Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn
goodluckgoodbye, on 10/04/2014 - 17:58, said:
Với chị DN chị hiểu tình hình 9x hiện tai ra sao, thì cũng biết con mình có những lợi thế cạnh tranh nhất định, trong lương lai sẽ là sự khan hiếm nguồn nhân lực có chất lượng (chuyên môn vững + chịu khó + có trách nhiệm) thì sẽ có những kế hoạch định hướng tương lai cho con cái mình, phải có những phẩm chất nào để vượt lên thành top.
Thú thật với chị, bằng cấp theo GLGB chỉ tương đối thôi. GLGB có dạy con mình là bằng cấp trường lớp chỉ căn bản thôi. Có 4 cái bằng quan trọng nhất là cha muốn các con tốt nghiệp
1. Bằng tiểu học trường đời: Là Letter of Offer 1 công việc tốt, trong 1 công ty tăng trưởng, cha muốn thấy cái bằng này của con, chứ bằng Đại Học chỉ để đánh dấu 1 quá trình tạo kiến thức nền thôi.
2. Bằng trung học trường đời: Giấy đăng ký kết hôn để tạo dựng 1 gia đình hạnh phúc.
3. Bằng đại học trường đời: Giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà ở do con tạo dựng và đứng tên
4. Bằng cao học trường đời: Giấy chứng nhận đăng ký kinh doanh 1 doanh nghiệp mà tự con tạo dựng lên.
Con đường DN định hướng cho con cái có phần khác hơn goodgluck, có lẽ không áp lực bằng anh. Bởi DN nghĩ không phải ai cũng có khả năng kinh doanh giỏi. Việc bỏ vốn tự mình đứng ra sản xuất kinh doanh, lập công ty hoặc xây dựng nhà máy ngày càng phát triển lớn mạnh có thương hiệu, có văn hóa là một điều vô cung khó và dễ trở thành ước mơ hoang tưởng cho rất nhiều người thích kinh doanh có mộng làm giàu. Để làm được điều ấy đâu phải chỉ là sự thông minh và tấm bằng đại học hay tiến sỹ gì đó mà nó đòi hỏi người đứng đầu vừa có trí tuệ, vừa hội tụ rất nhiều phẩm chất như bản lính ý chị nghị lực, tư duy kinh tế, nhạy bén thường trường, khả năng nắm bắt nhận định thời cuộc cơ hội, biết thao lược quyền biến, có đâu óc tổ chức quan lý, nghệ thuật dùng người… nhiều và nhiều lắm Goodluck ơi !
Con của Goodluck có thể định hướng như thế vì bên cạnh các cháu đã có một người cha vững chãi dạn dày. Đọc những bài goodluck viết, DN cảm thấy ở anh đã hội tụ những phẩm chất cần đủ của một nhà doanh nghiệp nên anh thành công cũng là lẽ đương nhiên.
Tại sao DN lại có thể hiểu được sâu sắc những chia sẻ của Goodgluk ? Bởi chồng DN cũng đứng đầu một doanh nghiệp và có được ngày hôm nay, anh phải trải qua bao thăng trầm sóng gió.
Tuổi trẻ bước vào đời anh rất chú trọng con đường quan nghiệp và anh đã hết sức mình phấn đấu cho điều đó, thế nhưng khi anh sắp với tới thì anh lại từ bỏ. DN nhớ ngày anh được lên Phó giám đốc một doanh nghiệp nhà nước (cách đây 17 năm) anh đã vui biết chừng nào nhưng khi cơ hội làm giám đốc đến, anh lại dửng dửng trả lời DN :
“không, anh không làm, anh không quan tâm đến con đường quan nghiệp nữa.”
“Vì sao ?”
“Bởi vì anh chưa kiếm đủ tiền nuôi con ăn học và nếu lên làm giám đốc thì anh không thể chân trong chân ngoài kiếm tiền được nữa”
“ô anh lạ chưa, người ta bảo làm giám đốc mới dễ kiếm tiền mà ?”
“Đâu phải đơn giản như em nghĩ, đồng tiền giám đốc kiếm được phần đa là đồng tiền không sạch. Từ ngày anh làm lãnh đạo đến nay, anh mới hiểu và ngán ngẩm vô cùng khi thấy những vị Giám đốc sẵn sàng phá mấy tỷ của nhà nước để có được mấy trăm triệu cho gia đình.… và điều đó anh không thể làm được. Với lại khi đã làm Giám đốc là phải vào guồng với cấp trên cao hơn nữa, những việc làm phi pháp dễ sẽ xảy ra, lỡ có bề gì - danh dự gia đình và tương lai con cái mất hết, anh không muốn đánh đổi”.
Bỏ qua cơ hội đó, vẫn cương vị phó GĐ nhưng anh đã xin tách ra, tự tổ chức sản xuất, tự làm tự ăn và trích nộp thuế cho công ty.
Anh đúng là sinh nghề tử nghiệp, DN thấy có nhiều cơ hội kiếm tiền bằng con đường khác dễ dàng hơn nhưng anh vẫn nhất quyết làm đúng ngành nghề anh được đào tạo hoc hành.
Cách đây một tuần, anh đang ở xa, DN gọi điện bảo anh vào đọc bài viết của Goodluck, anh tâm đắc gật gù khen hay… từ bài viết đó vợ chồng DN lại bàn tới những việc đang xảy ra hôm nay cần phải giải quyết như thế nào. Cuối cùng anh nhắc đến chuyện xưa :
"Ngày đó em động viên anh và rất mong lên làm giám đốc, anh cảm ơn em quan tâm đến sự nghiệp của chồng, nhưng ngẫm tới bây giờ anh vẫn thấy con đường mình lựa chọn là con đường đúng. Nói thật với em, anh là thằng đàn ông không ăn được đồng tiền bẩn, có những lúc tiền đưa đến tận mồm rồi mà anh vẫn không thể can tâm… anh tự biết mình là ai, tứ biết khả năng mình đến đâu…."
DN trả lời anh:
“Dạ, anh đã đúng ! em nghĩ anh đã lựa chọn cho mình con đường đi đúng và ở đời không phải ai cũng tự biết sức mình…. nên anh chẳng có việc gì anh phải ân hận cả”.
Tính chất công việc của Công ty chồng DN có lẽ khác với Công ty của Goodluck và LD. Anh chỉ vận hành bộ máy đầu não thôi, còn toàn bộ công nhân anh thuê ngoài theo thời vụ. Có những thời vụ anh chỉ cần mấy chục công nhân nhưng có những lúc anh cần tới hàng trăm công nhân. Mấy năm qua, kinh tế khủng hoảng nhưng công ty của anh hoạt động tương đối ổn định. Không những vậy, anh còn lo công việc, tạo dựng nhà xe cho các em trai anh. Nhất là từ cuối năm ngoái đến hết năm nay, anh luôn phải tổ chức làm việc với tinh thần khẩn trương nhất và huy động nhận lực cao nhất mới có thể hoàn thành tiến độ công việc.
Anh là thế hệ những năm đầu 6X, là con trai trưởng nên tuổi thơ chịu nhiều vất vả, sống với bà, cha đi chiến trận mẹ công việc cơ quan… vậy nên bước vào đời, ước mơ lớn nhất của anh là làm thật nhiều tiền để Bà nội anh, cha mẹ anh và các em anh được sống sung sướng. Nhưng cuộc đời đâu dễ chứa ước mơ ? Tuổi trẻ nông nổi cùng với sự ngạo mạn ảo tưởng sức trẻ tài cao cộng với vận trình xấu đã đánh anh tơi bời lên bờ xuống ruộng. Ngày ấy, đến với DN anh không dám nói chữ yêu bởi lúc đó anh còn nợ nần chồng chất và khi DN rời xa anh thì anh chìm trong đau đớn…
Giờ đây, tiền tuy chưa phải nhiều lắm nhưng dẫu sao anh đã có sự nghiệp của mình, lo được cho các em út và đang tính mua đất xây nhà thờ họ… nếu hai con trai DN theo nghiệp Ba nó chắc cũng có nhiều thuận lợi nhưng cả anh và DN đã không lựa chọn con đường đi đó. Sự nghiệp của anh sẽ để lại cho các em anh và con của các em anh. Tình cảm máu mủ trong anh sâu nặng lắm, với cha mẹ, anh em ruột của mình anh tốt gần như vô điều kiện, không một chút đòi hỏi đền đáp….
Có lẽ một số phẩm chất anh chưa làm được như Goodluck, ví như sự sâu sát đến con cái. Anh rất thương yêu các con mình, rất đề cao danh dự giá trị gia đình nhưng anh là người hướng ngoại, tính tính phóng khoáng, vậy nên anh thiếu đi nguyên tắc chuẩn mực trong lĩnh vực giáo dục. Những giá trị gia đình anh muốn DN là người tạo dựng và gìn giữ, chuyện giáo dục định hướng cho con anh nhường DN hết... chao trời, các bạn thấy DN có to không ?
Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn
Nhớ lại khi anh học bên Nga, anh không mang gì về ngoài vác cái xe ô tô trẻ con to đùng và anh cảm thấy sung sướng vô cùng khi ngắm con mình hớn hở khoái chí ngồi trên xe lái đi khắp xóm. Tính của anh, thấy con thích cái gì là muốn mua ngay. Anh thích hàng hiệu và mỗi lần đi siêu thị, anh muốn con đi cùng, mua cho mình mà không mua cho con lại thấy thương con… nên ướm con đi đôi dày này, mặc cái áo kia rồi hỏi :
“con cảm thấy thế nào ?”
“cũng dễ chịu ba ạ !”
“Nó bảo dễ chịu, thôi mình mua cho con đi em nhé !”