thơ ngẫu hứng
Monday
26/05/2014
Phù thủy :
Gương kia ngự ở trên tường, nước ta ai đẹp được dường như ta
Gương :
Tháp mười đẹp nhất hoa sen việt nam đẹp nhất có tên bác hồ
( sưu tầm)
Gương kia ngự ở trên tường, nước ta ai đẹp được dường như ta
Gương :
Tháp mười đẹp nhất hoa sen việt nam đẹp nhất có tên bác hồ
( sưu tầm)
TieuNhaDau
28/05/2014
Không có gì quý hơn tự do
Đối với em như thế là đủ ?
Em cần quần áo, túi, ví, và giầy.
Với em như thế mới tự do !
Tự do là khi ta làm nên tất cả
Em tự kiếm chứ không phải xin ai
Tự do là khi ta sống theo cách ta chọn
Giữa muôn vàn cám dỗ vẫn bám đời
Biển ngoài kia cũng như thế thôi anh
Trôi dòng nước vẫn là biển của ta
Biển đi đâu mà mất ở đời
Như những thứ của ta sẽ dần quay trở lại.
Anh có thể cho rằng em mơ mộng?
Nhưng có những người còn mơ mộng hơn em !
By TieuNhaDau
Sửa bởi TieuNhaDau: 28/05/2014 - 00:51
Đối với em như thế là đủ ?
Em cần quần áo, túi, ví, và giầy.
Với em như thế mới tự do !
Tự do là khi ta làm nên tất cả
Em tự kiếm chứ không phải xin ai
Tự do là khi ta sống theo cách ta chọn
Giữa muôn vàn cám dỗ vẫn bám đời
Biển ngoài kia cũng như thế thôi anh
Trôi dòng nước vẫn là biển của ta
Biển đi đâu mà mất ở đời
Như những thứ của ta sẽ dần quay trở lại.
Anh có thể cho rằng em mơ mộng?
Nhưng có những người còn mơ mộng hơn em !
By TieuNhaDau
Sửa bởi TieuNhaDau: 28/05/2014 - 00:51
Monday
28/05/2014
Chung cuộc
cái xe tang đi qua căn phòng đầy ắp những kẻ
cụt đầu, mất tích, điên
loạn.
ruồi nhặng như keo dính chặt.
cánh chúng không thể vươn
lên.
tôi nhìn một bà lão đánh đập con mèo của bà
với cái chổi.
thời tiết oi bức nặng nề
một trò chơi khăm của
Thượng Đế.
trong bồn cầu
nước đã bốc hơi
điện thoại reo không thành
tiếng
đuối sức cánh tay nhỏ mềm
trên chuông.
tôi thấy một đứa bé
cỡi xe
đạp
căm xe cong vẹo
lốp xe biến thành
rắn và tan
chảy.
tờ báo bỏng tay
ngoài đường
thiên hạ giết nhau không lý do
kẻ xấu thì được việc tốt
người tốt thì nhận việc xấu hoặc thất
nghiệp hay bị nhốt trong nhà thương
điên.
tôi còn 4 lon đồ hộp.
các toán quân được trang bị máy điều hoà
không khí tới khám xét từng căn nhà một
đi từ phòng nọ sang phòng kia
bỏ tù, bắn giết, đâm lưỡi lê vào
dân chúng.
chúng ta đã muốn vậy
nên chúng ta đã được vậy
chúng ta chẳng khác gì những bông hồng
không buồn nở khi chúng ta cần bung cánh
và hình như
mặt trời cũng chán
nên không muốn chờ
như thể mặt trời là một trí tuệ đã thất vọng
bởi chúng ta.
tôi bước ra ngõ sau
và ngó cái biển cây nhỏ đã chết hết
chỉ còn lại gai nhọn và cành con run rẩy dưới
bầu trời gió lặng.
bằng một cách nào đó tôi như được hài lòng
xong cả rồi đấy nhé―
các tác phẩm Nghệ Thuật
những cuộc chiến tranh
những tình yêu rã mục
lối sống của chúng ta hằng ngày.
tôi đ*o cần biết bọn lính sẽ làm gì
khi chúng tới đây.
chúng ta đã giết hại nhau mỗi ngày
khi chúng ta rời giường ngủ.
tôi trở vô bếp
trút ra cho mình một lon thịt
nhũn
gần chín,
và ngồi xuống ăn và
nhìn
móng tay.
mồ hôi rịn
sau vành tai và tôi nghe súng nổ ngoài
đường và tôi nhai và tôi chờ
không ngạc nhiên gì cả.
Charles Bukowski
Nguyễn Đăng Thường dịch
cái xe tang đi qua căn phòng đầy ắp những kẻ
cụt đầu, mất tích, điên
loạn.
ruồi nhặng như keo dính chặt.
cánh chúng không thể vươn
lên.
tôi nhìn một bà lão đánh đập con mèo của bà
với cái chổi.
thời tiết oi bức nặng nề
một trò chơi khăm của
Thượng Đế.
trong bồn cầu
nước đã bốc hơi
điện thoại reo không thành
tiếng
đuối sức cánh tay nhỏ mềm
trên chuông.
tôi thấy một đứa bé
cỡi xe
đạp
căm xe cong vẹo
lốp xe biến thành
rắn và tan
chảy.
tờ báo bỏng tay
ngoài đường
thiên hạ giết nhau không lý do
kẻ xấu thì được việc tốt
người tốt thì nhận việc xấu hoặc thất
nghiệp hay bị nhốt trong nhà thương
điên.
tôi còn 4 lon đồ hộp.
các toán quân được trang bị máy điều hoà
không khí tới khám xét từng căn nhà một
đi từ phòng nọ sang phòng kia
bỏ tù, bắn giết, đâm lưỡi lê vào
dân chúng.
chúng ta đã muốn vậy
nên chúng ta đã được vậy
chúng ta chẳng khác gì những bông hồng
không buồn nở khi chúng ta cần bung cánh
và hình như
mặt trời cũng chán
nên không muốn chờ
như thể mặt trời là một trí tuệ đã thất vọng
bởi chúng ta.
tôi bước ra ngõ sau
và ngó cái biển cây nhỏ đã chết hết
chỉ còn lại gai nhọn và cành con run rẩy dưới
bầu trời gió lặng.
bằng một cách nào đó tôi như được hài lòng
xong cả rồi đấy nhé―
các tác phẩm Nghệ Thuật
những cuộc chiến tranh
những tình yêu rã mục
lối sống của chúng ta hằng ngày.
tôi đ*o cần biết bọn lính sẽ làm gì
khi chúng tới đây.
chúng ta đã giết hại nhau mỗi ngày
khi chúng ta rời giường ngủ.
tôi trở vô bếp
trút ra cho mình một lon thịt
nhũn
gần chín,
và ngồi xuống ăn và
nhìn
móng tay.
mồ hôi rịn
sau vành tai và tôi nghe súng nổ ngoài
đường và tôi nhai và tôi chờ
không ngạc nhiên gì cả.
Charles Bukowski
Nguyễn Đăng Thường dịch
XaTinh
28/05/2014
"Xuống ngựa lên xe lọ tưởng nhàn,
Lợm mùi giáng chức với thăng quan.
Điền viên dạo chiếc xe bò cái,
Sẵn tấm mo che miệng thế gian."
(Nguyễn Công Trứ)
Lợm mùi giáng chức với thăng quan.
Điền viên dạo chiếc xe bò cái,
Sẵn tấm mo che miệng thế gian."
(Nguyễn Công Trứ)
Monday
28/05/2014
Ơ, đang rầu, lại được bạn đăng bài thơ của nhà thơ mình thích hi hi.
Vũ trụ nội mạc phi phận sự
Ông Hi Văn tài bộ đã vào lồng.
Khi Thủ khoa, khi Tham tán, khi Tổng đốc Đông,
Gồm thao lược đã nên tay ngất ngưởng.
Lúc bình Tây cờ đại tướng,
Có khi về Phủ doãn Thừa Thiên.
Đô môn giải tổ chi niên,
Đạc ngựa bò vàng đeo nhất ngưởng.
Kìa núi nợ phau phau mây trắng.
Tay kiếm cung mà nên dạng từ bi
Gót tiên theo đủng đỉnh một đôi dì.
Bụt cũng nực cười ông ngất ngưởng.
Được mất dương dương người thái thượng,
Khen chê phơi phới ngọn đông phong,
Khi ca, khi tửu, khi cắc, khi tùng.
Không Phật, không Tiên, không vướng tục.
Chẳng Trái, Nhạc cũng vào phường Hàn, Phú.
Nghĩa vua tôi cho trọn vẹn đạo sơ chung,
Trong triều ai ngất ngưởng như ông!
Vũ trụ nội mạc phi phận sự
Ông Hi Văn tài bộ đã vào lồng.
Khi Thủ khoa, khi Tham tán, khi Tổng đốc Đông,
Gồm thao lược đã nên tay ngất ngưởng.
Lúc bình Tây cờ đại tướng,
Có khi về Phủ doãn Thừa Thiên.
Đô môn giải tổ chi niên,
Đạc ngựa bò vàng đeo nhất ngưởng.
Kìa núi nợ phau phau mây trắng.
Tay kiếm cung mà nên dạng từ bi
Gót tiên theo đủng đỉnh một đôi dì.
Bụt cũng nực cười ông ngất ngưởng.
Được mất dương dương người thái thượng,
Khen chê phơi phới ngọn đông phong,
Khi ca, khi tửu, khi cắc, khi tùng.
Không Phật, không Tiên, không vướng tục.
Chẳng Trái, Nhạc cũng vào phường Hàn, Phú.
Nghĩa vua tôi cho trọn vẹn đạo sơ chung,
Trong triều ai ngất ngưởng như ông!
XaTinh
28/05/2014
Chị Monday! Ông ung dung đây đó bầu rượu túi thơ với con bò vàng đủng đỉnh, ''che miệng thế gian'' bằng bài thơ tứ tuyệt viết trên mo cau.
Ôi Chị Em mình thích ''cái ngông'' của ngài Uy Viễn Tướng công
Ôi Chị Em mình thích ''cái ngông'' của ngài Uy Viễn Tướng công
Mrgio
28/05/2014
Tôi yêu em đến nay 18 ngày
18 chiều hoàng hôn không nắng lắm mưa rơi
Bởi hình em lạc bước đường đâu đó
Mắt tôi tìm chỉ thấy bụi trắng xóa cay cay
Ngày 19 tôi không còn sinh khí nữa
Tôi bước đi mà sao lòng vẫn cứ chờ
Thôi tôi xin 1 lời từ biệt nhẹ
Nghỉ vài hôm rồi tôi sẽ quay về
ST " trượt lô 18 ngày "
18 chiều hoàng hôn không nắng lắm mưa rơi
Bởi hình em lạc bước đường đâu đó
Mắt tôi tìm chỉ thấy bụi trắng xóa cay cay
Ngày 19 tôi không còn sinh khí nữa
Tôi bước đi mà sao lòng vẫn cứ chờ
Thôi tôi xin 1 lời từ biệt nhẹ
Nghỉ vài hôm rồi tôi sẽ quay về
ST " trượt lô 18 ngày "
Monday
31/05/2014
Let the wind blow
Needed a heart to live in this life
Needed for what, don’t you know?
To let the wind blow, to let the wind blow
The wind blows clouds cross rivers
Day’s up or night’s down so vast
Oh the heart is flying with time
As a shadow telling lie words
Needed a laughter each time the evening comes
To feel pity with flying leaves
Then water sweeps, then water sweeps
Lean your life down to see through a love
Just contemplate, no speaking
To feel your heart acute, to feel your heart acute
In the heart lied an wounded bird
Slept so long within a deep pain
One morning the bird keeps flying
And her voice mixes in windy skies
Love tomorrow despite the tiresome life
Still have a life still be happy
Though asbent some, though asbent some
Needed a heart to live in this life
Needed for what, don’t you know?
To let the wind blow, to let the wind blow
The wind blows clouds cross rivers
Day’s up or night’s down so vast
Oh the heart is flying with time
As a shadow telling lie words
Needed a laughter each time the evening comes
To feel pity with flying leaves
Then water sweeps, then water sweeps
Lean your life down to see through a love
Just contemplate, no speaking
To feel your heart acute, to feel your heart acute
In the heart lied an wounded bird
Slept so long within a deep pain
One morning the bird keeps flying
And her voice mixes in windy skies
Love tomorrow despite the tiresome life
Still have a life still be happy
Though asbent some, though asbent some
HuuDuyenSeGap
01/06/2014
U cư ( Ở nơi u tịch)
Nguyễn Du-Thanh Hiên thi tập
Đào hoa, đào diệp lạc phân phân,
Môn yểm tà phi nhất viện bần.
Trú cửu đốn vong thân thị khách,
Niên thâm cánh giác lão tuỳ thân.
Dị hương dưỡng chuyết sơ phòng tục,
Loạn thế toàn sinh cửu uý nhân.
Lưu lạc bạch đầu thành để sự,
Tây phong suy đảo tiểu ô cân.
Dịch thơ:
Hoa lá vườn đào rụng tả tơi
Nhà nghèo xiêu vẹo cửa then rời
Trọ lâu quên bẵng mình thân khách
Năm mãi hay ru đến lão thời
Giả vụng quê xa phòng thói tục
Giữ mình đời loạn sợ luôn người
Bạc đầu lưu lạc nào nên việc
Thổi rớt khăn thâm trận gió đoài.
Nguyễn Du-Thanh Hiên thi tập
Đào hoa, đào diệp lạc phân phân,
Môn yểm tà phi nhất viện bần.
Trú cửu đốn vong thân thị khách,
Niên thâm cánh giác lão tuỳ thân.
Dị hương dưỡng chuyết sơ phòng tục,
Loạn thế toàn sinh cửu uý nhân.
Lưu lạc bạch đầu thành để sự,
Tây phong suy đảo tiểu ô cân.
Dịch thơ:
Hoa lá vườn đào rụng tả tơi
Nhà nghèo xiêu vẹo cửa then rời
Trọ lâu quên bẵng mình thân khách
Năm mãi hay ru đến lão thời
Giả vụng quê xa phòng thói tục
Giữ mình đời loạn sợ luôn người
Bạc đầu lưu lạc nào nên việc
Thổi rớt khăn thâm trận gió đoài.
DongThien
03/06/2014
Thuyền có đưa ai chớ một mình
Lẻ hồn lẻ chiếc lại làm thinh
Một thư một nhạn không thành cặp
Trăng hoạ lầu Tây chiếu chữ Tình...
Mrgio
06/06/2014
Monday
06/06/2014
MRGIO, on 06/06/2014 - 23:19, said:
bài thơ này dùng google dịch cũng rất hay , ko biết cô Mon có thể dịch theo nghĩa thơ ko vì tôi dốt tiếng anh
Anh Gió đừng đùa em.
Sống trong đời sống cần có một tấm lòng
Để làm gì em biết không ?
Để gió cuốn đi , để gió cuốn đi
Gió cuốn đi cho mây qua dòng sông
Ngày vừa lên hay đêm xuống mêng mông
Ôi trái tim đang bay theo thời gian
Làm chiếc bóng đi rao lời dối gian
Những khi chiều tới cần có một tiếng cười
Để ngậm ngùi theo lá bay
Rồi nước cuốn trôi , rồi nước cuốn trôi
Hãy nghiêng đời xuống nhìn suốt một mối tình
Chỉ lặng nhìn không nói năng
Để buốt trái tim, để buốt trái tim
Trong trái tim con chim đau nằm yên
Ngủ dài lâu mang theo vết thương sâu
Một sớm mai chim bay đi triền miên
Và tiếng hót vang trong trời gió lên
Hãy yêu ngày tới dù quá mệt kiếp người
Còn cuộc đời ta cứ vui
Dù vắng bóng ai , dù vắng bóng ai
Monday
08/06/2014
Gà gáy một lần đêm chửa tan
Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng
Người xa xăm quá, tôi buồn lắm
Trên giàn thiên lý bóng xuân sang
(nhiều tác giả)
Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng
Người xa xăm quá, tôi buồn lắm
Trên giàn thiên lý bóng xuân sang
(nhiều tác giả)
Mrgio
11/06/2014
Rồi một mai em đi về gió sớm
Để mình anh hưu hắt ánh cô đơn
Rồi một mai khi không còn ánh sáng
Anh rạo bước giưa trời đêm lạnh lùng
Mùa hạ ơi sao mà oi bức quá
Không phải nóng của mùa hạ chói tranh
Mà mùa hạ của từng đêm tiếc nuối
Đến bên anh sao quá dại khở
Anh mong từng một phút trời lắng tắt
Của cơn mưa đến từng bên bất chợt
Đem hơi nước như tan vào không khí
Như hơi thở của em đến muộn màng
Để mình anh hưu hắt ánh cô đơn
Rồi một mai khi không còn ánh sáng
Anh rạo bước giưa trời đêm lạnh lùng
Mùa hạ ơi sao mà oi bức quá
Không phải nóng của mùa hạ chói tranh
Mà mùa hạ của từng đêm tiếc nuối
Đến bên anh sao quá dại khở
Anh mong từng một phút trời lắng tắt
Của cơn mưa đến từng bên bất chợt
Đem hơi nước như tan vào không khí
Như hơi thở của em đến muộn màng