Jump to content

Advertisements




Lấy chồng khờ


5 replies to this topic

#1 QuyenLocTamMinh

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1340 Bài viết:
  • 274 thanks

Gửi vào 20/07/2025 - 18:49

Mấy hôm ấy trời rét đậm, sức khỏe của mẹ tôi yếu đi nhiều. Tôi quyết định lấy chồng để bà được vui. Nhà chồng tôi cũng nghèo khó nhưng tôi nghĩ chỉ cần vợ chồng thương yêu nhau là được. Các em cũng muốn bù đắp cho chị nhưng tôi từ chối tất cả.
Tôi biết số mình vất vả nên mọi chuyện đều nhẫn nhịn một mình, không kêu than chút nào. Chồng tôi đúng là người có vấn đề về thần kinh thực sự do tai nạn giao thông hồi bé để lại di chứng. Bình thường anh cũng hiền lành nhưng trái giỏ trở trời thì đầu đau nhức, chân tay tê buốt đâm ra cáu gắt. Mọi việc trong nhà đều do tay tôi quán xuyến và lo lắng.
Lấy chồng được 3 tháng thì mẹ tôi qua đời. Một tháng sau chồng tôi lại lên cơn động kinh, nhìn tôi gầy rộc. Anh đau đớn tôi cũng không cầm lòng được, mỗi khi anh đau tôi lại xoa bóp cho chồng. Tôi làm việc này khá thành thạo vì trước đây tôi vẫn xoa bóp cho mẹ, thậm chí một thầy lang còn dạy tôi cả bài xoa bóp bấm huyệt nữa. Và chồng tôi lại nghiện khoản phục vụ này của vợ. Kể cả khi sức khỏe bình thường vẫn bắt vợ phục vụ đến khi tôi tôi mỏi tay đòi đi ngủ mới thôi. Nhưng phải công nhận rằng nhờ tôi làm đều đặn việc đó giúp chồng mà chân tay anh khỏe khoắn và rắn rỏi hơn hẳn.
Rồi thì tôi có bầu cả nhà ai cũng vui. Chồng tôi là người mừng nhất, tôi vẫn nhớ ánh mắt anh nhìn tôi lúc đó, nó giống như ánh mắt anh nhìn một người đã ban ơn cho mình vậy. Chồng vẫn thích tôi xoa bóp cho anh mỗi ngày. Mẹ chồng còn bảo tôi chiều chồng quá, bụng vượt mặt rồi mà vẫn chịu khó đấm bóp cho chồng. Tôi chỉ nghĩ, mong sao anh khỏe thì mẹ con tôi cũng được nhờ thôi.
Giờ thì con trai tôi đã 2 tuổi rồi. Chồng tôi giờ là trụ cột chính trong nhà. Ai cũng bảo từ ngày lấy vợ chồng tôi không còn khờ dại như xưa nữa. Các em tôi cũng mừng lây cho chị. Tôi thấy cuộc đời mình dù sao cũng vẫn còn may mắn lắm

Tôi vẫn hay nói với cô em rằng, cô tính tình đáo để, sắc sảo quá, cũng may mà lấy được người chồng hiền lành, ít nói nên vợ chồng bù trừ cho nhau “cơm sôi bớt lửa đời nào mới khê”! Chứ gặp phải người chồng cũng tính Trương Phi “trời chẳng chịu đất, đất chẳng chịu trời” thì chắc nhà cửa tanh bành ra mất.

Cô em gái tôi cong môi lên: “Chị ơi, chị nhìn từ ngoài vào thì chị thấy hiền, chứ chị mà “ăn đời ở kiếp” với hắn thì sẽ phát cáu lên vì cái tính khờ đấy cho mà xem!”. Rồi như được “xả lũ”, cô tuôn ào ào một loạt những “giai thoại” về cái tính “hiền” của chồng.

