←  Linh Tinh

Tử Vi Lý Số :: Diễn đàn học thuật của người Việt

»

CHUYỆN PHIẾM 2 : TỬ VI CƯ MỆNH



1 2

Expander's Photo Expander 07/04/2019

Có thể chưa "đồng thanh tương ứng" nhưng tôi tin rằng cùng tham gia thảo luận học thuật trong mục này thì đã đều là "đồng khí tương cầu" rồi.
Tôi không tham vọng nhiều đến thế khi tìm hiểu Khoa Tử Vi này nên có lẽ không dám nhận lời chúc của anh. Vui chơi là chính thôi!
Trích dẫn

qbui21's Photo qbui21 07/04/2019

Phàm chưa đồng khí, thì ắt chẳng thể tương cầu. Cái "cầu" của mỗi người, bên ngoài thì có vẻ đồng khí, nhưng bản chất thì rất khác nhau. Cũng như đạo Dịch, người nào cũng biết nhất âm nhất dương chi vị đạo, nhưng chỉ có ngài Hi Di sáng tác nên môn Đẩu Số, chỉ có một Hào Thần Đồ của Trịnh Huyền. Đều là tương cầu ở Dịch, nhưng căn tính khác nhau nên luận thuyết cũng khác nhau, và hiển nhiên sở ngộ càng khác nhau.

Quy nhất ở chỗ cùng tham gia thảo luận học thuật, e rằng cũng chưa thể "đồng khí tương cầu".Nếu chỉ luận bàn mà được "đồng khí", há chẳng phải, đứa trẻ con lớp 1 mới biết đọc "nhất âm nhất dương chi vị đạo" cũng gọi là "đồng khí" với Trịnh Huyền, Hi Di sao ?

Thiên Hỏa Đồng Nhân quẻ, Đại tượng truyện viết: "Quân tử dĩ loại tộc, biện vật." Cổ nhân dạy tất chẳng sai.
Sửa bởi qbui21: 07/04/2019 - 13:26
Trích dẫn

Expander's Photo Expander 07/04/2019

Tôi thì tham gia vào topic với tinh thần tránh để lại man thư về sau. Đọc comment trên có lẽ tôi biết qbui là người như nào rồi, miễn tiếp!

Nhiều người mang cái đao to búa lớn ra để làm màu. Nhưng có lẽ chẳng dọa nổi ai vì xét cho cùng cũng mất gốc.
Sửa bởi Expander0410: 07/04/2019 - 13:38
Trích dẫn

PhapVan's Photo PhapVan 07/04/2019

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

qbui21, on 06/04/2019 - 23:14, said:

Nhiều khi, người ta hay nhầm lẫn nguồn gốc trực tiếp của một lý thuyết với những học thuyết động lực xung quanh nó. Như chúng ta đã biết, dịch bắt nguồn từ thiên văn, tử vi là hệ quả của dịch, nhưng không có nghĩa chúng ta có thể có những suy luận tiếp theo lôgic.

Một yếu tố cần thiết với một yếu tố quyết định - tất nhiên rất khó để thấy được sự khác biệt, nhưng đặt trong bối cảnh cụ thể theo dòng chảy của lịch sử, người nghiên cứu nhất thiết phải phân biệt rõ ràng hai nhân tố đó. Ta dễ thấy điều này trong một ví dụ đơn giản, một cây lúa cần đất, cần nước, cần ánh sáng, cần nhiệt độ sinh trưởng, nhưng yếu tố quan trọng quyết định năng suất của cây vẫn là giống lúa. Thế nên cái người ta cần làm là cải tiến giống lúa mới năng suất cao phù hợp với điều kiện địa lý địa phương, chứ không phải điều chỉnh đặc điểm địa lý nơi đó bằng cách kéo mặt trời đến gần, hay đẩy đồi núi ra xa.

Lại có thuyết cho rằng: ba môn tử vi lý số, tử vi đẩu số, và tử vi phi tinh có cội nguồn khác nhau. Đạo gia viết: Phàm khán mệnh, bẩm thiên địa chi Khí, thụ Âm Dương chi tinh. Vậy ở đây, chúng ta có thể đặt một nghi vấn: Nếu nhật nguyệt ngũ tinh bị phá hủy, thì hệ thống nào bị ảnh hưởng?

PhapVan nghĩ sao về điều này?

Nghĩ thì cũng đã nghĩ rồi, tôi chẳng có ý kiến gì cả

Cứ lấy bản thân mình ra đo và nghiệm tăng giảm: nhiệt độ, huyết áp, hơi thở ... và xét mối quan hệ giữa chúng với nhau tìm nguyên nhân - nghiệm lẽ thừa trù

PV
Trích dẫn

qbui21's Photo qbui21 07/04/2019

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Expander0410, on 07/04/2019 - 13:36, said:

Tôi thì tham gia vào topic với tinh thần tránh để lại man thư về sau. Đọc comment trên có lẽ tôi biết qbui là người như nào rồi, miễn tiếp!
Nhiều người mang cái đao to búa lớn ra để làm màu. Nhưng có lẽ chẳng dọa nổi ai vì xét cho cùng cũng mất gốc.

Cầu bất đắc khổ, tức cái chẳng có được thì sinh ra bất mãn, hễ có bất mãn thì tam độc lấn lướt, nhân sinh tử từ đó mà ra. Nhân ấy sinh ra do duyên, duyên hợp thì thành, duyên tan thì diệt, nên nói vô minh vô trụ. Nếu có trụ chẳng thể bạt, chẳng bạt thì tu hành vô ích.

Sa Bà vốn tịnh thổ, do tâm vô minh phân biệt hư vọng mà thấy cao thấp, nặng nhẹ. Như người mù chẳng thấy mặt trời, lỗi chẳng phải do mặt trời. Người ta thường suy bụng mình ra bụng người, tâm có làm màu thì khắp nơi nhìn đâu cũng thấy làm màu. Như học sinh cá biệt mất gốc nghe giảng không hiểu thì cũng nghĩ giáo viên mất gốc. Tiền nhân luôn nhắc: tiên trách kỉ, hậu trách nhân, âu cũng là để khắc trừ những điều suy ra từ kỉ tâm mỗi người.

Xét cho cùng, chúng ta hiểu thế nào là gốc. Cụ thể, gốc của tử vi là gì ?
Sửa bởi qbui21: 07/04/2019 - 13:56
Trích dẫn

Expander's Photo Expander 07/04/2019

夫人不言, 言必有中

“Phù nhân bất ngôn, ngôn tất hữu trúng”


--> Vậy nên chỉ nói một lời thôi mà tất trúng: Tôi cho rằng vốn dĩ qbui chẳng hiểu gì về Nguồn Gốc của Tử Vi! Chỉ chăm chăm hỏi người khác thôi, lúc bị hỏi lại thì cấm khẩu, bày kế chuồn lẹ!

Bằng chứng: Đến kiến thức trong "Sách Giáo Khoa Kinh Điển" mà còn không thấu, "đớp" trúng man thư. Mà hỡi ôi tréo ngeo thay, lại tự tin dùng man thư đó đi "HỎI" người khác. Vậy nên chung quy là mất gốc rồi!
Sửa bởi Expander0410: 07/04/2019 - 14:14
Trích dẫn

deephorizon's Photo deephorizon 07/04/2019

Post 11: qbui viết:
Nhiều khi, người ta hay nhầm lẫn nguồn gốc trực tiếp của một lý thuyết với những học thuyết động lực xung quanh nó. Như chúng ta đã biết, dịch bắt nguồn từ thiên văn, tử vi là hệ quả của dịch, nhưng không có nghĩa chúng ta có thể có những suy luận tiếp theo lôgic.
Xin Qbui giảng cho" dịch bắt nguồn từ thiên văn", câu này tui không rõ lắm! nếu có thể xin giảng nghĩa rõ hơn? nếu có thẻ làm rõ các tiên đề như vậy thì nguồn gốc tử vi cũng dễ thống nhất hơn!
Kính
Trích dẫn

qbui21's Photo qbui21 07/04/2019

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

deephorizon, on 07/04/2019 - 14:18, said:

Post 11: qbui viết:
Nhiều khi, người ta hay nhầm lẫn nguồn gốc trực tiếp của một lý thuyết với những học thuyết động lực xung quanh nó. Như chúng ta đã biết, dịch bắt nguồn từ thiên văn, tử vi là hệ quả của dịch, nhưng không có nghĩa chúng ta có thể có những suy luận tiếp theo lôgic.
Xin Qbui giảng cho" dịch bắt nguồn từ thiên văn", câu này tui không rõ lắm! nếu có thể xin giảng nghĩa rõ hơn? nếu có thẻ làm rõ các tiên đề như vậy thì nguồn gốc tử vi cũng dễ thống nhất hơn!
Kính

Tham Đồng Khế viết:

Phục quái kiến thuỷ manh,

Trưởng tử kế phụ thể,

Nhân mẫu lập triệu cơ,

Tiêu tức ứng Chung Luật

Thăng giáng cứ đẩu khu

Tam nhật xuất vi sảng

Chấn Canh thụ Tây Phương

Bát nhật Đoài thụ Đinh

Thượng huyền bình như thằng

Thập Ngũ Kiền thể tựu

Thịnh mãn Giáp Đông Phương

Thiềm thừ dữ Thố phách

Nhật nguyệt khí song minh

Thiềm thừ thị quái tiết

Thố giả thổ sinh quang,

Thất bát đạo dĩ cật

Khuất chiết đê hạ giáng


Càn tạc độ của thiên Dịch vĩ lại chú:“Số của trời hầu như dùng dương để xuất, dùng âm để nhập, dương khởi ở Tý, âm khởi ở Ngọ, Thái cực vận hành cửu cung bắt đầu từ cung Khảm”


Ngày vọng dương cực mà âm sinh, ngày sóc âm thăng tất dương giáng. Âm Dương tiêu tức lấy Dịch để biểu thị.
Trích dẫn

qbui21's Photo qbui21 07/04/2019

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Expander0410, on 07/04/2019 - 14:13, said:

夫人不言, 言必有中

“Phù nhân bất ngôn, ngôn tất hữu trúng”


--> Vậy nên chỉ nói một lời thôi mà tất trúng: Tôi cho rằng vốn dĩ qbui chẳng hiểu gì về Nguồn Gốc của Tử Vi! Chỉ chăm chăm hỏi người khác thôi, lúc bị hỏi lại thì cấm khẩu, bày kế chuồn lẹ!

Bằng chứng: Đến kiến thức trong "Sách Giáo Khoa Kinh Điển" mà còn không thấu, "đớp" trúng man thư. Mà hỡi ôi tréo ngeo thay, lại tự tin dùng man thư đó đi "HỎI" người khác. Vậy nên chung quy là mất gốc rồi!

Chúng ta học tiểu học, đều biết hai đường thẳng song song là hai đường thẳng không có điểm chung. Nhưng đối với bậc tiến sĩ, thì không hẳn như vậy, trong lý thuyết hình học phi Euclide, các đường thẳng song song vẫn gặp nhau. Hiển nhiên, vị tiến sĩ không bao giờ trách nhà soạn sách viết sai kiến thức.

Xưa nay, man thư chẳng thiếu, nhưng cái cổ nhân muốn nói, không phải là dạy chúng ta đi tìm man thư. Kinh Duy Ma viết: Bồ tát thật hành phi đạo tức thông đạt Phật Đạo. Như ngài tiến sĩ ở trên, nếu cứ thấy song song cắt nhau mà rêu rao khắp nơi đây là sai trái thì chẳng khác nào ngồi cùng ghế với đứa trẻ 6 tuổi.

Suy cho cùng, điều quan trọng là khi đọc man thư, người ta cần nghiền ngẫm suy xét để chuyển hóa nó thành chính thư hoàn chỉnh. Đó mới là đạo mà Thánh nhân muốn nói, là cái đích cuối cùng của đạo học.

Còn ngài tiến sĩ, nhìn thấy đứa trẻ thao thao song song không được cắt nhau, cũng chỉ mỉm cười nhẹ nhàng. Bởi chẳng "đồng thanh" nên "bất tương ứng", âm dương bất hòa thì chẳng thể thành. Mất gốc vốn là từ để chỉ những điều có rồi, có thì mới mất được. Còn như không có gốc để mất, đó lại là một câu chuyện khác hoàn toàn.

Tôi đang cố tìm lại cái gốc đã mất của mình, cảm ơn anh Exp đã có đôi lời nhắc nhở. Sau này nếu có trích nhầm man thư phiền anh san định lại giúp, tôi rất cảm tạ.
Sửa bởi qbui21: 07/04/2019 - 18:41
Trích dẫn

deephorizon's Photo deephorizon 08/04/2019

Post số &7
Xưa thương ưởng đến tần, giảng Đế đạo và Vương đạo thì tần hiếu công nghe phát buồn ngủ. Nhưng nói đến bá đạo làm trái lòng người thì Vua tần nhỏm dậy mà dỏng tai nghe! Theo cách nào trị thiên hạ thì vua là kẻ đó, Xưa đã chia rõ Nghiệp đế, nghiệp vương, nghiệp bá để minh xét công lao các bậc vua chúa. thiết nghĩ cũng đã đầy đủ. còn khi đang ngồi trên ngai vàng thì bên dưới chỉ có kẻ muốn chết mới dám mắng vua là Hôn quân! còn lại dù có bại hoại đến mấy cũng đều được tung hô là minh chúa cả!
Còn Dâm quân với Hôn quân nữa cũng nên định nghĩa cho nó đủ!
Post số 23
Qbui viết để mà viết chăng? ko thấy luận cứ nào chứng minh dịch bắt nguồn từ thiên văn ngoài cái âm dương tiêu trưởng! chính ra hiện tượng thiên văn chỉ minh chứng thêm cho dịch thì đúng hơn! tặng qbui hai chữ" mung lung" mang về nhà treo.

Thấy oải, phiếm bàn chút! rồi dừng!
Trích dẫn


1 2