Heavenwards, on 04/10/2015 - 23:40, said:
Vụ thứ 1 gia đình chồng rất giàu có, đám cưới diễn ra rất hoành tráng, lúc đó cô bạn em rất tự hào, cứ nghĩ cuộc đời mình từ nay lên hương. Nhưng đời không tránh được chữ ngờ. Khi về làm dâu rồi mới thấy cảnh, cô ấy không khác gì cô osin, có khi còn thua osin (vì osin bây giờ sướng thấy mồ). Hằng ngày được phát tiền chợ, muốn ra ngoài đi làm thì mẹ chồng không cho, thằng chồng của cô ấy thì phụ thuộc vào ba mẹ về tài chính..... Rồi cô ấy có thai, nhưng vẫn rất vất vả, vì phải làm hết công việc nhà (nhà giàu thì có đủ thứ việc để làm), chưa kể là phải phụ cviec buôn bán nữa ... Cô ấy chịu hết nổi và nói với chồng là bây giờ cô ấy về lại SG với ba mẹ, nói chồng đi theo mình, bỏ hết tất cả, cô ấy không cần tiền, còn không thì vợ chồng ly dị. Cuối cùng sau khi sinh con thì 2 vc ly dị.
Vụ thứ 2 cũng lấy chồng giàu, ah gia đình chồng giàu. Lúc có thai, cưng cô ấy như vàng, đến lúc siêu âm con gái, thay đổi 180 luôn chị. Đợt đi đám cưới, bụng bầu sắp đẻ mà tự đi, chồng không chở, ngồi trong bàn hỏi thăm bạn bè xung quanh, ai cũng mang bầu trai hoặc sinh con trai, cổ tỏ ra ngưỡng mộ, ước ao có con trai, trong khi những người bạn xung quanh thì thèm chảy nước miếng có được đứa con gái. Vì tất cả bạn bè của em cho tới thời điểm này đếm trên đầu ngón tay sinh được con gái, còn lại toàn sinh con trai, có bạn sinh đứa thứ 2, đứa thứ 3 cũng là trai luôn. Nhỏ bạn mà sinh đứa thứ 3 vẫn là con trai, nó còn chưa chịu bỏ cuộc, nói với em sẽ ráng đẻ thêm lần nữa cho ra đứa con gái. Thiệt là đắng lòng.
Vụ khác nữa là 1 người bạn lấy chồng, lúc đám cưới thì có bầu rồi, cũng cảnh làm dâu. Mà nhà này cũng ác, cô ấy đi làm mà phải phục vụ tất cả mọi thứ cho gia đình chồng. Sáng phải dậy sớm nấu ăn cho cả gia đình chồng - vì chồng bảo không ăn ngoài được. Rồi buổi trưa thì tất tả chạy về nấu ăn trưa, chiều cũng vậy - trong khi mẹ chồng thì không làm gì cả. Làm được 1 tháng, nghe cô than với bạn bè, em với mấy người bạn mới khuyên là nên góp ý với chồng, con người chứ có phải robot đâu, chưa kể là đang có thai. Vậy mà cô ấy giảng đạo cho 1 tràng nào là:"Lấy chồng rồi thì phải vậy thôi, chăm sóc chồng cũng là niềm vui" bla bla các thứ. Sau đó thì em nghe tin cô ấy đòi ly hôn, dọn về ở nhà ba mẹ, chưa kể là cô ấy đi phá thai, rồi quăng nhau thai vô nhà chồng, còn viết nhật ký đưa cho gia đình chồng. Vụ này em cũng không biết chính xác thế nào, vì chỉ nghe nói, nhưng cũng chẳng dám hỏi cô ấy mấy chuyện đau đầu, đau lòng này.
Nói chung ai nói lấy chồng giàu là sướng, có khi còn khổ hơn lấy chồng nghèo nhiều - nếu nghèo mà yêu thương, tôn trọng nhau vẫn hơn giàu mà chỉ biết tiền, xem nhẹ nghĩa tình, vì họ nghĩ ai lấy được họ là may mắn, hạnh phúc.
Giàu cũng có bao nhiêu kiểu em ạ ,
Loại 1 : nhà giàu có trí thức từ gốc bao nhiêu đời như ví dụ con em chị kể trên. Vừa giàu vừa nhã. Thế hệ sau nối tiếp truyền thống thế hệ trước. Con em chị nó tủi thân thế thôi, chứ nhà chồng nó đối đãi với nó rất tử tế. Dù nó đẻ 2 con gái, cũng không bắt nó đẻ thêm để nối dõi. Chung quy cũng là trí thức cả. Con em chị cũng là bác sĩ.
Loại 2: nhà bố mẹ giàu có, nhưng con cái thì không kế thừa được, dẫn tới bám víu vào bố mẹ ngay khi đã trưởng thành. Loại này được gọi là thiếu gia, thường hưởng thụ nhiều hơn là lao động. Cưới vào thì cũng có thể sướng thân, nhưng không biết cái khổ ập đến khi nào. Một con em họ khác của chị cũng na ná như ví dụ 1 em kể. Chồng nó là thiếu gia ,con một. Ngay từ khi tìm hiểu là mấy chị họ đã ko muốn nó quen. Nhìn là thấy công tử bột rồi. Giờ cưới về, bà mẹ chồng chơi không, không phụ đỡ gì, cũng ko muốn thuê osin, con em chị phải quần quật đi làm rồi về hầu con. Mới đẻ đứa thứ 2, chưa kịp lại sức, thì bà mẹ chồng đã bóng gió là phải đẻ tiếp kiếm con trai!!!
Loại 3 : tay trắng lập nghiệp, hoạnh phát tiền tài, mà dân ta hay trìu mến gọi là đại gia Giàu xổi nên cách ứng xử không đi liền với sự chững chạc về tính cách, nước ngoài gọi là “nouveau riche”, thích xài hàng hiệu để chứng tỏ đẳng cấp, chứ thẩm mỹ thì quê mùa, thích tung xòe, PR, thích cặp kè chân dài showbiz…
Theo chị, giàu nghèo không làm nên hạnh phúc . Cũng chẳng phải là giàu mà xem nhẹ nghĩa tình… Căn bản là phải hợp tính nhau, khoảng 70-80% là được. Có khi 2 đứa không ra gì cưới nhau lại hợp, hiểu ý nhau đó chứ.