Chồng khờ
Minh họa: DAD

Tính lười… nói

Nào là, vợ chồng em cũng có “lúc đói, lúc no”, nhưng được cái chưa bao giờ hai đứa xích mích, cãi lộn vì tiền nong cả. Có lẽ trong 10 trận xung đột thì có đến 9 nguyên nhân chỉ vì cái tính “lười nói” của chồng. Không hiểu sao hắn lúc nào cũng như “ngậm hột thị”, vợ hỏi đến dăm bảy lần thì hắn mới mở miệng ra trả lời một câu. Em hỏi: “Anh đã giặt cho con mấy bộ quần áo chưa?”, hắn ngồi im lìm chẳng nói chẳng rằng, em hỏi đến câu thứ tư và phải gắt lên thì hắn mới ừ hử “rồi”. Tính em thì ngược lại hắn, rất thích nói nên mỗi lần như vậy, em lại “ca” cho một bài, hắn ngồi nghe một lúc rồi nổi khùng lên. Thế là “chiến tranh nổ ra”.

Nhớ hồi làm đám cưới, đứa bạn học cùng học cấp ba với em cất công đi hàng trăm cây số ra chúc mừng ngày vui của em và của cả hắn nữa. Đang mệt lử vì say xe, đến nơi nó phải cố gắng làm mặt tươi vồn vã chào chú rể. Vậy mà hắn ta im như thóc, cứ như không nghe thấy gì, chẳng nói năng đáp lễ khách khứa gì cả. Cô bạn cụt hứng và cứ “thù dai” mãi cái thái độ mất lịch sự đấy của hắn, mặc dù sau này đã quen với cái tính dở dở ương ương ấy và còn hay trêu chọc hắn.

ADVERTISEMENT

Mỗi khi có khách hay kể cả họ hàng hai bên đến chơi nhà, thủ tục đầu tiên bao giờ em cũng phải rào trước rằng, đúng lệ ra thì “tiền chủ hậu khách”, nhưng với nhà em thì khách khứa cứ thoải mái, chủ động mà xử sự, vì chồng em có cái tính lạ, cứ khách mà ứng xử tự nhiên, thoải mái như nhà mình thì hắn cũng rất vui vẻ “a dua” theo, cũng thoải mái, tự nhiên với khách. Nhưng nếu mà khách đến cứ giữ ý giữ tứ thì hắn tự dưng cũng nắn nót, giữ ý giữ tứ. Khách nói ít thì hắn nói ít, khách sôi nổi nói nhiều thì hắn cũng tươi tỉnh hùa vào. Cứ như hắn mới là khách đến chơi nhà. Nhiều khi bạn bè mới đến chơi lần đầu rất e ngại, không hiểu chồng em thế nào, tưởng hắn không hiếu khách, nhưng sau khi nghe em mách nước, chúng nó cười ồ lên và bắt đầu khuấy động không khí lên thì chủ nhà cũng phấn chấn lên theo và dễ tính đến ngạc nhiên.

Một tay vợ quyết




admicro.vnXem thêm

Năm hết tết đến, em mở “cuộc họp bàn tròn” với hắn, bàn về chuyện thăm hỏi, quà cáp đối nội, đối ngoại. Bàn chuyện đối ngoại, hắn ngồi im, nên em đành phải quyết, thôi được cũng không sao, mình hiểu tính chồng mình rồi. Bàn chuyện đối nội, trước tiên là chuyện thăm hỏi nhà ông bà nội bọn trẻ, em cũng xử sự rất chu đáo, nào biếu ông nội món này, nào biếu bà nội quà kia… Thấy hắn vẫn ngồi im, em nghĩ chắc ông xã giữ ý “im lặng là đồng ý”, nên chốt xong quà biếu nhà nội. Đến phần nhà ngoại, em “rào trước, đón sau” mấy lần, hắn vẫn cứ ngồi im re như bồ thóc. Đến nước này thì không phải là hắn “hiền” nữa, mà là hắn “khờ”. Nhẽ ra, đến phần tế nhị này hắn phải chủ động chứ, chẳng lẽ lại để em “tự quyết” khỏi cần ý kiến cũng như tấm lòng của hắn!

Nghe tỏ tường “chuyện trong nhà” của cô em, tôi cũng “ngậm kẹo”, rồi thẽ thọt an ủi: “Thôi em ạ, thế gian được vợ hỏng chồng là chuyện thường, đằng này chồng em nó không phải kẻ hư hỏng gì, chỉ phải cái tội hiền quá cơ! Thế cũng là yên ổn nhà cửa rồi. Biết tính chồng thế thì mình càng được chủ động quyết định việc nhà, đỡ được chuyện ông nói đông, bà nói tây, vợ chồng ý kiến bất đồng”. Cô em cũng chép miệng: “Thì thế em mới ở được với hắn ngần ấy năm. Thôi ở bầu thì tròn, ở ống thì dài, mình cũng lừa lựa mà cân bằng cuộc sống gia đình”.

#2 thanhthanh2014

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 121 Bài viết:
  • 39 thanks

Gửi vào 20/07/2025 - 19:57

Chúc anh chị luôn bình ăn khỏe mạnh
Ké tới cùng chị một bài giảng
Thái Thượng Lão Quân thuyết thường Thanh Tịnh Kinh
Đại đạo vô hình, sanh dục thiên địa; đại đạo vô tình, vận hành nhật nguyệt; đại đạo vô danh, trường dưỡng vạn vật; ta chẳng biết gọi là gì, chỉ tạm gọi là đạo. Phàm Đạo ấy : có thanh có trọc, có động có tĩnh; thiên thanh địa trọc, thiên động địa tĩnh; nam thanh nữ trọc, nam động nữ tĩnh; giáng gốc giữ ngọn, mà sanh vạn vật. Thanh là nguồn của trọc, động là cơ của tĩnh; người thường hay thanh tĩnh, thì Đạo trời đất đều gồm đủ nơi thân.

Phàm thần của người ưa thanh, mà tâm thường bị quấy rối; tâm của người ưa tĩnh, mà bị dục kéo lôi. Thường chế ngự được dục, thì tâm tự tĩnh; lắng được tâm, thì thần tự thanh; tự nhiên lục dục chẳng sanh, tam độc tiêu diệt. Chưa được như thế, vì tâm chưa lắng, dục chưa chế ngự vậy. Phải thường chế ngự : trong xem xét tâm, tâm không thật có gì để gọi là tâm; ngoài xem xét thân, thân không thật có gì để gọi là thân; ngoài xem xét vật, vật không thật có gì để gọi là vật; Cả 3 đều không, mà còn cái thấy cả 3 đều không. Cái thấy là không cũng không, không không chỗ không; chỗ không đã không, không không cũng không; không không đã không, trạm nhiên thường tịch. Tịch không chỗ tịch, chẳng sinh khởi dục; dục đã chẳng sanh, tức là chân tĩnh. Chân thường ứng vật, chân thường được tính; thường ứng thường tĩnh, thường thanh tĩnh vậy. Thanh tĩnh như thế, dần dần nhập chân đạo; đã nhập chân đạo, gọi là đắc đạo; tuy gọi đắc đạo, thật không chỗ được; vì dạy chúng sanh, tạm gọi đắc đạo; ngộ được như vậy thì có thể truyền thánh đạo .

