

Adam và Eva
#61
Gửi vào 03/07/2015 - 03:01
Nhưng cái duyên đưa tới đẩy lui thế nào đó (Ông Trời) mà bạn bè kêu gọi mình làm, thiếu vốn thì họ góp vốn. Nhưng vấn đề chính là know-how, mấy người bạn đó chỉ có tiền chứ đâu có know-how. Vậy mà thời cơ thuận lợi tạo ra, không dám mời tới Khổng Minh hạ sơn, chỉ mong Khổng Minh giới thiệu học trò Khương Duy ra giúp là may mắn lắm rồi. Ai ngờ Khổng Minh cũng hạ sơn luôn, chẳng những thế còn kéo thêm Khương Duy, Bàng Thống, Triệu Vân... cùng đến. Điều kiện thuận lợi rồi thì làm luôn. Với nguồn nhân tài như vậy, chưa tới 1 năm là đã lên quỹ đạo, đẻ trứng vàng được rồi.
Nhưng nói vậy chứ tương lai hung hay kiết vẫn còn chưa biết được. Cảm thấy rất áp lực, cái áp lực này khác hẳn những cái áp lực sóng gió mà tôi từng trải qua. Trước đây tiền của mình, mình dẫu có thua trắng bàn thì cũng chẳng mang tiếng gì, bất quá mất tiền. Nhưng bây giờ ngoài tiền mình còn tiền của các cổ đông, khỏi nói cũng biết nếu thắng thì chia tiền ai cũng cười hề hề, còn nếu thua để người ta mất tiền thì xúm nhau chưởi thằng chủ xị. Không có gì oai phong đâu, phải thừa hiểu rằng kể từ ngày hôm nay, cái trách nhiệm của mình là phải kiếm tiền cho người ta. Không ai ép mình phải không được thua, nhưng nếu xui mà thua thì sau này cũng khó vui vẻ đó!
Thanked by 4 Members:
|
|
#62
Gửi vào 03/07/2015 - 15:21
Cháu chúc bác sẽ thành công với nhà máy thứ 3 này !
Thanked by 1 Member:
|
|
#63
Gửi vào 03/07/2015 - 16:00
Cháu rất cần vừa làm vừa học. Cháu cảm ơn bác trước
Thanked by 1 Member:
|
|
#64
Gửi vào 03/07/2015 - 16:31
miếng đất ngày trước cháu hỏi bác- có thể bác không nhớ- cháu đã xây và có ít trọ cho thuê- nhưng cháu phải trả nợ
Thanked by 1 Member:
|
|
#65
Gửi vào 03/07/2015 - 18:08
sss, on 03/07/2015 - 16:00, said:
Cháu rất cần vừa làm vừa học. Cháu cảm ơn bác trước
Thanked by 2 Members:
|
|
#66
Gửi vào 03/07/2015 - 19:48
Thực ra trong giai đoạn khởi nghiệp không cần quá nhiều vốn đâu, cái mà chủ doanh nghiệp cần là phương án, ý tưởng, nghị lực và ý chí vượt khó, cái này mới chính là đồng vốn. Còn khi làm được thì vốn tự biết tới kiếm mình. Chính cái sự thiếu thốn nó dạy những chủ doanh nghiệp nhỏ cách xoay sở, cách ra quyết định, học từng quyết định và trả giá từng quyết định một. Ngày xưa nếu tôi có nhiều tiền, có thể tôi chưa chắc thành công, vì tiền nhiều thì sẽ dư tiền đóng học phí, nên khó rút ra bài học. Qúa ít sai lầm trong những quyết định 5 triệu, 10 triệu thì tự dưng có quyền quyết định vài tỉ, vài chục tỉ sẽ không tránh khỏi quyết định sai.
Khởi nghiệp mà tiền vốn nhiều quá, chưa chắc đã thành công đâu à! Ví dụ có 1 hoạt động nào đó mình thấy không hiệu quả, kẻ ít vốn thì đau đầu vắt óc ra để quyết định có nên tiếp tục hoạt động đó hay chuyển nguồn lực sang cái khác. Vắt cạn óc rồi thì sẽ nghĩ ra cách, quyết định dẹp là dẹp để bảo toàn vốn. Còn kẻ dư tiền thì chưa suy nghĩ tới, mà quanh quẩn rút tiền vốn ra nuôi hoạt động đó, rồi từ từ cụt vốn luôn.
Những nghiệp chủ thành công cũng bắt đầu từ 2 bàn tay trắng. Vốn họ đâu? CHỮ TÍN và TRUNG THỰC nó chính là VỐN đó. Mình có Chữ Tín tự nhiên nhà cung cấp cho mình thiếu nợ không lãi suất. Mình trung thực rõ ràng về tiền bạc thì người ta mới dám bỏ vốn cho mình làm.
Đồng tiền là nhạy cảm, ai cũng biết xài tiền, nên không có ai ngu mà đưa tiền cho mình xài dùm hết. Người ta coi cách mình xài tiền ra sao thì mới dám đưa tiền cho mình xài để kiếm ra tiền cho họ.
Bước sang giai đoạn mở rộng khi tiền không còn là vấn đề thì có 1 vấn đề sống còn khác: CON NGƯỜI.
Ai giải quyết được bài toán con người thì người đó phát triển, không giải quyết được thì chính cái sự mở rộng đó nó quay lại đè chết doanh nghiệp.
Vì con người là 1 tài nguyên có đầu óc, nếu cái đầu óc đó nó cống hiến xây dựng thì nó thúc đẩy doanh nghiệp phát triển rất nhanh. Còn nếu nó chịu phá thì cũng không gì sụp nhanh bằng.
Càng về sau mọi quyết định lớn đều không thể không tính đến yếu tố CON NGƯỜI. Ai làm? Người đó làm được không? Làm sao để người đó hết lòng? Người đó làm được đến đâu? Làm sao tạo ra con người bền vững….
Vấn đề không đơn giản đâu. Tôi cũng đang giải bài toán đó. Nó cũng chẳng có mộ hình nào có sẳng, mỗi doanh nghiệp có 1 lịch sử phát triển khác nhau nên chính sách về nguồn nhân lực cũng không học hỏi qua lại được nhiều đâu.
Thanked by 6 Members:
|
|
#67
Gửi vào 03/07/2015 - 20:13
hamzui9, on 03/07/2015 - 15:21, said:
Cái thứ 3 này là ngành nghề khác, của thiên hạ, tôi chỉ có 1 phần trong đó, nên không thể tính là của tôi.
sss, on 03/07/2015 - 16:31, said:
miếng đất ngày trước cháu hỏi bác- có thể bác không nhớ- cháu đã xây và có ít trọ cho thuê- nhưng cháu phải trả nợ
Bạn này quen quen hồi năm ngoái. Tôi thành thật xin lỗi vì không giúp gì được bạn, vì đời thật và mạng ảo là 2 cái không nên để lẫn lộn. Trên đây tôi chia sẽ cũng khá nhiều chuyện nên cho phép tôi được giữ đời thật không bị xáo trộn.
Mỗi người đều có những tâm sự, suy nghĩ trong cuộc đời thực và cần 1 góc để thả lòng 1 cách không ảnh hưởng đến đời thực.
Facebook là 1 không gian mà thực và ảo lẫn lộn. Chuyện đời thường với bạn bè thật thì kéo lê lên mạng ảo, chuyện ân oán trên mạng ảo thì bê vô đời thực, nên tôi không dùng facebook.
Trong Ân đã có mầm sinh ra Oán, trong Tình đã mầm của Hận. Trong Yêu đã có sẳng gốc của Ghét. Trong ngưỡng mộ đã có gốc của đố kỵ. Trong đời thực con người còn giữ những giới hạn hình thức, chứ trên mạng ảo thì không còn giữ kẽ gì nữa, bao nhiêu bộc lộ hết. Rồi lại quen biết tiếp ngoài đời, kéo lê thê ra đời sống thực, mệt mỏi chưa!
Thanked by 5 Members:
|
|
#68
Gửi vào 03/07/2015 - 20:51
sss, on 03/07/2015 - 16:31, said:
miếng đất ngày trước cháu hỏi bác- có thể bác không nhớ- cháu đã xây và có ít trọ cho thuê- nhưng cháu phải trả nợ
Làm ăn thì phải có nợ, quan trọng là nợ đẻ ra tiền để trả nợ, chứ không phải nợ tiêu dùng là được. Có chút nợ nần, có chút áp lực, sẽ dễ nuôi dưỡng thành động lực.
Nhà trọ thì nếu ít phòng quá thì mất công coi, chi phí quản lý, chi phí chính quyền cũng bao nhiêu đó, nhất là dễ tiền thu tay trái, chi ra tay phải. Tiền càng ít, quản lý càng phải khéo. Nhưng tiền ít mà quản lý khéo đến nổi nó có dư và thành vốn thì sau này chắc chắn là ổn, không chừng giàu luôn. 10 người kiếm được tiền, kiếm nhiều, kiếm ít không cần biết, nhưng sau cùng chỉ còn 4 người giữ được tiền, trong 4 người chắc chỉ còn 2 người biến cho tiền lại đẻ ra tiền tiếp. Nếu có thể thì thêm phòng nữa, đầu tư ít thuê giá rẻ.
Một trong những nghề dễ làm mà khó lớn nhất là nghề cho mướn nhà. Thu nhập ổn định quá nên tiền khó tích lũy, hay có kế hoạch chi tiêu sẳng sẳng để xài cái nguồn thu ổn định đó. Sau này có biến cố thì không có dư và không có nghề thủ thân. Nhưng nếu có kế hoạch quản lý tài chánh tốt để trả nợ và tái đầu tư kỹ lưỡng thì lại là chuyện khác, biết đâu thành đại gia bất động sản ha ha ha.
Qua được khúc cua thì cá hóa rồng. Chúc bạn thành công.
Thanked by 4 Members:
|
|
#69
Gửi vào 03/07/2015 - 21:31
Chậm lại và làm thật chậm lại nhé, đi là hoạt động nhưng nằm hay ngủ cũng là hoạt động.
Thanked by 4 Members:
|
|
#70
Gửi vào 03/07/2015 - 23:07
Cháu chỉ mong vững cái nhà thoáng thoáng chút để ở thôi chú ạ.
Nhân nói về Adam, Eva- theo chú một nguời có số điền sản, 1 nguời không- thì có ở chung được với nhau không ạ?
Thanked by 2 Members:
|
|
#71
Gửi vào 04/07/2015 - 18:59
sss, on 03/07/2015 - 23:07, said:
Nhân nói về Adam, Eva- theo chú một nguời có số điền sản, 1 nguời không- thì có ở chung được với nhau không ạ?
Cái đó phụ thuộc vào độ trưởng thành và sự hòa hợp của 2 người, có thể từ 1 điền sản tiến thành 2 điền sản hoặc cũng có thể chỉ còn 1 nửa điền sản.
Thanked by 2 Members:
|
|
#72
Gửi vào 04/07/2015 - 21:12
Nói tới vụ gái ăn tiền mới nhớ, kể chuyện vui cho đở mệt. Ngày xưa trong 1 lần đi giao tế có biết 1 cô gái giang hồ, bản thân tôi thì không mê nữ sắc lắm, giao tế trong cảnh tửu sắc và nhạc là lúc đánh giá bản sắc và bản lĩnh của nhau rõ ràng nhất, nên dĩ nhiên là tốn tiền mà không có "khám phá" gì hết. Nói chuyện đôi câu, trực giác cho thấy cô này cũng có chút tiềm năng bản lĩnh và cũng nghĩa khí, nên sau đó còn liên lạc, nhưng tôi không cho 1 cắc nào, và phải nói là rất kẹo kéo về tiền bạc, mời ăn là hết cở, đi ăn tôi trả, uống cà phê cô ta trả vì ai cũng phải lao động để kiếm tiền. Dĩ nhiên, không có tiền bạc qua thì đâu bao giờ có thể xác lại. Sau này cô ta hiểu giá trị của đồng tiền do lao động là thế nào. Và sau khi thấy con người này đã thay đổi hết quan niệm, sẳng sàng làm lại cuộc đời, tôi rửa lí lịch cô ta và nhận vào công ty làm, sau này trở thành nhân viên tin cậy được, dĩ nhiên không quá giỏi để giao việc lớn, nhưng có thể giao những việc cần tin hơn giỏi. Sau này cô này lấy 1 nhân viên của tôi. Tôi có thêm 2 tay chân nữa.
Nếu ngày xưa mà tốn tiền cho cô ta, cặp bồ thì cũng chẳng đến đâu vì cuối cùng sẽ không có chuyện tôi bỏ gia đình để theo cô ta rồi. Nhờ không cặp bồ mà sau này lời được 2 nhân viên.
Cô ta từng nói trên đời này chưa bao giờ gặp 1 người đàn ông nào kẹo kéo, ky bo như tôi, kẹo đến nổi kéo không ra 1 cắc, nhưng vẫn yêu tôi (lúc đó thôi, bây giờ thì hết sạch rồi, cô ta chỉ yêu chồng cổ) mà không cần tiền của tôi. Con người đâu phải sỏi đá, ai chẳng động lòng, nhưng nghĩ đến 1 cái kết quả sẽ không đi đến đâu, sau cùng vẫn phải chọn giữa 1 trái chín để 1 trái thối, nếu gia đình mình rơi vào trái thối thì thật là ngu và không đáng đánh đổi 1 phút thỏa mãn mà tan nát gia cang. Thôi thì tìm 1 thuộc hạ tín cẩn khó hơn rất nhiều so với tìm 1 giai nhân, tôi chọn thuộc hạ.
Thanked by 3 Members:
|
|
#73
Gửi vào 04/07/2015 - 22:15
Thanked by 1 Member:
|
|
#74
Gửi vào 05/07/2015 - 00:11
hamzui9, on 04/07/2015 - 22:15, said:
Đàn ông chưa đủ bản lĩnh thì có thể như vậy, nhưng cũng có nhiều trường hợp chồng chỉ giao tế, lấy gia đình làm trọng mà cũng có phòng nhì, một phần vì vợ ở nhà dữ quá, xiết quá, không hiểu chồng, coi chồng mình hèn đến mức đem tiền cho gái, nên khi có dịp họ phá rào là 1 đi không trở lại. Đàn ông có bản lĩnh tạo ra đồng tiền thì muốn kiếm tiền nuôi gái rất dễ, vợ đừng hòng quản lý nổi. Nhưng có nhiều bà xiết tiền chồng, làm như chồng mình hèn lắm vậy. Nó đã kiếm ra tiền thì nó đâu cần hèn đến nổi về lấy tiền nhà cho gái. Nhiều bà không hiểu đã vô tình xúc phạm chồng mà không biết, mấy ổng bực mà không nói, ra ngoài giải khuây. Bạn tôi nhiều người bị như vậy.
Bà xã tôi thì không quản những chuyện đó, không bao giờ gọi điện đêm khuya khi tôi đang đi giao tế. Tiền bạc cũng không quản. Để tôi thoải mái tiếp khách hàng nữ, đi ăn cũng được. Đi công tác cũng để tôi đi với nhân viên kinh doanh nữ, bả ở nhà giữ thành, giữ công việc. Không khi nào kè kè theo, trong khi đó tôi lại thích có bả kè kè theo vì có người nói chuyện, bàn bạc công việc. Bởi vì bả hiểu tánh tôi, chính vì vậy tôi càng nể, mặc dù được tự do thì lại càng ý thức giữ gìn tốt cái mình đang có. Có khi về 1g khuya thấy bả còn ngồi laptop coi tài chánh, planning. Thử hỏi mình có lòng dạ nào chơi bời bên ngoài không?
Có lần bả phải nhập viện, trên đường đến bệnh viện là gọi điện bàn giao công việc cho nhân viên việc gì việc gì, bàn giao cho tôi tiền bạc, dữ liệu. Xong rồi mới yên tâm nhập viện.
Sửa bởi goodluckgoodbye: 05/07/2015 - 00:15
Thanked by 4 Members:
|
|
#75
Gửi vào 06/07/2015 - 02:56
Chữ Hán là 1 tử ngữ (ngôn ngữ không còn sử dụng nữa) như tiếng Latin, Pali, Hy Lạp cho nên giá trị học để giao tiếp, làm ăn không có cao. Vì ngữ nghĩa phải hiểu theo nghĩa cổ và ngữ pháp theo lối Văn Ngôn. Hiện giờ nếu giỏi Hán Học chỉ có thể đọc tốt cổ văn, thư tịch cổ, chứ không có giá trị giao tiếp và thương mại. Viết 1 bức thư bằng lối Văn Ngôn và dùng từ Hán cổ thì cũng chỉ có người Trung Quốc học Văn Khoa mới hiểu thôi, ngoài ra không ai hiểu hết.
Nhưng nó cũng có những lợi ích nhất định.
1. Hiểu cái họ của mình và biết cách đặt tên con
- Tôi đã từng chứng kiến 1 người họ Vũ giải thích họ của mình có nghĩa là Mưa, Vũ Bình Minh có nghĩa là "mưa buổi sáng".
- Rồi 1 người họ Võ kiên quyết nói mình và họ Vũ là khác nhau, không có dây mơ rễ má gì hết. Nếu biết chữ Hán thì sẽ biết Vũ và Võ chỉ là 1 họ đọc theo tiếng Bắc hay Nam thôi, nghĩa của nó là "võ thuật". Tương tự như vậy với họ Huỳnh và họ Hoàng.
- Rồi những tranh luận trên bàn cà phê Ngô Thời Nhiệm và Ngô Thì Nhậm, Vũ Tính và Võ Tánh, Tông Đản và Tôn Đản là 1 hay 2 người...
- Khi học chữ Hán (không phải tiếng Trung hiện đại bây giờ nhe), sẽ biết cách đặt tên con cái rất hay và sâu. Điều rõ ràng là cái tên của thế hệ trước nghĩa rất sâu và rất hay chứ không phải như những cái tên bây giờ. Cái tên là ước vọng của cha mẹ với con cái.
- Nguyễn Sinh Khiêm, Nguyễn Sinh Cung: Nghe tên là biết ai là anh, ai là em vì trong đạo anh em thì làm anh phải Khiêm, làm em phải Cung, nghĩa là Kính Trên Nhường Dưới.
- Ngô Đức Kế, Phan Kế Toại, Cao Bá Quát, Đào Duy Anh, Hoàng Xuân Hãn, Đào Nguyên Phổ, Ngô Đình Diệm, Nguyễn Tri Phương ... đều là những cái tên rất có chiều sâu, và đặc biệt là tên đặt theo chữ Hán rất ít trùng tên.
Đến thế hệ sau không giỏi chữ Hán, nên đặt tên con cái theo kiểu "nghe" thấy "hay hay" nhưng quanh quẩn tên của nam chỉ có mấy tên Cường, Hùng, Hòa, Thắng, Minh, Dũng, Thành, Đạt, Phước, Lộc, Thọ, Phú, Qúy, Sang, Tuấn, Anh, Tiến, Hà.... tên con gái thì cũng lòng vòng mấy loài hoa hoặc Ngọc, Lan, Hương, Hồng, Phượng, Xuân, Cúc, Mai, Trang, Trinh, Nga, Dung, Nhung, Phương...
Hoặc có trường hợp tên Hà đặt cho cả trai và gái mà ai cũng cho Hà có nghĩa là sông. Nguyễn Ngọc Hà nghĩa là sông ngọc, Thanh Hà nghĩa là sông trong. Nhưng thực ra nếu biết chữ Hán thì chữ Hà theo nghĩa sông chỉ đặt cho con trai và phải dùng với chữ lót có nghĩa mạnh như Sơn Hà. Còn Hà trong tên con gái thì lại có 2 chữ nữa Hà theo nghĩa lá sen (Ngọc Hà phù hợp nhất) và Hà theo nghĩa ráng mây (Vân Hà).
- Đến thời gian gần đây thì có xu hướng đặt tên theo tiếng Tây và tên diễn viên Hàn Quốc.
2. Dễ duy trì nề nếp gia phong
- Nếu con cái được học chữ Hán thì sau này dạy nó giữ gìn nề nếp gia phong rất dễ, không phải ép buộc giải thích nhiều.
- Nó tự phải biết cái việc giỗ chạp tổ tiên quan trọng ra sao vì nó biết câu "Tổ tông tuy viễn, tế kỳ bất khả bất thành" (Tổ tiên tuy xa nhưng việc tế lễ không thể không thành tâm)
- Nó tự phải biết cư xử có trên có dưới vì nó nghe hoài "Quân quân, thần thần, phụ phụ, tử tử" (Vua ra vua, tôi ra tôi, cha ra cha, con ra con)
- Nó tự phải biết chuyện học hành là đương nhiên, không cần khuyến học vì nó học qua Tam Tự Kinh: Ngọc bất trác, bất thành khí, nhân bất học, bất tri lý, ấu bất học, lão hà vi. Hay câu "Tử tôn tuy ngu, thi thư bất khả bất đọc".
- Nó tự phải biết dù nghèo, dù khổ cũng phải cho con cái học hành đàng hoàng, phải có trách nhiệm dạy dỗ con cái nên người: Dưỡng bất giáo, phụ chi quá, giáo bất nghiêm, sư chi đọa.
- Nó học qua rồi thì mình không cần nói nhiều về trách nhiệm học hành, lập thân, nó tự nhiên cũng hiểu. Và những nề nếp đó ăn vào máu nó. Nó có ra đời, xa cách mình đến đâu cũng không sợ nó hư hỏng.
3. Xây dựng chiều sâu nội tâm
- Do chữ Hán là chữ tượng hình rất khó nhớ, phải học từ chữ ít nét trước rồi những chữ phức tạp sau. Những chữ phức tạp được cấu tạo từ những chữ ít nét. Hiểu những nghĩa của những chữ cấu thành thì tự nhiên hiểu sâu về cái nghĩa của chữ phức tạp. Từ cách học đó, lâu dần hình thành chiều sâu trong suy nghĩ, quan sát sự vật tinh tế, nghiền ngẫm sự việc để rút bài học và kết luận cẩn thận.
- Do Hán cổ hành văn theo ngữ pháp văn ngôn, chữ rất ít, 1 tiết trong Luận Ngữ có khi chưa tới 10 chữ. Những giải thích ra thì 3 trang giấy. Tiếp xúc nhiều thì lâu dần tư duy xúc tích, trừu tượng, hiểu được những điều ý tại ngôn ngoại. Trong cuộc sống hằng ngày thì sâu sắc và tinh tế, quan sát 1 chút nét mặt, ánh mắt, cử chỉ của người ta cũng hiểu tâm ý người ta ra sao mà biết cách cư xử đúng mực.
4. Đọc được sách cổ, đi du lịch viếng di tích cổ có thể giao tiếp với cổ nhân
Do Việt Nam có trên 1000 năm sử dụng chữ Hán (hàm ý bao gồm luôn chữ Nôm) làm văn tự chính thức nên thư tịch, đền chùa đều lưu bút tích cổ nhân bằng chữ Hán.
- Cái cảm giác bước vào đền chùa, di tích của tiền nhân, hay đọc 1 câu thơ của tiền nhân, biết chữ Hán đọc trực tiếp thì mới sướng, mới hiểu cái tâm tình của người xưa ở đâu. Đọc 1 câu đối hay hoành phi trong đền thờ mà cảm giác rùng mình như hào khí người xưa còn quanh quẩn đâu đây. Tuy sinh ra cách nhau cả trăm năm, nhưng tâm tình vẫn còn rung động nhau, ký ức vẫn còn đó, ngàn năm trôi qua mà tưởng như trước mặt.
- Như ông tôi dạy cha tôi, cha tôi dạy lại tôi. Con tôi cũng được tôi dạy chữ Hán, dù bận rộn cở nào cũng phải dành thời gian dạy chữ Hán cho nó. Vì đó là giữ nề nếp gia phong.
Sửa bởi goodluckgoodbye: 06/07/2015 - 03:18
Thanked by 11 Members:
|
|
Similar Topics
Chủ Đề | Name | Viết bởi | Thống kê | Bài Cuối |
---|
1 người đang đọc chủ đề này
0 Hội viên, 1 khách, 0 Hội viên ẩn
Liên kết nhanh
Coi Tử Vi | Coi Tử Bình - Tứ Trụ | Coi Bát Tự Hà Lạc | Coi Địa Lý Phong Thủy | Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh | Coi Nhân Tướng Mệnh | Nhờ Coi Quẻ | Nhờ Coi Ngày |
Bảo Trợ & Hoạt Động | Thông Báo | Báo Tin | Liên Lạc Ban Điều Hành | Góp Ý |
Ghi Danh Học | Lớp Học Tử Vi Đẩu Số | Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý | Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở | Sách Dịch Lý | Sách Tử Vi | Sách Tướng Học | Sách Phong Thuỷ | Sách Tam Thức | Sách Tử Bình - Bát Tự | Sách Huyền Thuật |
Linh Tinh | Gặp Gỡ - Giao Lưu | Giải Trí | Vườn Thơ | Vài Dòng Tản Mạn... | Nguồn Sống Tươi Đẹp | Trưng bày - Giới thiệu |
Trình ứng dụng hỗ trợ:












