cuối ngày rồi, còn ai đang thức, còn ai đã đi ngủ... đọc lại chuyện cũ vậy, ko muốn bình luận thêm:
Bà lão điều chế món canh Mạnh Bà quên lãng ở cửa địa ngục rốt cuộc là ai?
Người ta nói rằng, sau khi con người chết đi, linh hồn sẽ phải đi qua một con đường gọi là Hoàng Tuyền lộ. Cuối đường có dòng sông Vong Xuyên, nước chảy không ngừng. Bắc ngang qua sông là cầu Nại Hà, đi hết cây cầu này sẽ đến Vọng Hương Đài. Những linh hồn được đầu thai làm người đều phải qua Vọng Hương Đài này, rồi uống bát canh quên lãng của một bà lão tên là Mạnh Bà.
Bất cứ ai uống bát canh Mạnh Bà ấy thì mọi chuyện trong quá khứ đều trôi theo dòng nước Vong Xuyên mà chìm vào quên lãng. Những hỷ nộ ai lạc, những ân oán tình thù, hết thảy đều tan đi như làn khói, chỉ còn lại ký ức trống rỗng cùng một gương mặt yên bình.
Vậy Mạnh Bà là ai mà có thể điều chế ra thứ canh quên lãng kỳ diệu ấy?
Truyền thuyết kể rằng Mạnh Bà tên gọi là Mạnh Nguyệt Nương, là một người phụ nữ sống vào thời Tây Hán. Mạnh Nguyệt Nương là tiểu thư khuê các của một gia đình giàu có, nhưng từ nhỏ đã không màng đến công danh lợi lộc, cũng không màng tới cuộc sống nơi thế gian, mà chỉ có một nguyện ước được tu hành. Đến năm 20 tuổi, Mạnh Nguyệt Nương cải trang thành con trai, vân du khắp nơi để tầm sư học Đạo.
Truyền thuyết kể rằng Mạnh Bà tên gọi là Mạnh Nguyệt Nương, là một người phụ nữ sống vào thời Tây Hán. Ảnh theo godlikeproductions.com
Một ngày kia, Mạnh Nguyệt Nương đến núi Võ Đang. Sẵn có thiên tính bẩm sinh, bà biết rằng trên núi có chân nhân tọa trấn, nên muốn nhân cơ hội này đến diện kiến. Núi Võ Đang vốn là nơi ở của Chân Vũ Đại Đế, một trong bốn vị thần tinh tú của Đạo gia. Trước khi Mạnh Nguyệt Nương lên núi, thần Chân Vũ đã tiên đoán được sự xuất hiện của một bậc cao nhân, bèn sai đồ đệ đi tiếp đón.
Vị đồ đệ của Chân Vũ vừa gặp Mạnh Nguyệt Nương đã có ý khinh thường, cho rằng đó chỉ là một thôn nữ bình thường, không đáng để được tiếp đón. Thế là, vị đồ đệ này sai một tiểu đồng mang chén trà ra mời khách, còn mình thì bỏ đi luyện công, để mặc khách một mình ngắm cảnh.
Mạnh Nguyệt Nương trong lòng phật ý nên định bụng sẽ cho vị đồ đệ kia một bài học. Thế là, bà lấy ra một ít thảo dược bí truyền bỏ vào chén trà, sau đó nằm lăn lộn trên mặt đất, vừa ôm bụng vừa kêu lên: “Trong trà có độc, trong trà có độc!”
Vị đồ đệ biết chuyện, trong lòng giật mình kinh sợ, bèn vội vã chạy đến. Lúc ấy Mạnh Nguyệt Nương đang nằm co ro rên rỉ, miệng không ngừng kêu thét. Vị đồ đệ bưng chén trà lên xem xét, đúng lúc ấy bị nữ khách đổ chén trà vào miệng anh ta, còn cười lớn rằng: “Cho ngươi chịu đắng xem thế nào!”
Bột thuốc ấy vốn là thảo dược bí truyền của Mạnh gia, chuyên dùng để bôi ngoài da. Nhưng nếu uống vào sẽ đắng đến 3 tháng sau mới hết.
Mạnh Nguyệt Nương chỉ định đùa một trận, nhưng không ngờ sau khi uống phải chén trà kia, vị đồ đệ ấy lại trở nên ngờ nghệch, đôi mắt cứ lơ đãng nhìn xung quanh.
Mạnh Bà chế canh quên lãng ở âm gian. Ảnh: qiwenmi.com
Chuyện gì đang xảy ra thế này? Mạnh Nguyệt Nương bối rối không biết phải làm sao. Đúng lúc ấy Chân Vũ Đại Đế hiện ra trước mặt, nói rằng: “Đạo hữu, ta có lòng mến khách, dùng trà tiên thảo của núi Võ Đang chiêu đãi đạo hữu, cớ sao ngươi lại giở trò với đệ tử ta?”
Mạnh Nguyệt Nương biết mình sai, nhưng vẫn cố cãi lại: “Đồ đệ của ông bất kính với ta, ta cũng chỉ đùa một chút chứ không có ý làm hại, vậy sao ông còn bênh vực đồ đệ của mình như thế?”
“Đạo hữu hiểu nhầm rồi, bần đạo đến đây chỉ để nói lời cảm tạ. May nhờ tiên dược của đạo hữu, tên đồ đệ chẳng ra sao của ta nay đã tu thành kim đan đại đạo!”
Mạnh Nguyệt Nương kinh ngạc hỏi lại: “Sao có thể thế được? Thuốc của ta chỉ để trị vết thương ngoài da, hà cớ gì lại giúp người ta tu thành được?”
Chân Vũ Đại Đế cười lớn: “Đồ đệ của ta đã tu hơn 300 năm rồi, đáng lẽ đã có thể thành đạo, nhưng vì tư tưởng chứa đầy tạp niệm nên mới lẹt đẹt mãi không lên được. Nhờ có tiên dược của đạo hữu, tên đồ đệ ngốc ấy đã quên đi quá khứ, tâm trí thanh tịnh, cho nên chỉ trong nháy mắt đã đắc đạo thành tiên”.
Thì ra, bột thuốc của Mạnh Nguyệt Nương khi pha lẫn cùng với trà tiên thảo của núi Võ Đang lại có thể giúp người ta quên đi quá khứ, đạt đến độ thân tâm thuần tịnh.
Sau đó, Chân Vũ Đại Đế lấy ra một gói đồ tặng cho Mạnh Nguyệt Nương để tỏ lòng thành kính: “Đây là tiên thảo trà đặc biệt của núi Võ Đang, nay xin tặng lại đạo hữu để thay lời cảm kích”.
Uống canh Mạnh Bà, con người sẽ quên hết chuyện kiếp trước của mình.
Cũng kể từ đó, Mạnh Nguyệt Nương và Chân Vũ Đại Đế kết làm huynh muội. Bà đã ở lại núi Võ Đang tu luyện suốt 49 năm trước khi đắc đạo thành tiên. Món trà quên lãng chính là được tìm ra như thế, nó gắn liền với câu chuyện tu đạo của bà. Đây là loại trà thần bí mà chỉ có mình Mạnh Nguyệt Nương mới có thể chế xuất ra được. Nó là thứ báu vật có sức mạnh kinh thiên động địa, chấn động quỷ thần, biết bao người tu tiên luyện đạo muốn có mà không thể được.
Có câu chuyện kể rằng Mạnh Nguyệt Nương từng kết bạn với Thập điện Diêm Vương. Diêm Vương ngỏ ý mời bà về cai quản tầng thứ 11, nhưng Mạnh Nguyệt Nương lại nguyện ý đến cầu Nại Hà, ban phát món canh quên lãng cho những vong hồn trước khi đầu thai, giúp họ thanh tịnh thân tâm, quên đi tất cả những ký ức đau buồn để bắt đầu một cuộc đời mới. Người ta nói trẻ em ngây thơ trong sáng như những thiên thần, ấy là bởi đã được uống một bát canh của Mạnh Bà…
Tâm Minh
Theo Blog Huỳnh Chương Hưng
Kiếp sau có thể gặp lại được người mà bạn yêu thương nhất trong đời này không?
Người xưa hay có câu: “Uống canh Mạnh Bà rồi sẽ quên hết chuyện cũ trước kia“, ngay cả đến trong cuộc sống thường ngày của chúng ta, nhiều người cũng thường nói: “Người này cái gì cũng đều không nhớ, giống như đã uống phải canh Mạnh Bà vậy!”, nhưng bạn có biết canh Mạnh Bà có nguồn gốc từ đâu không?
Con người ta sau khi chết rồi có nhất định phải uống canh Mạnh Bà? Chuyện quá khứ của kiếp trước sẽ không còn nhớ gì nếu một linh hồn bắt đầu đi chuyển sinh uống chén canh mạnh Bà. Nhiều người thường có câu hỏi không biết người nhân duyên kiếp trước, người đã thề non hẹn biển với mình rốt cuộc kiếp này họ đang ở đâu? Tại sao người ta có câu nói
Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn
, bởi có lẽ cái làm con người ta ai cũng lưu luyến nhất chính là mối tình nhân duyên dang dở ở một kiếp nào đó nhưng khi chết đi họ sẽ đi đầu thai kiếp mới và người ta sẽ không nhớ được gì cùng với người có mối nhân duyên đó nữa. Vì họ sẽ phải uống một chén canh do chính tay Mạnh Bà nấu từ nước mắt của người đó khi còn ở dương thế.
Nếu muốn biết lý do và nguồn gốc của canh Mạnh Bà cùng toàn bộ quá trình đầu thai của một linh hồn, chúng ta trước tiên cần phải biết được “Mạnh Bà” là ai?
Mạnh Bà là ai?
Trong tín ngưỡng dân gian Trung Quốc, Mạnh Bà là vị Thần quản lý việc xóa sạch ký ức của quỷ hồn, cũng là nữ thần lớn tuổi nơi địa phủ.
Còn theo cuốn “Ngọc lịch sao truyện”, thì Mạnh Bà sinh sống vào thời kỳ Tây Hán. Từ nhỏ bà đã học tập các loại sách của Nho gia, sau này lớn lên lại tiếp tục học kinh điển Phật giáo. Khi còn tại thế, bà tuyệt không nhớ về quá khứ mà cũng không nghĩ những chuyện của tương lai mà chỉ toàn tâm toàn ý khuyên bảo mọi người đừng sát sinh, nên ăn chay.
Đến năm 81 tuổi, bà vẫn là một “thiếu nữ” trinh trắng. Người đời gọi bà là “Mạnh Bà A Nãi”. Sau đó, bà tiếp tục vào trong núi tu hành và cuối cùng đắc đạo thành Tiên.
Mạnh Bà là “Thần lãng quên”, thường sống ở “Vọng Hương đài”
Vào thời Đông Hán, trên thế gian có rất nhiều người có thể kể về những chuyện trong đời trước của họ nên Thiên cơ thường xuyên bị tiết lộ. Vậy nên Thiên thượng bèn cử Mạnh Bà làm thần U Minh phụ trách các linh hồn sắp được chuyển sinh thành người và xây cho bà một “Vọng Hương đài”.
Theo cuốn “Diêm Vương kinh”, các linh hồn sau khi bị tra khảo, thọ hình ở Diêm La địa phủ, sẽ lần lượt đi từ điện thứ nhất, điện thứ hai cho đến điện thứ mười và bàn giao cho Chuyển Luân Vương – vị thần cai quản việc chuyển kiếp đầu thai. Phàm là quỷ hồn được đưa đến nơi đây chuẩn bị đầu thai, trước tiên đều sẽ phải đến Vọng Hương đài do Mạnh Bà phụ trách để uống canh mê hồn (chính là canh Mạnh Bà chúng ta nói đến), khiến cho các quỷ hồn quên hết mọi chuyện đã xảy ra trong đời trước…
Qúa trình dưới địa phủ để đi đầu thai của một linh hồn…
Con người sau khi chết rồi cần phải đi qua cầu Nại Hà mới được đầu thai chuyển thế. Tương truyền rằng, con người ta sau khi chết, khi đi qua Quỷ Môn quan, sẽ phải đi trên một con đường gọi là đường Hoàng Tuyền, hai bên đường mọc đầy hoa Bỉ Ngạn (hoa bờ bên kia). Cuối con đường có một con sông tên là Vong Xuyên và trên sông có một cây cầu gọi là cầu Nại Hà hình cầu vồng, rất trơn. Đi qua cầu Nại Hà có một gò đất gọi là Vọng Hương đài, bên cạnh Vọng Hương đài có một cái đình nhỏ và có Mạnh Bà chờ đợi ở nơi đó.
Chức trách của bà là bảo đảm chắc chắn rằng tất cả những linh hồn sắp đầu thai đều sẽ không còn nhớ rõ về kiếp trước của mình và hết thảy những gì trải qua ở âm phủ, để tránh cho việc con người thế gian bị vướng bận vào yêu và hận. Vì vậy, con người thế gian sẽ quên hết những kiếp trước của mình và lại sống chìm đắm vào trong mê giữa danh, lợi, tình.
Nếu như một linh hồn nào đó tỏ ra khôn lanh xảo quyệt và từ chối uống thì phía dưới đất sẽ ngay lập tức xuất hiện một con dao móc vào hai chân, đồng thời một miếng đồng sắc nhọn sẽ xuất hiện và đâm xuyên qua cổ họng của linh hồn để bắt họ uống. Không có bất kì một linh hồn nào có thể được miễn. Tuy nhiên cũng có trường hợp ngoại lệ…
Tại sao có thể không phải uống canh mạnh bà
Bạn cũng có thể không cần phải uống canh Mạnh Bà, nhưng cần phải chờ đợi “trên nghìn năm” mới có thể đầu thai .Vì để kiếp sau có thể gặp lại được người mà bạn yêu thương nhất trong đời này, bạn có thể không uống canh Mạnh Bà, thế nhưng bạn bắt buộc phải nhảy vào xuống sông Vong Xuyên, chờ đợi trên nghìn năm mới có thể đầu thai.
Trong nghìn năm đó, bạn có lẽ sẽ nhìn thấy người mà mình yêu thương nhất trong kiếp này đi trên đầu, nhưng không thể nói chuyện với nhau, bởi mặc dù bạn thấy họ, nhưng họ lại không thể nhìn thấy bạn.
Trong nghìn năm đó, bạn thấy họ hết lần này lại đến lần khác đi qua cầu Nại Hà, uống canh Mạnh Bà hết chén này lại chén khác. Dù trong lòng mong họ không uống canh Mạnh Bà nhưng bạn lại sợ rằng họ chịu không nổi cái khổ dày vò nghìn năm trong Vong Xuyên Hà này.
Sau nghìn năm, nếu như lòng nhớ nhung của bạn không hề giảm đi, còn có thể nhớ được chuyện của đời trước, vậy thì có thể trở lại nhân gian, tìm kiếm người mà bạn yêu thương nhất trong kiếp đó của bạn.
Câu chuyện về một linh hồn bị ép uống canh Mạnh Bà
Trong tác phẩm “Ngô Hạ Ngạn Giải” của Vương Hữu Quang đời nhà Thanh có kể một đoạn liên quan tới việc đầu thai chuyển thế của các linh hồn, và nó có tên là:
“Mỹ nhân bầu bạn uống trà ở làng Mạnh Bà”.
Truyện kể rằng, con người ta sau khi chết đi, trước tiên cần phải đi qua làng Mạnh Bà. Sau khi được điện Diêm Vương tiếp nhận thẩm vấn, phàm là quỷ hồn bị đưa đi đầu thai chuyển thế, sẽ được đưa quay trở lại làng Mạnh Bà lần nữa.
Khi linh hồn đi tới đây sẽ nhìn thấy có một bà lão đứng đó vẫy gọi. Sau khi đi vào trong làng, bà lão liền gọi ba cô gái ra, ba cô gái này lần lượt là Mạnh Khương, Mạnh Dung và Mạnh Qua.
Ba người đều như hoa như ngọc, dung mạo như tiên, hơn nữa còn nói năng nhỏ nhẹ, dịu dàng chào hỏi người đến.
Sau khi người đến ngồi xuống, liền rót nước trà mời khách. Sau khi đón lấy chén trà, linh hồn liền cảm thấy đầu váng mắt hoa. Uống một ngụm liền cảm thấy vừa mát lạnh lại vừa giải khát sẽ không khỏi uống liền một hơi cạn sạch. Ngay lúc đó sẽ phát hiện mỹ nữ nguyên vốn xinh đẹp rung động lòng người và bà lão đều biến thành bộ xương khô.
Vội chạy ra ngoài cửa xem thử, thấy bản thân như ở vùng ngoại ô hoang vu, sau đó liền quên sạch hết mọi chuyện.
Chính ngay lúc bàng hoàng lo sợ, đau khổ không thôi, bỗng nhiên khóc lớn, ngã lăn xuống đất, trở thành một đứa trẻ sơ sinh không còn hay biết gì nữa.
Bạn có tin rằng có tồn tại thế giới sau khi chết hay không?
Con người đều luôn hiếu kỳ người ta sau khi chết rồi sẽ đi đâu, sẽ xảy ra chuyện gì, vậy nên từ xưa đến nay mới có nhiều câu chuyện liên quan đến luân hồi, thiên đường, địa ngục sau khi con người ta chết đi đến như vậy; và câu chuyện canh Mạnh Bà cũng chỉ là một trong số những “truyền thuyết” đã được lưu truyền hơn hàng nghìn năm nay.
Mặc dù khoa học mãi cho đến nay vẫn không thể chứng thực được sự tồn tại của thiên đường, địa phủ, nhưng những câu chuyện như vậy vẫn có ảnh hướng nhất định đối với chúng ta, khiến chúng ta không khỏi hiếu kỳ, sợ hãi … Nhưng dù sao đi nữa, có lẽ vì chính là nhờ có “canh Mạnh Bà” mà chúng ta mới có thể không chút vướng bận, không chịu ảnh hưởng của đời trước mà sống cuộc sống vui vẻ hạnh phúc ngay trong kiếp sống hiện tại!
Thiện Sinh biên dịch
thế giới chia làm 2 loại, những ng tài năng và tầm thường, tôi ở nửa tầm thường nên tôi chịu ko hiểu dc nửa còn lại.
g9
Sửa bởi Tu.Hoa: 31/10/2019 - 23:09