Thượng sĩ chẳng tranh, hạ sĩ hay tranh. Bậc thượng đức không để ý đến kẻ khác coi mình là có đức hay chê mình là không có đức, còn bậc hạ đức chấp đức, do vì bám chấp, nên đạo đức chẳng trong sáng. Chúng sanh sở dĩ chẳng được chân đạo bởi vì có vọng tâm, đã có vọng tâm, thì kinh động đến thần, đã kinh động đến thần, tức là bám chấp vạn vật, đã chấp vạn vật, thì sanh tham cầu, đã sanh tham cầu, chính là phiền não, phiền não vọng tưởng làm ưu khổ thân tâm, tạo ra vinh nhục đổi dời, nổi trôi sanh tử, đắm chìm bể khổ, mất hết chân đạo. Đạo chân thường này, ngộ mà tự được; ngộ được đạo thì thường thanh tĩnh vậy.
Tiên nhân Cát ông nói : Ta được chân đạo, thường tụng kinh này vạn lần. Kinh này là chỗ thiên nhân góp lại chẳng truyền cho kẻ hạ sĩ. Ta nhận được từ Đông Hoa Đế quân, Đông Hoa Đế Quân nhận từ Kim Khuyết Đế Quân, Kim Khuyết Đế Quân nhận từ Tây Vương Mẫu. Tây Vương chỉ theo một cách là khẩu khẩu tương truyền, chẳng ghi văn tự, ta nay ghi lại thành sách cho đời. Kẻ Thượng sĩ gặp được sẽ biết đường để thăng lên thiên tiên; trung sĩ tu được có thể đến bậc liệt quan ở nam cung; hạ sĩ học được cũng được sống lâu trên đời. Du hành ba cõi, lên đến kim môn.

Tả Huyền chân nhân nói : người học đạo trì tụng kinh này thì được thiện thần ở 10 cõi trời ủng hộ thân mình, mà về sau được ngọc phù bảo thần, kim dịch luyện hình. Hình thần đều diệu, cùng đạo hợp chân .


Chánh Nhất chân nhân nói : nhà nào có kinh này, ngộ giải được thì tai chướng chẳng ngại, chúng thánh bảo vệ ngoài cửa. Thần thăng thượng giới, chào hỏi cao chân. Công mãn đức tựu, tương cảm đế quân. Đọc giữ chẳng ngừng, mây tím sẽ rước thân này bay lên.

#3 QuyenLocTamMinh

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1340 Bài viết:
  • 274 thanks

Gửi vào 21/07/2025 - 09:07

Đừng vội chọn một người đàn ông chỉ vì anh ấy hiền lành…
Vì sự dịu dàng mà không có bản lĩnh, sẽ khiến em thấy mình đơn độc giữa những ngày giông gió.

Hãy chọn một người đàn ông có khí chất, có lập trường rõ ràng, biết mình muốn gì và sẽ bảo vệ điều đó đến cùng. Một người đủ mạnh mẽ để đứng vững khi cuộc đời chao đảo, và đủ trưởng thành để không để em gồng gánh mọi thứ một mình.

Bởi trong những khoảnh khắc mỏi mệt nhất, phụ nữ không cần một người chỉ biết an ủi. Mà cần một bờ vai vững chãi – đủ để em tin rằng:
Dù ngoài kia có bão giông, bên cạnh vẫn luôn có người đứng ra che chắn. ❤️

#4 QuyenLocTamMinh

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1340 Bài viết:
  • 274 thanks

Gửi vào Hôm nay, 14:52

Bởi, chẳng cần biết anh khù khờ ra sao, chỉ riêng việc được một người đàn bà thông minh một lòng yêu kính là đã “có số má” rồi.

- thì chắc chắn, người này phải có một điều gì đó khiến người kia còn muốn gắn bó.

#5 QuyenLocTamMinh

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1340 Bài viết:
  • 274 thanks

Gửi vào Hôm nay, 15:16

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Nghiên cứu khoa học chỉ ra người có IQ thấp có xu hướng phản ứng nhanh, trong khi người IQ cao lại chậm chạp – Nguyên nhân do đâu?

#6 QuyenLocTamMinh

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1340 Bài viết:
  • 274 thanks

Gửi vào Hôm nay, 17:48

30/8/2014 fb hv đtt

DÙ KẾT HÔN HAY CHƯA, BẠN NÊN ĐỌC BÀI NÀY...

