Jump to content

Advertisements




Những khoảng trống không phải để lấp đầy


4163 replies to this topic

#796 nero

    Đoài viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPip
  • 2698 Bài viết:
  • 10920 thanks
  • Location1 quán trọ

Gửi vào 09/05/2012 - 20:59

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

icecream, on 09/05/2012 - 20:58, said:

Ợ máy này hem cóa =)) tý iem về nhà gửi

Lại lỗ tập hai rầu, ngày nay bị phỉnh nhiều quá

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Thanked by 3 Members:

#797 icecream

    Tốn viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPipPipPipPip
  • 5300 Bài viết:
  • 24776 thanks

Gửi vào 09/05/2012 - 21:11

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Thuphai, on 09/05/2012 - 20:59, said:

Lại lỗ tập hai rầu, ngày nay bị phỉnh nhiều quá

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Ai phỉnh, kêu ko chơi bửn mà. Tối gửi cho, nhé

Thanked by 3 Members:

#798 nero

    Đoài viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPip
  • 2698 Bài viết:
  • 10920 thanks
  • Location1 quán trọ

Gửi vào 09/05/2012 - 21:12

Đáng yêu quá

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Sửa bởi Thuphai: 09/05/2012 - 21:12


Thanked by 3 Members:

#799 icecream

    Tốn viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPipPipPipPip
  • 5300 Bài viết:
  • 24776 thanks

Gửi vào 09/05/2012 - 21:24

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Thuphai, on 09/05/2012 - 21:12, said:

Đáng yêu quá

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Khỏi lẻo mép nhá chàng Lãng, sang bên kia đong tiếp đi =))

Thanked by 3 Members:

#800 nero

    Đoài viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPip
  • 2698 Bài viết:
  • 10920 thanks
  • Location1 quán trọ

Gửi vào 09/05/2012 - 21:25

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

icecream, on 09/05/2012 - 21:24, said:

Khỏi lẻo mép nhá chàng Lãng, sang bên kia đong tiếp đi =))
Ta qua với em Memo xíu nàng đừng giận hen

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Thanked by 2 Members:

#801 icecream

    Tốn viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPipPipPipPip
  • 5300 Bài viết:
  • 24776 thanks

Gửi vào 09/05/2012 - 22:35

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Thuphai, on 09/05/2012 - 21:25, said:

Ta qua với em Memo xíu nàng đừng giận hen

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Thôi đi luôn đi =)), ai giận chi, có chị Anna giận thoai

Thanked by 2 Members:

#802 Ren

    Kiền viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPip
  • 1727 Bài viết:
  • 7407 thanks
  • LocationSummer

Gửi vào 10/05/2012 - 16:36

Hôm nay xem Sundays at Tiffany's lại nhớ đến Nếu em thấy anh bây giờ.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



“Thế giới của em là những mảnh ước mơ tan vỡ. Em đã tự đóng cửa trái tim, tự giết chết những mơ mộng và chôn vùi hy vọng của chính mình. Tất cả những gì em có, lẽ ra chỉ là những vết thương mãi mãi không thể lành… nếu em không nhìn thấy anh…

Gặp em, quen biết em, và hơn hết là yêu em…

Nhìn thấy anh, tin anh, và hơn hết là yêu anh…

Đó chính là bầu trời sau cơn mưa tươi sáng nhất…”

Tôi còn nhớ mình ngồi bó gối đọc ngấu nghiến những trang sách trong một ngày mưa tầm tã của Sài Gòn. Trong một góc phòng tối, một mình, cô độc, nhưng lòng tôi thì ấm áp và bừng sáng những màu sắc của cầu vồng sau cơn mưa. Ivan, anh đã đem đến cho Elizabeth và tôi một cảm giác ấm áp nhất và trong sáng nhất của tình yêu, dù có là một tình yêu không trọn vẹn…

Trong thế giới Tỉn Phai của anh, mọi thứ đều đẹp đẽ và ngộ nghĩnh. Anh nhìn đời bằng đôi mắt của trẻ thơ, và làm bạn với trẻ thơ. Anh chính là “Người bạn tưởng tượng, người bạn vô hình – bạn muốn gọi như thế nào cũng được.”

