Quả Lão Tinh Tông - có những gì liên quan...
KimCa
29/03/2014
lethanhnhi, on 29/03/2014 - 10:50, said:
thay vì người ta phải nghĩ, người ta sẽ đặt hệ thống qui luật tự động cho não, trường hợp nào xác xuất quá cao là tồi, thì khỏi lăn tăn ---->> gạt
nếu mà cái đầu giải quyết hàng ngàn thứ 1 ngày mà cứ phải YES OR NO chuyện vớ vẩn thì 1 là bị điên , 2 là sai lầm
em không có khả năng tư duy quản trị hay khoa học gì, cũng không có óc nghiên cứu
nên học gì mà đi làm công nhân cho yên ổn, đừng phí hoài đời mình vào những việc quá sức
tư duy của em không phù hợp
con người anh nói chuyện thô lỗ, tôi thấy anh có vẻ tiến bộ nên nói chuyện với anh, nhưng anh vẫn chứng nào tật ấy, không biết anh chơi được với ai. còn ai nữa mà anh không chửi, Minh Chùa lượng khách đến xem gấp 10 lần anh, anh giỏi mà sao lại như vậy, nó thể hiện ở hành động và số lượng thực tế, không phải bằng mồm. Anh chỉ có chửi là không ai bằng anh.
Đang cái chuyện bình thường, anh quay sang chửi người ta rồi. Tôi lại dây phải cái hủi, tôi muốn tránh. Thằng nghiện nó bị nghiện thì người ta tránh, anh không nghiện nhưng nhiều người cũng phải tránh, không phải vì người ta sợ anh, vì anh chỉ là thầy bói, mà vì không thích dây vào cái hủi. tôi cũng nên tránh xa thì hơn. chào !
lethanhnhi
29/03/2014
renaissance, on 29/03/2014 - 10:54, said:
người ta làm gì thì theo bản năng cũng sẽ là tìm cái lợi nhất cho mình
giả sử hắn nắm nhiều bí quyết như hắn nói, thì lợi nhất sẽ là gì, coi bói, chứng minh, lấy danh , lấy lợi
tại sao hắn lại hay đưa ra các thứ lí thuyết kì quặc: cái lợi nhất là thỏa mãn cái tôi, và để thiên hạ nghiên cứu giùm xem lí thuyết đó đúng hay sai
vậy kết luận: hắn đang ở giai đoạn đấu tranh giữa các tài liệu chứ chưa có con đường rõ ràng
Giả sử hắn đã nắm bí quyết siêu việt , vậy hắn có thể nhử nhử giấu giấu không, KHÔNG CÓ
lúc đó hắn sẽ không bàn về lí thuyết mà sẽ tung ra các cú ghê người
Kết luận: trình độ bình thường, đang đấu tranh các tài liệu và hỏi dò
và đang ham vọng tìm ra thứ siêu việt
TiKiTaKa
29/03/2014
lethanhnhi
29/03/2014
Management, on 29/03/2014 - 10:59, said:
Đang cái chuyện bình thường, anh quay sang chửi người ta rồi. Tôi lại dây phải cái hủi, tôi muốn tránh. Thằng nghiện nó bị nghiện thì người ta tránh, anh không nghiện nhưng nhiều người cũng phải tránh, không phải vì người ta sợ anh, vì anh chỉ là thầy bói, mà vì không thích dây vào cái hủi. tôi cũng nên tránh xa thì hơn. chào !
tại sao chú và thằng ám tối, khi bị anh nói thẳng luôn lôi thằng A, B, C ra mà so với anh mà không dám trực diện
ngoài xu hướng tư duy , năng lực kém, chú và nó còn có tính kém độc lập, không có khả năng tự lập
lại thêm 1 điểm trừ chứ chả có tác dụng gì
Một người định đưa chú 1 món tiền hay dựng chú nên kinh doanh, có thể tự tin tin tưởng 1 con người không có khả năng tư duy quản lí và không có khả năng suy nghĩ độc lập chăng???
không có số mệnh đâu, chỉ có những bộ não hữu dụng hay vô dụng thôi
renaissance, on 29/03/2014 - 11:05, said:
xa rời thực tế, không đúng với điểm mạnh của Sát Phá Lang, xem ra nhóm SPL cũng chỉ nặng về thực hành hùng hục chứ không có khả năng phân tích thực tế như TPVT
renaissance, on 29/03/2014 - 10:54, said:
vì hắn đưa ra 1 thông tin, ta có phải mất công suy nghĩ về thông tin ấy không, thông tin ấy là thật hay giả
qua phân tích về Thất Sát, ta đánh giá sơ bộ về thông tin này là chẳng nên mất công làm gì khi nó chỉ xuất phát từ ý tưởng kì quặc
qua đó , muôn việc ở đời, chẳng việc gì mà không nằm trong tầm kiểm soát
Sửa bởi lethanhnhi: 29/03/2014 - 11:08
KimCa
29/03/2014
lethanhnhi, on 29/03/2014 - 11:16, said:
tại sao chú và thằng ám tối, khi bị anh nói thẳng luôn lôi thằng A, B, C ra mà so với anh mà không dám trực diện
ngoài xu hướng tư duy , năng lực kém, chú và nó còn có tính kém độc lập, không có khả năng tự lập
lại thêm 1 điểm trừ chứ chả có tác dụng gì
Một người định đưa chú 1 món tiền hay dựng chú nên kinh doanh, có thể tự tin tin tưởng 1 con người không có khả năng tư duy quản lí và không có khả năng suy nghĩ độc lập chăng???
không có số mệnh đâu, chỉ có những bộ não hữu dụng hay vô dụng thôi
nếu là trước đây thì có thể tôi sẽ chửi hay nói lại 1 cách cay cú. Nhưng bây giờ tôi thấy rất bình thản, chỉ xem nó như gió thoáng qua tai. thậm chí tôi còn cám ơn. cám ơn ngay cả đối thủ trong cuộc sống thực của tôi.
lethanhnhi
29/03/2014
Management, on 29/03/2014 - 11:21, said:
đúng là trẻ con hihi
TiKiTaKa
29/03/2014
Management, on 29/03/2014 - 11:21, said:
nếu là trước đây thì có thể tôi sẽ chửi hay nói lại 1 cách cay cú. Nhưng bây giờ tôi thấy rất bình thản, chỉ xem nó như gió thoáng qua tai. thậm chí tôi còn cám ơn. cám ơn ngay cả đối thủ trong cuộc sống thực của tôi.
Phuongkongfa
29/03/2014
Ngu Yên, on 29/03/2014 - 03:22, said:
Lê Thị Ý: Tác giả 'Ngày mai đi nhận xác chồng'
Đinh Quang Anh Thái
Lê Thị Ý: Tác giả ‘ngày mai đi nhận xác chồng’
[indent]
Cuối thập niên 70, trong bối cảnh chiến tranh lên cao điểm, ca khúc “Tưởng Như Còn Người Yêu” do Phạm Duy phổ nhạc từ thơ của Lê Thị Ý gây xúc động lớn lao cho người nghe.Nhà thơ Lê thị Ý xuất thân trong một gia đình văn nghệ. Người anh lớn là nhà thơ Vương Ðức Lệ, người chị lớn là nhà văn Phượng Kiều và cô em gái là nhà văn Lê Thị Nhị.
Lê Thị Ý làm thơ rất sớm, từ lúc còn học trung học và viết đều hơn khi theo gia đình vào Nam năm 1954.
Nhân dịp từ Virginia đến California ra mắt tác phẩm mới tại phòng sinh hoạt Lê Ðình Ðiểu của nhật báo Người Việt, bà đã dành cho biên tập viên Ðinh Quang Anh Thái cuộc nói chuyện thân mật sau đây.
-ÐQAThái: Tình khúc “Tưởng Như Còn Người Yêu”, thơ của bà, Phạm Duy phổ nhạc; tựa đề khởi thủy của bài thơ là gì ạ?
-Nhà thơ Lê Thị Ý: Lúc bấy giờ vào năm 1970, tôi viết 10 bài thơ trong tập thơ “Mười Bài Thương Ca”; bài mà Phạm Duy phổ thành ca khúc là “Thương Ca 1”.
-ÐQAThái: Phải chăng chính bà là người góa phụ đi nhận xác chồng trong bài thơ?
-Nhà thơ Lê Thị Ý: (cười thoải mái) Không. Cho tới bây giờ tôi vẫn độc thân.
-ÐQAThái: Vậy, bà lấy cảm xúc từ đâu để viết nên bài thơ bất hủ này?
-Nhà thơ Lê Thị Ý: Lúc đó là năm 1970, tôi sống tại Pleiku. Thành phố nhỏ bé này vào giai đoạn chiến tranh khốc liệt, chỉ thấy lính, vợ lính, xe tăng, xe Jeep; hầu như không thấy gì khác nữa. Nhà tôi ở gần nhà xác của quân đội. Tôi chứng kiến cảnh biết bao các bà đi nhận xác chồng. Tôi thấy đàn bà, con nít đến lật cái poncho quấn xác để nhìn mặt người thân, cảnh đó khiến tôi đau đớn không chịu nổi. Rõ ràng nỗi đau của những người có chồng chết trận là nỗi đau của chính mình. Thành thật, tôi vô cùng xúc động và chính tôi sống bằng hình ảnh những người vợ lính, vợ sĩ quan khóc bên xác chồng. Nỗi buồn đau đó là nỗi buồn đau của mình.
-ÐQAThái: Bài “Thương Ca 1”, Phạm Duy phổ nhạc, ngay khi được phổ biến, đã chiếm tâm hồn người nghe. Nhưng cũng có người lên án bài này “phản chiến”; bà nghĩ sao ạ?
-Nhà thơ Lê Thị Ý: Khi tôi làm thơ, tôi xúc cảm thế nào thì tôi viết ra như thế. Thế thôi. Tôi không nghĩ gì khác cả. Bài thơ được phổ biến cũng là một sự ngẫu nhiên.
Một người bạn của anh Vương Ðức Lệ tôi đến nhà chơi, thấy bài thơ bèn đưa cho cụ Nguyễn Ðức Quỳnh - người trụ trì sinh hoạt “Ðàm Trường Viễn Kiến” ở nhà cụ tại Sài Gòn quy tụ rất nhiều văn nghệ sĩ, trí thức, nhà văn, nhà báo - Cụ Quỳnh đọc, thấy hay bèn đưa cho ông Phạm Duy phổ nhạc. Cho nên, bài thơ của tôi được mọi người thương hoặc cho là phản chiến thì cũng là việc tình cờ thôi, may mắn thôi, chứ tôi không chủ ý trước việc phổ biến bài thơ.
-ÐQAThái: Khi phổ thành ca khúc, hình như Phạm Duy có sửa vài lời trong bài thơ?
-Nhà thơ Lê Thị Ý: Ðúng vậy. Có lẽ ông Phạm Duy sửa vài chữ cho nó hòa hợp với âm điệu bài nhạc hơn. Có câu ông Phạm Duy cắt bớt. Thí dụ câu tôi viết, “Chiếc quan tài phủ cờ màu, hằn lên ba vạch đỏ au phũ phàng” thì Phạm Duy sửa thành “Bây giờ anh phủ mầu cờ” và cắt đi câu thơ kế tiếp.
-ÐQAThái: “Hằn lên ba vạch đỏ au phũ phàng”, tại sao lại phũ phàng ạ?
-Nhà thơ Lê Thị Ý: Khi đau đớn thì cái gì cũng phũ phàng cả. Phũ phàng là hình ảnh đau đớn, quằn quại.
-ÐQAThái: Khi nhạc sĩ Phạm Duy đổi chữ và cắt bớt câu thơ như vậy, là tác giả, bà có thấy mất đi nguyên ý khi cảm xúc sáng tác không?
-Nhà thơ Lê Thị Ý: Tôi không nghĩ gì và cũng không thắc mắc, không để ý chuyện đó, vì khi tôi làm thơ, tôi theo vần điệu của thơ, còn ông Phạm Duy làm nhạc thì ông cảm hứng theo nốt nhạc.
-ÐQAThái: Hỏi câu này bà thứ lỗi cho, bà có người yêu là lính không?
-Nhà thơ Lê Thị Ý: (ngập ngừng..., cười) Chắc cũng phải có chứ ạ!
-ÐQAThái: Bài thơ “Thương Ca 1” do bà sáng tác và Phạm Duy phổ nhạc, đã từ lâu trở thành của quần chúng. Nghĩa là, người ta hát say sưa mà không còn nhớ tới tên tác giả. Nếu tình cờ, ở một nơi chốn nào đó, bỗng nhiên nghe có người hát, có người nói tới bài thơ này, tâm trạng của bà sẽ ra sao?
-Nhà thơ Lê Thị Ý: Tôi vui chứ ạ. Vì tôi thấy tôi may mắn có người biết đến thơ của mình; mà thực sự khi làm thơ, tôi làm vì tôi thấy cần làm thôi, chứ không mang ước vọng có con mắt nào đó để ý đến thơ mình (cười).
-ÐQAThái: Bà có thể đọc cho nghe nguyên văn bài “Thương Ca 1”.
-Nhà thơ Lê Thị Ý:
“Ngày mai đi nhận xác chồng
Say đi để thấy mình không là mình
Say đi cho rõ người tình
Cuồng si độ ấy hiển linh bây giờ
Cao nguyên hoang lạnh ơ hờ
Như môi thiếu phụ nhạt mờ dấu son
Tình ta không thể vuông tròn
Say đi mà tưởng như còn người yêu
Phi cơ đáp xuống một chiều
Khung mây bàng bạc mang nhiều xót xa
Dài hơi hát khúc thương ca
Thân côi khép kín trong tà áo đen
Chao ơi thèm nụ hôn quen
Ðêm đêm hẹn sẽ chong đèn chờ nhau
Chiếc quan tài phủ cờ màu
Hằn lên ba vạch đỏ au phũ phàng
Em không thấy được xác chàng
Ai thêm lon giữa hai hàng nến trong?
Mùi hương cứ tưởng hơi chồng
Nghĩa trang mà ngỡ như phòng riêng ai.”
-ÐQAThái: Nếu dùng thơ để kết thúc cuộc phỏng vấn này, bà sẽ chọn những câu thơ nào?
-Nhà thơ Lê Thị Ý: Tôi muốn dùng hai câu thơ cuối của bài “Thương Ca 1” là “Mùi hương cứ tưởng hơi chồng, nghĩa trang mà ngỡ như phòng riêng ai”, để nói lên tâm trạng người góa phụ trong chiến tranh, trong nỗi đau tận cùng, cảm xúc như mình vẫn còn người mình yêu.
-ÐQAThái: Cám ơn bà đã nhắc nhớ lại một bài thơ bất hủ nói lên nỗi đau của con người và đất nước Việt Nam thời còn chinh chiến.
___________________
Ảnh: Tiếc Thương - Nhiếp ảnh gia Nguyễn Ngọc Hạnh
[/indent]Có dịp sẽ kể lại chuyện ngày xưa với anh.
Một lần nữa cám ơn anh Ngu Yên.
V.E.DAY
29/03/2014
Phuongkongfa
29/03/2014
huynguyen
29/03/2014
Phuongkongfa, on 29/03/2014 - 12:05, said:
Có dịp sẽ kể lại chuyện ngày xưa với anh.
Một lần nữa cám ơn anh Ngu Yên.
Sửa bởi huynguyen: 29/03/2014 - 13:38
Phuongkongfa
29/03/2014
Sửa bởi Phuongkongfa: 29/03/2014 - 14:21
Genius
29/03/2014
Phuongkongfa
29/03/2014
chả ai nên khôn mà không chót dại bao lần.
Tại sao anh biết đúng ?
Không, tôi không biết đúng là như thế nào.
Nhưng tôi biết, tôi đã từng bị vấp ngã ngay tại chỗ đó.
Sửa bởi Phuongkongfa: 29/03/2014 - 15:49