Gửi vào 13/12/2013 - 12:03
Tất cả chỉ tại lòng tham và tính ích kỷ
Tại cơn bão Haiyen ở Philippin vì sự tồn vong của những người còn sống họ đã cướp giật nước uống thực phẩm để sống qua ngày trong lúc chờ hàng cứu trợ đã là một hình ảnh không mấy hay gì nhưng vì Sự đói kém đã đẩy người dân đến con đường cùng, họ tìm mọi cách để duy trì cuộc sống. Mọi người không trách họ quá nhiều, vì trong hoàn cảnh đó, bản năng sinh tồn trỗi dậy mạnh mẽ hơn cả.
Còn ở vụ tai nạn này và ngay cả trong một sự việc hàng nghìn người chen lấn, xô đẩy nhau để giành được một suất ăn miễn phí tại một cửa hàng sushi mới khai trương trên phố Đoàn Trần Nghiệp (Hà Nội). Chúng ta không ăn, không uống trong trường hợp này đâu có chết. Thậm chí, những người chen lấn vào hôi của kia hay chỉ muốn dành được một xuất ăn miễn phí kia chưa chắc đã là người đói ăn, đói uống đến sắp chết. Đúng là “miếng ăn là miếng nhục’’ chẳng sai chút nào.
Nhìn những hình ảnh ghi nhận lại trong vụ hôi của hàng ngàn thùng bia, được các trang mạng đăng tải, điều đau lòng và thật sự sốc khi những người xông vào hôi của lại toàn là người lớn. Thay vì cứu giúp người bị nạn, bằng cách thu gom lại giúp người tài xế thì họ lại xông vào cướp giật mang về, thậm chí họ mở uống ngay tại chỗ, vỏ non bia vương vãi đầy nơi xẩy ra vụ tai nạn, mặc cho người tài xế khóc lóc kêu gào van xin mọi người.
Những người có mặt trong để hôi của kia có bao giờ đặt mình vào chính là người tài xế kia, họ chỉ là người làm thuê, tiền đâu để họ vừa phải sửa chữa xe, vừa phải trả 1500 thùng bia bị cướp mất.
Và điều quan trọng là những người hôi của khi mang những thùng bia về nhà nếu con họ, em họ, cháu họ hỏi bia ở đâu ra? người lớn chúng ta sẽ trả lời sao đây? chúng ta sẽ dạy con trẻ ra sao? Ta còn tư cách để dạy chúng nữa ư?
Chắc chúng ta vẫn không thể quên những hình ảnh người dân Nhật vẫn kiên nhẫn xếp hàng để chờ được nhận lương thực theo thứ tự, dù rất đói, rất khát, sau thảm họa kép động đất, sóng thần khủng khiếp cách đây 2 năm.
Còn những người hôi của kia hay tại buổi tiệc butffet miễn phí chắc chắn là không phải vì đói vì khát, không thiên tai, không phải cái chết đang từng phút giây đe dọa họ, vì vậy dù có ngàn lần lý do gì bao biện cho những việc họ đã làm, cũng không thể làm nguôi cơn giận dữ của những người biết xấu hổ.
Hãy xem lại cách giáo dục
Tất cả đó chỉ tại tính ích kỷ, lòng tham lam của con người mà ra. Tham lam và tính ích kỷ là bản năng sẵn có trong mỗi con người chỉ có điều ta chỉ nên tham cái gì và cái gì không được tham đều phụ thuộc vào giáo dục từ gia đình, nhà trường xã hội ngay từ khi đứa trẻ nhận biết được mầu sắc, âm thanh…
Tại sao Nhật Bản người ta giáo dục người dân Nhật có một tinh thần như thế. Còn chúng ta, có đưa những việc làm đáng xấu hổ này vào trong các bài giảng về đạo đức làm người hay không?
Chúng ta được biết, hiện nay môn giáo dục công dân đã được đưa vào dạy lại trong các trường học, nhưng tại sao, dạy hoài mà vẫn không thay đổi? có bao giờ các nhà giáo dục và các bậc phụ Huynh đặt câu hỏi vì sao không? và có bao giờ các nhà giáo dục lại đặt câu hỏi làm sao mà các Thầy tâm linh chỉ dạy các em từ 2-3 ngày khi các em tham gia các khóa tu thôi mà cách sống và suy nghĩ của các em đã thay đổi hẳn. Có khi nào các nhà khoa học, các chuyên viên tâm lý, các nhà nghiên cứu tâm sinh lý con người đến những nơi các vụ việc kia làm một cuộc phỏng vấn hay thống kê xem những người đang làm những việc xấu hổ ấy họ thuộc tầng lớp nào? thuộc tôn giáo nào hay đã bao giờ biết đến một tôn giáo nào không?