thơ ngẫu hứng
CopyPaste
16/11/2013
Về lý số - khó mà quyết đoán
Vỗ ngực ta đây - kẻ cực đoan
Họa phúc ở khắp thế gian
Vẫn đảo lộn do người ăn ở
Cát tinh kia vẫn bao gồm điềm gở
Hung tinh này vẫn trở nên lành
Do người tu đức mà thành
Nếu thất đức, cát tinh vẫn họa.
Vỗ ngực ta đây - kẻ cực đoan
Họa phúc ở khắp thế gian
Vẫn đảo lộn do người ăn ở
Cát tinh kia vẫn bao gồm điềm gở
Hung tinh này vẫn trở nên lành
Do người tu đức mà thành
Nếu thất đức, cát tinh vẫn họa.
NguaQuaDoc
16/11/2013
đừng đầu cơ cuộc đời
chỉ như phút huy hoàng rồi muôn kiếp trả nợ
đừng đầu cơ tình cảm
nghiệp quả nhãn tiền muôn kiếp khổ đau.
vài câu theo mạch bác phết.
chỉ như phút huy hoàng rồi muôn kiếp trả nợ
đừng đầu cơ tình cảm
nghiệp quả nhãn tiền muôn kiếp khổ đau.
vài câu theo mạch bác phết.
ThuHoaDienTrang
16/11/2013
CopyPaste, on 16/11/2013 - 21:36, said:
Về lý số - khó mà quyết đoán
Vỗ ngực ta đây - kẻ cực đoan
Họa phúc ở khắp thế gian
Vẫn đảo lộn do người ăn ở
Cát tinh kia vẫn bao gồm điềm gở
Hung tinh này vẫn trở nên lành
Do người tu đức mà thành
Nếu thất đức, cát tinh vẫn họa.
Vỗ ngực ta đây - kẻ cực đoan
Họa phúc ở khắp thế gian
Vẫn đảo lộn do người ăn ở
Cát tinh kia vẫn bao gồm điềm gở
Hung tinh này vẫn trở nên lành
Do người tu đức mà thành
Nếu thất đức, cát tinh vẫn họa.
BPTN
17/11/2013
CopyPaste, on 16/11/2013 - 21:36, said:
Về lý số - khó mà quyết đoán
Vỗ ngực ta đây - kẻ cực đoan
Họa phúc ở khắp thế gian
Vẫn đảo lộn do người ăn ở
Cát tinh kia vẫn bao gồm điềm gở
Hung tinh này vẫn trở nên lành
Do người tu đức mà thành
Nếu thất đức, cát tinh vẫn họa.
Vỗ ngực ta đây - kẻ cực đoan
Họa phúc ở khắp thế gian
Vẫn đảo lộn do người ăn ở
Cát tinh kia vẫn bao gồm điềm gở
Hung tinh này vẫn trở nên lành
Do người tu đức mà thành
Nếu thất đức, cát tinh vẫn họa.
nhưng vẫn có nhiều người xa đọa, nhờ bố giàu sống sướng như tiên, cũng chả thấy quả báo nhãn tiền, nam bắc phái xin mời giải thích =))
NguaQuaDoc
17/11/2013
BPTN, on 17/11/2013 - 15:35, said:
nhưng vẫn có nhiều người xa đọa, nhờ bố giàu sống sướng như tiên, cũng chả thấy quả báo nhãn tiền, nam bắc phái xin mời giải thích =))
hiểu cuộc đời không phải vậy đâu
nói là sướng thì vô cùng lắm
tôi thích này bạn lại thích thế kia
lấy ví dụ ngân hàng phước đức
bạn gửi nhiều bạn sẽ nhận nhiều hơn
phúc cũng như cốc nước đầy ngập miệng
muốn tràn ra bạn phải đổ thêm vào
làm việc gì cũng cần tiết kiệm
nhất là dùng tích đức tu thân
đừng tiêu sài khi không cần thiết
hết đi rồi phải cố gắng nhiều hơn
còn nếu bạn là một kẻ vô thần
thì xin dừng bài thơ không viết nữa
=)). thay mặt bác phết tiếp chú BPTN
BPTN
17/11/2013
Trải qua một cuộc bể dâu, những điều trông thấy mà đau đớn lòng (nguyễn du) =))
bigmousse
17/11/2013
Chuối là chuối cả nải
Nhà tôi có thật nhiều chuối
Tôi làm mẻ bánh chuối
Mời các trẻ ăn chuối
Mời các già ăn chuối
Ăn xong mạn đàm tiếp
Mạn đàm tiếp lại ăn ...
Xã hội cứ xoay vần
Nhưng sẽ về quỹ đạo !!!
Nhà tôi có thật nhiều chuối
Tôi làm mẻ bánh chuối
Mời các trẻ ăn chuối
Mời các già ăn chuối
Ăn xong mạn đàm tiếp
Mạn đàm tiếp lại ăn ...
Xã hội cứ xoay vần
Nhưng sẽ về quỹ đạo !!!
TieuNhaDau
17/11/2013
Quay lại phố tướng
Tìm người bạn
Tìm bạn không thấy
Lại tỏ tường
Hữu duyên năng ngộ
Vô duyên bất
Là hữu là vô
không còn trọng
Quan trọng là bạn
Vẫn bình an
^^
Tìm người bạn
Tìm bạn không thấy
Lại tỏ tường
Hữu duyên năng ngộ
Vô duyên bất
Là hữu là vô
không còn trọng
Quan trọng là bạn
Vẫn bình an
^^
Cự Cơ
17/11/2013
TieuNhaDau
17/11/2013
bigmousse
18/11/2013
Một nhúm muối mặn
Trong nồi chè ngọt
Hóa ra là ngon
Ngon cả nồi chè
Một nhúm đường ngọt
Trong nồi canh tàu
Hóa ra là giàu
Giàu thằng bán canh
Chỉ muối chỉ đường
Nêm vừa sao đủ
Ấy tôi đầu bếp
Chỉ chuyện bếp núc
Mang lên góp vui
Nhưng ngẫm kỹ thì
Chuyện nào cũng vậy
Sửa bởi bigmousse: 18/11/2013 - 16:25
Trong nồi chè ngọt
Hóa ra là ngon
Ngon cả nồi chè
Một nhúm đường ngọt
Trong nồi canh tàu
Hóa ra là giàu
Giàu thằng bán canh
Chỉ muối chỉ đường
Nêm vừa sao đủ
Ấy tôi đầu bếp
Chỉ chuyện bếp núc
Mang lên góp vui
Nhưng ngẫm kỹ thì
Chuyện nào cũng vậy
Sửa bởi bigmousse: 18/11/2013 - 16:25
haiyen.nguyen
18/11/2013
Mùa lá rụng
Những đàn sếu bay qua..sương mù và khói toả.
Mátxcơva, lại đã thu rồi!
Bao khu vườn như lửa chói ngời
Vòm lá sẫm ánh vàng lên rực rỡ.
Những tấm biển treo dọc trên đại lộ
Nhắc ai đi ngang, dù đầy đủ lứa đôi
Nhắc cả những ai cô độc trong đời:
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"
Ôi trái tim tôi, trái tim của một mình tôi
Ðập hồi hộp giữa phố hè xa lạ
Buổi chiều kéo lang thang mưa giá
Khẽ rung lên bên khuôn cửa sáng đèn
ở đây tôi cần ai, khi xuôi ngược một mình,
Tôi có thể yêu ai, ai làm tôi vui sướng:
"Tránh đừng đụng vào cây, mùa lá rụng!"
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi!
Nếu không có gì ao ước trong tôi
Thì có nghĩa chẳng còn gì để mất!
Anh từng ở nơi đây, từng là người thân nhất
Sao phút này làm người bạn cũng không?
Tôi chẳng hiểu vì sao, cứ ngùi ngẫm trong lòng
Rằng tôi đã phải xa anh vĩnh viễn...
Anh - con người không vui, con người bất hạnh
Con người đi cô độc quá trên đời!
Thiếu cẩn trọng chăng? Hay chỉ đáng nực cười?
Thôi hãy biết kiên tâm. Mọi điều đều phải đợi...
Dịu dàng quá, dịu dàng không chịu nổi
Cơn mưa rơi thầm thì lúc chia li
Mưa tối rầm, nhưng ấm áp nhường kia
Mưa run rẩy trong ánh trời lấp loá...
Anh hãy cố vui lên, con đường hai ngả,
Tìm hạnh phúc yên lành trong ấm áp cơn mưa!
Tôi ra ga, lòng lặng lẽ như xưa
Một mình với mình thôi, không cần ai tiễn biệt.
Tôi không biết nói cùng anh đến hết
Nhưng bây giờ, còn phải nói gì thêm!
Cái ngõ con đã tràn ngập màu đêm
Những tấm biển dọc đường càng thấy trống
"Tránh đừng đụng vào cây, mùa lá rụng!"
Olga Berggolts, 1938
<st>
Những đàn sếu bay qua..sương mù và khói toả.
Mátxcơva, lại đã thu rồi!
Bao khu vườn như lửa chói ngời
Vòm lá sẫm ánh vàng lên rực rỡ.
Những tấm biển treo dọc trên đại lộ
Nhắc ai đi ngang, dù đầy đủ lứa đôi
Nhắc cả những ai cô độc trong đời:
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"
Ôi trái tim tôi, trái tim của một mình tôi
Ðập hồi hộp giữa phố hè xa lạ
Buổi chiều kéo lang thang mưa giá
Khẽ rung lên bên khuôn cửa sáng đèn
ở đây tôi cần ai, khi xuôi ngược một mình,
Tôi có thể yêu ai, ai làm tôi vui sướng:
"Tránh đừng đụng vào cây, mùa lá rụng!"
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi!
Nếu không có gì ao ước trong tôi
Thì có nghĩa chẳng còn gì để mất!
Anh từng ở nơi đây, từng là người thân nhất
Sao phút này làm người bạn cũng không?
Tôi chẳng hiểu vì sao, cứ ngùi ngẫm trong lòng
Rằng tôi đã phải xa anh vĩnh viễn...
Anh - con người không vui, con người bất hạnh
Con người đi cô độc quá trên đời!
Thiếu cẩn trọng chăng? Hay chỉ đáng nực cười?
Thôi hãy biết kiên tâm. Mọi điều đều phải đợi...
Dịu dàng quá, dịu dàng không chịu nổi
Cơn mưa rơi thầm thì lúc chia li
Mưa tối rầm, nhưng ấm áp nhường kia
Mưa run rẩy trong ánh trời lấp loá...
Anh hãy cố vui lên, con đường hai ngả,
Tìm hạnh phúc yên lành trong ấm áp cơn mưa!
Tôi ra ga, lòng lặng lẽ như xưa
Một mình với mình thôi, không cần ai tiễn biệt.
Tôi không biết nói cùng anh đến hết
Nhưng bây giờ, còn phải nói gì thêm!
Cái ngõ con đã tràn ngập màu đêm
Những tấm biển dọc đường càng thấy trống
"Tránh đừng đụng vào cây, mùa lá rụng!"
Olga Berggolts, 1938
<st>
ngauhungyeuem
18/11/2013
Tam thập chí lập
Tứ thời chi biến
Ngũ thập niên chi thành
Lục thập niên hỉ sự
Hòa viên điền thất thập
Nhi nhi nội tổ tông.
@#$%%^^^^&$%
Tứ thời chi biến
Ngũ thập niên chi thành
Lục thập niên hỉ sự
Hòa viên điền thất thập
Nhi nhi nội tổ tông.
@#$%%^^^^&$%


