Jump to content

Advertisements




Nghiền ngẫm thuật số và cuộc sống



2533 replies to this topic

#2161 ngonngon

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPip
  • 684 Bài viết:
  • 446 thanks

Gửi vào 08/06/2014 - 00:36

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Monday, on 08/06/2014 - 00:25, said:


tiếp đi anh, làm đàn ông đừng ngập ngừng.

oh, câu này hay đó.

người khác không biết thế nào, anh tuỳ thời điểm hay sao, có lúc quất nhanh lắm, có lúc ỳ ra

lại thêm cái mệnh VCD, chắc phải học hành nhiều nữa mới thành đàn ông được.

Thanked by 2 Members:

#2162 goodluckgoodbye

    Bát quái viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 909 Bài viết:
  • 6602 thanks

Gửi vào 08/06/2014 - 03:25

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Ngu Yên, on 06/06/2014 - 04:14, said:

Góp chuyện chơi với anh GLGB :Tôi mường tượng tình cảnh VN hiện nay như trong quẻ Tốn Chu Dịch : tốn là nhu thuận, phục tòng , chịu khuất tất như lau sậy uốn theo chiều gió bão .Bây giờ như đã ở hào cuối, hào 6 , lời hào là " Nằm liệt giường .mất hết của cải và danh dự .Đoán xấu " .Hào này cuối thời Tốn mà vẫn còn loay hoay chưa tìm ra lối thoát vì quá nhu nhược, hèn kém thì chỉ bó tay chờ ngày diệt quốc . Nhưng Tốn không phải là chịu lép vế mãi mà dùng thời gian để sửa đổi hư xấu , khi thời thế thay đổi thì tranh cơ mà quật khởi .Biết đâu đây là cơ hội cuối cùng để về lại thời hào 2 " Nằm liệt giường .Dùng quan sử thầy vu lễ bái lên đồng .Mở, không lỗi ."
hào này bệnh nặng , dùng quan sử là rà soát lại việc cũ , thầy vu là tìm hiểu tương lai . Tóm lại thế nguy nhưng biết sửa cái hư hỏng , tìm phương cách sửa soạn lại tương lai , chịu khuất tất nhưng không quy phục, chấp nhận thực tế không như ước muốn , nằm gai nếm mật như Câu Tiễn xưa để không quên mối hận nhưng đủ khôn khéo để không bị tiêu diệt , sửa mình sửa nước , chờ lúc thuận thời .

Anh Ngu Yên có xem thử chiêm tinh hoàn cầu xem vận nước về sau ra trong vụ TS - HS này không?

Thế nước yếu quá, địch 10 ta chưa tới 1. Không phải yếu về thể lực mà yếu cả về khí lực!

Nước yếu quá, quá yếu! Để tích lũy đủ sức mạnh cần phải 20 năm nữa với 1 nổ lực khủng khiếp và ý chí toàn dân.

Muốn ra khỏi tư thế nhược tiểu, đầu tiên cần vứt bỏ cái tâm nhược tiểu. Vứt bỏ cái hệ quy chiếu Bắc - Nam, trung nguyên - chư hầu

Dân tộc này phải nuôi dưỡng 1 ước mơ trở thành đại cường, dám nghĩ, dám làm thì mới thành hiện thực.

Nhìn Đại Hàn, 1 dân tộc nhỏ bé nhưng họ mang ước mơ trở thành dân tộc lớn và bắt tay vào hành động, hiện giờ họ đã thành 1 dân tộc được thế giới biết đến.

Phải bỏ cái thói hư danh, thành tích, văn hoá khoa bảng đi

Phải nâng cao dân trí 1 cách thực chất. Tôi nhớ Phạm Quỳnh có nói "Muốn bình đẳng trước hết phải đồng đẳng", dân trí chưa đồng đẳng với thế giới thì không thể nào bình đẳng với họ được.

Pháp đi 60 rồi mà xem ra Annamite vẫn là Annamite

Nói về Thượng Chi Phạm Quỳnh, công lao của ông đối với văn hoá VN hiện đại thực sự rất lớn. Người ta biết về Hoàng Xuân Hãn mà quên đi Phạm Quỳnh là 1 thiếu sót lớn.

Tôi nói vậy hy vọng nếu ai muốn phản bác gì đó, trước khi phản bác tôi chỉ yêu cầu đọc hết Nam Phong Tạp Chí và các trước tác của PQ trước rồi hãy phản bác.

Hy vọng có ngày người ta hiểu thêm về Phạm Quỳnh. Quan điểm chính trị chưa đúng theo quan điểm đương thời không có nghĩa toàn bộ tư tưởng, trước tác của người đó vứt xuống sông xuống biển hết.

Còn 1 tên tuổi lớn về tư tưởng VN thời hiện đại với 1 bộ óc uyên bác, thông kim bác cổ, am hiểu bao quát thế giới ở tầm chiến lược, mà lại rất hiểu dân tộc tính, lịch sử tính VN nữa. Có thể nhận định rằng đó là 1 trong những bộ óc rất lớn của VN trong thế kỷ 20.

Sửa bởi goodluckgoodbye: 08/06/2014 - 03:30


#2163 Ngu Yên

    Guru Member

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPip
  • 3433 Bài viết:
  • 7915 thanks

Gửi vào 08/06/2014 - 03:53

@goodluckgoodbye
Tôi đang cố gắng kết hợp chiêm tinh hoàn cầu với Hà lạc , Quỷ cốc và cả thêm tử vi để đi tìm những hướng đi có xác suất cao . Sẽ viết ra khi đã có 1 kết luận tạm tự chấp nhận đươc.

Người VN anh nói trên kia ngoài Phạm Quỳnh có phải Hồ Hữu Tường ?

#2164 Libra

    Chấn viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPip
  • 4368 Bài viết:
  • 18493 thanks

Gửi vào 08/06/2014 - 04:48

Cụ Thượng Chi và cụ Tường là những bộ óc lớn của Vietnam. Dommage!

Thanked by 5 Members:

#2165 KingPlace

    Bát quái viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 815 Bài viết:
  • 1986 thanks
  • LocationHanoi

Gửi vào 08/06/2014 - 10:30

Với tôi, là một người dân đơn thuần, tôi biết ơn và mang ơn TT Võ Văn Kiệt, nếu không có ông có thể nước Nam ta đã là Bắc Triều Tiên thứ 2, và có thể chúng ta đang phải học chữ Tàu để sử dụng thường ngày rồi.

Thanked by 5 Members:

#2166 goodluckgoodbye

    Bát quái viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 909 Bài viết:
  • 6602 thanks

Gửi vào 08/06/2014 - 11:23

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Leadership, on 08/06/2014 - 10:30, said:

Với tôi, là một người dân đơn thuần, tôi biết ơn và mang ơn TT Võ Văn Kiệt, nếu không có ông có thể nước Nam ta đã là Bắc Triều Tiên thứ 2, và có thể chúng ta đang phải học chữ Tàu để sử dụng thường ngày rồi.

TT VVK thì khỏi nói rồi, có thể trở thành 1 Lý Quang Diệu, 1 Đặng Tiểu Bình của VN chứ không phải chơi. Đó là 1 trí tuệ nhập thế và thực dụng cho đất nước.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Ngu Yên, on 08/06/2014 - 03:53, said:

Người VN anh nói trên kia ngoài Phạm Quỳnh có phải Hồ Hữu Tường ?

Ông Ngô Đình Nhu anh à! Trước đây tôi chỉ biết ổng là 1 nhà chính trị, an ninh, bản thân cũng không có thiện cảm lắm, vì vụ đàn áp Phật Giáo và bên ngoại tôi có 1 liệt sĩ dưới thời ông. Nhưng sau này đọc quyển Chính Đề Việt Nam do ổng viết, mới thật sự thấy cái trí tuệ của ổng lớn và cao, không thích con người mang dáng dấp mật thám nhưng không thể phủ nhận trí tuệ của ổng được. Chính Đề Việt Nam là 1 tác phẩm mang tính Trị Quốc Luận đầu tiên của Việt Nam được viết bởi 1 người có kinh nghiệm lãnh đạo quốc dân và đồng thời cũng là nhà tư tưởng. Hy vọng lãnh đạo VN quan tâm đến quyển sách này, có thể lấy ý của nó để vận dụng và đặt tên là CNXH mang màu sắc Việt Nam cũng được. Cái tên không quan trọng, quan trọng là quốc dân có đời sống sung túc và có thể tự cường trước ngoại bang là được. Nó là sách tham khảo khá tốt cho những nhà lãnh đạo VN dù ở dưới quan điểm chính trị nào.

Trong đó tôi thích cái phần ổng viết về Ngôn Ngữ Tiếng Việt, có thể hơi cực đoan với 1 tham vọng thay đổi cấu trúc tiếng Việt để thay đổi tư duy dân tộc theo cách ổng viết Tiếng Việt là ngôn ngữ của văn học, nhiều tính từ mà thiếu danh từ, muốn phát triển khoa học và sáng tạo thì cần tạo danh từ cho tiếng Việt. (Đọc đi rồi hãy phản bác)

Có thể tham vọng này khó thực hiện vì ngôn ngữ gắn liền với lịch sử, rất khó thay đổi kết quả của lịch sử. Nhưng nhìn kỹ trong ngôn ngữ học so sánh, ta thấy ngôn ngữ phương Tây có nội hàm rõ ràng, những từ gần nghĩa đều có từ riêng, không có lẫn lộn nội hàm. Cấu trúc văn phạm chặc chẽ, trong cấu trúc văn phạm cũng đã thể hiện rõ ý rồi. Cùng 1 câu nhưng viết ở thể bị động thì nội hàm nó khác thể chủ động.

Cấu trúc văn phạm là thể hiện cấu trúc tư duy của 1 dân tộc, còn danh từ thì thể hiện mức độ conceptualization của dân tộc đó. Ngôn ngữ không mạch lạc ý nghĩa về cấp độ và mức độ thì dẫn đến nhiều cách hiểu mơ hồ.

#2167 bluebird2304

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1712 Bài viết:
  • 2511 thanks

Gửi vào 08/06/2014 - 13:36

Em cũng nghe nhiều học giả VN nói tiếng Việt còn nhiều hạn chế. Bản thân BB thấy nhiều khi có từ tiếng Anh mà muốn dịch sang tiếng Việt lại ko có từ thích hợp nên phải dịch 1 câu chứ ko dùng 1 từ được. Nghe anh GLGB thì ngộ ra nhiều điều.

Hì hì ,các bác nhà ta là bật thầy sử dụng ngôn ngữ. Nhưng cải cách để mang tính rõ ràng, minh bạch thì là một bước cải cách lớn, xong cái này thì ngôn ngữ mới cải cách chặc chẽ rõ ràng trong ngôn ngữ được anh ạ. VN mình cái gì cũng ko sợ, chỉ sợ các chữ "rõ ràng minh bạch". Chiến thuật của ta là mập mờ, trong ngoại giao, bằng cấp, kinh tế, chiến tranh, xác định trách nhiệm, hậu quả, nhận xét của thế giời đối với VN...

Thanked by 4 Members:

#2168 Mrgio

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1962 Bài viết:
  • 8596 thanks

Gửi vào 08/06/2014 - 13:41

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

goodluckgoodbye, on 07/06/2014 - 22:51, said:

Gió nói đúng nếu cha mẹ không quan tâm kèm cặp như người thầy người bạn

Còn mình vẫn để ý từng bước phát triển tâm sinh lý của con như 1 người thầy, người bạn

Nhưng phải cho chích vacxin xã hội. Không có vacxin sau này mới mệt

Mấu chốt trong đây là môi trường gia đình và tình thương cha mẹ. Nó xài tiền kỹ là đã thương cha mẹ rồi.

Tôi sợ nhất là bi luỵ tình cảm, chôn vùi tương lai, hối thì không kịp, cái này cũng do thấy nhiều người bị nên sợ

Ngoài ra con gái bây giờ cũng tinh quái lắm, 1 người bạn của tôi có 1 thằng con, nhà có tiền, cũng bị gài bẫy bầu. Bạn tôi già đời hơn, cuới thì phải cưới cho thôi, nhưng không cho ở chung, không cấp tiền, bắt 2 vợ chồng nó phải tự làm mà sống, ổng chỉ cho tiền sửa cho cháu nội. Hy vọng sau này lá bài của nó lật lên. Bây giờ thì chưa.

Nhìn cảnh đó tôi ngán, không muốn con mình dại mà bị dụ như vậy
Bàn luận với anh GLGB thấy như kiểu mình đang nói chuyện với " bố già mafia VN " , rất nhiều kinh nghiệm và bản lĩnh , cảm ơn anh , có 1 điều tâm đắc nhất là anh dạy được con vừa học vừa làm ( cái đó khó trong thời kỳ bây giờ ) , anh có thể chia sẻ 1 chút bí quyết được không ?

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Monday, on 07/06/2014 - 23:37, said:

Từ điếm cũng là đĩ nhưng thường dùng cho đàn ông hơn đàn bà.
Tình và dâm đều là sự tương tác vận động giữa người với người. Nhưng tình là một concept chuẩn mực xã hội. Còn dâm thì không.
Chính sự chuẩn mực lại gây phản tác dụng khi lý thuyết, quan niệm của ta không đồng nhất với bản ngã của ta, và từ đây nảy sinh những vấn đề. :

Những cú sốc trước và sau hôn nhân, có thể thấy ở những mục hội chán chồng/vợ trên wtt hay hội ghét chồng/vợ trên fb, hoặc mục tâm sự hôn nhân và ra đình trên vnexpress.
_ Tăng tính đạo đức giả khi phải phô diễn quan hệ hợp thức hoá trước cộng đồng.
_ Thiếu coi trọng giá trị đối tác, khi quan niệm yêu là phải cho và thế là xuất hiện nạn nhân miễn cưỡng tình dục.
_ Ức chế tâm lý.

Xã hội càng định kiến, càng cay độc lại càng sinh ra những bệnh nhân tâm hồn. Sự tương tác giữa người với người nên xét đến tính nhân bản. Ta khinh điếm/đĩ, ta tự hào mình hơn họ, lại khiến ta trở nên điếm/đĩ gây ra ức chế khiến người đàn ông/ đàn bà của mình, và họ phải tìm đến điếm/đĩ để giải toả, cứu cánh. Nhiều người không hiểu, không chấp nhận được điều đơn giản này, đến khi sự cố xảy đến lại trách định mệnh bất công, cung phu thê của tôi xâuuuúu.



ba con sói.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


@ Mon : thực ra tôi ko có ý chê gì phụ nữ cả , kể cả cave , bời khi hoàn cảnh mọi người khác nhau , tôi 1 lần được cave cứu , , sếp nhờ đặt 4 vé sang Nhật ( đặt vé lời được 3 tr ), tôi nhờ bạn làm phòng vé cấp 1 đặt hộ , đến lúc tan làm về tôi qua đưa tiền , vì mặc cái quần túi sau nông quá nên rôi mẹ bọc tiền tổng là hơn 80 tr , được hôm đó thằng bạn vừa nhận lương hỏi đánh con lô gì : tôi nói 80 , tối về được 2 nháy 16tr ,tối hôm đó nó rủ đi uống rượu , hát karaoke tay vịn , rồi chơi gái , đang chán đời ko biết kiếm đâu ra tiền trả nơ nên tôi chơi hết mình + nhắn tin cho sếp mai nghỉ , tối đó ngủ với em cave tay vịn , tâm sự với em sau cuộc mây mưa , em xui tôi làm con 69 , ngày hôm sau tôi làm con đề 69 1 tr ăn 85 tr , tối về thật , tôi giả tiền nợ xong có đến tìm em để cho em ít tiền thì em về quê và bỏ nghể rồi ... âu cũng là duyên số

#2169 Monday

    Kiền viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPip
  • 1100 Bài viết:
  • 1634 thanks
  • LocationTrái đất.

Gửi vào 08/06/2014 - 13:45

Anh Gió à, em đâu nói anh đâu mà. ^^

Tôi nhớ những ngày thu đã xa
Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa
Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Bụi phun tóc trắng như người già


p/s : thơ sưu tầm.

Thanked by 3 Members:

#2170 Mrgio

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1962 Bài viết:
  • 8596 thanks

Gửi vào 08/06/2014 - 13:51

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Monday, on 08/06/2014 - 13:45, said:

Anh Gió à, em đâu nói anh đâu mà. ^^

Tôi nhớ những ngày thu đã xa
Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa
Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Bụi phun tóc trắng như người già


p/s : thơ sưu tầm.
Anh nhớ những ngày hè oi ả
Nắng nóng thường xuyên chiếu lên vai
Từ ấy trong anh thường mất nước
Chỉ mong đêm về có người bổ sung

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



thơ sao chép có chỉnh sửa

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Thanked by 2 Members:

#2171 Ngu Yên

    Guru Member

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPip
  • 3433 Bài viết:
  • 7915 thanks

Gửi vào 08/06/2014 - 14:02

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

goodluckgoodbye, on 08/06/2014 - 11:23, said:

TT VVK thì khỏi nói rồi, có thể trở thành 1 Lý Quang Diệu, 1 Đặng Tiểu Bình của VN chứ không phải chơi. Đó là 1 trí tuệ nhập thế và thực dụng cho đất nước.



Ông Ngô Đình Nhu anh à! Trước đây tôi chỉ biết ổng là 1 nhà chính trị, an ninh, bản thân cũng không có thiện cảm lắm, vì vụ đàn áp Phật Giáo và bên ngoại tôi có 1 liệt sĩ dưới thời ông. Nhưng sau này đọc quyển Chính Đề Việt Nam do ổng viết, mới thật sự thấy cái trí tuệ của ổng lớn và cao, không thích con người mang dáng dấp mật thám nhưng không thể phủ nhận trí tuệ của ổng được. Chính Đề Việt Nam là 1 tác phẩm mang tính Trị Quốc Luận đầu tiên của Việt Nam được viết bởi 1 người có kinh nghiệm lãnh đạo quốc dân và đồng thời cũng là nhà tư tưởng. Hy vọng lãnh đạo VN quan tâm đến quyển sách này, có thể lấy ý của nó để vận dụng và đặt tên là CNXH mang màu sắc Việt Nam cũng được. Cái tên không quan trọng, quan trọng là quốc dân có đời sống sung túc và có thể tự cường trước ngoại bang là được. Nó là sách tham khảo khá tốt cho những nhà lãnh đạo VN dù ở dưới quan điểm chính trị nào.

Trong đó tôi thích cái phần ổng viết về Ngôn Ngữ Tiếng Việt, có thể hơi cực đoan với 1 tham vọng thay đổi cấu trúc tiếng Việt để thay đổi tư duy dân tộc theo cách ổng viết Tiếng Việt là ngôn ngữ của văn học, nhiều tính từ mà thiếu danh từ, muốn phát triển khoa học và sáng tạo thì cần tạo danh từ cho tiếng Việt. (Đọc đi rồi hãy phản bác)

Có thể tham vọng này khó thực hiện vì ngôn ngữ gắn liền với lịch sử, rất khó thay đổi kết quả của lịch sử. Nhưng nhìn kỹ trong ngôn ngữ học so sánh, ta thấy ngôn ngữ phương Tây có nội hàm rõ ràng, những từ gần nghĩa đều có từ riêng, không có lẫn lộn nội hàm. Cấu trúc văn phạm chặc chẽ, trong cấu trúc văn phạm cũng đã thể hiện rõ ý rồi. Cùng 1 câu nhưng viết ở thể bị động thì nội hàm nó khác thể chủ động.

Cấu trúc văn phạm là thể hiện cấu trúc tư duy của 1 dân tộc, còn danh từ thì thể hiện mức độ conceptualization của dân tộc đó. Ngôn ngữ không mạch lạc ý nghĩa về cấp độ và mức độ thì dẫn đến nhiều cách hiểu mơ hồ.

À nếu là ông Nhu thì tôi phải đọc Chính Đề của nhóm ông ta nhưng đúng đây là mẫu người Thực tế hợp với chính trị .Còn ông Tường thì là chính khách viễn mơ , làm học giả tốt hơn .Ông Quỳnh tôi cho là người tài, tâm huyết nhưng không là chính trị gia được .Ông Kiệt thì có tài , có tâm đủ tầm nhưng thế không đủ , không biết là vì ông ta không biết lập ra vây cánh , không muốn hay thế không lật ngược được

#2172 KingPlace

    Bát quái viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 815 Bài viết:
  • 1986 thanks
  • LocationHanoi

Gửi vào 08/06/2014 - 16:32

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Ngu Yên, on 08/06/2014 - 14:02, said:

.Ông Kiệt thì có tài , có tâm đủ tầm nhưng thế không đủ , không biết là vì ông ta không biết lập ra vây cánh , không muốn hay thế không lật ngược được

Trong một thể chế mà ông bị tấn công tứ phía, dồn dập mà ông đã làm được như vậy thì con dân VN mừng lắm rồi. Ông xứng đáng là một vị thánh, cứu tinh của con dân Việt Nam. Ông xứng đáng đặt tên đường giữa thủ đô chứ không chỉ có Đại Lộ Đông Tây, những tên đường Lê Đức Thọ hay Tố Hữu sẽ có ngày không còn hiện diện.

Nhớ những quyết định lớn của Võ Văn Kiệt (Osin Huy Đức)

- Trong bức điện chia buồn được gửi đi ngay trong sáng ngày ông Võ Văn Kiệt từ trần, 11/6/2008, ông Lý Quang Diệu viết: “Ông Kiệt sẽ được tất cả mọi người nhớ đến”.

LTS: Bee xin đăng bài viết để tưởng nhớ Cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt, 2 năm sau ngày mất của ông (11/6/2008 - 11/6/2010).
Tên tuổi của Thủ tướng Võ Văn Kiệt thường được gắn với những công trình lớn: Có những công trình mang dấu ấn của ông từ khi ra quyết định, thi công, cho đến khi phát huy tác dụng, như Đường dây 500 KV, Kênh T 5 - thoát lũ từ Tứ Giác Long Xuyên ra Biển Tây; Có những công trình, ông “chịu trách nhiệm về mặt chủ trương” như Dung Quất; Có những công trình khi đương quyền, ông chỉ mới đưa ra sáng kiến như “Đường Trường Sơn Công Nghiệp Hóa”, về sau được gọi là Đường H-C-M…
Tuy nhiên, những quyết định có ảnh hưởng lớn nhất của ông không chỉ là các công trình mà còn có những chủ trương, chính sách quan trọng. Trong đó, có những chủ trương làm thay đổi cục diện cuộc chiến tranh ở miền Nam; phá vỡ cơ chế quan liêu bao cấp, nuôi dưỡng những nhân tố “Đổi mới”; và, những chính sách đưa một nền kinh tế tập trung quan liêu chuyển sang kinh tế thị trường và đưa một Việt Nam bị cấm vận hội nhập với phần còn lại của thế giới.
Chủ trương “không mơ hồ ảo tưởng” trước Hiệp định Paris
Sau lần ra Bắc dự Đại hội Đảng lần thứ II, năm 1951, ông Võ Văn Kiệt trở lại miền Nam và liên tục bám trụ trên Chiến trường cho đến ngày hòa bình. Năm 1957, sau một tháng dự họp Xứ ủy ở Phnompênh, dưới sự chủ trì của Bí thư Lê Duẩn, bàn về “Đường lối Cách mạng miền Nam”, ông được điều từ miền Tây lên Sài Gòn.
Từ Campuchia ông Kiệt về Tây Ninh để tìm cách tiếp cận địa bàn khi mà hầu hết những cơ sở cũ ông vừa nhận “bàn giao” đều vỡ hết. Nhiều Khu ủy viên vừa nối được liên lạc đã bị bắt. Ông Kiệt quyết định xây dựng hoàn toàn cơ sở mới, ra lệnh chưa được móc nối với cơ sở cũ, phòng địch để lại cài bẫy. Cũng trong giai đoạn này, ông đưa ra một đề nghị được Xứ ủy chấp nhận: lấy Gia Định làm bàn đạp thâm nhập Sài Gòn - Chợ Lớn, thành lập Khu ủy Sài Gòn - Gia Định. Sài Gòn - Gia Định từ sự liên kết để kháng chiến, sau này hợp nhất thành một đơn vị hành chính.
Cựu Chủ tịch nước Lê Đức Anh kể, năm 1963, khi ông được cử vào công tác tại Bộ Chỉ huy Miền, sau khi báo cáo với Trung ương Cục ý kiến chỉ đạo “của anh Lê Duẩn và anh Văn Tiến Dũng” về việc “xây dựng lực lượng chính trị và vũ trang cả trong đô thị và vùng ven”, Tướng Trần Văn Trà, Tư lệnh Miền nói ngay, “Vấn đề đô thị phải mời anh Sáu Kiệt”.
Ông Kiệt khi đó đang ở Củ Chi và theo ông Lê Đức Anh, từ trước đó đã lãnh đạo Khu ủy xây dựng các cơ sở trong nội thành, xây dựng lực lượng biệt động và một phần lực lượng đặc công cho không chỉ Sài Gòn mà cho cả Miền. Những trận đánh trong lòng Sài Gòn từ nửa cuối thập niên 60 đã thực sự tạo ra một địa vị mới cho Quân Giải phóng miền Nam và chính những lực lượng này đã có những mũi đột phá chấn động Sài Gòn trong chiến dịch Mậu Thân 1968.
Nhưng, đóng góp có ý nghĩa nhất làm thay đổi cục diện chiến tranh của ông Võ Văn Kiệt là chủ trương “không mơ hồ ảo tưởng” trước Hiệp định Paris. Chủ trương này được đưa ra sau hai năm ông trở lại miền Tây làm Bí thư Khu ủy Khu IX.
Ngày 2/2/1973, tức là gần một tuần sau khi ký Hiệp định Paris, ông Kiệt triệu tập Hội nghị Thường vụ Khu ủy, xác định quyết tâm “giữ vững thành quả cách mạng”. Ngày 3/3/1973, Quân đội Sài Gòn dùng 30 tiểu đoàn đánh vào Chương Thiện, dự kiến trong 7 ngày sẽ chiếm xong các mục tiêu, bịt cửa ngõ U Minh. Nhưng, các mũi tiến công đều bị chặn đứng, Khu IX, ngay sau đó tổ chức tấn công trên toàn địa bàn Quân khu.
Trong cuốn Kết thúc chiến tranh 30 năm, do nhà xuất bản Văn nghệ TP.H.C.M xuất bản năm 1982, Tướng Trần Văn Trà viết: “Khu IX từ chỗ xem như không có Hiệp định, không có gì mới, cứ đánh như cũ. Đó là một nhận thức không đúng về Hiệp định Paris, về giai đoạn chiến lược mới. Nhưng, nó lại đúng ở chỗ đánh giá được sự ngoan cố, lật lọng của địch” (trang 88).
Tướng Trà viết tiếp: “Éo le thay, hành động cụ thể ấy lại ngược hẳn với một loạt chủ trương lúc ấy” (trang 88). Chủ trương “Thi hành Hiệp định Paris” được đại diện của Ban Bí thư Trung ương Đảng trực tiếp vào Trung ương Cục phổ biến lúc ấy là: “Hòa hợp dân tộc và thi đua hòa bình”, coi “đấu tranh chính trị là chủ yếu”, đồng thời tranh thủ thời cơ “gò cương vỗ béo” lực lượng vũ trang.
“Lĩnh hội tinh thần” này, Hội nghị Binh vận Miền tháng 4/1973 triển khai “năm cấm chỉ”: Cấm tấn công địch; cấm đánh địch đi càn quét; cấm bắn pháo vào đồn địch; cấm bao vây đồn bót; cấm xây dựng ấp xã chiến đấu. Ông Võ Văn Kiệt và Thường vụ Khu ủy ra lệnh Binh vận Khu không phổ biến chủ trương này của Binh vận Miền.
Nhiều nơi cho rằng “Khu ủy Tây Nam Bộ xé Hiệp định Paris”. Trung ương Cục điện yêu cầu “Khu IX phải thấy tình hình mới”. Bộ Tư lệnh Miền phê bình, thông báo toàn Miền và ra lệnh cho Đại tá Lê Đức Anh, Tư Lệnh Khu IX, rút hai trung đoàn chủ lực về phía sau rèn luyện nếu không sẽ “đưa đại tá ra Tòa án binh”.
Đại tá Lê Đức Anh trả lời Bộ Tư lệnh: “Cho phép Quân khu IX thi hành chủ trương của Thường vụ Khu ủy”. Bí thư Khu ủy Võ Văn Kiệt tuyên bố: “Mệnh lệnh tối cao lúc này là phải giữ đất, giữ dân”. Ông điện cho Trung ương Cục và Bộ Chính trị: “Nếu không chống địch lấn chiếm, để mất đất, mất dân lúc này là mất tất cả” (1).
Trong cuốn Hồi ký đã dẫn, Thượng tướng Trần Văn Trà viết: “Ở các Chiến trường khác ta bị lấn mất đất, mất dân rất nhiều, riêng ở Quân khu IX, nơi lúc bấy giờ, địch tập trung quân đông nhất, ta vẫn giữ được các vùng của ta”. Từ thực tế Khu IX, Bộ Chính trị đã cho triệu tập đại diện các Khu, đại diện Trung ương Cục, đại diện Bộ Tư lệnh Miền ra Bắc.
Trong thời gian ấy, khi ông Võ Văn Kiệt đang báo cáo “kinh nghiệm Khu IX” thì ở chiến trường, quân dân Khu IX đã chặn thành công cuộc tấn công thứ II vào Chương Thiện của 75 tiểu đoàn Quân lực Việt Nam Cộng hòa. Sau giai đoạn này, Đại tá Lê Đức Anh được thăng vượt cấp quân hàm lên Trung tướng. Chiến trường Khu IX trở thành một thực tế có sức thuyết phục cao tại Hội nghị Trung ương đang nhóm họp ở Hà Nội và Đồ Sơn.
Sau nhiều tuần tranh luận, Hội nghị Trung ương 21 đã thông qua Nghị quyết khẳng định: “Tiếp tục con đường bạo lực cách mạng ở miền Nam”. Đánh giá vai trò của Khu IX sau Hiệp định Paris, Tướng Trà viết: “Nếu như từ năm 1973, chúng ta tin rằng bằng cách này hay cách khác, Hiệp định Paris sẽ được thi hành giống như chúng ta đã tin hai năm sẽ có Tổng tuyển cử hồi Hiệp định Geneve… thì tình hình đã không như bây giờ” (sách đã dẫn, trang 125).
Chiếc xe tăng “đỡ đạn” cho những người “xé rào”
Sau ngày 30/4/1975, từ một nhà lãnh đạo kháng chiến xuất sắc, ông Võ Văn Kiệt, lúc bấy giờ 53 tuổi, trở thành người đứng đầu chính quyền dân sự của Thành phố Sài Gòn. Ông sẽ phải bắt đầu ở đây nhiều công việc mà ông chưa từng được biết đến. Ông đã từng là một người hăng hái áp dụng những chuẩn mực của thời “Cả nước đi lên Chủ nghĩa xã hội”. Để rồi, bằng sự mẫn cảm chính trị của một Võ Văn Kiệt luôn có mặt ở nơi cuộc sống đang diễn ra, ông nhận ra hậu quả của những chính sách thực hiện sau những ngày “say sưa chiến thắng” ấy.
Sau khi Nhà nước “đánh tư sản mại bản” (tháng 9/1975) và tiến hành “cải tạo công thương nghiệp” (tháng 3/1978), sản xuất đi xuống, thương mại đình đốn. Trong khi đó, “hợp tác hóa nông nghiệp” một cách ồ ạt cũng khiến cho Nam Bộ, từ một vựa lúa lớn ở châu Á, trở thành một vùng khan hiếm lương thực. Có thời gian, những người dân mua lương thực theo sổ, đặc biệt là người dân sống trong các đô thị miền Nam đã phải ăn bo bo thay gạo. Ở TP.H.C.M nhiều nhà máy sau khi được nhà nước “thống nhất quản lý”, máy móc bị bỏ bê, hư hỏng, nguyên liệu không có để sản xuất, công nhân phải đến các vùng kinh tế mới trồng trọt để có thêm lương thực.
Trong tình cảnh ấy, một số giám đốc nhà máy, xí nghiệp, thay vì chờ nguyên liệu rót xuống theo kế hoạch, chờ nhà nước thu mua sản phẩm và thanh toán tiền lương cho công nhân… đã chủ động khai thác các nguồn nguyên liệu, tự cân đối nguồn hàng để khôi phục sản xuất. Hàng hóa làm ra nhiều hơn, đời sống công nhân được cải thiện. Nhưng, làm như vậy là đụng đến cơ chế, là phá vỡ các “nguyên tắc kinh tế xã hội chủ nghĩa”, đặc biệt là cơ chế “kế hoạch hóa tập trung”. Số phận các giám đốc năng động bị đe dọa cả về chính trị và pháp luật.
Ông Võ Văn Kiệt đã đến với họ, lắng nghe, ủng hộ và cùng các giám đốc, các ngành du lịch, lương thực, ngân hàng… tìm cách tháo gỡ. Đặc biệt, ông Võ Văn Kiệt đã giao cho bà Nguyễn Thị Ráo (Ba Thi) lập Công ty Lương Thực, thay vì đợi nhà nước rót gạo xuống cấp cho người dân, Công ty của bà trực tiếp về các tỉnh mua lúa sát giá thị trường mang về Thành phố xay xát và bán lại cho người dân theo giá “đảm bảo kinh doanh”, không lấy lãi. Cách làm này của bà Ba Thi là “xé rào” cả về giá và cơ chế.
Đầu thập niên 80, nhằm để thực tiễn tác động đến các cấp ban hành chính sách, Bí thư Thành ủy Võ Văn Kiệt đã cùng với Liên hiệp Dệt tổ chức một Hội nghị tại Phước Long, để Giám đốc Dệt Thành Công báo cáo những kinh nghiệm “tháo gỡ”. Những kết quả cụ thể của Thành Công đã có tác động rất lớn tới các vị lãnh đạo cấp cao có mặt như Thủ tướng Phạm Văn Đồng, Phó Thủ tướng Phạm Hùng, Phó Thủ tướng Đỗ Mười…
Tất nhiên, cũng có những người nhận thấy và ủng hộ, nhưng cũng có những người phản đối. Đầu năm 1982, sau khi chính thức vào Bộ Chính trị tại Đại hội V, ông Võ Văn Kiệt được điều ra Bắc, giữ chức Phó Chủ tịch Hội Đồng Bộ trưởng. Theo ông Đặng Xuân Kỳ, con trai của ông Trường Chinh, lúc ấy là Ủy viên Bộ Chính trị, Chủ tịch Hội đồng Nhà nước và từ giữa năm 1986 làm Tổng Bí thư thay ông Lê Duẩn qua đời: “Kể từ khi ra Bắc, anh Sáu Dân dành rất nhiều thời gian nói chuyện với cha tôi và ông luôn đề nghị cha tôi đi nhiều hơn xuống cơ sở”.
Ở thời điểm ấy, “Trung ương” vẫn cử nhiều đoàn thanh tra vào TP.H.C.M để “lập lại trật tự”. Tuy nhiên, chính những cán bộ Thanh tra Chính phủ đã không thể làm ngơ trước thực tiễn, thấy rõ chính cái “sai” so với những chuẩn mực mà họ định bảo vệ đã cứu vớt xí nghiệp, công nhân và vực dậy nền kinh tế.
Cùng thời gian ấy, ông Nguyễn Văn Linh trở lại thành phố thay thế ông Võ Văn Kiệt làm Bí thư Thành ủy. Ông Nguyễn Văn Linh không những tiếp tục bảo vệ những vị giám đốc xé rào từ cuối thập niên 70 này, mà khi các nhà lãnh đạo Trung ương nổi tiếng “cứng rắn” đến TP.H.C.M, ông đã tạo điều kiện tốt để họ lắng nghe cơ sở.
Theo ông Mai Chí Thọ, khi ấy là Chủ tịch Ủy Ban Nhân dân TP.H.C.M, thì thực tế mà ông Trường Chinh nghe và thấy đã khiến ông phải thốt lên: “Trước đây, tôi đã nghe nhiều báo cáo sai lầm”. Một trong những sự kiện có ý nghĩa tác động lớn đến quyết định của ông Trường Chinh là Hội Nghị Đà Lạt, tháng 7/1983. Ông Nguyễn Văn Linh đã đưa đến Hội nghị này những vị “Giám đốc xé rào” và phát biểu của Giám đốc Thuốc lá Vĩnh Hội, Dệt Thành Công, Công ty Lương thực TP… đã khiến cho ông Trường Chinh về sau nhìn nhận: “Kể từ hôm đó, tôi buộc phải suy nghĩ lại một loạt vấn đề”.
Cuối những năm 70 và đầu những năm 80 của thế kỷ trước, cùng với chủ trương “xé rào” của ông Võ Văn Kiệt tại TP.H.C.M, nhiều địa phương cũng có một số hành động trái với chính sách đương thời trên nhiều lĩnh vực: Hải Phòng và Vĩnh Phú cho “khoán chui”; An Giang, cho xóa bỏ các trạm kiểm soát hàng hóa, tổ chức bán vật tư và thu mua lúa theo giá thị trường cho nông dân; Long An cho bán lương thực thực phẩm theo giá thị trường đồng thời “bù giá vào lương” cho cán bộ công nhân viên chức…
Theo giáo sư Đặng Phong, tác giả bộ sách Tư duy kinh Tế Việt Nam: “Ở miền Nam khi đó, Võ Văn Kiệt có vai trò như một chiếc xe tăng “đỡ đạn” cho những người “xé rào”. Ông tiếp xúc, tìm hiểu kinh nghiệm từ các chuyên gia về kinh tế thị trường ở lại sau ngày 30/4, nhưng, có lẽ nhờ sự lão luyện của một nhà lãnh đạo chiến tranh nhân dân mà Võ Văn Kiệt không dựa vào lý thuyết để giải quyết các vấn đề mà cuộc sống đang đặt ra.
Ông lắng nghe dân, tìm hiểu thực tiễn từ cơ sở, nắm bắt kịp thời những kinh nghiệm tốt trong cuộc sống để tìm ra giải pháp và thuyết phục người khác bằng kết quả trên thực tế. Không có ông thì không có Dệt Thành Công, Việt Thắng, Bột giặt Viso, Thuốc lá Sài Gòn, Công ty Lương thực của bà Ba Thi… Ông Kiệt còn là chỗ dựa cho những đổi mới của ông Nguyễn Văn Hơn ở An Giang, ông Chín Cần (Nguyễn Văn Chính) ở Long An…”
Giáo sư Đặng Phong cho rằng, ở Việt Nam, cải cách không bắt đầu từ tư tưởng của một nhà lãnh đạo nào đó mà bắt đầu từ cuộc sống. Năm 1978, khi xuống tận xí nghiệp để lãnh đạo “xé rào”, ông Võ Văn Kiệt thừa nhận là bản thân ông cũng chưa nhận thấy nguồn gốc của những sai lầm, chưa ý thức đầy đủ về kinh tế thị trường, mà nhờ ở nguyên tắc “không thể coi một việc làm là sai khi nó mang lại nhiều lợi ích hơn cho công nhân, cho nhà máy và cho đất nước”.
“Xé rào” mà ông khởi xướng và được lặng lẽ hưởng ứng ở nhiều nơi, thoạt đầu, theo cách nói của ông Trần Phương, Phó Thủ tướng, là “xuyên một lỗ nhỏ qua bức tường”, để rồi, “khi đã được phép xuyên một lỗ nhỏ cho dễ thở, thì người ta mở nó thành một cửa sổ. Đến khi được chấp nhận mở cửa sổ thì người ta phá nó ra thành một cửa ra vào”. Chính “cuộc sống” được mở ra ấy là cơ sở để ông Trường Chinh và những nhà nghiên cứu có tư duy đổi mới mà ông tập hợp được thời bấy giờ, đúc rút và chuẩn bị các quan điểm cơ bản cho đường lối đổi mới được bắt đầu từ Đại hội VI của Đảng, tháng 12/1986.
"Nụ cười Võ Văn Kiệt"
Năm 1991, ông Võ Văn Kiệt được bầu làm Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng. Ông Lê Xuân Trinh, Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ (tên gọi từ năm 1992), nhớ lại: “Khi đó, phần lớn quan chức Chính phủ vẫn còn đến cơ quan bằng… dép lê. Một trong những chỉ thị đầu tiên của ông Võ Văn Kiệt trên cương vị người đứng đầu Chính phủ là yêu cầu công chức đến nhiệm sở phải đi giày hoặc dép có cài quai hậu”. Đó không chỉ là một thay đổi đơn thuần về hình thức.
Chính phủ trong nhiệm kỳ của ông Võ Văn Kiệt, ngay từ những ngày đầu đã hoàn chỉnh soạn thảo trình Quốc hội thông qua và ban hành bản Hiến pháp đổi mới, Hiến pháp 1992; trình Luật Đất đai 1993, theo đó trao “5 quyền” cho “người sử dụng đất”. Đặc biệt, nhiều hành vi mà luật pháp trước đó coi là “tội hình sự” kể từ những năm đầu thập niên 90 được coi là những “giao dịch dân sự”. Nền tảng pháp lý cho một nền kinh tế thị trường vận hành từng bước được hình thành, quyền của người dân về tài sản được thể chế hóa trong Bộ Luật Dân sự năm 1995 và trong nhiều đạo luật khác.
Cơ sở để Chính phủ của Thủ tướng Võ Văn Kiệt tiến hành mạnh mẽ việc xây dựng nền tảng pháp lý cho một nhà nước pháp quyền là Nghị quyết Đại hội Đảng lần thứ VII. Tuy nhiên, ông Võ Văn Kiệt đã không lãnh đạo Chính phủ triển khai những chương trình quan trọng ấy như một người thừa hành mà bằng tất cả nhiệt huyết của một người nhận ra vai trò của kinh tế thị trường đối với việc phát triển của quốc gia dân tộc và vai trò của luật pháp như là một điều kiện tiên quyết cho nền kinh tế vận hành.
Những năm làm Bí thư Thành ủy TP.H.C.M, ông Võ Văn Kiệt đã chứng kiến nhiều trí thức ở Sài Gòn đã phải bỏ nước ra đi dù ông biết đó là những người yêu nước. Phải đặt những nỗ lực của Chính phủ trong bối cảnh vừa làm vừa phải tìm kiếm sự đồng thuận trước sự co kéo giữa “nguy cơ chệch hướng” và “nguy cơ tụt hậu” mới thấy, có rất nhiều lý do để vị Thủ tướng giữ chức vụ lâu nhất Việt Nam, ông Phạm Văn Đồng, có lời nhận xét vào cuối thế kỷ 20: “Võ Văn Kiệt là Thủ tướng làm được nhiều việc nhất”. (2)
Không phải đến khi Chính thức giữ chức Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng, ông Võ Văn Kiệt mới quan tâm đến vấn đề trang phục của những người phục vụ trong bộ máy công quyền. Năm 1990, khi đến Davos tham gia Diễn đàn Kinh tế thế giới và cũng là lần đầu tiên công du đến một nước phương Tây, ông Võ Văn Kiệt đã tham vấn cơ quan ngoại giao và người thân, lựa chọn cẩn thận từ chiếc cà-vạt cho tới bộ âu phục.
Việc làm này của ông đã nhận được không ít “xì xào”, nhưng ông nhận thức đây không phải là vấn đề cá nhân mà là trách nhiệm của ông phải giới thiệu với thế giới một hình ảnh Việt Nam mới, một Việt Nam sau Đại hội VII, “muốn làm bạn với tất cả”. Khi ông Kiệt chọn những bộ trang phục lịch lãm, cùng với một nụ cười hết sức thân thiện mà về sau được gọi là “nụ cười Võ Văn Kiệt”, cũng là khi thế giới nhận thấy Việt Nam đã sẵn sàng thực hiện những tuyên bố đó của mình. Ông Nguyễn Trung, một nhà ngoại giao kỳ cựu, hồi giữa thập niên 90 là Trợ lý Thủ tướng, nói: “Không có ai nhiều bạn thủ tướng như ông Kiệt”.
Một trong những nhà lãnh đạo cư xử với ông Võ Văn Kiệt như bạn là Thủ tướng Singapore Lý Quang Diệu. Họ gặp nhau lần đầu ở Davos và khi đó trên diễn đàn, ông Lý chỉ trích gay gắt việc Việt Nam từng đóng quân ở Campuchia. Thay vì ác cảm với ông Lý, tại Davos, ông Kiệt đã chủ động bắt chuyện và, ngay từ cách cư xử ấy, ông Kiệt đã chiếm được cảm tình của ông Lý Quang Diệu.
Trong lần đến Malaysia, Thủ tướng Mahathia cũng đã “khẩn thiết” kêu gọi ông Võ Văn Kiệt xử lý vấn đề thuyền nhân Việt Nam, khi đó đang trở thành gánh nặng cho Malaysia, ông Võ Văn Kiệt đã đáp lại bằng cách ôn tồn nhìn nhận: “Điều đó cũng là nỗi đau mà chúng tôi đang tìm cách khắc phục”.
Thủ tướng Thái Lan khi ấy là Chatichai, ngay trong lần đầu gặp ông Võ Văn Kiệt ở Hà Nội, biết ông Kiệt chơi tennis đã cho tùy tùng bay về Bangkok mang vợt sang để cuối ngày sau giờ làm việc, ông Chatichai mời ông Kiệt ra sân “thi đấu”. Thái độ thân thiện một cách chân thành của ông Võ Văn Kiệt đã tìm được sự chia sẻ của những người đồng nhiệm ở các nước trong ASEAN, một cánh cửa ngoại giao mà Việt Nam đang nhắm đến. Năm 1992, Việt Nam trở thành quan sát viên ở ASEAN và được hứa là 5 năm sau sẽ kết nạp Việt Nam. Nhưng, tới năm 1994, họ đã mở lời, nếu Việt Nam sẵn sàng thì năm 1995 sẽ kết nạp.
Năm 1995: Năm Võ Văn Kiệt
Cuối thập niên 80, đầu 90, nhất là sau khi Liên Xô và khối Đông Âu sụp đổ, “tình hình xuống tận đáy”, Việt Nam không có lựa chọn nào khác là phải quan hệ đa phương. Nhưng, cho dù, “làm bạn với tất cả” đã trở thành Nghị quyết của Đảng, việc thực hiện cũng không đơn giản, dễ dàng.
Bộ trưởng Ngoại giao lúc ấy, ông Nguyễn Mạnh Cầm kể: “Đúng vào ngày Bộ trưởng các nước ASEAN họp để nghe Việt Nam trả lời về việc gia nhập ASEAN, buổi sáng trước khi tôi đi, Thường vụ Bộ Chính trị nhóm họp lần cuối, vẫn có một thành viên không đồng ý, kiên quyết bảo lưu ý kiến. Đến giờ tôi phải ra máy bay, anh Đỗ Mười dặn, anh cứ sang nhưng chờ điện thoại của Bộ Chính trị”.
Tổng Bí thư Đỗ Mười ngay sau đó cử Thứ trưởng Ngoại giao Vũ Khoan bay vào TP.H.C.M gặp ông Võ Văn Kiệt, thành viên không tham dự phiên họp này của Thường vụ. Khi nghe ông Vũ Khoan báo cáo, ông Kiệt trả lời tức thì: “Điện ngay cho anh Cầm trả lời ASEAN là Việt Nam đồng ý”. Ông Võ Văn Kiệt giải thích: “Nếu khi ấy Việt Nam do dự thì sẽ rất bất lợi, họ sẽ nghĩ Việt Nam chỉ thăm dò chứ không thành thật và như vậy thì cơ hội bỏ mất không biết đến bao giờ”.
Ông Nguyễn Mạnh Cầm nhớ lại, thời kỳ hoạt động đối ngoại dưới quyền Thủ tướng Võ Văn Kiệt là “một giai đoạn cực kỳ sôi nổi”. Ông nói: “Anh Kiệt luôn là người mở nút bên trên, nhất là những vấn đề gay cấn”.
Cũng trong những năm 1993, 1994 khi đàm phán đã gần dẫn đến ký kết Hiệp định với EU thì gặp phải một điều kiện, đó là điều khoản về nhân quyền mà “ở nhà” bàn rất nhiều. Nhiều ý kiến cho rằng EU đưa vấn đề nhân quyền ra như một điều kiện chính trị là không thể chấp nhận. Trước khi bay đi Châu Âu, ông Võ Văn Kiệt bàn với Tổng Bí thư Đỗ Mười: “Tôi đề nghị anh đồng ý cho tôi về mặt nguyên tắc: nếu những hiệp định mà EU ký với các nước khác không có vấn đề nhân quyền mà chỉ áp dụng riêng cho Việt Nam thì ta sẽ thuyết phục họ rút lại điều khoản này; nếu đấy là thông lệ của EU thì anh cho tôi quyết định vì mình cũng không nên đặt mình như là một ngoại lệ”. Tổng Bí thư Đỗ Mười nhất trí.
Một số nhà ngoại giao Việt Nam đề nghị coi năm 1995 là “Năm Võ Văn Kiệt”, năm ấy, Việt Nam gia nhập ASEAN và bình thường hóa quan hệ với Mỹ. Theo ông Nguyễn Mạnh Cầm: “Đó là một mốc cực kỳ quan trọng, Việt Nam lần đầu tiên có quan hệ với tất cả các nước đang chi phối thế giới này”. Cũng trong năm 1995, ông Võ Văn Kiệt giao cho Bộ Thương mại xúc tiến đàm phán Hiệp định Thương mại với Mỹ.
Trong mỗi quyết định mà ông Võ Văn Kiệt đưa ra ở từng thời điểm khác nhau đều có những dấu ấn của thời điểm ấy và dấu ấn của chính con người ông. Nó phản ánh tiến trình phát triển nhận thức của cá nhân ông đồng thời cũng thể hiện những ràng buộc của lịch sử. Càng về sau, những quyết định của ông Võ Văn Kiệt càng dựa trên những nền tảng tư duy, lý luận mà ông thực sự tích lũy được trong quá trình lắng nghe, học hỏi và đối chiếu từ những cuộc thảo luận nghiêm túc với lực lượng trí thức mà ông tiếp xúc thường xuyên ở cả hai miền và từ nhiều nguồn đào tạo.
Cùng với sự trải nghiệm qua những thành bại của đất nước trong suốt hơn nửa thế kỷ mà ông tham gia, ông nhận ra lý do thất bại, lý do thành công, nhận ra đâu là con đường để huy động được sức mạnh từ mọi nguồn của dân tộc. Càng nhận ra, càng sốt ruột, nhưng, âu cũng là quy luật, có rất nhiều việc ông đã không đủ thời gian để nhìn thấy chúng trở thành hiện thực, có nhiều việc khác ông thậm chí đã không có đủ thời gian để kịp nói ra.
Trong bức điện chia buồn được gửi đi ngay trong sáng ngày ông Võ Văn Kiệt từ trần, 11/6/2008, ông Lý Quang Diệu viết: “Ông Kiệt sẽ được tất cả mọi người nhớ đến”. Ông Võ Văn Kiệt thường nói: “Có những người có chức quyền mà không có sự nghiệp, có những người mất hết chức quyền mà sự nghiệp vẫn còn”.
Trong cuộc đời làm cách mạng của mình, ông Võ Văn Kiệt đã không ngần ngại đưa ra các quyết định, trong đó có những quyết định đe dọa trực tiếp đến cái ghế của chính ông, có lẽ đó là điều, như Thủ tướng Lý Quang Diệu nói, làm cho ông Võ Văn Kiệt càng được nhiều người nhớ đến.
Chú thích:
(1) Theo Ấn tượng Võ Văn Kiệt, NXB Trẻ; Đại tướng Lê Đức Anh, NXB QĐND; Kết thúc chiến tranh 30 năm, NXB Văn Nghệ
(2) Theo ông Việt Phương, thư ký của ông Phạm Văn Đồng
Huy Đức

#2173 goodluckgoodbye

    Bát quái viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 909 Bài viết:
  • 6602 thanks

Gửi vào 08/06/2014 - 21:24

HZ mai gặp ông Khách đó trao đổi thế nào nhưng tránh dùng những cách có thể gây thù kết oán về sau nhe

Con thú vì mồi mới giành ăn, cắn nhau. Con người vì miếng cơm manh áo mà cắn nhau, trong làm ăn cũng bình thường, nhưng cắn xong rồi hoà, tỉnh queo là bình thường, miễn là đừng có móc óc moi tim ổng, còn lóc thịt, bào da, cắt ngón thì thoải mái.

Đường mình còn dài, mình mới ra làm ăn, nên tránh gây thù kết oán vì miếng cơm. Nhưng miếng cơm thì sống chết cũng phải giành, không cho ai cướp đoạt công sức mình. Nói thì mâu thuẫn nhưng thực nghiệm sẽ hiểu. Hiểu ý tôi không?

Thanked by 6 Members:

#2174 goodluckgoodbye

    Bát quái viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 909 Bài viết:
  • 6602 thanks

Gửi vào 08/06/2014 - 21:50

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

MRGIO, on 08/06/2014 - 13:41, said:

Bàn luận với anh GLGB thấy như kiểu mình đang nói chuyện với " bố già mafia VN " , rất nhiều kinh nghiệm và bản lĩnh , cảm ơn anh , có 1 điều tâm đắc nhất là anh dạy được con vừa học vừa làm ( cái đó khó trong thời kỳ bây giờ ) , anh có thể chia sẻ 1 chút bí quyết được không ?




Gì ghê vậy Gió, nửa trí thức, nửa lưu manh, nửa chợ trời thì đúng hơn ha ha ha!

Thật ra tôi hiền lắm, ít muốn đụng chạm ai lắm. Ai đụng tôi mà không đáng là tôi đưa lưng ra chịu à.

Chiến nhiều rồi, chiến đến sợ luôn, dù thắng cũng rất mệt mỏi. Sau này miếng ăn chia đều, ta cơm người cũng cháo là xong. Khỏi chiến cho mệt.

Về khoản dạy con là do môi trường gia đình thôi, từ nhỏ nó bị cha mẹ kẹp nách đi làm ăn, do không có ai trông coi. Nên nó biết tiền khó kiếm và giá trị đồng tiền. Lớn lên thì tự nó biết phải như vậy, có làm mới có ăn. Của cha mẹ là của cha mẹ, của nó là của nó, thừa kế không có gì vinh quang. Nói nói nó không dám đòi hỏi gì hết, cha mẹ lo cho ăn học là hài lòng rồi, ông cố, ông nội, ba đều từ nghèo làm lên thì tài sản là do con người tạo ra.

1 lần nó thấy tôi mặc đồ tốt, nó đòi mẹ nó phải mua đồ hiệu cho nó. Mẹ nó nói cha con có quyền hưởng vì đó là thành quả lao động của cha con. Con chỉ hưởng ké, cho thì nhận, không cho thì thôi, tiền mình tự làm ra mới quý, muốn xài gì xài.

11 tuổi tôi đã dạy nó chơi hụi, biết hốt hụi, khui hụi, hốt chót, mua hụi hết. Lần đầu tiên nó hốt hụi về, nó bày tiền ra đếm hoài, tối ngủ cũng bày tiền xung quanh nó.

Môi trường gia đình quan trọng lắm, con trai thường bắt chước cha. Đừng lo dạy nó giá trị đồng tiền thì nó chỉ biết có tiền, ba tôi hồi xưa cũng dạy tôi như vậy thôi.

Khi dạy giá trị lao động và đồng tiền, tự nó cũng ý thức được cái gì của mình là của mình, không để ai tước đoạt, cái gì của người ta là của người ta, không được phép tước đoạt.

Lao động là vinh quang là đúng đó, vì nó sinh ra ý thức tư hữu lương thiện

------------------

Còn 1 cách dạy con kiếm tiền nữa bạn bè tôi áp dụng chứ tôi không áp dụng vì không hợp tính cách con tôi

Đó là dạy xài tiền và dạy kiếm tiền. Không biết ăn ngon thì dạy ăn ngon, chê vi cá toàn sụn thì dạy nó vi cá là thức ăn nhà giàu, dạy nó chiếc porche đi êm hơn innova chổ nào, ngồi ghế hạng business khác với hạng economy chổ nào...

Rồi, biết hưởng thụ rồi phải không, bây giờ thì bắt đầu cắt tiền, không cho hưởng thụ không, hưởng thụ ké cha mẹ nữa, và dạy kiếm tiền, phải ráng kiếm tiền có động lực làm giàu mà hưởng thụ.

Cách này giống như dạy con hút ma tuý cho ghiền rồi phải ráng kiếm tiền mà có ma tuý hút hê hê!

Tuỳ truyền thống mỗi gia đình và tính cách con mình ra sao mà áp dụng, chứ không có bài bản gì hết.

Sửa bởi goodluckgoodbye: 08/06/2014 - 22:06


Thanked by 6 Members:

#2175 hamzui9

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPip
  • 613 Bài viết:
  • 730 thanks

Gửi vào 08/06/2014 - 22:05

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

goodluckgoodbye, on 08/06/2014 - 21:24, said:

HZ mai gặp ông Khách đó trao đổi thế nào nhưng tránh dùng những cách có thể gây thù kết oán về sau nhe

Con thú vì mồi mới giành ăn, cắn nhau. Con người vì miếng cơm manh áo mà cắn nhau, trong làm ăn cũng bình thường, nhưng cắn xong rồi hoà, tỉnh queo là bình thường, miễn là đừng có móc óc moi tim ổng, còn lóc thịt, bào da, cắt ngón thì thoải mái.

Đường mình còn dài, mình mới ra làm ăn, nên tránh gây thù kết oán vì miếng cơm. Nhưng miếng cơm thì sống chết cũng phải giành, không cho ai cướp đoạt công sức mình. Nói thì mâu thuẫn nhưng thực nghiệm sẽ hiểu. Hiểu ý tôi không?

Tính cháu thường không thích gây mâu thuẫn với ai, mọi mối quan hệ đều giữ hài hòa. Cháu đang nghĩ là nên nói chuyện với ông ta như thế nào để đạt hiệu quả. Thế của cháu và ông đó khác nhau, cháu yếu thế hơn về nhiều mặt nên gây gổ với ông đó cháu sẽ thua.
Sang tuần cháu sẽ gặp, đưa ra phương án của mình, để xem phản ứng, thái độ thực sự của ông đó là như thế nào, rồi tính tiếp bác ạ.

Nhưng nếu trong trường hợp xấu nhất, cháu không đòi được về.....thì lúc đó làm được gì trong phạm vi cho phép thì cứ tiến tới làm thôi bác ạ. Ở công ty cũ cháu, ông sếp cũ dạy cách đòi tiền khách hàng chây ỳ và cháu cũng đã được thực hành là: cứ hàng ngày đến văn phòng họ ngồi chơi xơi nước cả ngày, cả tuần, cả tháng.
Cháu chưa giỏi khoản ăn nói lắm, giờ làm thế nào luyện được chiêu " lưỡi không xương trăm đường lắt léo" bác nhỉ

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Ý sau của bác cháu hiểu bác ạ, không vì miếng cơm mà đi tranh giành của người khác nhưng họ tranh giành của mình một cách vô lý thì không thể buông xuôi được. Vụ này cháu đòi hộ thằng bé làm cùng cháu thôi, nó buông xuôi không đòi nữa nhưng cháu phải đòi cho nó, chứ để mất không như vậy thì cháu không chấp nhận được.

Và cũng như bác đã nói, đây là một case để luyện tập bác nhỉ. Khi vấp váp mới có thêm nhiều kinh nghiệm, ông sếp cũ của cháu cũng từng bảo cháu như vậy, cháu nghiệm thấy cũng đúng.

Sửa bởi hamzui9: 08/06/2014 - 22:18


Thanked by 3 Members:





Similar Topics Collapse

9 người đang đọc chủ đề này

0 Hội viên, 9 khách, 0 Hội viên ẩn


Liên kết nhanh

 Tử Vi |  Tử Bình |  Kinh Dịch |  Quái Tượng Huyền Cơ |  Mai Hoa Dịch Số |  Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Địa Lý Phong Thủy |  Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp |  Bát Tự Hà Lạc |  Nhân Tướng Học |  Mệnh Lý Tổng Quát |  Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số |  Khoa Học Huyền Bí |  Y Học Thường Thức |  Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian |  Thiên Văn - Lịch Pháp |  Tử Vi Nghiệm Lý |  TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 |
 Coi Tử Vi |  Coi Tử Bình - Tứ Trụ |  Coi Bát Tự Hà Lạc |  Coi Địa Lý Phong Thủy |  Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Coi Nhân Tướng Mệnh |  Nhờ Coi Quẻ |  Nhờ Coi Ngày |
 Bảo Trợ & Hoạt Động |  Thông Báo |  Báo Tin |  Liên Lạc Ban Điều Hành |  Góp Ý |
 Ghi Danh Học |  Lớp Học Tử Vi Đẩu Số |  Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý |  Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở |  Sách Dịch Lý |  Sách Tử Vi |  Sách Tướng Học |  Sách Phong Thuỷ |  Sách Tam Thức |  Sách Tử Bình - Bát Tự |  Sách Huyền Thuật |
 Linh Tinh |  Gặp Gỡ - Giao Lưu |  Giải Trí |  Vườn Thơ |  Vài Dòng Tản Mạn... |  Nguồn Sống Tươi Đẹp |  Trưng bày - Giới thiệu |  

Trình ứng dụng hỗ trợ:   An Sao Tử Vi  An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi |   Quỷ Cốc Toán Mệnh  Quỷ Cốc Toán Mệnh |   Tử Bình Tứ Trụ  Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản |   Quẻ Mai Hoa Dịch Số  Quẻ Mai Hoa Dịch Số |   Bát Tự Hà Lạc  Bát Tự Hà Lạc |   Thái Ât Thần Số  Thái Ât Thần Số |   Căn Duyên Tiền Định  Căn Duyên Tiền Định |   Cao Ly Đầu Hình  Cao Ly Đầu Hình |   Âm Lịch  Âm Lịch |   Xem Ngày  Xem Ngày |   Lịch Vạn Niên  Lịch Vạn Niên |   So Tuổi Vợ Chồng  So Tuổi Vợ Chồng |   Bát Trạch  Bát Trạch |