Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn
Rừng Lá Thấp, on 10/03/2016 - 02:33, said:
Nghiệp không là số phận tiền định , Nghiệp phản ảnh nhân duyên , trong đó , không những là hành động chính ta mà cả các ý định động cơ của chúng. Khi nguyên nhân và điền kiện hội tụ , mặc dù kết quả chưa hề bấp bênh , nhưng tự do ý chí cho phép ta can thiệp vào dòng diễn tiến . Thế nên , dừng bao giờ suy diễn ta là tù nhân của thuyết Định Mệnh tuyệt đối trong đó quá khứ và tương lai biến thể thành một khối duy nhất . Tự do ý chí này sáng tạo hiện diện thường xuyên trong kinh nghiệm Đời thường .
Kinh Tăng Nhất A Hàm , Phật dạy :
Hành của ta là sở hữu của ta
Hành của ta là di sản của ta
Hành của ta là khuôn mẫu sinh ta
Hành của ta là trú ẩn của ta
Nghiệp, một khả tính , một thẻ tín dụng hoặc một số nợ, hơn là một tất yếu . Nhìn Nghiệp như một thứ luật tự nhiên có sự can thiệp của Tâm thức . Theo định Luật này , ý tưởng hay hành động tích cực ( Hành Thiện ) cho ta hạnh phúc , thống khoái viên mãn . Ý tưởng hay hành động tiêu cực ( Hành Ác ) thì khổ đau , tan nát đâu đó không xa .
Có thể chuyển hoá tiến trình Nghiệp trước khi một hành tạo ra quả vui hoặc khổ . Trước lúc cảm xúc tiêu cực đưa đến các quả , sửa chữa sai lầm dấn thân đối với vạn vật chung quanh , triệt hạ sân hận bằng nhẫn nhục , trừng trị tham dục bằng xả ly , bức phá tỵ hiềm bằng an lạc khi chứng kiến hạnh phúc của người . Ngiêp lực không buộc ta phải vĩnh viễn gánh chịu số phận lênh đênh và sinh hoạt trong vô thức . Từng khúc nhỏ thời gian , phải có kinh nghiệm chuyển hoá tác động hổ tương của quá khứ lên hiện tại ( đồng thanh tương ứng , đồng khí tương cầu ) và ta nhận ra ta tự do xây dựng tương lai khi thể hiện tình thương hay hận thù .
già rừng .
Trong một bài viết dồn nén quá nhiều ý tưởng thế này nên sẽ rất khó khăn khi muốn " học hỏi " ở Tiên sinh .
Để "bóc tách " một ý cho dễ tiếp cận ,xin mượn lời của Lê Anh Minh khi bàn về " Ấn Độ Giáo ":
" Những khái niệm luân hồi sinh tử ,nghiệp báo (Karma) kiếp sau... Chính là những đặc điểm của Ấn giáo cũng như Phật giáo sau này . Vì Vô minh (maya) che lấp mà con người tạo ác nghiệp để rồi ác giả ác báo . Thuyết nghiệp báo nhân quả này chính là triết lý nhân sinh tối quan trọng của người Phương Đông.
Linh hồn là bất diệt và linh hồn con người cứ ngụp lặn mãi trong vòng sinh sinh tử tử bất tận. Cho nên sinh và tử chỉ là danh từ diễn tả sự xuất và nhập của linh hồn trong thân xác vật chất nào đó. Sợi dây ràng buộc con người chính là nghiệp ( karma). Nghiệp tức là mọi hoạt động của thân ( thân xác) khẩu ( lời nói) và ý ( ý tưởng) của con người trong từng kiếp.
Thân khẩu ý gọi là nghiệp chủng ( sasus kara) tức là nguyên nhân tác nghiệp.
Thuyết nghiệp báo không phải là triết lý bi quan. Nó mô tả cái thảm trạng của kiếp con người và đồng thời chỉ ra đường lối giải thoát. Và triết lý giải thoát chính là triết lý chung của những tôn giáo nhân bản, giải pháp nhân sinh."
P/s: Quả thực cái từ " Vô Minh" chỉ thích hợp cho những tín đồ cuồng tín của nhà Phật . Đối với người thế tục ,rất dị ứng với từ này !
Sửa bởi Lutuannghia: 14/03/2016 - 13:49