Tai Nạn Phải đúng đến hạn giờ
lhphong
10/03/2013
Quách Ngọc Bội
10/03/2013
boluclag, on 10/03/2013 - 16:39, said:
Em không nghĩ nick thiencothiendong là anh VanHiep đâu, theo em thiencothiendong là nick mới ở TVLS này, và chỉ mới học tử vi được 1 tuần thôi, ai đó có ghen tỵ với anh ấy thì nói chứ sao lại gán ghép với người này người kia như vậy? ...
Tôi lại cứ nghĩ bác CopyPaste mà ký tên "Du Kích" mí là bác VanHiep chứ
Ah, chữ ký "nothing" của lhphong cũng giống chữ ký của bác VanHiep nữa
KhuongDinh
10/03/2013
Lá số người bạn thân, tiêu biểu cho câu phú: "Thất Sát lâm Thân chung thị yểu" - Sách Vân Đằng Thái Thứ Lang.
Mọi người đoán xem: năm, tháng, ngày, giờ.
Lúc đó mình ở bên cạnh.
20 người mở bát nhé
Sửa bởi KhuongDinh: 10/03/2013 - 17:28
BacPhai
10/03/2013
KhuongDinh, on 10/03/2013 - 17:25, said:
Lá số người bạn thân, tiêu biểu cho câu phú: "Thất Sát lâm Thân chung thị yểu" - Sách Vân Đằng Thái Thứ Lang.
Mọi người đoán xem: năm, tháng, ngày, giờ.
Lúc đó mình ở bên cạnh.
20 người mở bát nhé
Đúng số trên, người này mất năm 2008, vào tháng 2 hoặc 4 và 5, 12 âm lịch, mất vào ngày chẳn là cao, khả năng vào ngày 20/04/2008 âm lịch giờ Hợi hoặc 28/05/2008 giờ Tuất,
Thiencothiendong
10/03/2013
Tôi dự lá số Bạn Khuongdinh đưa: (theo âm lịch)
1. Nạn 2008 Mậu tý - tháng 1,5,9,11 - ngày chẵn - giờ tỵ, ngo, mùi, dậu, hợi.
2. Nạn năm 2012 Nhâm Thìn - tháng 4 tại cung Tỵ Phụ Mẫu, 10 nhấn tháng 10 cung Hợi Tật ách - ngày chẵn 2, 8.....- giờ tỵ, ngọ, mùi, dậu, hợi. - Bị đầu bên phải.
Chờ Bạn mở bát - rút kinh nghiệm.
Sửa bởi Thiencothiendong: 10/03/2013 - 18:54
1. Nạn 2008 Mậu tý - tháng 1,5,9,11 - ngày chẵn - giờ tỵ, ngo, mùi, dậu, hợi.
2. Nạn năm 2012 Nhâm Thìn - tháng 4 tại cung Tỵ Phụ Mẫu, 10 nhấn tháng 10 cung Hợi Tật ách - ngày chẵn 2, 8.....- giờ tỵ, ngọ, mùi, dậu, hợi. - Bị đầu bên phải.
Chờ Bạn mở bát - rút kinh nghiệm.
Sửa bởi Thiencothiendong: 10/03/2013 - 18:54
satthudaumungmu
10/03/2013
Tặng mọi người câu chuyện làm quà:
Một lần, Phật đi giáo hóa vùng Bà La Môn, Các tu sĩ Bà La Môn thấy đệ tử của mình đi theo Phật nhiều quá, nên ra đón đường Phật chửi. Phật vẫn đi thong thả, họ đi theo… sau chửi. Thấy Phật thản nhiên làm thinh , họ tức giận, chặn Phật lại hỏi:
- Cù-đàm có điếc không?
…
- Ta không điếc.
- Ngài không điếc sao không nghe tôi chửi?
- Này Bà La Môn, nếu nhà ông có đám tiệc, thân nhân tới dự, mãn tiệc họ ra về, ông lấy quà tặng họ không nhận thì quà đấy về tay ai?
- Quà ấy về tôi chứ ai.
- Cũng vậy, ông chửi ta, ta không nhận thì thôi.
* Người kêu tên Phật chửi mà Ngài không nhận. Còn chúng ta , những lời nói bóng, nói gió ở đâu đâu cũng lắng tai nghe, để buồn để giận. Như vậy mới thấy những lời cuồng dại của chúng sanh Ngài không chấp không buồn. Còn chúng ta do si mê, chỉ một lời nói nặng nói hơn, ôm ấp mãi trong lòng, vì vậy mà khổ đau triền miên. Chúng ta tu là tập theo gương Phật, mọi tật xấu của mình phải bỏ, những hành động lời nói không tốt của người, đừng quan tâm. như thế mới được an vui.
Trong kinh, Phật ví dụ người ác mắng chửi người thiện, người thiện không nhận lời mắng chửi đó thì người ác giống như người ngửa mặt lên trời phun nước bọt, nước bọt không tới trời mà rơi xuống ngay mặt người phun. Thế nên có thọ nhận mới dính mắc đau khổ, không thọ nhận thì an vui hạnh phúc. Từ đây về sau quí vị có nghe ai nói gì về mình, dù tốt hay xấu, chớ nên thọ nhận thì sẽ được an vui.
Tuy có chướng duyên bên ngoài mà chúng ta biết hóa giải, không thọ nhận, đó là tu. Không phải tu là cầu an suông, mà phải có người thử thách để có dịp coi lại mình đã làm chủ được mình chưa. Nếu còn buồn giận vì một vài lí do bất như ý bên ngoài. Đó là tu chưa tiến.
Đa số chúng ta có cái tật nghe người nói không tốt về mình qua miệng người thứ hai , thứ ba, thì tìm phăng cho ra manh mối để thọ nhận rồi nổi sân si phiền não, đó là kẻ khờ, không phải người trí.
Thân!
Tớ lại out đây
Một lần, Phật đi giáo hóa vùng Bà La Môn, Các tu sĩ Bà La Môn thấy đệ tử của mình đi theo Phật nhiều quá, nên ra đón đường Phật chửi. Phật vẫn đi thong thả, họ đi theo… sau chửi. Thấy Phật thản nhiên làm thinh , họ tức giận, chặn Phật lại hỏi:
- Cù-đàm có điếc không?
…
- Ta không điếc.
- Ngài không điếc sao không nghe tôi chửi?
- Này Bà La Môn, nếu nhà ông có đám tiệc, thân nhân tới dự, mãn tiệc họ ra về, ông lấy quà tặng họ không nhận thì quà đấy về tay ai?
- Quà ấy về tôi chứ ai.
- Cũng vậy, ông chửi ta, ta không nhận thì thôi.
* Người kêu tên Phật chửi mà Ngài không nhận. Còn chúng ta , những lời nói bóng, nói gió ở đâu đâu cũng lắng tai nghe, để buồn để giận. Như vậy mới thấy những lời cuồng dại của chúng sanh Ngài không chấp không buồn. Còn chúng ta do si mê, chỉ một lời nói nặng nói hơn, ôm ấp mãi trong lòng, vì vậy mà khổ đau triền miên. Chúng ta tu là tập theo gương Phật, mọi tật xấu của mình phải bỏ, những hành động lời nói không tốt của người, đừng quan tâm. như thế mới được an vui.
Trong kinh, Phật ví dụ người ác mắng chửi người thiện, người thiện không nhận lời mắng chửi đó thì người ác giống như người ngửa mặt lên trời phun nước bọt, nước bọt không tới trời mà rơi xuống ngay mặt người phun. Thế nên có thọ nhận mới dính mắc đau khổ, không thọ nhận thì an vui hạnh phúc. Từ đây về sau quí vị có nghe ai nói gì về mình, dù tốt hay xấu, chớ nên thọ nhận thì sẽ được an vui.
Tuy có chướng duyên bên ngoài mà chúng ta biết hóa giải, không thọ nhận, đó là tu. Không phải tu là cầu an suông, mà phải có người thử thách để có dịp coi lại mình đã làm chủ được mình chưa. Nếu còn buồn giận vì một vài lí do bất như ý bên ngoài. Đó là tu chưa tiến.
Đa số chúng ta có cái tật nghe người nói không tốt về mình qua miệng người thứ hai , thứ ba, thì tìm phăng cho ra manh mối để thọ nhận rồi nổi sân si phiền não, đó là kẻ khờ, không phải người trí.
Thân!
- Kẻ thù lớn nhất của đời người là chính mình
- Ngu dốt lớn nhất của đời người là dối trá
- Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại
- Bi ai lớn nhất của đời người là ghen tị
- Sai lầm lớn nhất của đời người là đánh mất mình
- Tội lỗi lớn nhất của đời người là bất hiếu
- Đáng thương lớn nhất của đời người là tự ti
- Đáng khâm phục lớn nhất của đời người là vươn lên sau khi ngã
- Phá sản lớn nhất của đời người là tuyệt vọng
- Tài sản lớn nhất của đời người là sức khoẻ, trí tuệ
- Món nợ lớn nhất của đời người là tình cảm
- Lễ vật lớn nhất của đời người là khoan dung
- Khiếm khuyết lớn nhất của đời người là kém hiểu biết
- An ủi lớn nhất của đời người là bố thí
Tớ lại out đây
HoaiPhong
10/03/2013
Giữa năm 2008 và 2012, thì năm 2012 khả năng mất cao hơn nhất là đến tháng 7 âl hội tụ đủ Sát Phá Ky Hao
AnKhoa
10/03/2013
Lá số anh KD, đoán mất năm 2008, tháng 3 hoặc tháng 9 âm, ngày giờ thì không đoán.
Thiencothiendong
10/03/2013
satthudaumungmu, on 10/03/2013 - 19:00, said:
Tặng mọi người câu chuyện làm quà:
Một lần, Phật đi giáo hóa vùng Bà La Môn, Các tu sĩ Bà La Môn thấy đệ tử của mình đi theo Phật nhiều quá, nên ra đón đường Phật chửi. Phật vẫn đi thong thả, họ đi theo… sau chửi. Thấy Phật thản nhiên làm thinh , họ tức giận, chặn Phật lại hỏi:
- Cù-đàm có điếc không?
…
- Ta không điếc.
- Ngài không điếc sao không nghe tôi chửi?
- Này Bà La Môn, nếu nhà ông có đám tiệc, thân nhân tới dự, mãn tiệc họ ra về, ông lấy quà tặng họ không nhận thì quà đấy về tay ai?
- Quà ấy về tôi chứ ai.
- Cũng vậy, ông chửi ta, ta không nhận thì thôi.
* Người kêu tên Phật chửi mà Ngài không nhận. Còn chúng ta , những lời nói bóng, nói gió ở đâu đâu cũng lắng tai nghe, để buồn để giận. Như vậy mới thấy những lời cuồng dại của chúng sanh Ngài không chấp không buồn. Còn chúng ta do si mê, chỉ một lời nói nặng nói hơn, ôm ấp mãi trong lòng, vì vậy mà khổ đau triền miên. Chúng ta tu là tập theo gương Phật, mọi tật xấu của mình phải bỏ, những hành động lời nói không tốt của người, đừng quan tâm. như thế mới được an vui.
Trong kinh, Phật ví dụ người ác mắng chửi người thiện, người thiện không nhận lời mắng chửi đó thì người ác giống như người ngửa mặt lên trời phun nước bọt, nước bọt không tới trời mà rơi xuống ngay mặt người phun. Thế nên có thọ nhận mới dính mắc đau khổ, không thọ nhận thì an vui hạnh phúc. Từ đây về sau quí vị có nghe ai nói gì về mình, dù tốt hay xấu, chớ nên thọ nhận thì sẽ được an vui.
Tuy có chướng duyên bên ngoài mà chúng ta biết hóa giải, không thọ nhận, đó là tu. Không phải tu là cầu an suông, mà phải có người thử thách để có dịp coi lại mình đã làm chủ được mình chưa. Nếu còn buồn giận vì một vài lí do bất như ý bên ngoài. Đó là tu chưa tiến.
Đa số chúng ta có cái tật nghe người nói không tốt về mình qua miệng người thứ hai , thứ ba, thì tìm phăng cho ra manh mối để thọ nhận rồi nổi sân si phiền não, đó là kẻ khờ, không phải người trí.
Thân!
Tớ lại out đây
Một lần, Phật đi giáo hóa vùng Bà La Môn, Các tu sĩ Bà La Môn thấy đệ tử của mình đi theo Phật nhiều quá, nên ra đón đường Phật chửi. Phật vẫn đi thong thả, họ đi theo… sau chửi. Thấy Phật thản nhiên làm thinh , họ tức giận, chặn Phật lại hỏi:
- Cù-đàm có điếc không?
…
- Ta không điếc.
- Ngài không điếc sao không nghe tôi chửi?
- Này Bà La Môn, nếu nhà ông có đám tiệc, thân nhân tới dự, mãn tiệc họ ra về, ông lấy quà tặng họ không nhận thì quà đấy về tay ai?
- Quà ấy về tôi chứ ai.
- Cũng vậy, ông chửi ta, ta không nhận thì thôi.
* Người kêu tên Phật chửi mà Ngài không nhận. Còn chúng ta , những lời nói bóng, nói gió ở đâu đâu cũng lắng tai nghe, để buồn để giận. Như vậy mới thấy những lời cuồng dại của chúng sanh Ngài không chấp không buồn. Còn chúng ta do si mê, chỉ một lời nói nặng nói hơn, ôm ấp mãi trong lòng, vì vậy mà khổ đau triền miên. Chúng ta tu là tập theo gương Phật, mọi tật xấu của mình phải bỏ, những hành động lời nói không tốt của người, đừng quan tâm. như thế mới được an vui.
Trong kinh, Phật ví dụ người ác mắng chửi người thiện, người thiện không nhận lời mắng chửi đó thì người ác giống như người ngửa mặt lên trời phun nước bọt, nước bọt không tới trời mà rơi xuống ngay mặt người phun. Thế nên có thọ nhận mới dính mắc đau khổ, không thọ nhận thì an vui hạnh phúc. Từ đây về sau quí vị có nghe ai nói gì về mình, dù tốt hay xấu, chớ nên thọ nhận thì sẽ được an vui.
Tuy có chướng duyên bên ngoài mà chúng ta biết hóa giải, không thọ nhận, đó là tu. Không phải tu là cầu an suông, mà phải có người thử thách để có dịp coi lại mình đã làm chủ được mình chưa. Nếu còn buồn giận vì một vài lí do bất như ý bên ngoài. Đó là tu chưa tiến.
Đa số chúng ta có cái tật nghe người nói không tốt về mình qua miệng người thứ hai , thứ ba, thì tìm phăng cho ra manh mối để thọ nhận rồi nổi sân si phiền não, đó là kẻ khờ, không phải người trí.
Thân!
- Kẻ thù lớn nhất của đời người là chính mình
- Ngu dốt lớn nhất của đời người là dối trá
- Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại
- Bi ai lớn nhất của đời người là ghen tị
- Sai lầm lớn nhất của đời người là đánh mất mình
- Tội lỗi lớn nhất của đời người là bất hiếu
- Đáng thương lớn nhất của đời người là tự ti
- Đáng khâm phục lớn nhất của đời người là vươn lên sau khi ngã
- Phá sản lớn nhất của đời người là tuyệt vọng
- Tài sản lớn nhất của đời người là sức khoẻ, trí tuệ
- Món nợ lớn nhất của đời người là tình cảm
- Lễ vật lớn nhất của đời người là khoan dung
- Khiếm khuyết lớn nhất của đời người là kém hiểu biết
- An ủi lớn nhất của đời người là bố thí
Tớ lại out đây
Mong sao nhiều người hiểu và luôn nhớ đến bài viết này của Bạn
Sửa bởi Thiencothiendong: 10/03/2013 - 19:49
satthudaumungmu
10/03/2013
phuongmai06, on 09/03/2013 - 19:53, said:
Mọi người có muốn đoán ngày giờ xảy ra tai nạn giao thông nữa không ? PM có một lá số của chính em trai PM
Trong đời xảy ra 2 lần tai nạn giao thông , cả hai lần đều nặng nhưng theo moi người vẫn là may mắn nhiều vì cả hai lần đều bị gãy chân , lần chân phải lần chân trái
Lần đàu vì lâu ròi nên PM chỉ nhớ năm và tháng
còn lần 2 thì có cả ngày giờ
Mòi người có thể đoán ngày giờ hạn sau còn hạn trước đoán năm thôi vậy
Trong đời xảy ra 2 lần tai nạn giao thông , cả hai lần đều nặng nhưng theo moi người vẫn là may mắn nhiều vì cả hai lần đều bị gãy chân , lần chân phải lần chân trái
Lần đàu vì lâu ròi nên PM chỉ nhớ năm và tháng
còn lần 2 thì có cả ngày giờ
Mòi người có thể đoán ngày giờ hạn sau còn hạn trước đoán năm thôi vậy
Năm 2006 đương số bị tai nạn, đúng tôi sẽ nói anh này làm sao mà may mắn chỉ gãy chân
AnKhoa
10/03/2013
ankhoa, on 10/03/2013 - 19:24, said:
Lá số anh KD, đoán mất năm 2008, tháng 3 hoặc tháng 9 âm, ngày giờ thì không đoán.
Trường hợp 2008 chưa mất, thì đoán là phải có họa nặng năm đó và sẽ mất vào năm Nhâm Thìn, tháng 1 hoặc tháng 7.
Nếu mất năm Nhâm Thìn thì rất ứng với câu: Thất Sát lâm mệnh thân, tối kỵ tuế hạn hựu phùng Thất Sát, vị chi "Thất Sát trọng phùng", thử lưu Dương Đà lai trùng hoặc tương giáp, tất hữu hung họa.
phuongmai06
10/03/2013
satthudaumungmu, on 10/03/2013 - 20:13, said:
Đối với ls chị PM đưa ra tôi xin có đôi lời thế này:
Năm 2006 đương số bị tai nạn, đúng tôi sẽ nói anh này làm sao mà may mắn chỉ gãy chân
Năm 2006 đương số bị tai nạn, đúng tôi sẽ nói anh này làm sao mà may mắn chỉ gãy chân
Đúng là ngoài 2 sự kiện PM đưa ra có nhiều lần cũng bị tai nạn vào chân , lần thì bị dẫm phải đinh suýt uốn ván, lần thì viêm cơ , lần bị mổ , rồi cũng bị tai nan do chơi tennis bị tai nạn nhưng những sự việc đó đối với cậu em trai PM vẫn là nhỏ nên tuy nhớ khoảng thời gian nhưng ko chính xác lắm trừ 2 sự kiên lớn nó liên quan tới cả những người khác trong gia đình PM nên PM nhớ và đưa lên thôi
Chính vì vậy những giải thời gian mọi ngưồi nhìn thấy tai nạn có thể đúng nhưng vì đới với PM vẫn chưa là lớn nên có thể PM ko xác nhận được
Trưa mai PM sẽ trả lời nhé
phuongmai06
10/03/2013
Thôi thể theo yêu cầu của vietbao PM mở bát vậy
Lần gẫy chân đầu tiên tiên là khoảng tháng 6 âm lich năm 1979, tai nan xảy ra ở Hải Dương tầm trưa gì đó vì lâu quá PM không nhớ. Chỉ nhở rằng hôm đó bác lái xe đến muộn mẹ PM có vẻ không muốn đi vì hôm trước có người tự nhiên nhìn tướng mặt mẹ PM và đã gàn là mẹ PM không nên đi , đi thì có tai nạn đó . Thế là mẹ PM cứ quay ra quay vô rồi vào thắp hương xin đi được bình an . Luc đó PM đang học đại học năm năm thứ 2 đại học nên bận thi học kỳ nên không tham gia . Hôm đó bác lái xe của bố PM chở bố mẹ và em PM và 4 người nữa trên xe đi thì đâm trực diên vào một xe tải ngược chiều , lái xe chết ngay tại chỗ ( Về đến đúng quê ông ta thì chết ) , bố PM ngồi trên chững kiến toàn bộ nhưng có phản ứng tốt nên chỉ bị kính đâm vào mặt , mẹ PM cũng vậy . Bố mẹ PM đã phải mang sẹo trên mặt cho đến già . Trên xe có mọt chú khác gẫy tay , một chú gẫy chân . Em PM bị nặng nhất vì chỗ gẫy không khớp chứ phải đâp đi đập lại mất khoảng gần 6 tháng mới ok
Tai nan lần 2 là 10h 45 phút ngày 27/11 năm Nhâm thìn ( âm lịch ) , tại Lào . Em trai PM đi xe máy phân khối lớn đâm trực diện vào một xe bán tải ở khu vực biên giới Lào . Người và xe bắn đi chừng vài chục met . Nhưng có lẽ nhờ mũ bảo hiểm tốt và trên người có bộ bảo hiểm cho người đi xe máy nên chỉ bị gẫy chân phải thôi ngoài tay có bị thương nhẹ ở ngón . Những người trong đoàn chứng kiến đều bào rằng em PM đã gặp may vì người và đầu không bị sao . Đến bây giờ vẫn chưa khỏi vẫn đang bó bôt ở nhà .
xin cảm ơn mọi người
Sửa bởi phuongmai06: 10/03/2013 - 22:16
Lần gẫy chân đầu tiên tiên là khoảng tháng 6 âm lich năm 1979, tai nan xảy ra ở Hải Dương tầm trưa gì đó vì lâu quá PM không nhớ. Chỉ nhở rằng hôm đó bác lái xe đến muộn mẹ PM có vẻ không muốn đi vì hôm trước có người tự nhiên nhìn tướng mặt mẹ PM và đã gàn là mẹ PM không nên đi , đi thì có tai nạn đó . Thế là mẹ PM cứ quay ra quay vô rồi vào thắp hương xin đi được bình an . Luc đó PM đang học đại học năm năm thứ 2 đại học nên bận thi học kỳ nên không tham gia . Hôm đó bác lái xe của bố PM chở bố mẹ và em PM và 4 người nữa trên xe đi thì đâm trực diên vào một xe tải ngược chiều , lái xe chết ngay tại chỗ ( Về đến đúng quê ông ta thì chết ) , bố PM ngồi trên chững kiến toàn bộ nhưng có phản ứng tốt nên chỉ bị kính đâm vào mặt , mẹ PM cũng vậy . Bố mẹ PM đã phải mang sẹo trên mặt cho đến già . Trên xe có mọt chú khác gẫy tay , một chú gẫy chân . Em PM bị nặng nhất vì chỗ gẫy không khớp chứ phải đâp đi đập lại mất khoảng gần 6 tháng mới ok
Tai nan lần 2 là 10h 45 phút ngày 27/11 năm Nhâm thìn ( âm lịch ) , tại Lào . Em trai PM đi xe máy phân khối lớn đâm trực diện vào một xe bán tải ở khu vực biên giới Lào . Người và xe bắn đi chừng vài chục met . Nhưng có lẽ nhờ mũ bảo hiểm tốt và trên người có bộ bảo hiểm cho người đi xe máy nên chỉ bị gẫy chân phải thôi ngoài tay có bị thương nhẹ ở ngón . Những người trong đoàn chứng kiến đều bào rằng em PM đã gặp may vì người và đầu không bị sao . Đến bây giờ vẫn chưa khỏi vẫn đang bó bôt ở nhà .
xin cảm ơn mọi người
Sửa bởi phuongmai06: 10/03/2013 - 22:16
phuongmai06
10/03/2013
À mà mợi người đoán đúng rồi đó
Lần đầu chân trái , lần sau chân phải
Lần đầu chân trái , lần sau chân phải