

Thơ Tình
#106
Gửi vào 21/08/2011 - 18:16
Ta muốn say
Say chết đêm nay
Đừng bao giờ tỉnh dậy
Để Tình thôi hết đắng cay
Ta đây muốn say
Và ta càng muốn Điên
Say cho quên hết ưu phiền
Điên cho quên lảng tình buồn liên miên
#107
Gửi vào 21/08/2011 - 18:18
Thường nói người điên nào đâu biết buồn
Và nói người điên nào đâu biết cô đơn
Thường Nói người điên thì không biết nhớ
Nên nói người điên thường rất bơ vơ
Ta đây đã điên vì sao còn buồn
Ta là gả diên sao biết cô đơn
Ta lẻ ra điên vì sao biết nhớ
Vì ta đây diên nên rất bơ vơ
Hởi Nhân Thế, cớ sao lại gọi ta Điên?
Vì ta thất thường, nên dời đặt tên ta Điên?
Hởi em hởi, phải chăng ta thật là Điên?
Đâu tại ta, cũng bởi cuộc đời đảo điên!
Ta đây đã điên nên em thấy buồn
Ta đây đã điên nên em đã quên
Ta đây đã điên nên em đã chán
Vì ta đây điên, em quay mặt đi
Mà ta đây điên, nên nào biết chi
Ta đây đã điên nên em chẳng them
Ta đây đã diên nên em đã quên
Ta đây đã diên nên em không tiếc nhớ
Vì thế nên em vô tâm bỏ đi
Nhưng ta đây điên, nên mãi tình sy
Hởi Nhân Thế, cớ sao lại gọi ta Điên?
Vì ta thất thường, nên dời đặt tên ta Điên?
Hởi em hởi, phải chăng ta thật là Điên?
Đâu tại ta, cũng bởi cuộc đời đảo điên!
Ta điên thật sao?
Ta điên vì Tình
Vì yêu chung tình, nên giờ ta đã điên
Ta điên thật sao?
Bởi em phụ tình
Vì yêu Vong Tình, nên giờ ta đã điên
#108
Gửi vào 24/08/2011 - 19:10
Biển vẫn xanh rờn như thuở ấy vừa yêu
Giấu hết bão giông vào đáy lòng sâu thẳm
Biển yên bình, biển hát phiêu diêu.
Nếu thật buồn em cứ về với biển
Về bãi cát xưa tìm dấu tích lâu đài
Em sẽ thấy cát dưới chân mằn mặn
Ngỡ chạm vào xưa cũ dấu chân ai.
Nếu thật buồn em cứ về với biển
Viết ước mơ lên những vỏ sò
Và hãy viết ước mơ lên cát
Ở chỗ chúng mình đã viết ngày xưa.
Nếu thật buồn em cứ về với biển
Sẽ gặp vầng trăng ngọn sóng phía xa mờ
Sẽ thấy bóng một người nôn nao thức
Sẽ thấy còn nguyên vẹn một giấc mơ
#109
Gửi vào 25/08/2011 - 22:28
Em tan biến mưa rùng mình trút vội
Theo ngọn gió mồ côi tôi lặn lội
Ngấm men say tôi là gã si tình.
Cơn mưa chiều gội sạch để em xinh
Xin Hà Nội giữ chiều mưa như thế
Để tôi cất cho riêng mình lặng lẽ
Em trong mưa trinh bạch giữa đất trời.."
#110
Gửi vào 26/08/2011 - 19:11
Cùng những con đường đạp xe không mệt mỏi
Những buổi chiều “dịu dàng không chịu nổi”
Những cái tên như khắc chạm trong đầu
Cứ ngỡ rằng mình đã lớn từ lâu
Sao càng lớn càng mơ về thơ ấu?
Lấy ngây thơ trèo me, nhặt sấu
Làm thước đo cho những quãng đời
Tôi như người của năm tháng xa vời
Nhặt nhạnh những cũ xưa gom góp về thực tại
Tập làm người với những điều khôn dại
Tập nhìn đời nhân hậu như trẻ thơ
Cô bé con hai bím tóc ngày xưa
Luôn nhìn tôi (thật buồn cười!) nghiêm nghị
Tôi có quên, có quên gì không nhỉ:
Ngôi nhà thân yêu nuôi lớn những ước mơ
Câu chuyện kể đêm mưa với kết thúc bất ngờ
Những trò chơi triền miên bên đống cát
Đêm lửa trại người đàn, người hát
Ngày ra trường nước mắt đẫm vai nhau...
Tôi bước đi về nơi đâu, nơi đâu
Cũng thấy mình bé hơn cô bé có hai bím tóc
Nhớ về tuổi thơ mình và khóc
Và lớn lên...
#111
Gửi vào 30/08/2011 - 23:13
và già đi....
và chết........
và nuối tiếc......
tuổi thơ ơi vằng vặc mảnh trăng thu
#112
Gửi vào 03/09/2011 - 12:14
Rồi có một ngày em cũng sợ mùa thu..
Chông chênh quá là mênh mang nắng gió
Mặt trời không đỏ mà trái tim ai đỏ
Em lạc giữa dòng người đỏ thắm những thương yêu..
….
Xòe bàn tay chờ một bàn tay..
Có chiếc lá vàng đâu lạc về bàn tay nhỏ
Là lá chỉ rong chơi, vô tình về qua ngõ..
Hay lá mãi thay anh bước tiếp cùng em ?..
#113
Gửi vào 08/09/2011 - 13:19
Mãi xa ta không sao giữ được
Hôm nay lại có bao chuyện ưu phiền làm rối cả lòng ta.
Rút dao chém xuống nước, nước càng chảy mạnh,
Nâng chén tiêu sầu, càng sầu thêm.
Gió sớm mai thổi đi bốn phương
Xưa nay chỉ thấy người nay cười
Có ai thấy người xưa khóc đâu
Hai tiếng ái tình thật cay đắng
Muốn hỏi cho rõ hay giả vờ ngây ngô
Chỉ có thể biết nhiều hay ít khó có thể biết cho đủ
Giống như đôi uyên ương bươm bướm trong những năm tháng khó khăn này
Ai có thể thoát được nỗi sầu nhân thế
Trong thế giới phù hoa đó
Sống ở trên đời đã là chuyện điên rồ
Sao còn muốn lên tận trời xanh?
Chi bằng ngủ yên trong sự dịu êm...
#114
Gửi vào 08/09/2011 - 20:38
Để cho "một nửa" trăng sầu cô đơn
Sao kia có bạn có đôi
Còn trăng, sao chỉ lẻ loi một vầng !?
Trăng bao nhiêu tuổi hỡi trăng
Mà sao vẫn chỉ một vầng đơn côi
Phải chăng trăng cũng si tình
Ngày xưa trăng cũng chỉ yêu một người !?
Ngờ đâu tình lỡ mất rồi
Người đi mang cả mối tình sang sông
Để trăng mang mối tình sầu
Thủy chung nên mối tình đầu chẳng phai!?
Trên trời muôn triệu vì sao
Còn trăng, trọn kiếp lẻ loi một mình.
Thế gian triệu triệu con người
Mà sao chỉ có một người tôi yêu?!
#115
Gửi vào 08/09/2011 - 21:58
Em là trăng sáng trên cao
Anh với không tới biết làm sao đây...
Nên đành phải bắc thang dây
Leo từng bước một, lên mây kiếm tìm
Khó hơn kiếm một cây kim
Rơi xuống biển cả, chìm vào đại dương
Thôi thì vì phận uyên ương
Khó mấy anh cũng quyết đương đầu vào!
Trời cao có mấy thì cao
Dù bao nhiêu thước anh nào cần hay
Mặc cho gió thổi, mưa bay
Giông bão, sấm sét, không lay lòng người
Mặc cho phận đổi sao rời
Mặc cho thiên hạ nhiều lời cười chê
Mặc cho nguy hiểm cận kề
Lòng anh luôn mãi hướng về em thôi!
Thời gian xin hãy ngừng trôi
Để không gian có chỉ tôi với nàng.
#117
Gửi vào 09/09/2011 - 01:36
NGƯỜI DỆT TẦM GAI
Chúng mình ở hai miền
Ngày nào em cũng khóc...
Anh yêu của em ơi
Em yêu anh điên cuồng
Yêu đến tan cả em
Ào tung kí ức
Ngày dài hơn mùa
Em mong mỏi
Em (có lúc) như một tội đồ nông nổi
... Em nghe thấy nhịp cánh êm ái ân
Một làn gió thổi sương thao thác
Đêm run theo tiếng nấc
Về đi anh!
Cài then tiếng khóc của em bằng đôi môi anh
Đưa em vào giấc ngủ nồng nàn, quên đi những đêm chập chờn trĩu nặng
Ngày nối ngày bằng hi vọng
Em là người dệt tầm gai...
Em nhẫn nại chắt chiu từng niềm vui
Nhưng lại gặp rất nhiều nỗi khổ
Truân chuyên đè lên thanh thản
Ôi, sự trái ngược - những sợi tầm gai!
Không kỳ vọng những điều quá lớn lao
Em lặng lẽ dệt hạnh phúc từ nỗi buồn - những sợi tầm gai - không ai nhìn thấy
Gai tầm gai đâm em đau đớn
Em chờ anh mãi...
Tưởng chừng không vượt nổi cái lạnh, em đã khóc trên hai bàn tay trầy xước
Những giọt tâm hồn thấm xót mười ngón tay rớm máu
Ngay cả khi anh làm em buồn thảng thốt
Em vẫn hướng về anh bằng tình yêu trọn vẹn của mình
Dệt tầm gai đến bao giờ
Mỗi ngày dài hơn một mùa
Dệt tầm gai đến bao giờ?
Về đi anh,
Cài then những ngón tay trầy xước của em bằng Anh.
#118
Gửi vào 15/09/2011 - 09:09
cho tôi bình yên năm phút
dõi theo vệt nắng cuối chiều
thoáng gió rung ngàn lá đổ
một ngày còn lại bao nhiêu…
cho tôi bình yên năm phút
chẳng buồn mà cũng không vui
lãng đãng theo làn mây trắng
thì thầm tôi với mình tôi
cho tôi bình yên năm phút
thả con thuyền giấy chơi vơi
trôi xuôi về nơi xanh thẳm
xa xưa thức giấc bồi hồi
cho tôi bình yên năm phút
giữa đời xoay những vòng xoay
ngẩn ngơ những gì được mất
tôi gặp chỉ với một tôi
(Vũ Thanh Hoa)
#119
Gửi vào 15/09/2011 - 09:55
Ừ, thì em nhớ anh!
Dẫu anh bảo rằng: “Đừng nhớ,
Đời còn dài, còn nhiều trăn trở
Anh sợ vai gầy gánh nặng
Anh đau!…”
Ừ, thì em nhớ anh!
Vì đêm nay dưới bầu trời đầy sao
em đếm
1, 2, 3…chơi vơi trong hoài niệm
Ngôi sao nào đã lạc mất rồi anh?
Ừ, thì em nhớ anh!
Nhớ cả em những ngày xưa cũ,
Hoa cúc ngày xưa, bây giờ héo rũ,
Biết bao giờ tìm lại sắc màu tươi!
Chúng ta đang qua tuổi hai mươi
Và nỗi nhớ chất đầy năm tháng
Nhưng thời gian chẳng làm dày dạn
Trái tim yêu của một con người
Ai đó nói rằng đời sẽ mất vui
Khi câu thề yêu nhau trọn vẹn
Còn em thì không, em muốn
Đời vui hơn khi ta đi hết một cuộc tình
Ừ, thì em nhớ anh!
Dẫu biết nỗi nhớ cũng chỉ là nỗi nhớ
Như ngôi sao xa lạc vào muôn thưở
Biết bao giờ anh thuộc về em?
Sửa bởi penguin: 15/09/2011 - 09:56
#120
Gửi vào 15/09/2011 - 09:57
Bao nhiêu cuộc gặp để hiểu được nhau
Bao nhiêu thể hiện để cất tiếng yêu
Bao nhiêu cảm xúc để phiêu diêu
Trái tim vẫn rung không đồng điệu
Giá sớm chưa tan đã sương chiều.
Bao nhiêu nụ cười reo được niềm vui
Bao nhiêu nước mắt khổ mới nguôi
Có bao cuộc gặp duyên không toại
Bao nhiêu lời nói người sẽ tin mình
Bao nhiêu người bạn để hiểu “chân tình”
Bao nhiêu bắt tay để tình thân thiện
Bao nhiêu hương thầm làm người yêu mến
Bao nhiêu đồng tình mới chấp nhận nhau
Bao nhiêu rễ tỏa nước mới thâm sâu.
**********
Phải mưa bao nhiêu sa mạc hết khát
Con chim kia ơi phải chăng vẫn hát
Ai cứ hỏi hoài cuộc sống vẫn trôi
Chẳng cần bao nhiêu, chỉ một chút thôi
Xin hãy ngân lên những điều muốn nói
Cho trời đất hiểu, người sẽ chẳng lẻ loi.
Similar Topics
Chủ Đề | Name | Viết bởi | Thống kê | Bài Cuối |
---|
2 người đang đọc chủ đề này
0 Hội viên, 2 khách, 0 Hội viên ẩn
Liên kết nhanh
Coi Tử Vi | Coi Tử Bình - Tứ Trụ | Coi Bát Tự Hà Lạc | Coi Địa Lý Phong Thủy | Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh | Coi Nhân Tướng Mệnh | Nhờ Coi Quẻ | Nhờ Coi Ngày |
Bảo Trợ & Hoạt Động | Thông Báo | Báo Tin | Liên Lạc Ban Điều Hành | Góp Ý |
Ghi Danh Học | Lớp Học Tử Vi Đẩu Số | Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý | Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở | Sách Dịch Lý | Sách Tử Vi | Sách Tướng Học | Sách Phong Thuỷ | Sách Tam Thức | Sách Tử Bình - Bát Tự | Sách Huyền Thuật |
Linh Tinh | Gặp Gỡ - Giao Lưu | Giải Trí | Vườn Thơ | Vài Dòng Tản Mạn... | Nguồn Sống Tươi Đẹp | Trưng bày - Giới thiệu |
Trình ứng dụng hỗ trợ:












