Và Đăk Lăk đã mưa!
nero
23/05/2012
icecream
23/05/2012
Mặt hồ phẳng dù lòng đang gợn sóng
Người gọi ta, cơn tỉnh hay cơn say?
Bứt 1 cánh hoa tàn thả trôi nước
Mỉm cười rằng tàn thật đấy hoa ơi
Người gọi ta, cơn tỉnh hay cơn say?
Bứt 1 cánh hoa tàn thả trôi nước
Mỉm cười rằng tàn thật đấy hoa ơi
buikhoai
23/05/2012
Kem làm thơ hay quá à
@Lãng: ý anh là mấy cái khác đừng làm ba buồn thì tốt .
@Lãng: ý anh là mấy cái khác đừng làm ba buồn thì tốt .
nero
23/05/2012
Nếu có một điều ước, em hỏi "Anh ước gì?"
- Anh sẽ ước trở về tuổi thơ, anh sẽ đưa em về bên cánh đồng tuổi thơ ngập nắng. Về bên những con đường đầy lá me bay, về bên những đồi hoa sim và gốc cây bằng lăng tím nơi hai đứa từng kề vai hoặc tung tăng nhảy múa. Về lại những tháng ngày xanh ngát của hồn nhiên và hy vọng, với những cơn gió thơm mùi lá mới giữa chiều nắng đổ, với tiếng sáo diều vi vu bên những cánh cò thảnh thơi giữa đàn trâu nhởn nhơ gặm cỏ.
Anh sẽ cầm tay em bước đi trên con đường tuổi thơ đầy sắc màu ấy, trở về những đêm thanh râm ran tiếng dế, nghe ông ngoại kể chuyện Tấm Cám, lòng háo hức chờ mẻ bánh Mật của bà và những bữa mò hến dưới chân đê. Mình cùng cười vui trong những ngày thu tựu trường nơi mà chưa có định nghĩa thu tàn như anh vẫn hay dùng đến, nơi mà ta sánh bước với nhành hoa phượng thắm trên tay, anh kết lên tóc em vài hạt nắng để nụ cười em toát lên đẹp hơn cả thiên thần, nơi mà em sẽ không phải đổ những giọt lệ của phận hồng nhan giữa chốn đa đoan đọa đày.
Anh sẽ dìu em qua phong ba bão tố cuộc đời, sẽ gói những kỷ niệm không hay vào trong ký ức và ném nó ra triền sông, nơi những ngọn cây hy vọng sẽ nuốt lấy và dung hóa nó bằng những nụ cười xào xạc để ru em vào giấc ngủ say, quên đi những cơn mê đầy cay đắng, Em sẽ không khóc nữa, sẽ không thét lên giữa đêm vắng vì những nỗi đau mất mát, sẽ không lẩn quất mong trốn những tăm tối đường đời.
Cuộc đời lắm đắng cay, dòng sông đời thăng trẩm chảy mãi cuốn xô thuyền em lênh đênh để rồi bao con sóng đẩy đưa khi em cố tìm một bến đỗ của bình yên. Dẫu sao, dù chỉ là nhỏ nhoi, anh xin làm bến tạm để em víu khẽ vào, cũng như bến đỗ của tuổi thơ không chứa đựng những ưu phiền. Tất cả rồi sẽ lại trôi đi, nhưng ít ra còn có một đích đến để mà ta cố gắng. Anh có thể sẽ không cùng em đi đến cuối dòng sông để rồi ra biển lớn, nhưng anh sẽ quét giùm em những lớp bụi phong trần giữa chốn gian truân này để em có thể trôi nhẹ thanh thản đến bến bình yên mà em mong đợi nhất đời. Lúc đó, khi ta gặp lại, ta lại có thể nở nụ cười hồn nhiên trên môi và trong mắt em anh sẽ lại thấy một thời tuổi thơ xanh màu hy vọng.
- Anh sẽ ước trở về tuổi thơ, anh sẽ đưa em về bên cánh đồng tuổi thơ ngập nắng. Về bên những con đường đầy lá me bay, về bên những đồi hoa sim và gốc cây bằng lăng tím nơi hai đứa từng kề vai hoặc tung tăng nhảy múa. Về lại những tháng ngày xanh ngát của hồn nhiên và hy vọng, với những cơn gió thơm mùi lá mới giữa chiều nắng đổ, với tiếng sáo diều vi vu bên những cánh cò thảnh thơi giữa đàn trâu nhởn nhơ gặm cỏ.
Anh sẽ cầm tay em bước đi trên con đường tuổi thơ đầy sắc màu ấy, trở về những đêm thanh râm ran tiếng dế, nghe ông ngoại kể chuyện Tấm Cám, lòng háo hức chờ mẻ bánh Mật của bà và những bữa mò hến dưới chân đê. Mình cùng cười vui trong những ngày thu tựu trường nơi mà chưa có định nghĩa thu tàn như anh vẫn hay dùng đến, nơi mà ta sánh bước với nhành hoa phượng thắm trên tay, anh kết lên tóc em vài hạt nắng để nụ cười em toát lên đẹp hơn cả thiên thần, nơi mà em sẽ không phải đổ những giọt lệ của phận hồng nhan giữa chốn đa đoan đọa đày.
Anh sẽ dìu em qua phong ba bão tố cuộc đời, sẽ gói những kỷ niệm không hay vào trong ký ức và ném nó ra triền sông, nơi những ngọn cây hy vọng sẽ nuốt lấy và dung hóa nó bằng những nụ cười xào xạc để ru em vào giấc ngủ say, quên đi những cơn mê đầy cay đắng, Em sẽ không khóc nữa, sẽ không thét lên giữa đêm vắng vì những nỗi đau mất mát, sẽ không lẩn quất mong trốn những tăm tối đường đời.
Cuộc đời lắm đắng cay, dòng sông đời thăng trẩm chảy mãi cuốn xô thuyền em lênh đênh để rồi bao con sóng đẩy đưa khi em cố tìm một bến đỗ của bình yên. Dẫu sao, dù chỉ là nhỏ nhoi, anh xin làm bến tạm để em víu khẽ vào, cũng như bến đỗ của tuổi thơ không chứa đựng những ưu phiền. Tất cả rồi sẽ lại trôi đi, nhưng ít ra còn có một đích đến để mà ta cố gắng. Anh có thể sẽ không cùng em đi đến cuối dòng sông để rồi ra biển lớn, nhưng anh sẽ quét giùm em những lớp bụi phong trần giữa chốn gian truân này để em có thể trôi nhẹ thanh thản đến bến bình yên mà em mong đợi nhất đời. Lúc đó, khi ta gặp lại, ta lại có thể nở nụ cười hồn nhiên trên môi và trong mắt em anh sẽ lại thấy một thời tuổi thơ xanh màu hy vọng.
buikhoai
23/05/2012
icecream
23/05/2012
buiram, on 23/05/2012 - 23:05, said:
Anh nghĩ do em chưa đầu tư nhiều thôi. Nếu em thích thì đọc nhiều thơ hơn thế nào cũng tiến bộ
.Đầu tư đọc cái đó, thì em mong 1 ngày 36 tiếng thì tốt , để nghiền đc đủ cái em thích làm, nhiều quá
buikhoai
23/05/2012
icecream, on 23/05/2012 - 23:07, said:
Thật là em trong đầu ko nhớ được bài nào ra hồn, cũng ít khi đọc thơ của mọi ng làm. Em tự rưng nghĩ ra thôi =))
Đầu tư đọc cái đó, thì em mong 1 ngày 36 tiếng thì tốt , để nghiền đc đủ cái em thích làm, nhiều quá
Đầu tư đọc cái đó, thì em mong 1 ngày 36 tiếng thì tốt , để nghiền đc đủ cái em thích làm, nhiều quá
Anh cũng đoán em ít đọc. Em làm thơ mấy thanh trắc bằng thỉnh thoảng k đúng giai điệu, lí do là vì em chưa đọc nhiều chứ em có năng khiếu, k như anh vừa ít đọc vừa k có khiếu
icecream
23/05/2012
buikhoai
23/05/2012
Anh chỉ đọc 1 số sách khoa hoc, văn học và tôn giáo là chủ yếu chứ thơ anh ít đọc thiệt đó. Anh đang tính luyện thơ để đi tán gái nè
.
icecream
23/05/2012
buiram, on 23/05/2012 - 23:27, said:
Anh chỉ đọc 1 số sách khoa hoc, văn học và tôn giáo là chủ yếu chứ thơ anh ít đọc thiệt đó. Anh đang tính luyện thơ để đi tán gái nè
.
nero
23/05/2012
Thời này thơ không ăn thua đâu ạ. Ngày trước em cũng tưởng thế nên học nào là cầm kỳ thi họa, học hết, học..tùm lum luôn mà có ứng dụng vào thực tế được đâu
Sửa bởi Thuphai: 23/05/2012 - 23:32
Sửa bởi Thuphai: 23/05/2012 - 23:32