thơ ngẫu hứng
Mrgio
11/06/2014
Đêm là đêm khúc ca nồng cháy
Đêm là đêm khúc ca nóng lên tim
Của tình yêu đôi lứa
Hát lên đi
anh yêu em anh yêu em
Rồi mùa thu không còn le lắt lá
Rồi mùa đông không còn lạnh cô đơn
Qua xuân đến anh tràn ngập ước muốn
Đến mùa hạ anh đến được bên em
Tiếc môi cái nhà mới chuyến đến chưa lắp điều hòa , nóng v.l ra
Đêm là đêm khúc ca nóng lên tim
Của tình yêu đôi lứa
Hát lên đi
anh yêu em anh yêu em
Rồi mùa thu không còn le lắt lá
Rồi mùa đông không còn lạnh cô đơn
Qua xuân đến anh tràn ngập ước muốn
Đến mùa hạ anh đến được bên em
Tiếc môi cái nhà mới chuyến đến chưa lắp điều hòa , nóng v.l ra
ngonngon
11/06/2014
ta tiếc cho ta chẳng nhiều tiền
mang tiếng quần tây áo cổ trắng
nhưng mà miệng đắng có hơn ai
lai rai vài chén rồi vài chén
say say tỉnh tỉnh cứ điên điên
mang tiếng quần tây áo cổ trắng
nhưng mà miệng đắng có hơn ai
lai rai vài chén rồi vài chén
say say tỉnh tỉnh cứ điên điên
XaTinh
15/06/2014
"Vô kế ưu thiên hoàn tự tiếu
Khu khu văn mặc quả hà vi" ( Bùi Dương Lịch )
Khu khu văn mặc quả hà vi" ( Bùi Dương Lịch )
ngothinham
16/06/2014
CHUYỆN TÌNH HÒN TRỐNG MÁI
Chiều cuối xuân, nôn nao về kí ức
Chuyện lâu rồi từ cái thuở khai thiên
Trong sương đêm chàng nơi miền xa lạ
Đến gặp nàng trao giấc mộng lứa đôi
Đêm cuối xuân chơi vơi tình hư ảo
Lỡ lạc đường hai đứa phải cách xa
Tiếng lao xao của một thời lập địa
Chợt dội về trong xáo động biển xanh.
Kể từ đó chàng lui nơi thành phố
Cất u buồn chàng vội vã thành thân
Còn nơi xa, mắt nàng vương lệ ướt
Bước qua đò trong một sáng mờ sương…
Tình đà lỡ nhưng duyên còn nguyên vẹn
Tới một ngày nàng ấy đã chia tay
Chàng cô đơn âm thầm theo chốn hẹn
Họ tình cờ hay thiên địa xếp đôi..
Giữa thanh thiên nàng đứng yên nhìn ngắm
Mắt rạng ngời đắm đuối đỏ đôi môi
Chàng dang tay vui vầy bao đón đợi
Miệng tươi cười tim thổn thức, ướt mi…
Trời trên cao đưa hai người về biển
Đất dọn đường xếp hai đứa kề bên
Mãi bên nhau duyên trời se đất định
Họ hóa thành hòn trống mái chiều xuân….
Chiều cuối xuân, nôn nao về kí ức
Chuyện lâu rồi từ cái thuở khai thiên
Trong sương đêm chàng nơi miền xa lạ
Đến gặp nàng trao giấc mộng lứa đôi
Đêm cuối xuân chơi vơi tình hư ảo
Lỡ lạc đường hai đứa phải cách xa
Tiếng lao xao của một thời lập địa
Chợt dội về trong xáo động biển xanh.
Kể từ đó chàng lui nơi thành phố
Cất u buồn chàng vội vã thành thân
Còn nơi xa, mắt nàng vương lệ ướt
Bước qua đò trong một sáng mờ sương…
Tình đà lỡ nhưng duyên còn nguyên vẹn
Tới một ngày nàng ấy đã chia tay
Chàng cô đơn âm thầm theo chốn hẹn
Họ tình cờ hay thiên địa xếp đôi..
Giữa thanh thiên nàng đứng yên nhìn ngắm
Mắt rạng ngời đắm đuối đỏ đôi môi
Chàng dang tay vui vầy bao đón đợi
Miệng tươi cười tim thổn thức, ướt mi…
Trời trên cao đưa hai người về biển
Đất dọn đường xếp hai đứa kề bên
Mãi bên nhau duyên trời se đất định
Họ hóa thành hòn trống mái chiều xuân….
Monday
16/06/2014
Lạc vào kinh kệ
U mê chiều tà
Lạc vào quyền chức
Biết ngày nào ra
- Nguyễn Trọng Tạo
U mê chiều tà
Lạc vào quyền chức
Biết ngày nào ra
- Nguyễn Trọng Tạo
ngonngon
17/06/2014
DieuChau
22/06/2014
Trăng xưa tròn sáng soi đường
Trăng nay đã khuyết lại thường khuất mây
*biết muộn còn hơn không*
zigzag
23/06/2014
bluebird2304
23/06/2014
ngongo, on 17/06/2014 - 02:45, said:
lạc vào tử vi
li bì quên bữa
lạc vào khe cửa
năm phút là ra
li bì quên bữa
lạc vào khe cửa
năm phút là ra
XaTinh, on 28/05/2014 - 22:43, said:
Chị Monday! Ông ung dung đây đó bầu rượu túi thơ với con bò vàng đủng đỉnh, ''che miệng thế gian'' bằng bài thơ tứ tuyệt viết trên mo cau.
Ôi Chị Em mình thích ''cái ngông'' của ngài Uy Viễn Tướng công
Ôi Chị Em mình thích ''cái ngông'' của ngài Uy Viễn Tướng công
Monday
23/06/2014
bluebird2304, on 23/06/2014 - 08:29, said:
Cái hồn thơ hơi tục hix.
Ngồi buồn gỏ phím hiếp dâm
Lấy ba con chữ rắp tâm chia phần
Chữ này cởi áo tứ thân
Chữ kia thấp thỏm lột quần ca dao
Đẩy vào một phát thương đau
Rút ra ướt đẫm phun trào tứ thơ
Thi ca rớt xuống bệ thờ
Nhà thơ trứng rụng đợi chờ phá thai !
(st)
Monday
23/06/2014
Chúng ta – những tên đầy tớ của Định Mệnh
Gia nhập mọi cuộc chơi
Nhưng không thuộc về đâu cả
Khi băng đá tan dần trong màu đỏ
Và lửa rực rỡ sắc xanh vĩnh cửu
Khi sự sống và cái chết thành một
Ranh giới giữa Thật và Ảo cũng biến mất
Chúng ta – những tên đầy tớ của Định Mệnh
Chọn lấy cho mình một Định Mệnh
Tiếp tục mơ mộng trong tầng tầng lớp lớp các giấc mơ…
Không thể chọn cho mình điểm kết
Cũng không biết được đâu là điểm khởi đầu
Chúng ta cứ mỗi lần định hình
Lại một lần vô cấu trúc
Chúng ta- những tên đầy tớ của Định Mệnh
Đã được Định Mệnh sắp đặt quá nhiều định mệnh
Và mọi sự xê dịch của các vì tinh tú
Cũng chỉ là ảo ảnh nơi tận cùng giấc mơ
Chúng ta – những tên đầy tớ của Định Mệnh
Gia nhập mọi cuộc chơi
Nhưng không thuộc về đâu cả…
Hà Thủy Nguyên.
Gia nhập mọi cuộc chơi
Nhưng không thuộc về đâu cả
Khi băng đá tan dần trong màu đỏ
Và lửa rực rỡ sắc xanh vĩnh cửu
Khi sự sống và cái chết thành một
Ranh giới giữa Thật và Ảo cũng biến mất
Chúng ta – những tên đầy tớ của Định Mệnh
Chọn lấy cho mình một Định Mệnh
Tiếp tục mơ mộng trong tầng tầng lớp lớp các giấc mơ…
Không thể chọn cho mình điểm kết
Cũng không biết được đâu là điểm khởi đầu
Chúng ta cứ mỗi lần định hình
Lại một lần vô cấu trúc
Chúng ta- những tên đầy tớ của Định Mệnh
Đã được Định Mệnh sắp đặt quá nhiều định mệnh
Và mọi sự xê dịch của các vì tinh tú
Cũng chỉ là ảo ảnh nơi tận cùng giấc mơ
Chúng ta – những tên đầy tớ của Định Mệnh
Gia nhập mọi cuộc chơi
Nhưng không thuộc về đâu cả…
Hà Thủy Nguyên.
Monday
01/07/2014
LỰA TIẾNG ĐÀN - THẾ LỮ
Trong nhà tranh, một mình tôi than thở,
Với cây đàn, tập giấy. Các anh xa.
Sáng hôm nay, sương biếc tỏa mờ mờ.
Như hương khói đượm đầu cau, má rạ:
Ánh hồng tía rắc ngọc châu trên lá,
Trời trong xanh chân trời đỏ hây hây.
Tiếng chim xuân nhí nhảnh ở trong cây.
Cảnh vui thế, sao tôi còn buồn nữa ?
Bởi vì gió ở đây trong trẻo quá:
Tiếng đàn tâm réo rắt nẩy càng cao,
Bởi vì đây duy có nàng Ly t*o.
Với bao nỗi tiếc thương hồi quá vãng,
Vẫn cùng tôi ở chung nhà bầu bạn.
Tôi bùi ngùi âu yếm mối bi ai,
Và để sầu tư mơn trớn lòng tôi,
Nên cảnh đẹp lại thêm chiều mai mỉa.
Tôi muốn sống cuộc đời thi sĩ, để
Uống say nồng, nhưng chỉ thấy chua cay,
Tìm mộng vàng trên cảnh lộng trời mây,
Mây thường biến: trời như lòng, tẻ ngắt.
Được lăn lóc mãi trong đời Mỹ thuật,
Như các anh vui, sướng trẻ trung sao!
Các anh đi len lỏi giữa xôn xao,
Và cười cợt ở trong luồng gió bụi;
Đập vang gót trên bờ hè Hà Nội,
Rủ nhau xem vẻ đẹp của lầm than,
Thấy hình tiên ngay giữa đám trần gian.
Và bôi đỏ lên những màu u ám.
Thôi! Hãy để giọng buồn thương ta thán,
Cho chúng tôi là một bọn nhạc công,
Trăm ngàn năm nẩy mãi sợi tơ lòng,
Ca những khúc sầu vui, tình thiên hạ.
Chán nản ư? Các anh đừng than thở,
Cứ im đi, rồi bảo cho tôi hay.
Lựa giọng buồn, tôi sẽ vặn trầm giây,
Và gọi gió, gọi thông, lên tiếng họa.
Nỗi buồn sẽ theo mây mờ mịt tỏa,
Bạn hữu ơi! Cất tiếng ta cười chung,
-- Để cho tôi được chút vui cùng.
Trong nhà tranh, một mình tôi than thở,
Với cây đàn, tập giấy. Các anh xa.
Sáng hôm nay, sương biếc tỏa mờ mờ.
Như hương khói đượm đầu cau, má rạ:
Ánh hồng tía rắc ngọc châu trên lá,
Trời trong xanh chân trời đỏ hây hây.
Tiếng chim xuân nhí nhảnh ở trong cây.
Cảnh vui thế, sao tôi còn buồn nữa ?
Bởi vì gió ở đây trong trẻo quá:
Tiếng đàn tâm réo rắt nẩy càng cao,
Bởi vì đây duy có nàng Ly t*o.
Với bao nỗi tiếc thương hồi quá vãng,
Vẫn cùng tôi ở chung nhà bầu bạn.
Tôi bùi ngùi âu yếm mối bi ai,
Và để sầu tư mơn trớn lòng tôi,
Nên cảnh đẹp lại thêm chiều mai mỉa.
Tôi muốn sống cuộc đời thi sĩ, để
Uống say nồng, nhưng chỉ thấy chua cay,
Tìm mộng vàng trên cảnh lộng trời mây,
Mây thường biến: trời như lòng, tẻ ngắt.
Được lăn lóc mãi trong đời Mỹ thuật,
Như các anh vui, sướng trẻ trung sao!
Các anh đi len lỏi giữa xôn xao,
Và cười cợt ở trong luồng gió bụi;
Đập vang gót trên bờ hè Hà Nội,
Rủ nhau xem vẻ đẹp của lầm than,
Thấy hình tiên ngay giữa đám trần gian.
Và bôi đỏ lên những màu u ám.
Thôi! Hãy để giọng buồn thương ta thán,
Cho chúng tôi là một bọn nhạc công,
Trăm ngàn năm nẩy mãi sợi tơ lòng,
Ca những khúc sầu vui, tình thiên hạ.
Chán nản ư? Các anh đừng than thở,
Cứ im đi, rồi bảo cho tôi hay.
Lựa giọng buồn, tôi sẽ vặn trầm giây,
Và gọi gió, gọi thông, lên tiếng họa.
Nỗi buồn sẽ theo mây mờ mịt tỏa,
Bạn hữu ơi! Cất tiếng ta cười chung,
-- Để cho tôi được chút vui cùng.
honghait
06/07/2014
minhminh
07/07/2014
Đại dương cách trở đồi bờ
Ngày xưa hoá đá đợi chờ thương đau
Thời nay khoa học thay màu
Boeing thoắt đã tủi mừng ôm nhau
Ngày xưa hoá đá đợi chờ thương đau
Thời nay khoa học thay màu
Boeing thoắt đã tủi mừng ôm nhau