

DỊCH LÝ VIỆT NAM
#61
Gửi vào 14/04/2015 - 06:33
Thanked by 2 Members:
|
|
#62
Gửi vào 14/04/2015 - 07:23
… Một người dắt củ sắn vào cạp quần, về đến nhà đã bở tung. Có cây rau muống to đến nỗi trèo lên ngọn cây nhìn thấy cả cột cờ Hà Nội. Làng có con lươn, thịt thì nướng chả, xương thì đẽo cày… Đó là những câu chuyện hàng ngày ở làng nói khoác Văn Lang.
Một người dân làng Văn Lang đang trổ tài nói khoác trước gia đình mình
Theo thống kê, đất nước ta có hàng chục làng cười từ Nam đến Bắc. Mỗi làng có một đặc trưng riêng của văn hóa vùng miền. Chung quy lại, đó là những câu chuyện trào tiếu gây cười đến sảng khoái, thể hiện cuộc sống đa dạng, đa phong cách và cuộc sống tự do, lạc quan yêu đời của nhân dân.
Làng nói khoác Văn Lang
Văn Lang thuộc xã Văn Lương, huyện Tam Nông, tỉnh Phú Thọ. Đi theo Quốc lộ 32 chừng 75 km là đến đất Tam Nông, tôi tìm về với mảnh đất nổi tiếng này để biết thêm những giai thoại độc đáo mà tức cười. Một miền trung du Bắc bộ đầy màu xanh của lá cọ. Con người ở đây bình dị, gắn bó với những cây cọ. Đến cả mái nhà cũng chủ yếu lợp bằng cọ, nằm xen với những quả đồi thấp. Đi vòng vèo vài con đường, chúng tôi nhận ra ngôi làng vẫn nằm trong một vùng nguyên sơ, nghèo nàn, ruộng nương hạn hẹp.
Qua giới thiệu, chúng tôi được đám trẻ đưa đến nhà cụ Hán Văn Sinh, một người được coi là “Đại gia” của làng khoác. Cụ kể “Nơi đây được coi là khởi nguồn của của nền văn hoá lúa nước. Ngày đó, tất cả những sản vật nông nghiệp của làng đều tốt cả. Ai muốn cái gì tốt thì đều đến Văn Lang, gà tốt đến, xôi dẻo đến, cá to đến… Từ đó người dân cứ nói khoác các sản phẩm của mình lên nhằm ngợi ca những cái mình làm ra”.
Kỳ thực, cuộc sống của người Văn Lang đã làm nên cả một kho truyện cười độc đáo. Có chuyện một người dắt củ sắn vào cạp quần, về đến nhà đã bở tung. Chuyện mớ rau muống to đến nỗi trèo lên nhìn thấy cột cờ Hà Nội… Bằng sự khéo léo tài tình, người dân đã biết chuyển những đề tài tưởng như rất đời thường tưởng như chẳng có gì đáng nói như củ sắn củ khoai, mớ rau… thành hấp dẫn. Nguyên do thế nào? Tôi được cụ Sinh bảo rằng: “Cũng bởi thủ pháp phóng đại gây cười, cách kết thúc bất ngờ, ngôn ngữ nặng, khó nghe, lắm lúc ê a. Từ đó người ta đặt cho những cái biệt danh ngồ ngộ: Văn Lang cả làng nói khoác, Làng nói trạng…”
Kho chuyện cười của Văn Lang đã rất phong phú đa dạng. So với những làng cười khác như Vĩnh Hoàng (Quảng Trị); Trúc Ổ (Sơn Dương-Tuyên Quang); Đồng Sài (Bắc Ninh), truyện cười của Văn Lang đa dạng hơn nhiều, cả về tính dí dỏm lẫn đề tài. Người ta sẽ cười vì: Văn Lang có một con lươn, thịt thì nướng chả còn xương đẽo cày.
Những câu chuyện như: Tay ải tay ai, Con ếch cốm, Bác đi mua ‘nỏ’ lắm, Đỉa trâu, Củ sắn qua đường 24, Bưởi rụng chết trâu… đầy hài hước đều xuất phát từ làng này.
Chuyện nói khoác của Văn Lang bó hẹp trong phạm vi nhỏ. Thường được lấy từ những sinh hoạt trong cuộc sống hàng ngày, trong lao động sản xuất của người dân. Cái điêu ngoa của họ không đáng ghét. Nó mang đến nụ cười, sự sảng khoái, tạo nên sự lạc quan trước những hoàn cảnh khắc nghiệt, khó khăn. Nên cái điêu ngoa ấy là đáng yêu.
Cũng có những chuyện cười để bài trừ, đả kích những thói hư tật xấu của xã hội. Và vì thế mà chẳng bao giờ người dân dừng lại được những câu truyện đó. Trên cánh đồng gặt, vụ cấy hái, ngoài chợ, lúc nghỉ ngơi, bất kể lúc nào người dân cũng có thể nói để cười, để chia sẻ cho vơi bớt mệt mỏi. Điều đó chứng tỏ rằng “di sản” của họ vẫn được bảo tồn.
Làng trạng Vĩnh Hoàng
Làng trạng Vĩnh Hoàng làm du lịch
Làng trạng Vĩnh Hoàng thuộc xã Vĩnh Tú, huyện Vĩnh Linh, Quảng Trị. Năm 1949, xã Vĩnh Hoàng được thành lập, trong đó có ba thôn là làng Huỳnh Công Đông, Huỳnh Công Tây, Huỳnh Công Nam nên chuyện trạng cả ba làng còn được gọi là chuyện trạng Vĩnh Hoàng. Nay xã Vĩnh Hoàng đổi thành xã Vĩnh Tú.
Năm 2006, khu du lịch Thủy Ứ của làng trạng được khai trương, cách thị xã Đông Hà (Quảng Trị) chừng 50 km về phía bắc. Khu du lịch rộng, với những hồ nước xanh trong ngăn ngắt, những ngôi nhà mái lá đơn sơ lợp cọ dùng để cho khách nghỉ ngơi và có thể nghe... nói trạng. Ngoài ra du khách còn có thể câu cá thư giãn, dạo thuyền, tắm nóng lạnh...
Khu du lịch hiện nay do Hội Người khuyết tật xã Vĩnh Tú quản lý. Tiền thu được xung vào quĩ hội. Chúng tôi được chị Nguyễn Thị Hợi kể cho nghe câu chuyện thú vị thế này: Có một người đi câu cá, bắt một con cóc làm mồi. Đến hồ, ông lấy đà vút dây câu một cái thì không ngờ dây câu văng sang bờ hồ phía bên kia. Trong lúc không biết làm cách nào để gỡ lưỡi câu đang mắc vào bụi thì một con chim cuốc nhảy ra ăn con cóc. Khi đang kéo cuốc thì con chồn từ trong bụi rậm lao ra ngoạm con cuốc vào miệng, mắc phải lưỡi câu. Mừng quá ông kéo dây câu thì… “bụp”, một con cá đô (lóc) từ hồ lao lên đớp trọn con chồn. Con cá to quá, bà con xúm lại cùng nhau kéo con cá lên rồi dùng cuốc to để đánh vảy. Sau đó mỗi người được tặng một chiếc vảy mang về làm quạt. Mổ bụng con cá ra có cả chồn, mổ bụng chồn có cả chim cuốc, mổ cuốc ra có hơn chén tép, đủ làm bảy món liên hoan cả làng thật là vui... Nghe xong ai cũng òa cười.
Làng Vĩnh Hoàng xưa nghèo khổ, phải vật lộn với thiên tai, giặc giã để mưu sinh. Trên cuộc hành trình gian khổ đó, người dân có một vũ khí rất lợi hại để tự động viên mình, đó là chuyện trạng. Và trong cuộc sống sinh hoạt hằng ngày, người ta đã sinh ra cả ngàn chuyện trạng, thành kho tàng đặc sắc. Đây là kho chuyện cười trào tiếu dân gian, cũng giống như chuyện cười của các làng trạng Bắc Bộ hay chuyện kể bác Ba Phi ở Nam Bộ.
Trong chuyến thăm làng trạng lần này, tôi đặc biệt ấn tượng với chuyện “Bắt nhầm cọp cày”, chuyện đã được vẽ thành tranh để bảo tồn. Nội dung như sau:“Đêm nớ, tui đi cày sớm, ra ngoài ràn (chuồng) bắt cặp bò đực cày đôi. Nhưng khi cài vào cày thấy con bò không chịu đi, tức quá tui lấy roi đập một cây vào lưng bò, con bò quay mặt dòm tui, thấy đực bò răng mà mặt mũi to đại chang, lạ quá. Tui tới sát coi cho kỹ. Té ra, đêm nớ cọp vô ràn bắt bò ăn thịt. Ăn xong, cọp chưa kịp ra khỏi ràn thì tui đã dậy đi cày quá sớm, bắt nhầm cọp cài vô cày mà không biết. Tức quá, tui mở dây cày ra, đập cho hắn một trận, hắn quá sợ, co bốn cẳng chạy vô rừng”.
Làng nói khoác Dương Sơn
Đất Kinh Bắc không phải chỉ có những làng nghề, làng Quan họ nổi tiếng, mà nó còn có những làng cười. Làng Quan họ chỉ tập trung ở một vài vùng nhất định, còn làng cười thì gần như huyện nào cũng có, ví như huyện Yên Phong có làng cười Đông Yên, huyện Tiên Sơn có làng cười Yên Tử, Hiên Ngang, huyện Yên Dũng có làng cười Đông Loan, Nội Hoàng, huyện Quế Võ có làng cười Đồng Sài, Trúc Ổ, huyện Tân Yên có làng cười Hòa Làng, Dương Sơn. Những ngày cuối năm, trong không khí chuẩn bị đón xuân, chúng tôi về làng Dương Sơn, một làng cười nổi tiếng, nơi đây con người mộc mạc, yêu đời và luôn biết làm cho cuộc sống của mình trở nên tươi đẹp.
Nói khoác, món ăn tinh thần của người Dương Sơn.
Người dân Dương Sơn nghĩ ra câu chuyện táo bạo, có thể làm sởn gai ốc của một số người nghe, đó là câu chuyện bắt hổ con: “Tôi đem hai con hổ con ra Hà Thành bán. Tiếng đồn đến tai ông Trưởng phường xiếc Tạ Duy Hiển, ông ta mời tôi vào nhà đãi làm thượng khách rồi đặt mua con hổ, tôi nhận tiền ra về. Tìm được hang hổ con mọn, tôi chui vào, rón rén bò qua đến chỗ hổ bố ngủ, tôi nhổ trụi râu nó, nó buồn quá lại càng ngủ say… Vượt qua hổ bố, tôi lần đến chỗ hổ con, bịt mũi đem ra, hổ bố vẫn gáy phe phe…”. Chuyện này người Hòa Làng không hề có.
Hay như chuyện một người dân Dương Sơn gặp một người Hòa Làng, họ nói chuyện với nhau. Người Hòa Làng nói:
- Da vợ mình thật trắng khủng trắng khiếp, trắng từ chân lên đến cổ. Cô ấy mà xắn quần lên thì thôi, ai muốn gọi là đùi cũng được, ai muốn gọi là khúc sắn bóc vỏ cũng được...
Người Dương Sơn bèn chen ngang:
- Thế đâu đã trắng bằng vợ tớ. Tớ nhớ, hồi máy bay Mỹ còn đánh phá khắp nơi, hôm ấy vợ mình đi ăn cưới, cô ấy diện chiếc áo pôpơlin Nhật trắng, mới nguyên. Đang đi giữa cánh đồng thì nghe tiếng máy bay, cô ta đang trên đường chạy tới bờ mương để nấp thì những người ở dưới mương đã kêu lên: “Cởi ngay cái áo ra, không máy bay nó trông thấy mất, cởi ngay ra, cởi ngay ra”. Nghe vậy cô ấy vừa chạy vừa cởi áo. Nhưng vừa cởi áo xong mọi người ẩn dưới lòng mương lại gào to hơn: “Mặc áo vào, mặc ngay áo vào, không nó bắn chết cả đám bây giờ!”. Cậu thấy không, da vợ tớ trắng đến thế kia mà!.
Đúng là người Dương Sơn nói khoác gấp ba những làng nói khoác khác.
Ông Nguyễn Văn Thiết năm nay đã 80 tuổi, một người có nhiều năm nói khoác tâm sự: “Dòng họ chúng tôi, đến đời tôi là 7 đời nói khoác. Điều này không nhằm ý gì khác là sự vui vẻ, lạc quan với tính hai hước của người nông dân. Với lại, do cuộc sống kinh tế nghèo nàn, những câu chuyện nói khoác là để xua đi cái sự chật vật cố hữu, thể hiện cái khát vọng no đủ...”. Đến con cháu của ông Thiết, đi ra Hà Nội học cũng mang theo “cây nhà lá vườn”, khiến cả lớp họ được nhiều phen cười đến... vỡ bụng.
Về Dương Sơn, nếu đúng dịp đầu xuân tổ chức thi nói khoác thì thật vui. Các cụ bảo cuộc thi vui vẻ đó đôi khi diễn ra từ sáng đến tối. Ngày xưa những bậc lão thành của làng, với vốn kinh nghiệm dân gian, chuyện khoác “đầy mình” nên không thanh niên nam nữ nào thắng được. Giờ các cụ chủ yếu truyền đạt kinh nghiệm cho con cháu, còn phần thi giành nhiều cho bậc trung niên và thanh niên. Các cụ các ông là những “cây” nói khoác phải kể đến các cụ Nguyến Chí Bao, Trần Mãi, các ông Nguyễn Đình Đại, Nguyễn Đình Vinh...
Cuối ngày, chúng tôi về nhà ông Nguyễn Đình Vinh, xin ông vài chuyện nữa để mang về quê... ăn Tết. Nào ngờ khi nghe ông nói, mải nghe, mải nghĩ quên mất cả ghi, may mà còn cái máy ghi âm. Ông Vinh khoe: “Năm ngoái tôi bắt được một con ếch, ăn thịt hai năm mới hết”. Tôi không tài nào đoán được chuyện có ý nghĩa gì, giải thích ra sao thì ông Vinh tiếp: “Đêm 30 cầm đèn qua bờ ao, bắt được một con ếch to về làm thịt, bắc mâm ra còn là năm cũ, ăn qua giao thừa sang năm mới mới hết. Thế chẳng là con ếch ăn hai năm mới hết là gì?”
Chuyện cười là kho tàng của những người nông dân còn lam lũ, vất vả nhưng vẫn lạc quan, sống bằng tiếng cười. Đó là cái hồn quê, mộc mạc của người dân Việt Nam ta.
Thanked by 3 Members:
|
|
#63
Gửi vào 14/04/2015 - 09:29
Bất cứ ai đã kinh qua tù cải tạo dành cho các sĩ quan viên chức VNCH cũng đều biết,
Các sĩ quan quản giáo tức cán bộ coi tù , các sĩ quan giáo viên giảng dạy về chính sách , chính trị hàm cũng từ đại uý tới thiếu tá
Câu chuyên thế náy
-- thưa cán bộ : ngoài Bắc có láp xưởng không : ồ , cái con lạp xưởng chạy đầy đường
-- thưa cán bộ : ngoài Bắc có cà rem không , ồ , dưới chế độ xhcn cà rem ăn không hết dân đem phơi đầy đường
-- thế thưa cán bộ bom B52 thì thế nào , ồ như cò bay trên trời ỉa vào miệng chai dưới đất sao mà trúng được
-- cái nũ nguỵ lày nao động thì nười 3 ngày nễ nớn nại được ăn thịt nợn , lói thì cái mặt nầm nầm nì nì , núp đỡ thì giả nhời con tặc
Mấy hôm nay xem TV tháy trình chiếu thuyết minh nhiều về địa đạo Củ Chi
Quân dân miền Nam anh hùng đanh tan sư đoàn Anh Cả Đỏ của địch , giữ vững đia đạo Củ Chi
Là người cố cựu của miền Nam cũ ai cũng biét rằng danh hiệu Anh Cả Đỏ là của quân Bắc Việt đặt chi sư đoàn 1 của VNCH , đóng quân phụ trách ở miên Trung , Củ Chi không phải vùng trách nhiệm của sư đoàn 1
Thuyết minh thì đang nói địa đạo zic zac bất khả xâm nhạp hay tàn phá thì màn hinh lại chiếu cảnh miệng hầm đang bì bơm hơi cay hơi ngạt để các chiến sĩ trong hầm phải bò ra có khi chết ....
Thật là phản cảm phản tuyên truyền phản tác dùng , trình độ của người làm phim này cần phải xem xét lại .
Đại loại những cáu chuyện như thế kẻ 10 năm cũng không hết
#64
Gửi vào 14/04/2015 - 10:17
Thanked by 2 Members:
|
|
#65
Gửi vào 15/04/2015 - 17:01
tauvequehuong, on 14/04/2015 - 00:12, said:
Trung Quốc đông dân toàn cỏ rác
Việt Nam lác đác toàn siêu nhân
đến là thương hại cho cái "tinh thần tự sướng dân tộc" của bé nghĩ ra câu đó và các bé thích câu đó.
Bây giờ vẫn còn tranh cái Kinh Dịch hay Dịch Kinh của thằng nào thì đến xin hàng các bác. Bác nào thích thì cứ nhận, Tàu nó không thèm mang quân sang đánh để đòi lại đâu, giờ nó đang tranh với thằng Mỹ và thằng Nga làm bá chủ thế giới, hơi đâu nó quan tâm tới mấy thằng chém phành phạch.
Xưa thằng viết sách thần thánh hóa các tiền nhân đoán trăm lần trúng cả trăm, nay còn có thằng viết địa ý là: trước khi tấn công vào Trân Châu cảng, ở dưới tàu bọn chỉ huy Nhật có gieo quẻ Dịch hỏi thành bại của chiến dịch và luận là thắng.....
nhiều bé ngây thơ hoặc đầu bị ảo mất rồi nên tin sái cổ.
Tôi thì không quan tâm tới Việt Dịch, Tàu Dịch hay Gì Dịch, thấy có thì đọc chơi thôi.
Ngày trước trên facebook có một bác chém đại ý là: tôi cho người ta số đề trả được khoản nợ rất lớn, và tôi cho nhiều lần rồi đấy. Bà con cô bác trên facebook thấy lạ vào bảo bác cho trên này xem nào thì bác ấy bảo tôi mà đăng ở trên này nhiều người đánh thì không ra mất.
Thế là có một bác mới nêu ý kiến: kết quả đặc biệt 18h30 mới ra, vậy 18h25 bác đăng số thì không ai đánh được, vậy bác đăng số đi.
Thế là bác kia lặn mất.
Việt Nam dịch lý hội trong các ấn phẩm còn giấu nhiều điều không nói rõ làm người mới dễ bị "tự sướng dân tộc" lắm. Giống như TS có Lạc Việt độn toán ấy, các bé rất dễ bị lừa.
Trên đường Huyền học có rất nhiều "Kiếm khách" (kiếm: là kiếm ăn, kiếm tiền,....; khách: là người đi trên đường đó), thương hại cho các Kiếm khách. Sinh ra trông đời có đôi tay khối óc mà không tự làm mà ăn, phải đi giở trò, lấy bói toán để mưu sinh. Xem đúng, tư vấn đúng thì không sao, xem sai cũng tiền m*y ông bỏ túi. Chết là chết ở chỗ đó.
Thấy bạn nói cũng hay đó, nhưng Tôi phán 1 câu về bạn cho nhanh: '' bạn chả biết gì về Dịch Lý cả " vì bản thân bạn đâu có thật sự giành thời gian để nghiên cứu & phân tích nó do vậy việc 1 người không biết mà nói những chuyện mình không biết thì có khác nào đứng ngoài cổng mà ho to '' tôi biết hết chuyện trong nhà ông đó'' thật nực cười cho những kẻ chỉ có lời nói.
Thích minh chứng Tôi đây chả phải ngại gì, mời Bác tham gia Group đặt câu hỏi & kiểm chứng kết quả : mod xoá link lần 2....nhắc nhở hội viên TRANBINH....
Thanks Bác !
Thanked by 1 Member:
|
|
#66
Gửi vào 15/04/2015 - 17:09
DuongTung, on 14/04/2015 - 07:23, said:
… Một người dắt củ sắn vào cạp quần, về đến nhà đã bở tung. Có cây rau muống to đến nỗi trèo lên ngọn cây nhìn thấy cả cột cờ Hà Nội. Làng có con lươn, thịt thì nướng chả, xương thì đẽo cày… Đó là những câu chuyện hàng ngày ở làng nói khoác Văn Lang.
Một người dân làng Văn Lang đang trổ tài nói khoác trước gia đình mình
Theo thống kê, đất nước ta có hàng chục làng cười từ Nam đến Bắc. Mỗi làng có một đặc trưng riêng của văn hóa vùng miền. Chung quy lại, đó là những câu chuyện trào tiếu gây cười đến sảng khoái, thể hiện cuộc sống đa dạng, đa phong cách và cuộc sống tự do, lạc quan yêu đời của nhân dân.
Làng nói khoác Văn Lang
Văn Lang thuộc xã Văn Lương, huyện Tam Nông, tỉnh Phú Thọ. Đi theo Quốc lộ 32 chừng 75 km là đến đất Tam Nông, tôi tìm về với mảnh đất nổi tiếng này để biết thêm những giai thoại độc đáo mà tức cười. Một miền trung du Bắc bộ đầy màu xanh của lá cọ. Con người ở đây bình dị, gắn bó với những cây cọ. Đến cả mái nhà cũng chủ yếu lợp bằng cọ, nằm xen với những quả đồi thấp. Đi vòng vèo vài con đường, chúng tôi nhận ra ngôi làng vẫn nằm trong một vùng nguyên sơ, nghèo nàn, ruộng nương hạn hẹp.
Qua giới thiệu, chúng tôi được đám trẻ đưa đến nhà cụ Hán Văn Sinh, một người được coi là “Đại gia” của làng khoác. Cụ kể “Nơi đây được coi là khởi nguồn của của nền văn hoá lúa nước. Ngày đó, tất cả những sản vật nông nghiệp của làng đều tốt cả. Ai muốn cái gì tốt thì đều đến Văn Lang, gà tốt đến, xôi dẻo đến, cá to đến… Từ đó người dân cứ nói khoác các sản phẩm của mình lên nhằm ngợi ca những cái mình làm ra”.
Kỳ thực, cuộc sống của người Văn Lang đã làm nên cả một kho truyện cười độc đáo. Có chuyện một người dắt củ sắn vào cạp quần, về đến nhà đã bở tung. Chuyện mớ rau muống to đến nỗi trèo lên nhìn thấy cột cờ Hà Nội… Bằng sự khéo léo tài tình, người dân đã biết chuyển những đề tài tưởng như rất đời thường tưởng như chẳng có gì đáng nói như củ sắn củ khoai, mớ rau… thành hấp dẫn. Nguyên do thế nào? Tôi được cụ Sinh bảo rằng: “Cũng bởi thủ pháp phóng đại gây cười, cách kết thúc bất ngờ, ngôn ngữ nặng, khó nghe, lắm lúc ê a. Từ đó người ta đặt cho những cái biệt danh ngồ ngộ: Văn Lang cả làng nói khoác, Làng nói trạng…”
Kho chuyện cười của Văn Lang đã rất phong phú đa dạng. So với những làng cười khác như Vĩnh Hoàng (Quảng Trị); Trúc Ổ (Sơn Dương-Tuyên Quang); Đồng Sài (Bắc Ninh), truyện cười của Văn Lang đa dạng hơn nhiều, cả về tính dí dỏm lẫn đề tài. Người ta sẽ cười vì: Văn Lang có một con lươn, thịt thì nướng chả còn xương đẽo cày.
Những câu chuyện như: Tay ải tay ai, Con ếch cốm, Bác đi mua ‘nỏ’ lắm, Đỉa trâu, Củ sắn qua đường 24, Bưởi rụng chết trâu… đầy hài hước đều xuất phát từ làng này.
Chuyện nói khoác của Văn Lang bó hẹp trong phạm vi nhỏ. Thường được lấy từ những sinh hoạt trong cuộc sống hàng ngày, trong lao động sản xuất của người dân. Cái điêu ngoa của họ không đáng ghét. Nó mang đến nụ cười, sự sảng khoái, tạo nên sự lạc quan trước những hoàn cảnh khắc nghiệt, khó khăn. Nên cái điêu ngoa ấy là đáng yêu.
Cũng có những chuyện cười để bài trừ, đả kích những thói hư tật xấu của xã hội. Và vì thế mà chẳng bao giờ người dân dừng lại được những câu truyện đó. Trên cánh đồng gặt, vụ cấy hái, ngoài chợ, lúc nghỉ ngơi, bất kể lúc nào người dân cũng có thể nói để cười, để chia sẻ cho vơi bớt mệt mỏi. Điều đó chứng tỏ rằng “di sản” của họ vẫn được bảo tồn.
Làng trạng Vĩnh Hoàng
Làng trạng Vĩnh Hoàng làm du lịch
Làng trạng Vĩnh Hoàng thuộc xã Vĩnh Tú, huyện Vĩnh Linh, Quảng Trị. Năm 1949, xã Vĩnh Hoàng được thành lập, trong đó có ba thôn là làng Huỳnh Công Đông, Huỳnh Công Tây, Huỳnh Công Nam nên chuyện trạng cả ba làng còn được gọi là chuyện trạng Vĩnh Hoàng. Nay xã Vĩnh Hoàng đổi thành xã Vĩnh Tú.
Năm 2006, khu du lịch Thủy Ứ của làng trạng được khai trương, cách thị xã Đông Hà (Quảng Trị) chừng 50 km về phía bắc. Khu du lịch rộng, với những hồ nước xanh trong ngăn ngắt, những ngôi nhà mái lá đơn sơ lợp cọ dùng để cho khách nghỉ ngơi và có thể nghe... nói trạng. Ngoài ra du khách còn có thể câu cá thư giãn, dạo thuyền, tắm nóng lạnh...
Khu du lịch hiện nay do Hội Người khuyết tật xã Vĩnh Tú quản lý. Tiền thu được xung vào quĩ hội. Chúng tôi được chị Nguyễn Thị Hợi kể cho nghe câu chuyện thú vị thế này: Có một người đi câu cá, bắt một con cóc làm mồi. Đến hồ, ông lấy đà vút dây câu một cái thì không ngờ dây câu văng sang bờ hồ phía bên kia. Trong lúc không biết làm cách nào để gỡ lưỡi câu đang mắc vào bụi thì một con chim cuốc nhảy ra ăn con cóc. Khi đang kéo cuốc thì con chồn từ trong bụi rậm lao ra ngoạm con cuốc vào miệng, mắc phải lưỡi câu. Mừng quá ông kéo dây câu thì… “bụp”, một con cá đô (lóc) từ hồ lao lên đớp trọn con chồn. Con cá to quá, bà con xúm lại cùng nhau kéo con cá lên rồi dùng cuốc to để đánh vảy. Sau đó mỗi người được tặng một chiếc vảy mang về làm quạt. Mổ bụng con cá ra có cả chồn, mổ bụng chồn có cả chim cuốc, mổ cuốc ra có hơn chén tép, đủ làm bảy món liên hoan cả làng thật là vui... Nghe xong ai cũng òa cười.
Làng Vĩnh Hoàng xưa nghèo khổ, phải vật lộn với thiên tai, giặc giã để mưu sinh. Trên cuộc hành trình gian khổ đó, người dân có một vũ khí rất lợi hại để tự động viên mình, đó là chuyện trạng. Và trong cuộc sống sinh hoạt hằng ngày, người ta đã sinh ra cả ngàn chuyện trạng, thành kho tàng đặc sắc. Đây là kho chuyện cười trào tiếu dân gian, cũng giống như chuyện cười của các làng trạng Bắc Bộ hay chuyện kể bác Ba Phi ở Nam Bộ.
Trong chuyến thăm làng trạng lần này, tôi đặc biệt ấn tượng với chuyện “Bắt nhầm cọp cày”, chuyện đã được vẽ thành tranh để bảo tồn. Nội dung như sau:“Đêm nớ, tui đi cày sớm, ra ngoài ràn (chuồng) bắt cặp bò đực cày đôi. Nhưng khi cài vào cày thấy con bò không chịu đi, tức quá tui lấy roi đập một cây vào lưng bò, con bò quay mặt dòm tui, thấy đực bò răng mà mặt mũi to đại chang, lạ quá. Tui tới sát coi cho kỹ. Té ra, đêm nớ cọp vô ràn bắt bò ăn thịt. Ăn xong, cọp chưa kịp ra khỏi ràn thì tui đã dậy đi cày quá sớm, bắt nhầm cọp cài vô cày mà không biết. Tức quá, tui mở dây cày ra, đập cho hắn một trận, hắn quá sợ, co bốn cẳng chạy vô rừng”.
Làng nói khoác Dương Sơn
Đất Kinh Bắc không phải chỉ có những làng nghề, làng Quan họ nổi tiếng, mà nó còn có những làng cười. Làng Quan họ chỉ tập trung ở một vài vùng nhất định, còn làng cười thì gần như huyện nào cũng có, ví như huyện Yên Phong có làng cười Đông Yên, huyện Tiên Sơn có làng cười Yên Tử, Hiên Ngang, huyện Yên Dũng có làng cười Đông Loan, Nội Hoàng, huyện Quế Võ có làng cười Đồng Sài, Trúc Ổ, huyện Tân Yên có làng cười Hòa Làng, Dương Sơn. Những ngày cuối năm, trong không khí chuẩn bị đón xuân, chúng tôi về làng Dương Sơn, một làng cười nổi tiếng, nơi đây con người mộc mạc, yêu đời và luôn biết làm cho cuộc sống của mình trở nên tươi đẹp.
Nói khoác, món ăn tinh thần của người Dương Sơn.
Người dân Dương Sơn nghĩ ra câu chuyện táo bạo, có thể làm sởn gai ốc của một số người nghe, đó là câu chuyện bắt hổ con: “Tôi đem hai con hổ con ra Hà Thành bán. Tiếng đồn đến tai ông Trưởng phường xiếc Tạ Duy Hiển, ông ta mời tôi vào nhà đãi làm thượng khách rồi đặt mua con hổ, tôi nhận tiền ra về. Tìm được hang hổ con mọn, tôi chui vào, rón rén bò qua đến chỗ hổ bố ngủ, tôi nhổ trụi râu nó, nó buồn quá lại càng ngủ say… Vượt qua hổ bố, tôi lần đến chỗ hổ con, bịt mũi đem ra, hổ bố vẫn gáy phe phe…”. Chuyện này người Hòa Làng không hề có.
Hay như chuyện một người dân Dương Sơn gặp một người Hòa Làng, họ nói chuyện với nhau. Người Hòa Làng nói:
- Da vợ mình thật trắng khủng trắng khiếp, trắng từ chân lên đến cổ. Cô ấy mà xắn quần lên thì thôi, ai muốn gọi là đùi cũng được, ai muốn gọi là khúc sắn bóc vỏ cũng được...
Người Dương Sơn bèn chen ngang:
- Thế đâu đã trắng bằng vợ tớ. Tớ nhớ, hồi máy bay Mỹ còn đánh phá khắp nơi, hôm ấy vợ mình đi ăn cưới, cô ấy diện chiếc áo pôpơlin Nhật trắng, mới nguyên. Đang đi giữa cánh đồng thì nghe tiếng máy bay, cô ta đang trên đường chạy tới bờ mương để nấp thì những người ở dưới mương đã kêu lên: “Cởi ngay cái áo ra, không máy bay nó trông thấy mất, cởi ngay ra, cởi ngay ra”. Nghe vậy cô ấy vừa chạy vừa cởi áo. Nhưng vừa cởi áo xong mọi người ẩn dưới lòng mương lại gào to hơn: “Mặc áo vào, mặc ngay áo vào, không nó bắn chết cả đám bây giờ!”. Cậu thấy không, da vợ tớ trắng đến thế kia mà!.
Đúng là người Dương Sơn nói khoác gấp ba những làng nói khoác khác.
Ông Nguyễn Văn Thiết năm nay đã 80 tuổi, một người có nhiều năm nói khoác tâm sự: “Dòng họ chúng tôi, đến đời tôi là 7 đời nói khoác. Điều này không nhằm ý gì khác là sự vui vẻ, lạc quan với tính hai hước của người nông dân. Với lại, do cuộc sống kinh tế nghèo nàn, những câu chuyện nói khoác là để xua đi cái sự chật vật cố hữu, thể hiện cái khát vọng no đủ...”. Đến con cháu của ông Thiết, đi ra Hà Nội học cũng mang theo “cây nhà lá vườn”, khiến cả lớp họ được nhiều phen cười đến... vỡ bụng.
Về Dương Sơn, nếu đúng dịp đầu xuân tổ chức thi nói khoác thì thật vui. Các cụ bảo cuộc thi vui vẻ đó đôi khi diễn ra từ sáng đến tối. Ngày xưa những bậc lão thành của làng, với vốn kinh nghiệm dân gian, chuyện khoác “đầy mình” nên không thanh niên nam nữ nào thắng được. Giờ các cụ chủ yếu truyền đạt kinh nghiệm cho con cháu, còn phần thi giành nhiều cho bậc trung niên và thanh niên. Các cụ các ông là những “cây” nói khoác phải kể đến các cụ Nguyến Chí Bao, Trần Mãi, các ông Nguyễn Đình Đại, Nguyễn Đình Vinh...
Cuối ngày, chúng tôi về nhà ông Nguyễn Đình Vinh, xin ông vài chuyện nữa để mang về quê... ăn Tết. Nào ngờ khi nghe ông nói, mải nghe, mải nghĩ quên mất cả ghi, may mà còn cái máy ghi âm. Ông Vinh khoe: “Năm ngoái tôi bắt được một con ếch, ăn thịt hai năm mới hết”. Tôi không tài nào đoán được chuyện có ý nghĩa gì, giải thích ra sao thì ông Vinh tiếp: “Đêm 30 cầm đèn qua bờ ao, bắt được một con ếch to về làm thịt, bắc mâm ra còn là năm cũ, ăn qua giao thừa sang năm mới mới hết. Thế chẳng là con ếch ăn hai năm mới hết là gì?”
Chuyện cười là kho tàng của những người nông dân còn lam lũ, vất vả nhưng vẫn lạc quan, sống bằng tiếng cười. Đó là cái hồn quê, mộc mạc của người dân Việt Nam ta.
Lấy 1 vài VD để ám chỉ về cái '' Dịch Lý Việt Nam '' mà Tôi nói thì e rằng hơi chủ quan đó ông bạn. Ở đây Tôi nói rất rõ ràng về quan điểm là '' Dịch Lý Việt Nam '' được sáng chế 100% cho chính người Việt Nam, có 1 hệ thống về Triết Dịch nếu ai có nghiên cứu kỹ từ đó có thể dùng nó để nghiên cứu phát minh ra các môn phái khác dựa trên nền tảng của Triết Dịch Việt Nam. Đều này đã có người thành công trong DLVN rồi...
Tin hay không là chuyện của các bạn, Tôi có quyền trình bày về quan điểm của Tôi, bạn nào dám tự tin bác bỏ quan điểm này mời gặp trực tiếp Tôi để Bác bỏ & dùng cái Trí Tri Lý để chỉ cho Tôi chổ đó chưa đúng chưa họp lý nếu chỉ được Tôi sẽ bỏ DLVN, nếu không Tôi hỏi lại mà không trả lời được thì bạn đó nợ 1 lời xin lỗi vì đã Bác Bỏ DLVN.
Thanks
Thanked by 2 Members:
|
|
#67
Gửi vào 15/04/2015 - 17:45
TRANBINH, on 15/04/2015 - 17:01, said:
Thích minh chứng Tôi đây chả phải ngại gì, mời Bác tham gia Group đặt câu hỏi & kiểm chứng kết quả : mod xoá link lần 2....nhắc nhở hội viên TRANBINH....
Thanks Bác !
Còn tôi suy nghĩ lại về việc gặp bác Trần Bình, người Nga đốt chợ Vòm vì bảo vệ Nga, người Việt khủng bố để đuổi người Hoa năm 79, Phát xít Đức giết người Do Thái ,...
Cái tự hào theo kiểu chủ nghĩa dân tộc phát xít tạo nên Thiên Sứ , người ta sẵn sàng nhắm mắt bịt tai chấp nhận một học thuyết góp nhặt
Ok, Dịch lý VN hoàn toàn của người Việt, vậy đừng gọi là Càn Khảm Cấn Chấn gì nữa, cũng bỏ luôn mấy cái nét liền đứt, sau này ngũ hành cũng là của người Việt, sau đó tới thiên văn lịch pháp....tàu vũ trụ...
Chả quan trọng, trưa nay tôi ngồi với ngài PG.Nhân , anh họ ngài PGK.Một con người có hiểu biết thực sự,một người bạn chia sẻ kiến thức, chia sẻ tình cảm, thế là đủ, tôi cần gì mất thời gian cho một kẻ gàn
dở cố chấp.Dịch lý VN đúng là thiên hạ vô đối, còn anh Trần Bình đây là tinh thông số một.Anh cứ việc ôm ý kiến của anh mà sống.
Chúc vui vẻ.Thân ái chào tạm biệt.
Thanked by 1 Member:
|
|
#68
Gửi vào 15/04/2015 - 18:22
TRANBINH, on 15/04/2015 - 17:01, said:
Thích minh chứng Tôi đây chả phải ngại gì, mời Bác tham gia Group đặt câu hỏi & kiểm chứng kết quả : mod xoá link lần 2....nhắc nhở hội viên TRANBINH....
Thanks Bác !
ôi chuẩn quá hahahaha
ông này chả bít cái chi chi đâu bác ơi, toàn chém với mò không à, lúc nào mà trúng toàn ăn may thôi.
bác tài thiệt tài, em phục bác quá,
DuongTung, on 15/04/2015 - 17:45, said:
dở cố chấp.Dịch lý VN đúng là thiên hạ vô đối, còn anh Trần Bình đây là tinh thông số một.Anh cứ việc ôm ý kiến của anh mà sống.
Chúc vui vẻ.Thân ái chào tạm biệt.
ây, bác DuongTung ở lại xem có ké được chút thuật tiên thánh nào hông chớ, chưa gì đã chào tạm biệt. Ở lại may ra các thánh thương tình nhả ra cho ít phép thuật có mà xài cả đời hem hết hehehehe
nothings hóng với hứng còn chưa tới lượt nè
#69
Gửi vào 16/04/2015 - 10:07
TRANBINH, on 15/04/2015 - 17:01, said:
Thích minh chứng Tôi đây chả phải ngại gì, mời Bác tham gia Group đặt câu hỏi & kiểm chứng kết quả : mod xoá link lần 2....nhắc nhở hội viên TRANBINH....
Thanks Bác !
Cảm ơn bác.
Tôi thấy bác nhiệt tình nên mới viết bài "chém gió" với bác và các bác cho có không khí thôi, chứ không có ý công kích ai cả. Mỗi người một ý, trăm hoa đua nở í mà. Chúng ta đều được tự do nói lên chính kiến của mình, ý kiến của chúng ta có khác nhau đó cũng là sự thường.
Tôi đồng ý với bác là ngôn ngữ khó nói hết ý cũng như thái độ của người viết, được ngồi nói chuyện trực tiếp là hay nhất. Chúng ta đều đã lớn về mặt sinh học, còn lớn về mặt Đời thì không biết các bác thế nào chứ tôi thì không dám nhận là đã lớn, tự thấy còn non quá.
Về cách diễn giải ý của mình khi viết bài tôi thấy rất khó nói hết ý cũng như thái độ của mình, nói trực tiếp là hay nhất nhưng lại khó có điều kiện. Nhớ ngày trước ở mục Nhờ Coi Quẻ, mấy người cùng xem cho một bạn hỏi về chuyến đi Hà Nội làm ăn ra sao. Tôi và mọi người cùng chém gió (tôi quen gọi là chém gió với đoán mò rồi, nhưng mà là xem nghiêm túc đấy không phải xem chơi đâu), tôi thì nói cũng bình thường, không có ý mỉa mai hay công kích gì nhưng có một bác sau thấy không xem cho ai nữa. Sau đoán có lẽ bác í giận mình nên tôi vô tin nhắn xin lỗi bác í, nói rằng tôi không có ý gì đâu, ngôn ngữ của tôi nó vậy, ..... và rồi sau thấy bác ấy xem lại trên diễn đàn. Sau vụ ấy là tôi ít vô mục đó, chỉ chém linh tinh tí xíu thôi.
Tôi chém gió vui vậy thôi hem có xiên sẹo gì đâu, mong các bác đừng chấp lời nhé.
Tôi công nhận là bác phán câu này chuẩn: '' bạn chả biết gì về Dịch Lý cả ".
Khi mọi người xung quanh tôi hỏi tôi về việc gì đó thì chỉ chưa đầy 2 phút là tôi có thể đoán mò, à thế này, à thế kia; còn nếu hỏi tôi Dịch Lý sao thế này sao thế kia thì tôi chỉ có nước vò đầu bứt tai sau một hồi lâu chém đại rằng: Trời sinh ra vậy, rồi mấy ông Thần ông Thánh ngày xưa đoán mò ý Trời mà viết ra thành vậy, giờ bạn lại hỏi tôi sao lại vậy thì chỉ có nước chờ tôi gặp được mấy ông đó hỏi xem tại sao các ổng lại đoán mò vậy, chứ bây giờ tôi trả lời sao thì cũng có gì làm đối chiếu đâu, hẹn bạn khi tôi gặp các ổng nhé.
Nhân đây kể với các bác câu chuyện ăn may của tôi mới tối qua thôi. Tối qua đang đứng chém gió với một em, có một em đi qua chào. Em đó đi rồi em kia mới đố tôi: đố anh chị ấy sinh năm nào?
Hịc hịc lại đố, thật là dã man con ngan.
- Ừ thì... thì...sinh....đầu 9x
- Em hỏi sinh năm nào cơ mà?
- Thì... thì 91, 92, 93 gì đó.
- Anh phải nói cụ thể năm nào chứ.
- (Đố khó thế hả trời) Thì.....93
- Hihi đúng rồi đấy.
Trời Đất ơi, không biết hôm nay là ngày gì mà ăn may đến vậy.
Nói về Dịch thì tôi không đồng tình với quan điểm Kinh Dịch của người Việt Nam. Chúng ta có thể học hỏi của người để nâng tầm chúng ta nên, như vậy thời gian của chúng ta sẽ giá trị hơn là ngồi bàn Dịch là của ai.
Bọn Tàu ngày xưa gọi Việt Nam mình là bọn man di, tôi cho rằng bọn nó gọi đúng. Ngay như cái danh từ mỹ miều Tràng An là của nó, ờ hay là của mình, bọn nó sang xâm lược thấy cái tên đó đẹp quá vậy là nó mang về đặt cho kinh đô nước nó?
Rồi mấy cái chuyện trạng mình (trạng nói phét) đi sứ sang Tàu nữa, sang đó làm nhục hết các sứ nước khác và làm nhục cả vua Tàu nữa, và rồi vẫn ung dung đi về.
Mấy thằng tự sướng dân tộc đọc những chuyện đó vỗ đùi đen đét, hả hê quá, nào biết đâu tinh thần tự sướng dân tộc nó che mất thực tế cuộc sống rồi, thực tế ngoài kia không hề có vậy.
Lên trên này thấy nhiều bác nói về Đạo tôi choáng, lại còn có bác có hẳn trang web lý giải về vấn đề" Con gà có trước hay quả trứng có trước". Thực lòng là tôi rất khâm phục các bác đó, các bác đó đang ở trên trời còn tôi vẫn đang đi trên mặt đất. Nhiều khi đang đi tôi lại ngẩng mặt lên lòng cảm thán câu: Ôi! Em phục bác quá.
Trên này có cái vụ phong thủy càng khó nói nên tôi không biết chém sao, hihi.
À mà tôi không phải chân truyền hay tay truyền đâu ạ. Bác DuongTung đừng chém tôi thế, tôi không biết độn thổ, bác nói tôi thế làm tôi không biết chạy đâu cho khỏi xấu hổ.
Thanked by 3 Members:
|
|
#70
Gửi vào 16/04/2015 - 21:07
Nếu thực sự muốn quảng bá hoặc là tu bổ cho DLVN một cách chuẩn mưc thì Anh, chú, bác mở topic này nên trao đổi với chú vuivui.
#71
Gửi vào 17/04/2015 - 06:29
vuive1, on 16/04/2015 - 21:07, said:
Nếu thực sự muốn quảng bá hoặc là tu bổ cho DLVN một cách chuẩn mưc thì Anh, chú, bác mở topic này nên trao đổi với chú vuivui.
Cho nothings hỏi: "tại sao phải viết giống một ông xyz nào đó?" định biến mình thành bản sao của người khác và sau đó rêu rao rằng "tôi là thánh Việt Nam" đây à?
Tự đại là khi mình biết 1 mà nói 10 nói 100, tự tô vẽ cái học thuật và nghiên cứu của mình là trời là bể là tiên là thánh, nực cười bạn vui vẻ ha
#72
Gửi vào 17/04/2015 - 07:19
DuongTung, on 15/04/2015 - 17:45, said:
Ông Tàu về quê hương này nghe nói chân truyền Mai Hoa, nổi tiếng xem quẻ.Mà bây giờ có người nói ông chả biết gì về Dịch lý thì kể cũng hơi buồn
Còn tôi suy nghĩ lại về việc gặp bác Trần Bình, người Nga đốt chợ Vòm vì bảo vệ Nga, người Việt khủng bố để đuổi người Hoa năm 79, Phát xít Đức giết người Do Thái ,...
Cái tự hào theo kiểu chủ nghĩa dân tộc phát xít tạo nên Thiên Sứ , người ta sẵn sàng nhắm mắt bịt tai chấp nhận một học thuyết góp nhặt
Ok, Dịch lý VN hoàn toàn của người Việt, vậy đừng gọi là Càn Khảm Cấn Chấn gì nữa, cũng bỏ luôn mấy cái nét liền đứt, sau này ngũ hành cũng là của người Việt, sau đó tới thiên văn lịch pháp....tàu vũ trụ...
Chả quan trọng, trưa nay tôi ngồi với ngài PG.Nhân , anh họ ngài PGK.Một con người có hiểu biết thực sự,một người bạn chia sẻ kiến thức, chia sẻ tình cảm, thế là đủ, tôi cần gì mất thời gian cho một kẻ gàn
dở cố chấp.Dịch lý VN đúng là thiên hạ vô đối, còn anh Trần Bình đây là tinh thông số một.Anh cứ việc ôm ý kiến của anh mà sống.
Chúc vui vẻ.Thân ái chào tạm biệt.
Xin thưa ông bạn việc mà DLVN vẫn còn dùng các từ " càn khảm cấn chấn.. " và các vạch âm dương việc này Tôi cũng đã lý giải cho rất nhiều người rồi, bạn thích có thể gặp Tôi, Tôi không hứa sẽ giải thích cho bạn tâm phục khẩu phục nhưng chắc rằng bạn sẽ hài lòng với sự giải thích của Tôi.
Tôi chả có tinh thông hay là gì so với những cao đồ trong DLVN trước đây & hiện nay nhưng Tôi đã không học hoặc không nghiêm cứu thì thôi, đã mất thời gian ra học thì phải " Đỉnh của Đỉnh " dạng làn nhàn Tôi thà không học.
Cám ơn bác đã quan tâm dù là những suy nghĩ cùng hay khác chiều.
#73
Gửi vào 17/04/2015 - 07:42
tauvequehuong, on 16/04/2015 - 10:07, said:
Cảm ơn bác.
Tôi thấy bác nhiệt tình nên mới viết bài "chém gió" với bác và các bác cho có không khí thôi, chứ không có ý công kích ai cả. Mỗi người một ý, trăm hoa đua nở í mà. Chúng ta đều được tự do nói lên chính kiến của mình, ý kiến của chúng ta có khác nhau đó cũng là sự thường.
Tôi đồng ý với bác là ngôn ngữ khó nói hết ý cũng như thái độ của người viết, được ngồi nói chuyện trực tiếp là hay nhất. Chúng ta đều đã lớn về mặt sinh học, còn lớn về mặt Đời thì không biết các bác thế nào chứ tôi thì không dám nhận là đã lớn, tự thấy còn non quá.
Về cách diễn giải ý của mình khi viết bài tôi thấy rất khó nói hết ý cũng như thái độ của mình, nói trực tiếp là hay nhất nhưng lại khó có điều kiện. Nhớ ngày trước ở mục Nhờ Coi Quẻ, mấy người cùng xem cho một bạn hỏi về chuyến đi Hà Nội làm ăn ra sao. Tôi và mọi người cùng chém gió (tôi quen gọi là chém gió với đoán mò rồi, nhưng mà là xem nghiêm túc đấy không phải xem chơi đâu), tôi thì nói cũng bình thường, không có ý mỉa mai hay công kích gì nhưng có một bác sau thấy không xem cho ai nữa. Sau đoán có lẽ bác í giận mình nên tôi vô tin nhắn xin lỗi bác í, nói rằng tôi không có ý gì đâu, ngôn ngữ của tôi nó vậy, ..... và rồi sau thấy bác ấy xem lại trên diễn đàn. Sau vụ ấy là tôi ít vô mục đó, chỉ chém linh tinh tí xíu thôi.
Tôi chém gió vui vậy thôi hem có xiên sẹo gì đâu, mong các bác đừng chấp lời nhé.
Tôi công nhận là bác phán câu này chuẩn: '' bạn chả biết gì về Dịch Lý cả ".
Khi mọi người xung quanh tôi hỏi tôi về việc gì đó thì chỉ chưa đầy 2 phút là tôi có thể đoán mò, à thế này, à thế kia; còn nếu hỏi tôi Dịch Lý sao thế này sao thế kia thì tôi chỉ có nước vò đầu bứt tai sau một hồi lâu chém đại rằng: Trời sinh ra vậy, rồi mấy ông Thần ông Thánh ngày xưa đoán mò ý Trời mà viết ra thành vậy, giờ bạn lại hỏi tôi sao lại vậy thì chỉ có nước chờ tôi gặp được mấy ông đó hỏi xem tại sao các ổng lại đoán mò vậy, chứ bây giờ tôi trả lời sao thì cũng có gì làm đối chiếu đâu, hẹn bạn khi tôi gặp các ổng nhé.
Nhân đây kể với các bác câu chuyện ăn may của tôi mới tối qua thôi. Tối qua đang đứng chém gió với một em, có một em đi qua chào. Em đó đi rồi em kia mới đố tôi: đố anh chị ấy sinh năm nào?
Hịc hịc lại đố, thật là dã man con ngan.
- Ừ thì... thì...sinh....đầu 9x
- Em hỏi sinh năm nào cơ mà?
- Thì... thì 91, 92, 93 gì đó.
- Anh phải nói cụ thể năm nào chứ.
- (Đố khó thế hả trời) Thì.....93
- Hihi đúng rồi đấy.
Trời Đất ơi, không biết hôm nay là ngày gì mà ăn may đến vậy.
Nói về Dịch thì tôi không đồng tình với quan điểm Kinh Dịch của người Việt Nam. Chúng ta có thể học hỏi của người để nâng tầm chúng ta nên, như vậy thời gian của chúng ta sẽ giá trị hơn là ngồi bàn Dịch là của ai.
Bọn Tàu ngày xưa gọi Việt Nam mình là bọn man di, tôi cho rằng bọn nó gọi đúng. Ngay như cái danh từ mỹ miều Tràng An là của nó, ờ hay là của mình, bọn nó sang xâm lược thấy cái tên đó đẹp quá vậy là nó mang về đặt cho kinh đô nước nó?
Rồi mấy cái chuyện trạng mình (trạng nói phét) đi sứ sang Tàu nữa, sang đó làm nhục hết các sứ nước khác và làm nhục cả vua Tàu nữa, và rồi vẫn ung dung đi về.
Mấy thằng tự sướng dân tộc đọc những chuyện đó vỗ đùi đen đét, hả hê quá, nào biết đâu tinh thần tự sướng dân tộc nó che mất thực tế cuộc sống rồi, thực tế ngoài kia không hề có vậy.
Lên trên này thấy nhiều bác nói về Đạo tôi choáng, lại còn có bác có hẳn trang web lý giải về vấn đề" Con gà có trước hay quả trứng có trước". Thực lòng là tôi rất khâm phục các bác đó, các bác đó đang ở trên trời còn tôi vẫn đang đi trên mặt đất. Nhiều khi đang đi tôi lại ngẩng mặt lên lòng cảm thán câu: Ôi! Em phục bác quá.
Trên này có cái vụ phong thủy càng khó nói nên tôi không biết chém sao, hihi.
À mà tôi không phải chân truyền hay tay truyền đâu ạ. Bác DuongTung đừng chém tôi thế, tôi không biết độn thổ, bác nói tôi thế làm tôi không biết chạy đâu cho khỏi xấu hổ.
Xin lỗi Bác Tàu Về Quê Hương, đọc comment của Bác Tôi biết Bác là người từng trải & có thể Bác lớn tuổi hơn Tôi nhưng nói thật với Bác tính Tôi xưa nay ít tin ai mà nói là " nghe nói Bác là truyền nhân của Mai Hoa " bản thân Tôi phải tự xác nhận điều này may ra Tôi còn tạm tin, nghe người ta nói Tôi bỏ ngoài tai Bác ah.
Những cái việc mà Bác nói đoán sanh năm mấy hay mấy Tuổi nó cũng chỉ bình thường mà Group chúng Tôi có những vị đoán chính xác ngày, giờ, năm, tháng người ta chết, chết vì lý do gì, vì sao chết hay hôm nay có bạn thích thử đố các bạn Tôi mặc áo màu gì trong các màu sau đây " xanh - trắng - tím - vàng - nâu " luận đoán chỉ có chính xác.
Hay một trường hợp hôm thứ 2 tuần rồi lúc 17h trời mưa rất to, trước đó 16h Tôi lên sân thượng đứng chơi nhìn lên trời thấy các cụm mây di chuyển vào nhau lúc đó có Quẻ " Phệ Hạp - Khuể " - Tôi lại nghĩ trong đầu không lẽ thời tiết nóng nắng này khoãn 1h nữa mưa sao...đúng 17h2p thì trời mưa rất to...Tôi ngồi mà miệng cười rồi vội đăng thông tin lên Group...một số bạn không tin nên hỏi nếu đúng bạn đoán được trời mưa thì bạn cũng đoán được khi nào trời hết mưa chứ ?
Tôi cười và nói tất nhiên là thế rồi " nhìn đồng hồ lúc đó là 17h15p Tôi thấy Quẻ ( Đỉnh - Vị Tế ). Tôi phán luôn là khi cây kim phút nó quay hết một chu trình 60p tức nó nằm ở vị trí cao nhất của cái đồng hồ tức lúc đó trời hết mưa có nghĩa là cơn mua sẽ diễn ra 1h đồng hồ & chính xác 18h sẽ hết mưa. Tuy nhiên vì là Vị Tế có nghĩa là thất cách, nữa chừng, 1/2...nên Tôi đoán mưa sẽ tạnh lúc 18h sau đó 15p sau sẽ mưa lại 1 tý rồi tạnh hẵn....điều này không thế sai khác. Các bạn có thể lên Group để kiểm chứng lại những thông tin vẫn còn viết trên Group, xin lỗi vì Tôi không thể dẫn link vì đã bị AD cảnh cáo 2 lần do Tôi không đọc nội quy của diễn đàn, một lần nữa xin lỗi AD vể sự bất tiện này.
Sư phụ Tôi thường dạy con phải đi qua tứ đoạn luận & không chấp nhận dừng ở tam đoạn luận nhé " kiến phần - tướng phần - chứng phần & quan trọng nhất là tự bản thân con phải tự chứng phần " VD : kim cương hay vàng nó có bị ném xuống hầm phân thì nó vẫn là kim cuong hay vàng chứ, nó chả mất đi giá trị nào cả.
Do vậy Tôi cam đoan có thể dùng Dịch hay Mật Pháp bất cứ lúc nào nếu Tôi muốn, khi cần, khi có người cần giúp chả quan trọng là đang làm gì hay đang ở đâu vì lúc đó với Tôi là ( không còn tồn tại không thời gian ) nữa.
Xin cám ơn các bạn đã quan tâm.
Sửa bởi TRANBINH: 17/04/2015 - 07:47
#74
Gửi vào 17/04/2015 - 08:19
ok, tôi từng đoán một đợt mưa kéo dài mấy ngày, đều chuẩn
Thế anh thử đoán cho tôi cái dễ, đoán ông Tauvequehuong có post bài trả lời không, bao giờ thì post.Cái này còn dễ hơn đoán mưa đoán nắng đó.
Thanked by 1 Member:
|
|
#75
Gửi vào 17/04/2015 - 08:29
DuongTung, on 17/04/2015 - 08:19, said:
ok, tôi từng đoán một đợt mưa kéo dài mấy ngày, đều chuẩn
Thế anh thử đoán cho tôi cái dễ, đoán ông Tauvequehuong có post bài trả lời không, bao giờ thì post.Cái này còn dễ hơn đoán mưa đoán nắng đó.
Để nothing ra tay cho hahaha
Ổng hông trả lời nữa đâu
Ổng dỗi rùi
Chào mừng bác quay lại
Similar Topics
Chủ Đề | Name | Viết bởi | Thống kê | Bài Cuối |
---|
1 người đang đọc chủ đề này
0 Hội viên, 1 khách, 0 Hội viên ẩn
Liên kết nhanh
Coi Tử Vi | Coi Tử Bình - Tứ Trụ | Coi Bát Tự Hà Lạc | Coi Địa Lý Phong Thủy | Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh | Coi Nhân Tướng Mệnh | Nhờ Coi Quẻ | Nhờ Coi Ngày |
Bảo Trợ & Hoạt Động | Thông Báo | Báo Tin | Liên Lạc Ban Điều Hành | Góp Ý |
Ghi Danh Học | Lớp Học Tử Vi Đẩu Số | Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý | Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở | Sách Dịch Lý | Sách Tử Vi | Sách Tướng Học | Sách Phong Thuỷ | Sách Tam Thức | Sách Tử Bình - Bát Tự | Sách Huyền Thuật |
Linh Tinh | Gặp Gỡ - Giao Lưu | Giải Trí | Vườn Thơ | Vài Dòng Tản Mạn... | Nguồn Sống Tươi Đẹp | Trưng bày - Giới thiệu |
Trình ứng dụng hỗ trợ:












