Jump to content

Advertisements




Nghiệp


53 replies to this topic

#16 quanphuc2016

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 341 Bài viết:
  • 319 thanks

Gửi vào 11/03/2016 - 04:47

- Nếu không có thuyết nhân quả, e.g gieo nhân lành gặt quả lành, gieo nhân xấu nhận quả xấu, liệu con người ta có tin và hành theo giáo lý như Phật dạy không?

- Những tín hữu Ki-Tô, anh làm điều tốt để đc hưởng được nước Trời, hay đơn giản chỉ là muốn làm đẹp lòng Cha trên Trời?

Sửa bởi AuTinh: 11/03/2016 - 04:49


#17 quanphuc2016

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 341 Bài viết:
  • 319 thanks

Gửi vào 11/03/2016 - 04:59

Cái sai của Cộng Sản là vô thần, nhưng cái khôn của CS là huyễn hoặc người ta về một thiên đường có thực trong hiện tại.
Ngược lại Tôn Giáo thì huyền bí, mê hoặc chúng sinh bằng một cuộc sống thiên đường ở thế giới người chết!

Khác gì nhau?

#18 NgocHoaVT

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPip
  • 683 Bài viết:
  • 1832 thanks

Gửi vào 11/03/2016 - 07:10

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Rừng Lá Thấp, on 10/03/2016 - 02:33, said:


Nghiệp không là số phận tiền định , Nghiệp phản ảnh nhân duyên , trong đó , không những là hành động chính ta mà cả các ý định động cơ của chúng. Khi nguyên nhân và điền kiện hội tụ , mặc dù kết quả chưa hề bấp bênh , nhưng tự do ý chí cho phép ta can thiệp vào dòng diễn tiến . Thế nên , dừng bao giờ suy diễn ta là tù nhân của thuyết Định Mệnh tuyệt đối trong đó quá khứ và tương lai biến thể thành một khối duy nhất . Tự do ý chí này sáng tạo hiện diện thường xuyên trong kinh nghiệm Đời thường .


Tự do ý chí

Nói về tự do ý chí (văn hóa dân chủ) rằng, tiếng Việt với quá nhiều đại từ nhân xưng: anh/chị, cô/dì, chú/bác, ông/cháu... là một trở ngại cho quá trình tự do ý chí dân chủ hóa.

Một người trẻ tuổi gặp một người già hơn, chưa rõ tông tích và đức hạnh ra sao, liền phải xưng một cách nhún nhường là em/cháu/con ... thì làm sao thảo luận một cách tự do ý chí văn hóa dân chủ được.

VietNan ta còn đưa cả những cách xưng hô như thế vào môi trường làm việc, cơ quan nhà nước, môi trường công sở... làm như cả nước là một gia đình vậy.

Cải tiến cách xưng hộ, phải chăng là một trong những đòi hỏi từ môi trường giao tiếp, nếu muốn tự do ý chí (văn hóa dân chủ)

Thanked by 1 Member:

#19 Phuongkongfa

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 353 Bài viết:
  • 972 thanks

Gửi vào 11/03/2016 - 08:52

Tự do ý chí chỉ là hệ quả của một nền văn hóa dân chủ. Và muốn có một nền văn hóa dân chủ thì điều kiện tiên quyết là phải có một nền giáo dục dân chủ đúng nghĩa và thực chất làm nền tảng.
Tiếng Việt với các đại từ nhân xưng: anh/chị, cô/dì, chú/bác, ông/cháu..., các đại từ nhân xưng này chỉ là một phương tiện biểu đạt không phải là rào cản của một nền văn hóa dân chủ.

Thanked by 2 Members:

#20 Thanh.Huong

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPip
  • 665 Bài viết:
  • 1821 thanks

Gửi vào 11/03/2016 - 09:00

Trích dẫn

Tự do ý chí

Nói về tự do ý chí (văn hóa dân chủ) rằng, tiếng Việt với quá nhiều đại từ nhân xưng: anh/chị, cô/dì, chú/bác, ông/cháu... là một trở ngại cho quá trình tự do ý chí dân chủ hóa.

Một người trẻ tuổi gặp một người già hơn, chưa rõ tông tích và đức hạnh ra sao, liền phải xưng một cách nhún nhường là em/cháu/con ... thì làm sao thảo luận một cách tự do ý chí văn hóa dân chủ được.

VietNan ta còn đưa cả những cách xưng hô như thế vào môi trường làm việc, cơ quan nhà nước, môi trường công sở... làm như cả nước là một gia đình vậy.

Cải tiến cách xưng hộ, phải chăng là một trong những đòi hỏi từ môi trường giao tiếp, nếu muốn tự do ý chí (văn hóa dân chủ)

Thời nay, "bịt mồm" ... "trói tay" thì nói dzậy thôi

Thanked by 1 Member:

#21 Lutuannghia

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 301 Bài viết:
  • 161 thanks

Gửi vào 11/03/2016 - 09:04

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Vô Danh Thiên Địa, on 10/03/2016 - 04:55, said:




Người tu hành có Giớí luật của người tu . Cũng vậy : xã hội đời sống phải có pháp luật.

Đúng lắm ! Nếu tư tưởng mỗi cá nhân đều nhất quán với nhận thức như vậy thì lúc đó mới có thể xét đến cái ý " Kim Cương Bất Hoại " của các các nhà tư tưởng lớn !

Càn - Khôn ( Trời -Đất ) kia còn có giới hạn huống chi con người !

Mỗi quốc gia ,dân tộc lại có những Bản Sắc riêng để Hoà Nhập mà không Hoà Tan trong thế giới Đa Cực này !

Trung Dung viết :" Vật hữu bổn mạt ; Sự hữu chung thuỷ . Tri sở tiên,hậu ,tắc cận Đạo hỹ "

( Mỗi vật đều có gốc ngọn ; mỗi việc đều có đầu đuôi . Ai biết thi hành cho có thứ tự ,phân biệt được việc nào trước việc nào sau ,thì người ấy gần với Đạo ,tức là mức trọn lành vậy - Đoàn Trung Còn dịch ).

Cái gì là " Thâm căn cố bản ,dĩ chế thiên hạ ?"

Nói giời nói bể gì thì :" Kỳ bổn loạn ,nhi mạt trị giả, phủ hỹ . Kỳ sở hậu giả bạc ,nhi kỳ sở bạc giả hậu, vị chi hữu dã .

( Cái gốc đã hư hoại mà cái ngọn lại tốt ươi,đâu có thể như vậy . Chỗ nồng hậu mà xử mỏng manh,chỗ mỏng manh mà xử nồng hậu,đâu có thể như vậy ?"!



Thanked by 2 Members:

#22 Vô Danh Thiên Địa

    Ly viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPip
  • 3526 Bài viết:
  • 5108 thanks

Gửi vào 11/03/2016 - 09:28

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

AuTinh, on 11/03/2016 - 04:47, said:

- Nếu không có thuyết nhân quả, e.g gieo nhân lành gặt quả lành, gieo nhân xấu nhận quả xấu, liệu con người ta có tin và hành theo giáo lý như Phật dạy không?

- Những tín hữu Ki-Tô, anh làm điều tốt để đc hưởng được nước Trời, hay đơn giản chỉ là muốn làm đẹp lòng Cha trên Trời?

Tâm thức con người có thể khởỉ muôn chữ Nếu nhưng rốt ráo vẩn là Sự thật chân lý : Nhân quả có đúng là định luật không thể phủ nhận? Trả lời câu hỏi này thì muôn vạn chữ Nếu sẽ không còn.

#23 PMK

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1540 Bài viết:
  • 1691 thanks

Gửi vào 11/03/2016 - 12:17

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

AuTinh, on 11/03/2016 - 04:59, said:

Cái sai của Cộng Sản là vô thần, nhưng cái khôn của CS là huyễn hoặc người ta về một thiên đường có thực trong hiện tại.
Ngược lại Tôn Giáo thì huyền bí, mê hoặc chúng sinh bằng một cuộc sống thiên đường ở thế giới người chết!

Khác gì nhau?
Nên cẩn trọng. Nếu tư duy cẩu thả hời hợt sẽ rất dễ dẫn đến tự mình mâu thuẫn.
Bạn nói "vô thần" là sai => như vậy ý là phải có tôn giáo mới đúng, có phải không?
Sau đó thì bạn lại đả kích tôn giáo mê hoặc chúng sinh.
Tôi không hiểu rốt cục ý bạn là vô thần tốt hay phải có tôn giáo mới tốt?
Xin bạn giới thiệu cho mọi người biết tôn giáo nào không nói về thế giới tốt đẹp kiểu thiên đường, niết bàn .v.v. để chúng ta cùng nghiên cứu, xem xét gia nhập?
Và xin hỏi theo bạn thì tôn giáo là gì, vì sao nó lại ra đời và tồn tại bền vững như thế?

#24 PMK

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1540 Bài viết:
  • 1691 thanks

Gửi vào 11/03/2016 - 12:52

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

NgocHoaVT, on 11/03/2016 - 07:10, said:



Tự do ý chí

Nói về tự do ý chí (văn hóa dân chủ) rằng, tiếng Việt với quá nhiều đại từ nhân xưng: anh/chị, cô/dì, chú/bác, ông/cháu... là một trở ngại cho quá trình tự do ý chí dân chủ hóa.

Một người trẻ tuổi gặp một người già hơn, chưa rõ tông tích và đức hạnh ra sao, liền phải xưng một cách nhún nhường là em/cháu/con ... thì làm sao thảo luận một cách tự do ý chí văn hóa dân chủ được.

VietNan ta còn đưa cả những cách xưng hô như thế vào môi trường làm việc, cơ quan nhà nước, môi trường công sở... làm như cả nước là một gia đình vậy.

Cải tiến cách xưng hộ, phải chăng là một trong những đòi hỏi từ môi trường giao tiếp, nếu muốn tự do ý chí (văn hóa dân chủ)
NgocHoaVT này, bạn tư duy hơi nông cạn nhỉ?
Thế theo bạn, khi đứa bé 6 tuổi nói với cha nó "I love you", bạn dịch ra làm sao? "t*o yêu mày"? "Tôi yêu ông"? Và nhiều trường hợp khác nữa, bạn luôn t*o/mày, tôi/ông, bà bất chấp ngữ cảnh?
Tư duy ấu trĩ như thế, giả sử bạn có quyền quyết định trong lĩnh vực giáo dục thì tôi thật không dám tưởng tượng...
Vụ này tôi đồng quan điểm với ông Phươngkongfa. Cái cần thay đổi là phải loại bỏ những tư tưởng kiểu "áo mặc sao qua khỏi đầu", "trứng khôn hơn vịt", cần loại bỏ tư tưởng cha mẹ luôn luôn đúng, thầy cô luôn luôn đúng, sếp luôn luôn đúng, các tiền bối cụ nọ cụ kia bác nọ bác kia luôn luôn đúng, dám phản biện, dám nói khác là hỗn, là bất hiếu, là không tôn sư trọng đạo .v.v. Đó mới là bản chất vấn đề, bạn nên suy nghĩ làm sao để thay đổi được điều đó.

Thanked by 1 Member:

#25 T.AO

    Cấn viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPipPipPipPip
  • 7438 Bài viết:
  • 4871 thanks

Gửi vào 11/03/2016 - 13:10

=)) pmk win

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



#26 PMK

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1540 Bài viết:
  • 1691 thanks

Gửi vào 11/03/2016 - 13:21

À mà bạn NgocHoaVT này, tôi xin hỏi bạn một vấn đề nữa, xin bạn cho biết trong tiếng Trung Quốc có bao nhiêu đại từ nhân xưng thế ạ? Nó đơn giản hay ho như phương Tây hay là rối rắm phức tạp như Việt Nam thế ạ?

Thanked by 1 Member:

#27 Vô Danh Thiên Địa

    Ly viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPip
  • 3526 Bài viết:
  • 5108 thanks

Gửi vào 11/03/2016 - 13:38

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

T.AO, on 11/03/2016 - 13:10, said:

=)) pmk win

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Chẳng có thắng thua gì trong việc trao đổi suy nghĩ .

#28 T.AO

    Cấn viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPipPipPipPip
  • 7438 Bài viết:
  • 4871 thanks

Gửi vào 11/03/2016 - 13:47

win trong win win là nguyên tắc mà những ng tham gia đàm phán trao đổi đều tôn trọng đôi bên cùng có lợi
hoặc win win win là các bên cùng có lợi

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Vô Danh Thiên Địa, on 11/03/2016 - 13:38, said:

Chẳng có thắng thua gì trong việc trao đổi suy nghĩ .

về chỗ học lại bài nhé

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Sửa bởi T.AO: 11/03/2016 - 13:46


#29 Vô Danh Thiên Địa

    Ly viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPip
  • 3526 Bài viết:
  • 5108 thanks

Gửi vào 11/03/2016 - 13:48

Nguỵ biện không đúng chổ đó T.ao

Sửa bởi Vô Danh Thiên Địa: 11/03/2016 - 13:49


#30 Phuongkongfa

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 353 Bài viết:
  • 972 thanks

Gửi vào 11/03/2016 - 13:50

Bài đọc thêm :

Mục đích của bài này chỉ là để các nhà làm giáo dục, các nhà giáo, các em học sinh và phụ huynh tham khảo một cách làm và sử dụng sách giáo khoa mà thôi.
Phân phối chương trình trung học ngày xưa mô phỏng chương trình giáo dục của người Pháp. Người ta nghĩ rằng học sinh ở Pháp học thế nào thì học sinh VN cùng lứa tuổi và cùng cấp học cũng nên học như vậy. Vì vậy, học sinh VN sau 11 năm học đã thi đậu tấm bằng tú tài 1 (baccalauréat 1) thì bắt buộc phải chốt lại toàn bộ kiến thức về các khoa học đã được học trước đó để dọn mình lên lớp đệ nhất, học thi tú tài 2 (baccalauréat 2).
Lớp đệ nhất (tương đương lớp 12 ngày nay) không học môn văn nữa mà phải học môn triết. Triết học được định nghĩa là khoa học của các khoa học (La philosophie est science des sciences).

Giáo trình triết học lớp đệ nhất gồm 3 hoặc 4 môn tùy theo phân ban.
Môn tâm lý học học về thế giới tâm lý, nội quan, ngoại quan, ý thức, vô thức, tâm phân học, cảm xúc, đam mê, liên tưởng, tập quán, tưởng tượng…nhằm giúp cho học sinh “vệ sinh tinh thần” tâm hồn mình.

Môn đạo đức học học về hành vi đạo đức, ý thức đạo đức, công bằng, bác ái, bổn phận, trách nhiệm… nhằm giúp học sinh biết thương yêu,
biết chịu trách nhiệm về những hành vi của mình.

Môn luận lý học học về các nguyên tắc căn bản của lý trí, các phương pháp tổng hợp, phân tích, diễn dịch, triết lý toán học, triết lý khoa học tự nhiên…
Nó nhằm giúp cho học sinh đắc thủ phương pháp lý luận thuần lý.

Ba môn này dạy ở các ban A (vạn vật, lý, hóa), B (toán, lý, hóa), C (triết học, Anh, Pháp) và D (triết học, ngoại ngữ, cổ ngữ Latin).
Riêng hai ban C và D học thêm 12 tiết siêu hình học; nội dung gồm thuyết tiến hóa, vấn đề linh hồn, tôn giáo, đa thần giáo...
Bất cứ vấn đề nào của bốn môn trên, học sinh cũng phải học cách lý luận đi từ chính đề (thèse), qua phản đề (antithèse) rồi đi tới hợp đề (synthèse).

Bộ Giáo dục chế độ cũ không in sách giáo khoa.
Mỗi nhà giáo ra trường phải biết mình dạy môn gì, cấp lớp nào, môn ấy gồm những nội dung nào, phương pháp soạn bài ra sao. Phần viết sách giáo khoa được giao cho các nhà giáo đang thực sự dạy trung học, chỉ yêu cầu sách giáo khoa phải có tính phổ quát, bám sát các nội dung cần giảng dạy. Thí dụ sách giáo khoa triết lớp đệ nhất phải bám sát các nội dung mà chúng tôi vừa giới thiệu và câu định nghĩa “Triết học là khoa học của các khoa học”. Tác giả nào viết sách giáo khoa không hay, khó hiểu, dài dòng thì tự bị thị trường đào thải. Sách giáo khoa nào xem ra có vẻ đắt tiền mà kiến thức không có gì mới (so với sách khác) thì thị trường cũng tự nhiên đào thải. Chính cái tinh thần tự do sáng tạo ấy đã khuyến khích công việc viết sách giáo khoa phát triển.
Bản thảo những quyển sách giáo khoa sẽ được nộp lên cho Nha Tu thư duyệt, xem có phù hợp với lứa tuổi, cấp học, đầy đủ nội dung theo yêu cầu không. Nếu không có vấn đề gì, họ đồng ý cho nhà xuất bản hoặc tác giả in và in bao nhiêu bản cũng được. Tất cả sách giáo khoa chỉ được phép bán cho học sinh theo hệ thống thị trường; nghiêm cấm tình trạng gửi sách của mình qua trường khác, tỉnh khác nhờ bạn đồng nghiệp bán giúp. Đó là nguyên tắc “ai mua sách cứ ra hiệu sách”. Ngày ấy, không có tình trạng lu bu đưa sách vào trường bán; mua sách của người này, không mua sách của người kia. Nhà giáo viết sách giáo khoa chỉ có một cạnh tranh duy nhất là cạnh tranh về chất lượng.
Học sinh nào thông minh, chăm chỉ có quyền không mua sách giáo khoa, chỉ học theo bài thầy giảng trên lớp. Sách tham khảo cho học sinh chỉ tập trung trong ba môn toán, lý và hóa; chủ yếu nhắm vào các lớp thi. Đó là những đề toán, lý, hóa ra trong các kỳ thi tú tài 2 ở Pháp và các nước thuộc khối Pháp ngữ.
Ngày ấy, giáo sư triết (tên gọi của nền giáo dục cũ) rất hiếm và thiếu. Từ năm 1970, các trường đại học sư phạm không đào tạo giáo sư triết nữa.

Đại khái, những thành phố lớn như Sài Gòn, Cần Thơ, Đà Nẵng, Huế… có hai, ba hoặc bốn vị. Mỗi tỉnh còn lại chỉ có một người.
Người ấy phải tốt nghiệp chuyên ngành triết; có nhiệm vụ dạy môn triết chính ở trường công lập (ăn lương);

ngoài ra còn có nghĩa vụ phải đi thỉnh giảng ở các trường tư thục, Bồ Đề, bán công trong tỉnh (hưởng tiền thỉnh giảng).
Ai không làm tròn nhiệm vụ dạy chính và nghĩa vụ thỉnh giảng phải chịu kỷ luật.

Thí dụ tỉnh Bạc Liêu chỉ có một mình tôi, dạy ở trung học công lập 6 lớp (24 giờ); thỉnh giảng trường bán công 2 lớp (8 giờ), trường Bồ Đề 2 lớp (8 giờ).
Cộng lại, mỗi tuần tôi dạy 40 giờ, “quần thảo” cả sáng, chiều và tối.

Nhà giáo nào không có nhã hứng viết sách giáo khoa triết, có thể bảo học sinh ra hiệu sách chọn mua sách của các tác giả khác về học.
Từ năm 1970, các nhà giáo viết sách giáo khoa triết cho bậc trung học có thể kể đến: linh mục Cao Văn Luận (Huế), ông Trần Văn Hiến Minh (Huế),
ông Nguyên Sa (nhà thơ Trần Bích Lan - Văn Hiến, Sài Gòn), ông Vĩnh Đễ (Gia Long - Sài Gòn), tôi - Vũ Đức Sao Biển (Trung học Bạc Liêu)…

Học sinh có toàn quyền chọn mua sách giáo khoa triết của bất cứ ai; miễn là phải học, phải hiểu và... thi đậu.
Nhà giáo không được đứng ra bán sách của mình và không được buộc học sinh phải mua sách của mình.

Bộ sách giáo khoa của tôi viết năm 1972 tại Bạc Liêu có tên là Triết học toàn thư, gồm 3 quyển tâm lý học, đạo đức học và luận lý học.

Học sinh tỉnh Bạc Liêu và vài tỉnh lân cận cũng thường dùng quyển sách này. 39 năm sau (2011), Nhà xuất bản Trẻ đã cho dọn lại bộ sách này ngắn gọn hơn,

dễ hiểu hơn và in ra với cái tựa đề mới Hướng đến chân thiện mỹ - triết lý dành cho tuổi thanh niên. Quyển sách được các bạn thanh niên mua đọc và
thích bởi nội dung của nó rất mềm mại, chẳng có gì là “cứng” như sách giáo khoa cả.

Có thể gọi quyển sách giáo khoa này là quyển sách đầu tay của đời tôi.
Bạn hỏi, một quyển sách giáo khoa hình thành từ những cơ sở nào?

Thứ nhất, nó là một sự hiện thực hóa những cái “toa căn bản” mà người sinh viên sư phạm đã được học trong trường đại học sư phạm.

Thứ hai, nó là một sự phong phú hóa những nội dung cứng mà Nha Tu thư yêu cầu nhà giáo phải giảng dạy trong từng cấp lớp, từng lứa tuổi.

Thứ ba - mà điều này rất quan trọng - nó phải tích lũy được những kinh nghiệm của nhà giáo khi lập thang điểm và chấm thi bộ môn cấp quốc gia
của nhà giáo. Ngày ấy, toàn bộ bài thi của văn bằng tú tài 1 và tú tài 2 từ Quảng Trị tới Cà Mau phải tập trung về Sài Gòn chấm.
Tất cả bài thi đều cắt phách; nhà giáo không biết mình chấm bài của thí sinh trường nào, tỉnh nào.

Nhà giáo dạy môn nào thì chấm thi môn ấy. Trong quá trình lập thang điểm và chấm thi, các nhà giáo cùng bộ môn trao đổi, học hỏi lẫn nhau về
kinh nghiệm để điều chỉnh cách dạy và cách viết sách giáo khoa của mình. Ai dạy hay dở ra sao; ai viết sách giáo khoa hay dở ra sao đều có thể tự đo lại năng lực của mình khi ráp phách lên mâm điểm cho thí sinh. Chuyện điều chỉnh là tự nhà giáo lo. Ngành giáo dục không tập trung nhà giáo bộ môn lại để tập huấn hay học chuyên môn gì cả.
Đối với học sinh, động cơ mục đích học rất rõ ràng. Họ phải học và thi đậu bằng tú tài 2 mới mong vào đại học, tiếp tục con đường học tập. Em nào có hoàn cảnh ngặt nghèo, đậu tú tài 2 có thể xin việc làm, kể cả làm nhà giáo dạy từ lớp đệ tứ trở xuống ở các trường tư thục. Nữ sinh rớt tú tài 2 cũng chưa sao nhưng nam sinh rớt thì thật khốn đốn bởi sẽ bị bắt lính ngay. Đậu tú tài 1 có thể đi Thủ Đức ra chuẩn úy nhưng rớt thì phải đi trung sĩ! Có thơ làm chứng như vầy “Rớt tú tài, anh đi trung sĩ/Em về nhà lấy Mỹ nuôi con/Khi nào yên chuyện nước non/Anh về, anh có Mỹ con anh bồng”. Người thanh niên nào không muốn... bồng nhầm Mỹ con thì phải ra sức học.
Chuyện học triết, dạy triết và viết sách giáo khoa triết trở thành một vốn liếng quý giá đối với riêng tôi.

Tôi thẩm thấu được nhiều thứ khoa học trên đời. Tôi tự rèn luyện những kỹ năng lý luận thuần lý.
Tôi đã dùng các thứ đắc thủ được để sau này làm một nhà báo. Chưa được học một giờ nào về nghiệp vụ báo chí,
tôi chỉ nhờ có “nội công” đa dạng và “chiêu thức” khinh linh để viết báo mà thôi.

Vũ Đức Sao Biển

Nguồn :

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Thanked by 3 Members:





Similar Topics Collapse

1 người đang đọc chủ đề này

0 Hội viên, 1 khách, 0 Hội viên ẩn


Liên kết nhanh

 Tử Vi |  Tử Bình |  Kinh Dịch |  Quái Tượng Huyền Cơ |  Mai Hoa Dịch Số |  Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Địa Lý Phong Thủy |  Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp |  Bát Tự Hà Lạc |  Nhân Tướng Học |  Mệnh Lý Tổng Quát |  Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số |  Khoa Học Huyền Bí |  Y Học Thường Thức |  Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian |  Thiên Văn - Lịch Pháp |  Tử Vi Nghiệm Lý |  TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 |
 Coi Tử Vi |  Coi Tử Bình - Tứ Trụ |  Coi Bát Tự Hà Lạc |  Coi Địa Lý Phong Thủy |  Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Coi Nhân Tướng Mệnh |  Nhờ Coi Quẻ |  Nhờ Coi Ngày |
 Bảo Trợ & Hoạt Động |  Thông Báo |  Báo Tin |  Liên Lạc Ban Điều Hành |  Góp Ý |
 Ghi Danh Học |  Lớp Học Tử Vi Đẩu Số |  Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý |  Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở |  Sách Dịch Lý |  Sách Tử Vi |  Sách Tướng Học |  Sách Phong Thuỷ |  Sách Tam Thức |  Sách Tử Bình - Bát Tự |  Sách Huyền Thuật |
 Linh Tinh |  Gặp Gỡ - Giao Lưu |  Giải Trí |  Vườn Thơ |  Vài Dòng Tản Mạn... |  Nguồn Sống Tươi Đẹp |  Trưng bày - Giới thiệu |  

Trình ứng dụng hỗ trợ:   An Sao Tử Vi  An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi |   Quỷ Cốc Toán Mệnh  Quỷ Cốc Toán Mệnh |   Tử Bình Tứ Trụ  Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản |   Quẻ Mai Hoa Dịch Số  Quẻ Mai Hoa Dịch Số |   Bát Tự Hà Lạc  Bát Tự Hà Lạc |   Thái Ât Thần Số  Thái Ât Thần Số |   Căn Duyên Tiền Định  Căn Duyên Tiền Định |   Cao Ly Đầu Hình  Cao Ly Đầu Hình |   Âm Lịch  Âm Lịch |   Xem Ngày  Xem Ngày |   Lịch Vạn Niên  Lịch Vạn Niên |   So Tuổi Vợ Chồng  So Tuổi Vợ Chồng |   Bát Trạch  Bát Trạch |