Jump to content







Advertisements




Vớ vẩn


38 replies to this topic

#31 lanka

 

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 207 Bài viết:
  • 318 thanks

 

Gửi vào 08/11/2020 - 11:52

Cám ơn diễn đàn cho đăng chính chị chính em trong những ngày qua, làm ùm sùm một phen

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

May quá, đó là diễn đàn Linh Tinh mà...
Thôi trở về học hành đàng hoàng trở lại...

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



#32 Krishamodini

 

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2429 Bài viết:
  • 4748 thanks

 

Gửi vào 09/11/2020 - 00:39

#CôbaSàiGòn.
" Trần Ngọc Trà (1906 - ?) hay Ba Trà, là một trong những phụ nữ nổi tiếng nhất Nam Kỳ Lục tỉnh được xem là "Đệ nhất mỹ nhân Sài Gòn xưa" mà các thiếu gia lừng danh Lục tỉnh là Hắc công tử và Bạch công tử theo đuổi.
Cuộc đời và nhan sắc của Ba Trà trở thành giai thoại nổi tiếng gắn với Sài Gòn.
Tên tiếng Pháp Yvette do #côBaTrà tự đặt ra khi đi xem chiếu bóng, thấy cô đào Yvette Andréyor rất đẹp, nên đã lấy chữ ấy ghép vào tên mình là "Yvette Trà".
Trần Ngọc Trà sinh năm 1906 tại Cần Đước, Long An. Thân phụ cô tên là Trần Ngọc Trí, một người đàn ông kén vợ. Sinh trong một gia đình điền chủ hạng trung, có vài chục mẫu ruộng thuộc tỉnh Chợ Lớn (Long An sau này) đã được coi là hạng khá giả. Sau nhiều lần coi vợ, ông ta mới chấm được mẹ cô, quê ở làng Phước Khánh, huyện Cần Giuộc.
Khi cô lên 5 tuổi, một biến cố xảy đến cũng vì mẹ cô là người có sắc đẹp. Chỉ nghe phong thanh rằng mẹ cô ngoại tình, ba cô tức giận thổ huyết mà mất. Bà nội cô từ Cần Đước lên tới nơi. Do quá đau buồn, bà khóc oà rồi đột quỵ và mất luôn. Hai quan tài song song, không còn cảnh thương tâm nào bằng. Chôn cất xong, người bác trai là người đại diện cho gia đình bên nội, kêu mẹ cô đến rồi tự tay lột cái mũ mấn đội để tang xuống và nói rằng lúc lâm chung, cha cô có nói không nhìn nhận cô là con ruột của ông. Từ đó, bác đuổi mấy mẹ con ra khỏi nhà bên chồng trong lúc mẹ mang thai em cô. Mẹ cô gạt nước mắt chịu đựng, tay bồng con gái, tay ôm bọc quần áo đi bộ về nương náu bên nhà bà ngoại.
Từ khi người cha mất, mẹ đem cô về cho bà ngoại nuôi dưỡng, còn mẹ cô đi làm ăn buôn bán, lâu lâu mới về. Đến khi bà ngoại mất, cô mới về sống với mẹ và bị ép gả lấy chồng Tây năm 14 tuổi. Mẹ hay trút tủi hờn mà đánh cô như trả thù, bao nhiêu củi đòn củi chẻ bà quất tưới lên mình Trà rớm máu, mà còn nói:"t*o đánh mầy cho chết, cho tiệt nòi giống quân đoản hậu!".
Mẹ cô là người có nhan sắc, lên ở Sài Gòn và lấy chồng người Hoa, làm nghề buôn á phiện, trước nhà có treo một cây cờ vải, trên có hai chữ "R.O." (Régie d’Opìum) nghĩa là đại lý bán thuốc phiện. Hồi đó nghề này rất phổ thông, được người Pháp khuyến khích. Nhà người dượng ở bên khu chợ Xóm Chiếu (nay là đường Khánh Hội, quận 4). Được vài năm, mẹ con cô dọn về một hẻm nhỏ, gần chợ Bến Thành mới cất (năm 1914), đường D’Espagne (tức đường Lê Thánh Tôn, quận 1, Tp H.C.M).
Đến năm lên 9, cô vẫn chưa được mẹ cho đi học, trong khi những đứa trẻ khác ở lối xóm đã đi học từ lúc 6, 7 tuổi. Thấy bạn cùng trang lứa tung tăng đến trường hay mỗi khi đi học về, cười nói huyên thuyên, cô rất tủi thân. Cũng có lúc mẹ cô vui, mua cho con bánh trái ăn không hết, nhưng lúc giận lại đánh cô túi bụi.
Năm 14 tuổi, người mẹ gả bán Trần Ngọc Trà cho một bác sĩ người Pháp, có tiền để mua thú vui xác thịt. Ông này có lòng từ tâm nên cho cô Trà đi học tiếp với tụi học trò nhỏ hơn năm, bảy tuổi. Cô đi học chung với bọn học trò còn để chỏm, học vỡ lòng A, B, C, tập viết, tập tô...
Cô chia sẻ trong hồi ký vì lẽ đó sau này lòng cô chai đá, không biết rung động yêu thương ai thật tình. Sau gần một năm chung sống với bác sĩ người Pháp, cô trở thành tự do vì ông ta mãn hạn phải về xứ. Trần Ngọc Trà tiễn ông ta ra bến tàu không chút bịn rịn, mà ông cũng không thèm cho cô một đồng bạc để ăn bánh. Rời khỏi cảnh cá chậu chim lồng, Trần Ngọc Trà trở về sống với mẹ. Khi này, cô trổ mã con gái, bà con lối xóm đều trầm trồ vì cô đã biết làm dáng.
Sau đó, Trà bưng thúng cho mẹ bán chả giò và nhiều thứ bánh trái theo trên xe lửa chạy Sài Gòn – Nha Trang. Từ đó, cô nổi danh là "cô Ba chả giò". Mỗi khi cô lén mẹ mặc chiếc áo bà ba bằng xuyến đen mà cô phải chắc mót từng xu để mua được, ai cũng trầm trồ khen ngợi. Cô kể lại buôn bán tuy cực nhưng cũng vui vì có dịp quen nhiều người, có tiền ăn bánh. Hạnh phúc tuổi thơ chỉ có bấy nhiêu mà thôi. Lúc đó cô tự biết mình đẹp. Mặt trái xoan, mũi dọc dừa, má hồng môi đỏ tự nhiên, chân mày đều đặn, lông mi dài và đen, cặp mắt ngây thơ ướt rượi. Vóc mình vừa vặn không cao không thấp, đi đứng khoan thai, có dáng con nhà trâm anh.
Năm 15 tuổi, lúc này Trần Ngọc Trà đang lo bán hàng trên tàu thì gặp công tử tên Toàn, người Tiều, nhà có cửa hàng buôn bán tạp hoá lớn tại Phan Rang, Nha Trang và một tiệm chính tại Chợ Lớn. Cha Toàn có ba người vợ, một Tàu, coi tiệm chánh tại Chợ Lớn và hai người vợ Việt coi tiệm ở tỉnh. Do đó, Toàn có dịp ra vào Nha Trang, Phan Rang, Sài Gòn thường trực. Anh là một tay công tử, ăn bận sang trọng, ăn chơi lịch lãm, dân buôn bán, anh chị đứng bến xe đều kiêng nể. Toàn say mê rồi gửi thư tình cho Trà nhưng do còn ngây thơ nên có thư ai gởi cô đều đem về cho mẹ coi không sót cái nào. Mẹ không rầy la như cô tưởng. Có lẽ bà điều tra gia đình Toàn rồi và hai tuần lễ sau cha mẹ Toàn từ Phan Rang đến nhà mẹ Trà xin cưới cô cho Toàn. Từ đó cô về làm dâu một gia đình người Tiều, ăn ở theo phong tục người Hoa. Mới vài tháng Toàn đi lại với một nữ y tá. Cô Ba Trà bắt đầu ghen nên gặp cô y tá ngoài chợ đã làm một trận gây gổ với cô ta. Không những không bênh vực vợ mà Toàn tỏ ra lạnh lùng, vô trách nhiệm. Chán ngán cảnh có chồng không thủy chung, Trà tìm cách trốn gia đình Toàn để về với mẹ.
