←  Khoa Học Huyền Bí

Tử Vi Lý Số :: Diễn đàn học thuật của người Việt

»

NHỮNG ĐOÁ HOA THIỀN

VoLy's Photo VoLy 03/02/2014

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Monday, on 03/02/2014 - 18:15, said:

Ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm.

lầm
Trích dẫn

VoLy's Photo VoLy 03/02/2014

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

renaissance, on 03/02/2014 - 18:18, said:

Theo Chúa thì giàu
Ngoài giàu còn gì?
Ngoài giàu làm gì còn gì ?

Lầm
Trích dẫn

Monday's Photo Monday 03/02/2014

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

renaissance, on 03/02/2014 - 18:18, said:

Theo Chúa thì giàu
Ngoài giàu còn gì?
Ngoài giàu làm gì còn gì ?
Người nói theo Chúa giàu thì không phải là người theo Chúa.

Nếu nói theo Phật nghèo thì cũng không phải. Trước cửa nhà Phật hữu cầu tất ứng. Cầu tài được tài, cầu danh được danh, cầu ý trung nhân được ý trung nhân. Có điều mình phải làm đúng lý đúng pháp thì mới được sở nguyện. Bố thí tài là phương pháp cầu tài. Nhưng nhiều người lại bán đức lấy tiền làm bố thí. Làm chuyện như vậy thì làm sao giàu được đây.
Sửa bởi Monday: 03/02/2014 - 18:29
Trích dẫn

VoLy's Photo VoLy 03/02/2014

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Monday, on 03/02/2014 - 18:25, said:

Người nói theo Chúa giàu thì không phải là người theo Chúa.

Rắn không đầu thì làm được gì hả Monday
Trích dẫn

Monday's Photo Monday 03/02/2014

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

VoLy, on 03/02/2014 - 18:27, said:

Rắn không đầu thì làm được gì hả Monday

Em không rõ ý của bác.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Theo Chúa tốt mà, nếu làm đúng lý sẽ được sanh thiên. Sanh thiên tốt hơn nhiều so với đọa vào tam ác đọa.
Trích dẫn

VoLy's Photo VoLy 03/02/2014

Theo Phật chẳng thuộc về nơi nào .....
Trích dẫn

hiendde's Photo hiendde 03/02/2014

Yêu cầu quý vị dừng phê bình, đây là sách tôi đăng lại để đọc mà không cần lời phê.
Trích dẫn

Monday's Photo Monday 03/02/2014

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

hiendde, on 03/02/2014 - 18:39, said:

Yêu cầu quý vị dừng phê bình, đây là sách tôi đăng lại để đọc mà không cần lời phê.

Chà, câu nói thật thú vị.
Ok. Mình xin lỗi. Sẽ chú ý điều này.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Trích dẫn

VoLy's Photo VoLy 03/02/2014

Ở Đây có kẻ đang Thấy
Trích dẫn

hiendde's Photo hiendde 04/02/2014

452 Tâm của cổ Phật.


Có ông tăng hỏi Nam Dương Trung quốc sư:
- Thế nào là tâm của cổ Phật?
- Tường vách, ngói gạch.
- Tường vách, ngói gạnh chẳng phải là vật vô tình sao?
- Phải.
- Có nói pháp không?
- Thường nói, chẳng nghỉ.
(Minh Tâm Kiến Tánh Thoại Thiền Tông)

Đây là từ phương tiện thuyết pháp mà thể nhận vật, ngã là một. Pháp không thể nói, nói được là pháp sanh diệt, không phải tự tánh. Không nói, không nghe mới là tự tánh, tịch diệt.
Trích dẫn

hiendde's Photo hiendde 04/02/2014

453 Điều sâu xa nhất.


Đạo Ngộ đang ngồi Thiền trên thiền sàng, một ông tăng đến hỏi:
- Điều sâu xa nhất của giáo pháp là gì?
Đạo Ngộ bước xuống thiền sàng nói với ông:
- Ngươi từ nơi xa xôi đến đây, nhưng rất tiếc ta không có gì cho ngươi cả.
(Zen Koans)

Câu hỏi của ông tăng hãy còn chấp vào nông, sâu. Pháp giới không thể đo bằng nông, sâu. Nó vượt lên nông, sâu, đúng sai, tốt xấu.
Trích dẫn

hiendde's Photo hiendde 04/02/2014

454 Vân Cư.


Thiền sư Vân Cư có nhiều đồ đệ, một đồ đệ người Tân La (Đại Hàn) thưa:
- Con có đạt được một cái gì đó, nhưng không thể nào diễn tả ra được, tại sao vậy?
- Đâu có gì khó.
- Xin thầy chỉ cho con.
Thiền sư kêu:
- Tân La! Tân La!
Và kết thúc cuộc đối thoại. Về sau một vị thiền sư khác phê bình:
Vân Cư không hiểu ông tăng một chút nào cả. Dầu họ sống trong cùng một thiền viện, nhưng cách nhau cả một đại dương.
(Zen Koans)
Vân Cư là một vị thiền sư lớn, sáng tổ của dòng thiền Tào Động, có hơn 1500 đồ chúng. Ông tăng trong câu chuyện này muốn sư phụ diễn tả ngộ cảnh của mình ra lời nói cũng giống như một thanh niên đang yêu nói với người yêu rằng:
- Anh yêu em, anh có một cảm giác kỳ diệu nhưng không thể nào diễn tả ra được.
Và người thiếu nữ trả lời:
- Tại sao không , có gì khó đâu anh.
Chàng thanh niên năn nỉ:
- Thế thì em hãy diễn tả giùm anh đi.
Thiếu nữ kêu lên:
- Ồ! Anh Cưng!
Và vòng tay ôm lấy chàng vào lòng.
Giác ngộ và tình yêu chỉ có thể biết do kinh nghiệm. Lời phê bình của vị thiền sư kia là không đúng.
Trích dẫn

hiendde's Photo hiendde 04/02/2014

455 Thời gian của Quy Sơn.


Quy Sơn nói với đồ đệ rằng:
- Mỗi năm, mùa Đông lập lại những ngày lạnh. Năm ngoái cũng lạnh như năm nay, và sang năm cũng lạnh như thế này. Các ngươi hãy cho ta biết những ngày nào của năm được lập lại?
Ngưỡng Sơn bước ra lạy rồi đứng im. Quy Sơn nói:
- Ta biết ngươi không trả lời được câu hỏi của ta, và quay ra hỏi Hương Nghiêm:
- Còn ngươi thì sao?
- Con có thể trả lời được câu hỏi của sư phụ.
Nhưng trước khi ông nói thêm thì Quy Sơn đã cắt ngang:
- Ta rất mừng Ngưỡng Sơn không trả lời được câu hỏi của ta.
(Zen Koans)

Thời gian trôi qua như nước chẩy trong sông. Mùa Đông, mùa Hạ đến rồi đi, năm này qua năm khác, không cần giải thích. Chúng ở trên quyền hạn của con người. Ngưỡng Sơn, Hương Nghiêm đều không thể trả lời được. Nhưng Hương Nghiêm nói rằng mình trả lời được. Quy Sơn cắt ngang không cho ông nói vì không trả lời hay hơn là một câu trả lời khái niệm. Chân lý vượt lên trên khái niệm và giải thích.
Trích dẫn

hiendde's Photo hiendde 04/02/2014

456 Vượt lên ngoài vật.


Một tối, Mã Tổ cùng ba đồ đệ ưu tú là Tây Đường, Bách Trượng, Nam Tuyền thưởng trăng. Mã Tổ hỏi :
- Chính lúc này nên làm gì?
Tây Đường đáp:
- Chính là lúc cúng dường.
Bách Trượng đáp:
- Chính là lúc tu hành.
Chỉ có Nam Tuyền không đáp, phất tay áo mà đi. Mã Tổ nói:
- Kinh vào Tạng, Thiền về Hải, chỉ có Nam Tuyền vượt ra ngoài vật.
(Nhất Nhật Nhất Thiền Ngữ)

Từ xưa đến nay hiếm người có thể vượt ra ngoài vật, thoát khỏi danh, lợi; ngay tu chứng cũng chẳng màng.
Trích dẫn

hiendde's Photo hiendde 04/02/2014

457 Bài kệ cuối cùng của Pháp Tiến.


Một hôm, Pháp Tiến tiên đoán mình sẽ mất sau bẩy ngày. Đến ngày thứ bẩy ông triệu tập môn đồ lại và nói:
- Theo tục lệ, phải viết một bài kệ từ giã, nhưng ta không phải là một thi sĩ, cũng không phải là một nhà thư họa, một người trong các ngươi hãy viết hộ ta.
Nói rồi ông liền đọc:
Ta từ nơi xán lạn
Và lại trở về nơi xán lạn
Thế là gì?
Ông tăng đang chép thưa:
- Còn thiếu một câu nữa!
Pháp Tiến bèn hét lên một tiếng và mất.
(Zen Koans)

Pháp Tiến học thiền ở Trung Hoa nhiều năm. Sau khi trở về Nhật Bản ông giảng dạy ở vùng Đông Bắc. Trước sự kiện xẩy ra trong công án này ông thường kể câu chuyện ông nghe được ở Trung Hoa cho đệ tử nghe. Một năm, vào ngày 25, tháng chạp, một vị thiền sư già nói với đệ tử:
- Năm tới ta sẽ không ở cùng với các ngươi nữa, vậy các ngươi hãy cư sử tốt với ta trong năm nay.
Đồ chúng cho là lời nói đùa, nhưng họ vẫn đối đãi ân cần với thầy. Vào chiều ngày đầu năm mới, thiền sư nói với chúng đệ tử:
- Ta sẽ ra đi vào ngày mai, khi trời ngưng tuyết.
Đồ chúng cười và nghĩ rằng thầy mình đã lẫn. Nhưng vào nửa đêm thì trời bắt đầu đổ tuyết và sáng hôm sau họ không thấy thiền sư đâu. Sau cùng tìm thấy thiền sư ở thiền đường và đã qua đời. Pháp Tiến kể lại chuyện này và bàn rằng các thiền sư có thể (mặc dầu không cần thiết) tiên đoán cái chết của mình, như ông đã làm trong công án này.
Lời nói cuối cùng của Pháp Tiến diễn tả khái niệm về Tương Lai của nhà Phật. Ông từ nơi xán lạn tới và lại trở về nơi xán lạn. Đời sống là vĩnh hằng. Chúng ta đến từ đời sống vĩnh hằng và sẽ trở lại đời sống vĩnh hằng. Chúng ta đương sống đời sống vĩnh hằng nhưng vì vô minh nên chúng ta không biết.
Trích dẫn