"Đêm hôm đó khi trở về nhà, trong lúc vợ tôi dọn bữa ăn tối, tôi nắm lấy tay cô ấy và nói rằng, tôi có việc cần phải nói với cô ấy. Cô ấy ngồi xuống, lặng lẽ ăn. Một lần nữa tôi nhìn thấy nỗi đau trong đôi mắt cô ấy

Đột nhiên, tôi không biết phải làm thế nào để bắt đầu câu chuyện. Nhưng tôi phải nói cho cô ấy biết những gì tôi đã suy nghĩ. Tôi muốn ly hôn. Tôi nêu vấn đề ra một cách bình tĩnh. Dường như cô ấy không bị khó chịu với những lời tôi nói, thay vào đó chỉ nhẹ nhàng hỏi, tại sao?

Tôi tránh trả lời câu hỏi của cô ấy. Điều này đã làm cô ấy giận dữ. Cô ấy ném đôi đũa đi và hét vào mặt tôi, anh không phải là một người đàn ông! Đêm đó, chúng tôi đã không nói chuyện với nhau. Cô ấy thổn thức. Tôi biết cô ấy muốn tìm hiểu những gì đã xảy ra đối với cuộc hôn nhân của chúng tôi. Nhưng tôi khó có thể cho cô ấy một câu trả lời dễ chịu gì, cô ấy đã để Jane đánh cắp mất trái tim tôi. Tôi không còn yêu cô ấy nữa. Tôi chỉ thương hại cô ấy!

Thực sự cảm thấy tội lỗi, tôi thảo lá đơn ly hôn ghi rõ cô ấy sẽ sở hữu căn nhà, chiếc xe hơi và 30% cổ phần của công ty tôi. Cô ấy liếc nhìn nó và sau đó xé nó ra từng mảnh nhỏ. Người phụ nữ đã trải qua hơn chục năm cuộc đời mình với tôi đột nhiên đã trở thành một người xa lạ. Tôi cảm thấy tiếc cho cô ấy vì đã đánh mất thời gian thời gian, nguồn lực và sức lực, nhưng tôi không thể rút lại những lời đã nói - tôi đã quá yêu Jane. Cuối cùng cô ấy òa khóc trước mặt tôi, và đó là những gì tôi mong đợi xảy ra. Đối với tôi, tiếng khóc của cô ấy sẽ là cách để giải tỏa nỗi đau. Ý tưởng về việc ly hôn đã dằn vặt tôi suốt nhiều tuần qua giờ dường như chắc chắn và rõ ràng hơn.

Ngày hôm sau, tôi trở về nhà rất muộn và thấy cô ấy đang cắm cúi viết tại bàn làm việc. Tôi không ăn bữa tối mà đi ngủ luôn và ngủ thiếp đi rất nhanh bởi vì tôi đã mệt mỏi sau một ngày bận rộn với Jane. Khi tỉnh giấc, cô ấy vẫn ngồi viết ở bàn. Tôi không quan tâm vì vậy tôi trở mình và ngủ tiếp.

Buổi sáng dậy, vợ tôi bắt đầu trình bày điều kiện ly hôn: Cô ấy không muốn bất cứ thứ gì từ tôi, nhưng cần tôi thông báo một tháng trước khi ly hôn. Cô ấy yêu cầu rằng trong một tháng đó, cả hai chúng tôi phải cố gắng để sống một cuộc sống bình thường nhất có thể. Lý do cô ấy đưa ra khá đơn giản: con trai của chúng tôi sẽ có kỳ thi của mình trong một tháng tới và cô ấy không muốn làm nó phân tâm với cuộc hôn nhân tan vỡ của chúng tôi.

Tôi có thể chấp nhận được điều kiện này. Nhưng cô ấy còn yêu cầu nhiều hơn thế, cô ấy yêu cầu tôi nhớ lại cách mà tôi đã đưa cô ấy vào ra phòng cô dâu trong ngày cưới của chúng tôi. Cô yêu cầu mỗi ngày trong thời gian một tháng tới tôi phải đưa cô ấy ra khỏi phòng ngủ của chúng tôi tới cửa trước vào buổi sáng. Tôi nghĩ rằng cô ấy bị điên rồi. Chỉ để giúp cho những ngày cuối cùng của chúng tôi cùng nhau là chấp nhận được tôi đành chấp thuận yêu cầu kỳ quặc của cô ấy.

Tôi đã nói với Jane về điều kiện ly hôn của vợ tôi. Cô ấy cười to và cho rằng đó là một yêu cầu ngu xuẩn. Bất kể vợ tội có mánh khóe gì, cô ấy vẫn phải đối mặt với việc ly hôn, Jane nói một cách khinh bỉ.

Vợ tôi và tôi đã không đụng chạm gì về thể xác kể từ khi ý định ly hôn của tôi được thể hiện một cách rõ ràng. Vì vậy, khi tôi bế cô ấy vào ngày đầu tiên, cả hai chúng tôi tỏ ra khá lóng ngóng, vụng về. Con trai tôi vỗ tay và theo sau chúng tôi: Cha đang bế mẹ trên tay của mình. Lời nói đó của con trai mang lại cho tôi một cảm giác đau đớn. Từ phòng ngủ đến phòng khách, sau đó đến cửa, tôi đã bước đi trên mười mét với cô ấy trên tay. Cô ấy nhắm mắt và nói nhẹ nhàng, đừng nói với con trai của chúng ta về việc ly hôn. Tôi gật đầu và cảm thấy có chút gì đó đổ vỡ. Tôi đặt cô ấy xuống ở cửa ra vào. Cô ấy đứng đó chờ xe buýt để đi làm. Tôi lái xe một mình đến văn phòng.

Vào ngày thứ hai, cả hai chúng tôi đã hành động dễ dàng hơn. Cô ấy dựa vào ngực tôi. Tôi có thể ngửi được mùi hương từ áo khoác của cô ấy. Tôi nhận ra rằng tôi đã không nhìn người phụ nữ này một cách cẩn thận trong một thời gian dài. Tôi nhận ra cô ấy không còn trẻ nữa. Có những nếp nhăn trên khuôn mặt của cô, mái tóc cô đã ngả màu xám! Cuộc hôn nhân của chúng tôi đã lấy đi nhiều thứ của cô ấy. Trong một phút, tôi tự hỏi tôi đã làm được những gì cho cô ấy.

Vào ngày thứ tư, khi tôi nâng cô ấy lên, tôi cảm thấy một cảm giác thân mật trở về. Đây là người phụ nữ đã có mười năm chung sống với tôi. Vào ngày thứ năm và thứ sáu, tôi nhận ra rằng cảm giác của sự thân mật của chúng tôi đã tiếp tục tăng lên. Tôi đã không nói với Jane về việc này. Việc bế vợ tôi đã trở nên dễ dàng hơn khi thời gian một tháng dần trôi qua. Có lẽ mỗi ngày đều luyện tập như vậy đã làm tôi trở nên khỏe hơn.

Một buổi sáng, cô ấy đã lựa chọn kỹ càng những đồ để mặc. Cô đã thử một vài bộ nhưng không thể tìm được một bộ nào phù hợp. Cuối cùng, cô ấy thở dài, tất cả quần áo của mình đã trở nên rộng hơn. Tôi đột nhiên nhận ra rằng cô đã quá gầy, đó là lý do tại sao tôi bế cô ấy đã dễ dàng hơn.

Đột nhiên điều đó như một cú đánh vào tôi ... cô ấy đã phải chôn giấu nhiều đau đớn và nỗi cay đắng trong tim. Một cách vô thức, tôi đưa tay ra và chạm vào đầu cô ấy.

Lúc này con trai chúng tôi chạy đến và nói, Cha à, đến giờ bế mẹ ra rồi. Đối với thằng bé, việc thấy cha mình bế mẹ mình trên tay đã trở thành một phần thiết yếu trong cuộc sống của nó. Vợ tôi ra hiệu cho con trai của chúng tôi lại gần và ôm nó thật chặt. Tôi quay mặt đi vì sợ rằng tôi có thể thay đổi quyết định của tôi ở phút cuối cùng này. Sau đó tôi bế cô ấy trong vòng tay, bước từ phòng ngủ, ngang qua phòng khách, và đi qua hành lang. Cô ấy vòng tay qua cổ tôi một cách nhẹ nhàng và tự nhiên. Tôi ôm cô ấy thật chặt, giống như vào ngày cưới của chúng tôi.

Điều làm tôi buồn là cô ấy còn nhẹ hơn nhiều so với tôi tưởng. Vào ngày cuối cùng, khi ôm cô ấy trong vòng tay của tôi, tôi lại khó có thể cất được bước chân. Con trai chúng tôi đã đi đến trường. Tôi ôm cô ấy thật chặt và nói rằng, anh đã không nhận thấy rằng cuộc sống của chúng ta đã thiếu đi sự thân mật. Tôi lái xe đến văn phòng .... nhảy ra khỏi xe thật nhanh mà không cần khóa cả cửa xe. Tôi sợ bất cứ sự chậm trễ nào của mình sẽ khiến tôi đổi quyết định của mình... Tôi bước lên mấy bậc thang. Jane mở cửa và tôi đã nói với cô ấy, Xin lỗi Jane, anh không muốn ly dị nữa.

Cô ấy nhìn tôi, ngạc nhiên, và sau đó sờ trán tôi. Anh có bị sốt không? Cô ấy nói. Tôi gỡ tay cô ấy ra. Xin lỗi, Jane, tôi nói, anh sẽ không ly dị. Cuộc sống hôn nhân của anh có lẽ đã tẻ nhạt vì cô ấy và anh không đánh giá cao những chi tiết của cuộc sống chung, chứ không phải vì bọn anh đã không còn yêu nhau nữa. Giờ đây anh nhận ra rằng vì rằng anh đã bế cô ấy vào trong nhà vào ngày cưới, anh sẽ bế cô ấy như vậy cho đến khi cái chết chia lìa anh và cô ấy. Jane dường như choàng tỉnh. Cô ta cho tôi một cái tát như trời giáng rồi đóng sầm cửa lại và bật khóc. Tôi xuống cầu thang và lái xe đi. Tại tiệm hoa bên đường, tôi mua một bó hoa cho vợ tôi. Cô bán hàng hỏi tôi cần ghi những gì trên thiệp. Tôi mỉm cười và viết, anh sẽ bế em ra khỏi phòng vào mỗi sáng cho đến khi cái chết chia lìa đôi ta.

Tối hôm đó, tôi về đến nhà, với hoa trên tay, và nụ cười nở trên môi, tôi chạy lên cầu thang, chỉ để thấy vợ tôi nằm trên giường - cô ấy đã ra đi. Vợ tôi đã chiến đấu với căn bệnh UNG THƯ trong nhiều tháng qua và tôi đã quá bận rộn với Jane để có thể nhận ra điều đó. Cô ấy biết rằng mình sẽ chết và cô ấy muốn ngăn tôi khỏi bất kỳ phản ứng gì tiêu cực từ con trai của chúng tôi, trong trường hợp chúng tôi sẽ ly hôn với nhau - Ít nhất, trong con mắt của con trai của chúng tôi - Tôi là một người chồng đầy tình yêu thương ... .

Các chi tiết nhỏ trong cuộc sống của bạn thực sự là quan trọng trong một mối quan hệ. Nó không phải là biệt thự, xe hơi, tài sản, hay tiền trong ngân hàng. Những thứ đó tạo ra một môi trường thuận lợi hơn cho hạnh phúc, nhưng bản thân chúng không thể đem lại hạnh phúc cho chúng ta.

Vì vậy, hãy dành thời gian để trở thành bạn thân của người bạn đời của bạn và làm cho nhau những việc nhỏ để có xây dựng được sự thân mật. Hãy có một cuộc hôn nhân thực sự hạnh phúc!

Nếu bạn không chia sẻ bài này, chẳng có điều gì xảy ra với bạn.

Nếu bạn chia sẻ, bạn có thể sẽ cứu vãn được một cuộc hôn nhân nào đó. Nhiều người gặp thất bại trong cuộc sống là những người không nhận ra họ đã đến gần với thành công thế nào khi họ quyết định bỏ cuộc.

Hãy nhớ rằng tình yêu là những thứ quý báu nhất trong tất cả các kho báu. Nếu không có nó bạn sẽ chẳng có gì, và nếu có nó bạn có tất cả mọi thứ. Tình yêu không bao giờ mất đi, ngay cả khi xương cốt của một người mình yêu đã trở thành tro bụi. Cũng giống như mùi thơm của gỗ đàn hương không bao giờ mất đi, ngay cả khi nó đã bị nghiền nát, tương tự như vậy nền tảng của tình yêu là linh hồn, nó không thể phá hủy và tồn tại mãi mãi. Vẻ đẹp có thể mất đi, nhưng tình yêu thì không bao giờ.






Similar Topics Collapse

4 người đang đọc chủ đề này

1 Hội viên, 3 khách, 0 Hội viên ẩn



Liên kết nhanh

 Tử Vi |  Tử Bình |  Kinh Dịch |  Quái Tượng Huyền Cơ |  Mai Hoa Dịch Số |  Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Địa Lý Phong Thủy |  Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp |  Bát Tự Hà Lạc |  Nhân Tướng Học |  Mệnh Lý Tổng Quát |  Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số |  Khoa Học Huyền Bí |  Y Học Thường Thức |  Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian |  Thiên Văn - Lịch Pháp |  Tử Vi Nghiệm Lý |  TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 |
 Coi Tử Vi |  Coi Tử Bình - Tứ Trụ |  Coi Bát Tự Hà Lạc |  Coi Địa Lý Phong Thủy |  Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Coi Nhân Tướng Mệnh |  Nhờ Coi Quẻ |  Nhờ Coi Ngày |
 Bảo Trợ & Hoạt Động |  Thông Báo |  Báo Tin |  Liên Lạc Ban Điều Hành |  Góp Ý |
 Ghi Danh Học |  Lớp Học Tử Vi Đẩu Số |  Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý |  Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở |  Sách Dịch Lý |  Sách Tử Vi |  Sách Tướng Học |  Sách Phong Thuỷ |  Sách Tam Thức |  Sách Tử Bình - Bát Tự |  Sách Huyền Thuật |
 Linh Tinh |  Gặp Gỡ - Giao Lưu |  Giải Trí |  Vườn Thơ |  Vài Dòng Tản Mạn... |  Nguồn Sống Tươi Đẹp |  Trưng bày - Giới thiệu |  

Trình ứng dụng hỗ trợ:   An Sao Tử Vi  An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi |   Quỷ Cốc Toán Mệnh  Quỷ Cốc Toán Mệnh |   Tử Bình Tứ Trụ  Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản |   Quẻ Mai Hoa Dịch Số  Quẻ Mai Hoa Dịch Số |   Bát Tự Hà Lạc  Bát Tự Hà Lạc |   Thái Ât Thần Số  Thái Ât Thần Số |   Căn Duyên Tiền Định  Căn Duyên Tiền Định |   Cao Ly Đầu Hình  Cao Ly Đầu Hình |   Âm Lịch  Âm Lịch |   Xem Ngày  Xem Ngày |   Lịch Vạn Niên  Lịch Vạn Niên |   So Tuổi Vợ Chồng  So Tuổi Vợ Chồng |   Bát Trạch  Bát Trạch |