vấn đề, tôi chỉ muốn xác minh kết luận ấy mà thôi còn việc họ tiếp tục canh giữ tôi hay không với tôi là vô nghĩa
Tôi có trách nhiệm thông báo cùng Văn đoàn, kính chúc anh chị em bình an.
Sài Gòn 12-6-2014
Đỗ Trung Quân – Nhà thơ – Nhà báo đã nghỉ hưu non
Sửa bởi bluebird2304: 31/07/2014 - 17:56
Thanked by 2 Members:
|
|
#1240
Gửi vào 31/07/2014 - 18:23
bluebird2304, on 31/07/2014 - 17:55, said:
Kính gửi nhà văn Nguyên Ngọc
Kính gửi Văn đoàn Độc lập
Thưa ông,
Từ hơn một năm nay, sau những cuộc xuống đường mà tôi có tham gia mỗi cuối tuần thứ Bảy và Chủ Nhật cửa nhà tôi luôn được canh giữ bởi 4 an ninh thường phục.
Hoặc không cho tôi ra ngoài nếu tình hình Biển Đông căng thẳng, hoặc chỉ canh gác gây áp lực tâm lý với tôi như một kiểu đàn áp tâm lý.nhưng tôi đã dần quen, quen đến nỗi chỉ thông báo mình bị giám sát mà không hề có hình ảnh nào để chứng minh. Điều ấy khiến tôi cũng bị dư luận nghi ngờ rằng có thật chuyện ấy hay không ? Ngày Chủ Nhật 8 tháng 6-2014 tôi buộc mình phải chụp hình một trong hai an ninh trẻ làm nhiệm vụ canh giữ trước hẻm ngõ nhà tôi [tôi đã đưa hình ảnh lên mạng FB hình một an ninh phải che mặt khi tôi chụp ảnh].............
Đỗ Trung Quân – Nhà thơ – Nhà báo đã nghỉ hưu non
Trong chế độ mà những người nổi tiếng hoặc văn nghệ sĩ hay trí thức luôn luôn được xếp vào hạng có tiềm năng gây hại cho chế độ.
Bởi thế cái tay tuyên huấn Đ khi xưa đã viết tài liệu dùng học tập chính trị đã nhấn mạnh trí thức chỉ là công cụ của đảng hàm nghĩa làm nhục tinh thần của trí thưc và đè nén tinh thần tự do của họ cho nên ko lạ gì khi nhà thơ DTQ đi ra ngoài vòng kềm toả này và về hưu non.
@meoconrongchoi
...Vinaconex đã tạo ra “siêu phẩm” ống nước sông Đà cũng nhờ vào việc được “tự biên tự diễn” trong toàn bộ dự án, không có cơ chế giám sát. Định luật Murphy lên tiếng.
Sau mỗi sự kiện như thế này, thái độ đúng đắn của chúng ta, không phải là cảm thấy hả hê vì một vụ sai phạm (có thể) được khui ra ánh sáng. Cái cần, là đặt câu hỏi về quy trình, về cơ chế giám sát, về việc toàn bộ hệ thống đang vận hành như thế nào để tạo ra những sai phạm ấy. Nếu không, chúng ta sẽ còn phải thấp thỏm chờ đợi những “hậu quả nghiêm trọng”, chờ đường ống nước bị vỡ, chờ một tên trộm và cảm thấy biết ơn chúng rất lâu nữa. Chúng ta sẽ còn phải xử lý từng sự kiện mang tính đơn lẻ nhiều lần nữa.
Có bao nhiêu người ở ngoài kia mới “chỉ” thực hiện nửa vế đầu của các điều luật hình sự, chưa “gây hậu quả nghiêm trọng” và đang khui champange?
Đức Hoàng
Tác giả bài này chỉ dám noi xa hơn một tý là vấn đề cơ chế.Nhưng thử hỏi ai có thể cho câu trả lời..Nhưng ng có đủ trí thức và bổn phận XH để đóng góp thường là những Luật Sư,nhà hoạt động xã hội ,các giáo sư .v.v.cũng chỉ được coi là công cụ của đảng và nhà nước..vậy thì ng dân ?,ko ai có đủ thời giờ và sâu sắc để thực sự đi đến kết quả ..
Tóm lại có vẻ tích cực nhưng thực sự tác giả cũng chỉ cho thấy sự đầu hàng ,bất lực trước chuyên chính vô sản thôi!
cho nên như hamzui9 thấy chúng ta đang chém gió mờ hay là đang làm hiệp sĩ đông ki sốt
Có những “Đông Ki Sốt” hiện đại,
thấy comment và tưởng tượng ra cối xay gió
Thanked by 2 Members:
|
|
#1241
Gửi vào 31/07/2014 - 18:39
hamzui9, on 31/07/2014 - 16:29, said:
.
Mùi Mỹ là như này đây ạ........ hí hí..........mờ có tận mấy bác like liền hihi
Ở Mỹ sao ai mặc quần áo cũng thơm tho quá trời, mọi thứ của họ có một mùi rất riêng, không phải là mùi nước hoa hàng hiệu, cũng chẳng phải là mùi xà bông giặt đồ giữ lại hương thơm trên áo quần, cậu mợ không giải thích được nên cứ tạm gọi đó là “mùi Mỹ”.
Qua câu văn ,ngửi thấy hamzui đang lên ký ,bớt ăn giữ eo nha ,mới xinh,đừng ganh với cô trong hình ,xấu tính lắm.! thương
Sửa bởi ttd: 31/07/2014 - 19:00
Thanked by 1 Member:
|
|
#1242
Gửi vào 31/07/2014 - 18:46
ĐẢNG HÃY MAU THOÁT KHỎI NGHỊCH CẢNH
“HỒN TRƯƠNG BA, DA HÀNG THỊT”!
Mạc Văn Trang
Câu chuyện dân gian “Hồn Trương Ba da Hàng thịt” chỉ dài hơn một trang sách in và có mấy nhân vật rất giản dị, nhưng với tính nhạy cảm thời đại và tài năng siêu việt, Lưu Quang Vũ đã biến thành vở kịch tầm cỡ nhân loại.
Tình cảnh Đảng Cộng sản Việt Nam từ khi ra đời tới nay, giữa lý luận và hành động cũng chẳng khác nào tình cảnh “Hồn Trương Ba da Hàng thịt”, hay “Hồn Các Mác, xác Bần nông”! Có điều khác là “hồn” của Trương Ba hay của Các Mác (Karl Marx) vào cái xác Đảng CSVN thì nó bị cái thân xác Bần nông làm lộn tùng phèo, bát nháo, chỉ còn là những khẩu hiệu, những ước muốn viển vông, huyễn hoặc; mà “hồn” ông Trương Ba hay “hồn” Các Mác thật cũng chẳng hiểu nổi cái mớ bòng bong trong đầu đảng CSVN – thân xác Bần nông, nó là cái quỷ quái gì!
Ngay từ năm 1930 khi Đảng CSVN mới thành lập, chả biết cái “hồn” lý luận “Đấu tranh giai cấp” của ông Mác cao siêu thế nào mà vào cái “xác phàm” Đảng CSVN lại thành ra “Trí, Phú, Địa, Hào – đào tận gốc, trốc tận rễ”! Rồi đến cải cách ruộng đất “long trời lở đất” khiến hàng vạn người chết tức tưởi, vì cái mồm tố điêu, cái tay quen cướp của, giết người!
Khẩu hiệu “Người cày có ruộng”, ước mơ ngàn đời của người bần, cố nông vừa có, chưa kịp sướng, thì Đảng thu gom luôn ruộng đất vào hợp tác xã… cho trắng tay! Kết thúc hơn 20 năm cao trào hợp tác hóa nông nghiệp, thắng lợi của “Đấu tranh giữa hai con đường” là “Cái đêm hôm ấy đêm gì?” khủng khiếp. Hợp tác xã tan vỡ, Đảng phải “Đổi mới”, “cởi trói”, chia ruộng cho nông dân để khuyến khích nông nghiệp phát triển. Nhờ đó Việt Nam không còn phải “vác rá đi xin bo bo và ngô cho súc vật” về ăn, mà còn xuất khẩu gạo nhất nhì châu Á… Thế rồi đùng cái, Đảng lại “thu hồi đất”, cưỡng chế khắp nơi, để trao đất cho các “tư bản mới nổi” và nông dân “thi đua” khiếu kiện thấu trời!?...
Cái lý luận “Làm chủ tập thể”, “Sản xuất lớn XHCN”, “Toàn dân bàn việc nước, sắp xếp lại giang sơn”… thành ra là nhập tỉnh, huyện, xã tùm lum, sau mươi năm tranh giành, đấu đá mệt nhoài, lại ăn mừng “tái lập” tỉnh, huyện, xã “vũ như cẫn”! Nhưng cơ mà… nhập cũng vớ bẫm, tách càng bẫm hơn, nên “cái thân xác” khỏe re, càng hăng hái tư duy “lý luận mới”… “Làm chủ thiên nhiên” thì “về cơ bản đã chặt phá xong rừng”, bô- xit, than, vàng, ti- tan đến cát, đá… cũng bị các loại “tặc” đào bới tung tóe, tan hoang; hầu hết các dòng sông bị chặt khúc ra làm thủy điện vô tội vạ; hầu hết ao hồ, sông suối bị ô nhiễm, bị “bức tử”! “Làm chủ xã hội” thì cả xã hội như chợ trời, đầy “con phe”, kẻ cắp, ma cô… “Làm chủ bản thân” thì càng “phê, tự phê” thì “bộ phận không nhỏ cán bộ đảng viên” thành “bầy sâu” lúc nhúc càng nhiều thêm! “Chủ nghĩa tập thể” lại biến thành những phe nhóm lợi ích phá nát đất nước và kỷ cương xã hội, tạo nên lối sống cá nhân tham lam vị kỷ trắng trợn chưa từng thấy trên đất nước này.
Cái lý luận về “Bỏ qua giai đoạn tư bản chủ nghĩa, tiến thẳng lên xây dựng chủ nghĩa xã hội – giai đoạn đầu của chủ nghĩa cộng sản - bằng tiến hành đồng thời ba cuộc cách mạng”… hóa ra lại là sau khi phá nát nền kinh tế - xã hội thì tái lập chế độ tư bản sơ khai ở Việt Nam; các quan chức cùng với những nhóm lợi ích của họ trở thành tầng lớp “tư bản đỏ”, còn nông dân, công nhân, ngư dân, diêm dân… là tầng lớp bị bóc lột tàn tệ. Nhóm người bị tha hóa, lưu manh hóa ngày càng gia tăng, hệt như F. Enghels mô tả trong “Tình cảnh giai cấp công nhân Anh” (năm 1844).
Cái mồm thì leo lẻo “Học tập làm theo tấm gương đạo đức H-C-M”: “Không có gì quý hơn độc lập tự do” thì kéo nhau đến Hội nghị Thành Đô (1990) xin làm đồ đệ cho đại ca Trung cộng; Mồm nói “Đạo đức là gốc”, nhưng quan chức suy thoái đạo đức tuột dốc không phanh! Mồm nói “Cần, kiệm, liêm, chính, chí công, vô tư” nhưng quan chức đua nhau ăn cắp, ăn cướp, xây nhà lầu, sắm xe hơi, ăn chơi theo kiểu các ông hoàng, bà chúa… Của công bòn rút từ mồ hội, nước mắt của dân thì chi tiêu như phá, thất thoát hàng trăm tỉ, nghìn tỉ, chẳng coi ra gì! Ông Cụ nói: “Quân đội trung với nước…” thì nó bẻ queo thành: “Quân đội trung với Đảng…” (?), “Công an nhân dân” thành “Công an chỉ biết còn Đảng còn mình”; Tòa án nhân dân thì xử dân như kẻ thù, xử quan chức phạm tội như người trong nhà đóng cửa bảo nhau; “Đảng ta là đạo đức là văn minh…” thì “bộ phận không nhỏ” ngày càng to, biến thành “bầy sâu” lúc nhúc mê tín, dị đoan, dắt nhau “dò đá qua sông”, đi vào ngõ cụt! Cụ bảo “Chính phủ không làm được việc thì dân đuổi đi”, nhưng nó cứ trơ ỳ ra bảo “Đảng phân công”, “Đảng quy hoạch” nên không thể từ chức! Cụ bảo: “Dân chủ là cho dân mở miệng ra” thì nó còng tay, bịt miệng ai dám “mở miệng” phê phán những sai lầm, tội lỗi của nó! Cụ bảo “Việc gì có lợi cho dân phải hết sức làm, việc gì có hại cho dân phải hết sức tránh”, nó cứ làm ngược lại!... Thế mà quanh năm suốt tháng cứ phát động, chăng đầy pa nô, khẩu hiệu rồi sơ kết, tổng kết, nêu gương… học tập, làm theo H-C-M!
Mồm xoen xoét: “Phải phát triển nhanh và bền vững” mà làm đường giao thông đắt gấp 3 – 4 lần của Mỹ, vừa khánh thành đã lún sụt; đường ống dẫn nước từ sông Đà về Hà Nội hơn một năm vỡ 9 lần, khiến bao người dân khốn đốn trong mùa hè; các công trình “Nghìn năm Thăng Long” thì mới mấy năm đã sập sệ. Biết bao nhiêu công trình ào ạt xây kém chất lượng, tranh thủ rút ruột ăn chia, nay mai hư hỏng hàng loạt, con cháu tha hồ “phá đi làm lại” và trả nợ còng lưng!... Tâm lý nhiệm kỳ chộp giựt, “bóc ngắn cắn dài”, “cái gì cũng ăn”, “Ăn không biết chán”, cốt “làm giàu cho con em nhóm ta, kệ cha con em chúng nó” phơi bày ra trên mọi lĩnh vực của đời sống, trước mắt bàn dân thiên hạ một cách trơ trẽn, sống sượng, lố bịch… Phát triển bền vững là những gì làm ngày hôm nay sẽ để lại cho muôn đời con cháu được hưởng phúc, hưởng lộc và không làm ảnh hưởng đến sự phát triển của các thế hệ mai sau. Thế mà môi trường bị hủy hoại, các công trình xuống cấp từng ngày, nợ chồng chất và “vấn đề chủ quyền đời ta không giải quyết được thì đời con, đời cháu, chắt ta tiếp tục giải quyết”!
Mồm lẻo lẻo ta khác tư bản ở chỗ “Nền kinh tế của ta là nền kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa, có sự quản lý của nhà nước”, nhưng chẳng ai chỉ ra “cái định hướng XHCN” nó tròn méo ra sao! Lại láu cá ở chỗ, cứ cái gì “suy thoái”, “tệ nạn”, “thoái hóa, biến chất”, tóm lại là tất cả cái gì xấu xa của chế độ là đổ tại “mặt trái của cơ chế thị trường” (?). Nhưng lạ hơn nữa là, đã biết cái “mặt trái” của nó đen đúa, bẩn thỉu như thế, mà các nhà lãnh đạo đến nước tư bản nào cũng khẩn khoản xin công nhận cho Việt Nam có cái “cơ chế thị trường đầy đủ”(?).
Lý luận “Ba dòng thác cách mạng của thời đại…” thì dòng thác chủ đạo “cách mạng xã hội chủ nghĩa” tan rã rồi. Mấy “nước anh em cùng ý thức hệ” thì Triều Tiên vừa cha truyền con nối kiểu vua chúa, vừa như Chí Phèo, thoát chết đói nhờ viện trợ lương thực, nhưng chỉ thích dọa đánh nhau; Cu Ba cũng đang “giành nhiều thắng lợi” bằng cách “cập nhật mô hình kinh tế” (rón rén theo kiểu tư bản) để xóa đói giảm nghèo; ông anh Trung cộng xây dựng CNXH theo màu sắc Đại Hán bá quyền, ban cho Việt Nam “4 tốt” + “16 chữ” để Đảng CSVN ngoan ngoãn thần phục, nhưng trước sự phẫn nộ của nhân dân, ông Thủ tướng phải nói “Quyết không đánh đổi chủ quyền thiêng liêng lấy cái thư hữu nghị viển vông”…Thì ra suốt bao nhiêu năm nay toàn ra sức bảo vệ, gìn giữ trân trọng, ôm hôn cái thứ hữu nghị viển vông với Trung cộng, còn thực tế lại là “sống trong vòng tay của bầy yêu quái”!
Cái nhãn “Đảng cộng sản”, “Nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” là phấn đấu cho lý tưởng “Cộng sản chủ nghĩa trên phạm vi toàn thế giới”, mà “mục tiêu của giai đoạn đầu là Chủ nghĩa xã hội” mới lãng mạn, mịt mùng làm sao! Còn trong thực tế thì dân bảo: “Chúng nó ăn như Rồng cuốn, nói như Rồng leo, làm như Mèo mửa!”. Trở lại với Đảng (của những người) lao động và nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, rồi theo con đường dân chủ để sống cho tử tế, chân thật với nhân dân…
Tóm lại, hồn vía Đảng ta toàn mung lung huyễn hoặc, trong khi hành động thì theo kiểu Hành vi chủ nghĩa: Thấy kích thích thì Phản ứng (S – R). Kích thích là “phong bì”, “chỉ thị” – phản ứng là ký đại, vơ đầy túi tham; là cưỡng chế, đàn áp không cần nghĩ đến hậu họa!
Chỉ có thoát ra khỏi nghịch cảnh “ Hồn Trương ba, da Hàng thịt”, “Hồn Các Mác, xác Bần nông” mới thoát được “ngôn - hành bất nhất”, mới trở thành người BÌNH THƯỜNG để có suy nghĩ đúng đắn và nhất quán với hành động. Không “phi thường, vĩ đại, vô địch, quang vinh, muôn năm nữa”! Chỉ mong nó BÌNH THƯỜNG thôi! BÌNH THƯỜNG mới hòa đồng được với nhân dân, mới không trở thành “đứa con hoang đàng” giữa lòng dân tộc!
Hà Nội, 30/7/2014.
M.V.T________________
Tác giả Mạc Văn Trang là GS.TS, nguyên cán bộ Viện Khoa học giáo dục.
Thanked by 1 Member:
|
|
#1245
Gửi vào 31/07/2014 - 19:01
Thứ Năm, 16:24 31/07/2014
(NLĐO) - Ngày 30-7, ông Trần Văn Nam - Ủy viên Ủy ban Kiểm tra Thành ủy TP H.C.M - đã công bố Quyết định số 3030 - QĐNS/TU về việc thi hành kỷ luật đảng viên Nguyễn Đăng Trừng - Bí thư Đảng đoàn, Chủ nhiệm Đoàn Luật sư TP H.C.M.
Theo Kết luận của Ban Thường vụ Thành ủy TP H.C.M, từ năm 2012, đảng viên - Bí thư Đảng đoàn, Chủ nhiệm - trong lãnh đạo, điều hành hoạt động của Đảng đoàn đã có khuyết điểm, vi phạm, xem nhẹ vai trò lãnh đạo của Đảng đoàn đối với hoạt động của Đoàn Luật sư TP H.C.M, không tổ chức cho Đảng đoàn thực hiện chức năng, nhiệm vụ, quyền hạn của Đảng đoàn theo Quy chế làm việc đã ban hành. Thực hiện công tác phân công, bổ nhiệm, đề bạt một số cán bộ tại Đoàn Luật sư TP H.C.M vi phạm nguyên tắc tập trung dân chủ trong công tác cán bộ của Đảng, vi phạm Quy chế làm việc của Đảng đoàn. Chỉ đạo chuẩn bị nhân sự Đại hội Đoàn Luật sư TP H.C.M nhiệm kỳ VI (2013-2018) không đúng quy trình, thiếu công khai, minh bạch, phong cách lãnh đạo thiếu dân chủ, độc đoán…
Ngoài ra, ông Nguyễn Đăng Trừng cũng đã lợi dụng chức vụ Chủ nhiệm Đoàn Luật sư, không thông qua Ban Chủ nhiệm Đoàn Luật sư TP H.C.M, tự ý ký 4 văn bản để phản bác ý kiến chỉ đạo của UBND TP H.C.M, của Liên đoàn Luật sư Việt Nam, đồng thời , nói không đúng sự thật về ý kiến chỉ đạo công tác chuẩn bị Đại hội Đại biểu Đoàn Luật sư TP H.C.M, nhiệm kỳ VI (2013-2018) với một số cán bộ lãnh đạo trong Ban Thường vụ Thành ủy và Chủ tịch Liên đoàn Luật sư Việt Nam...
Căn cứ vào vào khoản 4, điều 5 và khoản 3, điều 7 của Quy định số 181-QĐ/TW ngày 30-3-2013 của Bộ Chính trị về xử lý kỷ luật đảng viên vi phạm, Ban Thường vụ Thành ủy quyết định thi hành kỷ luật đối với đảng viên Nguyễn Đăng Trừng bằng hình thức khai trừ.
Ph.Anh
ps:Ông Nguyễn Đăng Trừng (sinh 1942), tại thôn Trước Bàu, xã Hòa Nhơn, huyện Hòa Vang, TP Đà Nẵng, là đại biểu Quốc hội Việt Nam khóa 12, thuộc đoàn đại biểu Thành phố H-C-M. Ông từng tham gia vào vai trò Uỷ viên Ủy ban Tư pháp của Quốc hội; Bí thư Đảng đoàn, Chủ nhiệm Đoàn Luật sư thành phố H-C-M.
Ông từng nói trước Quốc hội: Chống tham nhũng ở nước ta giống như dòng văn học cuối thế kỷ 19 - hiện thực phê phán - thấy hiện trạng nhưng không có giải pháp tháo gỡ’. Ông có nhiều tiếng nói phê phán phản biện tại quốc hội, nhất là phê phán sự yếu kém của các tập đoàn doanh nghiệp nhà nước.
Ông là Chủ nhiệm Đoàn Luật sư thành phố H-C-M, từng bào chữa cho . . cũng từng thuộc đoàn luật sư của ông. (Theo )
Thanked by 1 Member:
|
|
Similar Topics
Chủ Đề | Name | Viết bởi | Thống kê | Bài Cuối |
---|
4 người đang đọc chủ đề này
0 Hội viên, 4 khách, 0 Hội viên ẩn
Liên kết nhanh
Coi Tử Vi | Coi Tử Bình - Tứ Trụ | Coi Bát Tự Hà Lạc | Coi Địa Lý Phong Thủy | Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh | Coi Nhân Tướng Mệnh | Nhờ Coi Quẻ | Nhờ Coi Ngày |
Bảo Trợ & Hoạt Động | Thông Báo | Báo Tin | Liên Lạc Ban Điều Hành | Góp Ý |
Ghi Danh Học | Lớp Học Tử Vi Đẩu Số | Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý | Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở | Sách Dịch Lý | Sách Tử Vi | Sách Tướng Học | Sách Phong Thuỷ | Sách Tam Thức | Sách Tử Bình - Bát Tự | Sách Huyền Thuật |
Linh Tinh | Gặp Gỡ - Giao Lưu | Giải Trí | Vườn Thơ | Vài Dòng Tản Mạn... | Nguồn Sống Tươi Đẹp | Trưng bày - Giới thiệu |
Trình ứng dụng hỗ trợ:












