Thùng rác, xả stress...
#61
Gửi vào 06/06/2011 - 21:36
Tieu chuan cua em i a. Chac la xinh 1 ti yeu em nhieu 1 ti va ngu 1 ti . Ma yeu em nhieu thi chac da ngu hon 1 ti roi
#62
Gửi vào 07/06/2011 - 06:10
#63
Gửi vào 07/06/2011 - 08:04
Sửa bởi Lạc Du Phong: 07/06/2011 - 08:09
#66
Gửi vào 07/06/2011 - 09:11
ryan88, on 06/06/2011 - 21:36, said:
Vẫn là 1 con người ấy thôi em ạ, nhưng với mỗi đối thủ mình phải có chiến thuật khác nhau. Trước đây chị có xích mích với bác HoaCai, nhưng vì bác ấy là người lớn tuổi, có nhiều đóng góp cho diễn đàn, nên mình dù có giận cái tính đồng bóng của bác ấy thì mình cũng phải nhường nhịn. Ai cũng biết tính bác ấy mà. Hay với chị LTT, lần chị ấy mắng mỏ chị cũng vậy, chị biết chị LTT hiểu lầm mình, nên mình không cần phải thanh minh thanh nga làm gì cho mệt. Trước sau gì thì mình là người như thế nào mọi người cũng sẽ hiểu mình thôi. Cả 2 trường hợp đó, 2 người đó đều là hiểu lầm chị, nên chị có thể bỏ qua, và chị không giận họ. Nhưng với trường hợp bạn G vừa rồi thì khác, bạn ấy xúc phạm cả dân tộc thì không thể cho qua được. Nếu ai cũng nhẫn nhịn, không ai dám lên tiếng thì còn ra sao nữa. Nỗi nhục quốc thể nó lớn lắm.
Trong con người chị luôn tồn tại nhiều con người. Bình thường nhìn mặt chị và tiếp xúc với chị ai cũng bảo chị hiền. Nhưng nữ Thái Dương thì kiểu gì cũng có chút nam tính trong người. Hồi học cấp 3, lớp chị là lớp chuyên ngữ toàn con gái. Có lần tập thể dục, bị lớp chuyên Toán (toàn con trai) ra tranh phòng tập bóng. Vì hồi đó trường chị có 1 phòng tập bóng rất xịn. Bọn con gái lớp chị thì sợ, chỉ có mình chị dám nhảy ra chửi nhau với mấy thằng lớp Toán. Thế mà cuối cùng là giành được phòng tập cho lớp mình. (Cũng may là trường chuyên nên toàn học sinh ngoan, chứ trường khác chắc chị bị ăn đòn rồi). Sau buổi đó, bọn lớp chị ngạc nhiên lắm, cứ bảo: sao bình thường Bí Thư hiền lành thế mà hôm nay tự dưng gấu thế?
Nói chuyện này tự dưng nhớ lại chuyện cơ quan chị đi ăn thịt chó. Hôm đó quán rất đông, đoàn của cơ quan chị (gồm toàn con gái) ngồi ở tít góc trong của quán, bên ngoài là mấy bàn của 1 hội các anh bộ đội Cụ Hồ. Vì đông quá, nên phục vụ chậm, bên nào cũng đòi mang cho bàn mình trước. Mà cứ hễ phục vụ họ bưng cho bàn của bọn chị món gì, thì đi qua chỗ mấy chú bộ đội đều bị các chú ấy nẫng tay trên hết (mặc dù bọn chị đến trước nên phải ngồi vào trong). Chị thấy thế, nhẹ nhàng bảo các chú bộ đội: “Anh ơi, em thấy người ta có câu “bộ đội với dân như cá với nước”, thế mà sao bộ đội ở đây lại toàn tranh ăn của dân?”. Các chú ấy ngượng đỏ chín mặt, vội vàng mang hết thức ăn sang cho bàn bọn chị và xin lỗi. May mà họ còn biết ngượng, chứ gặp thể loại không biết ngượng thì cũng đành bó tay. com.
#67
Gửi vào 07/06/2011 - 09:38
Lens, on 07/06/2011 - 08:43, said:
#68
Gửi vào 07/06/2011 - 09:47
Hãy gỡ mặt nạ ra! Tại sao không?
Giữa xã hội xô bồ, ai cũng trang bị cho mình một chiếc mặt nạ. Cái thì xanh lè, cái thì đỏ choét, cái xám xịt, cái lại đủ màu sắc nhìn đến là vui mắt.. Còn lại hầu hết mỗi khi ra đường người ta lại đeo nó lên, đấy là chưa nói đến việc ngay cả khi ở nhà với những người thân yêu của mình họ cũng cứ để yên cái mặt nạ ấy mà chuyện trò.
“Mọi người đừng bị tôi lừa, tôi đang đeo mặt nạ đó. Tôi đeo cả ngàn mặt nạ, những cái mặt nạ mà tôi sợ phải gỡ ra và không có cái nào trong số đó là chính bản thân tôi. Giả tạo là bản tính thứ hai của tôi, tôi cho rằng minh có một cảm giác được an toàn dưới cái mặt nạ đẹp đẽ, khi tôi đeo mặt nạ mọi thứ đều tốt đối với tôi, tôi cảm thấy tự tin nhưng mọi người ơi thật sự tôi không muốn vậy.
Bề ngoài thì tôi có vẻ trơn tru, hoa mỹ nhưng đó chỉ là mặt nạ bên ngoài tôi đeo thôi. Bên dưới nó mới thực là tôi, tôi của sự lộn xộn, sợ hãi và cô độc. Nhưng tôi đã giấu sự thô ráp của chính mình đi. Tôi không muốn bất cứ ai biết những điểm yếu, những điều xấu xa của mình. Tôi làm cho những suy nghĩ về sự yếu đuối và sợ hãi của mình không bị vạch trần ra. Lý do tại sao tôi tạo ra mặt nạ để giấu vẻ ngoài giả mạo, vô tình của mình là để giả vờ, để che giấu tôi khỏi những ánh mắt đang liếc nhìn đang phán xét
Nhưng tôi không thể nói cho mọi người biết điều này. Tôi không dám. Tôi sợ. Tôi sợ rằng đằng sau ánh mắt của mọi người sẽ không có sự chấp nhận và tình yêu dành cho tôi. Tôi sợ rằng mọi người sẽ nghĩ xấu về tôi, tôi sợ rằng mọi người sẽ cười vào mặt tôi, và tiếng cười của mọi người sẽ giết chết tôi. Tôi sợ rằng thực sự tôi chẳng là gì cả trên cõi đời này, tôi không tốt tôi xấu xa và rằng một ai đó sẽ nhìn thấy điều đó và loại tôi ra trong trái tim của họ. Vì thế tôi chơi một trò ghê tởm với cái mặt nạ che đậy bên ngoài mà bên trong là một đứa tre yếu đuối đang run rẩy thèm khát sự yếu thương. Kết cục là cả cuộc đời tôi tôi phải đeo mặt nạ, đeo hàng ngàn cái mặt nạ mà tôi chẳng muốn tí nào.
Nếu mọi người đã hiểu tôi, thì đừng bị lừa bởi những gì tôi đang nói. Hãy lắng nghe thật kỹ những gì tôi đang nói, những gì tôi muốn nói, những gì tôi cần phải nói nhưng không thể nói ra.
Tôi không thích giấu mình dưới lớp mặt nạ, cũng như cái trò hời hợt mà tôi đang chơi. Tôi thích được là chình tôi, được thành thật và được hồn nhiên với chính mình. Và bạn đã đến để giúp tôi, để đưa tay ra chào đón tôi cho dù khi đó nó là điều cuối cùng mà bạn làm. Chỉ có mọi người mới có thề giúp tôi vứt bỏ cái mặt nạ đó đi. chỉ có mọi người mới có thể đưă tôi trở lại với cuộc sống. Mỗi phút giây mọi người ân cần, dịu dàng, khích lệ, đông viên tôi, mỗi lần mọi người cố thông cảm, mọi người thực sự quan tâm là lúc mọi người đang giúp tôi quăng đi cái mặt nạ đáng ghét, và đó cũng là lúc mọi người giúp tôi hồi sinh lại trên cõi đời này.
Tôi muốn bạn biết bạn quan trọng đối với tôi dường nào, bạn có thể là người tạo ra con người thật của tôi nếu bạn muốn. Thì xin mọi người, hãy giúp tôi đi! mọi người có thể đập tan bức tường mà đằng sau đó là tôi đang run rẩy, mọi người có thể khiến tôi ném đi tấm mặt nạ đó, mọi người có thể giải thoát tôi khỏi thế giới của sự âu lo và bất an. Làm ơn đừng phớt lờ tôi.
Nhưng tôi biết điều đó sẽ không dễ dàng gì cho bạn đâu. Những năm tháng dài đằng đẵng của sự bất an và cảm giác vô dụng đã hình thành nên một bức tường kiên cố, kiên cố hơn cả những bức tường cao nhất – bức tường của sự hy vọng.
Mọi người ơi! Hãy cố phá vỡ những bức tường đó bằng đôi tay dịu dàng như dành cho một đứa bé rất nhạy cảm. Hãy lấy đi tấm mặt nạ của tôi, hãy chấp nhận tôi và hãy yêu thương tôi. Tôi cần được chấp nhận và được yêu thương biết nhường nào. Tôi là ai đó mà mọi người biết rẩt rõ. Tôi là bất kỳ người đàn ông hay bất cừ người phụ nữ mà mọi người gặp trên đường. Hãy gỡ mặt nạ của tôi ra bằng tình thương từ chính con tim của bạn…”
Thỉnh thoảng tôi hay tưởng tượng mình đang bay, mình đang sống trong một môi trường chân không, ấy cũng là tôi đã tự đeo chiếc mặt nạ thuỷ tinh trong suốt vào, lúc đó tôi được là chính mình, lúc đó tôi là thiên thần? Mỗi người chúng ta đều mang trong mình một cái mặt nạ, vậy bạn ơi tôi sẽ giúp bạn gỡ mặt nạ ra cũng như là tôi đang cần sự giúp đõ của bạn vậy.
Mọi người sao không gỡ mặt nạ ra và sống thật với chính bản thân mình? Tại sao không?
Nguyễn Đông Triều
#69
Gửi vào 07/06/2011 - 09:55
#71
Gửi vào 07/06/2011 - 10:24
Sửa bởi DieuBich: 07/06/2011 - 10:26
#72
Gửi vào 07/06/2011 - 10:33
DieuBich, on 07/06/2011 - 10:24, said:
ngày xưa giận mẹ bỏ cơm là ba đi mua cơm hộp về lén lút đem vô phòng còn mẹ giả vờ ko thấy ...còn giận ba thì vẫn ăn thoải mái chả thèm bỏ cơm vì ba đâu có nấu cơm đâu
bây giờ ko có ai ở cạnh để giận buồn ghê ...chỉ có ba mẹ mới như thế chứ ng dưng em chả thèm giận làm gì, mệt ng ...mà cũng chỉ có ba mẹ chỉ năn nỉ ăn cơm chứ ng dưng thì còn lâu...nó còn mong mình bỏ để ăn hết phần của mình
#73
Gửi vào 07/06/2011 - 10:53
#75
Gửi vào 07/06/2011 - 11:09
ryan88, on 07/06/2011 - 10:33, said:
ngày xưa giận mẹ bỏ cơm là ba đi mua cơm hộp về lén lút đem vô phòng còn mẹ giả vờ ko thấy ...còn giận ba thì vẫn ăn thoải mái chả thèm bỏ cơm vì ba đâu có nấu cơm đâu
bây giờ ko có ai ở cạnh để giận buồn ghê ...chỉ có ba mẹ mới như thế chứ ng dưng em chả thèm giận làm gì, mệt ng ...mà cũng chỉ có ba mẹ chỉ năn nỉ ăn cơm chứ ng dưng thì còn lâu...nó còn mong mình bỏ để ăn hết phần của mình
Giống em hồi bé, giận cái gì là tuyệt thực lun. Nhưng mà ba mẹ em chả ai thèm nài nỉ cả, để đói quá tự phải mò đi ăn cơm
Similar Topics
Chủ Đề | Name | Viết bởi | Thống kê | Bài Cuối | |
---|---|---|---|---|---|
nghe nhạc xả stress (nhạc không lời) |
Nguồn Sống Tươi Đẹp | Elohim |
|
|
|
Cách mình áp dụng để xả stress |
Linh Tinh | NDAgrup |
|
||
Ôm Thùng ôm TiVi |
Linh Tinh | XichLong |
|
||
Kirschner: "Trump có thể đạt đến điểm cuối của dây thừng của mình" |
Linh Tinh | FM_daubac |
|
||
Sài Gòn chiếu bóng thùng: bạn đọc kể kỷ niệm xem phimGóc Sài Gòn, Tuoitre |
Nguồn Sống Tươi Đẹp | Lou |
|
|
|
“Anh hùng bàn phím” – chuyện cái thùng rỗng kêu to :)) |
Linh Tinh | 4mua |
|
34 người đang đọc chủ đề này
0 Hội viên, 34 khách, 0 Hội viên ẩn
Liên kết nhanh
Coi Tử Vi | Coi Tử Bình - Tứ Trụ | Coi Bát Tự Hà Lạc | Coi Địa Lý Phong Thủy | Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh | Coi Nhân Tướng Mệnh | Nhờ Coi Quẻ | Nhờ Coi Ngày |
Bảo Trợ & Hoạt Động | Thông Báo | Báo Tin | Liên Lạc Ban Điều Hành | Góp Ý |
Ghi Danh Học | Lớp Học Tử Vi Đẩu Số | Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý | Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở | Sách Dịch Lý | Sách Tử Vi | Sách Tướng Học | Sách Phong Thuỷ | Sách Tam Thức | Sách Tử Bình - Bát Tự | Sách Huyền Thuật |
Linh Tinh | Gặp Gỡ - Giao Lưu | Giải Trí | Vườn Thơ | Vài Dòng Tản Mạn... | Nguồn Sống Tươi Đẹp | Trưng bày - Giới thiệu |
Trình ứng dụng hỗ trợ: An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi | Quỷ Cốc Toán Mệnh | Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản | Quẻ Mai Hoa Dịch Số | Bát Tự Hà Lạc | Thái Ât Thần Số | Căn Duyên Tiền Định | Cao Ly Đầu Hình | Âm Lịch | Xem Ngày | Lịch Vạn Niên | So Tuổi Vợ Chồng | Bát Trạch |