Jump to content

Advertisements




Hồng lâu lộng, ác mộng, đủ thứ mộng...


1329 replies to this topic

#1306 nero

    Đoài viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPip
  • 2698 Bài viết:
  • 10920 thanks
  • Location1 quán trọ

Gửi vào 30/05/2012 - 15:43

Mộng thứ nhất:

Đêm khuya, ánh trăng le lói không xuyên qua được màn sương dày đặc. Mặt trăng trông như cái đấu tròn, cách mặt thủy chung không trông thấy nhau.
Con đường nhỏ quanh co, cây cỏ hai bên rậm rạp đôi lúc vươn ra quệt vào người qua lại như trêu chọc.
Phong mệt mỏi dừng chân, chợt thấy có ánh sáng leo lắt bèn theo đó mà tới, thấy vài căn nhà tranh.
Gõ cửa hồi lâu không ai lên tiếng, bèn lén nhìn qua cửa sổ nhà nọ, thấy trong nhà trống không chỉ có cây nến leo lét trên cái bàn gỗ nhỏ. Cửa bật mở, một bóng trắng lò đầu ra làm Phong hốt hoảng giật mình. Thì ra là một cô gái tuổi 17 18 mặc xiêm y màu trắng, cười hỏi:

- Đêm khuya tiên sinh có gì chỉ dạy chăng?

Phong đáp:
- Tại hạ là kẻ đèn sách đêm khuya mong được tá túc lại đây, có phiền cô nương chăng?
Nàng cười mời chàng vào. Nhà nhỏ có mỗi cái bàn gỗ và cái giường nhỏ kê bên vách. Phong cùng cô gái tên Tiểu Nguyệt trò chuyện hồi lâu, thấy đối đáp văn thư trôi chảy, khóe ba thu long lanh, miệng cười chúm chím, da trắng eo thon, xinh đẹp mê hồn. Lát sau cô gái đi ngủ, phong đọc sách cũng chợt ngủ quên.

Nửa đêm bỗng giật mình tỉnh giấc, thấy có bàn tay nhỏ nhắn mềm mại đưa lần vào trong áo. Chàng ngoảnh lại thì gặp ngay đôi mắt long lanh sâu thẳm và mùi hương huệ thoang thoảng.

Nàng dựa người vào chàng nhỏ nhẹ:
- Thiếp ở đây có một thân một mình, nay cảm khái chàng anh tú mà sinh lòng yêu thương mong đừng ghét bỏ.

Phong động lòng, bèn cùng cô gái giao hoan. Sáng dậy quên cả lên đường, ở lại tối ngày trò chuyện tâm tình.
Ở bên người đẹp như thu thủy, thấm thoát đã hai tháng trôi qua.
Một hôm có người thanh niên iện mạo anh tuấn đi qua, trông thấy Phong đang ngồi đọc sách, than rằng:

- Hỏng rồi. Thế là xong một mạng nho sỹ!

Bèn hỏi nguyên do, người đó cười:
- U mê đến bao giờ cho dứt, mạng ngươi chỉ còn trong sớm tối.

Phong cố níu lại hỏi rõ, người đó bấm tay rồi chỉ vào nhà:
- Yêu khí thịch thế kia, nhìn ngươi hình ung leo lắt như đèn cạn dầu, không nhanh trừ nạn thì chết đến ngay thôi.
Sau đó tặng Phong một cái hộp cỡ bàn tay, nói để đầu giường rồi lắc mình đi mất, thân pháp như thiểm điện chớp mắt đã chỉ còn là cái bóng, không tài nào đuổi theo hỏi thêm được.

Tối đến lại cùng Tiểu Nguyệt ân ái. Phong vừa chợp mắt chợt thấy cái hộp phát quang. Nàng hỏi đó là gì, Phong kể rõ đầu đuôi. Tiểu Nguyệt rụng rời, vừa toan chạy thì chiếc hộp mở ra, nghe tiếng kim khí lách cách rồi như có con quỷ thò tay ra lấy vuốt cào vào mặt nàng. Phong hoảng hốt đá cái hộp ra xa, không ngờ cai hộp bé tẹo mà nặng tựa ngàn cân. Không khí cô đặc lại trước sự uy hiểm của nó, mọi niềm vui dường như chưa bao giờ có, chỉ duy cảm giác chết chóc cận kề.

Khoảnh khắc cái hộp đóng lại, tất cả trở về như cũ, Phong hoàn hồn nhìn lại, trời ơi Tiểu Nguyệt bấy lâu cận kề chỉ là một cái xác khô trên mặt lỗ chỗ vết thủng, tay chân còn móng vuốt chĩa ra thật ghê rợn mới biết mình ăn ở với yêu quái mà chẳng hay.

Sáng ra khu nhà tranh chỉ là vài gốc cây tầm ma già cỗi, rải rác đầy những xương người.
Thầm cám ơn vị thiếu hiệp. Nhặt cái hộp lên cất vào bọc, thoáng thấy lóe lên ánh hoàng kim tựa hai chữ: Thu Phai.

Sửa bởi Thuphai: 30/05/2012 - 15:44


Thanked by 3 Members:

#1307 nero

    Đoài viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPip
  • 2698 Bài viết:
  • 10920 thanks
  • Location1 quán trọ

Gửi vào 02/06/2012 - 11:12

Mộng thứ hai:

Có sĩ tử tên Phong, đêm hay mơ ác mộng ân ái với ma nữ, thân thể xanh xao, tinh thần mỏi mệt.
Một hôm có thần y chỉ cho lên Hoàng Liên Sơn đào củ sâm ngàn năm về uống ắt khỏi bệnh. Sẵn chí phiêu lưu bèn nhập phường đốn củi hăm hở lên đường. Cả đoàn nhằm hướng Tây Bắc mà đi, thấm thoát từ xuân sang hạ, từ hạ sang thu, từ thu sang đông đã đến chân núi. Nghe đồn nơi này có cọp tinh bắt người ăn thịt, bèn lập trại, đẽo tên nhọn, mài dao kiếm sắc đề phòng.

Đêm đến sương giăng, bốn bề lạnh lẽo âm u lạ thường. Mọi người đi ngủ hết duy còn Phong ngồi chong đèn đọc sách. Thấy từ xa có tiếng gì thình thịch tiến đến, ra xem thì thấy tuyết tung trắng xóa một khoảng rừng. Một con cọp lớn màu xám to như con trâu mộng lao tới như vũ bão, sau lưng nó tuyết bắn tung lên, thoắt cái đã tới ngay bên trại, lại tung người vọt qua hàng rào mà cắn xé. Mọi người hoảng hốt bật dậy cầm cung, kiếm chống cự. Bao người chết thảm, tên bắn kiếm đâm không thấm gì. Cọp dữ nhanh như lôi điện, xông xáo đông tây giơ vuốt giương nanh cào người này, ngoạm kẻ kia. Phong hoảng sợ chạy thẳng vào rừng, đạp cây luồn bụi mà trốn. Chạy mệt quá, lại thấy tiếng gầm ở sau, tưởng chết đến nơi bèn ngồi xuống niệm kinh.

Tiếng chân ác thú ngày càng gần, bỗng nghe loạt xoạt sau lưng, quay lại thì thấy hào quang le lói. Phong vạch bụi mà theo thì thấy một nữ nhân đầu kết vòng hoa, má lúm đồng tiền, kiêu sa thanh cao, tỏa hào quang ấm áp tựa thiên tiên hạ phàm. Thiên nữ vẫy tay như muốn Phong theo, bèn lần theo mà chạy.

Được một lát không ghe tiếng thú gầm nữa, định cảm tạ thì người đã biến mất. Trên đất còn vương lại một cái hộp. Nhặt lên thì thấy y hệt cái hộp hay gặp trong ác mộng. Mừng tủi cầm theo, tới sáng ra được rừng, chạy vào nhà tiều phu gần đấy mới hay đêm qua cọp dữ đã sát hại cả đoàn hai chục người. Hỏi ra biết được đêm qua gặp nữ thần của khu rừng chuyên giúp người đi lạc, gọi là Vô Thường.

Sửa bởi Thuphai: 02/06/2012 - 11:13


Thanked by 3 Members:

#1308 nero

    Đoài viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPip
  • 2698 Bài viết:
  • 10920 thanks
  • Location1 quán trọ

Gửi vào 03/06/2012 - 16:33

Mộng thứ ba:
Hổ xám không đơn độc. Nó lướt đi trong khu rừng là bạn và cũng là nhà quen thuộc. Từng bước nhảy điệu nghệ qua những bụi rậm đan xen, những lối mòn mà chỉ hổ biết. Qua một con suối, nó vòng lại. Những dấu chân biến mất.

Nó là con hổ đặc biệt. Cũng như tổ tiên xưa kia đã từng chạy qua những lối mòn này, hổ xám được sinh ra không gì khác ngoài mục đích giết chóc. Nó, và tổ tiên nó - những vị chúa tể của khu rừng, giống mãnh thú khát máu. Vuốt nhọn và nanh sắc, những tớ thịt đầy sức mạnh. Cả tấm thân nặng bốn trăm cân là một cơn ác mộng cho bất cứ kẻ nào gặp phải. Giống hai chân biết dùng lửa gọi hổ xám là "Bóng ma âm phủ". Điều khác biệt giữa hổ xám và những con hổ cha ông xưa kia là nó to lớn hơn, mạnh hơn, khát máu hơn và..thông minh hơn. Bộ óc tư duy sâu của hổ cho phép nó biết cách xóa dấu vết, phân tích động tác của những giống mồi mà đặc biệt là giống hai chân biết dùng thứ ánh đỏ mê hoặc ngoài kia. Nó có thể nhận ra động tác giương cung để nhảy tránh, hay nghe tiếng rút kiếm để mà tấn công trước khi kẻ hai chân kịp tấn công nó. Tất cả giác quan của nó phát triển một cách tuyệt vời để kết hợp với cái đầu to nhưng cực kỳ ranh mãnh.

Đã gần trưa. Khu rừng tịch mịch như vẻ vốn có. Hổ xám băng qua những con dốc phủ đầy lá cây trơn trượt, trở về hang là một hốc đá to nằm giữa rừng, dưới những gốc cây già cỗi trăm năm tuổi.

Có gì đó khác lạ. Hổ dừng lại đánh hơi. Có mùi của giống hai chân. Nó nhe răng từ từ tiến lại. Trước "nhà" là vị khách không mời. Một thanh niên cầm Thanh long đao có vẻ như đứng đợi nó đã lâu. Như thường lệ, hổ xám lấy đà vọt lại, cả thân hình như gió xô tới kẻ lạ sau một tiếng gầm rung chuyển đất đá làm lũ chim chóc bay trốn loạn xạ. Trong không trung nó uốn mình để hàm giơ ra táp thẳng một cú kết liễu, chợt có ánh kim loại lóe lên. Hổ giật mình thu người giơ hai chân đạp vao ánh kim đó quay về. Không hiểu từ khi nào trước mặt kẻ hai chân đã có sẵn một lưỡi đao sắc gọn chờ đón, hai chân hổ đã có máu rỉ xuống.

Một nỗi sợ vô hình bỗng trào lên trong hổ. Đã lâu lắm rồi nó không gặp cảm giác khó tả này. Một sự uy hiếp mà chỉ khi nó mới rời mẹ, suýt vào miệng gấu nó mới có được. Kẻ hai chân bé nhỏ kia nhanh như điện chớp. Hổ vờn quanh, đất cỏ nát dưới chân. Nó cố tìm một yếu điểm để nhanh chóng sáp vào và tung cứ ngoạm bẻ gãy cổ hoặc cào vuốt cắm vào ngực kẻ thù. Một người một hổ vờn nhau khá lâu, kẻ hai chân mỉm cười. Một sự de dọa, hổ không cho phép điều đó. Nó lại lao tới, lần này thanh đao còn nhanh hơn. Hổ không bật lại nữa mà lách mình cào vào mặt kẻ hai chân, người này cũng nhanh lẹ vô cùng, thủ đao chặn lại, biến quyền thành chỉ đâm vào mạn sườn hổ. Nó rống lên vì đau và tức tối nhảy vọt lại. Nói thì chậm nhưng diễn biến thì nhanh vô cùng. Những cú táp, cạp như mưa sa không làm thanh niên kia nhiễu tâm. Một người một đao dần khắc lên mình hổ xám những vết đỏ dọc ngang, ngày càng nhiều. trong một chút bất cẩn, hai cước như bài sơn đảo hải đã giáng vào đầu hổ nặng nề. Bốn trăm cân thịt lần đầu tiên ngã xuống. Hổ rụt đầu lại, thở khò khè. Nó sợ thực sự. Biết không thể địch lại kẻ thù hổ quay người bỏ chạy. Đất đá bắn tung sau mỗi bước chân mạnh mẽ của nó. Vút.. Một ánh chớp bay theo thân hình đồ sộ, hổ lại gầm lên đau đớn, một khúc đuôi đã bị lưỡi đao sắc cắt đứt, rớt lại phía sau.

Hổ đau đớn với thất bại ê chề, lần sâu vào rừng và chạy thẳng.

Một lần nữa, giống như nòi giống xa xưa, hổ xám lại thua giống hai chân bé nhỏ nhưng đáng sợ vô cùng kia. Đó là vòng tuần hoàn không bao giờ kết mà chiến thắng cuối cùng, không giành cho hổ.

Thanh niên áo trắng nhặt khúc đuôi, bước qua tảng đá trước hang hổ, cắm đao xuống rồi bỏ đi. Nắng xiên qua kẽ lá, chiếu qua lưỡi đao sáng lóa, ẩn hiện hai chữ: Thu Phai.

Sửa bởi Thuphai: 03/06/2012 - 16:34


Thanked by 3 Members:

#1309 nero

    Đoài viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPip
  • 2698 Bài viết:
  • 10920 thanks
  • Location1 quán trọ

Gửi vào 04/06/2012 - 09:18

Mộng thứ 4:
Dương sinh, quên mất quê quán. Ưa đọc sách làm thơ. Có lần ngồi bên cửa đêm trăng, thấy ngoài thềm lấp ló bóng người, ra xem thì thấy thiếu nữ tuổi độ đôi chín, mỹ lệ khác thường, nụ cười kiều diễm, dáng người uyển chuyển. Ngạc nhiên hỏi nàng, đáp:
- Thiếp mới chuyển tới, ngưỡng mộ chàng thanh tú nho nhã mà đánh bạo quên lệ nhi nữ, mong đừng chê cười.
Dương vui mừng, dắt tay nàng vào đối ấm. Thấy văn thơ trôi chảy, hỏi tên biết được là Tiểu Cúc, lấy làm yêu mến lắm. Từ đó cứ khi mặt trời ngậm nửa vành nàng lại tới trò chuyện, ý hợp tâm đầu. Lâu dần đầu mày cuối mắt thân thiết như tri kỷ lâu ngày. Một hôm Dương uống say, nhìn dưới ánh đèn người con gái kiêu sa diễm lệ, không kìm được ngó xuống gót sen, rồi lại trông lên lưng thon. Nàng thẹn thùng đỏ mặt:
- Ơ hay, anh này sao nay suồng sã làm vậy?

Chàng cười, kéo lại ôm hôn. Nàng hoảng hốt đẩy ra, đổi mặt giận:

- Tưởng chàng phong nhã khác người, ngờ đâu rượu vào cũng hóa cuồng sinh!
Nói đoạn rũ áo bỏ về. Từ đó mấy hôm liền không tới. Dương ân hận khôn nguôi, nhìn Bắc Đẩu mà chờ đợi khắc khoải. Tưởng nhớ mãi lâm bệnh, xanh xao gầy mòn. Mươi ngày sau nàng lại đến, thấy Dương tiều tụy thất kinh thăm hỏi, bèn nói rõ sự tình:
- Từ khi nàng đi ta ân hận nhớ nhung thành bệnh vậy.
Nàng thở dài:
- Không ngờ lại ra kẻ tình si!
Lại tiếp:
- Đã có lòng với nhau vậy em cũng không e ngại nữa. Nguyện theo hầu hạ cùng chàng vui vầy, mong đừng ruồng bỏ.
Dương mừng lắm, đoạn quyến luyến thân mật như vợ chồng. Chàng đọc sách, nàng hầu trà vui thú tưởng không gì bằng.

Thấm thoát xuân đi xuân lại về, nàng mấy hôm không tới. Dương nhớ thương quên cả ăn ngủ, ngày ngày chờ vầng dương đi ngủ đứng tựa cửa ngóng trông, mượn rượu giải sầu. Đêm trăng nọ ngoài bụi rậm có động, ra xem ngỡ nàng về, thì thấy một nam nhân anh tuấn cao to, tỏa anh khí khác người, cười rằng:
- Thương thay, si tình làm vậy mà ở đây cũng vô dụng. Ngươi muốn gặp thê tử thì sáng mai ra chợ, thấy ai bán con vàng anh đuôi bạc nhớ mua về chớ có tiếc ngân lượng. Làm theo cho kỹ không thì hối hận.
Dương lạy tạ, định hỏi tên họ thì thấy đã bước lại bụi rậm khi này biến mất. Sáng ra y lời, mua được con chim về treo trên cửa. Không biết ý ra sao. Đến đêm lại thấy Tiểu Cúc về, chàng thiếp gặp mặt nước mắt lưng tròng. Nàng nghẹn ngào:
- Đến nước này thiếp không dám dấu chàng. Vàng anh kia là thiếp đó!
Chàng rằng khác loài cũng là vô nghĩa, yêu đương sâu đậm tựa duyên tình trăm năm, có đâu vì thân thế mà coi thường. Từ đó vui vẻ sống với nhau. Vợ chồng hòa thuận, sinh được con trai hát hay nhất vùng, thông minh tuyệt đỉnh. Sau này nàng hấp thụ tinh hoa đất trời lại thêm hơi người, chuyển kiếp trùng sinh thành đồng loại, cả nhà đầm ấm.
Nhân việc gặp thần nhân, cho là điều lạ, lấy làm cung kính. Không biết tên bèn gọi thân mật là thần Bụi Rậm.

Thanked by 3 Members:

#1310 buikhoai

    Đoài viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPip
  • 2908 Bài viết:
  • 14337 thanks
  • Location8 service providers

Gửi vào 08/06/2012 - 07:02

Lâm Giang Tiên


Nguyên tác (Dương Thận)




Cổn cổn Trường Giang đông thệ thuỷ
Lãng hoa đào tận anh hùng
Thị phi thành bại chuyển đầu không
Thanh sơn y cựu tại
Kỷ độ đa dương hồng?



Bạch phát ngư tiều giang chử thượng
Quý kiến thu nguyệt xuân phong
Nhất hồ trọc tửu hỉ tương phùng
Cổ kim đa thiểu sự
Đô phó tiếu đàm trung.



Bản dịch (Phan Kế Bính)



Trường giang cuồn cuộn chảy về đông


Sóng vùi dập hết anh hùng


Được, thua, phải, trái thoắt thành không


Non xanh nguyên vẹn cũ


Mấy độ bóng tà hồng!



Bạn đầu bạc ngư tiều trên bãi


Đã quen nhìn thu nguyệt xuân phong


Một bầu rượu vui vẻ tương phùng


Xưa nay bao nhiêu việc


Phó mặc nói cười suông






Bản dịch trong phim Tam Quốc Diễn Nghĩa

Trường Giang cuồn cuộn chảy về đông
Bạc đầu ngọn sóng cuốn anh hùng
Thị phi thành bại theo dòng nước
Sừng sững cơ đồ bỗng thay không
Núi xanh nguyên vẻ cũ
Bao độ ánh chiều hồng


Bạn ngư tiều dãi dầu trên bãi
Vốn đã quen gió mát trăng trong
Một vò rượu nếp vui gặp gỡ
Chuyện đời tan trong chén rượu nồng ...


Bài hát trong phim Tam Quốc Diễn Nghĩa

Đã mờ rồi ánh kiếm ánh đao


Lùi xa rồi tiếng loa tiếng trống


Vẫn rõ ràng sống động


Bao gương mặt anh hùng


Con đường xưa ngập trong cát bụi


Thành quách xưa hóa thành hoang tàn


Năm tháng oai hùng thành lịch sử


Bao chiến công tên tuổi còn vang


Mộng Bá Vương ai người quyết định


Lẽ thịnh suy há chẳng có nguyên nhân



Sự đời vần vũ như mây gió


Đổi thời gian đổi cả không gian...


Tụ táng nhờ có duyên


Ly hợp vốn do tình


Trả món nợ non sông trước mắt


Mặc đời sau thiên hạ luận bình...


Nước Trường Giang hóa thành sông lệ


Gió Trường Giang vang mãi bài ca


Giữa bầu trời lịch sử muôn triệu ánh sao sa


Trong dân gian vạn thủa ấy muôn triệu đóa hoa.



Thanked by 4 Members:

#1311 nero

    Đoài viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPip
  • 2698 Bài viết:
  • 10920 thanks
  • Location1 quán trọ

Gửi vào 08/06/2012 - 08:56

Mộng Bá vương, thương thay Gia Cát Lượng một đời dụng binh lại hất đổ cả giang sơn về tay nghịch đế!

Thanked by 3 Members:

#1312 nero

    Đoài viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPip
  • 2698 Bài viết:
  • 10920 thanks
  • Location1 quán trọ

Gửi vào 13/06/2012 - 10:13

Một mùa thu, lá vàng rơi rụng khắp phố, buồn đúng cái kiểu "một chiều thơ rơi".

Anh lang thang trên con đường đó, đã quen chân bao lần đến nỗi nhớ được có bao nhiêu gốc cây, bao nhiêu mái nhà. Bụng đói, chân mệt, mong nhanh chóng về với bữa cơm chiều. Thế là hạnh phúc.

Cái sự đời đôi khi nó trớ trêu làm vậy, cái đói ngỡ như không gì ngăn cản được lại bị cái mảng màu tím ven đường hút lấy. Ấy, cái bờ hoa tím bên hàng rào một ngôi nhà cổ. Hàng hoa nhỏ, bờ rào nhỏ, ngôi nhà cũng nhỏ nốt. Ấy thế mà cuốn lấy ánh mắt anh chẳng buông. À! Ra là có một cái vẻ đẹp lớn ẩn sau hàng hoa tím kia mà anh bỏ mặc cái bụng đang kêu gào phản đối, ấy là một cô gái trẻ, nhỏ nhắn, có đôi mắt đen long lanh cùng bờ môi mà chẳng món ngon nào bằng - Bờ môi mê hoặc với nụ cười khiến ta chết, anh chết, ai nhìn vào cũng phải chết, có lẽ cùng gần như nụ cười của chị Kiss vậy.

Đi khắp một đời để gặp một nụ cười khiến ta ngộ ra. Ta đã yêu, thế cũng đáng chứ nhỉ?
Anh lan man trong cái suy tư của kẻ mới tập tành yêu đương ấy, đứng bên gốc già mà như hóa đá. Không gian như đứng lại, có chăng chỉ là nụ cười vẫn đắm đuối thế, có chăng đôi chiếc lá chao qua như chế nhạo anh khờ thế thôi.

Nàng đưa tay ngọc với lấy một bông tím, gài lên tóc. Rồi nàng ngâm đôi câu thơ vu vơ, chợt thấy có kẻ nào đang chăm chú nhìn mình kia. Nàng tỏ ý giận cái người không lịch sự, quay gót vào nhà. Bỏ lại anh khờ bên bờ mộng tím của anh.

***

- Ê! Anh si!
- Thôi quên đi, người ta thế lại đi với anh chắc!
- Chàng khờ thủy chung, ăn cơm này!

Mặc kệ chúng bạn. Căn phòng nhỏ vốn chật chội với bốn chàng trẻ nay chợt có chút trầm nào đó. Có một chàng ngồi bên cửa sổ, ngắm lá rơi với ánh mắt vô hồn. Vô hồn ấy là vì hồn chàng giờ này đang ở bên bờ hoa tím, đang thẫn thờ mà chết mòn trong ánh mắt lưu ly của người đẹp.
Mỗi chiều buông, chàng họa sĩ trẻ lại thẫn thờ đặt giá vẽ bên đường, để mà mong, mà ngóng cái hình hài mê hoặc kia. Để mà hí hoáy vẽ, để mà khẽ cười khi bắt gặp ánh mắt lạnh lùng và để tiếc nhớ bâng quơ khi nàng trở gót.

Một ngày nọ, bên bờ hoa không có người ấy nữa.

Chàng chờ đợi mấy hôm liền cũng vô vọng.

Mùa thu dần qua, cái bóng hình như sương ấy ngấm vào tâm trí chàng tuổi trẻ, lẩn quất mãi một chiều buồn thu rơi.

***

1 năm sau

Anh lại lang thang qua con phố cũ. Đã tự nhủ lòng đừng qua đó nữa, để mà quên cái hình ảnh vô tình của kẻ đã dẫm gót lên tim anh mà chẳng hề hay biết. Thế nhưng chiều nay có cái điều quỷ quái nào cứ quyết lôi anh trở lại bờ hoa cũ ấy. Bờ hoa vẫn tím, lá vàng vẫn rơi nhưng anh chắc rằng cái người xưa cũ chẳng còn.

À không! Nhầm to rồi!

Anh như sống lại, hay đúng hơn là hồn anh sống lại. Người ta đang ngồi bên hiên đọc sách kìa! Tiếc thay không cầm giá vẽ, nhưng không sao, vì cần gì phải vẽ khi mà ta đã khắc nàng trong đây, trong bộ óc cũng như trái tim này những nét hoàn hảo.
Nàng liếc qua anh, rồi thờ ơ đọc sách tiếp. Thế rồi như sững lại giây lát, nàng ngước lên để nhìn rõ hơn cái người ngoài bờ hoa kia. Rồi nàng nhớ lại cái anh khờ ngày trước hay lén vẽ nàng. Nàng cảm động? Nàng thương hại? Nàng nhận ra? Không rõ, chỉ thấy nàng cười với anh, và anh cũng thấy nàng cười với mình. Thế là anh lại chết. Chết trong nụ cười mộng mị.

Nàng cười với ta! Tiếng vang ấy vọng qua lại trong anh như một cái gì đó to lớn mà không tả nổi. Đầu váng mắt hoa, không tin được. Đôi khi chỉ một nụ cười lại nuôi sống một tâm hồn. Và trong trường hợp này thì đúng thế.

Nàng đứng dậy, bước về phía anh. Cái thân hình mảnh mai như tỏa hào quang khiến anh không dám nhìn thẳng, thế nhưng nhìn xéo cũng chết, vì dải áo phất phơ trong gió chiều kia khác gì một vị chúa kiêu sa bắt anh phải chết.

Họ nói với nhau đôi ba câu. Nét mặt anh rạng ngời. Chiều thu không buồn nữa, thay vào đó lại khoác lên lớp áo vui tươi của một kẻ đang yêu và đang hứng thú như đứa trẻ được đồ chơi mới.

***
1 năm sau nữa
- Thôi đừng buồn, trên đời thiếu gì con gái đẹp, mày khóc làm gì?
- Nó nói đúng đấy. Nàng lấy chồng thì để bọn tao kiếm vợ cho mày, to tát gì chứ?
- Thôi đừng an ủi tao. Tao đã chết!

Gian phòng của bốn chàng trẻ không còn nhộp nhịp nữa. Im lặng và u ám.

Một năm trời quen nhau để rồi cuối cùng nàng chỉ coi chàng là bạn. Cái sự đời trớ trêu thế là cùng. Trớ trêu tưởng giết được người. Thế là thu đã chết rồi đấy. Còn gì nữa những chiều vàng anh và nàng cùng dạo bước, nàng vẫn cười và đòi xem anh vẽ. Còn gì nữa những tháng ngày bên người đẹp tưởng thế là tận cùng cái vui thú đời người. Đã qua hết, nát hết và phải quên hết.

Chôn dấu tình buồn, anh tập trung cho nghiệp vẽ.

***

Thanked by 3 Members:

#1313 nero

    Đoài viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPip
  • 2698 Bài viết:
  • 10920 thanks
  • Location1 quán trọ

Gửi vào 14/06/2012 - 20:34

Rầu quá, hôm qua lười định để nay viết nốt phần sau, loanh quanh quên mất tiêu rầu sao viết tiếp đây chứ

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Thanked by 3 Members:

#1314 buikhoai

    Đoài viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPip
  • 2908 Bài viết:
  • 14337 thanks
  • Location8 service providers

Gửi vào 17/06/2012 - 10:49

Lãng khi nào hết bận em? Em thi xong học kì 2 chưa?

Thanked by 2 Members:

#1315 nero

    Đoài viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPip
  • 2698 Bài viết:
  • 10920 thanks
  • Location1 quán trọ

Gửi vào 17/06/2012 - 10:53

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

buikhoai, on 17/06/2012 - 10:49, said:

Lãng khi nào hết bận em? Em thi xong học kì 2 chưa?
Em thi xong rồi ạ. Đến tháng 8 em rảnh rỗi. Hiện giờ đang được nghỉ giải lao này ^^

Thanked by 2 Members:

#1316 buikhoai

    Đoài viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPip
  • 2908 Bài viết:
  • 14337 thanks
  • Location8 service providers

Gửi vào 17/06/2012 - 11:10

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

PhongSuong, on 17/06/2012 - 10:53, said:

Em thi xong rồi ạ. Đến tháng 8 em rảnh rỗi. Hiện giờ đang được nghỉ giải lao này ^^
Chúc em mọi việc tốt đẹp nhé

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

.

Thanked by 2 Members:

#1317 nero

    Đoài viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPip
  • 2698 Bài viết:
  • 10920 thanks
  • Location1 quán trọ

Gửi vào 17/06/2012 - 12:21

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

buikhoai, on 17/06/2012 - 11:10, said:

Chúc em mọi việc tốt đẹp nhé

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

.
Dạ. Chúc anh suôn sẻ trong mọi việc và vui. Dạo này em lãng đãng quá, hay quên.

Thanked by 2 Members:

#1318 buikhoai

    Đoài viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPip
  • 2908 Bài viết:
  • 14337 thanks
  • Location8 service providers

Gửi vào 17/06/2012 - 19:52

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

PhongSuong, on 17/06/2012 - 12:21, said:

Dạ. Chúc anh suôn sẻ trong mọi việc và vui. Dạo này em lãng đãng quá, hay quên.
Thanks em nhé. Ngủ nhiều lên là ít quên lại

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

.

Thanked by 2 Members:

#1319 nero

    Đoài viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPip
  • 2698 Bài viết:
  • 10920 thanks
  • Location1 quán trọ

Gửi vào 17/06/2012 - 20:16

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

buikhoai, on 17/06/2012 - 19:52, said:

Thanks em nhé. Ngủ nhiều lên là ít quên lại

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

.
Phải qua mùa Euro mới ngủ nhiều được ạ

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Thanked by 2 Members:

#1320 yeudieuthucnu

    Chấn viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPipPipPip
  • 4786 Bài viết:
  • 20810 thanks
  • Locationlầu son gác tía

Gửi vào 19/06/2012 - 09:19

đêm qua có người tặng thơ, lòng lơ ngơ như vừa đắm mộng

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Ngập ngừng

Tác giả: Hồ Dzếnh

Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!
Ðể lòng buồn tôi dạo khắp trong sân
Ngó trên tay, thuốc lá cháy lụi dần…
Tôi nói khẽ: Gớm, làm sao nhớ thế?

Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!
Em tôi ơi! tình có nghĩa gì đâu?
Nếu là không lưu luyến buổi sơ đầu?
Thuở ân ái mong manh như nắng lụa

Hoa bướm ngập ngừng cỏ cây lần lữa
Hẹn ngày mai mùa đến sẽ vui tươi
Chỉ ngày mai mới đẹp, ngày mai thôi!
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!

Tôi sẽ trách – cố nhiên, nhưng rất nhẹ
Nếu trót đi, em hãy gắng quay về…
Tình mất vui khi đã vẹn câu thề
Ðời chỉ đẹp những khi còn dang dở

Thư viết đừng xong, thuyền trôi chớ đỗ
Cho nghìn sau…
lơ lửng…
với nghìn xưa…

Thanked by 4 Members:





Similar Topics Collapse

  Chủ Đề Name Viết bởi Thống kê Bài Cuối

1 người đang đọc chủ đề này

0 Hội viên, 1 khách, 0 Hội viên ẩn


Liên kết nhanh

 Tử Vi |  Tử Bình |  Kinh Dịch |  Quái Tượng Huyền Cơ |  Mai Hoa Dịch Số |  Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Địa Lý Phong Thủy |  Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp |  Bát Tự Hà Lạc |  Nhân Tướng Học |  Mệnh Lý Tổng Quát |  Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số |  Khoa Học Huyền Bí |  Y Học Thường Thức |  Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian |  Thiên Văn - Lịch Pháp |  Tử Vi Nghiệm Lý |  TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 |
 Coi Tử Vi |  Coi Tử Bình - Tứ Trụ |  Coi Bát Tự Hà Lạc |  Coi Địa Lý Phong Thủy |  Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Coi Nhân Tướng Mệnh |  Nhờ Coi Quẻ |  Nhờ Coi Ngày |
 Bảo Trợ & Hoạt Động |  Thông Báo |  Báo Tin |  Liên Lạc Ban Điều Hành |  Góp Ý |
 Ghi Danh Học |  Lớp Học Tử Vi Đẩu Số |  Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý |  Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở |  Sách Dịch Lý |  Sách Tử Vi |  Sách Tướng Học |  Sách Phong Thuỷ |  Sách Tam Thức |  Sách Tử Bình - Bát Tự |  Sách Huyền Thuật |
 Linh Tinh |  Gặp Gỡ - Giao Lưu |  Giải Trí |  Vườn Thơ |  Vài Dòng Tản Mạn... |  Nguồn Sống Tươi Đẹp |  Trưng bày - Giới thiệu |  

Trình ứng dụng hỗ trợ:   An Sao Tử Vi  An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi |   Quỷ Cốc Toán Mệnh  Quỷ Cốc Toán Mệnh |   Tử Bình Tứ Trụ  Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản |   Quẻ Mai Hoa Dịch Số  Quẻ Mai Hoa Dịch Số |   Bát Tự Hà Lạc  Bát Tự Hà Lạc |   Thái Ât Thần Số  Thái Ât Thần Số |   Căn Duyên Tiền Định  Căn Duyên Tiền Định |   Cao Ly Đầu Hình  Cao Ly Đầu Hình |   Âm Lịch  Âm Lịch |   Xem Ngày  Xem Ngày |   Lịch Vạn Niên  Lịch Vạn Niên |   So Tuổi Vợ Chồng  So Tuổi Vợ Chồng |   Bát Trạch  Bát Trạch |