Ivan đến với Luke và Elizabeth thật bất ngờ và đáng yêu biết mấy. Ngôi nhà của hai cô cháu là một ngôi nhà sạch bong, láng bóng, và không có chút gợn của thứ gọi là tình cảm ấm áp của gia đình. Cậu bé bị người mẹ với tình cách hoang dã và tự do hoàn toàn quên lãng. Bà cô kĩ tính và cần mẫn, đóng cửa trái tim mình để lo lắng cho một gia đình không gắn kết. Trong tim của họ là những vết thương đau đớn. Sự bỏ rơi của người mẹ, sự thiếu vắng tình thương của cha, sự gò bó, trói buộc của cuộc đời, và sự cô đơn vì thiếu vắng một người tri kỷ. Và Ivan, anh đã đến, như một làn gió mát ngọt ngào, tràn vào cuộc sống của họ, quẩn quanh trong ngôi nhà của họ, đem ánh sáng lùa vào từng góc tối tâm hồn.

Ivan đến vì Luke, nhưng Luke không phải là đối tượng anh cần giúp đỡ như bình thường. Anh đến vì Elizabeth, vì đâu đó sâu thẳm trong cô, có một thứ đã tan vỡ. Trái tim cô đã vỡ, cô không tin vào tình yêu, không tin vào cuộc sống, không tin vào niềm vui. Cô đơn giản chỉ là tồn tại, chứ không phải sống. Cô đơn giản không biết và cũng không cần biết, hạnh phúc là gì. Bàn tay của Ivan đã nắm chặt, kéo Elizabeth từ từ bò ra khỏi bóng tối âm u đó, cho cô cười hồn nhiên, cho cô những bình yên trong tâm thức, cho cô nhảy múa đẹp xinh như một nàng thiếu nữ tuổi còn xuân. Những màu sắc đã quay trở lại, những nụ cười đã quay trở lại, và tình yêu cũng đã quay trở lại.

“Trước đây tôi vẫn ghét thị trấn này, Benjamin ạ,” một giọt nước mắt lăn trên má cô. “Trước đây tôi đã ghét từng ngọn cỏ trên mỗi ngọn đồi, nhưng anh ấy đã dạy tôi rất nhiều. Anh ấy dạy tôi rằng thị trấn này không có nhiệm vụ làm tôi vui. Việc tôi không hòa nhập với nó không phải là lỗi của Baile na gCroithe. Vấn đề không phải là ta đang ở đâu trên thế giới, mà là ta đang ở đâu trong này,” cô chạm nhẹ vào một bên đầu. “Vấn đề nằm ở cái thế giới kia cơ. Thế giới của những giấc mơ, hy vọng, tưởng tượng và ký ức. Tôi đang hạnh phúc ở đây,” cô lại gõ gõ vào thái dương và mỉm cười, “vì vậy tôi cũng hạnh phúc ở đây nữa.”

“Nếu em thấy anh bây giờ…”, một câu thầm thì khe khẽ. Khi Elizabeth đã từng bước hàn gắn lại vết thương lòng, khi cô đã không còn che mắt trước sắc màu sống động của cuộc sống, thì cũng là lúc Ivan phải ra đi… Ivan đã “biến mất”, thật ra không phải là biến mất, chỉ là Elizabeth không thể nhìn thấy anh được nữa. “… Tôi cho rằng thay đổi trong cuộc đời của Elizabeth chính là tâm hồn cô, cách suy nghĩ của cô. Tất cả những gì tôi đã làm là gieo một hạt mầm hy vọng; chỉ mình cô có thể giúp nó lớn lên. Và vì cô bắt đầu không nhìn thấy tôi nữa, có lẽ hạt mầm đó đã nảy mầm…” Đau lòng nhất trong cả câu chuyện, là khi hai người đã yêu nhau không thể đến với nhau. Lúc “công việc” kết thúc, là lúc Ivan phải ra đi, tiếp tục giúp đỡ những người khác, và Ivan sống trong một thế giới không giống như Elizabeth – anh không già đi, anh không chết. Tôi yêu cách Cecilia không lấp liếm mọi thứ bằng phép thuật, Ivan không đột nhiên biến thành người và có một cái kết Happily Ever After như cổ tích. Cái đáng trân trọng là những gì họ đã từng có với nhau. Ivan đã tạo ra và để lại Elizabeth trong một thế giới mới, thế giới của niềm vui, của sự khám phá, của tình yêu. Anh đã trao tặng cô những gì tốt đẹp nhất.

Ivan – “Tôi luôn luôn nhìn vào mặt tích cực của vấn đề. Tôi luôn nói rằng sau cơn mưa trời lại sáng, sự thật là như thế – và tôi luôn là người tin tưởng tuyệt đối vào sự thực – tôi đã từng mất một thời gian vật lộn với trải nghiệm mà tôi đã có cùng Elizabeth. Tôi không thể hình dung ra mình đã được gì, tôi chỉ thấy rằng việc mất cô ấy là đám mây bão đen ngòm. Nhưng rồi tôi đã hiểu, khi thời gian dần trôi và mỗi giây phút tôi đều nghĩ đến cô và mỉm cười; tôi biết rằng được gặp cô, quen biết cô và hơn hết là yêu cô, đó là bầu trời sau cơn mưa tươi sáng nhất của tôi.”

.............................

Tôi biết, Elizabeth rồi có lẽ sẽ luôn trông ngóng Ivan sau khung cửa mở, sẽ luôn ôm ấp trong tim một bóng hình không còn tồn tại, nhưng tôi không thấy đó là đáng thương. Vì thứ cô có được, có lẽ là một tình yêu vĩnh cữu, một tình yêu đẹp đẽ mà chính nó đã làm cho thế giới của cô đẹp đẽ hơn bao giờ hết. Như một khúc nhạc, rồi sẽ đến nốt nhạc cuối cùng, nhưng ta vẫn có thể chơi đi chơi lại nó trong đầu để thưởng thức sự tuyệt vời của nó. Quãng thời gian mà ta đã cùng chia sẽ với ai đó, dù không kéo dài đến mãi mãi, nhưng cũng đủ để ta cảm ơn thật nhiều những gì ta đã có.

Đóng sách lại bên ly café sữa ngọt ngào nóng hổi, tôi biết mình đã chọn đúng một quyển sách để thưởng thức. Khóc và cười cùng Ivan và Elizabeth, mở mắt ra sẽ là một bầu trời sau cơn mưa tươi sáng nhất.

( Nguồn :

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

)

Không giống như If you could see me now, Sundays at Tiffany's có cái kết thúc đẹp hơn nhưng cũng vô lý hơn. Cuối cùng Michael không phải biến mất mà trở về với Jane, cái kết này có lẽ quá hoàn hảo nhưng nó hợp vs mạch phim, và hợp vs cái giải thích ngộ nghĩnh " Có một số quy tắc sinh ra là để người ta vi phạm ".

Xem phim xong lại nhớ nhất 3 câu hỏi của Jane vs Hugh khi bước lên thánh đường, câu thứ nhất cô thích màu gì, câu thứ hai, cô thích hoa gì, câu thứ ba, cô thích ăn gì. Và Hugh trả lời sai cả ba câu hỏi ,vì thế Jane mới nhận ra thực ra Hugh không yêu mình nhiều đủ để quan tâm đến những điều tuy đơn giản mà lại vô cùng quan trọng ấy. Có lẽ phim cố tình để đến phút trót Jane mới nhận ra điều này cho nó kịch tính chứ thực chất thì xem nửa phim đã biết Hugh vốn không yêu Jane nhiều bằng yêu chính bản thân mình. Ví như Hugh không đi chọn váy cưới cùng Jane, có chàng trai nào lại không muốn được tự tay lựa cho vị hôn thê tương lai chiếc váy cưới đẹp nhất, và đặc biệt hơn là được ngắm nhìn cô ấy lộng lẫy xinh đẹp thế nào trong chiếc váy ấy. Rồi Hugh thấy Jane đi ngoài trời lạnh cóng đến nỗi co ro mà chỉ buông mỗi câu “ Lần sau em nên mặc áo ấm vào “ . Trời đáng nhẽ phải cởi áo khoác của mình ra mà khoác ngay lên vai cô ấy chứ. Nói chung là phim cố tình xây dựng Hugh không hiểu gì về Jane để làm nổi bật Michael, anh ấy biết Jane từ hồi bé xíu, hiểu được mọi sở thích và cả nỗi sợ hãi sâu thẳm nhất trong con người cô, anh ấy quan tâm cô từng ly từng xíu từ những điều nhỏ bé nhất, anh ấy chăm sóc cô một cách dịu dàng và chân thành. Tưng ấy điều đủ để Jane mạo hiểm tương lai của mình, sẵn sàng bỏ một người đàn ông mà hàng trăm cô gái ao ước, sẵn sàng chạy ra khỏi hôn lễ của chính mình để đi tìm người thực sự nắm giữ trái tim cô, dù có thể chỉ trong vài tíc tắc nữa người ấy sẽ lại biến mất mãi mãi như hồi cô 10 tuổi. Tình yêu đôi khi là những điều đơn giản nhất và cũng điên rồ nhất . . .

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Thanked by 9 Members:

#803 icecream

    Tốn viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPipPipPipPip
  • 5300 Bài viết:
  • 24776 thanks

Gửi vào 10/05/2012 - 22:09

Em thích phim ở chữ ký của chị lắm

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Thanked by 4 Members:

#804 nero

    Đoài viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPip
  • 2698 Bài viết:
  • 10920 thanks
  • Location1 quán trọ

Gửi vào 11/05/2012 - 08:22

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Một con đường nhỏ
Một con hẻm nhỏ
Một ngôi nhà nhỏ có mái ngói rêu phong và tràn ngập một loài hoa tím - Hoa Bằng lăng

Có một ngôi nhà như thế, một ngôi nhà nhỏ xưa cũ, bình lặng mà bao năm rồi tôi vẫn nhớ, vẫn khắc cái màu tím phong sương cô mịch ấy trong miền ký ức, không quên được.

Một ngôi nhà tách biệt hẳn ra vẻ náo nhiệt thành phố, chỉ cần bước vào vạt hoa bên sân trọn một sắc tím, đã thấy thời gian như chậm lại, lòng cũng lắng đọng xuống với cảm giác lạ, không muốn to tiếng ảnh hưởng đến bầu không khí tĩnh mịch nơi đây.

Một ngôi nhà mà cứ mỗi chiều lá rụng, có một người con gái lặng lẽ ngồi bên ô cửa ngắm hoa. Thi thoảng nàng cười buồn một mình, với tay hái một bông hoa đã mãn khai gài lên mái tóc huyền diệu đen nhánh. Lại có lúc nàng lặng lẽ đứng ngắm hoa, đưa đôi tay trắng muốt mân mê một nụ hoa còn e ấp, khuôn mặt xinh đẹp da diết buồn.

Thấm thoắt thời gian trôi...

Ngôi nhà vẫn bình lặng tồn tại thách thức tất cả những gì sôi động nhất...
Không biết giờ này người con gái ngày xưa đã ở đâu? Có còn lặng buồn trước nụ hoa tím như ngày nào?

Có những điều nhẹ nhàng trôi qua đời ta như thế, nhưng mặc thời gian cuốn đi, ta vẫn không quên được.. Vì nó đã thuộc về kỷ niệm, về một miền ký ức...

Sửa bởi Thuphai: 11/05/2012 - 08:22


Thanked by 8 Members:

#805 VarStark

    Đoài viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPip
  • 2302 Bài viết:
  • 13111 thanks

Gửi vào 13/05/2012 - 01:08



tối thứ 6 mẹ gọi điện nhưng xem phim ko để ý...lát sau gọi lại, chưa kịp alo
"biết chủ nhựt là ngày gì ko?"
"ah...ngày của mẹ...con tính chủ nhựt gọi zề cho mẹ đó chớ"
"ngày của mẹ zị có mua cái gì tặng mẹ ko đó?"
"con tính mua bộ nữ trang PNJ mà giờ hết tiền rầu =)) "
"thâu...mua mấy cái đó chi...hồi nãy bé U mới gọi mẹ...nó đòi mua mẹ đôi dép...thâu mày gửi tiền cho em nó mua cho mẹ đôi dép mang trong nhà"
"dép gì? dép giống ba đó hả?"
"ò...dép giống zị đó"
"chời!!! converse mà mang đi trong nhà???"
"thì mang lanh quanh qua nhà ngừ này ngừ kia trong xóm đó mà"
................

"alo...hồi nãy nghe mẹ nói mày đi mua dép cho mẹ hả??? nhớ lựa đôi nào nhí nhảnh zậy nghen...mua đi rầu tao gửi tiền qua"

^^

Thanked by 10 Members:

#806 Dịu Dàng

    Khôn viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPipPipPipPipPipPipPip
  • 9430 Bài viết:
  • 38965 thanks

Gửi vào 13/05/2012 - 08:47

các anh trai đọc đi để hiểu bạn gái mình hơn

... Người con gái yêu bạn nhất là người sau khi nổi giận với bạn, họ quay đi và sẽ không ngừng khóc.

... Khi một người con gái vừa đi vừa khóc trên phố mà chẳng cần quan tâm rằng có hay không người đang nhìn mình, thì lúc đó, chắc chắn rằng trái tim họ đã thật sự tan nát.
...
... Con gái chỉ "lảm nhảm" với người mà họ yêu, và cũng chỉ nhõng nhẽo với người mà họ thực sự quan tâm.

... Sự ương ngạnh, tính khí thất thường, tỏ ra như một "đứa bé" hư, tất cả cũng chỉ vì họ muốn bạn chú ý, quan tâm đến họ nhiều hơn.

... Nếu như họ ko yêu bạn, họ sẽ chẳng nỗi giận với bạn, không mong bạn tới dỗ dành, và cũng sẽ không vì bạn mà rơi nước mắt. Bởi nếu là người mà họ ko yêu, sẽ chẳng bao có khả năng khiến họ như thế.



Và bạn có biết... khi bạn rời xa họ, bỏ họ lại một mình... Họ sẽ mong đợi. Và lo sợ biết bao nhiêu.

Và tất cả những điều đó cũng chỉ vì họ yêu bạn.

Và tất cả những điều đó cũng là vì bạn không đủ hiểu họ.

Phụ nữ biết quá nhiều những thứ họ không nên biết.

Đàn ông lại có quá nhiều thứ không biết về những điều họ nên biết.


Bởi vậy, khi giận nhau, bạn cho rằng tính khí họ thật tệ. Họ lại cho rằng bạn dần không yêu thương họ.

Khi "chiến tranh lạnh", bạn cho rằng họ không chấp nhận, không hiểu bạn hoàn toàn. Họ lại nghĩ bạn không quan tâm họ.

Hãy ôm người con gái bạn yêu thật chặt, trao cho cô gái ấy một nụ hôn đễ xóa hết sự tổn thương trong lòng, và nước mắt trên khóe mi cô.

Bời vì điều khiến họ cảm thấy sợ hãi nhất chính là sự vô tâm, lạnh lùng ngoảnh mặt bước đi của bạn.

Nếu có yêu thương, xin hãy bao dung, bởi một lúc nào đó, khi mất nhau, chúng ta lại nuối tiếc một đời...

Hy vọng mỗi một người con trai nên biết trân trọng người con gái đang thực sự ở bên cạnh mình.

Họ cho bạn tất cả, không mong nhận lại, chỉ ước mong bạn hiểu, và nắm chặt lấy đôi bàn tay của họ.

Đừng làm người con gái của bạn phải khóc, đừng khiến họ đau lòng, và đừng làm cho họ cảm thấy tuyệt vọng.

Bởi vì một khi người con gái yêu, nếu mất đi người mình yêu...

Điều đó đồng nghĩa, họ đang mất đi cả thế giới này..


#807 nero

    Đoài viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPip
  • 2698 Bài viết:
  • 10920 thanks
  • Location1 quán trọ

Gửi vào 13/05/2012 - 16:23

Sợ con gái khóc vô cùng, nhất là người mình yêu.

Ngày xưa Tây Thi mới nhíu mày mà Ngô vương mất nước, Điêu Thuyền mới nỉ non mà Đổng Trác mạng vong, Dương Quý Phi mới nhoẻn miệng cười mà đã ra ngay họa An Lộc Sơn.. Huống hồ chi các nàng mà khóc chắc Trung hoa lục địa giờ đã trở thành một Atlantis thứ hai rầu

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Thanked by 6 Members:

#808 kissintherain

    Ly viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPipPip
  • 3147 Bài viết:
  • 15011 thanks

Gửi vào 14/05/2012 - 02:28

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Thuphai, on 13/05/2012 - 16:23, said:

Sợ con gái khóc vô cùng, nhất là người mình yêu.



Cái còn đáng sợ hơn con gái khóc là khi con trai khóc ^ ^

Thanked by 7 Members:

#809 PirateLove

    Hội viên mới

  • Hội Viên mới
  • 26 Bài viết:
  • 78 thanks

Gửi vào 14/05/2012 - 09:26

Aries em, nhớ em da diết muốn được ôm em khi đông giá lạnh, hôn lên đôi môi gợi cảm, tình yêu của đời anh nhớ em vẫn đang đợi đấy Aries

Thanked by 2 Members:

#810 PirateLove

    Hội viên mới

  • Hội Viên mới
  • 26 Bài viết:
  • 78 thanks

Gửi vào 14/05/2012 - 09:30

chết dưới tay em là cái chết êm ái Aries

Sửa bởi PirateLove: 14/05/2012 - 09:47







Similar Topics Collapse

6 người đang đọc chủ đề này

0 Hội viên, 6 khách, 0 Hội viên ẩn


Liên kết nhanh

 Tử Vi |  Tử Bình |  Kinh Dịch |  Quái Tượng Huyền Cơ |  Mai Hoa Dịch Số |  Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Địa Lý Phong Thủy |  Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp |  Bát Tự Hà Lạc |  Nhân Tướng Học |  Mệnh Lý Tổng Quát |  Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số |  Khoa Học Huyền Bí |  Y Học Thường Thức |  Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian |  Thiên Văn - Lịch Pháp |  Tử Vi Nghiệm Lý |  TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 |
 Coi Tử Vi |  Coi Tử Bình - Tứ Trụ |  Coi Bát Tự Hà Lạc |  Coi Địa Lý Phong Thủy |  Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Coi Nhân Tướng Mệnh |  Nhờ Coi Quẻ |  Nhờ Coi Ngày |
 Bảo Trợ & Hoạt Động |  Thông Báo |  Báo Tin |  Liên Lạc Ban Điều Hành |  Góp Ý |
 Ghi Danh Học |  Lớp Học Tử Vi Đẩu Số |  Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý |  Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở |  Sách Dịch Lý |  Sách Tử Vi |  Sách Tướng Học |  Sách Phong Thuỷ |  Sách Tam Thức |  Sách Tử Bình - Bát Tự |  Sách Huyền Thuật |
 Linh Tinh |  Gặp Gỡ - Giao Lưu |  Giải Trí |  Vườn Thơ |  Vài Dòng Tản Mạn... |  Nguồn Sống Tươi Đẹp |  Trưng bày - Giới thiệu |  

Trình ứng dụng hỗ trợ:   An Sao Tử Vi  An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi |   Quỷ Cốc Toán Mệnh  Quỷ Cốc Toán Mệnh |   Tử Bình Tứ Trụ  Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản |   Quẻ Mai Hoa Dịch Số  Quẻ Mai Hoa Dịch Số |   Bát Tự Hà Lạc  Bát Tự Hà Lạc |   Thái Ât Thần Số  Thái Ât Thần Số |   Căn Duyên Tiền Định  Căn Duyên Tiền Định |   Cao Ly Đầu Hình  Cao Ly Đầu Hình |   Âm Lịch  Âm Lịch |   Xem Ngày  Xem Ngày |   Lịch Vạn Niên  Lịch Vạn Niên |   So Tuổi Vợ Chồng  So Tuổi Vợ Chồng |   Bát Trạch  Bát Trạch |