TIN VỈA HÈ
vietnamconcrete
04/09/2014
chú Ma đừng cậy biết tiếng tây mà post bài toàn chữ tây nhá. Thế nào rồi, hỏi số cho đã xong không ai chịu coi là sao?
ttL
04/09/2014
vietnamconcrete, on 04/09/2014 - 14:57, said:
chú Ma đừng cậy biết tiếng tây mà post bài toàn chữ tây nhá. Thế nào rồi, hỏi số cho đã xong không ai chịu coi là sao?
hiện tại VN dương thịnh âm suy ,môi trường sống và làm việc toàn nam không( Nam đại đa số).
qua khú là quá khứ ,VN dang dở tình cảm và hiện nay đang dùng dằng với một e mi nhon.
Vn nhớ hồi đáp để chú Ma hỉ hả...ttL phát chiêu dở ẹc...
Sửa bởi ttL: 04/09/2014 - 16:25
KimCa
04/09/2014
Home security leads to retirement security for Vietnam vet, former Treasury employee
The accounting major and former Army platoon leader in Vietnam worked three decades at the Treasury Department, where one of the best things about his job was his office view of the Jefferson Memorial.
The day he interviewed at Treasury was one of the most memorable days of his life. Not because he got the job, but because he ran into a fellow Army officer who he thought had been killed in the jungle.
“Here was this guy,” he said, nearly choking up as he related the story to me. “One side of his face was heavily bandaged. He had been shot in the jaw with an AK-47 round. I was told he was dead. I couldn’t believe it. I remember sitting down with senior people at Treasury, and I stopped them. I said, ‘I hope I get this job, but my day has been made.’ And I told them the story of what had just happened.”
He got the job.
And he got perspective.
Eisner, 69, retired 14 years ago from his $110,000-per-year Treasury job at the relatively young age — to me, anyway — of 55.
As a 58-year-old, I am one of millions of baby boomers trying to figure out their next act and how to keep a paycheck coming in.
Eisner has figured that one out.
Since the mid-1990s — beginning while he was still at Treasury — the entrepreneur has been earning a nice side income from an alarm company. He is president of A&E Home Security Co., based above the garage at his Silver Spring home.
“I was able to very easily move from my government position into a business that was already a going concern,” he said. “There was no anxiety about, ‘What . . . am I going to do next?’ ”
He won’t tell me what he earns from his one-man alarm sales business, but it grosses $600,000 a year. That helps pay for his wife’s Prius, his 2002 Lexus (with 164,000 miles), his tennis fees, his woodworking hobby (he makes cedar kayaks and furniture), and his trips to places like London and Bryce Canyon National Park in Utah.
His advice to those approaching retirement is to look for something comfortable that you enjoy doing. “See how you can take that and move it into a part-time business venture.”
A&E sells two kinds of alarms. One triggers those annoying sirens that wail (for four minutes) across the neighborhood, waking everyone up. The other is known as a central station monitoring system, which sends a signal over a phone line or through a cellular device, notifying a 24-hour watchdog company that there may be a problem at the house. If the alarm goes off, the watchdog calls the house to see whether everything is in order. If they are not satisfied, they notify the police.
Eisner sells the kits and parts for the gear. We are talking about devices that attach to your windows and doors, motion detectors (they are actually infrared sensors) and the wall panels.
His standard order is $400, but amounts can be as little as $50 or as high as $2,000. About 25 percent of his business is commercial, while the rest is residential.
Most of his income is from sales, although he also collects a nice monthly dividend from telephone monitoring firms that administer the alarms.
Like any middleman, Eisner makes his money by buying from manufacturers, marking up the equipment, then selling it to customers. A big chunk of his orders are shipped by the manufacturer, which doesn’t require him to tie up his cash buying inventory.
“I get a lot of referrals, a lot of repeat customers, so I don’t have to walk them through it. Sometimes, cousins and families want on, and then a brother and sister wants an alarm. It does have a way of blowing out like that.
“It’s a comfortable business,” he said.
I’ll say.
Each morning, after walking his cockerpoo “Tobey,” Eisner heads to his office above the garage located at the end of a cul-de-sac. He works for a few hours, reviewing the overnight e-mails, Web orders and phone messages.
Eisner said he adds value by coaching customers on what to buy and whether they should attempt to install it on their own.
“I call people back and see what the issue is,” Eisner said. “The first thing I ask you is, ‘Are you mechanically inclined or do you have someone to install it?’ ”
Requests from customers range from part replacements to entire alarm system purchases to advice on how best to protect their home. If Eisner has a technical question that he can’t solve, he refers them to an Arlington firm called N&D Security, with which he has an informal agreement to back him up.
The idea for the business started in 1979, when his daughter was 11. Eisner and his wife, Ellen, decided to set up a home security system to take the place of babysitters. He didn’t have enough money to hire a company to install the system, so after some investigating, he happened upon a do-it-yourself kit from Ademco.
“They informed me that the only way I could purchase their equipment directly, and at their wholesale price, was to place an initial order over $2,500.”
Although he only needed about $350 worth of equipment, he teamed up with friends and neighbors, collecting $2,500 in orders. Word got around, and he started getting calls from strangers asking to purchase equipment.
The entrepreneurial light bulb went off, and a part-time business was born.
“I thought I could fill a need by selling people this equipment,” he said.
The first few years, he would take a week’s vacation from the Treasury and set up a booth at the Washington Home Show at the D.C. Convention Center, which produced most of his customers.
In 1996, he and his wife made a bold decision: They created a company Web site on the nascent Internet.
The Web site immediately started bringing in orders of $300 to $400.
“I was shipping all over the United States,” he said. “I was shocked.”
All the payments are done through credit cards and PayPal, the online payment system. Because he requires payment up front, he rarely gets stiffed.
A&E Security has afforded him a comfortable retirement, allowing him to do volunteer work in addition to his tennis and travel.
He has a healthy, buoyant attitude for a guy who spent a year avoiding booby traps and pacifying villages in the jungles of Vietnam.
Eisner, who grew up in New Jersey, was drafted after graduating from the University of Bridgeport in 1967 with an accounting degree. After officer’s candidate school, he was assigned to the Americal Division as a second lieutenant.
“Five of us entered the battalion together. Two of us went home together,” he said. “What happened to the other three, I don’t know. I just thought I would be very lucky if I got wounded and got back to the states.”
Maybe 55 wasn’t too young to retire. He earned it
===========================================
Thomas Heath is a local business reporter and columnist, writing about entrepreneurs and various companies big and small in the Washington Metropolitan area. Previously, he wrote about the business of sports for The Post’s sports section for most of a decade
Sửa bởi KimCa: 04/09/2014 - 17:16
The accounting major and former Army platoon leader in Vietnam worked three decades at the Treasury Department, where one of the best things about his job was his office view of the Jefferson Memorial.
The day he interviewed at Treasury was one of the most memorable days of his life. Not because he got the job, but because he ran into a fellow Army officer who he thought had been killed in the jungle.
“Here was this guy,” he said, nearly choking up as he related the story to me. “One side of his face was heavily bandaged. He had been shot in the jaw with an AK-47 round. I was told he was dead. I couldn’t believe it. I remember sitting down with senior people at Treasury, and I stopped them. I said, ‘I hope I get this job, but my day has been made.’ And I told them the story of what had just happened.”
He got the job.
And he got perspective.
Eisner, 69, retired 14 years ago from his $110,000-per-year Treasury job at the relatively young age — to me, anyway — of 55.
As a 58-year-old, I am one of millions of baby boomers trying to figure out their next act and how to keep a paycheck coming in.
Eisner has figured that one out.
Since the mid-1990s — beginning while he was still at Treasury — the entrepreneur has been earning a nice side income from an alarm company. He is president of A&E Home Security Co., based above the garage at his Silver Spring home.
“I was able to very easily move from my government position into a business that was already a going concern,” he said. “There was no anxiety about, ‘What . . . am I going to do next?’ ”
He won’t tell me what he earns from his one-man alarm sales business, but it grosses $600,000 a year. That helps pay for his wife’s Prius, his 2002 Lexus (with 164,000 miles), his tennis fees, his woodworking hobby (he makes cedar kayaks and furniture), and his trips to places like London and Bryce Canyon National Park in Utah.
His advice to those approaching retirement is to look for something comfortable that you enjoy doing. “See how you can take that and move it into a part-time business venture.”
A&E sells two kinds of alarms. One triggers those annoying sirens that wail (for four minutes) across the neighborhood, waking everyone up. The other is known as a central station monitoring system, which sends a signal over a phone line or through a cellular device, notifying a 24-hour watchdog company that there may be a problem at the house. If the alarm goes off, the watchdog calls the house to see whether everything is in order. If they are not satisfied, they notify the police.
Eisner sells the kits and parts for the gear. We are talking about devices that attach to your windows and doors, motion detectors (they are actually infrared sensors) and the wall panels.
His standard order is $400, but amounts can be as little as $50 or as high as $2,000. About 25 percent of his business is commercial, while the rest is residential.
Most of his income is from sales, although he also collects a nice monthly dividend from telephone monitoring firms that administer the alarms.
Like any middleman, Eisner makes his money by buying from manufacturers, marking up the equipment, then selling it to customers. A big chunk of his orders are shipped by the manufacturer, which doesn’t require him to tie up his cash buying inventory.
“I get a lot of referrals, a lot of repeat customers, so I don’t have to walk them through it. Sometimes, cousins and families want on, and then a brother and sister wants an alarm. It does have a way of blowing out like that.
“It’s a comfortable business,” he said.
I’ll say.
Each morning, after walking his cockerpoo “Tobey,” Eisner heads to his office above the garage located at the end of a cul-de-sac. He works for a few hours, reviewing the overnight e-mails, Web orders and phone messages.
Eisner said he adds value by coaching customers on what to buy and whether they should attempt to install it on their own.
“I call people back and see what the issue is,” Eisner said. “The first thing I ask you is, ‘Are you mechanically inclined or do you have someone to install it?’ ”
Requests from customers range from part replacements to entire alarm system purchases to advice on how best to protect their home. If Eisner has a technical question that he can’t solve, he refers them to an Arlington firm called N&D Security, with which he has an informal agreement to back him up.
The idea for the business started in 1979, when his daughter was 11. Eisner and his wife, Ellen, decided to set up a home security system to take the place of babysitters. He didn’t have enough money to hire a company to install the system, so after some investigating, he happened upon a do-it-yourself kit from Ademco.
“They informed me that the only way I could purchase their equipment directly, and at their wholesale price, was to place an initial order over $2,500.”
Although he only needed about $350 worth of equipment, he teamed up with friends and neighbors, collecting $2,500 in orders. Word got around, and he started getting calls from strangers asking to purchase equipment.
The entrepreneurial light bulb went off, and a part-time business was born.
“I thought I could fill a need by selling people this equipment,” he said.
The first few years, he would take a week’s vacation from the Treasury and set up a booth at the Washington Home Show at the D.C. Convention Center, which produced most of his customers.
In 1996, he and his wife made a bold decision: They created a company Web site on the nascent Internet.
The Web site immediately started bringing in orders of $300 to $400.
“I was shipping all over the United States,” he said. “I was shocked.”
All the payments are done through credit cards and PayPal, the online payment system. Because he requires payment up front, he rarely gets stiffed.
A&E Security has afforded him a comfortable retirement, allowing him to do volunteer work in addition to his tennis and travel.
He has a healthy, buoyant attitude for a guy who spent a year avoiding booby traps and pacifying villages in the jungles of Vietnam.
Eisner, who grew up in New Jersey, was drafted after graduating from the University of Bridgeport in 1967 with an accounting degree. After officer’s candidate school, he was assigned to the Americal Division as a second lieutenant.
“Five of us entered the battalion together. Two of us went home together,” he said. “What happened to the other three, I don’t know. I just thought I would be very lucky if I got wounded and got back to the states.”
Maybe 55 wasn’t too young to retire. He earned it
===========================================
Thomas Heath is a local business reporter and columnist, writing about entrepreneurs and various companies big and small in the Washington Metropolitan area. Previously, he wrote about the business of sports for The Post’s sports section for most of a decade
Sửa bởi KimCa: 04/09/2014 - 17:16
hamzui9
04/09/2014
ttL, on 04/09/2014 - 16:20, said:
a phát một chưởng cho chú Ma đỡ này.
hiện tại VN dương thịnh âm suy ,môi trường sống và làm việc toàn nam không( Nam đại đa số).
qua khú là quá khứ ,VN dang dở tình cảm và hiện nay đang dùng dằng với một e mi nhon.
Vn nhớ hồi đáp để chú Ma hỉ hả...ttL phát chiêu dở ẹc...
Nghe chừng so với chú Ma, giai ttL hơi nương tay cho anh VN nhỉ.
Chú Ma sau hiệp đấu " kẻ cắp gặp bà già " đã không dám phản hồi gì, phải chăng đã run sợ hay là đang vận nội công chờ ngày phản kháng. Giai ttL cứ chờ đấy
ttL
04/09/2014
hamzui9, on 04/09/2014 - 18:58, said:
Nghe chừng so với chú Ma, giai ttL hơi nương tay cho anh VN nhỉ.
Chú Ma sau hiệp đấu " kẻ cắp gặp bà già " đã không dám phản hồi gì, phải chăng đã run sợ hay là đang vận nội công chờ ngày phản kháng. Giai ttL cứ chờ đấy
Chú Ma sau hiệp đấu " kẻ cắp gặp bà già " đã không dám phản hồi gì, phải chăng đã run sợ hay là đang vận nội công chờ ngày phản kháng. Giai ttL cứ chờ đấy
gặt lúa xong rồi đem đãi thóc
cô em trăng trắng lại hồng hồng
thóc đâm làm e còn xơ xác....
-Đêm nay trăng sáng chiếu quá hamzui
gạo chọc khua hồi nươc thấy trong
ngoài sân chim sẻ tung tăng nhảy
Ai biêt lòng zui lại bày nhày.
Nhân tiện hamzui khều, Vnconcrete hỏi nên ttL mới lụ mụ đoán chơi..có gì mà nương với ko nương VNconcrêt
Sửa bởi ttL: 04/09/2014 - 19:27
hamzui9
04/09/2014
ttL, on 04/09/2014 - 19:19, said:
Hamzui còn dỗi ttL hở ? thơ rằng
gặt lúa xong rồi đem đãi thóc
cô em trăng trắng lại hồng hồng
thóc đâm rồi e còn xơ xác....
-Đêm nay trăng sáng chiếu quá hamzui
gạo chọc khua hồi nươc thấy trong
ngoài sân chim sẻ tung tăng nhảy
Ai biêt lòng zui lại bày nhày.
Nhân tiện hamzui khều, V
nconcrete hỏi nên ttL mới lụ mụ đoán chơi..có gì mà nương với ko nương VNconcrêt
Oan quớ .....Hz rỗi hồi nào. Thơ giai đọc khó hiểu quá....đồng đội mà chẳng hiểu ý nhau gì cả....hz hỏi thăm tình hình chú Ma thôi =_=
ttL
04/09/2014
hamzui9
04/09/2014
ttL
04/09/2014
hamzui9, on 04/09/2014 - 19:29, said:
Oan quớ .....Hz rỗi hồi nào. Thơ giai đọc khó hiểu quá....đồng đội mà chẳng hiểu ý nhau
hamzui9
04/09/2014
ttL
04/09/2014
hamzui9, on 04/09/2014 - 19:37, said:
Á ....à, bói cho hz đấy hử.....giai xem có quẹt thêm đc gì nữa hem? Ấy mà giai xem sắp tới có gì vui ko?
Sửa bởi ttL: 04/09/2014 - 19:46
hamzui9
04/09/2014
ttL
04/09/2014
Xã hội - Đời sống
Bà bán cá nghèo trúng số độc đắc 3,4 tỷ đồng
Thứ năm, 04/09/2014 20:13
Thông tin về người phụ nữ nghèo trúng số đặc biệt 3,4 tỷ đồng đang gây xôn xao TP Tam Kỳ những ngày qua.
Bà Mẫn kể chuyện về 2 lần trúng số
Theo Vietnamnet, nhiều tiểu thương buôn bán ở chợ Tam Kỳ cho hay bà Nguyễn Thị Mẫn (SN 1950, trú khối phố Hồng Lư, phường Hòa Hương, TP Tam Kỳ, Quảng Nam) trúng 6 tờ vé số.
Trong đó có 2 tờ trúng giải đặc biệt và 4 tờ giải khuyến khích, trị giá 3,4 tỷ đồng.
Hơn 2 năm chuyển lên bán cá ở chợ tạm, mỗi ngày buôn bán, bà Mẫn giành 20.000 đồng mua vé số của người tàn tật, người già và trẻ em để giúp họ.
Sáng 29/8, bà Mẫn mua 6 tờ vé số tỉnh Gia Lai. Đến sáng hôm sau, bà ra chợ như thường lệ, gặp người bán vé số đi ngang qua nên gọi lại hỏi mua và dò vé.
Khi đó, bà mừng đến phát khóc vì cả 6 tờ vé số bà mua hôm trước đều trúng giải, tổng trị giá 3,4 tỷ đồng.
Theo các tiểu thương, kể từ hôm trúng số, bà Mẫn chưa đến chợ nên ai cũng nghĩ bà bỏ nghề, dùng tiền trúng số ở nhà dưỡng già.
Cũng có người bảo bà lo sợ kẻ xấu làm hại khi trúng số nên đã đi lánh nạn.
Tuy nhiên, theo tìm hiểu, bà Mẫn đang ở nhà do bệnh thấp khớp tái phát, không đi lại được.
Chồng bà và mấy người con đang mang mấy tờ vé số ra Đà Nẵng để làm thủ tục nhận tiền.
Bà nặng tai, nên hỏi chuyện câu được câu mất, bà kể:
'Cả nhà 6 miệng ăn, ông ấy đạp xích lô không đủ sống nên tui đi bán cá mấy năm ni thâm nợ gần 50 triệu đồng mà không có tiền trả.
Đêm nằm tui cầu trời khấn Phật cho tui trúng số để trả nợ. Không ngờ trời Phật thương cho tui trúng thêm lần nữa'.
Bà Mẫn bán cá từ 1985 đến nay ở chợ Tam Kỳ. Hiện 4 đứa đã có gia đình ra ở riêng, vợ chồng bà đang sống với 2 đứa con trai chưa lấy vợ.
'Nhà nghèo quá, con lại đông nên mỗi ngày tui mua vé số để hy vọng đổi đời.
Hơn mấy chục năm ni ngày mô tui cũng mua. Lần đầu tiên tui trúng độc đắc một tờ vào năm 1993 được 25 triệu đồng', bà Mẫn kể.
Chợ cá Tam Kỳ nơi bà Mẫn thường xuyên buôn bán
Sau lần đó, bà xây được căn nhà và hàng ngày vẫn cần mẫn đi bán cá, giành tiền mua vé số.
Khi được hỏi sẽ làm gì với số tiền trúng số 3,4 tỷ đồng, bà bảo:
'Chờ nhận tiền xong, tui sẽ đem một phần đi làm từ thiện, một phần tặng cho bà con hàng xóm bởi lộc trời không hưởng một mình. Còn lại tui sửa cái nhà và chia đều cho các con có vốn làm ăn'.
Cuối câu chuyện, bà bảo sẽ không mua vé số nữa bởi với bà, trời thương 2 lần như vậy là đủ, đồng thời cho biết sẽ tiếp tục ra chợ bán cá để kiếm sống chứ 'ở nhà thì buồn lắm!'.theo datviet
Sửa bởi ttL: 04/09/2014 - 23:43
Bà bán cá nghèo trúng số độc đắc 3,4 tỷ đồng
Thứ năm, 04/09/2014 20:13
Thông tin về người phụ nữ nghèo trúng số đặc biệt 3,4 tỷ đồng đang gây xôn xao TP Tam Kỳ những ngày qua.
Bà Mẫn kể chuyện về 2 lần trúng số
Theo Vietnamnet, nhiều tiểu thương buôn bán ở chợ Tam Kỳ cho hay bà Nguyễn Thị Mẫn (SN 1950, trú khối phố Hồng Lư, phường Hòa Hương, TP Tam Kỳ, Quảng Nam) trúng 6 tờ vé số.
Trong đó có 2 tờ trúng giải đặc biệt và 4 tờ giải khuyến khích, trị giá 3,4 tỷ đồng.
Hơn 2 năm chuyển lên bán cá ở chợ tạm, mỗi ngày buôn bán, bà Mẫn giành 20.000 đồng mua vé số của người tàn tật, người già và trẻ em để giúp họ.
Sáng 29/8, bà Mẫn mua 6 tờ vé số tỉnh Gia Lai. Đến sáng hôm sau, bà ra chợ như thường lệ, gặp người bán vé số đi ngang qua nên gọi lại hỏi mua và dò vé.
Khi đó, bà mừng đến phát khóc vì cả 6 tờ vé số bà mua hôm trước đều trúng giải, tổng trị giá 3,4 tỷ đồng.
Theo các tiểu thương, kể từ hôm trúng số, bà Mẫn chưa đến chợ nên ai cũng nghĩ bà bỏ nghề, dùng tiền trúng số ở nhà dưỡng già.
Cũng có người bảo bà lo sợ kẻ xấu làm hại khi trúng số nên đã đi lánh nạn.
Tuy nhiên, theo tìm hiểu, bà Mẫn đang ở nhà do bệnh thấp khớp tái phát, không đi lại được.
Chồng bà và mấy người con đang mang mấy tờ vé số ra Đà Nẵng để làm thủ tục nhận tiền.
Bà nặng tai, nên hỏi chuyện câu được câu mất, bà kể:
'Cả nhà 6 miệng ăn, ông ấy đạp xích lô không đủ sống nên tui đi bán cá mấy năm ni thâm nợ gần 50 triệu đồng mà không có tiền trả.
Đêm nằm tui cầu trời khấn Phật cho tui trúng số để trả nợ. Không ngờ trời Phật thương cho tui trúng thêm lần nữa'.
Bà Mẫn bán cá từ 1985 đến nay ở chợ Tam Kỳ. Hiện 4 đứa đã có gia đình ra ở riêng, vợ chồng bà đang sống với 2 đứa con trai chưa lấy vợ.
'Nhà nghèo quá, con lại đông nên mỗi ngày tui mua vé số để hy vọng đổi đời.
Hơn mấy chục năm ni ngày mô tui cũng mua. Lần đầu tiên tui trúng độc đắc một tờ vào năm 1993 được 25 triệu đồng', bà Mẫn kể.
Chợ cá Tam Kỳ nơi bà Mẫn thường xuyên buôn bán
Sau lần đó, bà xây được căn nhà và hàng ngày vẫn cần mẫn đi bán cá, giành tiền mua vé số.
Khi được hỏi sẽ làm gì với số tiền trúng số 3,4 tỷ đồng, bà bảo:
'Chờ nhận tiền xong, tui sẽ đem một phần đi làm từ thiện, một phần tặng cho bà con hàng xóm bởi lộc trời không hưởng một mình. Còn lại tui sửa cái nhà và chia đều cho các con có vốn làm ăn'.
Cuối câu chuyện, bà bảo sẽ không mua vé số nữa bởi với bà, trời thương 2 lần như vậy là đủ, đồng thời cho biết sẽ tiếp tục ra chợ bán cá để kiếm sống chứ 'ở nhà thì buồn lắm!'.theo datviet
Sửa bởi ttL: 04/09/2014 - 23:43
ttL
05/09/2014
zui..zui.. z...
Chợ cô dâu Việt trên mạng ngày càng nhộn nhịp
Hoạt động môi giới hôn nhân xuyên quốc gia ngày càng tinh vi, các trang web môi giới lấy vợ Việt xuất hiện ngày càng nhiều.
Nhiều chiêu khuyến mãi, giảm giá, tự quảng cáo là công ty môi giới hôn nhân uy tín nhất tại VN được sử dụng để 'câu' khách hàng.
Họ có đội ngũ tư vấn viên túc trực đường dây nóng và trên QQ (phần mềm chat phổ biến nhất tại Trung Quốc).
Các cô dâu Việt được nhân viên tư vấn giới thiệu là ngoan ngoãn và không bao giờ bỏ trốn nếu không bị đánh đập.
'Khách hàng có thể thỏa thích chọn vợ. Không thành công không lấy tiền', Công ty môi giới hôn nhân Duyên Mỹ đon đả chào mời.
Các ứng viên không được gọi bằng tên mà được cấp một mã số để khi cần chú rể có thể chọn số để 'giữ chỗ'.
Chi phí trọn gói cho một chuyến đi tìm vợ tại VN trong 7 ngày khoảng 36.000 NDT (khoảng 123 triệu đồng).
Để tăng độ tin cậy, một số trang mạng môi giới còn công bố địa chỉ... giả ở VN trên trang web.
Các cô dâu Việt được 'gom' qua những người môi giới rồi chuyển qua cho 'mẹ nuôi' chăm sóc, vỗ béo, làm đẹp… càng đẹp, càng ngoan, giá càng đắt.
Để lách luật, nhiều công ty môi giới còn lập trang web hoạt động dưới hình thức 'kết bạn bốn phương'.
Sau khi đăng ký tham gia dịch vụ này, khách hàng sẽ được trang điểm, mặc những bộ đồ hở hang, chụp hình và điền thông tin cá nhân để đưa lên trang web.
Các cô gái ở VN tham gia dịch vụ trên không phải trả phí, mọi chi phí người tìm vợ phải trả cho công ty.
Một nhân viên kinh doanh dịch vụ này cho biết: 'Cưới xong, sướng hay khổ chị phải tự chịu trách nhiệm, tụi em chỉ dừng lại ở việc làm cầu nối hôn nhân'.
Sửa bởi ttL: 05/09/2014 - 00:49
Chợ cô dâu Việt trên mạng ngày càng nhộn nhịp
Hoạt động môi giới hôn nhân xuyên quốc gia ngày càng tinh vi, các trang web môi giới lấy vợ Việt xuất hiện ngày càng nhiều.
Trang điểm kỹ càng để chụp hình đưa lên trang web
Cuộc cạnh tranh môi giới hôn nhân trên mạng ngày càng khốc liệt do hàng chục trang web bằng tiếng Trung Quốc đua nhau ra đời và hoạt động công khai.Nhiều chiêu khuyến mãi, giảm giá, tự quảng cáo là công ty môi giới hôn nhân uy tín nhất tại VN được sử dụng để 'câu' khách hàng.
Họ có đội ngũ tư vấn viên túc trực đường dây nóng và trên QQ (phần mềm chat phổ biến nhất tại Trung Quốc).
Các cô dâu Việt được nhân viên tư vấn giới thiệu là ngoan ngoãn và không bao giờ bỏ trốn nếu không bị đánh đập.
'Khách hàng có thể thỏa thích chọn vợ. Không thành công không lấy tiền', Công ty môi giới hôn nhân Duyên Mỹ đon đả chào mời.
Các ứng viên không được gọi bằng tên mà được cấp một mã số để khi cần chú rể có thể chọn số để 'giữ chỗ'.
Chi phí trọn gói cho một chuyến đi tìm vợ tại VN trong 7 ngày khoảng 36.000 NDT (khoảng 123 triệu đồng).
Để tăng độ tin cậy, một số trang mạng môi giới còn công bố địa chỉ... giả ở VN trên trang web.
Các cô dâu Việt được 'gom' qua những người môi giới rồi chuyển qua cho 'mẹ nuôi' chăm sóc, vỗ béo, làm đẹp… càng đẹp, càng ngoan, giá càng đắt.
Để lách luật, nhiều công ty môi giới còn lập trang web hoạt động dưới hình thức 'kết bạn bốn phương'.
Sau khi đăng ký tham gia dịch vụ này, khách hàng sẽ được trang điểm, mặc những bộ đồ hở hang, chụp hình và điền thông tin cá nhân để đưa lên trang web.
Các cô gái ở VN tham gia dịch vụ trên không phải trả phí, mọi chi phí người tìm vợ phải trả cho công ty.
Một nhân viên kinh doanh dịch vụ này cho biết: 'Cưới xong, sướng hay khổ chị phải tự chịu trách nhiệm, tụi em chỉ dừng lại ở việc làm cầu nối hôn nhân'.
Sửa bởi ttL: 05/09/2014 - 00:49
ttL
05/09/2014
'Lãnh đạo VN cần biết rõ bạn và thù'
Kiến nghị nói Việt Nam nên kết bạn với các nước phương Tây từng là cựu thù
Chính quyền Việt Nam phải giải trình cho người dân rõ về những gì mà họ đã ký kết với Trung Quốc tại Hội nghị Thành Đô cách nay hơn 20 năm, một số vị tướng tá về hưu trong quân đội và công an Việt Nam vừa lên tiếng.
Đây là một trong bốn điểm mà 20 vị tướng tá ký tên vào bản kiến nghị đề ngày 2/9 gửi đến Chủ nước Trương Tấn Sang và Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng yêu cầu.
Trao đổi với BBC, Đại tá Bùi Văn Bồng, người từng là cán bộ cao cấp trong báo Quân đội nhân dân, đã xác nhận tính xác thực của bản kiến nghị này.
Ông Bồng cũng bình luận về những đồn đoán liên quan tới nội dung thỏa thuận giữa hai bên từ Hội nghị Thành Đô.
“Chủ quyền đất nước là của toàn dân chứ không phải của các nhà lãnh đạo Đảng,” ông nói, “Cho nên với cương vị lãnh đạo Đảng mà quyết định vận mệnh, lãnh thổ quốc gia là sai hoàn toàn.”
“Hội nghị Thành Đô vẫn đang là một tấm màn bí mật,” ông nhận định.
“Từ khi hội nghị Thành Đô xong, hầu như đường lối đổi mới của Đảng xoay chuyển hẳn. Trong 24 năm vai trò của Đảng ngày càng yếu, uy tín kém đi.”
Kiến nghị được đưa ra vào lúc này, theo ông Bồng, là nhân lúc Đảng đang chuẩn bị văn kiện cho Đại hội 12 để đóng góp ý kiến cho Đảng.
Ngoài điểm về Hội nghị Thành Đô, các vị cựu tướng tá còn thúc giục giới lãnh đạo cam kết cho điều họ gọi là "không được dùng quân đội và công an đàn áp nhân dân, ghi nhận thỏa đáng sự hy sinh của các thương binhh liệt sỹ trong cuộc chiến năm 1979 với Trung Quốc, và xác định chính xác bạn và thù."
“Chúng tôi (những người ký kiến nghị) muốn có sự đổi mới trong các lãnh đạo sao cho có dân chủ, có lợi cho dân và đúng với bản chất truyền thống của quân đội và công an,” ông Bồng nói.
‘Kẻ thù truyền kiếp’
Quân đội Việt Nam phải trung thành với Đảng theo quy định Hiến pháp
Ông giải thích là những vấn đề nêu lên trong các kiến nghị là ‘bức xúc từ lâu lắm rồi’, nhất là việc công an và quân đội được trưng dụng để ‘đàn áp dân’ trong các vụ cưỡng chế thu hồi đất.
Về kiến nghị xác định rõ ràng bạn thù, ông Bồng nói ông không rõ quân đội Việt Nam hiện nay xác định bạn thù như thế nào nhưng bản thân ông cho rằng ‘Trung Quốc là kẻ thù truyền kiếp của Việt Nam vì họ luôn lăm le xâm lược Việt Nam’.
“Pháp với Mỹ là kẻ thù của thời loạn, của hoàn cảnh thế giới nằm trong kế hoạch của các nước tư bản đế quốc một thời,” ông nói thêm.
Hội nghị Thành Đô 1990
Tổng Bí thư Giang Trạch Dân và Thủ tướng Lý Bằng hoan nghênh Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh và Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Đỗ Mười thăm Thành Đô, Tứ Xuyên từ ngày 3 đến ngày 4/9 năm 1990, họ cũng hoan nghênh Cố vấn Trung ương Đảng Phạm Văn Đồng cùng đi.
Bản kiến nghị thu hút được 20 chữ ký của các tướng tá về hưu, đứng đầu là Trung tướng Lê Hữu Đức, cựu cục trưởng Cục Tác chiến Bộ Tổng Tham mưu.
Ngoài ra còn có năm vị thiếu tướng quân đội khác cũng tham gia ký tên, bao gồm các ông Trần Minh Đức, cựu phó tư lệnh Hậu cần ở Thừa Thiên-Huế, Huỳnh Đắc Hương, cựu tư lệnh kiêm chính ủy Quân tình nguyện Việt Nam tại Lào, Lê Duy Mật, cựu tư lệnh kiêm phó tham mưu trưởng Quân khu 2, Bùi Văn Quỳ, cựu phó tư lệnh chính trị Bộ đội Tăng-thiết giáp và Nguyễn Trọng Vĩnh, cựu chính ủy Quân khu 4, cựu đại sứ Việt Nam tại Trung Quốc.
Đại tá Bồng nói rằng 20 chữ ký này ‘chỉ là sự tập hợp điển hình’ bởi vì các ông ‘không có thời gian kêu gọi vận động mọi người’.
“Trong tâm tư của các cựu chiến binh thì họ ủng hộ đông lắm nhưng khi lên tiếng ủng hộ thì họ sợ sệt thế này thế kia. Có khi bị cho là suy thoái tư tưởng,” ông Bồng nói.
Sửa bởi ttL: 05/09/2014 - 01:46
Kiến nghị nói Việt Nam nên kết bạn với các nước phương Tây từng là cựu thù
Chính quyền Việt Nam phải giải trình cho người dân rõ về những gì mà họ đã ký kết với Trung Quốc tại Hội nghị Thành Đô cách nay hơn 20 năm, một số vị tướng tá về hưu trong quân đội và công an Việt Nam vừa lên tiếng.
Đây là một trong bốn điểm mà 20 vị tướng tá ký tên vào bản kiến nghị đề ngày 2/9 gửi đến Chủ nước Trương Tấn Sang và Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng yêu cầu.
Trao đổi với BBC, Đại tá Bùi Văn Bồng, người từng là cán bộ cao cấp trong báo Quân đội nhân dân, đã xác nhận tính xác thực của bản kiến nghị này.
Ông Bồng cũng bình luận về những đồn đoán liên quan tới nội dung thỏa thuận giữa hai bên từ Hội nghị Thành Đô.
“Chủ quyền đất nước là của toàn dân chứ không phải của các nhà lãnh đạo Đảng,” ông nói, “Cho nên với cương vị lãnh đạo Đảng mà quyết định vận mệnh, lãnh thổ quốc gia là sai hoàn toàn.”
“Hội nghị Thành Đô vẫn đang là một tấm màn bí mật,” ông nhận định.
“Từ khi hội nghị Thành Đô xong, hầu như đường lối đổi mới của Đảng xoay chuyển hẳn. Trong 24 năm vai trò của Đảng ngày càng yếu, uy tín kém đi.”
Kiến nghị được đưa ra vào lúc này, theo ông Bồng, là nhân lúc Đảng đang chuẩn bị văn kiện cho Đại hội 12 để đóng góp ý kiến cho Đảng.
Ngoài điểm về Hội nghị Thành Đô, các vị cựu tướng tá còn thúc giục giới lãnh đạo cam kết cho điều họ gọi là "không được dùng quân đội và công an đàn áp nhân dân, ghi nhận thỏa đáng sự hy sinh của các thương binhh liệt sỹ trong cuộc chiến năm 1979 với Trung Quốc, và xác định chính xác bạn và thù."
“Chúng tôi (những người ký kiến nghị) muốn có sự đổi mới trong các lãnh đạo sao cho có dân chủ, có lợi cho dân và đúng với bản chất truyền thống của quân đội và công an,” ông Bồng nói.
‘Kẻ thù truyền kiếp’
Quân đội Việt Nam phải trung thành với Đảng theo quy định Hiến pháp
Ông giải thích là những vấn đề nêu lên trong các kiến nghị là ‘bức xúc từ lâu lắm rồi’, nhất là việc công an và quân đội được trưng dụng để ‘đàn áp dân’ trong các vụ cưỡng chế thu hồi đất.
Về kiến nghị xác định rõ ràng bạn thù, ông Bồng nói ông không rõ quân đội Việt Nam hiện nay xác định bạn thù như thế nào nhưng bản thân ông cho rằng ‘Trung Quốc là kẻ thù truyền kiếp của Việt Nam vì họ luôn lăm le xâm lược Việt Nam’.
“Pháp với Mỹ là kẻ thù của thời loạn, của hoàn cảnh thế giới nằm trong kế hoạch của các nước tư bản đế quốc một thời,” ông nói thêm.
Hội nghị Thành Đô 1990
Tổng Bí thư Giang Trạch Dân và Thủ tướng Lý Bằng hoan nghênh Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh và Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Đỗ Mười thăm Thành Đô, Tứ Xuyên từ ngày 3 đến ngày 4/9 năm 1990, họ cũng hoan nghênh Cố vấn Trung ương Đảng Phạm Văn Đồng cùng đi.
Bản kiến nghị thu hút được 20 chữ ký của các tướng tá về hưu, đứng đầu là Trung tướng Lê Hữu Đức, cựu cục trưởng Cục Tác chiến Bộ Tổng Tham mưu.
Ngoài ra còn có năm vị thiếu tướng quân đội khác cũng tham gia ký tên, bao gồm các ông Trần Minh Đức, cựu phó tư lệnh Hậu cần ở Thừa Thiên-Huế, Huỳnh Đắc Hương, cựu tư lệnh kiêm chính ủy Quân tình nguyện Việt Nam tại Lào, Lê Duy Mật, cựu tư lệnh kiêm phó tham mưu trưởng Quân khu 2, Bùi Văn Quỳ, cựu phó tư lệnh chính trị Bộ đội Tăng-thiết giáp và Nguyễn Trọng Vĩnh, cựu chính ủy Quân khu 4, cựu đại sứ Việt Nam tại Trung Quốc.
Đại tá Bồng nói rằng 20 chữ ký này ‘chỉ là sự tập hợp điển hình’ bởi vì các ông ‘không có thời gian kêu gọi vận động mọi người’.
“Trong tâm tư của các cựu chiến binh thì họ ủng hộ đông lắm nhưng khi lên tiếng ủng hộ thì họ sợ sệt thế này thế kia. Có khi bị cho là suy thoái tư tưởng,” ông Bồng nói.
Sửa bởi ttL: 05/09/2014 - 01:46