Năm 18 tuổi, cô được giới thiệu và trở thành nhân tình được bác sĩ Trần Ngọc Án đã đứng tuổi chu cấp. Tuy nhiên, mối quan hệ nhanh chóng kết thúc do Ngọc Trà chưa quên được công tử Toàn, từ đó Ba Trà bắt đầu lao vào ăn chơi. Bà Trà cặp kè với những hạng người thuộc giới thượng gia. Đáng kể nhất là các đại điền chủ, đại công tử bậc nhất Nam Kỳ như: Lê Công Phước, con trai của quan Đốc Phủ Sứ Lê Công Sủng, công tử Trần Trinh Huy hay Lâm Kỳ Xuyên- còn gọi là công tử Bích. Lâm Kỳ Xuyên là ông chủ chi nhánh ngân hàng Đông Dương ở Cần Thơ có cha là chủ hãng rượu lớn ở miền Tây. Công tử Bích si tình Yvette Trà nên đã tặng cho cô Ba hơn 70.000 tiền Đông Dương thời đó, tương đương hơn 1150 cây vàng thời nay.
Vào đầu thế kỷ 20, người dân Nam bộ biết tiếng cô Ba Trà qua các mệnh danh như "Tuyệt thế giai nhân Sài Gòn", "Ngôi sao Sài Gòn", "Bà hoàng của vũ trường", "Bà hoàng sòng bài tại Sài Gòn"[8]. Học giả Vương Hồng Sển, người cũng từng si mê nhan sắc của Ba Trà, đã viết trong cuốn "Sài Gòn tả pí lù" rằng: "... những ai được quen biết hay được cô hạ cố giao thiệp đều xem đó là niềm vinh dự để chứng minh đẳng cấp… Cô Ba Trà, đệ nhất Huê khôi ở Nam kỳ, một người đẹp sắc nước hương trời từng làm say mê biết bao công tử miền Nam. Họ bao quanh cô, tranh nhau vung tiền qua cửa sổ. Bao nhiêu tiền bạc, của cải cha mẹ để lại, các công tử ấy ăn xài, bao gái không tiếc"".
Các thiếu gia, trí thức máu mặt thời Pháp thuộc như quan tòa, luật sư, bác sĩ hay cả vua cờ bạc Sài Gòn nổi tiếng thời đó là Sáu Ngọ cũng đều mê cô Ba Trà. Họ sẵn sàng cung phụng, yêu chiều mỹ nhân Ngọc Trà trong suốt thời gian xuân thì đẹp nhất của "hoa khôi không vương miện của miền Nam". Số tiền cô Ba Trà được cung cấp để ăn chơi đã nướng vào sòng bạc của các nhà giàu thời ấy, nếu quy ra vàng thì khoảng trên mười nghìn lượng.
Theo năm tháng, nhan sắc cô Ba Ngọc Trà qua tuổi xuân thì cũng dần nhạt phai. Những công tử, đại gia trước kia theo đuổi cũng ít dần và lảng tránh Ngọc Trà. Bà dĩ nhiên không còn tiền để cờ bạc. Năm 1966, người ta tình cờ gặp Yvette Trần Ngọc Trà đang làm công ở một tiệm trong Chợ Lớn. Ở tuổi lục tuần, bà trở nên tiều tuỵ, dù những nét thanh tú vẫn còn vương. Không có tài liệu nào nói về năm mất của bà, nhưng có thông tin bà qua đời trong nghèo khổ và cô đơn một mình ở gầm cầu thang của một chung cư tại Sài Gòn."

"Sống làm vợ khắp người ta,
Hại thay thác xuống làm ma không chồng.
Nào người phượng chạ loan chung.
Nào người tiếc lục tham hồng là ai?"
-câu thơ trích trong truyện Kiều-

#VietnamOldPhotos #Lifemoments

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Thanked by 4 Members:

#33 T.AO

 

    Cấn viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPipPipPipPip
  • 7436 Bài viết:
  • 4869 thanks

 

Gửi vào 10/11/2020 - 11:13

hello
hnay vàng tăng , dj tăng nè

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


tôi đoán vàng sẽ lên 8 triệu /chỉ

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


có thuốc giải covid là tăng luôn

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Thanked by 1 Member:

#34 Krishamodini

 

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2429 Bài viết:
  • 4748 thanks

 

Gửi vào 05/12/2020 - 18:40

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



#ÁoTơi - ảnh năm 1921 bởi Léon Busy
Paysans des environs de Hanoï. Femme vêtue de son manteau de pluie. 1921 - #LéonBusy

Nghèo rớt mùng tơi là gì?

Một cách giải nghĩa khác:
"Từ "tơi" đó là cách gọi tắt của chiếc áo tơi, loại áo đi mưa kết bằng lá:
"Mấy ai là kẻ hảo tâm
Nắng toan giúp nón mưa dầm giúp tơi ?"
( Lục Vân Tiên )
Trên chỗ vai của cái áo tơi lá, có một phần cũng kết bằng lá, trông như cái mồng gà, gắn liền vào cổ áo, phủ từ gáy xuống quá hai vai. Đó là cái mồng tơi.
Người dân quê đi làm đồng, mưa, gió, bão, rét căm căm, cũng chỉ có mỗi một cái áo tơi lá che thân. Ở những vùng đất nghèo “cầy lên sỏi đá“ như Thanh Hóa, Nghệ An, Hà Tĩnh, Bình Định… có những nông dân nghèo đến độ cái áo tơi lá đã rách nát mà vẫn phải đeo trên người. Có khi cái áo đã rơi rụng hết lá, chỉ còn lại có mỗi cái mồng tơi dính trên vai.
Và cuối cùng, khi đến cái mồng tơi mà cũng rách nát đến rơi rụng (rớt) nốt, thì đủ thấy người nông dân này đã đi tới mức tận cùng của sự nghèo túng rồi. Anh ta nghèo đến độ mặc
rớt (cả cái) mồng tơi (ra) !

Trong ngôn ngữ Việt Nam, khi muốn cực tả một cảnh nghèo, người ta thường dùng thành ngữ nghèo rớt mồng tơi hay nghèo xác mồng tơi. Ví dụ :
Chị Dậu lễ phép :
-Thưa ông, thật văn tự đấy ạ ! Lúc nãy, ở bên cụ Nghị, ông giáo viết xong, đọc cho em nghe, em cũng ngạc nhiên và đã nói như ông vừa nói. Cụ Nghị bảo rằng : Luật mới không cho cha mẹ được phép bán con, nên phải viết thế, chứ có hoa tai hoa tung gì đâu ? Nhà em kiết “xác mồng tơi ”, ai còn dám rời hoa tai cho mượn ?
(Tắt Đèn – Ngô Tất Tố, nxb Văn Học, tr.45)
Một thí dụ khác :
Ông Hương Cả cằn nhằn vợ :
– Hồi năm ngoái nếu mình cưới con Láng con của thằng Tư Bền cho nó thì êm quá rồi, bà lại chê nghèo chê giàu. Thằng nhỏ thất chí đâm ra đổi tánh như khật khùng. Tại bà mà hàng xóm kêu nó là thằng khùng đó, bà thấy không ? Chuyện gì không có tui, để cho bà thì hư hại vậy đó.
– Chỗ nào chớ chỗ đó nghèo rớt mùng tơi, cưới về để nó ăn hết của à ?
(Buồng Cau Trổ Ngược – Xuân Vũ)
Có thể nói là đại đa số người ta đều hiểu từ kép mồng tơi hay mùng tơi trong thành ngữ này là rau mồng tơi, lá mồng tơi. Tức là một thứ rau thuộc loại dây leo (bây giờ đã có loại cây mồng tơi không leo, cao chừng 20 tới 40 cm), lá dày, màu xanh, có tính nhớt, thường dùng nấu canh, ăn mát. Và người ta đã hiểu là : những người phải ăn thứ rau mồng tơi này, là hạng người nghèo mạt. Đó là vì họ cho rằng mồng tơi (hay cũng gọi là mùng tơi) là loại rau tầm thường, rẻ tiền, chỉ những hạng cùng đinh mới phải ăn nó.
Nếu hiểu như vậy thì thật quả là vội vàng và sai lầm. Bởi vì đối với người dân quê Việt Nam, mồng tơi không phải là thứ rau hạng bét, thứ bỏ đi chỉ dành cho hạng nghèo mạt ăn. Nếu muốn thấy một cảnh nghèo mạt rệp thì cần phải nhìn vào bữa cơm của một cặp vợ chồng như nhà này:
"Râu tôm nấu với ruột bầu
Chồng chan vợ húp, gật đầu khen ngon!"
-#Cadao-
Đó ! Cảnh nghèo mạt đến nỗi phải đi nhặt râu tôm và ruột bầu là thứ người ta vứt đi, đến chó cũng không thèm ăn, đem về nấu bát canh. Như thế mà hai vợ chồng chia nhau chan, húp một cách ngon lành, rồi còn khen ngon ! Đó mới là mức tận cùng của sự nghèo túng.
Trái lại, mồng tơi là loại rau rất phổ thông ở miền quê. Chẳng cần phải mua. Nhà nào cũng có sẵn một vài dây mồng tơi leo ở hàng rào hay trên mấy cái cọc tre cắm chéo nhau ở sau vườn. Đến bữa, hễ muốn một nồi canh rau vừa mát ruột vừa không tốn tiền là có ngay. Mồng tơi không chỉ dùng làm rau thông dụng, mà còn làm thuốc nữa. Đây là tài liệu của Việt Nam Tự Điển (Lê Ngọc Trụ / Lê Văn Đức):
Mồng tơi dt. (thực) Còn gọi mùng-tơi, tầm tơi hay lạc quỳ, loại dây quấn, lá dày hình tim mọc xen, trong có nhiều mủ nhớt, gié hoa không cọng màu đỏ, trái chín màu đỏ sậm thuộc loại phì quả; lá dùng nấu canh ăn nhuận trường, trái trị đau mắt; lá đâm nát để chút muối trị được chứng sưng ngón tay.
Đó là khía cạnh thực dụng của một giàn mồng tơi. Ngoài ra, một giàn mồng tơi còn đem lại tính chất lãng mạn cho đôi trai gái đến tuổi mơ mộng ở miền quê :
"Nhà nàng ở cạnh nhà tôi
Cách nhau cái giậu mồng tơi xanh rờn"
(Người Hàng Xóm — Nguyễn Bính)
Nhưng tại sao người ta lại gắn liền rau mồng tơi với tình trạng nghèo mạt rệp?
Đó là vì từ rớt trong thành ngữ nghèo rớt mồng tơi. Từ rớt khiến người ta liên tưởng tới rớt dãi (hoặc rớt nhãi, nhớt nhãi) do đặc tính có nhiều mủ nhớt của lá mồng tơi.
Thế nhưng tính chất nhớt (nhầy nhớt) của mủ lá mồng tới có dính dáng chi tới tình trạng nghèo mạt rệp ? Không ai nói nghèo nhớt ! Và phải ăn rau mồng tơi cũng không nhất thiết có nghĩa là nghèo mạt rệp, nghèo kiết xác.
Vậy thì chắc chắn mồng tơi trong thành ngữ nghèo rớt mồng tơi không phải là rau mồng tơi.
Trước hết, xin nói về từ mồng. Mồng hay mào là miếng thịt dai nằm dọc trên đầu con gà, vài loại chim, hay rắn (Việt Nam Tự Điển – Lê Ngọc Trụ / Lê Văn Đức). Do đó, vật gì có hình thù tương tự cũng gọi là mồng (hoa mồng gà)..."

#VietnamOldPhotos #LifeMoments

Thanked by 5 Members:

#35 Krishamodini

 

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2429 Bài viết:
  • 4748 thanks

 

Gửi vào 11/12/2020 - 23:14

Tôi có những người bạn, hễ xảy ra trục trặc về câu chuyện tình yêu thì họ rất thích tâm sự với người tâm lý như tôi.
Tôi đều đưa ra lời khuyên hữu tình như vậy!

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Thanked by 3 Members:

#36 Lnd

 

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 126 Bài viết:
  • 109 thanks

 

Gửi vào 12/12/2020 - 08:43

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Krishamodini, on 11/12/2020 - 23:14, said:

Tôi có những người bạn, hễ xảy ra trục trặc về câu chuyện tình yêu thì họ rất thích tâm sự với người tâm lý như tôi.
Tôi đều đưa ra lời khuyên hữu tình như vậy!

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Ha ha, haha,
Hên chưa. "Bạn hiền như Cọp"!!!

#37 Krishamodini

 

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2429 Bài viết:
  • 4748 thanks

 

Gửi vào 30/12/2020 - 11:27

Giải chạy marathon được mang tên:
"Triệt lộ liên Vong"

Cổ đông viên áo trắng của chúng ta rất có hiệu lực làm các VĐV chạy phọt *** hết cả ra quần.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



"Giữa đêm đen huyền diệu, bóng trắng lững lờ trôi"

Sửa bởi Krishamodini: 30/12/2020 - 11:39


Thanked by 2 Members:

#38 xuongheo

 

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2354 Bài viết:
  • 2098 thanks

 

Gửi vào 30/12/2020 - 20:57

“Từng tiếng chuông chùa vang lên, lần lượt xuất hiện 10 cô gái mặc áo dài đứng trên đồi đó là ý tưởng các cô hiển thánh là 10 thánh nữ, là liệt nữ”

Trích lời ông đạo diễn NSUT Lê Thuỵ trong chương trình tưởng niệm 10 cô gái liệt sĩ hi sinh ở Ngã Ba Đồng Lộc.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn









#39 Krishamodini

 

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2429 Bài viết:
  • 4748 thanks

 

Gửi vào 08/02/2021 - 18:52

Tạm biệt..........






Similar Topics Collapse

  Chủ Đề Name Viết bởi Thống kê Bài Cuối

1 người đang đọc chủ đề này

0 Hội viên, 1 khách, 0 Hội viên ẩn


Liên kết nhanh

 Tử Vi |  Tử Bình |  Kinh Dịch |  Quái Tượng Huyền Cơ |  Mai Hoa Dịch Số |  Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Địa Lý Phong Thủy |  Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp |  Bát Tự Hà Lạc |  Nhân Tướng Học |  Mệnh Lý Tổng Quát |  Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số |  Khoa Học Huyền Bí |  Y Học Thường Thức |  Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian |  Thiên Văn - Lịch Pháp |  Tử Vi Nghiệm Lý |  TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 |
 Coi Tử Vi |  Coi Tử Bình - Tứ Trụ |  Coi Bát Tự Hà Lạc |  Coi Địa Lý Phong Thủy |  Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Coi Nhân Tướng Mệnh |  Nhờ Coi Quẻ |  Nhờ Coi Ngày |
 Bảo Trợ & Hoạt Động |  Thông Báo |  Báo Tin |  Liên Lạc Ban Điều Hành |  Góp Ý |
 Ghi Danh Học |  Lớp Học Tử Vi Đẩu Số |  Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý |  Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở |  Sách Dịch Lý |  Sách Tử Vi |  Sách Tướng Học |  Sách Phong Thuỷ |  Sách Tam Thức |  Sách Tử Bình - Bát Tự |  Sách Huyền Thuật |
 Linh Tinh |  Gặp Gỡ - Giao Lưu |  Giải Trí |  Vườn Thơ |  Vài Dòng Tản Mạn... |  Nguồn Sống Tươi Đẹp |  Trưng bày - Giới thiệu |  

Trình ứng dụng hỗ trợ:   An Sao Tử Vi  An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi |   Quỷ Cốc Toán Mệnh  Quỷ Cốc Toán Mệnh |   Tử Bình Tứ Trụ  Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản |   Quẻ Mai Hoa Dịch Số  Quẻ Mai Hoa Dịch Số |   Bát Tự Hà Lạc  Bát Tự Hà Lạc |   Thái Ât Thần Số  Thái Ât Thần Số |   Căn Duyên Tiền Định  Căn Duyên Tiền Định |   Cao Ly Đầu Hình  Cao Ly Đầu Hình |   Âm Lịch  Âm Lịch |   Xem Ngày  Xem Ngày |   Lịch Vạn Niên  Lịch Vạn Niên |   So Tuổi Vợ Chồng  So Tuổi Vợ Chồng |   Bát Trạch  Bát Trạch |