Gửi vào 14/06/2017 - 10:54
Cảm ơn bác đã trả lời cháu ạ,
Cháu có suy nghĩ thế này:
Số tuổi của mỗi người là 1 quy ước tương đối. Vì mỗi người có tốc độ thay đổi sinh học, tâm lý khác nhau phụ thuộc vào môi trường xung quanh và cấu trúc sẵn có của họ. Nên số tuổi của mỗi người mà ta vẫn tính toán không đặc trưng cho “vượng suy” của họ.
Thời gian là nhận thức của con người về sự biến đổi trạng thái của bản thân họ cũng như sự vật xung quanh.
Thời gian được xác định là sự so sánh tương đối với sự biến đổi của mặt trời, mặt trăng trên nền trời (chu kỳ lặp lại ổn định của hệ chuyển động quay trái đất-mặt trời-mặt trăng)
Liệu cháu có hiểu sai bản chất không ạ?
Cháu mới đọc lại những dòng này của bác ASVN bên HKLS(có lẽ chính là bác Khongtuong), xin được phép trích lại:
Xét đến cơ chế của sự kết phát (nhận được khí tốt), Phong thuỷ đưa ra hai cơ chế như sau:
Cách hấp thụ trực tiếp: xẩy ra khi bản thân con người (nhà ở trên đất tốt) hấp thụ được khí tốt của môi trường "huyệt". Trung tâm "huyệt" đóng vai trò như một "đài phát sóng truyền hình" và trường nhân thể đóng vai trò của "máy thu hình". Trường nhân thể nào có cùng tần số lập tức bắt được sóng năng lượng của trung tâm “huyệt” một cách trực tiếp, như vậy càng ở gần trung tâm “huyệt” sóng bắt được càng rõ nét và tương ứng mức độ kết phát càng lớn và càng dễ kết phát.
Cách gián tiếp hấp thụ (hấp thụ qua mộ phần trên đất tốt hay qua người thân đang sống):
Đối với người đang sống sau khi nhận được năng lượng sóng từ trung tâm năng lượng truyền đến, hấp thụ một phần và bản thân sẽ trở thành một trạm phát chuyển tiếp để truyền năng lượng đến các trường nhân thể có quan hệ huyết thống khác trên cơ sở mật mã di truyền (đồng thanh tương ứng đồng khí tương cầu) . Dĩ nhiên là các trường nhân thể càng "non trẻ" càng dễ dàng hấp thụ năng lượng.
Đối với người đã chết phần thân thể là những thứ tồn tại ở dạng “hình” trong một thời gian dài sẽ là các trung tâm tiếp nhận sóng và chuyển tiếp đến các trường nhân thể khác có quan hệ huyết thống cũng trên cơ sở mật mã di truyền. Con cháu của người trong mộ tự nhiên sẽ hấp thụ khí tốt này mà trở nên may mắn trong cuộc sống mà dân gian gọi là mộ "phát".
Khoa học hiện đại ngày nay khi nghiên cứu các vấn đề thực tiễn thường dùng phương pháp mô hình hoá, đơn giản hoá sau đó phát triển dần cho gần với mô hình thực tế rồi đem ra áp dụng. Phong thuỷ cũng vậy, từ đầu đến giờ bài viết đã đưa ra một mô hình đơn giản dễ dàng cho việc nghiên cứu còn trong thực tế mô hình phong thuỷ phức tạp hơn gấp bội phần. Sự phức tạp của nó thể hiện ở các điểm sau :
Một là "trường nhân thể" không đơn thuần chỉ là một trung tâm thu và phát năng lựơng sóng mà nó là một "trường hữu cơ" với đầy đủ các tính chất phức tạp của nó ( có sự sinh trưởng và phát triển, có ý niệm, có cảm xúc)...
Hai là sự vận động của vũ trụ là không ngừng "không ai có thể tắm hai lần trên một dòng sông" do vậy các "trung tâm năng lượng" là biến đổi không ngừng lúc mạnh, lúc yếu, lúc cát, lúc hung.... do vậy phong thuỷ mới có khái niệm "vận" và "mở huyệt, đóng huyệt" điều này cũng tương đồng với học thuyết " Linh qui bát pháp, tý ngọ lưu chú" trong đông y khi nghiên cứu kinh lạc, huyệt trên cơ thể con người
Ba là sự kết hợp của hai "trung tâm năng lượng huyệt và trường nhân thể" là một cơ chế phức tạp không đơn thuần như đã mô tả ở trên vì nó còn chịu sự tác động của rất rất nhiều trường khí hữu cơ khác mà một trong số đó người xưa gọi là "long thần hộ vệ"…Sự kết hợp này là cả một “cơ duyên” vô cùng phức tạp và là tiền đề của những thay đổi của cả một xã hội hay mô hình phát triển ...
Bốn là có tồn tại một cơ chế điều khiển của các trung tâm năng lượng do vậy mà xuất hiện các môn chấn yểm bùa ngải … cũng như tồn tại các thế lực muốn điều khiển các trung tâm này
Năm là các trung tâm năng lượng có trung tâm "sống" và các trung tâm "chết" . Sống thì tự sinh có thể dùng lâu dài mà không hết còn “chết” thì chỉ dùng trong khoảng thời gian ngắn là cạn kiệt
Sáu là “khí” là không thuần khiết một hành mà có thể vừa mang tính mộc vừa mang tình thổ...vì thế Phong Thuỷ thực tế càng khó hơn nhiều so với lý thuyết.
Bẩy là để có sự kết phát nó đòi hỏi sự cùng tới tại một thời điểm của nội, ngoại và nhân “khí” việc này chỉ có thể xảy ra do cơ duyên chứ sức người khó mà định đoạt được.
Tám là có sự khác biệt về dương trạch (nhà) và âm trạch (mộ). Dương trạch lấy sự vận động của thiên khí làm chính còn âm trạch lấy sự vận động của địa khí làm chính do vậy nguyên lý “hoạt động” của hai trạch có sự dị biệt. Dương trạch ảnh hưởng nhẹ, nông mà nhanh còn âm trạch ảnh hưởng mạnh, sâu mà chậm.